Kamitachi ni Hirowareta Otoko

chương 03

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

GHI CHÚ: Slave Magic Practitioner - Người thực tập phép thuật nô lệ, người huấn luyện nô lệ. Vì mình không muốn gọi ma thú là nô lệ nên sẽ dịch là thuần hoá sư.

Bạn nào có bóng đèn phát sáng kiến hay thì comment ở mục thảo luận mình sẽ sửa vào chap sau.

Conjurer - thầy pháp, phù thuỷ. Nhưng theo như truyện mô tả thì không phải là như vậy và mình cũng không biết chọn tên gọi nghề này như thế nào nên thôi cứ tạm để là Khế Ước Giả vậy.

Thuần Hoá Sư và Khế Ước Giả tuy cùng sử dụng ma thú để chiến đấu nhưng đặc tính hai nghề này lại khác nhau sau ngày truyện sẽ giải thích rõ cho các bạn hiểu.

Xích Thố - loài ngựa có da đỏ bờm màu nâu. Mình cũng không biết tại sao loài ngựa này lại gọi là xích thố bởi vì thố là thỏ mà ?_?. Mình chỉ biết là loài ngựa này năm xưa được Tào Tháo nuôi rồi sau đó đưa cho Quan Công ( Quan Vũ) và theo ông chinh chiến trên sa trường.

Quái thú là loại thú bình thường và bẩm sinh có sức mạnh như sư tử,cọp và gấu.

Ma thú là do quái thú, động vật nhỏ, cây cối,đất đá, thực phẩm….tất cả mọi thứ sau khi hấp thụ một lượng năng lượng nhất định sẽ có thể tiến hoá thành ma thú cho nên ma thú mạnh hơn quái thú bình thường rất nhiều.

Các loài có trí khôn như con người, thú nhân….. sẽ không bị biến thành ma thú.

~ Câu chuyện dưới góc nhìn của Rheinhart Jamil ~

Cậu nhóc mà chúng tôi gặp đã đưa thuốc cho Hyuzu, sau đó đưa chúng tôi vào sâu trong rừng. Tôi tự hỏi mình rằng tại sao cậu ta lại ở một nơi như thế này? Và nhìn cậu ta thì trông cậu ta rất trẻ.

“ Có thật là sẽ có chỗ cho chúng ta nghỉ ngơi nếu chúng ta tiếp tục đi như vậy không?”

“ Ta không biết. Nhưng lọ thuốc mà cậu ta đưa cho chúng ta không hề có độc và ta cũng không cảm thấy đe doạ nào đến từ cậu ta"

“ Có thể là cậu ta sử dụng những cái bẫy để săn….Những thợ săn như vậy sẽ xây một nơi an toàn trong rừng để họ có thể dễ dàng ẩn náu. Vì thế sẽ không lạ gì khi mà có trại ở sâu như thế này trong rừng"

Ba người còn lại cũng có sự nghi ngờ của họ. Sau tất cả dù hoàn toàn không có đe doạ gì đến từ cậu nhóc kia, nhưng một đứa trẻ ở trong rừng như thế này thì thật là kỳ lạ. Chỉ là quần áo của cậu ta rất sạch sẽ. Vì thế không cần biết là bộ đó rẻ bao nhiêu cậu ta chắc chắn không phải cướp.

Trong khi đang suy nghĩ về nhiều vấn đề thì cậu nhóc bỗng dưng dừng lại.

“ Có chuyện gì sao?”

“ Bẫy...con mồi, bị bắt…. sẽ tới….. bây giờ"

“ Thật là tốt khi mà nhóc săn được thứ gì đó nhưng ý nhóc là sao khi nói nó sẽ đến!”

Bỗng dưng gần chỗ cậu ta một con slime xuất hiện không biết từ đâu.

Ngay lập tức, tôi rút kiếm của mình ra và chém vào con slime.

Nhưng cậu nhóc lại nhảy vào giữa tôi và con slime. Cái quái!....Hả!?

Uyển chuyển như dòng nước chảy cậu nhóc rút một con dao ra từ thắt lưng,chỉ mũi dao chéo xuống và đỡ đòn tấn công của tôi.Sau đó cậu ta đã cố gắng dùng phần cuối của cán dao để đánh vào cổ tay tôi.

