Chương : Biết Yêu
Phi xe ra đến chợ hắn liền dừng xe vứt ở ven đường, rồi kéo Naccy đi vào chợ.
Hắn cùng Naccy đi đến đâu, những ánh mắt tò mò dõi theo đến đó, những bà tám bắt đầu chỉ chỏ bàn tán các kiểu.
Những lời khen có chê có về hắn và Naccy lọt vào tai hắn, hắn chỉ nhếch miệng không thèm để ý đến mấy cái lời tào lao, liền dẫn Naccy đến một shop quần áo xem như là sang chảnh nhất vùng quê.
“ Chị Hoa ơi, cho em lấy mấy bộ quần áo cái.”
Không thấy chủ shop đâu hắn há mồm gọi, một lúc từ sau nhà chị Hoa chủ shop mới đi ra vừa nhìn thấy hắn liền cười toe toét nói.
“ Thằng Hưng hả ? Thích cái nào cứ lấy đi rồi chị thanh toán, ơ mà ai đây bạn gái mày à ? Ghê bay người nước ngoài luôn.”
Hắn chỉ cười nhạt không nói gì, rồi kéo Naccy đi sâu vào shop quần áo.
“ Này công chúa, ở đây không có đồ xịn đâu mà lựa.”
Hắn thấy Naccy nhíu mày lựa chọn quần áo liền cười nhạt nói, ở vùng quê nhỏ nhà hắn thì lấy đâu ra đồ hiệu cho Naccy chọn.
Naccy chỉ lắc lắc đầu chọn đại mấy bộ quần áo đơn giản rồi ra thanh toán, hắn cũng chẳng để ý liền chả tiền. Xác túi quần áo hắn quay qua hỏi.
“ Cậu có cần mua gì nữa không ?”
Naccy lắc lắc đầu, hắn liền gật gù rồi đi đến một shop tạp hoá mua két bia taiger, làm thêm đôi ba con mực khô.
Đang tính tiền thì một giọng nói vang lên làm hắn giật mình.
“ À thằng Hưng, mày giỏi, mày làm gì mà con Hằng nó cứ chốn trong phòng khóc từ trưa đi học về hả ?”
Hắn cười gượng quay lại nhìn cô Chinh mẹ Hằng, gãi gãi đầu nói.
“ Con…con…”
Cô Chinh gõ một cái lên đầu hắn mặt hiện lên nghiêm túc nói.
“ Hừ… về nói với mẹ cuối tuần tao đêm lễ qua hỏi cưới mày cho con Hằng nhà tao, chứ để mày lêu lổng tao không yên tâm.”
Hắn xấu hổ gãi đầu không dám nói gì, từ nhỏ qua nhà Hằng ăn chực không ít lần, hắn còn nhận mẹ Hằng làm mẹ vợ từ nhỏ, bây giờ hắn lại có Naccy sống chung nhà, cái chuyện này nó rất đau đầu.
Naccy ở bên cạnh cứ cười khúc khích, cô Chinh sau một hồi trợn mắt nhìn hắn rồi cũng quay người bỏ đi, chỉ để lại một câu.
“ Mày làm sao thì làm đó chứ con Hằng mà có chuyện gì, cô đem mày băm ra cho cá ăn.”
Nhìn theo bóng lưng cô Chinh, chân hắn run lên, cô Chinh nói ra cũng quá doạ người đi.
“ Còn cười, về thôi.”
Hắn trợn mắt nhìn Naccy đang cười trên nỗi đau khổ của người khác, đi trên đường chợ Naccy quay qua hỏi hắn.
“ HIM, cậu có bạn gái rồi hả ?”
Hắn gật gù xem như là thế, Naccy bĩu môi nói tiếp.
“ Vậy còn tớ, cậu tính sao dù sao cậu cũng cướp đi lần đầu của tớ.”
Hắn bĩu môi, hắn còn chưa có làm gì mà.
“ Cậu làm vợ bé.”
Hắn cười cười nói, Naccy lườm hắn một cái hừ lạnh.
“ Hừ, con gái của gia tộc bậc nhất thế giới như tớ mà lại làm vợ bé, tớ không thèm vào, có khối kẻ xếp hàng cho tớ chọn.”
Hắn nhún nhún vai, hắn cũng không có ý định gì với Naccy, bởi lão cha của Naccy hắn không muốn tiếp xúc quá nhiều, mấy kẻ có tiền đó rất nguy hiểm.
Naccy mặt ỉu dìu dùng đôi mắt long lanh nhìn hắn hỏi.
“ HIM, cậu không có tình cảm với tớ sao ?”
Trần Quốc Hưng lập tức khựng lại, nói không thì không phải, dù gì Naccy cũng là một cô gái xinh đẹp, hắn là đàn ông bình thường yêu thích là chuyện đương nhiên, hắn không biết phải trả lời ra sao nữa.
“ Này HIM cậu nói đi sao cứ đần mặt ra vậy.”
Hắn nghiêm túc nhìn Naccy nói.
“ Tớ cũng không biết nữa.”
Naccy bĩu bĩu môi, sau đó cả hai im lặng ra về. Về đến nhà đã thấy mấy anh em tụ tập nhóm lửa ở cổng nhà ông ngoại.
Có mấy ông anh họ của hắn lông bông làm việc ở nhà, cũng bị thằng Đạt gọi xuống. Thấy Naccy mấy ông anh của hắn mắt sáng lên.
“ Tiểu đệ giới thiệu người đẹp cho đại ca được không ?”
Anh Sơn con nhà bá cả chị gái mẹ hắn vẻ mặt hiện lên sự ti tiện nói.
Hắn liếc cái ánh mắt khinh bỉ nhìn ông anh họ, bĩu bĩu môi nói.
“ Cận thận không em mách chị Ly anh vớ vẩn, không khéo anh lại bị chị cắt !”
Anh Trường vẻ mặt hiện một nét sợ sệt, sau đó cười hề hề xua xua tay nói.
“ Thằng em nói gì thế, mày tính phá hoại hạnh phúc của anh hả ?”
Hắn bĩu môi, rồi ném thùng bia xuống, hất mặt sai thằng Đạt về lấy đá lạnh.
người quây bên bếp lửa nhìn mấy xiên cá đang nướng mà chảy hết nước nhãi, Naccy cũng ngồi cạnh hắn hai tay xoa xoa vào nhau nhìn vào mấy xiên cá nói.
“ HIM, mùi cá thơm quá.”
Hắn gật gù, đây là món hắn thích, thời trẻ trâu kiếp trước những thứ này luôn được đám trẻ trâu yêu thích.
“ Ờ, chờ lát nữa cá chín.”
“ Ê này, bới mấy củ khoai ra nhanh không cháy mẹ mất.”
Thằng Chung thò thò cái que gỗ nhỏ vào bếp lửa gẩy gẩy ra mấy củ khoai lúc trước vừa đi ăn trộm bên vườn nhà bà Quỳnh.
Thằng Chung đang hì hục chọc thì anh Trường táng cho thằng Chung một cái.
“ Thằng đầu đất này, nhẹ nhẹ tay thôi bụi hết cá tao ném mày vào nướng luôn bây giờ.”
Vừa lấy mấy củ khoai ra, ông đã thò tay tìm mục tiêu, hắn thì nhanh nhất thò tay vơ lấy củ to nhất, mấy ông kia cũng chôm mấy củ to chỉ để lại có củ bé nhất, thằng Chung chậm tay liền ngẩn ra nhìn củ khoai còn sót lại, vẻ mặt hiện lên đau khổ nói.
“ Vãi cả mấy ông anh, phần thằng em củ to nhất, mẹ nó mấy ông làm anh như shit.”
Cả đám cười ha ha vì thằng Chung chậm tay, anh Trường vẻ mặt hiện lên sự ti tiện nhìn thằng Chung rồi nói.
“ Á à thằng chó giám làm phản hả, làm em thì phải biết điều, cầm lấy ăn đi.”
Ông Trường cầm củ khoai bé tí nhét vào tay thằng Chung, mồm cười toe toét.
