“Oops, giờ đâu phải là lúc nói về chuyện đó.” Taylor nói và nhìn xuống biểu đồ trên tay mình. “Cậu có hơn một ngàn con slime, phải không?”
“Vâng ạ.”
“Slime là loại quái vật dễ lập giao ước nhất, nhưng thế vẫn là rất nhiều. Ta nghĩ việc này sẽ tốn không ít thời gian đâu, chúng ta bắt đầu luôn nhé?”
“Cháu sẵn sàng rồi. Mà nhân tiện, bình thường mọi người có thể lập giao ước với nhiều nhất là bao nhiêu ma thú ạ?”
“Người có nhiều giao ước với ma thú nhất mà ta biết sở hữu khoảng ba trăm con bọ xích. Nhưng đối với phần lớn mọi người, thậm chí hai mươi con cũng là rất nhiều rồi. Ít người sẽ bận tâm tới việc lập giao ước với nhiều slime, vì vậy khó có thể biết được thế nào là bình thường đối với họ, nhưng ta chưa từng nghe nói có ai sở hữu hơn một ngàn con quái vật bất kỳ bao giờ cả.”
Nếu vậy thì số lượng ma thú của tôi đã vượt xa giới hạn rồi. Sau khi việc đó được làm sáng tỏ, chúng tôi bắt đầu bài kiểm tra.
◇◇◇
“Hm, ra là vậy.”
Hai tiếng sau. Tôi đã thử lập giao ước với vô số loại quái vật. Ngay cả khi chỉ nói về những ma thú dạng chim, tôi đã phải liên tục lập rồi hủy giao ước với đủ thể loại, từ họ chim sẻ, chim đại bàng, chim cú đến nhiều loại khác nữa. Ngoài ra, tôi cũng phải làm điều tương tự với họ côn trùng, cá, động vật có vú và bò sát.
Tất cả những lần thử đó đều thành công. Tuy nhiên, so với những con slime, tôi gặp khó khăn khi ra lệnh cho hầu hết các loại quái vật khác. Chúng thường không làm theo những gì tôi nói, vì vậy tôi chỉ có vẻ hợp với một số loại ma thú nhất định mà thôi. Vấn đề là tôi không thể hiểu làm thế nào để xác định loại quái vật phù hợp nhất với mình. Tôi chỉ biết về tên hoặc hình dạng của nhiều loại ma thú ngay trước khi lập giao ước với chúng. Tôi không có một chút kiến thức nào về hệ sinh thái của chúng cả. Còn đối với những con mà tôi chưa gặp bao giờ trước đây, tôi chả có gì ngoài câu hỏi sau khi nhìn thấy chúng. Nhưng Taylor có vẻ đã nhận ra điều gì đó.
“Ryoma, có vẻ như cậu tương thích với những dạng quái vật có xu hướng sống theo bầy đàn.”
“Tức là những dạng động vật có tập tính xã hội ạ?”
“Khả năng cao là thế. Dựa trên tất cả những loài quái vật mà có tương thích với cậu, ta đã tìm thấy một xu hướng. Chim limour thường bay thành đàn, còn đối với những con slime, ta dám chắc là cậu đã tìm thấy một vài điểm tương tự như những gì ta vừa nói trong nghiên cứu của riêng mình rồi. Một khả năng khác là cậu có tương thích với những loại ma thú đẻ nhiều mỗi lứa. Kiểu xu hướng này thì không nhất quán như cái ta vừa nói, nhưng có rất nhiều loại quái vật chia sẻ đặc điểm đó. Ta có thể giải thích từng loại riêng lẻ nhưng sẽ mất rất nhiều thời gian. Vì thế ta sẽ giới thiệu cho cậu một cuốn sách về ma thú mà cậu có thể đọc để biết thêm chi tiết. Cậu có thể tự mua một bản sao hoặc đọc miễn phí tại phòng tham khảo của hội. Kiến thức về quái vật cũng sẽ giúp ích cho công việc thám hiểm của cậu sau này nữa đấy.”
“Cảm ơn ông, cháu sẽ lưu ý về việc này. Nhưng tại sao cháu lại tương thích với quái vật sống theo bầy đàn nhỉ? Cái gì đã làm ảnh hưởng đến xu hướng đó?”
