Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

chương 4 hồi 24: tiêu hết tất cả vào một nơi

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Tôi đã mất không ít thời gian để đặt may bộ quần áo của mình, nhưng ngoài trời vẫn còn sáng. Vì vậy, tôi quyết định đến tiệm bán vũ khí của Tigger tiếp theo.

“Xin chào!”

“Ryoma đấy à? Tôi có thứ cậu cần rồi đây,” Darson[note51241] nói và đi sâu vào trong tiệm. Một lúc sau, ông ấy quay trở lại với một chiếc hộp gỗ lớn trên tay. “Đây là sản phẩm hoàn thiện.”

Bên trong chiếc hộp là hai bộ áo sơ mi, quần và áo choàng màu xanh lá cây. Nếu chỉ nhìn thoáng qua, chúng trông chả khác gì những bộ quần áo bình thường.

“Những bộ quần áo này được làm đúng theo yêu cầu của cậu từ loại chỉ siêu bền mà cậu đã cung cấp cho tôi dạo trước. Tôi đã nhờ một nhà sản xuất áo giáp mà tôi quen để sản xuất chúng, nhưng tôi cũng đến tận nơi để đảm bảo rằng ông ta đã làm việc tốt. Đây chỉ là mẫu thử thôi, nhưng tôi tin là chúng có thể sử dụng được.” Darson lấy một con dao và một mảnh vải ra khỏi hộp. “Nhìn xem nhé.” Sau đó, ông ấy cố găm thủng tấm vải đó, nhưng dù ông ấy có cắt hay đâm bao nhiêu lần, ông cũng chỉ có thể gây hư hại đến phần bề mặt. Ông ấy không thể nào cắt đứt tấm vải hay để lại một lỗ lớn trên đó.

“Cấu tạo của nó bao gồm hai lớp vải dệt bằng loại chỉ mà cậu đã mang đến cho tôi. Những bộ quần áo này đều được làm từ cùng một chất liệu, vì vậy chúng có khả năng bảo vệ khá tốt trước những loại vũ khí có lưỡi. Nhìn chúng không khác gì những bộ quần áo thông thường, nhưng thực tế chúng cũng khỏe tương đương với áo giáp xích rồi. Nếu cậu mặc nó dưới một bộ giáp, cậu sẽ có sức phòng thủ kinh hoàng đấy.”

“Sản xuất một bộ này tốn bao nhiêu tiền ạ?”

“Hmm, làm ra nó cũng tốn khá nhiều thời gian do vật liệu này quá cứng, đặc biệt là ở công đoạn cắt nó. Nhưng vì cậu đã tự cung cấp nguyên liệu, nó sẽ rẻ hơn so với những bộ giáp làm từ nguyên liệu tương tự. Đừng lo, nó không đắt lắm đâu.”

“Nguyên liệu tương tự?”

“Sợi tơ đến từ một loại quái vật với tên gọi ‘nhện kim loại’. Vật liệu này rất nhạy cảm với nhiệt và sẽ mềm ra sau khi được đốt nóng, vì vậy nó tương đối dễ cắt. Nếu so về mặt dễ dàng trong sản xuất, nó tốt hơn nhiều so với loại vật liệu mà cậu cung cấp. Nhưng đây cũng chính là điểm yếu của nó. Để bù đắp cho điều này, người ta thường sẽ phải cường hóa sợi chỉ và dùng các vật liệu tương thích để tăng độ bền và tạo ra một bộ giáp ma thuật chống lại nhiệt và lửa. Tơ của nhện kim loại một mình thôi đã khá đắt đỏ rồi, và những bổ sung này chỉ càng làm tăng thêm giá của nó. Những bộ giáp như vậy nhìn chung khá tốn kém.”

Mặc dù việc làm bộ giáp này tốn khá nhiều thời gian, nhưng có vẻ nó cũng đáng đồng tiền bát gạo. Tôi cầm thử một chiếc áo lên và nhận ra phần vải bên trong có cảm giác khác với bên ngoài. Nó mềm mại và mượt mà trên đầu ngón tay tôi.

“Mặt trong này là lụa sao ạ?”

“Đúng vậy. Loại chỉ này không thấm nước chút nào, và đương nhiên là quần áo làm từ chúng cũng vậy. Vì vậy họ đã dùng lụa để lót mặt bên trong của bộ giáp.”

“Cháu hiểu rồi, có lẽ cháu có thể mặc nó khi phải tiến vào những rừng cây rậm rạp.”

“Không chỉ rừng rậm thôi đâu, những thứ này có thể chống đỡ được cả răng nanh của sói hay vũ khí dạng dao nữa đấy. Nhưng nó không giúp được gì nhiều nếu cậu bị tấn công bằng vũ khí cùn đâu nhé.”

“Thế đống này giá bao nhiêu ạ?”

“Năm đồng vàng nhỏ.” Đối với một thứ được đặt làm, cái giá này là quá rẻ.

“Chú chắc chứ?”

