Một người đàn ông cơ đơn đứng một mình trong một không gian trống rỗng.
“ Hmm….. Đây là đâu?” Người đàn ông tự hỏi.
Khi người đàn ông đang tự hỏi mình thì bỗng có ba người xuất hiện trước anh ta.
“ Ngươi đã đến rồi àh? ” - Chàng trai trẻ
“ Bây giờ thì ngươi đã tỉnh táo lại chưa? ” - ông lão
“ Sẽ rất tốt nếu như ngươi có thể trả lời ” - phụ nữ
“ Ah…..Vâng tôi ổn. Tôi chỉ hơi giật mình chút xíu vì sự xuất hiện của mấy vị…. và đã không thể phản ứng kịp.Tôi tên là Takebayashi Ryouma.(Mã Long Trúc Lâm) ”
“ Không cần phải cứng nhắc thế đâu. Lại đây uống trà với chúng tôi và hãy bỏ qua những thủ tục rườm rà đi nào.”
Ông lão với mái tóc dài đã mỉm cười trả lời lại sau khi nghe Ryouma giới thiệu. Ông lão vẫy tay một cái thì lập tức một cái bàn cùng với vài tách trà hiện ra.
“ Cám ơn rất nhiều ” Ryouma trả lời.
Sau khi Ryouma lễ phép cám ơn thì một trong ba người là người phụ nữ đã mỉm cười nhìn anh ta rồi nói.
“ Tới đây….ngồi xuống nào. Trông có vẻ ngươi khá là bình tĩnh huh? ”
“ Đúng vậy, đúng vậy. Từ trước tới giờ tất cả mọi người khi đới đây đều rất sốc và họ đã cố trốn chạy khỏi hiện thực….. Bởi vậy khi có người tới đây mà lại không hề bối rối và còn có thể bình tĩnh nói chuyện thì không còn
nghi ngờ gì nữa, ngươi là người đầu tiên.” - Chàng trai trẻ
“ Cái gì? Chẳng lẽ có thể nhanh chóng đối đáp lại không phải chuyện tốt àh? Mặc dù sự thật đúng là ngay cả ta cũng không nghĩ sẽ tới mức độ này”- ông lão
Cả ba người vừa uống trà vừa nhìn Ryouma. Ryouma nhấp một hớp nhỏ rồi hỏi.
“ Nếu tôi có thể hỏi một câu hỏi thì nơi đây là nơi nào? ”
“ Nếu dựa theo ngôn ngữ ở thế giới cùa ngươi thì chúng ta chính là những vị thần.
Lý do mà ngươi có mặt ở đây là vì…. Không may mắn cho ngươi khi mà tối qua ngươi đã tắt thở trong lúc ngủ. Khi ngươi chết chúng ta đã rút linh hồn của ngươi và mang ngươi đến đây nói cách khác là hiện tại ngươi đang
ở thiên đàng.”- vị thần già
“ Oh….Tôi hiểu rồi. Thì ra là tôi đã chết như vậy.”
Ryouma trả lời trong khi gật đầu ra dấu là đã hiểu vấn đề, sau đó anh ta đã hớp thêm một ngụm trà nữa.Nghe thấy vậy cả ba vị thần đều trở nên ngơ ngác. Nhất là vị thần có hình dạng giống như một thiếu niên.