Ngay sau đó thì cậu nhóc nhảy lùi lại ra sau tạo một khoảng cách, và cậu ta cũng ôm con slime mà tôi định chém nhảy lùi ra phía sau….con slime mà tôi định chém…...điều đó có nghĩa là?

“ Tên nhóc khốn khiếp! Mày nghĩ là mày đang làm gì hả!? Rheinhart-sama làm ơn lùi lại!

“ Khoan đã! Nhóc, đó có phải là thú nuôi của nhóc không?

Nghe thấy tôi hỏi cậu nhóc đã gật đầu lia lịa.

“ Cất kiếm của ngươi đi Jill"

“ Nhưng!”

“ Lùi lại! Trong trường hợp này, người có lỗi là ta. Đứa trẻ đó đã không làm gì sai khi bảo vệ thú nuôi của mình khỏi đòn tấn công của ta cả. Ngoài ra cậu ta cũng không có ý định tấn công ta sau khi bảo vệ con slime đó. Trên tất cả cậu ta ngay từ đầu không hề có ý định sẽ làm ta bị thương.”

Nếu không thì cậu ta sẽ không chỉ đánh vào tay tôi. Cậu ta đã không sử dụng luỡi dao mà lại dùng cán dao. Hoàn toàn rõ ràng là cậu ta không hề có ý định tấn công….cậu nhóc này là người như thế nào? Mặc dù tình trạng hiện tại của ta như thế này nhưng ta hoàn toàn tin tưởng vào kiếm thuật của mình, nhóc có biết không?

“ Ta thật sự xin lỗi, ta không biết nó là thú nuôi của nhóc. Nhưng một con slime sao? Thật là hoài niệm, khi ta mới vào nghề ta cũng đã bắt đầu với một con slime"

“ .....[Phép Thuật Nô Lệ]…..Thuần Hoá Sư?”

“ Ừ thì ta đã từng là người thuần hoá ma thú. Vài năm về trước khi ta mới kết hôn thì ma thú của ta đã trở nên quá già để có thể chiến đấu. Kể từ đó ta đã không bắt thêm một con nào cả. Nhưng để ta nói cho nhóc biết, trong qua khứ ta đã từng bắt Xích Thố và Vũ Viên.”

“ ….người tuyệt vời"

“ Nhóc thấy không, gia đình ta có truyền thống làm người thuần hoá ma thú qua nhiều thế hệ. Ngay từ khi chúng ta sinh ra thì chúng ta đã được dạy rất nhiều thứ. Không phải là ta thực sự có tài năng về phép thuật. Mặc dù khi nhắc đến kiếm thuật thì ta cũng có một chút tự hào.”

Cậu nhóc lấy con thỏ khi con slime đưa cho cậu ta, bỏ nó vào trong một cái túi bên hông và sau đó chúng tôi tiếp tục cất bước. Cứ đi được một đoạn thì chúng tôi dừng và những con slime mang theo những con thú nhỏ đến cho cậu ta. Sau một lúc thì cuối cùng chúng tôi cũng thấy được vách núi.

“ Chờ đã"

Sau khi nói xong thì cậu ta giơ tay về phía một tảng đá và sử dụng [Thổ Thuật]. Một phần của tảng đá bể ra như thể nó đang tan rã và lối vào xuất hiện.

“ Bên trong, chào mừng…”

“ Cám ơn”

Có vẻ như đây là nơi mà cậu ta gọi là nhà. Tôi hiểu rồi, cậu ta đã sử dụng [Thổ Thuật] để tạo ra một cái hang bên trong một cái hang. Nếu như đúng là vậy thì nơi đây chắc chắn an toàn. Trong khi suy nghĩ về chuyện đó chúng tôi đã bước vào trong hang, cậu nhóc đã sử dụng phép thuật để mở lối vào. Khi Camil thấy như vậy cậu ta không khỏi tò mò mà cất tiếng hỏi.

“ Đó có phải là [Kết Giới Thuật] không? Đó là một trong những phép thuật hiếm mà nhóc lại có thể sử dụng được sao? Có phải nó có khả năng che dấu không?”

Cậu nhóc gật đầu xong trả lời.

