Kamitachi ni Hirowareta Otoko (LN)

chương 4 hồi 14: rắc rối phát sinh

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

“Có chuyện gì vậy?!”

Tôi chạy theo Roche đến khu mổ động vật phía sau xe ngựa và thấy mọi thứ chìm trong hỗn loạn.

“Chuyện gì đã xảy ra vậy? Có ai bị thương không?”

“Em vừa mới bắt đầu việc cắt tiết, nhưng số máu trong cái bồn này bỗng nổi sóng dữ dội. Mấy tên trong nhóm chỉ bị giật mình thôi, không có ai bị thương hay gì cả. Cơ mà thật đấy, cái quái gì vậy? Có con gì đã rơi vào trong này à?”

“À, tôi có để slime của mình ở trong đó, nhưng chuyện này vẫn thật kì lạ. Không biết có chuyện gì vậy nhỉ?”

Tôi cảm nhận thấy mấy con slime máu đang hoảng sợ về việc gì đó. Quanh đây chẳng có thứ gì giống với một mối đe dọa tiềm tàng cả, nhưng tôi vẫn thấy lo lắng.

“Gazelle, cái con thú mà cậu đang cắt tiết nằm ở đâu?!”

“Nó nằm ở phía cuối cùng kia kìa.”

Tôi dùng phép Thẩm Định lên đống thịt đang treo lơ lửng trên cây.

Xác Chuột Cỏ

Một loài gặm nhấm ăn cỏ. Thịt của nó vẫn còn tươi nhưng đã bị nhiễm độc. Nếu nuốt phải loại chất độc này, nó sẽ không gây hại đến cơ thể miễn là không có vết thương hở trong miệng. Thịt này vẫn có thể ăn được nếu cần thiết.

“Tôi biết ngay mà. Thịt này có độc.”

“Độc sao?!”

“Chúng tôi không dùng đến chất độc để bắt nó!” một trong những người bạn của Gazelle kêu lên, nhưng ma thuật của tôi đã xác minh được rằng có chất độc nằm trong thịt. Dù là vậy, cậu ta có lẽ cũng không nói dối. Có nghĩa là chất độc này phải bắt nguồn từ một nơi khác, và tôi nghĩ mình biết nó đến từ đâu.

“Thấy rồi,” tôi nói. Máu và lông đã che phủ mất hai cái lỗ nhỏ nằm giữa hai chân trước của con chuột. “Đây là vết rắn cắn. Một con rắn độc chắc hẳn đã tấn công con chuột trước khi các cậu bắt được nó.”

Có lẽ nó đã may mắn thoát chết sau khi bị cắn, nhưng trong lúc đang trốn trong hang để dưỡng sức, nhóm của Gazelle đã bắt được nó khi mà chất độc vẫn còn ngấm trong máu. Số máu này sau đó đã được rút ra và chảy vào trong cái bồn có chứa mấy con slime của tôi. Có lẽ chúng đã quậy tung cả lên để tránh số máu bị nhiễm độc.

“Ồ? Chúng im lặng lại rồi.”

“Có vẻ như ba con slime máu đã hấp thụ toàn bộ máu và chất độc trong này.”

“Liệu chúng có ổn không?! Chúng có cần thuốc hay cái gì không?!”

Nếu nói về loài rắn độc thường sống trong khu vực này, và là loại chất độc có thể được tiêu hóa an toàn, vậy thì đây chỉ có thể là rắn bụi rậm. Tôi có thuốc cho loại chất độc đó, nhưng nó được tạo ra để cho con người uống. Thứ này không được dùng để tiêm trực tiếp vào máu.

Việc đầu tiên tôi cần làm là khiến chất độc loãng ra. Tôi lấy ba con slime ra khỏi những cái bồn còn lại và đi thu thập nhiều máu nhất có thể.

“Còn có bảy con chuột cỏ khác phải không? Xin lỗi, nhưng vì bọn chúng có vẻ không bị trúng độc, mấy cậu không phiền nếu tôi lấy máu từ chúng chứ? Cái này không liên quan gì đến việc huấn luyện, nên các cậu không nhất thiết phải đồng ý đâu; dù vậy, tôi vẫn sẽ trả tiền đầy đủ.”

“Lỗi lần này thuộc về bọn tôi nên không phải trả tiền gì hết. Phải không mấy cậu?”

