Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo

chương 93

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Nhìn thấy Đới Tuyết Dao đến tất cả mọi người có chút ngớ ra, bất quá ý nghĩ trong lòng từng người sẽ không giống nhau.

Đới Tuyết Dao đến giống như Hạ Tình đã đoán trước, thời gian địa điểm kết thân là cô cố ý để lộ ra, cô dự trước Đới Tuyết Dao sẽ dùng đến chiêu này, cho nên hôm nay vốn chờ Đới Tuyết Dao đến, nhìn thấy Đới Tuyết Dao thật sự đến rồi, cô hơi gợi lên khóe miệng, tâm tình của cô rất tốt.

Nhưng người Phó gia sẽ không tâm tình tốt như vậy, bọn họ cho rằng Đới Tuyết Dao tới là ném bãi Phó gia bọn họ, nói thế nào cô ta cũng đều yêu đương với Phó Trạch Văn năm mà, cô ta nếu thật sự muốn phá hoại, tại buổi tiệc kết thân này dùng ngáng chân nói lung tung vài câu để người Hạ gia hiểu lầm, để cha mẹ và anh trai Hạ Tình hiểu lầm đối với bọn họ sinh ấn tượng xấu, vậy sau này liền phiền toái.

Theo lý thuyết Đới Tuyết Dao không to gan như vậy a, làm loại chuyện đó, đã nê bồ tát qua sông, còn tới quấy rối, chẳng phải là tự tìm đường chết, muốn đến phá quán tử phá suất sao?

(Phá quán tử phá suất: đây là một câu thành ngữ TQ, chỉ chuyện làm sai hoặc người làm chuyện sai lầm không tích cực thay đổi, sửa chữa sai lầm mà là mặc kệ, liều lĩnh thậm chí không chịu cầu tiến)

Hạ Lập Nhân nheo mắt lại, bởi vì là bạn học của em gái, Đới Tuyết Dao hắn đã gặp vài lần, cho nên nhận ra. Đây là bạn gái cũ của Phó Trạch Văn, không phải là chia rồi sao, cô ta tới đây làm gì? Hơn nữa cô ta làm sao biết địa điểm kết thân? Lẽ nào cô ta và Phó Trạch Văn vẫn còn vương vấn không dứt được? Hạ Lập Nhân trong lòng suy nghĩ không khỏi đưa mắt quét về phía Trịnh Cảnh Đồng, hắn hi vọng Trịnh Cảnh Đồng không phải gạt hắn, hắn tín nhiệm Trịnh Cảnh Đồng nên mới an bài em gái đến kết thân, nếu như Phó Trạch Văn là tra, vậy hôm nay liền ha ha.

Trịnh Cảnh Đồng bị ánh mắt của hắn quét tới liền có chút tâm hư, không phải tớ không trượng nghĩa, mà chuyện này của Phó Trạch Văn thật sự không nói được a, căn bản không thể tùy tiện thẳng thắn với người khác, y chỉ có thể đảm bảo nhân phẩm của Phó Trạch Văn, là nam nhân chịu trách nhiệm, không phải loại người tra tam tâm lưỡng ý thích làm nhục người khác.

Cha mẹ Hạ Tình liền hoàn toàn không rõ tình hình, bọn họ không quen biết Đới Tuyết Dao, cho rằng cô ta đi nhầm phòng ăn của khách khác.

Mọi người có chút mông lung, mà kỳ thực Đới Tuyết Dao đứng ở cửa cũng mông lung.

Cô ta vốn còn nghĩ, mình đột nhiên ra trận, dọa Hạ Tình không ứng phó kịp, Hạ Tình nhìn thấy cô ta khẳng định phi thường khẩn trương, vì mặt mũi có thể thuận lợi tiến hành kết thân, cô nhất định sẽ thỏa hiệp sau đó bé ngoan trả tiền, vậy mục đích của mình liền thuận lợi đạt thành rồi. Cô ta còn suy nghĩ tỉ mỉ qua, vạn là yên bụng, cô ta khẳng định không thể ít, bực bội kìm nén nhiều ngày như vậy, nhất định phải cho Hạ Tình một chút mất mặt!