“ ….Chạy được…..năm người…..không lo lắng"

“ Hiểu rồi. Cám ơn"

Tôi tò mò liệu có phải cậu ta đã nhận ra rằng chúng tôi vẫn đề phòng từ nãy đến giờ không. Sau này tôi nhất định phải xin lỗi. Sau khi đi sâu vào trong hang, chúng tôi đã nhìn thấy những bức tường với bề mặt phẳng và trơn tru sạch sẽ.Nội thất làm từ đá và gỗ được trang trí trong phòng và trên những bức tường xung quanh cùng với những viên đá ma thuật phát sáng. Mặc dù chúng tôi ở trong hang nhưng căn phòng bên trong này tràn đầy ánh sáng.

“ Đây là"

“ Ngạc nhiên chưa, nó trông giống nhà nhiều hơn tôi đã nghĩ”

“ Ở đây….bị thương, ngủ"

“ Xin lỗi vì đã làm phiền. Hyuzu mau nằm xuống và ráng thêm một chút nữa.”

“ V-vâng"

“ Thuốc….sẽ...đến"

Khi cậu nhóc nói như vậy, cậu ta đã bước vào trong một cái lỗ ở phía đối diện chúng tôi.

“ …..Dù sao đi nữa chúng ta cũng đã an toàn"

“ Yeah, may mắn đã mĩm cười với chúng ta"

“ Tôi rất biết ơn cậu ta"

“…”

“ Có chuyện gì sao Zeff?”

“ Các người không nghĩ là căn phòng này khá kì lạ sao? Nhìn đi, ở đó có vài cái bẫy, ngoài ra ở đây đầy dấu hiệu năm tháng do được sử dụng trong một thời gian dài, và nội thất ở đây cũng chỉ được thiết kế đủ cho 1 người.”

“ Bây giờ mới để ý đến….chẳng lẽ cậu nhóc đó sống một mình ở đây?”

“ Biết được cậu ta có thể thuần hoá ma thú và biết được phép kết giới cũng như phép hệ đất ở độ tuổi như vậy đã làm tôi rất sốc. Nhưng sống ở trong rừng sâu như thế này một mình thì cậu ta thật sự không bình thường chút nào cả."

“ Cậu ta có thể lớn tuổi hơn so với bề ngoài….Chỉ là chắc chắn cậu ta không phải là người tộc elf.”

Trong khi chúng tôi đang tán dóc linh tinh thì cậu nhóc quay trở lại cùng với con slime độc tố đang vác theo một số lượng lớn thuốc.

“ Thuốc...đến"

“ Cám ơn, Ta nhất định sẽ hậu tạ nhóc vào một ngày nào đó"

“ ….Không….để ý….có thể làm….rất nhiều…..nếu tôi muốn”

Khi nghe những từ đó chúng tôi đã không thể nào kiềm chế được mà nhìn chằm chằm vào cậu ta và lọ thuốc. Camil không kiềm nổi mà cất tiếng hỏi.

“ Nhóc luyện thuốc được sao!?”

Mặc dù cất giọng nói lớn nhưng anh ta bỗng run lên thoáng chốc. Bây giờ anh ta nói tôi mới để ý, số lượng thuốc và cậu nhóc kia mang ra đúng thật là rất nhiều. Chắc chắn là không phải số lượng mà một đứa trẻ như cậu ta có thể mua được.

“ Nước"

Sau khi nghe thấy cậu ta nói thì con slime phía sau cậu ta mang ra một bình đựng nước được làm từ đá và sau đó đưa cho chúng tôi.

“ Cám ơn"

“ Tôi thật may mắn khi gặp được nhóc"

“ Cám ơn nhóc"

“ ….Ah….”

“ Hả? Có chuyện gì sao?”

“ Tên… Ryouma”

Và sau đó chúng tôi chợt nhận ra là suốt từ đầu đến giờ chúng tôi chưa hề giới thiệu tên của mình.

“ Ryouma? Ta nghĩ đó là tên của nhóc. Ta xin lỗi vì chưa giới thiệu tên, ta tên là Rheinhart Jamil, là lãnh chúa của vùng đất này. Vì đã đưa tay ra giúp đỡ cho thuộc hạ của ta nên hãy nhận lấy lời cảm ơn từ tận đáy lòng của ta.”

“ !? ….Bỏ qua…..thô lỗ của tôi!”