“À ừ. Bọn tôi cũng không dùng máu để làm gì cả.”

“Đằng nào bọn tôi cũng vất đi thôi.”

“Cảm ơn nhé!”

Tôi nhanh chóng kiểm tra bảy con chuột còn lại, sau đó đổ máu của chúng vào trong một cái xô.

“Mong là cái này sẽ khiến chất độc loãng ra một chút. Và ngay cả khi nó không thành công, số máu này vẫn đủ để làm chất dinh dưỡng cho mấy con slime máu.”

Những con slime máu đều đang chịu đau đớn, nhưng tôi không nghĩ chúng sẽ gặp nguy hiểm gì đến tính mạng. Độc của rắn bụi rậm khá yếu, và slime máu có kỹ năng kháng độc. Nó không mạnh như của slime độc, nhưng vẫn đủ để đối phó với một số chất độc cụ thể.

Tôi quyết định sẽ theo dõi chúng trong một thời gian nữa để xem việc pha loãng chất độc và cung cấp chất dinh dưỡng sẽ giúp nó như thế nào. Dùng một loại thuốc chưa từng thử trên slime bao giờ sẽ là phương án cuối cùng.

“Giờ thì cứ để chúng nghỉ ngơi thôi. Cảm ơn cậu, Gazelle.”

“Cảm ơn? Nhưng bọn tôi có làm cái gì đâu.”

“Việc cho tôi máu cũng đã giúp rất nhiều rồi. Đây cũng một phần là lỗi của tôi vì đã không đề phòng cẩn thận, nên cậu không cần phải hối hận quá đâu. Cả mấy cậu nữa.”

Ba cậu nhóc còn lại chỉ ậm ừ đáp lại tôi, nghe có vẻ vẫn còn rất áy náy.

Roche đi ra phía sau bọn họ và vỗ nhẹ vào lưng. “Nếu không cảm thấy gì cũng khó, nhưng có thấy tồi tệ thì cũng chả thay đổi được gì đâu. Thay vì cứ đứng đó mà hối hận, thà rằng mấy nhóc đi về và suy nghĩ về sai lầm ngày hôm nay của mình, rồi cố gắng khắc phục chúng vào lần sau còn hay hơn. Cậu cũng nghĩ thế phải không Ryoma?”

“Đúng vậy.” Thật may là loại độc này không gây nguy hiểm dù có ăn phải, nhưng bọn họ đã có thể ăn mà không hề biết rằng thịt có độc. Nếu giả dụ như nó nguy hiểm hơn nhiều, tính mạng của bọn họ chắc chắn đã bị đe dọa.

“Nghe này, khi người ta bắt đầu quen với một thứ gì đó, họ thường sẽ lơ là mất cảnh giác và mắc lỗi. Đối với mạo hiểm giả chúng ta, những lỗi lầm đó có thể dẫn đến chết người. Ta biết sở trường của mấy nhóc là săn bắt, nhưng nhân cơ hội này mà cải thiện lại những kỹ năng cơ bản đi.”

“Được rồi ạ!” Đám nhóc đáp lại.

“Thôi được rồi, quay trở về trại đi. Ryoma, tôi không biết nhiều về việc chữa trị cho slime, nhưng nếu cậu cần gì thì cứ gọi tôi. Tôi sẽ giúp bất cứ việc gì có thể.”

“Cả bọn tôi nữa!”

Nếu tôi có cần nhờ gì, tôi quyết định sẽ hỏi Roche và nhóm của Gazelle đầu tiên.◇◇◇

Sáng sớm hôm sau, trước khi mặt trời bắt đầu mọc.

“Ồ, đã đến lúc thay ca rồi sao?”

“Đúng vậy.”

“Cảm ơn. Vậy em sẽ quay trở về trại.”

Tôi đang ôm một cái bình có chứa mấy con slime dưới cánh tay để có thể để mắt tới chúng trong khi làm việc. Được một lúc, ca trực tiếp theo cũng đã tới đông đủ.

“Tôi nghe nói slime của cậu đã ăn phải chất độc. Chúng thế nào rồi?”

“Chúng đã bình tĩnh hơn nhiều rồi. Cảm ơn ạ.”

