Hàn Văn Quân thật sự không làm cái gì, cho nên Hạ Lập Nhân điều tra cũng không hề tiến triển, nhưng Hạ Lập Nhân lại cho là Hàn Văn Quân rất giảo hoạt, cho nên vẫn như cũ kiên trì không lơ là, cho dù Hàn Văn Quân xuất ngoại vẫn luôn tiến hành điều tra cô.
Chuyện không hay ho cho Hàn Văn Quân không chỉ có bao nhiêu đó, cô còn bị Liễu Kiệt theo dõi, theo tính tình hay tự ái của cô tuyệt đối sẽ không nhìn trúng Liễu Kiệt, nhưng mà có người không nghĩ như vậy. Khi cô xuất ngoại được hai tuần thì nhận được tin trong nhà, nói là mời cô trở về xem mắt, cô không thể chấp nhận. Chuyện xem mắt với Hạ Lập Nhân đã bị thất bại hoàn toàn, bây giờ tâm tình còn chưa hồi phục đâu có tâm tư đi cùng người khác xem mắt.
Cô vốn đã không nguyện ý, lúc nghe tới thân phận của đối phương vẻ mặt lại càng khó coi!
Hàn Văn Quân dù gì cũng là thiên kim tiểu thư của Hàn gia, dù gì cũng không thể đắm mình trong truỵ lạc cùng một đứa con riêng xem mắt đi? Đây không phải lãng phí cô sao! Nếu thật sự cần tìm một người ở Liễu gia, ít nhất cũng phải là Liễu Dật chứ, tuy rằng cô cũng chướng mắt tính khí Hoa Hoa Công Tử của Liễu Dật.
"Văn Quân, vừa mới bắt đầu mẹ cũng không đồng ý." Đầu bên kia điện thoại Phương Văn kiên nhẫn khuyên nhủ: "Nhưng mà Liễu Lăng Phong đã mở miệng, tuy rằng Liễu Kiệt là con riêng nhưng sau này công ty đại khái là giao cho nó làm chủ, con nghĩ lại xem, trừ bỏ xuất thân Liễu Kiệt kỳ thật không có chỗ nào không tốt. Mẹ sẽ không hại con, con ngẫm lại, người mà có thể xứng đôi với con có được mấy người, có mấy người được làm chủ công ty của gia tộc? Con gả cho những người đó thì chỉ có là thân phận nhỏ chỉ có hư danh, làm sao có thể có quyền hành thật sự gì. Trong những nhà đó con có thể cầm quyền được không, Hạ gia nhất định là không được, con cháu Phó gia Trịnh gia đều có đối tượng cũng không được. Chúng ta cũng chỉ có thể cúi mặt xuống một chút mà nhìn, mẹ xem xét tới lui thấy Liễu gia rất vừa ý, đúng lúc nhà bọn họ chủ động cầu thân, quả thật rất có thành ý, con trở về nhìn xem đi, có được hay không cuối cùng đều do con quyết định, chúng ta sẽ không bức ép gả con đi."
Hàn Văn Quân vừa nghe còn có chút chần chờ, theo phân tích như vậy Liễu Kiệt quả thật cũng coi như là một cổ phiếu có tiềm lực, năng lực của hắn cô không rõ lắm, nhưng thanh danh thật ra so với anh hắn là Liễu Dật tốt hơn nhiều lắm. Hơn nữa Liễu Dật vẫn cùng Hạ Lập Nhân tranh chấp điểm ấy làm cho Liễu Kiệt có lợi thế không ít, ít nhất Hạ Lập Nhân sẽ không bởi vì Liễu Dật mà ngáng chân Liễu Kiệt.
Vì thế cô nghĩ nghĩ nói: "Mẹ để con suy nghĩ lại đã, hai ngày nữa con trở về, mẹ nói bởi vì thời tiết nên con tạm thời chưa về được."
"Được, nhưng mà con mau chóng suy nghĩ đi, có đáp ứng hay không đến lúc đó cũng phải nói một câu, đừng kéo dài thời gian của người ta." Phương Văn dặn dò.
"Dạ."
Từ Hạ Lập Nhân đến Liễu Kiệt cô cảm thấy như mức nước chênh lệch của lòng sông so với mặt biển rất lớn, Hàn Văn Quân lo lắng vài ngày mới thuyết phục mình chấp nhận chuyện Liễu Kiệt. Không cùng người của đại gia tộc kết hôn thì cô không hài lòng nhưng chiếu theo phân tích nhất định là cùng Liễu gia kết thân rất có lợi ích thực tế. Sau khi suy nghĩ cẩn thận Hàn Văn Quân liền bật người dọn dẹp một chút đồ vật này nọ về nước, cùng lòng tự trọng phân cao thấp cũng không có ý nghĩa.
Hai ngày này cô cũng thấy rõ ràng mình và Hạ Lập Nhân một chút cơ hội cũng không có, trong lòng tuy rằng hận, nhưng bằng năng lực của cô cũng không làm được cái gì, người nhà cũng không giúp cô, hiện tại chỉ có mình lo lắng cho tương lai của mình, tìm một đối tượng kết hôn tốt mới là trọng yếu. Nếu không thể gả cho người mình thích, vậy chọn một người có thể trợ giúp mình đi.
- ---
Lúc Liễu Dật nhận được tin tức này đã là nhiều ngày sau, Liễu Kiệt và Hàn Văn Quân xem mắt cũng không có công khai, sau này xác lập quan hệ mới dần dần bị mọi người biết đến. Liễu Lăng Phong sợ mẹ con Liễu Dật phá hư nên dấu kín, hiện giờ thấy con trai nhỏ cùng Hàn gia thiên kim phát triển không sai mới nhả ra.
