- Onii chan….. Anh đang làm mochi à… Em gọi mấy bạn tới ăn thử đây.
Xuất hiện trước cửa gian bếp là một cô bé trông rất lanh lợi với mái tóc màu đỏ của lửa được buộc kiểu twin tail, Kotori Mizuhara em gái của Takuto, và xuất hiện sau lưng em ấy là mấy cô bé học sinh cấp , trong số đó có một người mà Takuto đã từng gặp, Riyumi Hoshimiya một Ojou sama thượng lưu chính hiệu ngoài đời.
Sau màn chào hỏi giới thiệu thì cả đám nhóc quay quanh những đĩa bánh mà Takuto cùng Suzuno làm ra. Ngay lập tức Kotori nhìn vào một số chiếc bánh có hình thù đặc biệt
- Dễ thương quá, cái này hẳn là Suzuno chan làm rồi a
Ánh mắt tỏa ra những ánh sao, Kotori nhìn vào những chiếc bánh có tạo hình là những chú chó, mèo và thỏ. Nói thật là cho dù đối với một người con trai như Takuto cũng cảm thấy có chút dễ thương, nói gì là một người mê động vật như Kotori thì thế nào nữa.
- He… He… Cái này là một người bạn ở trọ nhà chị hướng dẫn chi làm đó, nói thì có thể khiến onii chan em buồn nhưng khả năng nấu ăn của cậu ấy cực giỏi, thậm chí có thể kết hợp thực phẩm với thảo dược nữa kìa. Nên kể từ khi cậu ấy tới trọ sức khỏe mọi người tốt hẳn lên, cả nhà chị thậm chí là khách trọ đặt cho chị ấy cái biệt hiệu là Nữ Thần Sức Khỏe đó chứ.
Khi nghe vậy Takuto có chút kinh ngạc, ẩm thực dược thảo cậu đã từng thấy qua, thế nhưng đó là trong cái manga food porn Shkugki Sum. Takuto có chút không ngờ rằng ngay sát bên bạn gái cậu lại có một người như thế.
- Nhưng đúng là… Nhìn mấy con này mình đúng là không nỡ bỏ vào miệng a.
- Oniii chan của em….
Đột nhiên giọng của Kotori ngân dài ra khiến Takuto có chút linh cảm rằng con bé chuẩn bị quăng troll cho mình và y như rằng
- Em không biết là anh có cảm nhận y như một cô thiếu nữ lần đầu thấy đồ ăn dễ thương đó nhé.
Nếu là bình thường Takuto đã lúng túng phản bác, nhưng bây giờ Takuto đã đạt tới trải nghiệm tag gender bender gắn vào người thì cậu chỉ cười sau đó phản trả lại
- Em thì sao a…. Một người yêu động vật như em hẳn không nỡ bỏ chúng vào miệng a.
Và nếu như thường thức thì ai ai cũng nghĩ vậy cả, thế nhưng Kotori rất bình tĩnh đáp trả lại sau khi bỏ một con thỏ vào miệng nhai như đúng rồi
- Onii chan…. Em quý động vật… Và hơn tất cả, em tôn trọng nhưng thức ăn làm từ chúng, vậy nên em có thể ăn chúng với tất cả sự tôn trọng. Nếu chúng ta từ chối không ăn chính là phủ định mục đích tồn tại của chúng đó.
Nghe được diễn giải của em gái Takuto có chút nghi ngờ rằng liệu con bé có phải thuộc kiểu nhân vật mượn xác trọng sinh không nữa nói toàn những điều không hợp với sự ngây thơ của học sinh cấp và hơn nữa là trải nghiệm những điều không hợp với tuổi chút nào.
Và nếu Kotori cùng những cô bé khác chú ý đến những chiếc bánh dễ thương thì Riyumi có chút phát ra ánh sáng nơi mắt khi nhìn vào những chiếc mochi tròn trịa của Takuto làm.
- Onii san…. Nếu sau này anh mở tiệm bánh truyền thống hay tiệm ăn hoặc bất cứ cái gì liên quan đến ẩm thực ăn uống, liên hệ em, nhà Hoshimiya không chuyên lắm về ẩm thực nhưng đầu tư cho anh vươn tới top thành phố thì vẫn làm được. Và nhớ cho em voucher vip nhất đấy nhé… Miễn phí luôn càng tốt
Nghe được lời con bé Takuto có chút méo mỏ, top thành phố ư, hình như là quá lớn so với ước mơ giản dị của cậu rồi a, và rồi nghe tới mục đích phút cuối của nó Takuto càng thêm khó đỡ.
- Thì ra mục đích em là ăn chùa tiệm của anh á.
- Chắc chắn rồi a, cổ đông vip mà.