Lúc trước thời điểm tao nói vạn mày không chịu, hiện tại thời điểm mày cầu xin tao liền không phải giá tiền ban đầu nữa, vạn đó là tối thiểu.

Nghĩ tới đúng là rất tốt, nhưng hy vọng quá nhiều, hiện thực rất nát, sau khi cô ta vui rạo rực mở cửa nhìn thấy người trong phòng, liền choáng váng. Mấy người trên bàn cơm cô ta căn bản đều biết, sau đó cả người cô ta đều có chút không tốt.

Người Hạ Tình kết thân chính là Phó Trạch Văn, sao có thể có chuyện đó, tại sao lại như vậy! Nếu như đây là thật, đe dọa kia của cô ta liền không dùng được a, hoàn toàn biến thành một chuyện cười được chứ!

Đới Tuyết Dao hoàn toàn không thể, thiên toán vạn toán, cô ta tính toán cả buổi, dĩ nhiên không có tính tới tình huống như thế, cô ta lúc trước nghe nói Hạ Tình muốn kết thân, đối tượng hẹn hò còn là gia đình chính trị, căn bản cũng không có ngờ tới sẽ thay người.

(Em đính chính cái tên Tòng Chính nhé, thực ra nó nghĩa là chính trị, nhưng do sơ suất em đã dịch nhầm. Ở một số chap em đã sửa lại rồi. Em xin lỗi vì sai sót này =.=")

Cô ta lúc đó đầu óc nóng lên, căn bản cũng không nghĩ tới phương diện này, không nghĩ tới hai người kia sẽ phá kính trọng viên cái gì.

(Phá kính trọng viên: nghĩa tương tự như quay lại từ đầu)

Cũng không đúng a, nếu như Hạ Tình vừa bắt đầu liền quyết định cùng Phó Trạch Văn kết thân, này thời điểm bị lừa gạt tống tiền khẳng định cũng không phải là cái ngữ khí kia, lúc đó Hạ Tình sợ hãi thế nhưng lại khiến cô ta cao hứng một quãng thời gian thật dài đây.

Vậy cũng chỉ có một khả năng thôi.

Đới Tuyết Dao nghĩ mà sợ, cô đột nhiên phát hiện mình trúng kế của Hạ Tình, Hạ Tình là cố ý, cố ý muốn xem chuyện cười của cô ta, khiến cô ta xui xẻo, lừa cô ta nói muốn cùng người khác kết thân, đặc biệt gài bẫy cho cô ta, thực sự là một nữ nhân ác độc!

Ngay lúc Đới Tuyết Dao vừa tức vừa giận thất kinh Phó Trạch Văn đứng lên, hắn nhìn về phía Đới Tuyết Dao, sắc mặt phi thường khó coi: "Cô tới làm gì?" Hắn hỏi như vậy, ngữ khí phi thường lạnh lẽo.

"Là em mời cô ấy tới." Đới Tuyết Dao đột nhiên mở miệng, cô mỉm cười nhìn về phía Phó Trạch Văn, "Tuyết Dao hai hôm trước gọi điện thoại cho em, nói có chuyện vô cùng muốn nói Trạch Văn anh đấy, cho nên em mời cô ấy tới đây, bởi vì em rất tò mò, rất muốn ngh một chút xem cô ấy đến cùng muốn nói cái gì." Nụ cười trên mặt Hạ Tình không chê vào đâu được, tâm tình cô cực kỳ tốt, cô vốn là không muốn kết thân với Phó Trạch Văn, cảm thấy hai người không thích hợp, thế nhưng vì Đới Tuyết Dao cô đồng ý làm lại từ đầu.

Tôi ngược lại muốn nhìn một chút, hôm nay rốt cuộc là ai mất mặt, rốt cuộc là ai lúng túng.

Tất cả mọi người nhìn về phía Hạ Tình, không rõ tại sao cô lại phải làm như thế, này quá kì quái không phải sao, tại sao phải tại ngày kết thân mời bạn gái trước của đối phương tới, chuyện này căn bản là không hợp lý a!

"Đây là ai a?" Cha mẹ Hạ gia không quen biết Đới Tuyết Dao liền lén lút hỏi con trai.

