Kẻ Diệt Trừ

câu chuyện 77

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Hito

Edit: Kyo

___________________________________

Khi chúng tôi về đến nhà Seth thì Merumo đã ở đó sẵn và đang giúp mẹ Seth.

“Mừng mọi người đã về”

Đang rửa rau, Merumo ngẩng đầu lên.

“Seth, anh nhắc lại phát nữa này, cậu cứ thoải mái mà theo đuổi tình yêu trong phạm vi công ty nhé, và anh cũng khuyến khích cậu kết hôn với người trong công ty luôn.”

Tôi thì thầm với Seth từ sau lưng.

“T-Tôi về rồi đây!”

Mặt Seth co giật.

“Thực sự mà nói thì, em không nghĩ mình hợp nổi với mấy cô nàng có thể vừa cười lớn vừa đập quái nhừ tử đâu.”

Lời của Seth mang âm hưởng nặng nề đến lạ kỳ.

“Ngưng tán nhảm mấy chủ đề ngu ngốc và nhanh chóng mà vô trong đi chứ.”

Cùng với Velsa phàn nàn từ phía sau, chúng tôi bước vào nhà.

“Có chuyện gì vậy?”

Merumo hỏi Velsa.

“Chỉ là đám con trai bàn luận mấy chuyện chả tốt lành gì thôi.”

“Geez, em sẽ kiện mấy người tội quấy rối tình dục đấy nhé!”

Khi Merumo vẩy rau, tay em ấy vươn lên quá đầu làm nổi bật lên hai quả đồi. Là đàn ông, ánh mắt chúng tôi cứ tự động dán vào chỗ đó.

“Ou, chưa gì tôi đã thấy không thắng nổi thế này!”[note23832]

Chúng tôi phụ chuẩn bị bữa tối trong lúc đợi Ayl về.

Nhưng đến tận sau khi giờ ăn tối trôi qua, Ayl vẫn chưa quay lại.

Vì nhà còn có cả em trai và em gái của Seth, nên chúng tôi đành ăn trước.

Trên bàn bày biện đầy ắp những rau xào, súp cá, cá nướng và cá hấp từ mẹ của Sera. Đó thực sự là một bữa thịnh soạn.

Chúng tôi nhanh gọn giải quyết sạch sành sanh, chỉ để chừa lại phần cho Ayl.

Em trai em gái của Seth đều vui vẻ cả, vậy là tốt rồi.

Giờ chả còn gì khác để làm ngoài đợi Ayl nên tôi quyết định bổ sung lại chỗ thuốc hồi phục trong khi uống trà thảo mộc tráng miệng.

Tôi đến cửa hàng trong làng mua thảo mộc khô rồi về bào chế cạnh cái giếng.

Merumo và Seth thì dọn dẹp bàn ăn và đang bàn xem nên mua quà lưu niệm gì.

Velsa có vẻ đang trò chuyện với mẹ Seth về mấy cây thảo mộc bà ấy đang trồng.

Tầm khoảng sau khi tôi vừa hoàn tất bổ sung chỗ thuốc hồi phục, một két lẻ thêm 12 lọ cả thảy, từ hướng ngọn núi có ai đó chạy đến với tốc độ bàn thờ.

Kỹ Năng Tìm Kiếm hiển thị chấm xanh. Đó là Ayl.

“Xin lỗi. Tôi về trễ.”

Ayl nói; vì phải chạy qua sa mạc nên người cô ấy lấm lem.

Tôi sử dụng Làm Sạch lên người cô ấy, nhưng tóc tai cổ vẫn còn xơ cứng.

“Tôi tắm rửa chút rồi quay lại ngay,” rồi cô ấy ra giếng kéo nước

Tôi quay lại nhà Seth và bảo mọi người rằng Ayl đã về.

Em trai em gái của Seth đã đang ngáp ngủ rồi.

Chúng theo mẹ đi vô phòng ngủ.

Sau khi tôi hâm nóng lại đồ ăn, Ayl vào trong nhà trong khi lau khô tóc bằng một cái khăn.

“Tôi quay lại rồi này.”

“Chào mừng trở về.”

Merumo cầm giúp hành lý và thanh kiếm của cô ấy.

“Được rồi, Ayl vừa ăn vừa nghe cũng được, nên là bắt đầu cuộc luôn thôi.”

