Phòng tắm của Trịnh Cảnh Đồng là loại bồn tắm rất lớn, là loại bục dài, có bậc thang hình tam giác đi lên, sau đó ở giữa là một cái bể mát xa hình tròn lớn.
Loại bồn tắm này một mình tắm rửa rất thoải mái, thế nhưng nếu cùng người khác tắm cũng không phải quá dễ dàng, bởi vì không giống với bồn tắm cao hơn bình thường, nó là lõm xuống, ngồi xổm ở bên cạnh sẽ rất mệt, nếu như phải tắm cho người khác, cách tốt nhất chính là người được tắm và người tắm cùng ngồi xuống, thế là Trịnh Cảnh Đồng liền ôm Phó A Bảo đứng bên bồn tắm trầm tư.
Y cùng xuống ni? Hay là cùng xuống ni? Hay là cùng xuống ni? (anh suy tư cái kiểu mịa gì thế =.=)
Quả nhiên vẫn là cùng đi xuống, thuận tiện cũng tắm sạch cho mình, xem dáng dấp A Bảo như vậy, thực sự là quá không khiến người ta yên tâm, mình tối nay tới canh giữ phòng hảo hảo chăm sóc em ấy, miễn cho em ấy lại đá chăn. (←_←)
Trịnh Cảnh Đồng khom lưng đem Phó A Bảo nhẹ nhàng đặt vào trong bồn tắm, cũng để đầu Phó A Bảo dựa vào chỗ lõm bên bồn tắm, y lén lút cách nước ngắm thân thể trắng toát của Phó A Bảo một hồi, Phó A Bảo cảm thấy nước ấm thật thoải mái, miệng lại chẹp chẹp vài lần, cậu đến chỗ nào cũng có thể ngủ say, trong lòng không phiền chuyện, trải qua chính là thoải mái.
Trịnh Cảnh Đồng cảm thấy mũi lại không ổn rồi, thế là liền vội vàng xoay người, y đi tới cửa phòng tắm cởi quần áo, sau đó bỏ vào rổ quần áo, chỉ có một điều là lúc cuối cùng còn quần lót y liền bắt đầu do dự, đến cùng có nên cởi không? Sau khi cởi xuống, nước sẽ rất lúng túng đi? Vạn nhất không khống chế được làm sao bây giờ, tính thực chất chuyện mình chắc chắn sẽ không làm, nhưng nếu như Phó A Bảo trên đường tỉnh lại ni, đến lúc đó có quần lót mình còn có thể giải thích được rõ ràng, không có quần lót không thể làm gì khác hơn là đi tìm cái chết.
Ân... Có điều trên người mình hơi bẩn, hay là trước tiên tắm qua đi.
Thế là Trịnh Cảnh Đồng liền cởi quần lót ra.
Sau khi nhanh chóng tắm sạch gội đầu cả người Trịnh Cảnh Đồng sạch sành sanh, thế là y liền yên tâm thoải mái đi xuống bồn, hết cách rồi, căn phòng này không để y đổi quần lót mới a, y cũng không thể đem quần lót quần lót lúc trước đổi lại mặc lại một lần nữa đi, đây trẳng phải là tắm trắng ư, hơn nữa cũng quá không vệ sinh! (tác giả: ←_← thực sự là một sắc lang cơ trí)
Trịnh Cảnh Đồng xuống nước một cái liền chạm phải làn da trơn bóng của Phó A Bảo, bởi vì là ở dưới nước, lại càng trơn, hơn nữa nhìn có loại cảm giác óng ánh sáng long lanh, chuyện này đối với Trịnh Cảnh Đồng mà nói là một loại khảo nghiệm phi thường nghiêm trọng! Y phải vô cùng khắc chế mới có thể khiến tay mình đi lấy sữa tắm mà không phải đi sờ Phó A Bảo.
Ở trong nước ngâm lâu không tốt, mình vừa nãy tắm rửa đã trì hoãn lâu, Trịnh Cảnh Đồng bắt đầu híp nửa con mắt tắm rửa cho Phó A Bảo, tắm mặt trên tắm phía dưới, lại gội sạch đầu, Phó A Bảo thật là một con heo nhỏ, một chút cũng không tỉnh, thỉnh thoảng còn rầm rì vài tiếng, kích thích màng tai của Trịnh Cảnh Đồng.
Tắm rửa đồng thời Trịnh Cảnh Đồng cũng xác định ham mê của mình, y thực sự đối với rốn và chân rất có cái gì đó, lúc tắm rửa hai nơi này thời gian tắm dài nhất, y cảm giác mình quả thực không thể được rồi, trước đây căn bản không phát hiện mình có phương diện ham muốn như vậy, lẽ nào chỉ đối với một mình Phó A Bảo như vậy?
Có điều rốn của A Bảo thực sự rất đáng yêu, chân cũng trắng trắng nộn nộn lại còn dài dài, chân đẹp, cẳng chân đẹp, đùi càng đẹp mắt, cho tới bộ phận bắp đùi, y tạm thời vẫn chưa có dũng khí xem.
