Trans: Hito
Đôi lời: Chương 2k8 từ, tính chia đôi ra dịch mà chợt nhớ mai phải đi coi Nazha: Ma Đồng Giáng Thế nên đành cố gắng :|
_______________________________________
“Thế có được không? Giao chừng đó tiền ấy”
Teyl hỏi khi chúng tôi quay về Công Hội.
“Không sao đâu. Cô ấy không có vẻ gì là người xấu cả”
“Thì ra Naoki-sama là loại người đó”
Teyl ngước nhìn bầu trời như thể đang thấy thất vọng.
Teyl được bán với giá 20 xu vàng, nên có lẽ bà ấy không thích tôi cứ khơi khơi giao 50 xu vàng cho Velsa vào hôm nay.
“Với tôi mà nói, tôi không giao tiền cho người không xứng đâu, bà biết chứ? Hiện giờ, tôi trao 100 xu vàng cho Teyl cũng chẳng thấy hối hận gì đâu”
Khi tôi nói vậy, Teyl ngoảnh mặt đi.
Lúc tôi nghĩ tâm trạng của bà ấy đã xấu đi, bước chân của bà ấy lại nhẹ nhàng hơn nên chắc chẳng ngờ được, bà ấy thấy vui.
Ở Công Hội, tôi tìm nhiệm vụ trên bảng.
Tôi đã đưa Velsa hết tiền rồi, nên tôi phải kiếm thêm để trả tiền phòng và bữa ăn hôm nay.
Phần thưởng của nhiệm vụ dành cho mạo hiểm giả Hạng F không nhiều cho lắm, nên Teyl nói, “Xin hãy mau chóng thăng hạng đi ạ”
Thật tình cờ, có việc dọn dẹp xưởng đóng tàu và diệt trừ masmascarl, nên chuyện đã quyết định xong.
Khi đến xưởng đóng tàu, tôi có thể nghe thấy tiếng búa vui tai.
Xưởng đóng tàu là tòa nhà bằng gạch to lớn trông như nhà kho, nằm ở vị trí hướng ra biển.
Cánh cửa mở hờ một chút, còn công nhân đang nghỉ trưa đã ra ngoài hút thuốc và hóng gió.
“Tôi đến từ Công Hội Mạo Hiểm Giả, và tôi đến đây để dọn dẹp với diệt trừ”
“Oo, vào đi. Oi! Mạo hiểm giả đến rồi! Ai gọi Xưởng Trưởng đi!”
Một người công nhân kêu vào trong xưởng.
Công nhân vận trang phục lao động màu nâu khi thấy tôi mặc đồ liền quần đã cảm thán với câu, “Đồ đẹp đấy”
Trong xưởng đang đóng một chiếc thuyền buồm to lớn.
Xung quanh chiếc thuyền có lắp một dàn giáo bằng gỗ, và trên nhà nhà có treo cần cẩu.
Cửa sổ trên tường nằm gần trần nhà, và ánh dương chiếu vào soi sáng cả xưởng.
Lúc tôi với Teyl đợi ở lối vào, một người đàn ông trung niên râu ria với nước da rám nắng đã bước đến.
“Tôi là Xưởng Trưởng, Bollock”
“Mạo Hiểm Giả Naoki. Còn đây là trợ lý của tôi, Teyl”
Tôi nắm và bắt cái tay đang chìa ra của Bollock rồi giới thiệu.
Bollock nhìn chăm chăm vào Teyl với vẻ hơi ngạc nhiên.
“Có gì sao?”
Khi Teyl hỏi, Bollock lắc đầu và nói, “Không, không có gì”, rồi dẫn chúng tôi vào trong văn phòng.
Văn phòng nằm ở cuối xưởng đóng tàu, dụng cụ, bản vẽ và mấy thứ tương tự bày bừa trên kệ và trên bàn.
“Sao cũng được, chúng tôi yêu cầu dọn dẹp xưởng đóng tàu và diệt trừ masmascarl”
Nói vậy xong, ông ta cho tôi thấy bản thiết kế của xưởng.