“ Eh, từ từ đã, chỉ vậy thôi hả!? ”- vị thần trẻ
“ Chẳng phải là ngươi sẽ phản ứng như kiểu điều đó là nói dối! Hay là tại sao ngươi lại chết?! Hoặc một kiều gì đó đại loại như thế sao?” - nữ thần
“ Hm… Tất cả mọi người khi đến đây ít nhất thì cũng phải run rẩy không ít đâu ngươi có biết không? Và có vẻ như ngươi cũng không nghĩ đây chỉ là một giấc mơ, thay vào đó ngươi chấp nhận vấn đề này một cách rất bình
tĩnh. Đúng là hiếm thấy….” - vị thần già
“ Làm ơn đừng hiểu lầm. Đúng ra thì tôi đã rất ngạc nhiên. Chỉ là theo như tôi biết thì một nơi trắng xóa rộng lớn và không có lối ra như thế này thì hoàn toàn không thuộc về thế giới của tôi. Đó là lý do tại sao khi mà cả
ba vị xuất hiện trước mặt tôi rồi tự xưng là thần và cả lý do là tôi đã chết đã trở thành một điều gì đó khiến tôi có thể chấp nhận được. Nhưng ngay cả nếu như các vị nói dối tôi và đây chỉ là một giấc mơ thì khi thời gian
đến tôi sẽ tỉnh dậy.Bởi vì điều đó nên tôi chả có lý do nào để tạo ra áp lực cho bản thân cả, đúng không? Ngay cả khi tôi đã chết thì cho dù tôi có tạo ra bao nhiêu áp lực cho mình thì cũng chả thay đổi được gì.Và bên
cạnh đó tôi cũng chả có điều gì quyến luyến ở thế giới của tôi cả.” - Ryouma
“ Oh Thật sao? Con người thật sự có thể suy nghĩ đến vậy àh? Có phải ngươi đã trải qua huấn luyện tinh thần ở đâu đó rồi phải không? Có phải ngươi đã đạt đến cấp bậc giác ngộ?” - vị thần trẻ
“ Điều đó hoàn toàn bất khả thi…...Tôi chỉ là một người đàn ông bình thường. Sắp bước sang tuổi 40 nhưng sở thích của tôi vẫn là đọc truyện tranh, xem hoạt hình, đọc tiểu thuyết và chơi games. Tôi chưa bao giờ hẹn hò
với một cô gái nào và tôi chắc chắn không phải loại người có thề đạt được giác ngộ. Có thể là tôi đã bị nhiễm nhiều từ những sở thích của mình.Và kết quả là tôi đã trở nên ít ngạc nhiên hơn” - Ryouma
“ Ta không tin nguyên nhân là do những sở thích của ngươi. Đã có rất nhiều người giống như ngươi đến đây, và thay vì bình tĩnh thì họ lại cực kỳ lo âu. Nó cũng gây không ít rắc rối vì họ thậm chí còn không muốn nghe…..
Tuy họ không đến nỗi tuyệt vọng nhưng họ bị ảnh hưởng nhiều hơn so với người khác.” - nữ thần
“ Tính cách bình tĩnh ôn hòa của ngươi có thể là do ngươi khi sinh ra đã có. Ngươi, ngoại trừ những trường hợp đặc biệt và trong các mối quan hệ xã hội thì ngươi lại tệ với việc phản ứng bất chợt, nhưng ngươi lúc nào cũng
bình tĩnh phải không?” - vị thần già
“Aah, bây giờ ngài nhắc thì tôi mới nhớ, đúng là như vậy. Tôi thật sự rất tệ khi phải tiếp xúc với những người khác và tôi cũng tệ trong việc phải nói dối khi không có sự chuẩn bị trước.Khả năng duy nhất mà tôi có là luôn
bình tĩnh đánh giá mọi tình huống tôi bị mắc vào.Thật đúng như mong đợi từ các vị thần.”- Ryouma
“ Thật sự thì ta đã lướt qua hồ sơ của ngươi trước khi gọi ngươi đến đây” vị thần già
“ Vậy sao? Tôi hiểu rồi, vậy thì tôi có thể được biết lý do vì sao tôi được gọi đến đây không?”- Ryouma
“ Tất nhiên rồi, nhưng ta tò mò rằng liệu ngươi có thể hiểu được chỉ với hai từ không? ’Chuyển Sinh’” - vị thần già
“ Tôi hiểu rồi, tôi sẽ được đi đến một thế giới khác phải không? Liệu tôi chỉ đơn giản là chuyển qua? Hay là vì tôi đã chết nên sẽ phải chuyển sinh?” - Ryouma
“ Có vẻ như việc giải thích sẽ trở nên nhanh gọn, huh?”- nữ thần
“ Có thể xem như là ngươi sẽ được chuyển qua. Ngươi sẽ được đi đến một thế giới khác và sẽ nhập vào cơ thể do chúng ta tạo ra sẵn nên không cần phải thông qua cha mẹ hay đại loại vậy” - vị thần già