"Bạn gái cũ của Phó Trạch Văn." Sắc mặt Hạ Lập Nhân có chút không tốt, hắn hỏi Hạ Tình, "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Hắn đã hoàn toàn không rõ tình huống, bữa tiệc kết thân hảo hảo em gái gọi bạn gái cũ của đối phương tới làm gì?

"Có chuyện nói với tôi?" Phó Trạch Văn cau mày nhìn về phía Đới Tuyết Dao: "Cô còn có cái gì muốn nói, tôi cảm thấy sự kiện kia căn bản không có cái gì phải giải thích, tôi không biết cô tại sao đột nhiên chọn hôm nay tới đây, đến cùng muốn làm gì?" Hắn không có chỗ nào có lỗi với Đới Tuyết Dao, là Đới Tuyết Dao có lỗi với hắn, thật không hiểu nổi nữ nhân này ở đâu có lá gan chạy tới đây phá hoại, thật sự cho rằng hắn cái gì cũng không dám làm sao!

Đới Tuyết Dao nhìn thấy biểu tình của Phó Trạch Văn liền biết không tốt, cô hôm nay nhất định là xui xẻo động vào Phó Trạch Văn, sau đó nhất định sẽ xúi quẩy, liền theo bản năng lui về sau hai bước, "Không phải, tôi không phải......" Cô ta run lập cập nói đều không nói được.

Hạ Tình cắt đứt cô ta: "Cô không phải có chuyện muốn nói với Trạch Văn sao? Nói với anh ấy đi tôi sẽ không để ý." Trên mặt cô mang theo tươi cười, nhưng nhìn thấy Đới Tuyết Dao trong ánh mắt tràn đầy băng lãnh.

Đới Tuyết Dao bị dọa sợ rồi, cô ta có thể tưởng tượng ra hậu quả của mình. Hạ Tình và Phó Trạch Văn đều có quyền có thế, có rất nhiều cách không để cho thoải mái, cô ta vốn tưởng rằng túm được nhược điểm của Hạ Tình có thể hảo hảo bắt chẹt một chút, giải quyết nguy cơ món nợ trong nhà, sau đó không lo ăn không lo mặc, cũng không nghĩ tới Hạ Tình dĩ nhiên......

Cô ta thất sách rồi, bị gài bẫy!

"Không, không có gì muốn nói, tôi đi nhầm chỗ, mọi người từ từ ăn, tôi đi trước." Nói xong Đới Tuyết Dao liền xoay người vội vội vàng vàng đi, hoàn toàn là chạy trối chết, thời điểm đi tới nửa đường giày cao gót còn không cẩn thận gãy một cái, nên rất đau, nhưng cô ta mạnh mẽ nhịn xuống khập khiễng chân chạy đi, khỏi nói chật vật bao nhiêu.

Nhìn bóng lưng Đới Tuyết Dao rời đi Hạ Tình chậm rãi cúi xuống cong khóe miệng, tiếp tục nhẫn nhịn một lần nữa, nhưng lấy được cái gì đây!

Mình luôn luôn rất dễ nói chuyện, nhưng không nghĩ tới Đới Tuyết Dao được voi đòi tiên, vậy cũng đừng trách cô không khách khí.

Cô không để tôi dễ chịu tôi cũng sẽ không để cô dễ chịu. Vốn là muốn tha cho cô một cái mạng không nghĩ tới cô tự tìm đường chết, sau tiệc kết thân từ từ trừng trị cô!

Cửa phòng riêng một lần nữa bị đóng lại, ngoại trừ Hạ Tình những người khác bên ngoài phòng bao đều cảm thấy là lạ, người này như thế nào đột nhiên đến, sau đó đột nhiên lại chạy a, vậy rốt cuộc tới làm gì?

Hạ Lập Nhân nhẹ giọng hỏi Hạ Tình: "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì a, mời cô ta tới làm gì?" Đừng nói Hạ Lập Nhân sốt ruột, ngay cả cha mẹ Hạ Tình cũng cảm thấy việc này con gái làm tới không chân chính, ngày kết thân, con mời bạn gái cũ của đối phương tới là ý tứ gì?!

