Hạ Lập Nhân nói chuyện muốn cầu hôn Liễu Dật đêm đó liền gọi điện thoại nói với Thẩm Ninh, đáng tiếc khiến hắn thất vọng chính là, Thẩm Ninh cũng không có bao phản ứng.
"Tôi còn tưởng cậu sẽ rất cao hứng cơ." Liễu Dật cảm thấy có chút không thú vị.
"Có cái gì mà cao hứng, anh ta lúc nào cũng như vậy chẳng phải sau này cũng không thể kết hôn, tôi cao hứng làm cái gì, tôi nếu còn muốn treo trên anh ta ban đầu đã không chia tay với anh ta rồi, anh sau này không cần chỉ dẫn sai lầm thêm cho anh ta nữa, tránh cho anh ta cả ngày đoán nghĩ lung tung." Thẩm Ninh biết Liễu Dật là ý tốt, nhưng anh trong lòng rất rõ ràng mình phải như thế nào, ban đầu làm mập mờ với Liễu Dật cũng là muốn sớm thoát khỏi Hạ Lập Nhân, anh nếu không muốn trải qua cùng đối phương, cũng không nên làm lỡ đối phương.
Nhưng Hạ Lập Nhân so với anh tưởng tượng còn muốn chết tâm nhãn hơn nhiều, thế nhưng tới hiện tại còn muồn dùng cầu hôn để vãn hồi.
Liễu Dật bất đắc dĩ cúp điện thoại, trong lòng hắn thật ra vẫn là ôm chút ảo tưởng hai người kia sẽ hòa hảo, nhưng thời gian càng lâu hắn càng thấy được loại hi vọng này xa vời, ít nhất chỗ Thẩm Ninh vô cùng kiên quyết, một chút dấu hiệu quay đầu lại cũng không có.
Hàn Văn Quân làm bộ suy nghĩ thống khổ một đêm, ngày hôm sau lúc Phương Văn tìm đến cô ta thái độ của cô ta liền không có kiên quyết như vậy nữa, nói tạm thời không ly hôn cũng được, nói muốn cùng Liễu Kiệt ước pháp tam chương, quyết định bằng giấy tờ, như vậy cô ta mới có thể yên tâm. (Sao tới đây t thấy sóng não con mẹ này cùng sóng với em Bảo như này =)))))
Nếu như Hàn Văn Quân điều kiện gì cũng không đề cập tới Phương Văn có thể còn lo lắng cô ta vì đi ra ngoài mà lừa gạt, nhưng hiện tại đề cập tới yêu cầu một điều lại một điều, bà ngược lại yên tâm, đây mới thực sự là thái độ muốn hòa hỏa, con gái nếu yêu cầu gì cũng không đề cập liền bảo Liễu Kiệt đón về, vậy cũng không thông minh.
Cho nên bà cao hứng nói: "Đó là khẳng định, coi như con không đề cập, mẹ cũng phải đề giúp con, nếu không sao yên tâm con trở về, đây không phải là hại con sao, tới lúc đó Liễu gia nói không chừng còn tưởng rằng Hàn gia chúng ta dễ bắt nạt đấy, con lại không giống thằng con riêng Liễu Kiệt kia, con là thiên kim tiểu thư đoan đoan chính chính của Hàn gia, ai cũng không thể bắt nạt con còn tiêu dao.
Hàn Văn Quân không quá tình nguyện gật đầu, diễn trò vẫn là làm tới đủ.
Lúc h sáng Hàn Văn Quân rốt cục gặp được Liễu Kiệt, Liễu Kiệt bộ dạng khiến cô ta sợ hết hồn, trước kia ăn diện miễn cưỡng cũng coi như là đẹp trai, hiên tại tiều tụy cũng liền miễn cưỡng có dạng người rồi, Hàn Văn Quân dám khẳng định, Liễu Kiệt này râu ria nhất định là buổi sáng mới cạo, người tiều tụy biến thành như vậy, đoán chừng mấy ngày qua cũng không ra cửa.
