Ngay sau khi họ đặt chân được sang bên kia biên giới, Mikado và Rinka đã có thể an toàn liên lạc được với gia đình mình, lấy được một tấm hộ chiếu và thị thực mới từ tòa đại sứ quán gần nhất. Rõ ràng việc nói rằng họ bị giam lại tại đất nước này sẽ thành một thảm họa mất, nên họ chỉ biết nói dối đại một câu là đã lên nhầm máy bay mà thôi.
Trông thấy tình trạng của Rinka, Mikado muốn trở về ngay lập tức, nhưng cô đã từ chối. Lần này cô muốn tận hưởng chuyến đi của họ, khi mà sự mệt mỏi của cô bay biến đi như thể từ đầu nó chưa từng tồn tại. Mikado thấy thật tệ khi làm phiền cô, và không thể từ chối yêu cầu của cô được khi họ tiếp tục chuyến đi, trở lại vào khoảng một tuần sau và cuộc sống tại Học viện Sousei của họ bắt đầu lại.
Nhưng mối quan hệ giữa Mikado và những người khác chắc chắn đã không còn như trước nữa.
“Mikado-sama! Chào buổi sáng ạ!”
Với một giọng nói tràn đầy năng lượng, hai cánh tay ôm lấy tấm lưng của Mikado, người đang ngồi trên ghế. Đang ấn vào sau gáy Mikado là hai quả đồi mềm mại. Trên hết là mùi hương hoa ngọt nào đã chạm tới khứu giác cậu.
“...Chào buổi sáng.”
Ngay khi Mikado đưa tầm nhìn lên, cậu phát hiện thấy Rinka đang cúi xuống mỉm cười với cậu. Dù cho cậu nên khiển trách được cái kiểu chào thân mật này, cậu chẳng thể làm nổi. Cùng với lời hứa cả hai đã trao, cộng thêm việc cảm xúc của Rinka dần trở nên rõ ràng, Mikado cảm thấy việc đẩy cô ra thật rắc rối. Cùng lúc đó thì những người bạn cùng lớp đang rất hứng thú mà chiêm ngưỡng cảnh tượng ấy.
“Shizukawa-san bạo quá đi!”
“Chẳng phải hai người họ có đôi chút gần gũi sao?”
“Chuyện gì đã xảy ra lúc họ nghỉ học vậy?”
“Họ đi du lịch cùng nhau đúng không?!”
Bị vây quanh bởi những khán giả tò mò, Rinka đỏ mặt trong khi đặt hai bàn tay lên trên má.
“Cái đó… à thì, chúng tớ đã làm nhiều thứ lắm. Ngủ cùng nhau, ngủ cùng nhau và ngủ cùng nhau này.”
Một tiếng gầm theo sau những lời ấy bao trùm lấy căn phòng.
“Chúng ta cũng đã làm những thứ khác ngoài ngủ mà đúng không?!”
Mikado cố gắng giải quyết cái hiểu nhầm tai hại này.
“Đúng rồi, chúng tớ đã làm rất nhiều chuyện trên giường ngoài ngủ ra á.”
“Liệu có phải là?!”
“Rinka-chan tuyệt vời ghê!”
“Năm sau cậu ấy sẽ làm mẹ rồi!”
Những nữ sinh đang hưng phấn đến độ xỉu ngang xỉu dọc. Với sự hiểu nhầm ngày càng tệ hại hơn, Mikado đang hết sức là bối rối. Nói tới một chuyến đi giữa hôn phu và hôn thê được tổ chức bởi gia đình của cả hai bên thì những việc như thế rất có thể sẽ xảy ra, nhưng không phải là trong trường hợp này. Trong lúc dành ra một khoảng thời gian dài ở chung với một mỹ nhân vượt qua mọi mỹ nhân như Rinka, Mikado vẫn có thể giữ lại được trinh tiết của mình. Thế mà những người bạn cùng lớp đã khẳng định luôn như vậy rồi.