Tất cả ngồi quây xung quanh cái bàn, và tôi kêu mọi người báo cáo lại.

“Bắt đầu từ Merumo đi.”

“Vâng ạ, về tình hình mấy con kênh, em tìm thấy hai tấm biển báo ở phía nam hồ. Tuy vẫn chưa tiến hành thi công, thợ đốn gỗ đã đang chặt cây làm lều cho nhân công rồi.”

“Vậy sao; hiểu rồi. Chúng ta sẽ để Ayl báo cáo sau cùng, nên là đến Seth.”

“Vâng ạ, em đã điều tra con sông làm giảm mực nước, và khi lần theo thượng nguồn theo hướng dẫn của Chủ Tịch, em tìm được một đường thủy lợi.”

“Đường thủy lợi?”

Ayl vừa ăn vừa hỏi.

“Là một con sông nhân tạo.”

Ayl gật đầu với lời giải thích của tôi trong khi mồm vẫn không ngừng nhai chút nào.

“Lần theo đường thủy lợi đó, em đến được ngôi làng Chủ Tịch cũng đang có mặt và chạm trán một con Ghoul.”

“Ghoul?!”

Ayl nhíu mày.

“Từ khúc này để tôi giải thích cho. Tóm gọn lại thì, Thổ Anh Hùng đang canh tác cây bông trên nông trang khổng lồ của mình, vậy nên, tôi tin rằng đó là nguyên do mực nước trong hồ giảm xuống”

“Cách thức là như thế nào?”

Ayl hỏi trong khi gặm con cá nướng.

“Cây bông cần một lượng lớn nước, và Thổ Anh Hùng tạo một đường thủy lợi kéo nước đến nông trang của mình. Kết quả là, lượng nước chảy vào hồ bị giảm xuống, thành ra mực nước trong hồ cũng giảm theo. Cho nên là, ngày mai tôi sẽ cho lính mới đi thám thính quanh hồ tìm bằng chứng.”

““Đã rõ thưa sếp.””

“Và đất đai quang nông trang của Anh Hùng có chứa một lượng lớn bột ma thạch”

Tôi vẫy vẫy Velsa trong khi nói.

“Đúng vậy, đất đai có chứa lượng bột ma thạch vượt quá mức bình thường nhiều lần. Tôi đoán là một loại pháp trận nào đó đã được vẽ, hẳn là để bảo vệ cây bông, cơ mà vẫn chưa rõ đó là loại pháp trận gì. Tuy nhiên, gió liên tục cuốn bay thứ đất chứa lượng lớn bột ma thạch đó lên, và khi có người hít phải, bột ma thạch sẽ tích tụ trong phổi của họ. Ma thạch tích lũy trong phổi, rồi sử dụng ma lực của vật chủ, chúng hợp nhất và cuối cùng trở thành viên ma thạch to cỡ nắm tay”

“Và người đó sẽ biến thành Ghoul à?”

“Đó là những gì đã xảy ra đấy.”

Seth trả lời câu hỏi của Ayl.

“Bà lão tôi gặp buổi trưa nửa đêm đã thành Ghoul nhảy nhót trên mái nhà rồi.”

Chúng tôi đều là nhân chứng mục kích, nên Ayl không thể không tin chúng tôi và gật đầu.

“Còn về phòng ngừa và điều trị thì, bọn tôi đã phân phát khẩu trang khắp làng của Anh Hùng, và tôi đang tính đến việc sử dụng cây hút mana.”

“Bọn tôi nghĩ bằng cách sử dụng thuốc diệt côn trùng loại hút mana thì sẽ có thể phá vỡ viên ma thạch trong phổi, và loại bỏ luôn chỗ bột trong cơ thể. Như vụ Locust Hopper ấy. Cơ mà, chúng ta hết sạch thuốc diệt côn trùng dạng hút mana rồi, nên là ngày mai đi hái thôi.”

Velsa bổ sung cho lời giải thích của tôi.

“Hiểu rồi.”

“Thử nghiệm và mấy thứ tương tự sẽ bắt đầu từ bây giờ. Tôi không chắc mọi chuyện sẽ diễn ra suôn sẻ hay không nữa. Chứ tôi coi như thất bại trong việc thuyết phục Anh Hùng rồi.”

