"Hiện trường này bị làm giả rồi. Dưới đất không phải hiện trường gây án đầu tiên. Nạn nhân bị ép ngậm bạch phiến khi hung thủ khóa cổ tay lại, và lúc đầu không còn sức chống đỡ. Anh có thể mang thi thể đi thử nghiệm dạ dầy lần nữa xem có thuốc nào suy giảm cơ hay thuốc ngủ không?"
"Như trong báo cáo thời gian tử vong là vào từ ba giờ sáng đến năm giờ sáng. Rất có thể nạn nhân bị mất ngủ nên uống thuốc ngủ an thần. Điều này làm thần kinh suy yếu, không tỉnh táo, sức phòng bị kháng cự kém. HUng thủ đã lợi dụng điều này để ra tay vào lúc nữa đêm gần sáng". Vi Khiết đứng lên kết luận một chút khi xem xét tuy lời nói có mang tính chủ quan
"Anh điều tra hết các mối quan hệ gần đây cùa nạn nhân. Đặc biệt chú ý đến xích mích hay gần như thế. Nhưng theo tôi nghĩ thù có thể giết người được có vẻ sâu lắm. Đặc biệt, chú ý đến khu điều chế hóa học của doanh trại"
Cô nàng Đường nhìn thân thể nạn nhân một lượt cuối cùng rồi để pháp y doanh trại mang đi khám nghiệm. Sau khi quan sát bao quang cách sắp đặt căn phòng cùng với nạn nhân bị hại Vi Khiết có thể cơ hồ phác họa chân dung hung thủ. Điều này nói với Cố Mặc thì vẫn hơn. Cô là người làm thuê ít ra phải nói cho chủ thuê mình cần biết những gì chứ?.
"Cố thủ trưởng, chúng ta có thể nói chuyện không?". Vi Khiết bước khỏi hiện trường đến chỗ Cố Mặc, giọng rất khách khí chừng mực bởi lão quân nhân vẫn đang ở đấy nói chuyện với anh
"Ừm". Cố Mặc gật đầu ngay lập tức
"Đây là?". Lão già đẩy gọng kính xuống nhìn con nhóc trước mắt kình, rồi quay sang ý tứ hỏi Cố Mặc
"Đây là Đường Vi Khiết, người cháu nhờ phụ trách điều tra cái chết của chính ủy Trịnh. Vi Khiết đây là Hạ tướng. Người đứng đầu doanh trại". Cố Mặc giới thiệu hai người, nhân tiện kéo tay Vi Khiết đến gần mình như thừa nhận mối quan hệ gì đó trước mặt ông lão.
"Hạ tướng, rất vui được làm quen". Vi Khiết nở nụ cười tự nhiên gây thiện cảm
"Ta cũng rất vui được làm quen với con. Cô gái trẻ, con còn ít tuổi mà đã được A Mặc nhờ vả quả thực tuổi trẻ tài cao". Hạ tướng đáp lễ, rồi ông cảm khái khen ngợi
"Người quá khen rồi, cháu có thể mượn Cố thủ trưởng một lúc được không? Là bàn về chuyện vụ án. Nếu Hạ tướng tiện mời cùng nghe".
"Tiện chứ? Rất tiện". Ông già bất ngờ về sự trau chuốt, sắc bén và hàm ý trong lời nói của cô nhóc Đường nhưng ông vẫn mặt dày đi theo sang phòng bên nghe cùng cặp đôi trẻ, chẳng mấy khi A Mặc dẫn người khác giới theo cùng để làm việc, hiếm có đấy.
Ba người cùng đi sang phòng bên cạnh hiện trường, cũng chính là phòng họp khu B. Vi Khiết nhanh nhẹn kéo ghế mời Hạ tướng cho thấy sự khôn khéo nhiệt tình của mình. Xong đợi Cố Mặc an vị trên ghế cô nàng mới cầm bút dạ lên vẽ vài đặc điểm trên bảng trắng.
"Sau khi quan sát hiện trường cùng thi thể cháu nhận thấy ba đặc điểm chính của hung thủ. Thứ nhất, thuận tay phải, điều này rất dễ thấy bởi nạn nhân bị tấn công ở đằng sau, tay phải rắn chắc bịt bạch phiến vào miệng nạn nhân, tay trái kìm tay nạn nhân lại. Tay trái hung thủ có đeo một chiếc vòng, hoa văn cánh sen".
"Thứ hai, là về thân hình. Cao hơn nạn nhân phân. Dáng cao gầy, mặc áo blouse trắng của phòng thí nghiệm. Vật chứng thu được là một chiếc khuy cài báo động rất nhỏ trên túi áo bị rơi xuống chân ghế bàn làm việc, cháu tìm được nó bởi vết xước ở dưới ghế. Vật rắn được lê vết khá dài"
"Thứ ba, lực hai tay của hung thủ rất khoẻ. Chú ý đến điều này để khoanh vùng nghi phạm. Xem ai làm việc phòng thí nghiệm mà chuyển từ lớp vũ trang sang không. Phạm vi vật lộn nằm trong phòng, từ giường ngủ xếp đến chân ghế bàn làm việc. Phạm vi hoạt động thi thể sau khi giết bị kéo lê dưới đất.
"Dễ dàng làm giả hiện trường vì nạn nhân có tiền sử bị bệnh hen về đường hô hấp nhưng lại nghiện chất kích thích, cụ thể là thuốc lá và thuốc an thần mạnh. Nên có thể pháp y nhầm tưởng rằng nạn nhân cố tình dùng heroin để ngủ. Nhưng không, Trịnh thủ trưởng đã dùng thuốc ngủ trước thay vì dùng chất cấm. Quân nhân không được phép dùng chất đó mà. Chẳng cớ gì ông ta phải phá vỡ quy tắc cả. Nhưng cũng chính vì việc dùng thuốc ngủ loại nặng đã giết chết ông ta. Giả sử nạn nhân không dùng thuốc thì khả năng phản kháng sẽ tăng lên gấp lần". Vi Khiết dừng một chút không phân tích nữa, ngồi cạnh Cố Mặc uống cốc trà dưới tay anh và mãn nguyện kết luận
"Người hại ông ta chết chắc chắn là người am hiểu rõ về đời sống đêm tối của Trịnh Phi. Dựa vào tất cả các đặc điểm trên cháu nghĩ không có lý do gì không bắt được hung thủ cả".