Còn chưa kể Rinka còn đã kéo ghế của mình lại ngay cạnh Mikado và tựa mình vào người cậu nữa chứ. Với cánh tay cô ôm lấy tay cậu, điều đó trông như thể họ đang ở đây không phải để học tập cho tương lai mà là đang đi hẹn hò mới đúng. Giờ thì Mikado nhất định phải cảnh báo cô rồi.
“Rinka… Chắc là cậu nên tém tém lại một chút đó…”
“Mikado-sama, chàng đã hứa là chàng sẽ bảo vệ em rồi mà. Bất cứ khi nào em phải chịu khổ, chàng sẽ đến bên xoa dịu em đúng không?”
“Đúng là tớ đã nói thế…”
“Lúc này em đang cô đơn đến độ chẳng thể làm khác đi rồi. Nếu em không thể chạm vào Mikado-sama thì chắc em chết mất. Điều đó với chàng liệu vẫn ổn sao, Mikado-sama?” Một ánh nhìn hiếm hoi từ phía Rinka.
Dù cho cậu chẳng muốn đâu, trái tim của Mikado vẫn lỡ một nhịp. Không có gì sai trong lời nói của cô cả. Nếu Rinka đã nói rằng cô đang chịu khổ, thì Mikado sẽ phải làm tròn lời mình hứa. Kể cả khi đó là chuyện xa lắc xa lơ trong quá khứ đi nữa.
“...Cứ làm điều cậu muốn đi.”
“Vâng! Em sẽ làm thế đây ạ!” Rinka đưa tay bám lấy cánh tay của Mikado cao hơn nữa, dụi dụi đầu mình vào vai cậu.
Mikado đành nhìn quanh lớp học để tìm xem có gì để khiến cậu phân tâm không, khi mà một thứ kinh khủng bước vào.
“Tại sao…Tại sao chứ…!” Kisa lườm cậu như thể cậu vừa ngoại tình khi đã có vợ.
Bàn tay cô đang run lên cầm cập khi cô nắm chặt lấy chiếc cặp học sinh. Trong đôi mắt cô là nơi một thứ sát ý thuần khiết ngự trị.
“Wawawawawa… kết thúc rồi… thế giới này nổ banh chành mất… Game này toang rồi mọi người ơi…” Mizuki run rẩy sợ hãi.
“T-Tớ xin lỗi màààààà!” Kokage xin lỗi với những giọt lệ đọng trên khóe mắt rồi nhảy ra khỏi cửa sổ.
Kisa bước vào trong lớp học, chậm rãi tiếp cận chỗ ngồi của Mikado.
—Có lẽ hôm nay mình sẽ tèo.
Mikado có một linh cảm thật đáng sợ.
~~~
Phía sau phòng thể chất. Vì đã được gọi ra đây, Mikado đang đứng đối mặt với Kisa. Đây là lần đầu tiên họ gặp nhau trực tiếp kể từ khi trở lại. Mikado giữ cho bản thân mình cảnh giác phòng trường hợp cô đã đặt vài cái bẫy hay một cuộc tập kích từ đội đặc nhiệm cá nhân của cô. Thế nhưng Kisa chỉ lên tiếng với một tông giọng mờ nhạt gần như là biến mất.
“...Đừng đến quá gần con nhỏ đó mà.”
“.........Hử?”
Những từ ngữ yếu ớt đến không ngờ đã được thốt ra từ một người trước đó đã bắt cóc cậu tới một đất nước xa xôi. Kisa siết cả hai bàn tay lại nắm đấm mà cúi mặt xuống.
“Tôi biết là mình đã đi quá xa. Nếu cậu bảo tôi xin lỗi, thì tôi sẽ làm thế. Chỉ là… xin đừng ghét tôi mà.”
“Ưm… cái đó…”
Những lời cô nói hoàn toàn nằm ngoài dự tính của Mikado mất rồi. Cậu cứ nghĩ mình sẽ bị cô nổi trận lôi đình cơ, thế nhưng cô lại cảm thấy sợ hãi hơn bất cứ điều gì khác. Mikado có một cảm giác mơ hồ rằng có thể cô thực ra là một đứa hèn nhát, dùng toàn bộ màn kịch với một đất nước xa xôi vì cô đã không thể thành thật được. Vì thế mà Mikado khao khát muốn kiểm tra cô, để có thể trở nên can đảm hơn, trong khi cậu hỏi.