“ Không, không, đừng lo lắng về điều đó. Nhóc là ân nhân của ta nên hãy cứ nói chuyện như bình thường nhóc hay nói là được”

“ …..Cám ơn"

“ Tốt. Và phía bên phải đây là thuộc hạ của ta Jill, một kiếm sĩ. Zeff, do thám. Pháp sư Camil và tên đang nằm ngủ đằng kia là thương thuật sư Hyuzu”

“ Tên tôi là Jill. Bởi vì nhờ có cậu mà chúng tôi đã được cứu. Xin lỗi vì sự thô lỗ lúc trước"

“ Cảnh giác….tất nhiên"

“ Tôi là Zeff, rất vui khi quen biết cậu"

“ Và tôi là Camil. Rất vui được quen biết cậu. Nhưng nghiêm túc mà nói thì….. tôi đã hết sạch năng lượng và không thể sử dụng phép trị liệu được nữa. Nếu như cậu không xuất hiện thì có lẽ bây giờ chúng tôi đã phải trốn xuống rãnh. Nên thật sự cám ơn rất nhiều ”

“ …..không có gì"

“ Chúng tôi đã cưỡi ngựa và đi sai đường khi ở ngoài bìa rừng. Ở đó chúng tôi đã bị bọn cướp tấn công.”

“ Nếu chỉ mình bọn cướp thì không có vấn đề gì nhưng….trong khi chúng tôi đang đi thì một con gấu đen từ đâu xuất hiện. Hyuzu do bị tấn công bất ngờ nên đã không phản ứng kịp và bị thương nặng”

“ Chúng tôi đã chế ngự được con gấu nhưng vết thương của Hyuzu ngày càng trở nên tệ trong khi chúng tôi đã bị mất ngựa. Vì cảm thấy không thể nào đến làng kịp nên chúng tôi đã cố găng băng rừng.”

Nghe thấy vậy cậu ta bắt đầu gật đầu ra dấu cậu ta đã hiểu.

“ Bỏ chuyện đó sang một bên….nhóc đang làm cái gì ở đây? Ta đã biết là nhóc đi săn nhưng có vẻ như nhóc sống ở đây đã một thời gian. Và đi săn ở độ tuổi của nhóc thậm chí còn sử dụng được phép thuật và cả luyện dược thật sự khiến cho ta càm thấy rất ngạc nhiên.”

“ …...đã học…..Ông và bà….từng là mạo hiểm giả"

Oh thì ra nhóc có người thân từng là mạo hiểm giả?

“ Và họ đâu rồi? Có phải là họ đi đâu không?”

Nghe thấy câu hỏi đó cậu nhóc cúi mặt xuống và nói.

“ ….Họ chết rồi”

" Ta hiểu rồi, xin lỗi.”

“ Không sao….3 năm rồi”

“ Không-..... 3 năm trước sao?”

“ 3 năm!?”

Cả 4 người cùng đồng thanh xác minh lại.

“ Chờ tí đã, ý của nhóc là họ không chỉ mới chết mấy ngày trước hay đại loại vậy đúng không!?”

“ Nhóc, từ khi nào nhóc bắt đầu sống ở đây!?”

“ 3 năm trước… tôi … rời làng … bởi vì… người ngoài”

Không ngờ lại có một ngôi làng lạnh lùng như vậy….. ít nhiều gì cũng có những làng như vậy, nhưng thật sự….không nghĩ đến một ngôi làng độc ác thế.

“ Nhóc không phải là đã bị đuổi ra khỏi làng mà là tự bỏ đi phài không?”

“ Dân làng, áp bức….95%....đuổi đi"

“ 95%!?”

“ Trời ơi, sao nhóc lại có thể ở một cái nơi địa ngục như thế hả? Thậm chí cho dù là một ngôi làng lạnh lùng đi nữa thì điều đó là rất quá đáng.”

“ Nhóc đã làm rất tốt để sống sót tới bây giờ.”

“ Ông bà…..y thuật và binh khí…… đồ tốt…..cuộc sống….khá giả, đã có thể….. nhưng họ đã…..không ở đây….không thể luyện chế…..họ đã nói….làng khác….đi, vì thế làng…..bỏ đi….ở đây, sống…..bởi vì….sống được"

Ta hiểu rồi….thì ra cậu ta không còn tin tưởng con người nữa sau khi bị áp bức bởi dân làng.

“ Ta hiểu nguyên nhân của nhóc nhưng. ta thật sự không khuyến khích sống ở đây. Trong một ngôi rừng như thế này có rất nhiều con quái thú mạnh mẽ. Đối với một đứa trẻ như nhóc thì nơi này rất nguy hiểm.”