Mặc kệ có phải thật tâm ăn năn hay không, vẫn là trong lòng lo lắng sợ hãi gây ra, thành công vui vẻ này của Hàn Văn Quân, ít nhất khiến người cô ta khó chịu cũng không có trải qua thật tốt.
"Văn Quân." Liễu Kiệt thấp thỏm mà gọi tên Hàn Văn Quân, hắn đơn độc một người đi vào phòng Hàn Văn Quân, không phải là không khẩn trương, sau khi xảy ra sự cố Hàn Văn Quân chào hỏi cũng không nói trở về Hàn gia, tới hiện tại nói cũng không nói một câu, cũng không biết cô ta rốt cuộc là cái thái độ gì.
"Đóng cửa." Ngoài cửa đứng không ít người, Hàn Văn Quân có chuyện riêng tư muốn nói với Liễu Kiệt, cô ta không muốn để người khác nghe được.
"Yên tâm, tôi không nói ly hôn với anh." Hàn Văn Quân thanh âm không lớn không nhỏ, người đứng ngoài cửa cũng có thể nghe được.
Liễu Kiệt vừa nghe an tâm không ít, hắn xoay người đi đóng cửa, thuận tiện trao đổi ánh mắt với người ngoài cửa, tỏ vẻ mình sẽ hảo hảo biểu hiện, tuyệt đối không để Văn Quân tức giận, khẳng định không thể làm hỏng, nhất định sẽ khuyên vợ hảo hảo trở về.
Hắn cảm giác mình rất khổ, mặc dù trong lòng là thật sự thích Hàn Văn Quân, hắn làm sai chuyện cũng nên xin lỗi. nhưng địa vị của vợ quá cao, hắn biệt khuất a, trong lòng cũng không phải là không oán giận, nếu Hàn Văn Quân có thể làm vợ tốt, hắn như thế nào di ra ngoài lêu lổng.
Bất quá những cái này đều không thể nói, hiện tại việc cấp bách là dỗ vợ về, hôn sự hai nhà không thể ngâm nước nóng, ngâm nước nóng thì tiền đồ sau này của hắn đoán chừng cũng ngâm nước nóng, cùng Hàn gia rạn nứt thành kẻ thù cha hắn sao có thể để hắn kế thừa công ty.
"Ngồi đi." Hàn Văn Quân nhấc lông mày ý bảo Liễu Kiệt ngồi vào ghế salon đối diện cô ta, "Chúng ta hảo hảo tán gẫu chút."
"Hmmm" Liễu Kiệt hít sâu một hơi đoan đoan chính chính ngồi xuống, hắn đã làm tốt chuẩn bị tiếp nhận thẩm phán.
"Biết tôi muốn nói chuyện gì với anh không?" Hàn Văn Quân câu khóe miệng cười như không cười, cô ta hiện tại có thể cho Liễu Kiệt nụ cười đã rất không dễ dàng, cô ta hận không thể xé tên nam nhân khiến cô ta khó chịu lại khiến cô ta ác tâm này, vừa nhớ tới hình và video trên mạng cô ta liền ngán ngẩm, cô ta đời này cũng sẽ không để nam nhân này chạm vào!
Liễu Kiệt lắp bắp nói: "Anh...... anh...... anh tất cả nghe theo em, em nói gì chính là cái đó, chỉ cần em không ly hôn với anh, anh...... lần này là anh hồ đồ, anh...... anh biết anh hiện tại giải thích cũng rất cứng nhắc, nhưng Văn Quân em tin anh, anh thích chỉ có một mình em mà thôi, những người khác căn bản không cách nào so sánh được với em!"
Tỏ tình thâm tình này không chút nào đả động được Hàn Văn Quân, cô ta cảm thấy yêu thích của tên nam nhân này quá rẻ mạt rồi, sau khi nhìn thấy yêu thích Hạ Lập Nhân đối với Thẩm Ninh, cô ta như thế nào để ý tới loại thích hèn hạ này chứ, nghĩ tới đây cô ta lại bắt đầu ghen tỵ với Thẩm Ninh.