“Rốt cục anh đã làm cái gì thế…”

Cười đắng nghét, Ayl liếm ngón tay dính dầu mỡ của mình.

“Cho tôi cơ hội khác đi mà.”

“Thôi thì cũng là bất khả thi khi tự nhiên có thằng ất ơ nào đó đến xong tuyên bố sẽ phá hủy nông trang mà.”

“Đúng đúng. Và đó lại còn là Naoki nữa, phải không nào? Anh ta là một người siêu siêu đáng ngờ mà, nên sao tránh được cơ chứ.”

Ayl và Velsa cùng nhìn tôi, rồi thở dài thật lớn.

“Xấu tính quá đấy! Nhưng cũng có phần đúng thật. Ở Floura có một nô lệ đến từ ngôi làng của Anh Hùng. Tôi đang tính sẽ giúp cô gái đó. Vậy nên, đưa tôi ít tiền đi. Đó là chi phí cần thiết mà, phải không?”

“Đừng có làm gì kỳ lạ đó nha!”

“Bộ cô thực sự nghĩ tôi không đáng tin đến vậy à?”

““Đúng vậy đó!””

Có vẻ niềm tin họ đặt vào tôi hoàn toàn là con số 0.

Đến cả lính mới cũng lườm tôi nữa.

Chậc-!

“Chà, thôi thì vụ đó cứ để sau đi. Còn Ayl thì sao?”

“Tôi đã đi giải thích mọi chuyện với Riddle-san rồi. Cơ mà hình như ông ấy không hiểu tôi nói gì cả. Nếu anh định về Floura thì đến trình bày với ông ấy luôn đi Naoki. Chỉ là, gần đây, người ta đồn rằng quốc gia này, HillLake, đang kiếm được cả đống tiền. Họ nói mặt hàng xuất khẩu chính là vải và bông, nên hẳn là nhờ có bông từ ngôi làng của Anh Hùng đúng chứ?”

Có vẻ quốc gia sở hữu Hồ Adel và ngôi làng Gnomefield của Anh Hùng được gọi là HillLake.

“Trong vài năm qua, họ đã giành được nhiều quyền lực trong Liên Minh, và có vẻ còn đề xuất tấn công quốc gia phía bắc. Riddle-san đang cằn nhằn rằng ngăn chặn nó lại khổ đến thế nào. Ngoài ra, ông ấy cảm ơn chúng ta vì đã xử lý vụ Locust Hopper.”

Vậy là họ thực sự có tham vọng khơi mào chiến tranh hử. Khốn nạn rồi.

“Tôi cũng hiểu được kha khá rồi. Um-, trước hết thì, tôi nghĩ sẽ không có vấn đề gì trong việc sa thải Thổ Tinh Linh đâu, vì nó chả làm gì trong khi quan sát sự tình. Tôi sẽ báo cáo lại với Thần… nhưng còn về chuyện sẽ xảy ra khi Anh Hùng không còn là Anh Hùng nữa thì…”

“Anh có kế hoạch gì rồi à?”

“Aa, kế hoạch thì tôi có vài cái, nhưng đây hẳn là phương án tốt nhất, tôi nghĩ vậy…”

Nói đoạn, tôi thử diễn giải từng phần chiến dịch mà tôi đang nghĩ trong đầu.

“Chúng ta thực sự có thể làm thế á?”

Ayl lấy ngón tay gõ cằm trong khi suy nghĩ.

“Tôi nghĩ chúng ta có thể làm được. Chỉ đơn giản là điều chỉnh lợi ích của mọi người cho đồng nhất với chúng ta thôi, chắc thế.”

“Cũng đúng, đám thương gia hẳn sẽ phát sốt lên cho mà xem. Còn về phần Liên Minh thì, họ không còn lựa chọn nào khác ngoài chấp thuận nó hử…?”

Velsa cũng nhìn chăm chăm lên trần nhà như thể đang hình dung mọi thứ.

“Tuy nhiên, kế hoạch này chỉ là thứ tôi nghĩ ra sau khi đến ngôi làng của Anh Hùng. Mọi người cũng nên nghĩ thêm về hậu dịch vụ đi. Có khả năng chuyện sẽ diễn biến theo một chiều hướng hoàn toàn khác, nên càng có nhiều con bài trong tay thì càng tốt hơn.”