“ Không sao….đã sống….3 năm rồi"

“ Nhưng"

“ Đúng rồi! Chờ một chút"

Bỗng dưng Camil bắt đầu lục lọi túi của anh ta.

“ Ah tìm thấy rồi, tìm thấy rồi. Là nó.”

“ Đây là cái gì?”

“ Đây là Pha Lê Giám Định loại nhỏ! Bằng cách sử dụng vật phẩm này chúng ta có thể giám định thông tin trạng thái của nhóc. Nó có thể hiện ra năm kỹ năng cao nhất của nhóc. Và nếu một tên tội phạm chạm phải nó sẽ chuyển sang màu đỏ, nếu một người trong sạch chạm vào thì sẽ là màu xanh. Sau đó tên,tuổi, chủng tộc, và năm kỹ năng sẽ được hiển thị ra. Nếu bằng cách này mà nhóc có một kỹ năng chiến đấu cấp cao thì ta sẽ không nhắc đến vụ rời khỏi rừng nữa.”

“ Đã hiểu"

Cậu ta đã nói như vậy và cho đến khi cậu ta chuẩn bị chạm vào viên pha lê thì cậu ta chợt nhớ ra điều gì đó.

“ Trước đây….bọn cướp…. đã tấn công…..họ bị giết….có tội không?”

“ Nếu chúng thật sự là bọn cướp thì không có vấn đề gì"

Nghe được điều đó cậu ta đã chạm vào viên pha lê. Màu xanh hiện ra, có phải cậu ta thật sự giết bọn cướp hay không thì chỉ có trời biết nhưng….cậu ta hoàn toàn không phải tội phạm. Nhưng Camil cứ nhìn chằm chằm vào viên pha lê với một khuôn mặt tái nhợt.

“ Cái này là sao?”

“ Cái gì thế n--”

Jill đứng đằng sau đã nhìn lén vào viên pha lê bỗng dưng như thở không ra hơi. Nhìn thấy vậy tôi và zeff đã lại gần để xem. Nhưng sau khi nhìn thấy thông tin trạng thái chúng tôi hoàn toàn không nói nên lời.

Thông tin đã được hiện thị như sau

[Làm Việc Nhà Lv10]

[Kháng Tổn Thương Tinh Thần Lv9]

[Kháng Đau Vật Lý Lv8]

[Kháng Dịch Bệnh Lv7]

[Kháng Lạnh Lv7]

Không thể nào! Những kỹ năng cùng với cấp độ này là sao!!?

[Làm Việc Nhà Lv10] ....... không quan trọng nhưng còn ……….

[Kháng Tổn thương Tinh Thần], [Kháng Đau Vật Lý], và thậm chí là

[Kháng Dịch Bệnh] và [Kháng Lạnh]! Hơn thế nữa là tất cả đều trên lv7!? Chính xác thì cậu ta đã phải ở một môi trường như thế nào mà có thể khiến cậu ta trở nên như vậy?

Hơn nữa là cậu ta chỉ mới 11 tuổi, điều đó có nghĩa là cậu ta đã sống trong rừng từ lúc 8 tuổi.

“ Có chuyện gì sao?”

“ Ừm…..mmmm…… thật không may là không có một kỹ năng chiến đấu nào hiện ra cả~”

Thế thôi sao!? Đó là tất cả những gì mà tôi nên nói bây giờ sao!? Tôi tự hỏi mình như vậy trong khi nhìn chằm vào Camil. Hai người kia cũng rứa. Camil cau mày nhìn lại chúng tôi với vẻ mặt như là muốn nói“ vậy thì tôi NÊN nói cái gì trong trường hợp này!?”.

Xin lỗi, ta thật sự xin lỗi ngươi, Camil. Đây là điều mà ngươi không nên nói tới.

“ Xin lỗi nhưng nếu nhóc không phiền thì có thể cho ta xài ké toilét được không?”

Trong khi đang nghĩ nên nói cái gì thì những từ đó đã chui ra khỏi miệng tôi. Cả ba người còn lại lườm tôi dữ dội. Ta xin lỗi nhưng ta chả giúp được gì cả…..bởi vì ta thật sự muốn thoát ra khỏi căn phòng này càng nhanh càng tốt.