"Sau khi gặp sự cố tôi nghĩ qua vô số lần muốn ly hôn với anh." Hàn Văn Quân khẽ cúi đầu, ra vẻ một bộ dáng rất khó trải qua, "Tôi tin bất kể đổi lại là ai cũng sẽ có loại ý niệm này, dù sao chúng ta kết hôn mới một tháng, tôi tràn đầy mong đợi với cuộc hôn nhân này, nhưng là......"
"Thật xin lỗi, Văn Quân, thật xin lỗi!" Thấy Hàn Văn Quân như vậy Liễu Kiệt trong lòng càng phát ra khó chịu, xem ra vợ vẫn là thương hắn, bằng không cũng sẽ không khổ sở như vậy.
"Mẹ tôi khuyên tôi rất lâu, kết hôn là chuyện lớn cả đời, không thể qua loa, tôi hai ngày này sau khi nghĩ cũng cảm thấy ban đầu quá lãnh tĩnh rồi." Hàn Văn Quân ngẩng đầu mỉm cười, "Cho nên hôn nhân này chúng ta tạm thời không ly nữa, tôi biết tôi như vậy cũng có sai, đều cho nhau một cơ hội nữa, anh cảm thấy thế nào?"
Liễu Kiệt đâu còn có ý kiến a, không ly hôn là được rồi, hắn đâu còn có thể có đề nghị nào khác a, đương nhiên nói tốt a! "Được, được, sau này anh nhất định thật tốt với em, khẳng định không thể tiếp tục làm ra chuyện hồ đồ gì nữa!"
"Nhưng là." Hàn Văn Quân đột nhiên ngắt lời.
Liễu Kiệt toàn bộ hô hấp đều ngừng, như thế nào đột nhiên liền nhưng là, "...... Sao thế?" Chỗ nào có vấn đề sao?
"Nhưng anh phải đáp ứng mấy điều kiện của tôi." Hàn Văn Quân bắt đầu đề tài chính hôm nay.
"Đó, đó là nhất thiết a!" "Liễu Kiệt tim đạp có chút nhanh, cũng không biết Hàn Văn Quân sẽ đề ra yêu cầu gì, nếu không mình chủ động chút? Ra vẻ thái độ nhận tội tốt hơn chút.
"Tiền của anh sau này đều cho em quản, ra ngoài anh liền lấy tiền từ em, bất kể đi đâu anh đều báo cáo với em, tuyệt đối không làm chuyện khiến em khó chịu nữa." Hắn giơ tay bảo đảm.
"Phốc." Hàn Văn Quân cười ra tiếng, nhìn qua thật giống như là bị Liễu Kiệt chọc cho cười, "Tôi muốn tiền của anh làm cái gì, tôi lại không có loại yêu thích này, một chút không gian và tín nhiệm cũng không có, vậy còn làm vợ chồng cái gì a?"
"Như vậy a." Liễu Kiệt ngượng ngùng sờ sờ đầu, xem ra vợ thật sự là hết giận tới không sai biệt lắm, "Vậy em nói đi, điều kiện gì, anh khẳng định cũng có thể làm."
Hàn Văn Quân liền nói yêu cầu của mình ra, đầu tiên là vài yêu cầu nhỏ không quá quan trọng, ví dụ như sau khi trở về trong hai tháng không cùng phòng, coi là kỳ quan sát.
Bất quá những cái này đều là thủ thuật che mắt, là vì khiến Liễu Kiệt càng thêm tin tưởng cô ta sẽ không ly hôn, người nói nhiều yêu cầu tỷ mỉ như vậy, như thế nào lại muốn li hôn chứ.
Sau sự tình râu ria chính là trọng điểm.
"Thứ , tôi muốn anh giúp tôi thu thập Thẩm Ninh." Hàn Văn Quân không có thả cái này tới cuối cùng, mà là đặt ở giữa, cô ta không muốn để người phát hiện đây mới là trọng điểm của cô ta, "Tôi nhịn anh ta lâu lắm rồi, anh bất kể dùng phương pháp gì, tóm lại để anh ta xui xẻo là được, thân bại danh liệt cũng tốt, chết cũng tốt, đả thương cũng tốt, dù sau đừng để anh ta sống tốt là được rồi."
