Kẻ Nắm Giữ Sự Thông Thái Của Solomon

chương 176: dọn rác

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nếu cậu muốn, một chiêu thức đủ để càng quét / lũ quỷ ở đây rồi, nhưng làm vậy thì rất chán, lại hu hút sự chú ý của nhiều người, nên bấy giờ, ở giữa chốn quỷ, cậu đang tàn sát chúng một cách liên tục, vừa tránh đợt tuyết do con ắt ơ nào đó làm, cậu vừa giết chúng khiến chúng sợ đến mức một số còn không dám tiếp cận cậu.

"Chán thật."

Nhìn những con quỷ không có lấy một tí dũng khí để tiến lại gần cậu, đa phần cậu giết toàn là trung cấp với hạ cấp chẳng có lấy một con quỷ cao cấp nào khiến cậu thấy kì lạ, không lẽ chúng nghĩ nhiêu đây là đủ đối phó với loài người?

Loài quỷ ở trên chiến trường đã giảm đáng kể, kể ra thì cậu giết cũng hơn mấy nghìn con rồi những vẫn con rất đông, nếu ước tính thì ở đây có hơn triệu con quỷ.

Nếu chúng nghĩ nhiêu đây là đủ đối phó, vậy cậu chỉ cần khiến chúng động não thêm.

Đưa thanh kiếm vào thế tấn công, thanh kiếm bỗng phát ra một ánh sáng đen huyền ảo, cậu xoay lưỡi kiếm độ, một lưỡi kiếm ảo bỗng xuất hiện, nó như vệt sáng đen, xuyên qua vô số những con quỷ xấu số.

Chỉ số cậu tăng một cách kinh ngạc, nó vẫn còn tăng khi lưỡi kiếm vẫn chưa dừng lại, nó tàn sát gần như con quỷ trung cấp lẫn hạ cấp và nổ tung khiến con số không dừng lại ở đó.

Tự bao giờ chỉ số cậu đã đạt chân đến con số sáu, khiến cho việc điều khiển cơ thể rất khó khăn, bằng chứng là cậu chỉ vừa chạm tay nhẹ vào con quỷ đã khiến nó gãy xương.

Có lẽ việc gia tăng chỉ số một cách nhanh chóng thế này cũng hơi khó chịu.

"Ah?"

"NÀY NGƯƠI LÀM CÁI VẸO GÌ ĐẤY!!"

Khi đang tấn công, cậu lỡ đưa kiếm mạnh tay quá, khiến Dark bay về một nơi khá xa, mặc dù có những sợi xích buộc lại, nhưng nó chỉ làm nền thôi, nó buộc lại để sử dụng linh hồn cậu, còn cậu muốn ném thì ném, nó không trói buộc.

Vấn đề bây giờ là cậu phải chạy nhặt lại Dark, tuy vậy điều đó khỏi, hắn tự hoá thành người phóng đến ném một cú đấm vào mặt cậu.

Cậu đỡ được nó, nhưng vẫn tạo ra chấn động dưới chân.

Chỉ số của cả hai là ngang nhau, giao chiến với nhau chỉ tổ phí thời gian.

"không hồn thì đoàng hoàng vào, không ta giết!"

Hắn trở về lại thanh kiếm trói buộc cậu trông khi vẫn cằn nhằn.

Quỷ vẫn có khá nhiều, cậu không có thời gian để chơi đùa với chúng, vì vậy quyết định dùng kĩ năng diện rộng.

Phóng lên một phía trời cao, cậu đưa tay mình về phía lũ quỷ dưới đất.

Năm vòng ma thuật to lớn xuất hiện bao quanh lấy một diện tích toàn quỷ, nhìn những vòng ma thuật đó, lũ quỷ tự biết điều gì chẳng lành sắp diễn ra, nhưng khi chúng biết thì chúng cũng không thể né rồi.

"Bộc phát."

ẦM!

Một vụ nổ cực lớn diễn ra, hu hút hết sự chú ý của những người ở sa mạc khiến họ sợ hãi.