“ Bởi vì cái cơ thể ở đó khá là trẻ nên ngươi cũng có thể gọi là chuyển sinh. Ngoài ra nếu như ngươi có bất cứ yêu cầu nào về việc thay đổi ngoại hình thì chúng ta cũng có thể thay đổi một chút” - vị thần trẻ
“ Ra là vậy…....Tôi có thể biết chính xác là bao nhiêu tuổi không?” -Ryouma
“ Nhìn chung thì trước 10 tuổi. Vì nếu như vậy thì cho dù ngươi có bị lạc trong những nơi như rừng thì chỉ cần ngươi may mắn một chút thì sẽ có khả năng là ngươi sẽ được cứu. Ngoài ra bởi vì là một đứa trẻ nên ngươi có
thể sống mà không bị nghi ngờ và có thể đi đến thành phố và bất đầu cuộc sống ở đó. Tất nhiên là chúng ta cũng sẽ bảo vệ ngươi hết mức có thể.” - vị thần già
“ Cám ơn rất nhiều.Về phần ngoại hình thì hãy làm như bình thường. Ngoài ra tôi phải làm gì để đến được thế giới đó. Có phải là tôi phải hoàn thành nhiệm vụ nào đó hay là đại loại vậy không?” - Ryouma
“ Cũng không có nghĩa là không nhưng mà….Quá trình đến thế giới khác đã được xem là một dạng của nhiệm vụ rồi...Nhưng ngay từ giây phút ngươi đặt chân đến đó thì nhiệm vụ cũng kết thúc cho nên ngươi cũng chả có
nhiệm vụ nào cả”-nữ thần
“ Mục đích của chúng ta là đưa ngươi đến thế giới khác và cùng lúc đó chúng ta sẽ làm cho năng lượng của Trái Đất yếu đi và chuyển nó đến thế giới khác” - vị thần trẻ
“ Có phải chỉ có năng lượng là không thể đưa sang thế giới khác không?” - Ryouma
“ Yep, bởi vì chỉ có năng lượng là không thể xuyên qua bức tường của thế giới. Với quyền năng của một vị thần thì có thể tạo ra một lỗ nhỏ trên bức tường đó. Linh hồn của ngươi sau khi được thần bảo vệ sẽ bị đẩy vào
trong bức tường thông qua cái lỗ nhỏ đó. Như vậy thì linh hồn của ngươi sẽ giống như là một cây que bị kẹt. Sau khi chuyển linh hồn của ngươi đến thế giới khác, cái lỗ đó vẫn sẽ giữ nguyên trong một lúc. Bởi vì cái lỗ
sẽ không đóng lại ngay lập tức được do sức mạnh của thần trong lúc bảo vệ linh hồn tạo ra. Và sau đó từ trong cái lỗ đó năng lượng của thế giới này sẽ chảy qua thế giới khác.” - vị thần trẻ
“ Năng lượng của thế giới khác đang gia tăng. Nếu năng lượng cạn kiệt thì những con người đang sống cuộc sống dựa vào phép thuật thì tất nhiên là sẽ gặp rắc rối. Những ma thú dùng năng lượng làm thức ăn sẽ bị
tuyệt chủng. Chuỗi thức ăn giữa các ma thú sẽ bị phá vỡ thế cân bằng. Mặc dù Trái Đất có năng lượng nhưng mà phương pháp để sử dụng lại không được truyền lại cho thế hệ sau nên kết quả là toàn bộ năng lượng
không được sử dụng. Ma thú cũng không xuất hiện ở Trái Đất vì thế nên khi mà chả ai cần thì sẽ tốt hơn nếu chia sẻ bớt qua thế giới khác” - nữ thần
“ Tôi hiểu….. Đặc biệt là nếu như năng lượng không được lấy đi thì ở thế giới khác năng lượng sẽ bị sử dụng nhanh hơn là nó được tạo ra đúng không?” - Ryouma
“ Ngươi nói rất đúng. Đúng là năng lượng rất tiện lợi nhưng loài người hiện tại dựa dẫm vào nó quá mức. Khi nào mà họ cần hoàn thành một việc gì đó. Họ không chịu suy nghĩ, lập tức sử dụng phép thuật. Và thông qua
nhiều cuộc nghiên cứu nhằm cải tiến phép thuật…….thì số người sử dụng phép thuật mà không tiết kiệm ngày một tăng. Và lượng năng lượng bị tiêu thụ cũng tăng theo. Nhưng nguyên nhân chính là do trận chiến cổ xưa
đã làm tiêu hao một lượng lớn năng lượng được tạo ra,” - vị thần trẻ
“ Để đưa mọi thứ về như lúc trước kia thì sẽ cần thời gian. Nhưng mà nó đã bị huỷ hoại đến mức không thể hồi phục hoàn toàn được nữa. Và để cho con người có thể điểu chỉnh năng lượng sử dụng thì cần phải trải qua
huấn luyện. Nếu không thì nó sẽ không khả thi cho việc sử dụng phép thuật. Thật không may nhưng đây là tình hình hiện tại của thế giới này.” - vị thần già
“ Điều đó….um….phép thuật, tôi có thể sử dụng nó không?”