“Cơ mà, là người xuất thân từ Liên Minh Rugania, em tán thành kế hoạch của Chủ Tịch đó.”

“Em cũng vậy.”

Seth và Merumo cùng đồng tình.

Sau đó, chúng tôi bàn luận thu xếp công việc ngày mai rồi lên giường đi ngủ.

Sáng hôm sau, mọi người ăn sáng đơn giản rồi khởi hành.

Seth và Merumo điều tra thượng nguồn các con sông dẫn đến hồ. Tôi nhờ họ lấy thông tin tất cả mọi người từ dân câu cá giải trí cho đến ngư dân, thậm chí cả lũ trẻ đang chơi trong làng, rồi báo cáo lại cho tôi vào ban đêm.

Tôi cùng Ayl và Velsa rời ngọn núi và đến sa mạc thu thập cây hút mana

Thực lòng mà nói thì, tìm chúng khổ kinh khủng, nhưng bằng cách nào đó thì tôi cũng đã thu xếp kiếm được một lùm trước buổi trưa.

Ayl và Velsa đem theo lùm cây hút mana đó trở về ngôi làng miêu tộc để làm tác nhân hút mana.

Tôi nhờ họ đến ngôi làng của Anh Hùng khi hoàn tất. Và để cho chắc, tôi dặn họ đừng quên báo cáo lại vói tôi.

Mang theo cây hút mana, tôi chạy về Floura.

Mục tiêu của tôi là mua người nô lệ xuất thân từ ngôi làng của Anh Hùng, Cynthia, và chữa trị cho cô ấy.

Và rồi tôi sẽ nói chuyện với Riddle-san về nông trang và hậu dịch vụ.

Nếu được thì tôi muốn có dịch chuyển tức thời, cơ mà… tôi có nên nhờ Thần làm cho tôi có thể sử dụng ma thuật không gian không nhỉ?

Ah, tôi cũng cần phải báo cáo lại với Thần nữa chứ.

Chết tiệt thật-! Tôi muốn có thêm ít nhân lực quá.

Liệu tôi có nên tăng số lượng nhân viên lên không…

Tôi vừa nghĩ vừa chạy, rồi chợt bật ra một người vừa khớp với yêu cầu.

Tôi sẽ thử liên lạc với cậu ta ngay.

Tôi đổ ma lực vào Túi Hội Thoại và thử gọi cậu ta.

“Khỏe chứ? Xích Long.”[note23833]

[“…Oo-! Là Naoki đấy à?”]

“Cậu đã thành thục ma pháp nhân hình hoá chưa đó?”

[“Haha, vụ đó khá khó khăn đấy. Kệ đi, có chuyện gì à?”]

“Tôi có đang vội chút. Hơi ngại tẹo nhưng liệu cậu có thể giúp tôi chút chuyện không?”

[“Hm. Lâu lâu đến chỗ của con người cũng không tệ. Ta không phiền đâu”]

“Cảm ơn. Đó là một sự trợ giúp lớn đấy.”

“A, Hắc Long-san. Hả? Hắc Long-san, ông cũng muốn đi luôn á?”]

Từ đầu bên kia của Túi Hội Thoại, giọng Xích Long trở nên bối rối.

“Hả?!”

Bỗng dưng, Túi Hội Thoại bị ngắt trong một lúc.

[“Ma pháp nhân hình hóa của ta thì đã hoàn mĩ rồi. Ta cũng đã từng được Naoki-dono giúp đỡ trước đây nên lần này ta cũng sẽ giúp.”]

Giọng của Hắc Long vang lên.

“Tiềm lực chiến đấu của ông có hơi vượt quá yêu cầu, cơ mà thế cũng được.”

Tôi chỉ cho Hắc Long vị trí của Floura, và chúng tôi sẽ gặp nhau ở đó.

“Mấy tay này ăn thịt phải không nhỉ?”

Tôi biết ơn vì sự giúp đỡ của long tộc, nhưng chi phí ăn uống sẽ xót ví lắm đây.

Thế này thì phải bảo lính mới đi săn thịt quái vật luôn rồi.

“Được rồi, phải kêu họ nỗ lực mà đi săn thôi.”

Truyện Chữ Hay