Liễu Kiệt trong lòng có chút buồn bực, Thẩm Ninh này cùng hôn sự của hai người bọn họ không liên quan, Hàn Văn Quân sao lúc này còn nghĩ tới chỉnh người a.
Bất quá hắn cũng không nghĩ nhiều, dù sao yêu cầu toàn bộ đáp ứng chính là, Thẩm Ninh kia cũng không phải nhân vật lớn gì, tùy tiện nghĩ cách là được rồi, thuận tiện còn có thể cách ứng với anh trai tốt của mình kia ra, Liễu Dật và Thẩm Ninh bộ dáng quan hệ rất không tệ, hắn nhìn cũng có chút tức giận.
"Thứ ......"
Hàn Văn Quân kế tiếp lại nói mấy cái, sau đó tới một chuyện cuối cùng, "Cuối cùng chính là Tô Nhã Như." Hàn Văn Quân nói tới đây có chút nghiến răng nghiến lợi, "Tôi tin anh khẳng định ban đầu cũng không có ở trước mặt cô ta bôi nhọ tôi."
Liễu Kiệt gật đầu lia lịa, "Đúng vậy a đúng vậy a, anh nói với cô ta hoàn toàn không phải là như vậy, cô ta vì lăng xê khắp nơi nói lung tung."
Hắn cảm thấy đây chính là mục đích chủ yếu nhất hôm nay của Hàn Văn Quân rồi, mặt mũi từ đâu không có, đương nhiên sẽ phải cầm về từ nơi đó, cô ta nhất định là nhìn Tô Nhã Như không vừa mắt, tin tưởng thu thập Tô Nhã Như hết thảy cũng sẽ tốt hơn.
Thật ra thì hai người cũng không biết Tô Nhã Như hiện tại có người giúp đỡ, Hàn gia đã tìm phiền toái ở Tô Nhã Như, nhưng hiệu quả không lớn, bọn họ cũng không nói khắp nơi, cho nên Liễu Kiệt còn có Hàn Văn Quân đều không rõ ràng lắm.
Hai người nói rất thuận lợi, Hàn Văn Quân đạt được mục đích của mình, cô ta có một cây súng rất tốt, Liễu Kiệt thật sự xin lỗi cô ta, trước khi ly hôn để cô ta hảo hảo lợi dụng một chút cũng là chuyện đương nhiên.
Liễu Kiệt thì cảm thấy yêu cầu của Hàn Văn Quân rất hợp lý, không có chỗ đặc biệt làm khó hắn, thậm chí hắn chủ động nộp tiền lên Hàn Văn Quân cũng không muốn, cũng coi là thông tình đạt lý rồi, dù sao cô ta cũng là thiên kim đại tiểu thư của Hàn gia, có thể nhẫn nhịn như vậy quả thực không dễ dàng.
"Trò chuyện với nhau thật vui." Hai người còn lập lên giấy tờ, cho nên buổi trưa ở Hàn gia ăn cơm xong Hàn Văn Quân liền bị Liễu Kiệt đón về Liễu gia, "Tất cả đều vui vẻ."
Hàn Văn Quân sau khi trở lại Liễu gia quả thực liền biến thành tổ tông, người Liễu gia đều dè dặt với cô ta, sợ cô ta một khi không vui nói ly hôn, thật ra Hàn Văn Quân biểu hiện được cũng không có cường thế như vậy, nhưng người Liễu gia đều vẫn là rất lo lắng.
Cũng liền ngoại trừ Nghê Minh Nguyệt và Liễu Dật.
Nghê Minh Nguyệt nên ăn thì ăn, nên uống thì uống, chuyện này cũng không liên quan một mao tiền với bà, Liễu Kiệt cũng không phải con của bà, Hàn Văn Quân cũng không phải là con dâu của bà, chuyện ngoại tình của Liễu Kiệt cũng không phải là bà xúi giục, bà chính là người đứng xem, liền nhìn bốn người trong cái nhà này tìm đường chết như thế nào.