“ Tất nhiên là ngươi có thể" - vị thần già
“ Ngươi có thể" - vị thần trẻ
“ Ngươi cũng có thể sử dụng được đó biết không?” - nữ thần
“ Thật sao?” - Ryouma
“ Oh, cuối cùng thì cũng phản ứng bình thường" - vị thần trẻ
“ Ahem, ta đã hơi thô lỗ rồi" - vị thần trẻ
“ Vậy thì, về phần phép thuật. Cơ thể ở thế giới khác thì vẫn sẽ là con người và có thể sử dụng phép thuật được hay không thì còn phải coi bản thân ngươi tự luyện tập ra sao" - vị thần già
“ Điều đó sẽ phải dựa vào thiên phú của ngươi, nhưng vì là người trái đất, đặc biệt là người Nhật nên ngươi sẽ có được lợi thế. Khi nhắc đến phép thuật, thứ quan trọng nhất là hình ảnh. Dù chỉ như vậy thì ngươi có lẽ sẽ
làm được khá nhiều thứ….Năng lực đó dễ dàng điều khiển phép thuật lớn nhất là vì sự ảnh hưởng của năng lượng" - nữ thần
“ Và ngoài ra khi ngươi bước qua thế giới bên kia, ngươi sẽ được bảo vệ bởi quyền năng của thần trong một lúc vì thế trong thời gian đó chúng ta sẽ cho ngươi vài năng lực đặc biệt. Nói cách khác thì đó là ăn gian. Vì thế
ngay cả khi ngươi không có thiên phú về phép thuật thì chúng ta sẽ nâng trình độ của ngươi đến mức cho phép ngươi sử dụng được phép thuật, và ngươi sẽ có thể sử dụng phép thuật theo ý ngươi muốn.Nhưng để trở
thành số một về thiên phú phép thuật ở thế giới đó thì hơi khó một chút.” - nữ thần
“ Đó có phải là một kiểu giới hạn không? Lúc bắt đầu thì tôi không thể làm được gì và sau khi lập đi lập lại quá trình rèn luyện thì tôi sẽ có thể sử dụng phép thuật.Có phải là sẽ diễn biến theo hướng như vậy không? Nhưng
nếu rèn luyện nhiều hơn bình thường thì tôi sẽ có khả năng trở thành số một một cách nhanh chóng phải không?” - Ryouma
“ Ngươi có vẻ nắm bắt rất nhanh hử? điều đó hoàn toàn đúng. Người Nhật các ngươi khá là tuyệt vời đấy. Mặc dù số người có thể hiểu được công việc của thần và thật sự tin tưởng thì rất ít. Những việc như đọc những cuốn
sách cho vui thì cũng như chúng ta nhìn lén thế giới. Chẳng phải việc chúng ta có được niềm vui khi nhìn lén thế giới cũng giống như người Nhật các ngươi hay sao? Chẳng phải những việc các ngươi làm cũng giống như
chúng ta sao?” - vị thần trẻ
“ Khi nghe được điều đó….. tôi phải tự hỏi là các người thật sự nhìn lén sao?” - Ryouma
“ Yeah, bởi vì căn bản chúng ta không thể can thiệp vào thế giới cho nên chúng ta khá rảnh rỗi" - vị thần trẻ
“ Chúng ta chỉ can thiệp khi mà có thiên tai khủng khiếp xảy ra hoặc là khi thế giới sắp bị phá huỷ hoặc là khi mà có một mối nguy hiểm lớn nào đó, hay là khi một ai đó cố gắng phá huỷ thế giới và người đó cũng sớ hữu
khả năng tương tự như vậy. Những thứ mà chúng ta đã nói với ngươi hầu hết là không cần thiết. Lần cuối cùng chúng ta can thiệp là khoảng 300 năm trước?” - vị thần trẻ