Hắn nhếch miệng cười, trò cướp củ to này hắn đã quá quen thuộc, chỉ tội thằng Chung vất vả lấy khoai ra khỏi bếp lửa cuối cùng chậm tay thì còn đúng cái nịt.
Mặc kệ thằng Chung đau khổ cả đám bóc vỏ ăn ngon lành, hắn đưa củ khoai đã bóc vỏ đưa cho Naccy nói.
“ Nè Cậu ăn đi.”
Naccy cười ngọt ngào cầm lấy bắt đầu ăn. Anh Trường quay sang thằng Đạt cũng đưa củ khoai đã ăn gần hết ra, giọng óng ẹo nói.
“ Nè em ăn điiiiiiiii…”
Thằng Đạt vẻ mặt hiện lên e thẹn cầm lấy củ khoai đã ăn gần hết của anh Trường, lí nhí nói.
“ Yêu anh quá cơ.”
Rồi mấy ông cười hô hố với nhau, hắn thì mắt cay cay biết là mấy ông khịa hắn với Naccy, nhưng cũng chỉ biết mặc kệ.
Naccy cười vui vẻ nói nhỏ vào tai hắn.
“ Mọi người ở đây vui vẻ thật, tớ lần đầu thấy vui như vậy.”
Hắn chỉ cười cười, Naccy sinh ra trong một gia tộc giàu có dĩ nhiên không cảm nhận được tuổi thơ nghèo khổ nhưng đầy vui vẻ được, giàu có là tốt nhưng cái tình người đơn giản ấm áp lại không bằng những người nghèo khó.
Sau khi cá chín liền gỡ ra bỏ vào đám lá chuối sạch sẽ ở một bên, với mấy gói muối mì tôm hảo hảo được thằng Chung mang ra. Cá suối nướng chấm muối mì tôm hảo hảo nó phải gọi là tuyệt cú mèo.
Đem bia đã ướp lạnh trong xô đá ra cả lũ bật bia, hắn đưa cho Naccy một lon nói.
“ Công chúa đừng có chê cười.”
Naccy vui vẻ cầm lấy lon bia, sau đó cả đám cụng ly dô.
“ Một…Hai…Ba…Zô…”
Làm một hơi hết sạch lon bia ném vỏ qua một bên, hắn hà một hơi, cảm giác này đã lâu rồi chưa được cảm nhận, sảng khoái.
Sau đó là màn ăn như sói đói của lũ tham ăn.
“ Này…này… mày dám lấy con đó, tao chặt tay.”
“ Xí…anh ăn tham vừa thôi…”
“ Con đó cũng của tao…”
Mấy ông kia chí choé vừa ăn vừa cười, hắn với Naccy thì điềm đạm thưởng thức hương vị của cá nướng.
Naccy hai mắt lập lánh vừa ăn vừa nói “ HIM cá nướng này ngon thật, tớ thấy còn ngon hơn mấy món mà mấy đầu bếp nhà tớ nấu .”
Ờ hắn gật gù, hắn nào được ăn những món sơn hào hải vị như Naccy bao giờ đâu. Ngồi đến h tối, đánh tan hai két bia tất cả mới lảo đảo giải tán ai về nhà nấy, hắn chào ông bà rồi cùng Naccy phi xe về nhà.
Hắn dẫn Naccy ra sau nhà mở cửa phòng luyện tập ra, trong phòng có đủ dụng cụ tập luyện, từ tạ, máy chạy bộ…vv
Dạy cho Naccy các bài luyện tập từ cơ bản, thấm thoát đã đến h tối, sau đó thì liền dừng lại, nghỉ ngơi ăn cơm.
Nói với mẹ một tiếng hắn qua nhà Hằng rồi đi, còn Naccy hắn nói mãi mới cắt được đuôi không để Naccy đi theo.
Nhảy nhảy vài cái thân thế đạp gió mà lướt đi hướng thẳng về phía nhà Hằng. Lướt đến một ngọn cây hắn chợt dừng lại, đứng ở trên ngọn cây nheo mắt nhìn xuống phía dưới. Ở rịa đường có hai bóng đen đang lúi húi làm gì đó, trong mắt hắn thì hai kẻ kia ăn mặc kín mít, đầu đội mũ mặt đeo khẩu trang kín.
Nhìn đồ vật trong tay hai người kia hắn nhếch miệng thì thào.
“ Là trộm chó.”
Hắn xoa xoa cằm, xem ra trộm chó càng ngày càng bố láo, vừa mới hơn h tối đã hành nghề, không sợ bị người ta nhìn thấy bắt được lúc đấy lại no đòn.
Hắn nhếch mép nhìn hai tên trộm chó đang rình mò vào trong nhà người dân, thân thể loé lên.
“ Bốp bốp “
“ Này mày vỗ vai tao làm gì !”
Một thằng đột nhiên lên tiếng, thằng còn lại lí nhí nói.
“ Cái đell gì, tao vỗ vai mày làm cc à.”
Thằng kia nghe thấy thế cứ nghĩ là bạn mình nó đùa nên cũng chẳng để ý, tiếp tục rình mò con chó béc trong sân.
“ Bốp bốp.”
“ Đm mày vỗ vai tao làm cái đéo gì lắm thế !”
Thằng kia tiếp tục bị vỗ vai giọng cau có gắt, thằng còn lại cũng chửi.
“ Mày cũng vỗ vai tao làm gì !”
Thằng kia lập tức khó chịu mắng.
“ Tao đâu có vỗ vai mày.”
Nghe thằng kia nói vậy, cả hai thằng lập tức nhìn nhau ngây ra, rồi mới từ quay ra sau nhìn.
Cả hai thằng đồng thời thở phù nhẹ nhõm khi không thấy gì khác lạ , rồi lại quay lại tiếp tục rình mò.
“ Con chó kia ít nhất cũng phải hơn chục cân ấy nhỉ !”
Một giọng nói vang lên, hai tên kia vẫn tiếp tục rình mò, tưởng đồng đội của mình nói, cũng nói mà mắt vẫn nhìn chằm chằm.
“ Ừ quả này hút hít nửa tháng.”
“ Quả này thì hút phê mỏ.”
Trần Quốc Hưng thò mặt vào giữa hai tên trộm tay khoát lên vai cả hai tên, miệng chẹp chẹp nói.
“ Con kia làm phải được cỡ mâm.”
Cả hai thằng trộm chó đều từ từ nhìn lại, cả hai miệng ú ớ định nói gì đó.
Trần Quốc Hưng cười cười nhìn cả hai, không cho hai tên phản ứng hắn đã biết mất ngay tại chỗ, hai thằng kia mặt tái mét vứt cả đồ nghề co chân lên cổ mà chạy, miệng hét lên.
“ Có ma…có ma…”
Hắn thân thể như ẩn như hiện lướt đi đuổi theo hai tên trộm, miệng cười khùng khục những tiếng ghê rợn.
“ Khe…khe…khe…khe…”
Hai thằng trộm chó như được tiếp thần lực chạy nhanh đến mức sắp phá kỉ lục về môn chạy nước rút của điền kinh thế giới.
Hắn dừng lại trên ngọn cây nhìn theo bóng dáng hai tên trộm miệng nhếch lên, để xem ai còn dám vào làng này ăn trộm.
Dừng trước cổng căn nhà tầng khang trang, hắn gọi.
“ Mẹ vợ ơi mở cửa cho con với.”
Hắn từ nhỏ đã mặt dày gọi cô Chinh là mẹ vợ nên đã quen mồm rồi không thể sửa được.
Cô Chinh một lúc sau mới đi ra mở cổng cho hắn đi vào, cô đanh mặt chỉ chỉ lên tầng nói.
“ Mày giải quyết rõ ràng cho tao, nó cứ ru rú ở trên phòng từ trưa đến giờ.”
Hắn xấu hổ vội vàng chạy lên phòng Hằng, chứ ở lại đó cô Chinh đem hắn băm ra mất.
“ Cạch “ cửa phòng không khoá hắn mở cửa ra, thấy Hằng nằm nghiêng mặt vào trong tường không để ý, hắn bước lại ngồi xuống giường đưa tay lay lay.