Bất quá bây giờ không thể không nhìn, chỗ đó còn chưa có tắm, tóm lại là phải tắm, coi như không nhìn, sờ cũng phải sờ lên vài cái, không như vậy làm sao tắm.
Trịnh Cảnh Đồng hít sâu một hơi nhìn về phía bộ phận tư mật của Phó A Bảo bị nước che lấp, sau đó liền bắt đầu nuốt nước miếng rồi.
Y xưa nay chưa từng nghĩ tới mình sẽ đối với thân thể một người đàn ông cảm thấy hứng thú, bất quá y có thể khẳng định, y chỉ đối với thân thể nam nhân của một mình Phó A Bảo mới có cảm thấy hứng thú, mỗi nơi trên người Phó A Bảo đều có sức hấp dẫn trí mạng đối với y.
Sau khi Trịnh Cảnh Đồng híp mắt rửa sạch cái mông cho Phó A Bảo, y tắm xong chỉ có một cảm giác, cảm giác quả thực quá tuyệt vời! Cái mông nhỏ của Phó A Bảo thịt tràn ngập co dãn lại trơn mềm, hướng về hai trái đào nhỏ, ngón tay cảm giác đều bị hút đi vào.
Trịnh Cảnh Đồng cứng rồi, hơn nữa phản ứng rất mãnh liệt.
Tắm xong cái mông tay Trịnh Cảnh Đồng rốt cục sờ về phía vị trí trọng điểm của Phó A Bảo, nơi đó của Phó A Bảo kỳ thực cũng không nhỏ, thế nhưng màu sắc so với của Trịnh Cảnh Đồng cách biệt đặc biệt lớn.
Rõ ràng cùng một dạng người, Trịnh Cảnh Đồng hiện tại cứng rồi, tím đỏ thô to, hướng nhếch lên trên, từ trong nước lộ ra phần đầu, có loại cảm giác thủ thế chờ đợi, nhìn qua đặc biệt đáng sợ.
Của Phó A Bảo khá là xinh đẹp, đoan đoan chính chính, nhìn tới Trịnh Cảnh Đồng nước miếng tí tách.
Tay Trịnh Cảnh Đồng nhẹ nhàng bao phủ tới, đầu tiên là dùng ngón tay nhẹ nhàng chạm một cái, sau đó tự mình dọa bản thân nhảy dựng một cái, thấy Phó A Bảo không có phản ứng, y lại cẩn thận sờ lên, lúc này cả bàn tay đều bao phủ lấy phân thân xinh đẹp của Phó A Bảo.
Lòng bàn tay da mịn màng khiến dục vọng nửa người dưới của y ưỡn đến mức cao hơn, cực đại biểu đạt.
Trong tay Trịnh Cảnh Đồng có sữa tắm, y ở ngay trên phân thân của Phó A Bảo vuốt ve lên xuống, trong lòng nghĩ mau chóng xong việc mau chóng xong việc, quả thực quá giày vò, nhưng cũng không biết là Phó A Bảo người này khá mẫn cảm hay là Phó A Bảo vừa vặn hợp khẩu vị của Trịnh Cảnh Đồng.
Phân thân của Phó A Bảo bắt đầu ngẩng đầu, cũng cứng rồi!
Lần này Trịnh Cảnh Đồng trợn tròn mắt, ngô, này có thể tốt như thế nào?
Đều là nam nhân, Trịnh Cảnh Đồng hiểu thân thể của nam nhân, thời điểm có dục vọng không biểu đạt là rất khó chịu, mình nhịn xuống thực sự quá khó khăn, để A Bảo một mình nhịn xuống y đau lòng, vẫn là giúp em ấy làm một chút đi.
Thế là Trịnh đại sắc lang liền lấy tay giúp A Bảo, nếu như trước đây có người nói với y có một ngày y dùng tay làm cho nam nhân, y tuyệt đối đánh đối phương tới mức không thể tự gánh vác cuộc sống được, hiện tại y quả thực hưởng cảm giác hi sinh này.
Phó A Bảo ngủ vốn quen rầm rì, hiện tại càng rầm rì đến lợi hại, trong giấc mộng của cậu cảm thấy nửa người dưới thật thoải mái, dục vọng bị bao ở trong nước nóng, còn có người ma sát trên dưới cho mình, cậu vô ý thức hơi ngẩng đầu lên, hi vọng người trong mộng kia tốc độ nhanh hơn một chút, hạ thân còn vô ý thức hơi hơi đỉnh lên phía trên.
Trịnh Cảnh Đồng nuốt một ngụm nước bọt, y nhìn phân thân tím đỏ từ dưới nước lộ đầu của mình, quỷ thần xui khiến đụng vào trên người phía trước, đem phân thân của mình cùng phân màu hồng phấn của Phó A Bảo cùng đỡ tới, bàn tay lớn bao lấy hai phân thân ma xát.
Xúc cảm trơn nhẵn khiến huyết mạch của Trịnh Cảnh Đồng phẫn trương, y hận không thể đem Phó A Bảo một cái ăn vào trong bụng, bất quá y biết động tác kịch liệt không thể làm, chỉ có thể não bổ một chút, có điều một chút tiểu tình thú cũng không có vấn đề gì đi?
