Ngày thứ ba sau khi đánh cướp.
Lương Thiểu nằm ở trên giường, ngẩng đầu ngây ngốc nhìn trần nhà.
Thật thần kỳ ngoài ý muốn, Sở Thiên Tiếu hôm nay dậy thật sớm, cùng nhau vào phòng tắm rửa mặt.
Trộm xe, cướp tiền, sẽ bị bắt?
Bất quá nghe nói giải phẫu đã thành công…tất cả đều khoẻ mạnh. Cũng không còn gì lo lắng nữa.
Một ngày không đi làm luôn có chút vắng vẻ.
Y châm điếu thuốc cuối cùng.
Tưởng tượng xung quanh bơi lội đủ loại cá.
Di động đột nhiên vang lên, Lương Thiểu bắt máy, bên trong truyền đến giọng bà Trưởng phòng rít gào “Lương Thiểu! Cậu nhìn xem bây giờ là mấy giờ? Cậu đã muộn năm phút, lẽ nào cậu quên nghỉ đông của cậu chỉ có bốn ngày? Nếu không đến tôi cho cậu nghỉ việc!”
Lương Thiểu trở mình đứng dậy nói: “Thế nhưng tôi từ chức rồi.”
“Từ cái đầu cậu a! Cậu không phải vừa ký hợp đồng làm việc mười năm sao?”
“Không phải công ty bị cướp sao?”
“Ai nói? Mấy ngày trước là tiến hành một hồi cảnh sát cùng nhân dân diễn tập phòng ngừa bạo động.”
Cứng ngắc, hoá thạch, Lương Thiểu không để ý đến bà cấp trên đang kêu la, vứt điện thoại qua một bên.
Sở Thiên Tiếu từ trong phòng tắm nhô đầu ra, tóc trên trán được chải chuốt tỉ mỉ, khó có được nghiêm túc nói: “Không nên dùng loại keo xịt tóc này, sẽ gây rụng tóc.”
Lương Thiểu moi trong trí nhớ hai phần ba khuôn mặt của Tổng tài, copy, xoay qua, paste.
Ách……Không hểu sao rất quen thuộc…
Khi Sở Thiên Tiếu chải đầu xong, đeo mắt kính, mặc tây trang…
“Rời giường thôi, tôi hôm nay có cuộc họp, có thể chở cậu đến công ty.” Sở Thiên Tiếu bình tĩnh nói, đuôi mắt thon dài nheo lại như hồ ly.
“Sở Thiên Tiếu…” Tay run run.
Lương Thiểu hàm răng rít ra từng chữ.
Xe là của hắn, súng là hàng nhái, cướp tiền đã vạch kế hoạch hảo, đến cảnh sát cũng gọi tới phối hợp…
Không khí bên trong hoả bốc ngùn ngụt như ném sao Hoả vào, thôi thì đành vậy đi.
“Uy uy! Lương Thiểu, SM là một loại nghệ thuật, cậu làm hỏng như vậy không tha thứ được…..Bạo lực cũng cần tình cảm nha….”Hoàn