Kế Hoạch Bánh Bao Của Tổng Tài Bá Đạo

chương 56

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

"Phó tiên sinh, chỗ này của tôi sửa đến gần đủ rồi, anh nhìn lại một chút, tìm từ này có được hay không?" Phóng viên bình thường đều bát quái, thích viết đoạt người nhã cầu gì đó, thế nhưng người Trịnh gia Phó gia, có thể không đăc tội sẽ không đắc tội, huống hồ người ta tích cực phối hợp như vậy, bọn họ đương nhiên muốn bán mặt mũi, tận lực để người trong cuộc thỏa mãn.

Kỳ thực mấy phóng viên này cũng cảm thấy rất 囧, bọn họ lúc đó theo dõi xe của Trịnh Cảnh Đồng tới, nhưng trên đường bị phát hiện, vài bảo tiêu trên xe đối phương đi xuống, quá đáng sợ rồi! Vốn còn nghĩ là xui xẻo rồi, ai biết sau khi hỏi một phen đối phương thế mà đem bọn họ tới Trịnh gia làm khách, bảo là muốn phối hợp với tòa soạn của bọn họ phát tin tức, thế nhưng có một điều kiện, bọn họ muốn đích thân tham dự sáng tác bản thảo tin tức.

Tuy rằng cảm thấy là lạ, thế nhưng chuyện này với phóng viên bọn họ nói tới là chuyện tốt cầu còn không được, cũng không cần phí hết tâm tư đi đào móc ba cái tin tức thế nào cũng được, trực tiếp từ chỗ người trong cuộc thu được tin tức xác thực nhất, quả thực đáng ca tụng!

Ba người Trịnh gia một chút ý kiến cũng không có, toàn bộ nghe Phó A Bảo, Phó A Bảo nói thế nào liền làm thế đó, Phó A Bảo đối với phóng viên nói Trịnh Cảnh Đồng đối với cậu là nhất kiến trung tình bọn họ cũng nhất trí gật đầu chính là như vậy!

Phóng viên không yên lòng còn quay đầu cẩn thận từng li từng tí một hỏi Trịnh Cảnh Đồng một lần, tả thực như vậy không quan trọng lắm sao, Trịnh Cảnh Đồng trịnh trọng gật đầu biểu thị xác thực như vậy, còn thêm mắm dặm muối miêu tả một phen cảm giác ngay lúc đó.

Mấy phóng viên toát mồ hôi, chúng ta đánh cược một khối tiền, anh tuyệt bích là nói hưu nói vượn!

Nhất kiến chung tình, các ngươi làm sao mà nhất kiến chung tình a, vừa nãy Phó A Bảo nói cái gì, nói cậu lúc tuổi các ngươi lần đầu tiên gặp mặt, nhất kiến chung tình, Trịnh tổng anh khi đó đã tuổi có được hay không, người trưởng thành rồi có được hay không, anh đối với học sinh tiểu học tuổi nhất kiến trung tình, anh muốn hù chết ai vậy?!

Anh đây là thỏa mãn tình yêu trẻ con anh tạo ra sao?!

Người trong cuộc Trịnh Đại boss một bên nghiêm túc chăm chú, biểu thị sự thực chính là như vậy, không cần nhiều lời!

Khiến hai người Vu Thư và Trịnh Trí Viễn cũng có chút tưởng thật, lẽ nào Cảnh Đồng nhà bọn họ thật sự là nhỏ như vậy đã coi trọng A Bảo rồi hả?

Không trách qua nhiều năm như vậy vẫn không có yêu đương, bảo y thân thiết cũng không chịu, giới thiệu bạn gái cũng không cần, hóa ra là trong lòng có người a, hiện tại rốt cục đợi được A Bảo ớn lên, cũng thực sự là rất không dễ dàng, thực sự là thật khổ cực, ròng rã năm ni, hiện tại rốt cục khổ tận cam lai rồi.

Hai vợ chồng không khỏi vì si tình của con trai mình mà cảm động.