Ma thuật diện rộng mạnh nhất, Bộc Phát, nó được xếp vào hàng ngũ ma thuật có tính huỷ diệt mạnh mẽ nhất, chỉ có gia tộc Hồng Ma mới có đủ ma lực sử dụng, nhưng vì sức mạnh huỷ diệt đó, gia tộc Hồng Ma đã bị tiêu diệt và trục xuất rất xa, không lẽ họ lại ở đây?

Nhìn về phía chàng trai ở trên không trung, tung ma thuật bộc phá khiến họ sợ hãi hơn.

Kẻ đó gần như đúng với những gì được nói, hắn là kẻ đánh bại Thánh kị sĩ, nhưng nghĩ đến việc hắn sử dụng ma thuật bộc phát với lũ quỷ, họ có thể xem hắn là một đồng minh, đồng thời cũng cảnh giác với hắn, chưa ai biết liệu hắn đứng ở trung lập.

Nhưng sức mạnh của hắn thu hút rất nhiều ánh nhìn từ Thất Tinh Tú, nếu hắn giúp họ đánh bại con Cá Voi Bay, có lẽ sẽ hạ được. Nhưng chưa chắc gì hắn giúp, họ không thể tin tưởng hắn được.

Với vụ nổ ban nãy, một lượng lớn quỷ đã bị bốc hơi, khiến số lượng quỷ giảm đáng kể.

-----------------

Từ đằng xa, sáu kẻ đang ngồi ở tảng đá tỏ vẻ thích thú với sức mạnh của một tên.

"Này, xem ra chúng ta không khinh thường được rồi, cho chúng ra đi."

"Hiểu rồi."

Sao lời họ nói, tầm con quỷ cao cấp bỗng xuất hiện, lấy đấu trường làm đích tiến.

--------------

Chỉ một cú dậm nhảy nhảy, cậu đã bay gần như giữa không trung, khiến cho việc tiếp đất gần như vô dụng khi cậu vừa nhận thêm rất nhiều chỉ số. Không chừng cậu tiếp đất bằng đầu cũng nên, vì vậy quyết định dùng ma thuật bay lơ lững giữa bầu trời, dù sao nắng cũng bị mây bao phủ, ở trên đây mát hơn, không tanh mùi máu như ở dưới, ở đây một lúc cũng chả sao.

Nhưng chưa kịp làm gì, một tên quỷ bỗng xuất hiện trên đầu cậu, tung một đấm vào bụng khiến cậu hạ cánh một cách nhanh chóng, khi vừa chạm đất, mặt cát nổ tung văng khắp nơi, còn con quỷ sau khi đánh lén cậu thành công nở một nụ cười gian ác, nhưng sau một lúc nụ cười đó méo lại.

Cánh tay mà hắn vừa dùng để đấm cậu rơi xuống mặt đất, bấy giờ đã gãy đi, máu rơi ra khiến hắn kinh ngạc, như thể hắn vừa đấm vào một thanh kim loại vậy, nhưng cả kim loại hắn cũng xuyên dễ dàng, ấy thế mà hắn phải chịu cơn đau này khi là người tấn công trước.

Còn kẻ bị hắn tấn công bước từ dưới đống cát lên, sử dụng ma thuật gió thổi bay đi đầy bụi dính trên người.

Thấy vậy tên quỷ nở nụ cười méo mó, bay về phía đồng đội của hắn.

"Tên con người đó không tầm thường, nhưng hắn không thể nào đối phó con quỷ cao cấp ở đây được, haha!"

Hắn nở một nụ cười đầy tự tin, nhưng bỗng một viên đạn bay với tốc độ hắn không cảm nhận được, găm xuyên qua đầu hắn và nổ tung.

Cậu thở dài, bao nhiêu chỉ số cậu còn chưa kiểm soát được, ấy vậy mà từ đâu chui ra thêm tên quỷ cao cấp với chỉ số khá kinh ngạc, bấy giờ chỉ còn tên, tên ban nãy cậu cho ăn đạn rồi, đánh lén mà không tìm điểm chết mà đánh, xứng đáng để chết, cậu không hiểu hắn thể hiện gì khi đánh vào bụng mình.