“ Yeah, ta nghĩ là khoảng đó. Thời điểm đó cũng giống như bây giờ. Nguyên nhân cũng là vì bổ sung năng lượng. Lần cuối chúng ta can thiệp vào vì nguyên nhân khác là khoảng 5000 hay 6000 năm nhỉ? Dù sao thì ta nghĩ là
ít nhất thì cũng phải có một lần can thiệp vì một vấn đề gì đó khoảng 10000 năm trước" - nữ thần
“ …..Vậy thì ít nhất thì khả năng xảy ra những việc đó ở thời đại của tôi là khá thấp đúng không?” - Ryouma
“ Ta không dám đảm bảo cho việc đó nhưng có lẽ sẽ ổn. Trường hợp giống như vậy rất ít khi xảy ra. Một tên quỷ vương giả tự nhận mình là hàng thật có thể sẽ xuất hiện nhưng việc khống chế đàn áp tên quỷ vương thật thì
không vấn đề. Bởi vì một khi tên quỷ vương thật vừa xuất hiện thì chúng ta sẽ kết liễu nó ngay lập tức" - nữ thần
“ Vậy thì không phải là không có hàng thật… nhưng dù trường hợp gì đi nữa thì tôi cũng sẽ an toàn đúng không?” - Ryouma
“ Chính xác, đó là tại sao ngươi nên thư giãn và tận hưởng cuộc sống thứ hai của ngươi. Ngươi muốn một thế giới với kiếm thuật và phép thuật đúng không? Thế giới này cũng giống như vậy” - vị thần già
“ Để nghĩ là tôi có thể đi…...tôi chưa bao giờ nghĩ về nó. Khi tôi đi đến thế giới khác tôi sẽ cố gắng luyện tập phép thuật thật tốt" - Ryouma
“ Vậy thì, đã đến lúc chúng ta nói về đặc ân đặc biệt đó. Đầu tiên, hãy thử nhìn vào tình trạng thiên phú hiện tại của ngươi. Sau đó hãy bàn về những thiếu sót" - nữ thần
“ Sau khi nhìn vào bảng trạng thái của ngươi, chúng ta sẽ cho ngươi lời khuyên của chúng ta, so sánh nó với hướng đi của ngươi rồi chúng ta sẽ quyết định nên làm gì" - vị thần trẻ
“ Chúng ta không nên vội vã ok!”
“ Như vậy có sao không?” - Ryouma
“ Không sao, chúng ta dù sao cũng rảnh rỗi mà và bởi vì thế giới của ngươi có một ít năng lượng dư thừa khi chúng ta đưa ngươi đi. Và cũng vì ngươi thật sự rất bình tĩnh nên chúng ta mới có thể nói chuyện một cách nhanh
chóng, khiến cho chúng ta có nhiều thời gian hơn chúng ta nghĩ.” - nữ thần
“ Ở thế giới này cảm giác thời gian rất là mơ hồ. Đặc biệt là linh hồn của con người trông có vẻ như không quen được trong môi trường thế này. Thời gian mà họ sử dụng nhiều hơn họ nghĩ rất nhiều. Bắt đầu từ lúc họ tỉnh
dậy cho đến lúc họ bắt đầu có thể nói chuyện bình tĩnh đã làm chúng ta mất 4 năm.”
“ 4 Năm!?” - Ryouma
“ Aah, Nhưng ngươi thì khác. Chúng ta có thể nói chuyện một cách khá nhanh, bình thường bao gồm vài chuyện linh tinh thì nó cũng không hơn 10 phút. Nhưng thật ra thì nó sẽ tốt hơn nếu có thể chiếm thời gian nhiều hơn
nếu không thì sẽ rất chán. Vì thế hãy cứ từ từ nói chuyện ok?”
“ Đã hiểu. Dù sao thì có bình thường không khi mà cứ bị mơ hồ như thế suốt 4 năm?”