Hằng tưởng là mẹ liền nói.
“ Con mệt, con không ăn đâu mẹ đem xuống đi.”
Hắn gãi gãi mũi rồi mới nói.
“ Là Anh.”
Hằng nghe tiếng hắn liền lập tức chùm chăn lên kín người, Trần Quốc Hưng hắn chẳng biết làm gì chỉ ngồi đực mặt ra đó.
p sau Hằng mới vén chăn ra vùng dậy nhìn hắn nói.
“ Anh là đồ khốn.”
Nhìn đôi mắt đỏ ửng đẫm lệ, tim hắn nhói lên, hắn đưa tay lên gạt đi những giọt nước mắt đang lăn trên khuôn mặt xinh đẹp.
“ Anh xin lỗi.”
Hằng chỉ khóc nấc lên nhìn hắn chằm chằm, hắn bối rối không giám nhìn thẳng vào đôi mắt của Hằng.
“ Anh với cô ấy là gì ?”
Một lúc sau Hằng mới hỏi, hắn gãi gãi đầu. Thật sự hắn không biết mình nên nói gì về mối quan hệ giữa hắn và Naccy.
“ Ờ…Ờ…là bạn.”
Hắn chỉ biết nói như vậy, Hằng lại nói.
“ Vậy còn em ?”
Hắn lúc này thì lú luôn, nói là bạn thì chắc chắn là không, còn nói là người yêu thì cũng chưa phải.
Thấy hắn không nói gì, Hằng liền quay người vào trong ngồi bó gối trên giường, giọng nói thút thít nói.
“ Anh về đi.”
Lý trí nói cho hắn biết lúc này mà hắn ra về, thì hắn sẽ mất đi thứ quan trọng trong cuộc đời, hắn liền nói.
“ Chúng ta ra ngoài đi dạo, anh có chuyện muốn nói.”
Hằng không phản ứng, một lúc sau mới ngẩng mặt dậy đi ra cửa, đi xuống nhà.
Hắn liền léo đẽo theo sau, xuống nhà hắn liền nói với cô Chinh một tiếng hai đứa ra ngoài đi lượn, cô Chinh chỉ đáp.
“ Ừ, đi đâu thì đi nhớ về sớm, mà thằng ranh nhà mày làm gì thì làm đừng để con bé Hằng nó phình bụng ra đấy nhá.”
Hắn gãi gãi đầu hứa đảm bảo rồi mới kéo Hằng ra ngoài.
Đi trên con đường làng, dưới ánh sáng le lói của ánh trăng, cả hai người im lặng. Thấy Hằng chỉ mặc một bộ đồ ngủ hello kitti , hắn liền cởi áo ngoài khoác lên người Hằng.
“ Em nhắm mắt lại đi, anh có chuyện quan trọng muốn nói.”
Hằng đưa đôi mắt đen nhìn hắn, rồi từ từ nhắm lại, hắn tiến lại thì thầm vào tai nói nhỏ.
“ Đến khi anh nói mở mắt thì em mới được mở ra đó.”
Hằng gật gật đầu, hắn hít một hơi rồi bế thốc Hằng vào trong lòng mình, thân thể đạp mạnh xuống đất cả hai lập tức lướt đi. Sau vài lần lấy lực thân thể cả hai đã bay nhảy nhẹ nhàng trên những ngọn cây cao, phút sau hắn nhẹ nhàng dừng lại ở căn lều trên cây, nhẹ nhàng đặt Hằng xuống.
Bấy giờ chạm đất Hằng mới run run hỏi.
“ Em mở mắt được chưa ?”
Không thấy tiếng Trần Quốc Hưng trả lời, thân thể Hằng run run, giọng như sắp khóc nói.
“ Anh không bỏ rơi em đi chứ.”
Vẫn không có tiếng trả lời, Hằng lập tức mở mắt ra.
Đập vào mắt là những ngọn nến lung linh đang cháy, Hằng đưa mắt nhìn xung quanh thì giật mình nhận ra đây là một nơi xa lạ.
Trần Quốc Hưng lúc này mới từ từ hạ xuống trong tay là một bó hoa hồng to.
Hằng tay run run che miệng lại ánh mắt mở lớn, Hắn từ từ đi lại trước mặt Hằng miệng cười nói.
“ Anh không phải người bình thường, ở xung quanh anh có rất nhiều mối nguy hiểm, không biết sẽ sảy ra lúc nào. Anh xin lỗi vì đã dấu em lâu như vậy.”
Hằng chỉ lắc lắc đầu, Hắn mỉm cười quỳ một chân xuống trước mặt Hằng, đưa bó hoa hông lên.
“ Em có đồng ý cùng anh đi đến cuối cuộc đời này không ?”
Khi nói ra những câu ấy tim hắn ở trong ngực đập bình bịch như nhảy khỏi lồng ngực, hắn sợ Hằng sẽ không đồng ý.
Hai hằng nước mắt chảy xuống trên khuôn mặt xinh đẹp, Hằng mỉm cười gật đầu nói.
“ Em không cần biết những chuyện khác, em chỉ biết bản thân em yêu anh rất nhiều, rất rất nhiều.”
Hằng nhận lấy bó hoa hồng của hắn, hắn lập tức ôm chầm lấy Hằng ghì mạnh vào trong lòng cảm nhận hơi ấm.
Ở một nơi xa, Naccy đứng trên một ngọn cây nhìn về phía hắn, miệng nở một nụ cười.
“ HIM, chúc cậu hạnh phúc.”
Ở bên cạnh Naccy thân ảnh một bà lão đang đứng lơ lửng giữa không trung cũng nhìn về phía Trần Quốc Hưng, nhỏ giọng nói.
“ Tiểu Thư, cô vào cậu ấy không cùng một thế giới.”
Naccy cười gượng gạo, bà lão lại lên tiếng.
“ Gần đây bên kia đã đánh hơi được việc tiểu thư qua đây, chắc chắn sẽ cử người qua.”
Naccy nhếch miệng nói.
“ Đây là địa bàn của hắn, đám người kia qua đây chỉ là tìm chết.”
Bà lão gật gù nhìn về phía Trần Quốc Hưng, rồi cả hai người loé lên biến mất.
Hắn lúc này mắt cũng loé lên miệng cười cười “ Thú Vị .”
“ Anh tặng em.”
Hắn lấy ra một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền được khắc hình trái tim, bên trong là một bông hoa nhỏ màu đỏ.
“ Anh đeo cho em đi.”
Hằng nở một nụ cười xinh đẹp nhìn hắn, hắn vòng qua cổ đeo sợi dây chuyền cho Hằng nghiêm túc nói.
“ Dù cho có chuyện gì sảy ra, em nhất định không được tháo sợi dây chuyền này.”
Hằng gật gật đầu, Hắn cười cười khom người xuống nói.
“ Trèo lên đây.”
Hằng lập tức nhảy lên lưng hắn, hắn nhảy một cái thân thể lướt đi, Hằng ôm chặt cổ hắn, phấn khích nói.
“ Oa…chuyện này quá khó tin…anh…anh là thần tiên sao ?”
Hắn cười nói.
“ Gần như thế !”
Hằng bấu chặt lấy cổ hắn như kiểu sợ hắn làm rơi vậy.
“ Yêu anh chết mất.”
Hai người đón gió lướt đi, hạ xuống ở một chỗ tối gần cổng nhà Hằng, rồi hắn cõng Hằng đi đến cổng rồi thả xuống.
“ Vào nhà ngủ đi, mai còn đi học.”
Hằng lúc này lại ỉu dìu, hắn xoa xoa đầu Hằng hỏi.
“ Này lại có chuyện gì ?”
Hằng bĩu bĩu môi nói.
“ Anh với cô bạn kia thật sự không có gì ?”
Hắn cười vui vẻ, mặt cúi sát gần Hằng rồi nói.
“ Em ghen à ?”
Hắn đấm cho hắn một cái thật mạnh, đầu gật gật.
Hắn biết là không nên đùa nên nói.
“ Naccy xem như là đệ tử của anh !”