Không chút tỏ ra xấu hioor hay ngại ngùng, Riyumi đáp và ở bên ngoài Kotori cũng tham gia góp chuyện
- Nếu cậu muốn ăn chùa không phải trước đó có thời điểm thích hợp hơn sao Riyumi chan
- Ể…. Thế cơ a, là thế nào vậy Kotori chan… nói mình nghe với
Làm một vẻ mặt tinh ranh, Kotori lên tiếng khiến cả hai người Takuto và Suzuno đang mệt cũng phải bốc khói đầu
- Tất nhiên là lễ cưới của anh chị đây rồi, khi đó bữa tiệc sẽ là món ngập tràn tình yêu do cả hai người nấu đó, cậu cứ việc thoải mái thưởng thức a.
- Con nhóc này…..
Takuto suýt nữa thì hét lên trước cái ý kiến quá ư là khó đỡ của em gái mình
- Tuy không rõ lắm nhưng anh có thể nói cho em biết rằng, đám cưới thì cặp đôi sẽ vô cùng bận rộn thậm chí không đủ thời gian để ăn uống đâu nói chi là nấu
- Vậy anh sẽ không nấu ư
Kotori với Riyumi cùng với mấy người bạn tròn mắt hỏi
- Tất nhiên rồi a, khi đó anh sẽ cùng Suzuno chụp những ảnh cưới hay trải nghiệm không khí kết hôn một cách hoàn hảo nhất không có chuyện nấu để phục vụ mọi người đâu
Khi nói tới đây Kotori mỉm cười và làm một biểu hiện cực kì ranh ma và lấy ngón tay chỉ về một phía.
- Vậy anh sẽ làm vỡ giấc mộng mà Suzuno chan đang đắm chìm trong đó á, onii chan thật phũ phàng a, tội nghiệp Suzuno chan quá hức hức
Kotori giả khóc khiến Takuto không biết phải nói gì, thế nhưng quay qua hướng chỉ của em gái Takuto càng bó tay ríu lưỡi.
Một Suzuno đang thể hiện ra một bộ mặt đúng chất biểu cảm sad moe trong anime khiến người ta không thể cưỡng lại muốn ôm vào lòng mà an ủi
- Takuto kun…. Cậu không muốn nấu cùng mình trong ngày hôm đó à…
Thể hiện một mặt như vừa bị vỡ mộng đẹp Suzuno hướng về Takuto một phản ứng cực kì biểu cảm. Cúng phải thôi, đối với con gái ngày hôn lễ với người mình thích là cực kì quan trọng và thông thường sẽ tổ chức hoành tráng nhất có thể hoàn hảo nhất có thể….
Nhưng…. Đối với Suzuno thì khác…. Bởi ước mơ của cô chính là cùng Takuto mở một tiệm ăn gia đình đơn giản nhưng vẫn vui vẻ. Vậy nên khi nghe được cô và cậu sẽ tự thân nấu ăn trong ngày quan trọng đó, nấu những món mà hai người đã hoạch định sẵn khi lên menu tiệm ăn. Cô rất hạnh phúc và cảm thấy cực kỳ tán đồng. Nó giống như cánh của mở ra dẫn đến cuộc sống tương lai của hai người vậy. Những người ở đó thưởng thức nó sẽ là lời tán đồng và chúc phúc cho con đường của hai người vậy.
Vậy nên khi Takuto nói rằng sẽ không làm như vậy khiến Takuto khá là buồn, tuy cậu nói rằng muốn dành trọn thời gian ở bên cô vào ngày hôm ấy và cùng hưởng không khí kết hôn cũng khiến cô vơi bớt. Nhưng quả nhiên là cô muốn được nấu ăn với cậu như khi nãy vẫn làm, thay vì chụp ảnh cưới và đi chơi đây đó. Chỉ vì một điều…. Đó là ước vọng của cô và cậu…. chỉ có như vậy thôi…
Và đối diện với biểu cảm đó của cô bạn gái mình Takuto chỉ đành xuôi theo nguyện vọng, cậu lên tiếng
- Giờ mình nghĩ lại rồi, vào ngày hôm đó chúng mình cũng phải dùng hành động thực tế để cám ơn mọi người đã tham gia, vậy nên nấu những món ăn tự làm là tuyệt vời nhất, vừa thể hiện sự quan tâm vừa giới thiệu về những món mà tiệm ăn mình có.
Nghe được điều đó Suzuno vốn đang ủ rũ lập tức tươi tỉnh trở lại thế nhưng có vẻ như muốn chứng minh rằng lần này người tiếp tục lâm vào mộng là Takuto, cậu nói
- Thế nhưng, cậu biết đó Suzuno, một ngày đặc biệt cần phải có những món đặc biệt, những món mà không phục vụ ngày thường chỉ phục vụ những ngày kỷ niệm riêng của chúng ta mà thôi
Và bây giờ một người mộng đã thành người mộng, họ cùng tạo với nhau một không gian màu hồng cực kì khó đỡ bơ hết thảy mọi người đang ở đây và chìm vào thế giới riêng của mình.
- Riyumi chan... chúng ta làm sao bây giờ... hình như họ sắp bàn tới chuyện không thích hợp cho học sinh cấp rồi a. Như vậy có chút không ổn a
Kotori lên tiếng bình luận mà dường như không nhớ đến việc mình mới học cấp và cũng không thích hợp suy nghĩ đến những vấn đề đó.