Vốn cho rằng con trai Phó Minh có vấn đề, cho nên bạn gái cũ tìm tới cửa, không nghĩ tới con gái mình mời tới, đến cùng có thành ý kết thân hay không a? Con không đồng ý kết thân cũng không thể như vậy a, tự mình đi ném mặt mũi của mình sao? Cũng không biết người nhà họ Phó sẽ nghĩ như thế nào, vạn nhất hiểu lầm rồi phải làm sao bây giờ.

Hạ Tình vuốt vuốt tóc cười nói: "Không có gì, là cô ta cầu xin con, bảo là muốn nói cho đối tượng hẹn hò của con biết một chuyện rất quan trọng, con và cô ấy dù gì cũng là bạn học cũ, cảm thấy không đáp ứng khả năng không tốt lắm, không nghĩ tới cô ấy cũng không nói gì đã đi. Kỳ thực con cũng rất kỳ quái, cô ta đều không biết con muốn kết thân với ai liền muốn nói chuyện với đối phương, cũng không biết muốn nói cái gì.

Phó gia ngoại trừ Phó A Bảo đều là người thông minh, vừa nghe liền rõ ràng rốt cuộc là xảy ra chuyện gì rồi.

Hạ Tình vừa nói rồi, Đới Tuyết Dao là có chuyện quan trọng muốn nói với đối tượng kết hôn của cô, nhưng vốn là nghĩ người kết thân không phải Phó Trạch Văn, mà là người khác, Đới Tuyết Dao sẽ nói với người kia cái gì, bọn họ dùng đầu óc nghĩ một chút liền biết rồi.

% là muốn khiến Hạ Tình lúng túng.

Người nhà họ Phó đối với chuyện này cảm thấy có chút chột dạ, chân tướng nếu để cho cha mẹ Hạ Tình biết, việc kết hôn này của hai nhà quá nửa là không thể thành rồi.

Ba người khác của Hạ gia hoàn toàn không biết chuyện, đều tưởng Hạ Tình quấy rối, trong lòng cũng rất thấp thỏm, sợ người nhà họ Phó đối với bọn họ có thái độ.

Liền tình cảnh nhất thời lúng túng, tất cả mọi người không biết nói cái gì cho phải, người làm mối và Trịnh Cảnh Đồng thì càng thêm không biết nên làm gì nữa rồi, kết thân này, chuyện này là sao a......

Phó A Bảo nhỏ giọng hỏi Trịnh Cảnh Đồng: "Anh nói cô ta đến cùng hôm nay đến làm gì?" Đầu óc cậu không tốt, không nghĩ ra nguyên do trong đó.

Trịnh Cảnh Đồng cũng nhỏ giọng trả lời: "Ở đây nói không tiện, về nhà nói với em, ngoan." Tâm đứa nhỏ này vĩnh viễn khoan như vậy, ai, cũng coi như là ưu điểm đi, cả ngày không buồn không lo.

"Em đói rồi." Lại qua một chút vẫn là không có ai lên tiếng Phó A Bảo nhịn không được, cậu dùng mắt to vô tội nhìn mọi người, "Con đói, còn chưa ăn cơm sao?" Dáng vẻ nhìn qua vô cùng đáng thương, lại vô cùng đáng yêu, vừa vặn đâm tới trái tim người bên ngoài, người nhà họ Hạ lập tức liền nhuyễn hồ, bọn họ thích người xinh đẹp đáng yêu.

Trịnh Cảnh Đồng tiếp lời nói: "Đúng vậy chúng ta khai tiệc đi, vừa ăn vừa nói chuyện, A Bảo em ấy chính là chịu không được đói bụng, một khi đói bụng liền kêu to." Y cảm thấy điểm này của A Bảo xen vào tới phi thường tốt, vừa vặn giải quyết lúng túng của mọi người.

Hai người vừa mở miệng như thế không khí của hiện trường liền tốt lên, Hạ gia cảm thấy con gái có lỗi, không muốn để cho người nhà họ Phó truy cứu hành vi vừa nãy của Hạ Tình, đương nhiên là muốn có bậc thang xuống, người nhà họ Phó cũng không hi vọng đem chuyện này làm lớn, miễn cho đến thời điểm kết thân thất bại, cho nên bọn họ đều cảm thấy Phó A Bảo mở miệng phi thường tốt.