Thấy hắn nói vậy, Hằng mới cười tươi nói.
“ Hừ, từ giờ anh đã là của em cấm léng phéng với con nào.”
Hắn nghiêm túc nói.
“ Vâng bà xã.”
Hằng thơm lên má hắn một cái rồi chạy tót vào trong nhà, nói vọng ra.
“ Anh về cẩn thận, mai nhớ đón em.”
Hắn sờ sờ lên má, hai kiếp người cộng lại đã gần tuổi đến bây giờ hắn mới biết yêu là gì, thở dài lắc đầu rồi thân thể hắn loé lên biến mất trong màn đêm.
“ Này này, về mà không chào mẹ mày lấy một câu !”
Hằng đi qua phòng khách không thấy cả mẹ đang ngồi xem phim, cứ cười một mình một tay cầm mặt dây chuyền, một tay cầm hoa.
Nghe tiếng mẹ gọi mới giận mình nói.
“ A mẹ, con lên phòng ngủ đây.”
Nhìn theo bóng dáng con gái, mẹ Hằng thở dài lầm bầm.
“ Con gái lớn rồi.”
Chương : Chết
Sáng hôm sau mang theo tâm trạng tốt đẹp trèo lên xe, rồi nói anh tài xế lái xe qua nhà Hằng đón luôn.
Đúng là có chút tình yêu vào đời nó khác hẳn, hắn cảm giác như không khí hôm nay nó trong sạch lạ thường.
Naccy bĩu bĩu môi nhìn hắn, đến cổng nhà Hằng hắn gọi vọng vào trong nhà, một lúc sau Hằng mới chạy ra, thấy hắn Hằng liền vui vẻ hỏi.
“ Ơ hôm nay anh lại đi ô tô hả ?”
Xe đạp hắn vứt ở trường rồi, hết cách hắn đành phải đi ô tô.
Hắn gật gật đầu, Hằng cũng trèo lên xe, vừa mờ cửa thấy Naccy ngồi đó, Hằng liền vui vẻ ngồi gần lại chỗ Naccy.
“ Chào bạn, mình là Hằng bạn gái anh Hưng.”
Naccy cũng cười cười nói chuyện, hắn thì ra ghế đằng trước ngồi, ánh mắt thỉnh thoảng lướt qua gương nhìn hai con hâm đang trò chuyện vui vẻ với nhau, hắn bĩu bĩu môi.
Xe dừng lại trước cổng trường, cả ba bước xuống xe, những học sinh có mặt ở cổng trường đều dõi mắt nhìn theo.
“ Thằng chó kia xấu hơn tao mà đệt lắm gái xinh bu thế…”
“ Hoa nhài cắm bãi cứt trâu mà…vv”
Những âm thanh ghen tị lọt vào tai hắn, hắn nhếch miệng khinh bỉ mấy đứa ghen ăn tức ở. Hai tay đúc túi đi vào.
Naccy đi bên cạnh hắn nói nhỏ. “ Trông cậu cũng đâu đến nỗi xấu mà bọn kia chê cậu kinh thế nhỉ !”
Nói mà bộ mặt còn cười cười, hắn đưa tay vuốt vuốt mái tóc mặt hất lên.
“ Hừ làm sao mấy đứa phàm nhân kia có thể thấy được vẻ đẹp tiềm ẩn của tớ.”
Naccy cùng Hằng cười khúc khích ánh mắt hiện lên sự đồng ý quan điểm với bọn kia. Hắn tức đến đỏ mặt bừng bừng, hắn nhớ kiếp trước khi lên lớp đã có khối đứa con gái tán tỉnh hắn, chẳng qua hắn đi theo lý tưởng FA vui vẻ trẻ khoẻ nên không yêu đương, mà bây kiếp này rõ ràng hắn càng đẹp trai hơn mà lại chẳng có ai yêu thích hắn, điều này làm hắn có chút khó hiểu.
Lắc lắc đầu mặc kệ, xoa xoa đầu Hằng một cái rồi hắn cùng Naccy đi vào lớp, vào đến nơi các lớp đã chật ních toàn gái là gái.
Chỗ tên Lin đã không còn chỗ trống, một đống con gái quan tâm hỏi han, hắn tặc lưỡi hâm mộ, đẹp trai không bao giờ sai mà.
Thằng Quang thấy hắn đến liền tí tởn chạy lại hóng hớt.
“ Này tao nghe nói ông già thằng Tuấn về vườn rồi, nghe đâu còn sắp đi tù luôn.”
Hắn bĩu môi nhìn thằng Quang chỉ chỉ vào mình, cười thần bí nói.
“ Mày nghĩ tao là ai !”
Thằng Quang nhìn qua Naccy rồi lại nhìn qua hắn, ánh mắt hiện lên sự nghi ngờ nói.
“ Mày có năng lực ấy sao.”
Hắn mặt đỏ bừng bừng khi bị thằng bạn nghi ngờ về năng lực của mình, hắn trợn mắt nói.
“ Rắm chó giám nghi ngờ về năng lực của tao, ba quân đâu nghe lệnh. Mang một can dầu ăn lên đây hôm nay tao phải thông chết thằng chó này.”
Ba bốn thằng xung quanh lập tức nhảy lên túm lấy thằng Quang đấm đá túi bụi, thằng Quang thảm thiết kêu gào.
“ Hoàng thượng, xin hãy tha mạng.”
Hắn hừ mũi đập bàn nói.
“ Mang ra chém đầu, răn đe ba quân.”
Thế là thằng Quang bị thằng túm chân tay kéo ra ngoài sân, dang háng nó dập mạnh vào gốc cây rồi vứt luôn thằng Quang thê thảm vào bãi cỏ.
Hắn nhếch miệng hừ mũi, giám coi thường bổn thiếu gia, tội đáng muôn chết.
Mấy thằng kia làm song việc liền kéo hắn đi ra ngoài hành lang, thằng Dũng xoa xoa tay nói.
“ Ê này xong việc rồi, cho bọn tao ních facebook của Naccy đi.”
Hắn gật gù đọc ních FB của Naccy cho đám háo sắc kia, vẻ mặt hiện lên chính khí lẫm liệt.
“ E hèm, Naccy nó là em gái tao, mấy đứa muốn làm em rể thì phải biết hiếu kính với thằng anh này mới được.”
Mấy thằng kia khinh bỉ nhìn hắn, rồi lần lượt bỏ vào lớp, hắn trợn mắt nhìn lũ bạn khốn kiếp.
Thằng Quang lồm cồm bò dậy từ bãi cỏ, vẻ mặt hiện lên oán giận nhìn hắn. Hắn cười cười nói.
“ Còn nhìn, trẫm lại chu di cửu tộc nhà ngươi bây giờ.”
Thằng Quang ôm háng khập khễnh đi vào, miệng méo mó nói.
“ Vi thần không dám.”
Hắn hừ lạnh chấp tay sau đít đi vào lớp, khi giờ ra chơi tiết hai tên Lin đi lại chỗ hắn nói.
“ Tôi có chuyện muốn nói.”
Hắn gật gù đứng dậy đúc tay túi quần đi ra sau, cả hai đi ra sân thể dục đằng sau đứng lại ở chỗ một gốc cây sà cừ to.
Lin lên tiếng.
“ Cậu mở phong ấn ra cho tôi được không ?”
Hắn cười cười nói.
“ Được.”
Lin cúi đầu nói.
“ Cảm ơn.”
Hắn nhếch miệng cườ rồi nói.
“ Nếu có lần sau tôi sẽ giết cậu.”
Rồi búng tay một cái phá vỡ phong ấn đan điền của tên Lin, sau đó quay người đi.
Bề ngoài tên Lin với trọng trạnh bảo vệ Naccy, nhưng làm sao hắn không biết tên Lin chỉ là tai sai của lão cha Naccy, thu thập tin tức tình báo xung quanh hắn, hắn biết lão già Ro là một kẻ có giã tâm to lớn, sức mạnh lão muốn nắm giữ đâu chỉ có như vậy. Bất quá nếu lão già Ro kia giám gia tay, hắn cũng không ngại mà đại khai sát giới một lần.