Liễu Dật tâm tình liền càng tốt hơn, ban đầu là hắn tiết lộ chuyện bí mật Liễu Kiệt ăn vụng với truyền thông, không nghĩ tới hiệu quả tốt như vậy, nhìn kẻ địch trải qua không vui hắn liền vui vẻ.
Bất quá hắn mấy ngày này đoán chừng cũng không cao hứng vô ích cái gì, bởi vì hắn phải bắt đầu bận rộn rồi.
Hàn Văn Quân trở lại Liễu gia trong buổi tối ngày hôm ấy Liễu Dật nhận được điện thoại của Hạ Lập Nhân, Hạ Lập Nhân tặng hắn một phần đại lễ.
"Cậu nói cái gì?!" Liễu Dật quả thực không thể tin được lỗ tai của mình.
"Cậu muốn chết, lớn tiếng như vậy làm cái gì, tai tớ cũng bị cậu chấn động điếc rồi!" Hạ Lập Nhân quả thực muốn đập vào mặt Liễu Dật, "Tớ nói chính là tiếng phổ thông tiêu chuẩn được chứ, cậu nghe không hiểu tiếng người a muốn tớ lặp lại."
"Không, không phải, tớ chính là quá kích động, cậu lặp lại lần nữa đi, tớ thật sự cho rằng tớ nghe nhầm rồi, tớ không phải là đang nằm mơ đi?" Liễu Dật quả thực muốn hưng phấn chết rồi.
Hạ Lập Nhân im lặng, "Chuyện như vậy tớ sao sẽ nói giỡn, đó là một công trình lớn được chứ, tiền của tớ cũng không phải là gió lớn thổi tới."
Liễu Dật cao hứng tới quả thực muốn hát!
Hạ Lập Nhân nói với hắn công trình nguyên mẫu chính là dự án đề ra năm ngoái của hắn ta, hắn ta và cha Liễu Lăng Phong của mình đề cập tới, Liễu Lăng Phong cũng cảm thấy đó là một dự án rất có triển vọng, nhưng dựa vào năng lực của Liễu thị là làm không nổi, chỉ một cái vấn đề tài chính này thôi đã khiến bọn họ dừng bước rồi, chỉ có tìm cầu hợp tác.
Dự án cũng có tính nguy hiểm nhất định, người ban đầu Liễu thị tìm chính là Hạ thị, nhưng Hạ Lập Nhân khi đó đang bận dự án nước ngoài, dự án nguy hiểm khá lớn này liền tạm thời gác một bên, chỉ tỏ vẻ sau này sẽ xem xét.
Mà Hàn gia nhìn tư thái của Hạ Lập Nhân sau đó cũng giữ lại ý kiến, Hàn thị là xí nghiệp gia tộc, so với Hạ thị càng bảo thủ hơn, coi trọng làm đâu chắc đấy, nếu Hạ Lập Nhân không đồng ý, vậy bọn họ cũng là sẽ nhìn chút đi, dự án nà phải cần tài chính không nhỏ, ban đầu ít nhất phải vài trăm triệu, tài chính sau đó lại càng không được.
Cho nên dự án này của Liễu Kiệt vẫn gác lại, ai cũng không động tới, Liễu gia không động nổi, Hạ gia không muốn động, Hàn gia theo gió đứng nhìn, những công ty khác hoặc là thực lực không đủ, hoặc là chính là lĩnh vực bất đồng, căn bản hợp tác không được.
Liễu Dật vẫn cho là dự án này cũng chỉ tới đó mà thôi, hắn và Hạ Lập Nhân mặc dù là bạn bè, nhưng công là công, tư là tư, ngay cả bạn bè cũng không thể trên sự tình này qua loa được.
Không sai biệt lắm cũng một năm rồi, vốn là cũng không ôm hy vọng, không nghĩ tới bây giờ lại có thể nhận được hồi âm của Hạ Lập Nhân, hắn quả thực mừng muốn khóc được chứ!