“Cậu cho tôi nguyên liệu mà không lấy tiền, và nó cũng không yêu cầu bất kỳ thứ gì đặc biệt để sản xuất cả. Chỉ là nó mất thời gian để cắt vải thôi. Người thợ làm giáp cũng rất vui khi được động tay đến một nguyên liệu hiếm như vậy. Ngay cả khi tôi tính thêm tiền công, năm đồng vàng nhỏ cũng là quá đủ để trả rồi.”

“Ra là vậy. Cảm ơn chú.”

Nếu nó rẻ như vậy, tôi nghĩ tôi có thể tặng cho tất cả nhân viên của mình, hoặc ít nhất là những nhân viên bảo vệ. Có thể tôi cũng nên tặng cho gia đình nhà Công tước nữa. Họ hẳn đều có những người lính gác với bộ giáp tốt của riêng họ rồi, nhưng nếu họ cần tích trữ những thứ như thuốc giải độc vào cuối năm, sản phẩm này cũng có thể hữu ích cho họ. Tôi quyết định hỏi ý kiến của Darson.

“Tôi nghĩ quý tộc nào cũng đã có những trang thiết bị tốt tương tự như vậy rồi, nhưng nếu cậu dùng nó để làm quà, tôi không nghĩ sẽ có ai cảm thấy bị xúc phạm đâu,” ông ấy nói. “Nói thật, tôi rất sẵn lòng giúp cậu nếu cậu có thể cung cấp vật liệu và tiền. Nếu cậu muốn dùng nó làm quà, tôi đề nghị cậu đặt may một bộ quần áo người lớn để chúng ta có thể sử dụng nó làm mẫu trong tương lai. Chúng ta có thể dùng số đo từ nó để may quần áo với kích thước phù hợp, và tôi sẽ gửi chúng cho cậu trong vài ngày tới. Hoặc cậu có thể yêu cầu nhân viên của mình đến lấy hàng, thế nào cũng được. Dù sao đi nữa, nếu cậu đặt hàng với số lượng lớn, tôi sẽ giảm giá cho cậu.”

Tôi quyết định đặt một bộ quần áo mới để dùng làm mẫu thử. “Cháu sẽ mang vật liệu đến đây vào ngày mai,” tôi nói.

“Được rồi, vậy để tôi đi nói với người thợ làm giáp.”

Giờ tôi đã tìm được một lựa chọn quà tặng cho nhà Jamil. Nhưng nếu tôi muốn làm nhiều bộ quần áo như vậy, tôi cần phải có đủ lượng chỉ để làm việc. Đây là thời điểm thích hợp để mua máy dệt sợi hoặc các thiết bị khác và dùng kết hợp với những con slime dính. Tôi quyết định ghé qua cửa tiệm của Serge trước khi về nhà.

◇◇◇

Tôi thả đàn slime từ trong Nhà Không Gian ra, sau đó đi kiểm tra khu mỏ cùng đàn chim limour của mình. Tôi mới đi được có năm ngày nhưng đám bọ ngựa hang đã bắt đầu làm tổ trong này rồi. Tôi tiêu diệt chúng ngay lập tức và bắt đầu suy nghĩ đến việc lấp đầy những lối vào hang. Nhưng rồi tôi nghĩ có thể dùng chúng làm thức ăn cho đám ma thú, vì vậy việc đi săn chúng cũng không phải là vô nghĩa.

Tiếp đó, tôi chọn một khu vực ẩm thấp ở trong hang và dùng ma pháp hệ đất để tạo nên một cái bệ đỡ đơn giản. Tôi lấy cái thùng trồng nấm mà mình làm hôm trước ra khỏi Nhà Không Gian và đặt nó lên trên cái bệ. Kỳ lạ thay, đã có những cây nấm mỏng giống như nấm kim châm mọc lên từ khay. Tôi không hề dùng đến ma thuật để đẩy nhanh quá trình tăng trưởng của nó hay gì cả, chúng đáng ra không thể mọc lên nhanh như vậy được. Có lẽ ở đây còn có loại nấm nào khác mà tôi chưa biết. Dù vậy, nếu chúng tiếp tục phát triển thì coi như thí nghiệm trồng nấm của tôi đã thành công tốt đẹp. Dù sao đi nữa, tôi quyết định sẽ đặt chúng ở đây để quan sát và xem chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo.

Tôi quay lại trục chính của khu mỏ và lắp đặt một cánh cửa bên ngoài căn phòng để đảm bảo rằng không ai có thể xâm nhập và gây ảnh hưởng đến những cây nấm. Tiếp theo, tôi đi tới căn phòng sản xuất vải chống nước, nhưng tôi đã quyết định sử dụng nơi này để làm một việc khác nữa. Tôi gọi đàn slime dính ra rồi xếp một hàng dài những chiếc máy dệt sợi mới mua. Nơi này chỉ đủ chứa được năm chiếc máy, nhưng thế có lẽ cũng đủ rồi. Đây là những thiết bị vô cùng đơn giản giống với máy dệt lụa thủ công. Quay phần tay cầm bên hông máy sẽ khiến những chiếc trục gắn trên máy quay. Bằng cách gắn đầu sợi chỉ vào một trục trống, sợi chỉ sẽ tự động được quấn lên thành cuộn chỉ.