Đi vào lớp thằng Quang chạy lại chỗ hắn hỏi.
“ Thằng Lin với mày tâm sự chuyện gì thế ?”
Hắn cười cười nói.
“ Thằng Lin nó để ý hỏi thăm mày đấy, cứ cẩn thận cái đít của mày không nại nở hoa toe toét.”
Thằng Quang bĩu bĩu môi không tin, nhưng thấy hắn không muốn nói cũng ỉu dìu về chỗ.
Đang trong giờ học, đồng hồ thông minh trên tay hắn chợt rung lên phát sáng.
Hắn cúi xuống mở tin nhắn lên xem “ Có kẻ xung đột với SG, người cầm đầu rất mạnh, đã chết người.”
Hắn nhíu mày, lại có thế lực ngầm có thể giết người của SG, e là kẻ cầm đầu bên kia cũng không phải người thường. Hắn bấm bấm tin nhắn gửi đi với nội dung.
“ h .”
Buổi chiều dạy Naccy tập luyện một lúc để Naccy tự tập luyện, hắn đi lên phòng mở cánh cửa tủ quần áo ra, cạy một miếng gỗ ra bên trong là một bảng thiết bị điện tử, hắn nhập một dãy số cái tủ lập tức di chuyển qua một bên lộ ra một lối đi.
Trần Quốc Hưng lập tức đi vào trong, cái tủ cùng cửa bí mật lập tức đóng lại, hắn theo thang máy đi xuống lòng đất khoảng m.
Ở bên dưới là một căn phòng khoảng m có các màn hình máy tính, thiết bị điện tử mới nhất, trên màn hình là các dãy số hình ảnh, toàn bộ hình ảnh cả một khu vực bán kính km xung quanh nhà hắn được hiện ra.
Hắn ngồi vào ghế trước mặt mộ bộ máy tính hai tay nhanh như gió lướt trên bàn phím.
“ Báo cáo, gần đây xuất hiện rất nhiều các võ giả, người có năng lực đặc biệt xuất hiện tại thành phố V, không rõ họ có mục đích gì, chúng ta đã sảy ra xung đột với một băng nhóm xã hội đen đến đánh chiếm địa bàn, người trong lúc hỗn chiến đã bị đánh chết.”
Hắn nhìn vào màn hình máy tính nghe báo cáo, khuôn mặt nhíu lại nói.
“ Chị cử tinh anh của SG ra mặt.”
“ Số , đã cử đi nhưng bị thương nặng may mắn mới trở về.”
Nghe vậy hắn lông mày nhíu càng chặt, xem ra lần này không phải lũ loi choi tôm tép ra tay.
“ Tập chung lực lượng, h đêm nay quét sạch một lượt.”
“ Rõ “
Màn hình vụt tắt hắn xoa xoa cằm, không lí nào đám tu luyện giả lại vô cớ mà xuất hiện tại thành phố V, hắn gõ gõ máy tính một hồi tìm kiếm tin tức.
“ Ngoại ô thành phố V phát hiện dấu vết của một ngôi mộ cổ nghi ngờ là từ thời Lý-Trần.”
Hắn trầm tư, lẽ nào đám người kia đánh hơi được gì đó tốt ở trong mộ cổ kia, vàng bạc bình thường đối với những kẻ tu luyện sẽ không có hứng thú, hắn xem ra bản thân mình phải đi kiếm trác một chuyến rồi.
Ở một căn cứ bí mật ở Hà Thành.
“ Báo cáo gần đây có rất nhiều kẻ tu luyện cổ võ, siêu phàm, dị năng xuất hiện tại thành phố V.”
Ở một bàn tròn giữa căn phòng ngồi người mặc áo choàng đen, một sĩ quan đang báo cáo.
“ Các vị xem ra lần này chúng ta lại phải ra tay rồi.”
Một người lên tiếng, những người khác im lặng không nói.
Bấy giờ người ngồi ở giữa bàn cất giọng nói.
“ Quân đoàn trưởng hai quân đoàn lập tức xuất kích, đảm bảo an toàn của người dân, có kẻ dám giết người vô tội lập tức trấn áp không cần báo.”
“ Rõ”
Hai người mặc áo choàng đen đứng lên chấp hành mệnh lệnh rồi biến mất, một người lên tiếng.
Buổi tối hắn cùng Naccy , lên xe ô tô đi xuống thành phố V, đến nơi đã hơn h tối. Dẫn Naccy đến một căn cứ của SG nơi này đã tập chung hơn người, những người này toàn là tinh anh do hắn đích thân huấn luyện, thực lực xem như so ra miễn cưỡng có thể sáng với tu chân giả tu vi Luyện Khí Kỳ tầng , công pháp họ tu luyện đều là Thái Dương Quyết cùng Âm Nguyệt Quyết, đã được hắn nghiên cứu cải tạo sâu hơn.
“ Thiếu Gia.”
Thấy hắn đi vào người cúi đầu chào, hắn gật đầu rồi hỏi.
“ Tra ra địa điểm đám người kia chưa ?”
Một người tiến lên nói.
“ Đường Xx số yy…”
Hắn gật đầu, rồi cầm lấy hai cái mặt nạ cùng một bộ quần áo đen, đi vào trong.
“ Này thay đi, tớ dẫn cậu đi đánh nhau.”
Naccy cầm lấy bộ quần áo cùng mặt nạ cười cười, hắn vội vàng ho khụ khụ đi sang một phòng khác thay lên bộ quần áo cùng đeo mặt nạ lên, chứ ở đó tiếp Naccy lại không ngần ngại thay quần áo, hắn lại chảy máu mũi thì khổ.
phút sau những bóng đen lần lượt hoà vào trong bóng đêm hướng về địa điểm chỉ định.
Ở một căn nhà hoang trong một khu vực bất động sản đã bỏ rở, lúc này tụ tập một đám người đến hơn người, ai nấy vẻ mặt băm trợn, hung dữ. Có người cầm phớ có người cầm gậy.
“ Anh Hoa Trung bọn người kia chắc chắn đã sợ anh rồi.”
Một tên nịnh nọt đang cúi người với một người trẻ tuổi đang ngồi vắt vẻo trên một đống gạch, tên kia nghe thế chỉ nhếch mép tay vả đôm đốp vào mặt tên vừa nịnh, vẻ mặt hiện lên khinh bỉ, dùng giọng nói tiếng việt lơ lơ.
“ mấy thằng bên này chỉ kém cỏi thế thôi, một vả là chết.”
Tên bị vả, ánh mắt hiện lên giận giữ nhưng vẫn cúi gầm mặt không nói, tên trẻ tuổi đột nhiên đạp mạnh người vừa nói văng ra đập vào vách tường rồi rơi xuống.
“ Thái độ của mày là gì hả, không muốn sống phải không ?”
Tên kia khó khăn bò dậy miệng lắp bắp nói.
“ Anh Hoa Trung, là em sai xin anh tha lỗi.”
Tên kia còn định nói gì thì tiếng của Trần Quốc Hưng đã vang lên.
“ Ơ thì ra là một tên tàu khựa lại dám ra oai ở đất này, mẹ mày hôm nay mày đến số rồi.”
Người tên Hoa Trung khuôn mặt lộ ra vẻ tươi cười, nhìn mười mấy người của Trần Quốc Hưng đi vào, miếng nhếch lên.
“ Lên.”
Mấy thằng đàn em do dự nhìn tên vừa bị đánh, Hoa Trung lập tức túm cổ áo tên vừa bị đánh quát.
“ Lên hết cho tao, định phản à.”
Bấy giờ tên vừa bị đánh mới khó khăn dơ tay ra hiệu, đám đàn em mới xách đồ xông lên.
Hắn nhìn đám người kia xách đồ xông lên thì khẽ nói với đám người đằng sau.
“ Gạ gục đừng đánh chết người.”
người lập tức lao lên hỗn chiến với đám hơn người, hắn hất mặt cho một người còn lại nói.
“ Đi kiếm cái ghế lại đây.”