“ Ở đây thì ngươi sẽ không cảm thấy đói hay khát nước nên….. khi ngươi nghĩ về nó ngươi có thể lo lắng bao lâu cũng được" - vị thần già
“ Bản thân người đó có thể lấy lại được sự tỉnh táo không? Vấn đề về khi nào chúng ta làm cho một người bình tĩnh lại là phụ thuộc vào chúng ta. Người đàn ông trước ngươi thì khá là kiêu ngạo. Hắn ta đã không thể bình
tĩnh lại suốt 20 năm, bằng cách nào đó, cách này hay cách kia mà chúng ta đã có thể làm cho hắn ta bình tĩnh lại và sau đó hắn đã nói là “ cho đến khi ta quyết định được năng lực của mình thì câm miệng hết! Hay là cho
đến khi những tên khốn các ngươi đưa cho ta năng lực mà ta muốn là được!” Sau những gì hắn ta nói đã không cho chúng ta cơ hội để cho hắn lời khuyên. Hắn ta đã lo sợ cho đến phút cuối cùng, và cuối cùng thì hắn ta
đã chọn năng lực khá là vô dụng, sau đó còn quyết định muốn một ngoại hình trông nguy hiểm và sẽ trở thành một người chà đạp người khác.” - vị thần trẻ
“ Mặc dù hắn ta đã nhận được những gì mà hắn muốn , nhưng sau đó thì rất thương tâm"
“ Hắn ta chạy trốn khỏi hiện thực và đã không chịu lắng nghe. Đến mức mà chúng ta mặc kệ hắn ta. Ngay cả khi chúng ta đã cố gắng giúp hắn bình tĩnh lại, thì việc hắn ta đề phòng chúng ta cũng là một rắc rối. Cứ như
thế một thời gian thì chúng ta phát hiện ra là đã 4 năm trôi qua. Không chỉ linh hồn mà những cảm xúc của hắn ta cũng trở nên xáo trộn.”
“ Thật vậy sao?”
“ Ban đầu thì cơ thể và linh hồn là một bộ. Mặc dù nếu như nó được bảo quản bởi quyền năng của thần, thì ngay từ đầu nó đã không ổn định. Nó đã ảnh hưởng như thế. Nó không phải vấn đề gì đáng ngạc nhiên cho lắm.
Đối với ta thì việc ngươi trở nên cực kỳ bình tĩnh là một ngạc nhiên rất lớn đấy biết không?” - nữ thần
“ Tôi hiểu….”
“ Cái đầu tỉnh táo của ngươi rất có lợi cho việc trở thành một pháp sư. Nếu tinh thần không ổn định thì phép thuật sẽ bị huỷ và cho dù nếu như nó có thành công thì sức mạnh sẽ yếu. Đối với một người Nhật thích chơi
games và xem anime mà có được linh hồn yên bình như vậy…...nếu như trên tất cả điều đó ngươi có được thiên phú phép thuật thì ngươi sẽ có rất nhiều yếu tố giúp đỡ ngươi trở thành một pháp sư thành công.” - vị
thần trẻ
“ Chính xác, bay giờ hãy kiểm tra trạng thái của ngươi đi. Nếu không thì chúng ta sẽ không thể bắt đầu" - nữ thần
“ Đúng vậy, nếu không xác nhận được việc ngươi có thiên phú về phép thuật hay không thì chúng ta sẽ không thể quyết định được là sẽ cho ngươi năng lực nào.” - vị thần già
“ Cho dù ngươi có thiên phú về phép thuật, thì điều đó cũng chả thay đổi gì nếu như chúng ta lại cho ngươi năng lực thiên phú phép thuật. Vì thế thông tin của ngươi là gì!?” - vị thần trẻ
“ Fufufu, từ những nội dung trong các hồ sơ mà ta đã từng đọc qua, ngươi là người có tiềm năng lớn nhất đấy biết không?” - vị thần già