"Tớ đã cho người bắt đầu chuẩn bị rồi, sau lễ bái thành lập nhóm nhỏ đặc biệt của Long Khải, cậu chỗ đó cũng phải bắt đầu chuẩn bị," Hạ Lập Nhân coi như là báo trước, "Người đề cập tới dự ánh vốn chính là cậu, cậu cũng đừng đứt xích."
"Khẳng định rồi!" Liễu Dật hưng phấn vô cùng.
Bất quá hắn lập tức liền tĩnh táo lại, "Nhưng là...... Quy mô phòng làm việc của tớ......" Phòng làm việc của hắn mới khởi bước mà thôi, cũng không phải là hắn tự ti, thật sự không đủ tư cách tham dự dự án lớn như vậy.
Hạ Lập Nhân cảm thấy Liễu Dật gần đây nhất định là quá mức an nhàn cho nên não tàn rồi, "Cậu có bệnh a, ai nói muốn hợp tác với phòng làm việc của cậu, đây cũng không phải là hạng mục cá nhân, Hạ thị, Hàn thị, còn có công ty nhà cậu nữa, ngoại trừ ba nhà chúng ta,, còn có mấy xí nghiệp cỡ trung nhỏ tham dự."
Liễu Dật đầu tiên là sửng sốt, sau đó cười lớn lên, "Cậu bạn chí cốt a!" Hắn tới hiện tại còn nghe không ra Hạ Lập Nhân là có ý tứ não tàn chân chính nào a.
"Cậu ít tự mình đa tình, tớ đây chủ ý là vì A Ninh, cái khác cũng là cảm thấy dự án này có lãi, cậu là nhân tiện, không nên quá mức tự mình cảm thấy hài lòng." Hạ Lập Nhân giội nước lạnh.
Liễu Dật cười hì hì, "Tớ hiểu, tớ hiểu, cậu cũng là vì Thẩm Ninh, tớ sao có thể không hiểu chứ, bất quá coi như là nhân tiện, cũng đủ để tớ gảy đàn sắt rồi!"
Cúp điện thoại Liễu Dật liền nói tin tức tốt này cho bà mẹ Nghê Minh Nguyệt của mình, mẹ hắn ở trong nhà chịu đượng với mẹ con kia nhiều năm như vậy, đoán chừng lập tức liền muốn chấm dứt rồi.
Bất quá hắn cẩn thận thông báo, chuyện này trước khi Hạ Lập Nhân chính thức công bố không nên tiết lộ khắp nơi, tránh cho gây thêm rắc rối.
Nghê Minh Nguyệt dĩ nhiên hiểu, đây cũng là đại sự liên quan tới tương lai của con trai, bà nhịn nhiều năm như vậy, cũng không phải là vì hôm nay mà đứt xích.
Bất quá còn có chuyện bà rất lo lắng, chính là chuyện con trai và Thẩm Ninh đi tới rất gần.
Sau khi nghe xong tin tức tốt Nghê Minh Nguyệt liền lo lắng nói: "Con còn Thẩm Ninh kia còn đang lui tới sao, cậu ta là họa sĩ, đối với làm ăn của con lại không trợ giúp cái gì, con luôn đi lại với cậu ta có ích lợi gì." Cũng không phải là bà là con buôn, làm mẹ luôn sẽ lo lắng con mình kết giao sơ suất, bà lại không biết Thẩm Ninh, chỉ có thể bằng đánh giá của bên ngoài mà phán đoán một người, "Lần này Lập Nhân giúp con bận rộn, Thẩm Ninh này và Lập Nhân đều nháo tới tan vỡ rồi, con vẫn làm bạn bè với cậu ta, không sợ Lập Nhân tức giận a, cậu ấy người này lại rất tùy hứng, con cũng không phải không biết."
"Mẹ, chuyện này mẹ cũng đừng có quản, con biết mình đang làm gì." Liễu Dật không quá muốn nhiều lời, tình huống của Thẩm Ninh hắn không muốn thêm tiết lộ.