Những tên quỷ đó đưa đôi mắt nhìn đồng đội của mình vừa chết với con mắt khinh bỉ chứ không tiếc thương, vì ở quỷ tộc làm gì có tình đồng đội, tình cảm, hơn nhau sức mạnh thì sẽ hơn nhau chỗ đứng. Yếu thì chết, bệnh tật gì, họ chỉ được sắp xếp đi cùng nhau thôi.

con quỷ đưa đôi mắt nhìn tên đeo mặt nạ với thanh kiếm bí ẩn có thể bắn ra sức mạnh trên tay, kẻ thù của họ sâu không lường được khi họ không thể nào biết được kẻ đứng trước họ là ai.

Nhìn theo vóc dáng thì chắc chắn là con người rồi, những bọn chúng không cảm nhận được một tí ma lực tự nhiên nào mà chỉ toàn là hắc ám, sức mạnh hắc ám của hắn to đến nổi khiến những lũ quỷ còn phải sợ.

Nhưng mang sức mạnh hắc ám, ắt không phải con người, chưa kể có khả năng sử dụng ma pháp cổ xưa thì chỉ có một khả năng mà lũ quỷ nghĩ tới.

"Ngươi là.. Vampire?"

Một gã quỷ cao lớn, với hai chiếc sừng và bốn cánh tay, gã có thể nói là người mạnh nhất trong đám này thiên về sức mạnh. Thấy gã đeo mặt nạ không nói gì mà vẫn đứng yên tại chỗ, khuôn mặt bị chiếc mặt nạ che khuất không thấy gì, đành khiến lũ quỷ hỏi tiếp.

"Nếu ngươi là vampire, thì chúng ta là đồng minh! Tại sao ngươi lại bảo vệ lũ loài người thấp kém kia?"

"Thấp kém?"

Lần này, gã đeo mặt mới trả lời.

"Một con thằn lằn có thể đi hai chân phục vụ loài quỷ như ngươi có quyền bảo loài người thấp kém?"

Sát khí lan toả khắp nơi, khiến gã thằn lằn vừa phát ngôn sợ hãi, nhưng đứng kế bên hắn là loài quỷ cao cấp, hắn cũng một trong số đó thì làm gì phải sợ cái thứ sát khí do một tên Vampire may mắn sống sau thế chiến cơ chứ?

"Thành được vài tên quỷ tép riu thì đừng có lên mồ--!"

Chưa kịp nói dứt câu, cơ thể tên thằn lằn chia làm hai khiến hai mươi tên quỷ kia bất ngờ, họ chưa kịp thấy bất kì chuyển động nào của gã đeo mặt nạ, ấy vậy mà tên thằn lằn mấy giờ đã làm đôi nằm dưới mặt cát.

"Chuyện gì thế này! Tại sao ta không thể phục hồi được!?"

Hắn hét lên, đặc tính của hắn là dù hắn mất đi tứ chi, cả cơ thể, nhưng nếu còn lại cái não thì vẫn sẽ tự động hồi phục được, ấy vậy mà phần thân dưới của hắn bị cắt đi, hắn không tài nào phục hồi được, cho đến khi hắn nhìn kĩ lại.

"T-Thứ gì thế này!"

Lửa đen đang đốt lấy từng tế bào hắn, khiến hắn không tài nào hồi phục được, nó đốt nhanh hơn cả sự tái tạo tế bào của hắn dù chỉ là một lượng nhỏ lửa đen. Nó đang ăn mất dần cơ thể hắn khiến hắn liên tục hét lên như đứa bé sơ sinh.

Đùng!

Vì quá ồn ào, cậu đành tiễn hắn đi một cách nhanh chóng.

"Thích ứng môi trường? Wow.."