Trịnh Cảnh Đồng cẩn thận từng li từng tí một kéo tay trái của Phó A Bảo, ngón tay tinh tế thon dài sờ lên phân thân tím đỏ của mình, lúc ngón tay tìm thấy đỉnh phân thân, lỗ nhỏ ở đỉnh khắc chế không được tràn ra chất nhầy trong suốt, dính vào đầu ngón tay xinh đẹp này, tiếp theo lại dính vào lòng bàn tay mềm mại này, Trịnh Cảnh Đồng đều cảm giác mình sắp bắn rồi.
Có thể là đã lâu không biểu đạt, Phó A Bảo rất nhanh đã bắn ra, Trịnh Cảnh Đồng tinh dịch trôi trên mặt nước, phân thân càng sưng đến lợi hại, cầm lấy tay Phó A Bảo tiếp tục xoa xoa đỉnh phân thân của mình, sau đó một tay khác ngay lập tức ma sát cho mình, qua một hồi lâu dục vọng mới bắn ra, y vẫn chưa hết thòm thèm, thế nhưng làm tiếp nữa sợ là phải đem da đều nhăn nhúm lại. (ý ở đây là ngâm nước quá lâu da sẽ bị nhăn lại)
Hơn nữa như vậy Phó A Bảo ngủ sẽ không được thoải mái, cuối cùng Trịnh Cảnh Đồng đem phân thân mình đỉnh nhẹ nhàng vào rốn Phó A Bảo chống đỡ bắn đi ra, y bắn ra than nhẹ thỏa mãn, sảng khoái.
Mà toàn bộ quá trình này Phó A Bảo cũng không biết xảy ra chuyện gì.
Tắm xong khiến Trịnh Cảnh Đồng tinh thần gấp trăm lần, mặc dù không làm được bước cuối cùng, bất quá y cũng nếm được ngon ngọt, mặc dù Phó A Bảo không biết chuyện chấm mút, thế nhưng dù sao sắp kết hôn, kỳ thực cũng không phải quá nghiêm trọng đi?
Trịnh Cảnh Đồng an ủi bản thân như vậy.
Bất quá vẫn là tấm lòng tốt hư nhược, nếu như A Bảo biết nhất định sẽ đánh người, Trịnh Cảnh Đồng xả hết nước, sau đó lại lần nữa xả vào nước ấm sạch sẽ, đem Phó A Bảo toàn bộ tắm sạch sành sanh mới ôm người đi ra, lại phủ khăn tắm lên đem người ôm vào ghế sa lông bắt đầu sấy tóc.
Tất cả đều làm xong, mặt Phó A Bảo có chút đỏ bừng, tắm xong da dẻ trở nên càng phấn nộn, Trịnh Cảnh Đồng tiếp tục nuốt nước miếng, vừa nãy không có làm tận hứng, nhưng y cũng chỉ có thể nuốt từng ngụm nước bọt, sau đó về phòng tắm tự mình giải quyết, ai...
Ngày tốt lúc nào mới tới a, lén lén lút lút như vậy không phải là kế hoạch lâu dài, hơn nữa hôm nay là vận khí tốt, vừa vặn gặp lúc A Bảo buồn ngủ, sau này lại muốn gặp chuyện tốt như thế liền khó khăn.
Từ từ suy nghĩ biện pháp đi, Trịnh Cảnh Đồng ôm Phó A Bảo đổi quần lót và áo ngủ lên giường, tư thế dọn xong, trải chăn mỏng nhẹ nhàng lên trên, ok, tất cả đều rất hoàn mỹ, không để lại bất kỳ chứng cớ nào!
Sau đó Trịnh Cảnh Đồng liền đổi áo ngủ ra ngoài phòng.
Sau phút lại trở về, cầm quần áo của y trở về, giữa đường gọi điện thoại cho trợ lý của mình, bảo đối phương chuẩn bị chuyện visa.
Nói xong rồi hảo hảo bảo bẹ A Bảo, y nhất định phải nói được làm được a.
Có điều trước lúc này, y lại đi tới phòng tắm một chuyến, qua hồi lâu mới ra ngoài, thực sự là rất không dễ dàng.
Lúc h, hai người rốt cục cùng nằm trên giường lớn, cùng đắp một cái chăn, tuy rằng một trong những nhân vật chính là Phó A Bảo là bị "Ép buộc", nhưng ít ra Trịnh Cảnh Đồng rất thỏa mãn, nhìn gò má Phó A Bảo đang ngủ say, trong lòng y mềm mại ngứa một chút, cực kỳ thỏa mãn.
Bất quá y quên một điểm, Phó A Bảo chính là không thông minh, cũng biết chuyện như vậy tắm rửa thay quần áo như vậy mình ngủ thiếp đi nhất định là không làm được.
Sau khi tỉnh lại gà bay chó chạy có thể tưởng tượng được.
Có điều chỉ buổi tối đó, tạm thời bầu không khí vẫn là rất tươi đẹp.
Mặc dù chỉ là Trịnh Cảnh Đồng đơn phương nghĩ cho là như thế.