Đối này sự phát triển này Liễu Dật cũng trợn mắt há hốc mồm, thật sự cho tới bây giờ anh ta cũng không nghĩ tới em của mình lại có thể cùng thiên kim Hàn gia nói chuyện hôn nhân! Tuy rằng bây giờ còn chưa tới bước cuối cùng.
Ngay cả Thẩm Ninh cũng cảm thấy thế giới này thật kỳ diệu, lúc cậu từ trong miệng Liễu Dật biết được thật sự cảm thấy không hiểu được, ngày đó Hàn Văn Quân tìm tới cửa đối với cậu tư thế bức người hung hăng càn quấy cậu còn nhớ rõ mồn một, không thể tưởng được cô gái này bây giờ có thể tự ủy khuất mình cùng một chỗ với một đứa con riêng, ở giữa rốt cuộc xảy ra chuyện gì?
Nhưng rồi cậu cũng biết nguyên nhân, vài ngày sau Liễu Dật nói cho cậu biết trong công ty hạng mục vốn do Liễu Dật phụ trách đột nhiên tới tay Liễu Kiệt là ý của Liễu Lăng Phong.
Bên trong Liễu thị đồn đại ồn ào huyên náo, nói Liễu Kiệt cùng với Hàn gia thiên kim đám hỏi, chủ tịch chuẩn bị đem công ty giao cho đứa con trai nhỏ này, xem như cho Hàn gia một cái công đạo. Đây chính là Hàn gia đó cũng không thể để cho thiên kim tiểu thư Hàn gia chịu ủy khuất, Liễu Kiệt đã là con riêng ngoài giá thú không có quyền to đám hỏi này sẽ chịu thiệt thòi.
Liễu Lăng Phong cũng tìm được cái cớ để không bị nói bất công, để đứa con riêng cầm quyền đây là vì tương lai của công ty, chuyện này làm cho mẹ của Liễu Dật là Nghê Minh Nguyệt nói không nên lời phản bác, bà có thể nói cái gì, nói cái gì cũng là sai, nói cái gì cũng là hại công ty, nói không chừng còn làm cho Liễu Lăng Phong chán ghét.
Bà không phải không muốn ly hôn, nhưng ly hôn đối với con trai không có chỗ gì tốt, như vậy còn cho cơ hội để con tiện nhân kia phù chính, vậy càng hỏng bét.
Vì thế bà chỉ có thể tìm Liễu Dật khóc lóc kể lể, con người bà giống như làm bằng nước, khóc là số một làm Liễu Dật đau cả đầu.
"Mẹ, mẹ đừng khóc, chuyện này không xấu như mẹ tưởng tượng đâu."
"Sao lại không xấu, ba của con đem công ty cho đứa con của con tiện nhân kia, mà con cũng không lo lắng nữa!"
"Việc này thật sự không cần phải gấp gáp, gấp cũng vô dụng a."
"Mẹ đã sớm nói với con, kêu con không nên đắc tội với bên Hạ gia, con vì một đứa con trai mà sảy ra mâu thuẫn với Lập Nhân, nếu không ba của con làm sao dám an bài như vậy!"
Liễu Dật gãi gãi đầu, cuối cùng bị quấy rầy thật sự không có biện pháp liền thẳng thắn nói: "Mẹ, chuyện này con chỉ nói với một mình mẹ thôi, mẹ nghe xong để ở trong lòng là được rồi, đừng tìm ba nói, cũng đừng nói cho người khác biết."
Anh đem chuyện xấu của Hạ Lập Nhân và Hàn Văn Quân nói qua một lần, rồi an ủi mẹ:"Quan hệ của con cùng với Lập Nhân thật sự không xấu như tưởng tượng của mẹ, coi như dù không thân thiết anh ta cũng không thể giữa con và Liễu Kiệt mà chọn Liễu Kiệt, mẹ cứ yên tâm đi."
Nghê Minh Nguyệt vừa nghe xong liền ngưng khóc.
Chuyện đến nước này còn khóc cái gì? Liễu Kiệt cùng Hàn Văn Quân bên nhau làm sao là chuyện xấu được, chuyện này rõ ràng là chuyện tốt a!
Hạ Lập Nhân và Hàn Văn Quân có cừu oán còn không gây sức ép chết cô ta!
Ha ha, mẹ con tiện nhân kia phỏng chừng chuyện tốt sẽ không dứt.
Người Hàn gia sẽ không vì một đứa con gái gả đi ra ngoài mà trở mặt với Hạ gia đi? Nhiều chuyện không hợp ý vẫn nhịn sau này vẫn còn cần lui tới hợp tác làm ăn đó.
"Sao mà con không sớm nói ra. Thiệt là, hại mẹ khóc một trận!" Nghê Minh Nguyệt tâm tình thật tốt.
Liễu Dật: "..."
Nước mắt của mẹ tới nhanh như vậy, con làm sao mà ngăn chặn kịp chứ.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: PS(Photoshop): Có không ít độc giả nói hi vọng cho Liễu Dật một cái CP, thì ta đây cho anh ta một cái. Nhưng mà tuyến tình cảm của anh ta chủ yếu vẫn xoay chung quanh Thẩm Ninh và Hạ Lập Nhân. Một nửa khác của anh ta là nhân vật trọng yếu xúc tiến nội dung vở kịch.
Chương này viết nhiều về Liễu Dật, sau chương này viết trở về hai nhân vật chính.
Hết chương .