Người kia lập tức xoay người phi người đi, phút sau đã ăm trộm được cái ghế không biết từ đâu mang về, hắn gật gù ngồi xuống một cái, Naccy cũng ngồi xuống một bên chống tay lên cằm xem.
phút sau hơn người kia đều bị đánh ngất ở dưới đất, Trần Quốc Hưng hài lòng nhìn thằng khá trẻ tuổi cao gầy kia, nhếch miệng.
“ Chém.”
người SG lập tức nhặt phớ dưới đất lao lên, Hoa Trung ném tên ở trong tay qua một bên, rồi nhếch miệng lao lên.
“ Bụp bụp hự hự.”
Chưa đến phút người của SG đã bị đánh văng ra khắp các ngõ ngách lăn lộn trên đất, nhìn tên được gọi là Hoa Trung kia chân đá tay đấm đám người SG, Trần Quốc Hưng nhíu nhíu mày, miệng lầm bầm.
“ Cổ võ Bát Cực Môn.”
Bát cực môn là môn phái cổ võ nổi tiếng trong giới võ thuật trung quốc, hắn cũng đã tìm hiểu qua.
Hoa Trung đánh gục đám người nhìn về phía Trần Quốc Hưng nói.
“ Lăn lên đây quỳ xuống tao xem xét tha cho mày một mạng.”
Hắn nghe vậy, thì âm thầm gật gù, đúng là giọng điệu của mấy mani bên trung của rồi, toàn ra oai bố đời.
Hắn hất mặt sang Naccy nói.
“ Lên đấm chết mợ nó cho tớ.”
Naccy liền lao lên, xông về phía tên Hoa Trung.
“ Bụp “ hắn lắc lắc cái đầu miệng thở dài.
Naccy bị tên Hoa Trung đạp một cái vào bụng văng ra rơi xuống trước mặt hắn.
Hắn cảm thấy mặt mũi mình như bị tạt nước xôi vào vậy, Naccy xem như là một nửa đệ tự của hắn vậy mà lại bị đối phương một đạp đánh bay ra quả thật hắn có chút mất mặt.
Hắn vội đỡ Naccy dậy kiểm tra thương thế, thì chỉ bị trào ít dịch dạ dầy chứ không bị thương nghiêm trọng.
“ Thằng chó bà giết mày.”
Naccy còn tính lao lên sống mái với tên Hoa Trung, hắn vội ôm chặt lấy eo của Naccy kéo lại, phi lên nữa tên kia đá thêm cho một cái thì lại đi tong cái mạng.
Hắn cười xấu hổ nói.
“ À anh tên Hoa Trung đúng không ! Tất cả chỉ là hiểu lầm, là hiểu lầm.”
Tên Hoa Trung ngửa mặt cười lớn, miệng nói.
“ Mày biết sợ rồi hả, mau qua đây quỳ xuống liếm chân cho tao, tao tha không giết bọn mày.”
“ Dạ dạ.”
Hắn khúm núm nói, tên Hoa Trung cười lớn.
“ Hự.” Tên Hoa Trung còn đang cười ha ha thì hắn đã loé lên, tọng thẳng một quyền vào ngực tên Hoa Trung, tên Hoa Trung bay ra sau đập vỡ một mảng tường rồi rơi xuống, miệng trào máu.
“ Mày…mày…”
Chưa nói hết câu đã nghẹo cổ sang một bên chết tốt, hắn nhếch mép nói.
“ Yếu đuối.”
Rồi chắp tay sau đít nói.
“ Hừ, về tăng cường luyện tập cho tôi, đến một tên võ giả bát đẳng cũng không đánh nổi.”
Đám người SG lồm cồm bò dậy cúi đầu vâng dạ, hắn lúc này liếc mắt nhìn qua tên lúc trước vừa bị Hoa Trung đánh từ từ đi lại.
Tên kia run rẩy nói.
“ Đại…Đại…ca…tha cho em…em bị tên kia ép buộc nên mới…”
Hắn vung tay lên kia lập tức ngã ngào xuống đất, hắn xoá sạch kí ức liên quan của đám người, rồi phất tay một quả cầu lửa bùng lên bay về phía cái xác của Hoa Trung, lửa bùng lên phút sau đã cháy thành tro.
Đám người SG cùng Naccy đều hít một hơi khí lạnh, hắn chắp tay đi ra cửa nói vọng lại.
“ Về thôi, đứng đó làm gì.”
Chương : Đi Bar
Sáng hôm sau là chủ nhật, hắn cùng Naccy bắt taxi ra ngoại ô thành phố nơi đang khai quật ngôi mộ cổ, đi đến có rất nhiều người bàn tán hóng hớt xung quanh, hắn tặc lưỡi một cái vì độ hóng hớt của mọi người.Hắn cũng nhíu nhíu mày, cảm nhận được những luồng khí tức cường đại ẩn lẫn xung quanh đám đông, kiếp trước hắn là một người bình thường không hơn không kém, hắn không cho rằng trên thế giới có những người có năng nực phi phàm, nhưng kiếp này đã khác hắn là một người có năng lực siêu nhiên, đi đâu hắn cũng gặp được những kẻ giống mình, đều là những tu luyện giả siêu phàm.
Nếu một người bình thường nghe tới một người đàn ông đánh gục người khác họ cho là điều bình thường, nhưng khi họ nghe người đánh gục họ sẽ cho rằng là nói phét, người chứ có phải siêu nhân đâu mà làm được vậy.
Những thứ ẩn dấu bên trong thế giới bình thường nó còn khủng khiếp, nhiều không kể hết.Hắn nhìn vào bên chỗ khai quật, thì đã bị quân đội chắn lại không cho người thường đi vào, các tấm chắn cũng được dựng lên, hắn trầm ngâm rồi, đeo cái kính râm lên mắt để những người khác không chú ý, rồi sau đó nhắm mắt lại, khí cảm tràn ra, phạm vi hắn cảm nhận được đã lên đến km, khí cảm len lỏi vào bên trong chỗ khai quật. phút sau hắn lắc lắc đầu, hắn không cảm nhận được có độ vật gì tốt cả, bên trong hắn chỉ cảm nhận được một số loại vũ khí cấp bậc Phàm Khí, mấy thứ đó với tu vi hiện tại hắn chỉ cần tiện tay khắc vài trận pháp cơ bản lên vũ khí bình thường, cũng biến chúng thành Thượng Phẩm, Cực Phẩm Phàm Khí.“ Về thôi.”Hắn kéo Naccy ra khỏi đám đông, có mấy thằng choai choai lợi dụng đám đông mà định lợi dụng đụng chạm Naccy hắn không ngại đạp cho mấy phát làm hỗn loạn cả một khoảng.Kéo Naccy chạy ra nhảy lên một chiếc taxi, nói bác tài chạy vội vì đằng sau mấy thằng trẩu kia nó kéo thằng đuổi theo, hắn ngại phiền phải ra tay nên chuồn lẹ cho đỡ nhọc.“ Đi mua ít quần áo đi HIM.”Naccy ngồi bên cạnh hắn lay lay tay hắn, hắn liền nói bác tài chở đến trung tâm thương mại, phi vào trung tâm thương mại hắn bị Naccy kéo đi ăn KFC, sau đó lại đi chơi mấy trò chơi của tụi con nít, hai người chơi trò xe điện đụng, đụng đến nỗi đám trẻ con khóc thét lên rồi mách bố mẹ, cả hai mới vội vàng bỏ chạy, đến khi chơi trò đập búa, Naccy đập một cái con số cứ chạy vùn vụt đến khi “ cạch “ một cái tối om om lại, hai đứa liền bỏ chạy thục mạng, ở lại mà bị bắt đền thì bỏ mẹ.