"Mẹ sao có thể mặc kệ, đây là chuyện lớn!" Nghê Minh Nguyệt còn tích cực lên, "Lập Nhân trong lòng như thế nào cũng có vướng mắc, con vẫn là sớm một chút phân rõ với Thẩm Ninh kia, đừng cứ dính lấy nháo không rõ."
"Mẹ mặc dù không hiểu làm ăn lắm, nhưng dự ánh công trình kia của con quy mô cũng không nhỏ, giữa đường cũng không thể đứt đoạn, giữa đường đứt đoạn một cái Liễu thị chúng ta liền xong rồi! Hạ thị có tiền, bọn họ thua lỗ cũng không sao cả, chúng ta lại thua lỗ không nổi!" Nghê Minh Nguyệt tận tình khuyên bảo, "Con đừng đem lời của mẹ làm gió bên tai, mẹ con cũng là vì tốt cho con, tới lúc đó thật sự xảy ra chuyện con chính là tội nhân của Liễu gia!"
Mẹ mình càng nói càng kinh khủng, Liễu Dật càng nghe càng kỳ cục, "Ngừng ngừng ngừng." Hắn vội vàng hô ngừng, càng nói càng lệch sóng rồi, đây cũng quá bắn tiếng đe dọa rồi, suốt ngày đều não bổ mấy thứ gì nha.
"Ngừng cái gì mà ngừng, mẹ liền phải nói!" Nghê Minh Nguyệt cảm thấy kiểu thái độ không nghe khuyên bảo này của con trai, vô cùng là không tốt, bà đều vì hắn được a! "Con nhanh chóng cắt đứt với Thẩm Ninh kia, tuyệt đối không thể sau này xảy ra sự cố, đây thực là cơ hội tốt cho hai tiện nhân kia, con cũng không nên tự mình đánh mất!"
"Con nếu ngại cắt đứt, mẹ đi giúp con nói với cậu ta, mẹ không tin cậu ta còn có thể quấn con." Nghê Minh Nguyệt không biết chuyện rốt cuộc là cái dạng gì, chỉ cho rằng đối phương quấn con mình.
Liễu Dật đau cả đầu, "Mẹ, mẹ đây là muốn hại chết con sao!" Đều lúc này rồi, hắn cũng không thể không nói thật, "Thẩm Ninh cậu ta chính là tổ tông, chúng ta chỉ có thể cúng, không thể đắc tội!"
"Cái gì?" Nghê Minh Nguyệt đều cảm giác mình nghe nhầm rồi, một họa sĩ, miễn cưỡng gọi là làm họa sĩ đi, còn không thể đắc tội, "Cậu ta là ai ai còn không thể đắc tội, mẹ không phải là nghe nói cậu ta không cha không mẹ sao."
Liễu Dật ngồi xuống thở dài nói: "Nói thật với mẹ đi, Lập Nhân hôm nay có thể dùng dự án này của con, vẫn là nhìn trên mặt mũi Thẩm Ninh."
Nghê Minh Nguyệt như lọt vào trong sương mù, "Mẹ sao không có nghe hiểu, cái này liên quan gì tới Thẩm Ninh a?" Thẩm Ninh này không phải là rạn nứt với Hạ Lập Nhân rồi sao, còn đội nón xanh cho Hạ Lập Nhân.
Liễu Dật liền từ mở đầu câu chuyện nói, "Lập Nhân dự tính ban đầu làm dự án này chính là chỉnh Hàn Văn Quân, ban đầu con đã nói với mẹ, Hàn Văn Quân đắc tội Lập Nhân, lừa Lập Nhân, thật ra thì chuyện này còn liền nói một nửa."
"Vậy nửa khác đâu rồi, con đừng nói với mẹ có liên quan tới Thẩm Ninh kia." Nghê Minh Nguyệt cũng ngồi xuống.