- Kotori à..... Cậu.... Hoàn toàn không có tư cách nói lên điều đó đâu đồ nguyên nhân của sự việc a, thế nên đánh thức hai người đó dậy đi, bọn mình đến đây để thử bánh chứ đâu phải xem cặp đôi này mơ a.
Đối diện với câu phản trả của người bạn thân, Kotori cũng không biết phải nói gì, cô bé hoàn toàn đánh giá thấp ảnh hưởng của anh mình lên Suzuno và ngược lại.
Cô đâu biết rằng, đối với Takuto thì việc mấy lần suýt chết khi đánh với con nửa bước quỷ thần đã khiến Takuto coi trong những khoảnh khác thực tại này hơn bao giờ hết và chưa kể cậu còn biết được một số sự việc khác liên quan nữa.
Và đối với Suzuno cũng vậy, sau trận đấu bóng chày, hay chính xác là sự đối đầu của cô với Nanako cũng đã khiến Suzuno càng ngày càng coi trọng cái không gian này hơn bao giờ hết.
Trở lại tình hình hiện tại, nhìn vào những chiếc bánh trên bàn Riyumi lên tiếng có chút khâm phục
- Anh cậu đó, nếu được đào tạo đàng hoàng, trở thành nhân vật nổi bật trong giới đầu bếp thượng lưu hẳn chỉ là vấn đề thời gian thôi a. Mình khá tò mò về những chiếc bánh này đó thế nên, đánh thức họ dậy đi…. Đồ nguyên nhân sự việc….
Thế nhưng có vẻ như Kotori cũng không cần phải làm cái điều mà cô không biết phải làm ra sao cả, đột nhiên đang trong giấc mộng Takuto quay sang Riyumi một cách cực kì bất ngờ
- Riyumi, thượng lưu như em hẳn đã từng ăn nhiều thứ thú vị lắm đúng không.
Riyumi gật đầu mặc dù không hiểu Takuto nói vậy để làm gì.
- Em có thể chỉ cho anh chỗ được không, anh muốn nghiên cứu sau đó làm cái gì đó thật đặc biệt chỉ dành cho những ngày kỷ niệm của anh chị mà thôi…
- Nếu anh muốn em sẽ cho anh list một số nơi, nhưng em nói trước hầu hết chúng rất khó vào đấy nhé, cho dù đối với gia đình em cũng không dễ đâu đấy...
Mỉm cười sau khi đưa lời cảnh báo Riyumi ngó Takuto như muốn dò xét phản ứng của cậu, và có vẻ như cô bé phán đoán Takuto có chút vẻ thoái lui thế nhưng….
- Không sao hết cả, vì ngày hôm đó cho dù là hang cọp anh cũng sẽ vào…..
- Ý anh là một người như em mà lại chui vào những nơi như thế mà ăn chắc, nếu là Kotori chan thì còn có thể a.
- Anh chắc rồi a, và anh sẽ không hề nghi ngờ rằng nếu được chui vào hang cọp thì con bé imouto này của anh thậm chí sẽ được cọp cho cưỡi đi lòng vòng đó chứ.
- Onii chan…. Em không biết rằng anh có nguyện vọng em cưỡi cọp tham dự hôn lễ của anh và Suzuno chan đâu a, anh thật sự muốn giấc mơ đó thành sự thật vậy à….
Méo mặt khi nhớ lại sự việc hôm trước Takuto bắt chéo tay lắc đầu với vận tốc ánh sáng
- Miễn…. Vẫn với câu trả lời hôm trước, anh có thể chấp nhận được nếu em cưỡi một con chó Alaska bự, nhưng cọp thì không
Nghe nhắc tới chó bự, Suzuno trở nên tím ngắt, đây là nhược điểm hiếm thấy của cô gái mạnh mẽ chủ tưởng của đội bóng chày nữ có thể nói là mạnh nhất thành phố
- Không a..… Mình sợ chó lắm…. Và không phải là cậu cũng vậy hay sau Takuto kun.
Takuto gật đầu khẳng đinh nhưng sau đó cậu nói
- Mình sợ chó, nhưng mình tuyệt không sợ con chó nào dám có ý định tấn công cậu cả.
- Takuto kun….
Thấy người lại chuẩn bị vào mộng giới Kotori ngay lập tức lên tiếng
- Thôi, anh cũng nên mang bánh cho ông bà đi, đừng để họ đợi lâu a, sau đó đến lượt em thưởng thức mấy cái bánh dễ thương này a
- Anh không nghĩ rằng em, người ăn trước một cái lại nói ra câu đó đâu nhỉ
- Cái đó là do anh đặt ra vấn đề đấy chứ a
Takuto nghĩ thầm, đúng là như vậy a, tuy nhiên trong tình trạng đó nếu không hướng mọi người sang suy nghĩ khác thì quả thật dễ gây hiểu lầm.
Sau đó Takuto, Suzuno và Kotori cùng bưng những khay bánh ra ngoài và đưa tới cho ông bà của cậu thưởng thức.