Phó A Bảo nói thầm trong lòng, chính là ta tùy tiện nói một chút, không nghĩ tới họ Trịnh này dĩ nhiên thừa nhận, bộ dáng mình lớn như vậy thực sự là không dễ dàng, không nghĩ tới hiểm lúc nào cũng bên người a, Trịnh Cảnh Đồng thế mà mơ ước mình năm liền, thực sự là quá đáng sợ rồi! Quả nhiên chuyện ở làng khu lịch Trịnh Cảnh Đồng mưu đồ đã lâu, đều do mình quá trẻ tuổi không có kinh nghiệm, cái gì cũng đều không hiểu bị thiệt lớn! Ít nhiều những phóng viên này, nếu không mình phỏng chừng mãi mãi cũng không biết ni!

Phóng viên 囧 囧 cắm đầu vào laptop ghi chép "Như thực", ngày hôm nay thực sự là mở rộng tầm mắt, có điều vậy cũng là tin tức bùng nổ chứ? Thỏa thỏa hấp dẫn nhãn cầu.

Phó A Bảo đến gần nhìn một chút, thật hài lòng, cậu tiếp tục thao thao bất tuyệt nói: "Sau đó anh ấy đối với tôi dính chặt lấy, tôi lúc đó không thích anh ấy, vì thế cũng không muốn phản ứng với anh ấy, mãi đến tậm ngày mồng tháng năm nay tới ôn tuyền XX vùng ngoại ô."

Phóng viên vừa nghe có cố sự vội vã đều dựng lỗ tai lên, hai người ở làng du lịch kia xảy ra chuyện gì sao? Làng du lịch ni, vừa nghe chính là nơi phi thường ám muội! Khẳng định có sự kiện màu phấn hồng phát sinh! Thỏa thỏa!

Sau đó Phó A Bảo có chút khát, cậu nói lâu như vậy rồi ngay cả ngụm nước cũng chưa uống, liền bưng cốc nước trái cây trên bàn lên uống.

"Sau đó thì sao, sau đó thì sao?" Phóng viên phi thường nắm bắt gấp, nói chuyện với cậu đừng thở mạnh a, cậu không biết chúng tôi làm nghề này thật là lòng hiếu kỳ đặc biệt quan trọng sao, cậu nói mau a!

Phó A Bảo đem nước trái cây trong ly uống cạn sạch, Vu Thư vội sai người đi lấy ly nước nữa lại đây.

"Sau đó a, sau đó tôi đã bị chó dữ cắn một cái!" Phó A Bảo nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng, Trịnh Cảnh Đồng vội vã bưng chén nước lên che giấu lúng túng, y phi thường chột dạ, y biết Phó A Bảo nói chó dữ chính là y, lúc trước Phó A Bảo chính là giải thích với Phó Trạch Văn như vậy.

Ánh mắt Vu Thư như kiếm nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng, trong lòng suy đoán có phải là kỹ thuật của con trai mình quá kém, hay là quá thô bạo, khiến A Bảo không thoải mái, bất kể là bên nào cũng không được a, ảnh hưởng tới bồi dưỡng tình cảm vợ chồng sau này!

Đều tuổi! Thật là không có tiền đồ!

Các phóng viên trợn mắt lên: "Bị cắn?!" Chó cắn người linh tinh cũng không tốt, nói không chắc có bệnh dại ni.

"Có điều không có gì đáng ngại, không xuất huyết." Phó A Bảo liếc mắt nhìn Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục nói, "Sau đó Trịnh Cảnh Đồng đã cứu tôi một mạng, tôi đối với anh ấy thay đổi cách nhìn."

"Nha nha ~" mấy phóng viên nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng, anh hùng cứu mỹ nhân ni, cứu một tên Phó A Bảo, không trách đối phương muốn lấy thân báo đáp.

Phó A Bảo tâm nói cũng không phải chính là cứu một mạng người sao, trong bụng tôi chính là mạng a, vốn là không có đứa nhỏ này, hiện tại bị cắn một cái thì có, thực sự là thấy quỷ rồi!

Trong lòng cậu ngẫm lại còn có chút ủy khuất nhỏ, rõ ràng là Trịnh Cảnh Đồng không tốt, mình lại vẫn phải nói tốt giúp y, thực sự là thật đáng thương.

Các phóng viên mỗi người kích động không thôi, đều là chất liệu thật a, mau mau viết viết viết, cần phải tuyệt hảo, viết thành một chuyện tình yêu buồn triền miên cảm động sâu sắc nhất! "Sau đó thì sao?"

"Sau đó anh ấy cứ tiếp tục dính chặt lấy tôi đi, đúng không?" Phó A Bảo nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng.

Trịnh Cảnh Đồng gật đầu liên tục.