“ Ara ara, phấn khích làm sao" - nữ thần
“ Tất cả mọi người thật sự đang rất vui huh?” - Ryouma
“ Đó là bởi vì đây là một trong ít những sự hài lòng nhất của chúng ta. Vậy thì bắt đầu thôi! Trạng Thái!” - vị thần già
Tên: Ryouma Takuma
Giới Tính: Đàn Ông
Tuổi: 39
Chủng Tộc: Con Người
Sức Mạnh Vật Lý: 10486
Sức Mạnh Phép Thuật: 172
Thể Lực: B
Tốc Độ: A
Phòng Thủ: B
Tinh Thần: SSS
Chịu Đựng: A
Khéo Léo: SS
May Mắn: G
Kỹ Năng Sống:
Việc Nhà Lv10
Lịch Sự Lv7
Nhạc Cụ Lv3
Ca Hát Lv3
Tính Toán Lv5
Kỹ Năng Chiến Đấu:
Taijutsu - Thể Thuật Lv7
Kenjutsu - Kiếm Thuật Cổ Truyền Lv7
Nghệ Thuật Dùng Đoản Kiếm Lv6
Nghệ Thuật Ẩn Dấu Vũ Khí Lv7
Nghệ Thuật Dùng Thương Lv4
Nghệ Thuật Dùng Cung Lv4
Nghệ Thuật Dùng Gậy Lv6
Nghệ Thuật Phản Trọng Lượng Lv4
Nghệ Thuật Ném Lv7
Nghệ Thuật Ẩn Thân Lv6
Đặt Bẫy Lv4
Điều Khiển Cơ Thể Lv5
Kikou - Điều Khiển Hơi Thở Lv5
Kỹ Năng Phép Thuật:
Cảm Nhận Phép Thuật Lv1
Điều Khiển Phép Thuật Lv 1
Hồi Năng Lượng Cấp Tốc Lv1
Kỹ Năng Sản Xuất:
Chế Thuốc Lv6
Rèn Lv1
Kiến Trúc Lv2
Xử Lý Gỗ Lv2
Mô Hình Lv4
Vẽ Lv4
Kỹ Năng Kháng:
Kháng Đau Vật Lý Lv8
Kháng Tinh Thần Lv9
Kháng Độc Lv7
Kháng Dịch Bệnh Lv7
Chống Buồn Ngủ Lv7
Kháng Lạnh Lv7
Kháng Nhiệt Lv7
Kỹ Năng Đặc Biệt:
Sức Sống Dẻo Dai Lv3
Khả Năng Hồi Phục Cao Lv3
Chịu Đựng Lv6
Tập Trung Tinh Thần Lv5
Sống Sót Lv3
Danh Hiệu:
Gekokujou ( Kẻ Khắc Chế Kẻ Mạnh Hơn Mình)
Người Đàn Ông Chết Vì Xui Xẻo
Một tấm bảng hiện ra trước mắt cả bốn người, vài ký tự hiện ra trên bề mặt tấm bảng. Nhìn vào thông tin trên đó thì có vẻ như Ryouma rất là thú vị, nhưng mắt của cả ba vị thần đều mở to ra vì sốc.
“ Cái-- cái gì đây!!” - vị thần già
“ Trạng thái này là sao!” – vị thần trẻ
“ Ryouma-kun, ngươi sống một cuộc sống như thế nào!?” – nữ thần
“ Eh, Có chuyện gì lạ sao?” – Ryouma
“ Nó không bình thường! Rất là không bình thường!”
“ Chính xác thì nó không bình thường chỗ nào? Tôi không biết đánh giá như thế nào nên…” – Ryouma
“ Đúng rồi, vậy thì để ta giải thích nhanh cho ngươi. Đầu tiên là thông tin này, sức mạnh vật lý của một người bình thường đạt 1000 có thể được xem là tốt, một mạo hiểm giả thì từ 2000 cho đến trên 3000, vậy mà ngươi
lại trên 10000. Về phần phép thuật thì ta sẽ giải thích sau. Nó cũng liên quan đến kỹ năng của ngươi. Kế tiếp là thể lực,tốc độ,phòng thủ,kháng,tinh thần,khéo léo,còn may mắn thì…...ngoại trừ may mắn ra thì nhìn chung
khi ngươi đạt được cấp B ngươi có thể được xem là một mạo hiểm giả hàng đầu. Khi một thông tin trạng thái đạt cấp A có thể xếp vào hàng ngũ siêu cấp. Nhưng tất cả thông tin trạng thái của ngươi ngoại trừ may mắn
ra thì đều đạt được cấp B trở lên. Ngoài ra ngươi còn có thêm hai trạng thái đạt được trên cấp A, đặc biệt trạng thái tinh thần và khéo léo của ngươi đều đạt tới cấp SSS và SS đây quả là trường hợp rất bất bình thường!