“Kisa… Cô có cảm thấy khó chịu không nếu tôi ghét cô?”
“Ể…?!” Hai vai Kisa run bắn lên.
Sau một quãng yên lặng ngắn ngủi, cô chậm rãi, nhẹ nhàng gật đầu. Trông cứ như cô đang xấu hổ đến mức muốn chạy biến đi cho rồi vậy. Biểu cảm của cô tràn ngập những xúc cảm khác nhau. Cùng lúc đó thì trái tim của Mikado cũng đã bắt đầu đập nhanh dần. Cậu tiến lên một bước, nuốt xuống một ngụm nước bọt để chuẩn bị cho những lời sắp nói.
“Vậy, điều đó có nghĩa là—”
Cắt ngang câu nói của cậu là tiếng điện thoại của cả hai rung lên cùng một lúc. Vì mức độ rung mạnh như thể đó là một cuộc gọi khẩn cấp, Mikado nhanh chóng lấy nó ra để xem đang có chuyện quái gì. Hiển thị trên màn hình là khung cảnh chị em nhà Nanjou đang trao đổi với nhau.
~~~
Mizuki đang nằm trên giường mà trưng ra một nụ cười toe trêu chọc.
‘Lần này thì chàng Mikado yêu dấu của chị có thể sẽ thực sự bị chị Rinka cướp mất rồi!”
‘Im đi! Chị mày đang nghĩ cách để nó không thành ra như thế đây này!’ Kisa lấy tay vò mái tóc của mình trong cơn giận dữ.
‘Thế là chị sẽ không phủ nhận sự thật rằng chị yêu anh ấy sao~?”
‘Trêu chị mày thêm nữa là chị sẽ nhổ hết sạch răng trong cái miệng thối của mày đấy!’
~~~
“C-Cái… gì đây?” Mikado tỏ ra hoang mang.
Đó là một khung cảnh thật đến mức không thể nào là giả được. Nhưng vì một lý do nào đó mà nó đã được chiếu trên chính điện thoại của cậu. Và, nếu đây là thật… thì Kisa đã có tình cảm lãng mạn với Mikado rồi. Nếu cậu có thể dùng nó làm bằng chứng, cậu sẽ thắng được trò chơi tình ái, thế mà chỉ riêng khả năng rằng Kisa yêu cậu thôi cũng đủ để khiến cậu hoàn toàn bối rối rồi. Cậu muốn xem thử liệu đây có phải là thật ngay cơ.
Tuy nhiên.
Ngay chính lúc đó, một khung cảnh khác được chiếu trên điện thoại của Kisa. Đó là khung cảnh đã xảy ra trong một căn nhà nhỏ tại Vương quốc Vinh quang.
~~~
Với khuôn mặt đỏ như gấc, Rinka vùi mặt vào ngực Mikado.
‘Chàng đã luôn yêu Kisa-san rồi. Em hoàn toàn nhận thức được điều đó mà.”
‘Đúng vậy. Thế nên là, tớ không thể—’
‘Nhưng… ít nhất hãy xem xét đến tình cảm của em chứ. Thua cuộc trước cả khi cuộc chiến thật bắt đầu… sẽ là buồn lắm đó ạ.’
~~~Kisa đã tự tìm ra một bằng chứng chắc chắn, khi Mikado cảm thấy lồng ngực mình siết chặt lại. Với một khuôn mặt bị sự bối rối làm cho méo mó, Kisa nhìn về phía cậu. Khuôn mặt, hai tai, cổ, mọi thứ của cô đã trở nên đỏ ửng cả lên. Đôi mắt to tròn của cô chỉ nhìn vào một mình Mikado mà thôi. Từ đôi môi đáng yêu của cô, những câu chữ mơ hồ được thốt ra.
“Mikado… có phải là cậu… thích tôi đúng không?”