Đầu tiên, tôi yêu cầu một con slime dính tạo ra vài sợi tơ dính, sau đó quay cái tay cầm trong lúc hướng dẫn con slime. Tôi cảnh báo con slime không được để những sợi chỉ gắn vào cùng một trục để tránh việc mất cân bằng. Tiếp theo, tôi để một con slime dính khác thay thế tôi trong việc quay cái tay cầm. Việc này không tốn quá nhiều sức lực, vì vậy mọi thứ đều hoạt động ổn định. Với đội hình hai con slime, chúng có thể tự quay sợi đúng cách. Tôi cũng để vài con slime khác tiếp quản bốn cỗ máy còn lại và huấn luyện chúng trong một thời gian ngắn, sau đó để chúng tự làm việc.

Trong thời gian chờ đợi, tôi cũng có một việc khác phải làm. Tôi lắng nghe tiếng lách tách của bánh xe trong lúc chuẩn bị than củi và vẽ một ma pháp trận trên mặt đất. Tôi đang chuẩn bị làm kim cương. Một bộ suit màu xanh bình thường và không có phụ kiện đi kèm đã được tính là trang phục trang trọng rồi, nhưng nó nhìn quá đơn giản, và giới quý tộc sẽ không thích điều đó. Nó sẽ khiến tôi trông thật đáng xấu hổ và thậm chí có thể gây rắc rối cho người đã mời tôi. Ít nhất đó là những gì người thợ may đã nói với tôi. Tôi cảm thấy như trong đó chỉ có 80% là sự thật còn 20% là phóng đại. Nhưng để bổ sung cho trang phục đơn giản đó, tôi quyết định đầu tư tất cả vào một phụ kiện cực kỳ đắt tiền.

Dù là vậy, ngay cả với bộ suit mà người thợ may cứ liên tục gọi là đơn giản này cũng đã tốn mất của tôi 500,000 sute, hay 50 đồng vàng nhỏ. Đó là một số tiền rất lớn, nhưng những bộ quần áo khác ở đó còn phải đắt gấp hai đến ba lần. Những bộ quần áo mà các quý tộc giàu có nhất mặc thậm chí còn được trả bằng đồng bạch kim, bao gồm cả phụ kiện đi kèm. Với cái giá trên trời ấy mà đám quý tộc vẫn chịu chi thì quả đúng là ngớ ngẩn. Ít ra thì họ cũng dành tiền cho thứ gì đó thay vì bo bo giữ của. Dù sao đi nữa, nếu tôi phải đi gặp quý tộc, tôi muốn làm tất cả những gì có thể với tư cách một thường dân để sánh ngang với địa vị của họ.

Nhưng câu hỏi ở đây là làm thế nào để có thể làm được thế. Tôi không thường đeo đồ trang sức và cũng không thích ý tưởng đeo quá nhiều đồ trang sức để khoe của. Tôi kết luận rằng mình nên chọn một viên đá quý lớn và đắt tiền. Tuy nhiên, việc tìm một viên đá quý như vậy cũng rất khó, vì vậy tôi có thể tự làm một viên. Như vậy tôi có thể nói rằng đó là một di sản từ người bà quá cố của mình.

Trước tiên, tôi tách carbon ra khỏi các chất không tinh khiết trong than củi, sau đó liên kết chúng lại với nhau. Giống như than chì, kim cương là dạng thù hình[note51242] của carbon; chúng về cơ bản là những cụm carbon tinh khiết. Sự khác biệt giữa than chì và kim cương nằm ở cách các nguyên tử carbon được liên kết. Điều này làm cho kim cương cứng hơn, trong suốt hơn và tốt hơn cho việc truyền nhiệt và cách điện.

Tôi áp dụng kiến thức của mình vào hành động trong lúc tập trung vào ma pháp trận, biến bột carbon thành một cục đá trong suốt. Tôi đợi cho tới khi ánh sáng dịu đi, để lại bên trong một cục đá với hình dạng mất cân đối. Sau đó tôi dùng phép Thẩm Định để kiểm tra nó.

Kim cương rực rỡ: Một loại kim cương đặc biệt không có chứa tạp chất ở trong.

Màu: Không có.

Khối lượng: 218.34 gram = 1091.7 carat.

Có vẻ như nó đã biến thành kim cương, nhưng tôi không hiểu tại sao lại có từ ‘rực rỡ’ ở đây. Trong phần chú thích có ghi đây là một loại kim cương đặc biệt và nó khiến tôi tò mò. Tốt nhất tôi nên hỏi ai đó mà mình tin tưởng về cái thứ này.

Thêm nữa, cân nặng của viên kim cương này cũng rất bất thường. Trên Trái Đất, 0.2 gram tương đương với 1 carat, và viên kim cương lớn nhất thế giới cũng chỉ rơi vào khoảng năm đến sáu trăm carat. Nhưng viên kim cương này lại nặng tới 1091.7 carat. Tôi nghĩ mình hẳn đã dùng quá nhiều carbon. Dù sao đi nữa, tôi quyết định sẽ chia nó ra thành nhiều mảnh nhỏ và điều chỉnh lại kích cỡ cũng như khối lượng của chúng.

Truyện Chữ Hay