“Cũng cần phải diệt trừ trong một tòa nhà tách biệt, nên cậu có thể bắt đầu từ đó trước không?”
“Được thôi”
“Cậu có câu hỏi gì không?”
“Nấu ăn ở chỗ nào?”
Teyl hỏi.
“Chúng tôi thường tới nhà hàng của thị trấn. Nhắc mới nhớ, tòa nhà tách biệt đó cũng có bếp đấy, nhưng hiện giờ chả có ai dùng đến”
“Tòa nhà tách biệt ấy dùng để làm gì?”
Tôi thử hỏi Bollock.
“Chỗ nghỉ cho công nhân trẻ, nhưng khi masmascarl đến đó thì mọi người đều phát bệnh, nên chúng tôi mới gọi các cậu”
“Tôi hiểu. Vậy chúng tôi nên bắt tay làm ngay thôi”
“Nếu cậu cần gì, thì cứ gọi công nhân nào đó”
“Ok”
Bollock bước khỏi xưởng đóng tàu, và tôi sắp xếp với Tey;.
Hiện giờ, tôi sẽ dọn dẹp và diệt trừ ở tòa nhà khác, còn Teyl sẽ dọn dẹp xưởng đóng tàu đâu vào đó.
Chúng tôi chưa có ăn trưa nữa nên chúng tôi đi ăn cái đã, nhưng lại thành ra như vậy sau khi dọn sạch tòa nhà khác có quán ăn và bếp.
Sau tầm 1 tiếng, tôi sẽ đi gặp Teyl; tôi hướng đến tòa nhà khác.
Tòa nhà ấy rộng ngang với xưởng đóng tàu, và có vẻ được xây theo kiểu chung cư 3 tầng.
Với Kỹ Năng Tìm Kiếm, tôi biết có cả quá trời masmascarl luôn.
Quán ăn và nhà bếp quả thực không có vẻ gì là được dùng cả; đóng bụi rồi.
Bụi bậm biến mất ngay với Làm Sạch, và tôi đặt bẫy trong góc phòng.
Nồi niêu soong chảo nằm bừa bãi ở nhà bếp, còn chén đĩa thì không đủ dùng. Tôi làm sạch một cái xô lớn, rồi bỏ hết mấy thứ đó vào trong.
Tôi vẽ Ma Trận bên trong cái xô, và nước nóng trút xuống như mưa, tạo thành máy rửa chén tự động.
Có cái này rồi, ngay cả những thứ mà Làm Sạch không thể làm được gì cũng sẽ sạch sẻ thôi.
Để cho masmascarl và bagroach không vào bếp được nữa, tôi đã phát tán mùi hương mà quái vật không ưa.
Sau khi dùng Làm Sạch lên sảnh và cầu thang với đặt bẫy, 1 tiếng đã qua đi, và tôi đi gặp Teyl.
Teyl đã dọn dẹp xưởng đóng tàu khá là ngăn nắp rồi, còn đang cầm chổi quét sàn nữa chứ.
Tôi dùng Làm Sạch lên xưởng, rồi hai người chúng tôi đi ăn trưa trễ.
Trong bếp của tòa nhà tách biệt kia, Teyl nấu súp với rau củ còn dư trong Túi Vật Phẩm và nướng thịt Heo Rừng mà Ayl săn được trong chuyến hành trình của chúng tôi.
Hương thơm đã thu hút Bollock mới đến và ngạc nhiên khi chỗ ăn và bếp đã được dọn sạch.
Ông ta nhìn chằm chằm thức ăn Teyl nấu một hồi lâu, rồi.
“Muốn ăn chứ?” khi tôi hỏi thì.
“Có được không? Chờ chút nhá, để tôi đi mua bánh mì”
Và ông ta đi mất.
Khi Teyl đã dọn thức ăn lên bộ chén đĩa không đủ dùng xong, Bollock cũng đã về với 3 ổ bánh mì cứng lớn.
“Ngon thật! Đó giờ tôi chưa từng ăn món nào ngon đến vậy!”
Bollock ca ngợi trình nấu ăn của Teyl.
