Chap : Hamashi Mawazo.
-------------------------------------------------------------
Phúc Âm là một cuốn sách dẫn lối tương lại bạn, dẫn bạn đến con đường danh vọng tuyệt vời nhất mà bạn có thể có, nhưng những chỉ dẫn của Phúc Âm thường khá mơ hồ, không chỉ rõ tường tận cho chủ sỡ hữu tự tìm hiểu.
Hamashi Mawazo, là một đại công tước không phải là một người trong giáo phái Phù Thuỷ, tuy vậy ông lại sỡ hữu một quyển Phúc Âm do Phù Thuỷ Tham Lam tặng khi cô còn sống. Phù Thuỷ Tham Lam, hay ông thường gọi là Edchidna-sama, người ông kính trọng và tôn thờ, dù đã hơn mấy trăm năm, ông vẫn đem lòng kính trọng vị Phù Thuỷ đó.
Phúc Âm ông được Edchidna tặng cũng không phải quyển sách không rõ rệt như trên của giáo phái Phù Thuỷ, mà nó còn rõ rệt hơn.
Phúc Âm dẫn lối cuộc đời ông đến với danh vọng từ con số , gia đình ông ban đầu không phải mang chức vị này, nhờ Phúc Âm, ông đã có gần hết những thứ mình gần có. Nhưng, ông vẫn chưa đạt được tâm nguyện thật sự của mình, đó là hồi sinh cho vị Phù Thuỷ Edchidna đã chết.
Nhưng để hồi sinh cho một ai đó không phải là chuyện dễ, theo Phúc Âm thì ông cần phải có sức mạnh của [Kiêu Ngạo], nhưng dù truy tìm đến mấy cũng chẳng thấy, cho đến khi Phúc Âm đưa ra chỉ dẫn cuối cùng.
'Một cậu nhóc con trai của một quý tộc, một cậu nhóc với đôi mắt sáng giá, kẻ sẽ thức tỉnh sức mạnh thống trị vạn vật, nhưng mang sức mạnh cực đại, cậu nhóc đó lại không biết và để sức mạnh nó biến mất đi khỏi thế giới này một lần nữa. Cậu nhóc sẽ được sinh ra trong năm nay.'
Đó là những gì năm trước ông được Phúc Âm chỉ dẫn, ông vốn đã tìm ra nó sau tám năm rồng rã, giết chết cha mẹ, người hầu, mọi thứ vốn thuộc về nó và bắt nó chờ đợi ngày nó thức tỉnh thứ sức mạnh của mình , sau đó ông dùng ma thuật thôi miên để điều khiển nó sử dụng sức mạnh đó vì mình.
Tuy vậy đám sát thủ ông thuê toàn bộ chỉ là lũ vô dụng khi để một đưa nhóc biệt tích biệt tăm, đến nay cũng đã năm, ông vẫn tìm kiếm nó, vì đó là chỉ dãn cuối cùng của quyển sách, năm nó chẳng nói thêm gì nữa, đồng nghĩa với việc thằng nhóc vẫn sống, hoặc đã chết.
Nhưng, khi nghe tin quỷ tộc tái sinh, quyển sách một lẫn nữa, những chữ cái viết lên một tương lai cho ông.
"ChiẾN TrAnh.
ThứC TỉNh.
TrốNg TrỊ.
VạN VậT.
SaI LẦm."
Nhưng kì lạ, quyển sách viết nên những ký tự khó đọc, ngắn gọn và khó hiểu.
Ông đã hiểu dòng đầu tiên, nhưng hai dòng cuối ông không hiểu, tuy vậy cũng đã nắm gần %, ông biết mục đích của mình là gì thông qua sự chỉ dẫn của Phúc Âm rồi.
"Khi chiến tranh bắt đầu, Kiêu Ngạo sẽ thức tỉnh."
Ông đã biết bấy nhiêu đó, việc còn lại là chỉ cần tham gia chiến tranh thôi, ông không cần cái ngai vàng kia để mở rộng sự tìm kiếm của mình ra toàn thế giới nữa, ông đã nắm trong tay những con bài mạnh như loài rồng mạnh nhất, binh lính, thậm chí còn cả bảy anh hùng mà ông dùng mê hoặc lên nữa.
Ông chỉ cần bắt được cái tên nắm giữ Kiêu Ngạo, Edchidna lại một lần sống dậy, lại một lần nở nụ cười với ông, ông lại có thể phục vụ bên bà.
------------------------------------
Cả bảy chỉ là học sinh cao trung bình thường, là những người bạn cùng lớp với nhau. Vào một hôm chỉ còn lại cả bảy ở trong lớp, một vòng sáng tròn với những ký tự kì lạ đột ngột phát sáng dưới chân họ dịch chuyển họ đến một nơi hoàn toàn khác với lớp của họ.
