Tiếng thở dài như ngưng đọng
Khi nhịp tim ta lắng dần về tĩnh mịch
Tất thảy những kỷ niệm thân thương và quý giá
Sẽ sớm dạt vào tiếc nuối, nhạt nhòa và tan biến đi
Cả kỷ niệm về mưa:
Về màn mây xám miên man cuối giờ học
Cả kỷ niệm về hoàng hôn:
Về lớp học ngập trong ánh vàng chiều muộn
Cả kỷ niệm về tuyết:
Về đêm trắng lần đầu gặp gỡ và chiếc ô đen
Anh mỉm cười bên em, nhiêu đó thôi là đủ
Để hồn em an yên, những khi lòng xáo động
Anh bước đi bên em, nhiêu đó thôi là đủ
Để níu nhau gần lại, những khi ta cách xa
Lần đó, chính khoảnh khắc ấy
Ta dừng chân nơi bóng mát, ngắm nắng ấm im lìm chiếu xuyên qua tán lá
Anh cười bảo, một ngày nào đó, hai ta sẽ cùng quay lại chốn đây
Những lời đó, em hằng mong ngóng đã lâu
Nhưng giờ chỉ là chút cảm xúc thoáng qua khi tàn ngày.
/RANH GIỚI HƯ KHÔNG