Đến trò gắp gấu, hắn đút mấy triệu bạc vào đến ngay cả một góc con gấu bông cũng không gắp chúng, hắn tức giận mặt mũi đỏ bừng bừng, mắng chửi làm ăn bố láo, Naccy khinh thường hắn rồi đá hắn qua một bên cầm lấy cái bảng điều khiển, sau một vài động tác gắp cái “ bụp “ một cái trúng con gấu lợn màu hồng to nhất, hắn cảm thấy thật mất mặt, Naccy ôm lấy con gấu lợn ném qua bắt hắn ôm lấy, vậy là hắn ôm gấu lẽo đẽo theo sau Naccy.Cả hai đi đến đâu những ánh mắt hâm mộ của các bạn trẻ đổ dồn đến đó, mà cơ bản là nhìn Naccy bởi vì Naccy có khác gì một thiên thần đâu.Naccy kéo hắn đi đến một shop quần áo xem như là lớn nhất ở trung tâm rồi vào xem đồ, shop lớn tự nhiên là nhân viên cũng chuyên nghiệp, một chị nhân viên tư vấn nhiệt tình cho Naccy, hắn thì cảm thấy bản thân sắp kiệt sức đến nơi, liền mặc kệ đi lại một cái ghế sô pha dài đặt con gấu lợn sang bên cạnh rồi cả thân thể đổ gục xuống đè lên con gấu.Hắn cảm giác dù cho tu vi cao tới đâu, đi mua sắm với con gái nó là một chuyện rất kinh khủng, còn đang mệt mỏi hít những luồng không khí một cách khó nhọc thì con I phone s trong túi quần vang lên.Hắn rút màn hình ra nhìn, cái tên “ Hằng CuTe” hiện lên, hắn mỉm cười bấm nghe.“ Anh đi đâu mà em qua nhà mẹ nói là không biết anh đi đâu vậy ?”Hắn đã nói với mẹ là đi công chuyện rồi mà, chắc mẹ hắn chơi khăm hắn rồi đây.“ à là anh đi công tác ấy mà !”Hằng dùng giọng điệu pha chút chua chua nói.“ Hứ, đi mà không thèm nói với em một tiếng, có phải là chốn đi hú hí với em nào ?”Hắn cười gượng rồi nói.“ Làm gì có, là có việc vội quá anh quên.”Hắn thật sự có chút xấu hổ, hắn rất ít khi quan tâm tới mấy chuyện nhỏ nhặt, quen tự do thoải mái rồi bây giờ còn phải báo cáo hắn thật sự có chút trưa quen.“ Hừ, anh cứ liệu đấy.”Xong Hằng tắt điện thoại luôn, hắn gãi gãi mũi cất điện thoại.“ HIM cậu mau qua đây.”Naccy gọi gắn qua ngắm mấy bộ đồ, hắn chỉ biết tặc lưỡi gật đầu lia lịa, người đẹp thì mặc đống rẻ lau cũng vẫn đẹp.Naccy còn lựa cho hắn mấy bộ đồ, hắn thì mặc kệ, khi thanh toán mấy nhân viên cứ nhìn hắn cười cười, hắn thì khoé miệng giật giật, hắn làm gì có tiền cơ chứ, người ta là tỉ phú đô la kia kìa nhìn hắn làm gì không biết.“ Của anh chị hết triệu, anh chị thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ ?”Nhân viên nhìn hai người bọn hắn nói, Naccy rút thẻ màu vàng kim ra đưa cho chị nhân viên nói.“ Quẹt thẻ đi.”Nhân viên cầm lấy thẻ quẹt cái “ bịp “ rồi đưa hoá đơn, Naccy cầm bút kí xoẹt một cái, sau đó nhân viên trả thẻ cho Naccy, hắn nhìn nhìn tấm thẻ bĩu bĩu môi, đúng là nhà giàu đến cái thẻ cũng mạ vàng xịn sò, không biết bên trong còn bao nhiêu tiền.Hắn lại làm chân culi một tay ôm gấu một tay sách mấy túi quần áo.Về đến khách sạn cũng đã h tối, hắn nằm dài trên giường nhìn trần nhà, thở dài một hơi mệt mỏi, thì tiếng gõ cửa phòng vang lên.Hắn mở cửa Naccy chui vào phòng nhảy lên giường nằm.“ Này bên phòng cậu cũng có giường mà.”Naccy nhăn mặt nói.“ Phòng bên đó có gắn Camera, tớ qua bên này ở với cậu.”Hắn nhíu mày, đây là khách sạn sao thuộc sản nghiệp tập đoàn SG, vậy mà tên chó chết nào lại định quay lén, mẹ nó định quay HD à.Hắn tức giận gọi cho anh Phong, nói qua chuyện khách sạn, anh Phong liền bảo sẽ gọi cho quản lý khách sạn sử lý.Hắn gật gù, rồi hất mặt nhìn Naccy, lát nữa có người sử lý.
Naccy chỉ bĩu môi rồi cuộn chăn tròn trên giường chơi điện thoại.Một lúc sau tiếng gõ cửa vang lên, hắn khuôn mặt trầm xuống đi ra mở cửa.Bên ngoài là người đàn ông tầm tuổi ăn mặc sang trọng, vừa thấy hắn mở cửa, cả hai đầu tiên là sững sờ sau đó vội cúi đầu chào.“ Cậu Hưng, rất xin lỗi cậu.”Hắn hừ mũi, cũng không thèm dài dòng nói.“ Kiểm tra tất cả các phòng tháo toàn bộ thiết bị quay lén, hừ các người quản lý kiểu gì thế hả ?”Người đàn ông lập tức gật đầu gật đầu, hắn cũng chẳng thèm nhìn thêm lấy một cái, liền đóng cửa phòng.Bên ngoài hai người đàn ông vội vàng xoay người đi, khi vào thanh máy một người hỏi.“ Anh Thắng, thằng ranh con kia là ai mà lại dám ra lệnh cho anh, mẹ nó có cần em tìm người đánh cho nó một trận không ?”Người đàn ông còn lại lau mồ hôi trên chán, nghe những lời như vậy liền gắt.“ Đánh cái con mẹ mày ấy, phó tổng giám đốc đích thân gọi điện cho tao mắng cho một trận té tát bảo tao đi giải quyết, vậy mày nghĩ thằng kia dễ chọc hả, không khéo cả lũ mai về quê cạp đất mà ăn.”Người kia mới dạ dạ vâng vâng, hắn ở trong phòng miệng nhếch lên, cuộc trò chuyện của hai người kia hắn nghe không sót một từ.Rất bản lĩnh, lắc đầu không thèm chấp, Nacyy ở trên giường đột nhiên bỏ điện thoại nhìn hắn nói.“ HIM, mình đi bar chơi một lát, lâu rồi tớ không đi.”Hắn xoa xoa cằm, đây là ở Việt Nam đấy bà cô chứ đâu phải bên Mĩ.Hắn lắc lắc đầu, Naccy liền dùng đôi mắt toàn nước nhìn hắn nói.“ Đi mà…”Ở dưới đôi mắt của Naccy hắn dám chắc không có một người đàn ông nào dám từ chối, hắn chỉ đành gật đầu.
Thế là Naccy chạy về phòng vớ một món quần áo rồi lại chạy sang phòng hắn, chui nhanh vào nhà tắm.Đóng cửa đánh cái “ rầm” sau khi cái cửa trở về im lặng lại bị mở ra, Naccy thò đầu ra làm khuôn mặt quỷ nhìn hắn cười nói.“ HIM, cậu không được nhìn đâu đó.”Rồi lại đóng mạnh cái cửa lại, hắn thở dài ai là hạt thóc ai là con gà còn rất khó biết.Hắn nhìn cánh cửa nhà tắm con lợn trong lòng nhộn nhạo, vội vàng cầm quần áo phi sang phòng lúc trước của Naccy chui vào nhà tắm sả nước lạnh.Cứ tình hình này hắn lo mình sẽ không thể khống chế được bản thân, tắm rửa song xuôi thay đồ, h tối hắn bị Naccy kéo đi.Xuống đến cửa khách sạn đã có một chiếc xe đen bóng đón hắn cùng Naccy.Đi đến mấy cái chỗ kia, hơi có chút hỗn loạn, phòng ngừa mấy việc rỗi hơi hắn điều hai vệ sĩ cơ to cao đen hôi thuộc đội bảo an SG qua đây đi theo cho nó oai phong.Mở cửa xe cho Naccy rồi hắn cũng chui vào, xe khởi động hướng thẳng quán bar Bướm Đêm lao đi.Đứng trước cửa quán bar, hắn cười cười nhớ lại một thời hào hùng.Khi vào gần đến cửa hai tên bảo vệ vừa đen vừa hôi, vẻ mặt băm trợn chặn lại.“ Làm phiền cho kiểm tra chứng minh thư !”Hắn gãi gãi mũi, có đưa thì người ta cũng không cho mình vào, hắn vừa mới tuổi chưa đủ tuổi đi bar, còn Naccy hơn hắn tuổi cũng không đủ.