"Sau đó tôi thật sự không chống đỡ được dây dưa của anh ấy liền đáp ứng, sau đó chính là như bây giờ, chúng tôi chuẩn bị kết hôn." Phó A Bảo gật gật đầu, "Ân, gần như chính là như vậy đi."

Các phóng viên: "..." Cái gì gọi là gần như chính là như vậy a, này hoàn toàn chưa đủ tốt sao, trọng điểm phát triển hẳn là trong khoảng thời gian hai tháng này từ làng du lịch đến bây giờ, trong hai tháng đó các người là làm sao từ quan hệ bằng hữu cũng không phải liền phát triền thành muốn kết hôn?

Hai tháng này mới phải trọng điểm a! Tiêu đề tin tức được rồi, tình yêu của cậu và Trịnh Cảnh Đồng, nhưng là tin tức bên trong ni, đây cũng là quá giả tạo rồi, không tôi không tả đồ vật a! Cậu tốt xấu gì nói một chút các ngươi trải qua yêu đương ra sao a, sau đó kiểu cầu hôn cũng phải hảo hảo nói một chút.

"Đừng nhìn tôi, hai tháng sau các cô hỏi Trịnh Cảnh Đồng đi." Phó A Bảo đem quyền chủ động cho Trịnh Cảnh Đồng, cậu đúng là muốn nói chút gì, nhưng là tháng này cậu và Trịnh Cảnh Đồng thật sự không hề gặp nhau, ngay cả mặt mũi cũng không thấy, cậu bịa dặt cũng làm không được a, huống hồ level bịa đặt của cậu quá thấp, người khác vừa nghe liền không tiếp thu được.

Các phóng viên đều dồn dập quay đầu nhìn Trịnh Cảnh Đồng.

"Khụ khụ." Trịnh Cảnh Đồng hắng giọng, "Vậy kế tiếp để tôi nói đi."

Y và Phó A Bảo thay đổi vị trí, y ngồi xuống bên cạnh phóng viên, mà Phó A Bảo ngồi xuống bên cạnh Vu Thư, Vu Thư cười híp mắt hỏi Phó A Bảo: "A Bảo, nói lâu như vậy rồi có phải là mệt mỏi rồi, nhanh hảo hảo nghỉ ngơi một chút, phía dưới giao cho Cảnh Đồng là được."

"Ai!" Cậu thật cao hứng thảo luận với Vu Thư chuyện trong công ty, nói những cái cậu nghe thấy trong công ty hôm nay.

Mà các phóng viên phát hiện, nội dung vừa nãy tán gẫu với Phó A Bảo căn bản là không có gì ghê gớm, tán gẫu với Trịnh Cảnh Đồng mới thực sự là phá hủy tam quan ni, Trịnh đại tổng giám đốc anh tuấn tiêu sái này, y là tên biến thái a!

Y thích chơi trò theo đuôi theo dõi a!

Y ròng rã theo đuôi Phó A Bảo hai tháng a!

Ánh mắt các phóng viên nhìn về phía Trịnh Cảnh Đồng không ngừng thay đổi, ngay cả Phó A Bảo và Vu Thư Trịnh Trí Viễn cũng kinh sợ rồi!

Mọi người não bổ một phen, Trịnh Cảnh Đồng bây giờ có thể theo đuôi tháng, vậy trước kia cũng có thể theo đuôi a! Y đã thầm mến Phó A Bảo năm, trong năm này không biết từng làm bao nhiêu chuyện hèn mọn đây!

Tất cả mọi người không tốt lắm, càng nghĩ càng không phải, quả thực không thể được rồi!

Ai có thể nghĩ đến Trịnh Đại tổng giám đốc đại danh đỉnh đỉnh là một cái đuôi si hán a! Phỏng chừng tin tức phát ra ngoài, muốn đập vỡ tan một nhóm lớn mắt kính người khác!

Phó A Bảo đặc biệt là không được, cậu biết Trịnh Cảnh Đồng thích cậu, cũng không nghĩ đến dĩ nhiên thích đến mức độ này! Chuyện như vậy cậu vẫn là lần đầu tiên nghe nói được không, Trịnh Cảnh Đồng xưa nay chưa có nói với cậu.