Bao quanh họ là màu trắng, họ như là những kẻ có màu sắc trong nơi kì lạ này vậy.
Cho đến khi một cô gái có mái tóc tím dài, cô tỏ ra một vầng ánh sáng bao quanh khiến ai cũng tôn kính và sợ hãi cô, nhắc đến sự tồn tại của cô, người khác càng sợ hãi hơn, một tồn tại chỉ có trong những câu truyện, truyền thuyết, sự tồn tại đó được gọi là Thần Linh.
"Xin chào những vị anh hùng! Các ngài đã được triệu hồi bởi những con người ở thế giới khác với sự cầu cứu!"
Trong bảy người họ, một chàng trai gầy gò, tóc khá dài, nhìn vào đã biết là một tên NEET chính hiệu liền hiểu ngay, họ như những vị anh hùng trong những light novel mà cậu đã đọc rất nhiều. Được triệu hồi để giải cứu lấy thế giới khác đang bị quỷ vương xâm chiếm, đây là loại lightnovel cậu đã đọc nhiều lần gồm với lightnovel khác như bị xe tải tông rồi được chuyển sinh vâng vâng..
Có những lúc cậu cũng muốn thử cho xe tải tông để xem mình có được chuyển sinh không, nhưng cái tính cách sợ chết, sợ đau đã ngăn cản cậu làm điều đó.
Và bây giờ là thời điểm mà cậu mong muốn nhất cả đời mình!
Được một vị thần triệu hồi, ban cho sức mạnh phiêu lưu, lập harem và đánh bại quỷ vương. Mọi thứ điều diễn ra như cậu muốn.
Nhưng có một thắc mắc rằng, tại sao cậu phải chuyển sinh cũng với bọn này? Ít nhất hãy cho cậu chuyển sinh với toàn gái, ấy thế mà trong bảy người thì đã có hai tên là đực rựa, thậm chí còn đẹp gấp mấy lần cậu., có thể nói hai tên này là hai kẻ đẹp trai nhất lớp.
Thật ra sáu người kia không hẳn là bạn cậu, họ chỉ đơn giản là ngồi cùng lớp thôi chứ ít khi tiếp xúc với nhau, nói đúng hơn thì cậu bị cả lớp khinh bỉ thì đúng hơn.
Nhìn về phía vị thần kia, bộ ngực khổng lồ và nét đẹp của ả ta đã dường như quyến rũ lấy cậu khiến cậu mãi mê lo nhìn bộ ngực đó.
"Vậy, tôi sẽ ban sức mạnh cho bảy người và những kĩ năng hỗ trợ mọi người."
Sau khi giải thích một lượt, cô quyết định ban thứ mà cả bảy cần, đó là sức mạnh để họ nhảy múa ở thế giới kia, trong ai nấy ban đầu cũng rất sợ hãi,nhưng biết rằng đây là nghĩa vụ không thể từ chối, cứu thế giới là việc vị thần đáng kính đã giao, họ cớ sao phải từ chối đấng tối cao của mình?
Cô ban cho những sức mạnh cần thiết, cả sáu đều có sức mạnh ngang nhau, nhưng có một tên côn trùng ruồi nhặng khiến cô nhức mắt nên đã không ban bất cứ thứ gì cho hắn cả.
Không kích thích giao động ma lực cho hắn, đồng nghĩa với việc khi qua thế giới bên kia, ma lực của hắn sẽ bằng , nhìn hắn thôi cô đã thấy kinh tởm rồi nhưng không thể hiện ra mặt thôi, cô muốn giữ thần thái của mình. Tên côn trùng ấy thế mà không biết tôn kính còn nhìn cô với ánh mắt đê tiện.
"Vậy, mọi người hãy trở cố lên nhé ~!"
Cô mở một cái cổng, nó hút cả bọn vào đó và xuất hiện ở một thế giới.
Trong khi cô gái được gọi là thần, đang nhìn vào gương, nơi phản chiếu đám đồ chơi của cô lần cuối.
Cô không phải giúp đỡ gì bọn côn trùng hạ đẳng đó đâu, chỉ là ban cho chúng ít sức mạnh, ném chúng qua thế giới khác để xem chúng làm gì thôi, tất cả chỉ để cô giết thời gian, không hơn không kém.
Nhìn đám côn trùng ảo tưởng với thứ mạnh cô cho, không gì thú vị hơn, thậm chí cô còn cho một tên vô năng qua đó, đời hắn sẽ như bãi rác thôi, trách hắn bởi vì thái độ của hắn, cô ban đầu chẳng muốn điếm xỉa gì tới hắn rồi.