Nãy giờ cậu chỉ đứng yên suy nghĩ, một phần là do đang cố làm sao cho có thể dễ dàng điều khiển cơ thể này, vừa nhìn sơ qua các kĩ năng mình có được. Cũng như củng cố lại ma lực trong mình, hắc ma lực đang chiếm rất nhiều trong cơ thể cậu, nên bấy giờ thiếu mất một Sages, Sages còn lại làm việc như một cổ máy ở bên trong cậu nên cậu muốn giúp phần nào.

"Các ngươi chia ra đi, để ta đối đầu với hắn."

Kẻ mạnh nhất trong số loài quỷ với cánh tay nói với những con quỷ xung quanh hắn, hai tên hồi nãy mà tên mặt nạ giết cũng chỉ thuộc dạng tép riu có mánh khoe thôi, so với sức mạnh thì hai đó thua xa hắn gấp nhiều lần.

"Nếu ngươi chắc đến vậy thì bọn ta cũng không cản."

Khi những con quỷ còn lại định bay đi, một rào cản chắn những kẻ đó lại.

"HAHA, định chạy? Lên đây, bọn ta cân hết cả đám hạ đẳng ngươi!"

Tức nhiên đó không phải cậu nói, lời nói phát ra từ thanh kiếm cơ, nhưng vì đeo mặt nạ, họ tưởng lời nói đó phát ra từ cậu, mặc dù cậu chỉ dựng lá chắn mà chưa kịp nói gì.

"Ồ hố? Xem ra ngươi ngạo mạn phết nhỉ? Chỉ giết được hai con tép riu thôi, mà đã ngông cuồng thế này rồi sao. Được! Bọn ta sẽ cho ngươi biết thế nào là ếch ngồi đái giếng!"

Và thế, một mình cậu chội với con quỷ cao cấp, khá phiền phức khi đấu với số đông như vậy, mà cũng đỡ phần nào thì không tách chúng ra, như thế tình hình dàn sau của cậu sẽ tệ hơn là cậu cân kẻ.

"Đến lúc này thì.. lên nhiêu, giết nhiêu."

------------------------------------------------------

Hibi, không, cả dàn người ai cũng có thể cảm thấy nguồn ma lực hắc ám to rất lớn ở phía xa, trong đó có một nguồn ma lực hắc ám to lớn rất nhiều, nhưng bỗng một lúc thì hai nguồn ma lực hắc ám bỗng biến mất chỉ còn nguồn ma lực hắc ám, nghĩ đến việc phải đấu với những kẻ mang sức mạnh kinh hoàng đó, khiến đa phần không khỏi sợ hãi, nhưng may là bọn chúng chưa nhảy vào, có lẽ chúng vẫn đang quan sát tình hình.

Họ buộc phải xử lí lũ quỷ còn lại và con cá voi bay ở trên để có thể dành thời gian cho chúng.

"Em là Tinh linh tuyết đúng chứ? Có thể cho chị mượn sức mạnh của em không?"

"Nếu là onee-chan thì tất nhiên rồi ~"

Yuki biến thành một chiếc pha lê bay đến lơ lững giữa quyền trượng Hibi.

"Cảm ơn và nhờ em!"

"Tuyết, nghe lệnh ta, tạo nên vùng đất nơi ngươi có thể trút giận!---"

Một kĩ năng mà cô được anh mình dạy, cô chưa bao giờ có khả năng thực hiện được kĩ năng này vì lượng ma lực nó đòi hỏi quá cao, nếu cô sử dụng xong là không còn làm được gì nữa luôn, nhưng có hai tinh linh ở đây, tinh linh của cô và Yuki, cô có thể thực hiện nó trong khi vẫn trụ vững được rồi.

"Hãy nổi dậy, Thorn Ice!"

Một vòng sáng xuất hiện dưới mặt đất những con quỷ trước mắt cô, bỗng vô số những tảng băng gai to lớn đâm lên từ mặt đất xuyên qua vô số con quỷ.

Sau hai vụ ma thuật cổ, số lượng quỷ giảm đáng kể nhưng từ đằng xa, những con quỷ vẫn bước tới khiến cho vô số người cau mày.

Truyện Chữ Hay