Người bình thường khẳng định không làm được được chứ! Y rốt cuộc là muốn kết hôn với một người như thế nào a! Điều này có thể tính toán làm tình đến thâm trầm sao? ==

Tay người phóng viên kia đánh chữ soạn bản thảo đều run, cậu và Trịnh Cảnh Đồng nhiều lần xác nhận nói: "Trịnh tổng, thật sự muốn viết như thế sao?" Ảnh hưởng này tới hình tượng cá nhân của anh, tôi cảm thấy phi thường không thích hợp!

Trịnh Cảnh Đồng gật đầu: "Ân, cứ viết như vậy."

Phóng viên một bên đánh chữ một bên yên lặng rơi lệ, tâm nói đây là anh bảo tôi viết a, không phải là tôi nói bừa tạo loạn a, hiện trường còn có nhiều người làm chứng như vậy ni, đến thời điểm có chuyện gì anh cũng không nên đổ trách nhiệm lên đầu tôi a!

Có điều người phóng viên này viết bản thảo vẫn có chút trình độ, hắn tìm từ khá là nhẹ nhàng, đem hành vi của Trịnh Cảnh Đồng cho lãng mạn hóa, nhìn qua thực sự là vô cùng cảm thiên động địa, Trịnh Cảnh Đồng ở dưới ngòi bút của hắn quả thực là si tình đến cực điểm.

Sau khi Trịnh Cảnh Đồng lại tung việc nhỏ hỗ trợ mình và Phó A Bảo, cùng với quá trình cầu hôn.

Đương nhiên, đều là nói bừa, Phó A Bảo và y có cái rắm chuyển động cùng nhau a, còn có cầu hôn, ai u, được kêu là một cảm thiên động địa, tặng hoa, nến, nhẫn, bạn bè thân thích chứng kiến cùng chúc phúc, một cái cũng không thiếu.

Nghe được mấy phóng viên đều cảm động, dị tính luyến cũng không long trọng như vậy ni, hai người đàn ông đã vậy còn quá kiêu căng.

Phó A Bảo nghe được đầy bụng tức giận, này nói đều là cái quỷ gì, cầu hôn là rất lãng mạn không sai, nhưng cậu hoàn toàn không có trải qua được chứ! Quả thực quá bị thua thiệt!

Có điều Phó A Bảo cũng biết không nên phản bác vào lúc này, cậu có chút hối hận, sớm biết một chút liền khai thật rồi.

Rốt cục, quá trình mến nhau của người ghi chép đến gần đủ rồi, Phó A Bảo lúc này mới một lần nữa sang đây xem bản thảo phóng viên trau chuốt, căn cứ ý kiến của cậu làm một vài điều chỉnh cùng sửa chữa.

Thế là lúc Phó Trạch Văn thở hổn hển tới Trịnh gia, bản thảo đã gần như viết xong.

Trịnh Cảnh Đồng biết không ổn, liền để phóng viên mau mau đi về trước, hơn nữa hiện tại xác thực thời gian không còn sớm, A Bảo chốc nữa liền muốn đi ngủ, ngoài ra ngày mai cậu lại đi phỏng vấn đi, trước tiên phát một phần tin tức là được rồi.

Nhưng Phó Trạch Văn vừa đến đã công bố nói, hắn đã cùng trưởng tòa soạn thông qua điện thoại, tin tức sẽ không phát, phỏng vấn hôm nay hết hiệu lực!

Ba người Trịnh gia có chút không biết làm sao, bọn họ có chút chột dạ, bọn họ bây giờ xem như là dùng đứa nhỏ cột Phó A Bảo lại, phi thường không có cảm giác an toàn, nếu như có thể có một tân văn báo đạo tăng thêm một chút, vậy thì quá tốt rồi!

Nhưng Phó gia nếu như không đồng ý mà bọn họ còn muốn kiên trì làm, vậy thì quá không hiền hậu rồi, thế là ba người đều nhất thời không biết nên nói cái gì cho phải.

"Tại sao không phát? Đương nhiên phải hảo hảo đưa tin!" Phó A Bảo kéo Phó Trạch Văn qua lặng lẽ nói, "Ca anh không phải là bị hồ đồ rồi a? Quan hệ của em và Trịnh Cảnh Đồng sau khi công bố, tài sản của Trịnh gia sau này hơn nửa chính là của đứa nhỏ trong bụng em, thật tốt a!"

Phó Trạch Văn thật sự rất muốn đánh vào đầu Phó A Bảo một cái!

Truyện Chữ Hay