Bà ấy có ngại không ta? Teyl đang lặng lẽ ngồi ăn.
Bữa ăn đã xong, tôi để Teyl dọn dẹp còn mình thì đi lên lầu của tòa nhà tách biệt để làm sạch với đặt bẫy.
Tôi gõ cửa rồi vào căn phòng dùng cho công nhân bị bệnh, sau khi dùng Làm Sạch, tôi rắc chút Thuốc Hồi Phục lên những công nhân đang nằm trên giường.
Lúc tôi mới xong xuôi với mấy căn phòng ở tầng 3, thì Teyl đến giúp.
Do chẳng có ai ở tầng 2, tôi mở hết cửa phòng và dùng Làm Sạch một lần luôn.
Hai bên hành lang đều có phòng, nên tôi với Teyl chia ra, mỗi người đặt bẫy một bên.
Ở tầng 1, ngoài chỗ ăn và bếp, còn có phòng tắm nữa; mà nơi đó cũng có vẻ không được dùng đến, nên tôi dọn dẹp luôn.
Khi dùng Kỹ Năng Tìm Kiếm, tôi biết tổ masmascarl nằm ngay dưới phòng tắm, nên tôi phải dọn dẹp thật cẩn thận, nhét vòi phun vào vết nứt trên tường và phun thuốc diệt chuột.
Khi tôi đến chỗ ăn, đã có một lượng lớn mắc bẫy rồi, nên tôi cắt đuôi lúc chúng còn sống, và bỏ vào bao.
Nhắc mới nhớ, chắc Velsa có thể dùng đến masmascarl và mấy con tương tự để nghiên cứu; khi đã nghĩ thế, tôi dùng Làm Sạch lên bao.
“Hôm nay, thì tôi sẽ về sau khi đã làm được nhiêu đây. Còn mai, tôi sẽ thu hồi bẫy đã lắp, và diệt trừ những con còn sống, nên là...”
Khi tôi đến văn phòng của xưởng đóng tàu và nói thế với Bollock, Bollock lộ vẻ buồn bã.
“Hiểu rồi... nhưng, mai cậu sẽ đến nữa! Phải không? Vậy thì được rồi!”
Phải chăng ông ta không tài nào quên được hương vị món ăn của Teyl? Ông ta cứ dán mắt vào Teyl mãi.
Teyl thì vẫn là Teyl, mặt bà ấy ửng đỏ.
Trời ạ, tình yêu tuổi trung niên ư?
“Nếu ông thấy được, sao không để Teyl nấu bữa tối đi? Nếu công nhân bị bệnh tỉnh dậy, thì thật tốt khi họ có gì để ăn”
“Thế nhưng, còn bữa tối của Naoki-sama...”
“Oo~! Thế thì hay quá rồi!!”
Bollock nói vậy với vẻ mặt tươi cười.
“Tôi ăn trước rồi. Và tôi tính ghé qua nhà Velsa chút”
“L...Là vậy sao”
Để cho chắc, tôi đưa Teyl cây gậy tôi chế ra để tự vệ trong chuyến hành trình.
Nếu cho chút ma thuật vào thì cây gậy sẽ phóng điện gây sốc, nên chắc có thể dùng nó để thay cho súng gây choáng.
Tôi không nghĩ Bollock lại đi hại bà ấy đâu, nhưng phòng bệnh hơn chữa bệnh mà.
“Khi làm xong, cứ về quán trọ trước nhé”
Tôi không để quái vật còn sống vào trong Túi Vật Phẩm, nên đành phải vác bao chứa masmascarl trên vai thôi.
“Rõ ạ”
Với Teyl tiễn tôi, tôi rời xưởng đóng tàu.
Bầu trời đã nhuộm sắc đỏ.
“Hm? Có chuyện gì sao? Anh quên đồ gì à?”
Khi tôi đến nhà Velsa, người chủ nhà ngái ngủ bước ra.
“Xin lỗi, xin lỗi, cô đang ngủ hử? Na, ừm, tôi nghĩ cô có thể dùng masmascarl để nghiên cứu, nên tôi mang chúng đến đây này”
Nói vậy xong, tôi cho cô ấy thấy bao chứa 10 con masmascarl.