- vị thần già
“ Nói đến may mắn của ngươi, tại sao nó lại không có điều kiện hay tiêu chuẩn để thăng cấp, G là cấp độ quá thấp. Đó là một việc không bình thường khi mà ngươi có thể sống tới 39 năm. Cấp độ thấp nhất như vậy cực
kỳ hiếm, vì với cấp độ như thế dù lúc ngươi còn nhỏ mà chết vì tai nạn là một việc hết sức bình thường. Cho dù ngươi có lớn lên thì cũng không thể vật lộn để sống được”
“ Và ngoài ra thì số lượng kỹ năng này là như thế nào? Ngươi có tận 10 kỹ năng võ thuật, cứ cho là có thể miễn cưỡng chấp nhận được nhưng vấn đề là những kỹ năng kháng của ngươi đều từ cấp 7 trở lên, đó là những
cấp độ vô lý. Ngươi thấy đấy, những kỹ năng kháng không thể tự luyện tập được ngoại trừ tác động trực tiếp lên cơ thể ngươi với những thứ như vậy. Với kỹ năng kháng đau thì điều kiện là phải liên tục để cơ thể ngươi
chịu đựng đau đớn. Với kỹ năng kháng tinh thần thì ngươi phải liên tục chịu đựng đã kích tâm lý. Nếu chúng chỉ là cấp 1 thì hoàn toàn có thể hiểu được nhưng nếu là cấp 8 và 9 thì thật sự rất kỳ lạ. Cấp 5 là một cấp bậc
mà bất kể trái tim của một người có mạnh đến đâu thì cũng phải mắc những bệnh về tâm lý. Nếu là cấp 8 và 9 thì việc trái tim của một người tan nát và người đó chấp nhận tự sát là một điều hiển nhiên” - nữ thần
“.....Đối với người bình thường thì có rất nhiều người có một kỹ năng có cấp độ từ 1 đến 3. Nếu là cấp 1 thì người đó mới chỉ học được căn bản của lĩnh vực liên quan đến kỹ năng đó. Nếu là cấp 2 thì người đó đã vượt
qua được căn bản tiến vào quá trình thực tập, đạt đến cấp 3 thì người đó có thể được xem là đã thành thục, đạt đến cấp 4 là chuyên gia, cấp 5 là chuyên gia hàng đầu, và cấp 6 là bậc thầy. Những kỹ năng liên quan
đến kháng cũng như vậy, đẳng cấp càng cao thì mức độ đau đớn và thời gian phải chịu đựng càng dài. Đó là lý do tại sao ngươi có thể đạt được tới cấp độ là 7,8 và 9 và rất bất thường. Ta tự hỏi không biết ngươi đã
phải sống một cuộc sống như thế nào mà lại thành ra như thế này.” - vị thần già
Nghe thấy vậy, Ryouma bắt đầu câu chuyện của mình từng chút từng chút một.
“ Về những kỹ năng kháng thì ngươi có manh mối gì không?”
“ Ngươi có thể nhớ lại một chút những vụ việc liên quan được không?”
“ Nhớ lại những vụ việc liên quan sao? Ok, tôi hiểu rồi.”
Sau khi nói xong thì cả ba vị thần đều nhắm mắt của họ lại trong một lúc. Trong thời gian đó Ryouma bắt đầu nhớ lại những sự kiện mà trong cuộc sống trước đây của anh ta có liên quan đến những cấp độ vô lý kia.
Sau một lúc cả ba vị thần đều hạ thấp đầu và nói 1 câu.
“ Ryouma-kun, xin lỗi! “
“ Hả!? Sao tự nhiên lại thế!? “
“ Chúng ta đã làm ngươi phải nhớ lại những ký ức đau thương đó” - vị thần trẻ
“ Chúng ta muốn ngươi xem lại những ký ức đó vì làm như vậy sẽ dễ dàng hơn” - nữ thần
“ Những ký ức của tôi sao? Nói như vậy thì nó không giống như là đang suy nghĩ sao?” -Ryouma
“ Ừ thì cũng đại loại vậy nhưng….. Ngươi cũng có xem video đúng không? Mặc dù nó liên quan đến riêng tư nhưng ta muốn biết những thông tin chi tiết” - vị thần già
“ Ta cũng chỉ là vị thần trong cuộc sống hằng ngày của ngươi, và có rất nhiều thứ ta muốn xem nhưng khi nhìn thấy những ký ức của ngươi đã làm ta phải tua lại…..có thể khiến một vị thần tua lại là rất tuyệt vời đấy”
- vị thần trẻ
“ Ryouma-kun , hãy sống như ý ngươi muốn ở thế giới khác! Những kỹ năng ngươi sở hữu là một minh chứng không thể chối cãi cho nghị lực và những cố gắng của ngươi! Vì thế không cần phải kiềm chế hãy sử dụng
tất cả chúng!” - nữ thần
“ Ah, ah…..”
“ Ngoài ra đừng quên sức mạnh của ngươi. Bởi vì cái đó cũng sẽ giúp ngươi” - vị thần già