"Đúng đúng ăn cơm đi, vừa ăn vừa nói chuyện, đều tại chúng tôi quá không chú ý, A Bảo còn đang đi học đúng không? Chính là đang tuổi lớn, xác thực không nên đói bụng." Cha mẹ Hạ Tình thuận pha trực hạ (), còn khen Phó A Bảo vài câu, nói cậu xinh đẹp đáng yêu được người ta yêu thích.

(Thuận pha trực hạ: giống với câu "Thuận nước đẩy thuyền")

Phó A Bảo trong lòng đúng là rất cao hứng, bất quá cậu nói thầm, tại sao phải dùng xinh đẹp đáng yêu để khen cậu, phải nói cậu anh tuấn chứ! Đừng có làm như trẻ con mà khen cháu như vậy a, cháu đều đã là người lớn.

Nghĩ vậy cậu còn xoa xoa mặt mình, cháu nhìn qua nhỏ như vậy sao?

Sau đó yến tiệc kết thân vẫn rất thuận lợi, hai nhà tán gẫu đến rất tốt, Phó A Bảo cũng tiến vào trạng thái, nói chuyện bắt đầu thao thao bất tuyệt, đều là từ vi diệu liên tiếp, chọc đến nỗi mọi người thoải mái cười to.

Thời điểm kết thúc cha mẹ song phương cùng người làm mỗi còn có Trịnh Cảnh Đồng và Phó A Bảo đều rời đi, chỉ chừa lại Hạ Tình và Phó Trạch Văn hai người ở phòng riêng, tiếp theo chính là chuyện của hai người bọn họ, có thể vừa ý hay không, có thể ở chung hay không, người khác cũng không giúp được việc quá khó khăn.

Trước khi đi Hạ Lập Nhân nhỏ giọng dặn dò Hạ Tình: "Anh không biết hôm nay em đến cùng xảy ra chuyện gì, bất quá đừng tiếp tục tùy hứng, anh thấy con người Phó Trạch Văn hắn không tệ, cha mẹ hắn cũng rất tốt, em chính là không tốt, cũng không cần quấy rối biết không? Không làm được thông gia cũng không thể làm kẻ thù a."

Hạ Tình cười nói: "Ca, anh xem em là người không đáng tin như vậy sao? Anh cứ yên tâm đi, em khẳng định không nháo."

Chỗ Phó Trạch Văn cũng nhận lấy một phen căn dặn, nói là để hắn đem chuyện Đới Tuyết Dao giải quyết cho tốt, bằng không hai nhà phỏng chừng không được yên ổn.

Trên đường về nhà Phó A Bảo hỏi Trịnh Cảnh Đồng: "Anh nó anh trai em và chị Hạ Tình có thể thuận lợi không? Ân...... Cá nhân em cảm thấy hẳn là rất thuận lợi, bầu không khí trên bàn cơm rất tốt, cha mẹ chị Hạ Tình đối với bộ dáng của anh trai em cũng rất vừa lòng, anh nói xem?"

Anh nói cái gì mà nói a, anh có cái trứng gì mà nói a, tiếp theo liền nhìn bản thân Phó Trạch Văn, chúng ta nói đều vô dụng, có thể tóm được vợ hay không, liền xem bản lĩnh của hắn.

Bất quá lời này Trịnh Cảnh Đồng chỉ dám ở trong lòng hơi hơi nhổ nước bọt một hồi, y hiện tại nghĩ tới là một chuyện khác.

Vừa nãy lúc ăn cơm Phó A Bảo nhìn chằm chằm Hạ Lập Nhân lâu như vậy, mắt ngay cả chớp cũng không chớp, thưởng thức cùng tán thưởng bên trong ánh mắt kia, quả thực là chọt mù mắt y!

Không phải có chút đẹp đẽ, nhìn tới chăm chú lâu như vậy sao, hôm nay sau khi trở về anh nhất định phải hảo hảo nói với em một chút, để em hảo hảo nhớ lâu một chút, biết em kết hôn với ai không? Là Trịnh Cảnh Đồng anh đây!

Phó A Bảo còn đang suy nghĩ chuyện của anh trai mình và Hạ Tình, còn không biết sau đó sẽ phải chịu "Hình phạt tra tấn nghiêm khắc" đâu!

Truyện Chữ Hay