“Người ta bảo rằng nó được hình thành thông qua những đặc điểm độc đáo và cách suy nghĩ của từng cá nhân. Tuy vậy, thực tế là chúng ta vẫn chưa có câu trả lời chính thức cho nguyên nhân này. Giả thuyết hợp lý nhất là nó có liên quan đến một phần đặc biệt nào đó trong cậu. Nhưng cái quan trọng ở đây không phải là cách khả năng tương thích hoạt động, mà là cậu dự tính sẽ làm gì sau khi đã có kiến thức này. Nếu cậu định mở rộng phạm vi công việc của mình trong tương lai, cậu có thể tìm những loại quái vật mà sẽ giúp cậu đạt được mục tiêu đó.”
“Cháu muốn tìm một dạng ma thú mà mình có thể cưỡi được.”
Trước đây tôi đã từng có ý tưởng làm một chiếc xe đạp với bánh xe là những con slime kim loại. Nhưng vì chúng tự lăn bằng chính trọng lượng của mình, chúng sẽ dừng lại sau khi tôi trèo lên, vì thế ý tưởng này đã thất bại. Nếu tôi chỉ muốn có một thứ để cưỡi thì một con slime khổng lồ sẽ có thể phục vụ mục đích đó, nhưng nó quá nổi bật và không phù hợp với ý tưởng của tôi về một phương tiện di chuyển. Mặc dù tôi có thể tìm ra cách để làm hầu hết mọi thứ chỉ nhờ slime, nhưng thật không may, khả năng vận chuyển không nằm trong danh sách đó. Tìm cách bù đắp cho việc này là vấn đề của riêng tôi.
“Một mạo hiểm giả trước đây từng làm việc với cháu đã gợi ý chuyện này và cháu cũng thấy khá hứng thú. Hơn nữa, cháu cũng đã được Hội Thám Hiểm cho phép đi săn những tên cướp, vì vậy cháu có thể sẽ phải nhận những công việc ở xa hơn.”
“Ta hiểu rồi. Việc đi lại thường sẽ được quái vật dạng ngựa đảm trách. Cậu có thể tự cưỡi hoặc để chúng kéo theo xe ngựa. Chúng cũng là dạng ma thú có tập tính xã hội nên cậu có thể sẽ thuần hóa được chúng đấy. Nếu cậu có khả năng giao tiếp thông qua phép thuần thú thì việc điều khiển xe ngựa sẽ là chuyện dễ dàng thôi.”
Ông ấy cũng nói với tôi rằng nếu tôi muốn di chuyển xa hơn chỉ trong một ngày, tôi sẽ cần một dạng quái vật có sức bền xuất sắc. Lựa chọn của tôi sẽ thay đổi phụ thuộc vào trọng lượng mà tôi muốn chuyên chở hay quãng đường mà tôi muốn đi. Taylor đã dạy cho tôi rằng những thuần thú sư cần phải hiểu rõ về ma thú của mình, biết tận dụng những điểm mạnh của chúng và bù đắp cho những nhược điểm. Nếu tôi muốn có thêm ma thú mới, bước đầu tiên phải làm sẽ là nghiên cứu thêm về chúng.
◇◇◇
Có vẻ chúng tôi đã nói chuyện lâu hơn dự tính, vì khi tôi rời khỏi hội, mặt trời đã bắt đầu lặn. Nhưng kể ra cũng đáng, bởi không những tôi được biết về tính tương thích của mình, tôi còn được nhìn thấy rất nhiều loại quái vật khác nhau và nảy ra một vài ý tưởng để sử dụng slime của mình trong tương lai. Giờ tôi chỉ cần ghé qua tiệm giặt trước khi trở về nhà là xong.
“Sếp, đúng lúc lắm,” Carme nói ngay khi tôi bước vào. Có vẻ như có chuyện gì đó đặc biệt đã xảy ra. Tôi ngồi đợi trong văn phòng của mình cho đến khi anh ấy quay trở lại với một chiếc hộp gỗ kỳ lạ trên tay.
“Cái gì thế này?” tôi hỏi.
“Ở trong có chứa một con slime cấp cao. Tôi nghĩ là cậu chưa sở hữu loại này.”
“Một con slime sao? Thú vị thật, nhưng tại sao nó lại ở tiệm của chúng ta?”
“Nó vừa được mang đến đây. Có ai đó đã tìm thấy nó ở ven đường dẫn tới khu mỏ. Cho tôi hỏi, cậu đã từng mua slime của ai bao giờ chưa?”
“Tôi đã từng mua một con slime máu từ vài mạo hiểm giả trước đây rồi, sao thế?”
“Tôi nghĩ là người này đã nghe ngóng được chuyện đó và mang con slime tới đây để đổi lấy tiền. Chuyện này có hơi đột ngột, nhưng tại tôi chưa từng thấy cậu có con slime này bao giờ và nghĩ rằng cậu sẽ muốn có nó nên tôi đã đồng ý mua.”