"Đúng vậy a, con vẫn luôn không nói với ai khác." Liễu Dật than thở, "Lập Nhân còn luôn nhớ thương Thẩm Ninh, Hàn Văn Quân lừa gạt Lập Nhân chuyện này căn bản không tính là chuyện, cô ta đắc tội Lập Nhân là bởi vì Thẩm Ninh, cô ta là đắc tội Thẩm Ninh, Lập Nhân là giúp Thẩm Ninh báo thù."
Nghê Minh Nguyệt trợn mắt hốc mồm: "...... Hắn ta không phải là ngu a?" Thẩm Ninh này đối với cậu ta như vậy, cậu ta còn nhớ nhung, có phải đầu óc bị nước vào hay không?
"Hắn không phải ngu, ai...... Chuyện này con không tiện nói với mẹ, tóm lại Thẩm Ninh người này rất không tệ, không phải là người xấu gì cả." Liễu Dật để mẹ mình yên tĩnh chút, "Dù sao mẹ không cần đi chọc cậu ta, coi như cậu ta và Lập Nhân chia tay rồi, đó cũng là tâm can bảo bối của Lập Nhân, hai người chia tay cũng là có vài nguyên nhân, con đáp ứng Thẩm Ninh không nói, mẹ vẫn là không nên hỏi."
Nghê Minh Nguyệt lăng lăng gật gật đầu, bà thật sự là không hiểu nổi suy nghĩ của người trẻ tuổi hiện tại, Thẩm Ninh bà không hiểu, Hạ Lập Nhân bà thì càng không hiểu, vì một người không cần mình ra tay lớn như vậy, đây là có bao đau trứng a? Dù sao bà hiểu không được, đây là có tiền ngu đi?
Sớm nghe nói đầu óc người Hạ gia đều có chút kỳ ba, hiện tại nhìn lại thật không giả.
Bất quá tính toán, dù sao bà và con trai thuận tiện dính ánh sáng, đâu cần quản hắn nhiều như vậy.
"Con sớm không nói với mẹ, con sớm nói với mẹ không phải chuyện gì cũng không có sao, mẹ nếu tiên trảm hậu tấu làm sao bây giờ, con nên báo trước với mẹ a, hại mẹ hiểu lầm lâu như vậy." Nghê Minh Nguyệt cấu con trai một cái, "Sau này có việc nói với mẹ, đừng che giấu, để mẹ biết một chút, cũng có chuẩn bị tốt, mẹ cũng giúp con không được cái gì, nhưng là cũng không thể để mặc con chân sau đi, con nói sao?"
"Ừm." Liễu Dật có chút cảm động, có lẽ mẹ hắn nhìn người không chuẩn cũng không có bao bản lĩnh, cũng có đủ loại tật xấu nhưng mà trái tim yêu thương hắn không phải là giả dối, nhẫn nhịn hôn nhân không hạnh phúc nhiều năm như vậy tất cả đều là vì hắn.
Liễu Dật hắn là một người có phúc khí......
Thẩm Ninh là ngày hôm sau mới biết được cái tin tức tốt này, anh cũng cao hứng cực kỳ, sau này không nhìn thấy, đều là Liễu Dật giúp anh, hiện tại Liễu Dật có tương lai tốt, anh đương nhiên thay hắn cao hứng.
Liễu Dật là tự mình tới nhà Thẩm Ninh bao tin tức tốt này nói xong tin tức tốt cuối cùng nói: "Tớ thật ra chính là dính chút ánh sáng, đây là món quà Lập Nhân tặng cậu, cậu ta thật sự rất yêu cậu, cậu thật sự không tiếp tục nghĩ chút sao, tôi cảm thấy mắt căn bản không phải vấn đề lớn."
Thẩm Ninh kéo lên khóe miệng nói: "Anh đừng nói giỡn, đây chính là công trình lớn, anh nghĩ cái gì vậy, sao có thể là vì tôi."
"Cậu biết tên dự án này cuối cùng là gì không?" Liễu Dật không phản bác, ngược lại nói sang đề tài khác.
"...... Tên gì?"
"Lập Ninh."
"Lập của Hạ Lập Nhân, Ninh của Thẩm Ninh."
Thẩm Ninh: "......"