“Oo~! Hay lắm!”
“Hiện giờ, chúng bị tôi dùng Làm Sạch để tẩy hết vết bẩn rồi, thế có được không?”
“Anh có thể làm hết mọi việc luôn à. Naoki. Đằng này nè; tôi có lồng nhỏ nè”
Velsa mời tôi vào trong, và chúng tôi đi qua căn phòng nuôi cấy thảm thực vật.
Trong góc phòng có một bãi đất nhỏ, nên đó là nơi chúng sẽ ở.
“Đuôi của chúng bị cắt để làm bằng chứng chinh phạt rồi”
Tôi vừa nói vừa thả masmascarl vào trong.
“Aa, không sao đâu. Nhưng anh bắt được chừng này masmascarl còn sống luôn sao”
“Công việc của tôi mà, cô biết không?”
“Anh nói là diệt trừ, nên tôi nghĩ anh sẽ giết chúng chứ”
“Tuy là hầu hết đều đi đời cả rồi; đây này”
Tôi cho Velsa thấy ván dính.
“Đây là gì-!!”
Velsa chạm vào ván dính và ngạc nhiên.
“Nếu là quái vật nhỏ, thì thứ này có thể bắt được chúng. Nếu cô đặt trong góc phòng, thì chí ít sẽ có 3 con bị mắc phải”
“Thứ này tuyệt thế!”
“Nếu cô cần loài khác để nghiên cứu thì cứ bảo tôi nhé. Dẫu rằng chỉ khi nào có việc thì tôi mới bắt được chúng thôi”
“... Khoan, khoan đã! Anh đã cho tôi tiền rồi, giờ lại nói anh sẽ bắt chúng nữa; giúp quá mức sẽ tệ lắm đó!”
Velsa kích động vẫy cả hai tay.
“Không không, được mà. Tôi cũng chẳng thiệt thòi gì nếu biết thêm về hệ sinh thái của quái vật mà”
“Ra...Ra là vậy? Sau này anh không có đòi hỏi thêm gì nữa chứ?”
Velsa hỏi với những giọt lệ đọng trên đôi mắt.
“Không đâu. Không đâu. Thật sự chỉ đơn thuần là tò mò thôi, và, vì cũng hữu dụng, nên đầu tư khi tôi tiêu diệt tất cả các loại quái vật cũng được”
“Có phải Naoki là sứ giả đến từ thiên đường không? Hay là bạn của quỷ?”
“Không phải, ừm, tôi chỉ là mạo hiểm giả thôi”
Velsa khoanh tay và suy nghĩ.
“Vậy, dùng những con masmascarl này, tôi muốn nghiên cứu hiệu quả của ma thạch. Chắc mảnh ma thạch nhỏ xíu thôi cũng được, anh có thể chuẩn bị không?”
“Bột ma thạch được chứ. Tôi có sẵn đây này”
Nói vậy xong, tôi lục lọi trong Túi Vật Phẩm, và đặt mấy lọ nước có hòa tan bột ma thạch lên bàn.
“Khoan đã! Cái túi này là sao?”
Velsa nói khi lén nhìn cái Túi Vật Phẩm.
Ayl và tôi đã làm Túi Vật Phẩm, nên đáng ra Velsa không thể thấy gì ngoài một cái túi rỗng có khâu ma trận.
“Aa, cái túi này có hơi đặc biệt xíu. Công cụ bí mật của tôi đấy”
“Anh có thể cho mọi thứ vào, nhiêu cũng được sao?”
Velsa hỏi khi mở to mắt ra nhìn Túi Trữ Vật như thể cô ấy đang nhìn trân bảo vậy.
“Maa, ừm, ừ. Nếu có quá nhiều người biết về nó thì rắc rối lắm, nên giữ bí mật dùm nhé. Nhân tiện nói luôn, tôi, và chỉ một người khác nữa mới có thể dùng nó”
“Là...Là vậy sao?”
Velsa trùng vai xuống trong tâm trạng thất vọng.