Hắn quay ra hất mặt với hai người vệ sĩ, lập tức cả mỗi người một thằng bảo vệ kẹp cổ kéo ra một góc thủ thỉ tâm sự, khi quay lại hai tên kia nở nụ cười nói.“ Đại Ka, anh chị vào đi.”Hắn cười cười, chắp tay sau đít đi vào.
Naccy chọc chọc tay hỏi hắn.“ HIM, cậu cũng máu mặt phết nhỉ.”Hắn cười gượng nói.“ Đút tiền đó bà cô, máu cái rắm.”Naccy cười hì hì, vào bên trong cũng đã đông người, các mùi hỗn tạp hoà vào nhau tạo nên một loại không khí khá là hoang dã, thấy Naccy không ít người hiện lên ánh mắt dâm tà.Naccy diện một bộ váy dài đến đùi màu đen ôm sát cơ thể, làm lộ ra những đường cong quyến rũ, cộng thêm cả khuôn mặt xinh đẹp như thiên thần tạo nên một vẻ đẹp làm người khác say mê, bất quá đằng sau là hai vệ sĩ to cao, không có kẻ nào dám ho he lại gần.Ngồi lên một cái bàn gần quầy bar một lúc thì có người phục vụ.“ Anh chị dùng gì ?”Hắn nhìn Naccy, Naccy cười nói.“ Một chai Whisky.”Phục vụ ngẩn ra một lúc trước nụ cười của Naccy sau đó mới vội vàng đi vào quầy bar.
Hắn bĩu bĩu môi ánh mắt của những con sói không ngừng quét lại đây, hai người vệ sĩ đứng bên cạnh bất động ánh mắt cảnh giác.Một lúc sau một chai Whisky được mang ra, rót rượu ra hai cái cốc, hắn cùng Naccy nâng cốc.Uống một ngụm cảm nhận hương vị của rượu, hắn chép chép miệng, mẹ nó không phải rượu giả chứ, nặng vl.Naccy nhìn hắn cười khanh khách nói.“ HIM, thì ra cậu là một con gà.”Trần Quốc Hưng bị Naccy trêu chọc, mặt đỏ bừng xấu hổ, hắn hận không có cái lỗ nào mà chui xuống, hắn đúng là ưu tú nhưng cũng không phải hoàn hảo, mấy phương diện không có ích cho tu luyện hắn cũng chẳng quan tâm.Tiếng nhạc xôi động vang lên, những chàng trai cô gái thi nhau nhún nhảy vui vẻ, hắn cười cười nhìn những cô gái trẻ ăn mặc gợi cảm.“ Trong cơn phê em là nàng tiên cá, tỉnh cơn phê em làm mẹ đơn thân.”Nơi tạo ra các single mom, Naccy sau một hồi uống rượu quay sang hắn nói.“ Lên nhảy một chút không HIM.”Hắn lắc đầu cười cười, Naccy bĩu môi rồi nhảy xuống ghế đi lên sàn, hai vệ sĩ nhìn qua hắn, Trần Quốc Hưng lắc lắc đầu ý bảo không cần đi theo.Naccy không thể nào để mấy loại vớ vẩn có thể lợi dụng.
Khi Naccy đi lên sàn nhảy nhót, khá nhiều con sói tiếp cận định chiếm tiện nghi nhưng không có ai tiếp súc quá m gần người Naccy, Hắn cười cười nhìn những đám người nhún nhảy lắc lư đúng là trả ra làm sao.Nhấp một ly rượu bên tai hắn vang lên thanh âm êm tai.“ Anh trai bạn anh đâu rồi sao lại ngồi đây một mình !”Một cô gái khá xinh đẹp ngồi bên cạnh hắn ghé vào tai hắn nói nhỏ.
Hắn cười cười dơ tay gọi phục vụ nói.“ Cho quý cô đây một ly Cocktail loại nhẹ.”Phục vụ gật đầu quay vào, bấy giờ hắn mới quay qua nhìn cô gái bên cạnh nở một nụ cười.“ Này chị gái em chưa đủ tuổi đâu !”Cô gái nghe hắn nói vậy lập tức ngẩn ra rồi cười khanh khách một hồi mới nói.“ Em trai thật thú vị.”Hắn cùng cô gái này trò chuyện trên trời dưới đất đủ thứ chuyện, đối với hắn chuyện này nó giống như chỉ là mảnh ghép vỡ kí ức lướt qua trong đầu.“ Em trai ra ngoài tìm chỗ tâm sự với chị không !”Hắn cũng gật gù, đây là lần đầu hắn được người ta chủ động, cảm giác cũng có chút gì đó, hắn lắc đầu hất mặt về phía Naccy đang đi tới sau một hồi nhảy nhót.“ Chị đi hỏi bạn em xem, nếu cô ấy đồng ý thì Ok.”Cô gái nhìn theo hướng hắn chỉ, vẻ mặt nở một nụ cười gượng nói.“ Không ngờ em trai lại có bản lĩnh như vậy.”Sau đó thì chuồn mất, Naccy đi lại vớ lại cốc rượu nốc một hơi, rồi nhìn hắn nói.“ HIM, cậu chỉ có vậy thôi.”Ý gì, hắn cười cười nhìn qua Naccy bĩu môi nói.“ Ếch ngồi đáy giếng.”Hắn nốc một hơi hết sạch cốc rượu, rồi phi lên sàn nhảy.Tiếng nhạc sập sình vang lên, hắn nhún nhảy tung bảy mươi hai tuyệt kĩ thiếu lâm ra.“ Lắc hông, lượn sóng, chém chuối, chèo thuyền, dậm chân…múa quạt…”Chẳng mấy mà sàn diễn lấy hắn làm trung tâm, điện thoại thi nhau loé lên quay lại video.Hắn lúc này trở thành trung tâm, không ít các cô gái đổ liêu xiêu, hắn cười cười nhìn qua Naccy đang há hốc mồm,hắn là người không thích thể hiện thôi, chứ trình độ quẩy của hắn đã đạt đến cảnh giới vô thượng rồi.Đột nhiên tiếng nhạt tắt ngủm, một tiếng hô vang lên làm tất cả giật mình.“ Tất cả đứng im.”Hắn còn đang chém chuối chợt khựng lại, miệng lầm bầm “ Thôi chết mẹ rồi .”Hắn tính lủi đi thì đã bị vỗ vai kéo lại.“ Đi đâu đấy ?”Trần Quốc Hưng cười gượng gạo nói.“ Cháu…cháu…đi vệ sinh.”“ đẹt đẹt…”Tiếng dùi cui điện vang lên, chú cảnh sát nhìn hắn cười cười nói.“ Mày định loè chú hả ?”Hắn méo mó, trong lòng thầm hô số đen mà, đi chơi mà lại bị công an đột nhiên tập kích.Chú công an áo xanh vỗ vai hắn vài cái, cười tươi dơ ngón tay cái lên nói.“ Nhảy đẹp lắm.”Công an đột nhột tập kích kiểm tra hành chính, trong mấy phòng vip lùa được không ít trai xinh gái đẹp đang tụ tập bay lắc, và dĩ nhiên là đang phê pha em Thuý ( ma tuý ).Trần Quốc Hưng cùng Naccy và người nữa cũng bị bế luôn đi vì chưa đủ tuổi.Hắn bị lùa lên thùng xe cảnh sát miệng méo mó, Naccy ngồi bên cạnh hắn cười toe toét trêu chọc.“ Này HIM, kiểu này tối nay bọn mình phải ngủ lại ở cục cảnh sát rồi.” ..