“Cảm ơn anh vì đã rất chu đáo khi nghĩ cho tôi, tôi đánh giá cao điều đó đấy. Vậy nó tốn bao nhiêu tiền?”
“Một ngàn sute.”
“Không phải thế hơi rẻ sao?”
“Thì đây chỉ là một con slime thôi mà. Nó trông cũng không có vẻ gì là có thể dùng ma thuật, nên hầu hết những nơi khác sẽ mua với giá thấp hơn nhiều, thậm chí là từ chối mua. Cái người đã mang nó đến đây chắc hẳn đang rất vui vì nhận lại được số tiền lớn như thế.”
“Thật vậy sao? Chà, thế thì cũng được thôi.”
“Nếu sau này có chuyện tương tự xảy ra, tôi có nên mua con slime mà người ta hỏi bán không?”
“Chắc chắn rồi, miễn là anh không để mất hết tiền sau khi mua nó là được.”
“Được, nếu sau này có ai mang slime đến đây cho chúng ta, tôi sẽ thương lượng với họ như ý cậu. Cậu có thể cho tôi danh sách những loại slime mà cậu hiện đang sở hữu được không? Nó sẽ giúp tôi quyết định liệu có nên mua con slime không và giá thành sẽ như thế nào.”
“Được thôi, không vấn đề gì hết.”
“À nhân tiện, cô Bell, nữ tu sĩ tại nhà thờ ấy, có gửi một tin nhắn đến cho cậu. Con slime mà họ nuôi đã bắt đầu mọc cỏ trên người và bọn trẻ đang lo lắng không biết nó có mắc bệnh gì không. Cô ấy muốn nhờ cậu đến đó để kiểm tra khi nào cậu rảnh.”
“Nó có biểu hiện gì không?”
“Trông nó không có vẻ gì là giả vờ bị bệnh. Nó cứ tự nhiên mọc cỏ trên cơ thể thôi.”
“Vậy chắc là nó đã tiến hóa. Được rồi, tôi sẽ qua đó luôn.”
Vì vậy tôi quyết định ghé thăm nhà thờ trước khi trở về nhà. Nhưng đầu tiên, tôi muốn kiểm tra con slime trong hộp trước. Một khi đã xác nhận không còn tin nhắn nào khác, tôi mở nắp hộp.Thứ tôi thấy ở trong có vẻ bề ngoài của một hòn đá bình thường và to ngang nắm đấm của tôi. Tôi còn đang lo là chúng tôi đã bị lừa, nhưng làm gì có chuyện Carme lại bị qua mặt dễ như vậy được. Tôi dùng phép thuần thú trước khi nó có cơ hội nhảy ra ngoài và đã thành công. Đây chắc chắn là một dạng quái vật. Tôi dùng phép Thẩm Định lên nó.
Slime Đá
Kỹ năng: Hóa Cứng 2, Kháng Sát thương Vật lý 2, Ăn uống 3, Hấp thụ 3, Phân tách 3, Ngụy Trang 10
Nó rõ ràng là một con slime. Kỹ năng của nó phải gần bằng với slime kim loại và slime sắt, nhưng cả hai dạng đó đều không có kỹ năng Ngụy Trang, đặc biệt là ở mức độ cao như vậy. Có lẽ nó cũng giống với slime máu, bởi chúng nhìn chẳng khác gì một vũng máu nếu không di chuyển. Nếu đặt con slime này bên cạnh một cục đá thì tôi sẽ không thể nào phân biệt được, vì vậy tôi rất tò mò về cách người kia đã tìm ra nó.
“Có vẻ anh ta đã có xích mích với một người đồng nghiệp và vô tình sút phải nó trong lúc tức giận,” Carme giải thích. “Anh ta bảo rằng đã rất ngạc nhiên khi thấy hòn đá di chuyển.”
“Vậy tức là anh ta đã ăn may.”
Thức ăn cho loại slime này rõ ràng sẽ là đá. Tuy nhiên, tôi cần phải tìm hiểu xem chúng có ưa thích những loại đá cụ thể nào không. Tôi lấy ra một vài viên đá ngẫu nhiên để xem con slime sẽ phản ứng như thế nào.
“Sếp, tôi phải đi đây.”
“À, phải nhỉ. Cảm ơn anh.”
Carme quay trở lại làm việc, còn tôi thì ngồi đó một lúc để suy nghĩ về con slime đá.