“Có gì sai sao?”
“Không phải, tôi nghĩ là, nếu có cái túi đó, thì tôi đã có thể gia nhập một nhóm thám hiểm và lên thuyền rồi...”
“Aa, cũng cần phải làm loại đó nữa”
“Anh có thể ư?!”
“Không, quái vật không thể vào Túi Vật Phẩm. Nhưng mà, tôi hiểu rồi. Nếu làm thế, thì ngay cả thuyền nhỏ cũng ổn. Nếu nhìn theo phương diện đó thì...”
Tôi nghĩ đến việc sửa lại một chiếc thuyền nhỏ.
“Thuyền?”
Velsa hỏi tôi, người đang nghĩ trong khi nhìn về một nơi xa xăm.
“Un, maa, chỉ khi tôi có thể thôi. Dù sao, đây là nước có hòa tan bột ma thạch”
“Aa, nếu nghiên cứu này tiến triển, tôi ắt hẳn có thể làm ra tạo tác ma thạch luôn đó”
“Tuyệt thật. Tôi mong chờ lắm”
Nói vậy xong, tôi rời phòng.
“Xin lỗi vì đã quấy rầy cô. Rồi, hẹn gặp lại”
“Aa, hẹn mai gặp lại”
Rời nhà Velsa, cô ấy vẫy tay đằng sau tôi, còn tôi hướng về quán trọ.
Khi ghé qua Công Hội để quy đổi đuôi thành tiền, và khi về đến quán trọ, tiền thuê phòng đã được trả rồi.
Lúc tôi lên phòng, Ayl đã ngủ trong tư thế hình chữ 大.
“Mừng ngài quay lại. Có vẻ cô ấy đã giành ngôi vô địch”
Dường như Teyl cũng đã quay lại.
“Ngài cần gì không?”
Tôi cởi đồ liền quần và trong bộ dạng mặc áo phông với quần ngắn, tôi hỏi Teyl.
“Un. Ở xưởng đóng tàu sao rồi?”
“Xưởng Trưởng-san khen quá, thành ra công nhân tụ hợp lại chỗ ăn và Xưởng Trưởng-san kêu họ đi mua đồ này nọ. Còn dư nhiêu đây”
Teyl bày món ăn có hải sản trông như pasta ra.
“Velsa-san sao rồi ạ?”
“Un, maa. Tôi nghĩ cô ấy đang vui lắm. Còn về thuyền, cỡ nhỏ cũng được, nhưng tôi muốn có một chiếc. Để mai tôi thử Bollock về giá cả xem”
“Rõ rồi ạ”
Tôi nghĩ nếu mình tạo thêm khoang nhỏ trên thuyền, thì dẫu có là thuyền nhỏ vẫn sẽ ra khơi được.
Có lẽ tôi cũng tạo ra tốc độ bằng ma trận luôn.
Kích thước phòng cho nhiều người cũng được ấy chứ.
Ayl đã là nhà vô địch nên cô ấy sẽ lái thuyền khác, vì vậy, chuyện này sẽ cần thiết lắm.
“Hiểu rồi, vậy là mình cũng sẽ chia tay Ayl”
“Có gì sao?”
Teyl hỏi trong khi ngước nhìn mặt tôi, người đang lẩm bẩm với chính bản thân.
“Không có gì, tôi nghĩ, Ayl đã thắng nên cô ấy sẽ có thuyền rồi đi ngao du ở đâu đó”
“Ngài thấy cô đơn sao?”
“Không biết nữa. Cô ấy chưa có đi thật mà nên tôi không thể nói thật về cảm giác đó. Maa, hành trình là để nhất kỉ nhất hội mà”
“'Nhật kỉ nhất hội'?”
“Căn bản thì là cuộc gặp gỡ nào cũng đều quý giá ấy mà”
Teyl gật đầu khi bà ấy dọn chén đĩa sau khi tôi ăn xong.
Còn tôi, tôi bắt đầu đọc cuốn 'Ghi Chú Quái Vật Của Lisa'.
Cùng với tiếng ngáy ngủ của Ayl, màn đêm dần trôi.