“ Bên trong…….sẽ dẫn đường…..slime….rất nhiều…..đừng sợ"

“ Ta sẽ không như thế. Dù gì thì ta cũng từng là thuần hoá sư đấy nhóc biết không? Vì thế ta sẽ không làm gì thú nuôi của nhóc cả"

Tôi đi theo cậu ta vào căn phòng sâu hơn bên trong. Khi chúng tôi tới nơi thì sinh vật chào đón tôi lại chính là một lượng lớn slime.

“ Thật tuyệt vời. Ta chưa bao giờ nhìn thấy nhiều slime như thế này trước đây."

“ …… để cho …… nghiên cứu….”

“ Nghiên cứu sao?”

“ Thuyết tiến hoá của Slime"

Khi được nghe nói như vậy, tôi đã nhận ra một điều khi quan sát lũ slime, đó là không phải tất cả chỉ là loài slime bình thường . Slime kết dính, Slime Độc Tố, và đằng kia là một con Slime Axít! Và sau đó….chúng là cái gì? Hai loại slime đó….. tôi chưa bao giờ nhìn thấy những loài ấy trước đây. Nhưng bỏ chuyện đó qua một bên, những loài cao cấp như thế này có thể xuất hiện trong khu rừng này.

“ Nhóc đã tìm ra điều kiện tiến hoá và đã tạo ra những loài này chỉ với mình nhóc thôi sao?”

“Yes”

“ Việc nghiên cứu ra điều kiện tiến hoá của ma thú là rất quan trọng đối với một Thuần Hoá Sư và Khế Ước Giả. Để có thể hiểu được một điều kiện tiến hoá tốn rất nhiều thời gian mà nhóc lại có thể biết được nhiều điều kiện tiến hoá như vậy thì thật sự đáng được khen ngợi. Hơi đáng tiếc là…...bọn chúng đều là slime….”

“ Slime…..tệ lắm sao?”

" Ta xin lỗi vì đã nói như vậy nhưng loài slime là loài ma thú yếu ớt. Thậm chí dù nhóc có cho tụi nó tiến hoá thì tụi nó vẫn yếu. Mặc dù một số Thuần Hoá Sư và Khế Ước Giả đều thường hay dùng loài slime để nghiên cứu những thứ cơ bản nên loài slime chả còn giá trị gì ngoài chuyện đó cả.Thông thường khi mới bắt đầu thì những người đó sẽ chọn slime để nghiên cứu, sau đó thì họ sẽ vứt bỏ nó và bắt một con Giác Thố(thỏ một sừng) thay thế. Bởi vì dù sao thì một con giác thố dùng để làm thú cưng cũng dễ thương hơn là lũ slime.

“ …..thế giới ngu ngốc”

Thế giới ngu ngốc sao? Đó có phải là suy nghĩ của một đứa trẻ 11 tuổi không?

“ Ừ thì đó chỉ là suy nghĩ của đại đa số, không có nghĩa là tất cả những Thuần Hóa Sư lại suy nghĩ như vậy. Ít nhất thì độc tố tiết ra từ Slime Độc Tố và Axít từ Slime Axít là những thứ không thể xem thường được. Sau khi nghiên cứu những nền tảng căn bản xong, thì đó là một cách để có thể phát huy tác dụng của những con slime đã được thuần hóa. Bởi vì độc của loài slime độc và a xít của loài slime a xít dù sao thì cũng mạnh hơn một con giác thố.”

“ Slime….dễ thương….hữu dụng”

“ Có đủ kiến thức vể ma thú, lợi dụng đặc điểm giống loài của nó, và đưa ra mệnh lệnh được trong lúc chiến đấu là những điều quan trọng nhất đối với một Thuần Hóa Sư. Có vẻ như nhóc biết rất rõ điều này.”

“ Tới rồi, toilet, ở đây”

“ Cám ơn”

Bây giờ mới nhớ ra là tôi đã hỏi mượn nhà vệ sinh. Ừ thì có lẽ là tôi không nên nói cho cậu ta biết là tôi đã nói dối để thoát khỏi căn phòng đó…..vì thế tôi bước thằng vào nhà vệ sinh để sử dụng bồn cầu tự động chùi mông sạch sẽ và sau đó quay trở lại căn phòng.

Truyện Chữ Hay