Tôi đang làm nhiệm vụ canh gác, nhưng tất cả những giáo viên và học sinh biết về chuyện hôm trước đều tạo điều kiện giúp tôi dễ dàng chăm sóc cho slime của mình hơn. Vì vậy dù về mặt lý thuyết tôi vẫn đang trực, tôi cũng được phép đi săn những con thú ở gần khu trại để lấy máu cho số slime. Cũng nhờ thế mà lũ slime đã thoát khỏi cơn nguy kịch từ việc ngộ độc. Chúng vẫn đang trong tình trạng suy yếu, nhưng không còn đau đớn như lúc vừa hấp thụ phải chất độc nữa. Khả năng hồi phục của chúng còn nhanh hơn tôi dự đoán.

“Thế thì tốt.”

“Vâng, cảm ơn mọi người đã giúp đỡ.”

“Vậy cậu thực sự được đồng hành bởi slime sao, Ryoma?”

Tôi không hiểu câu hỏi này. Tôi đoán là anh ấy đang nghĩ tại sao tôi lại giữ một loại quái vật yếu như thế bên mình, nhưng từ giọng của anh ấy, có vẻ chuyện không phải vậy.

“Sao thế, cậu không biết mọi người gọi cậu là cái gì à?”

“Dạo gần đây, khi nhắc đến ‘Mạo Hiểm Giả được đồng hành bởi Slime’, tôi nghĩ bất cứ ai ở Gimul cũng biết là đang nói về người nào thôi.[note50002]"

“Thật sao?” tôi hỏi.

“Cậu khá nổi tiếng từ những gì mình đã làm ở khu mỏ bỏ hoang, cũng như từ cái cửa tiệm kỳ quặc của cậu đấy.”

“Cơ mà chắc không có nhiều người biết đến tên hay mặt thật của cậu đâu. Ban đầu tôi cũng không biết người đó là cậu. Nhưng khi trông thấy số slime đó, tôi nghĩ ai cũng có thể đoán ra được thôi.”

Tôi không hề nhận ra mình lại nổi tiếng như vậy trong thị trấn. Nó khiến tôi thấy khá ngượng ngùng, vì vậy tôi quyết định ngừng cuộc nói chuyện tại đó và về nghỉ ngơi.

“Chà, ngày mai vẫn còn nhiều việc đấy.”

“Đi ngủ chút đi.”

“Chúc ngủ ngon.”

Tôi quay trở lại trại của mình, nhưng vì lo lắng cho sức khỏe của đám slime máu, tôi chả thấy buồn ngủ chút nào. Hiện chúng đang trong tình trạng ổn định, nên cũng không có gì đáng lo cả, nhưng cũng đã được một thời gian kể từ lần cuối có một con slime không phải slime độc của tôi hấp thụ phải chất độc rồi. Hồi trước tôi đã từng cho slime của mình ăn cỏ độc để thí nghiệm cho sự tiến hóa, nhưng tôi vẫn để cho từng cá thể slime chọn loại thức ăn mà chúng muốn, vì vậy hầu hết bọn chúng đều tiến hóa thành công mà không gặp tổn hại gì. Đây là lần đầu tiên tôi cho slime ăn chất độc kể từ hồi đó.

Điều này khiến tôi chợt nhớ ra một chuyện, vì thế tôi dùng phép Thẩm Định Quái Vật lên một trong những con slime máu đã uống phải chất độc.

Slime Máu

Kỹ năng: Hút Máu 5, Khử mùi 3, Kháng Bệnh tật 3, Kháng Độc 2, Giả Chết 10, Ăn uống 2, Hấp thụ 4, Phân tách 1

Kỹ năng Hút Máu và Kháng Độc của nó đã tăng lên một cấp độ. Cái trước là kết quả của việc tôi đã cho nó uống rất nhiều máu, nhưng về cái còn lại, tôi khá chắc là mình chưa từng cho nó ăn bất cứ thứ gì có độc cả. Kỹ năng Kháng Bệnh tật của nó cũng không có gì thay đổi. Có lẽ lý do mà nó vẫn giữ nguyên như vậy là bởi cấp độ đó cũng tương đối cao rồi, và đã có thứ gì đó khác bị lẫn vào máu mà tôi cho nó ăn chẳng hạn. Nhưng giả thuyết đó không thể xảy ra, bởi vì tôi chỉ cho nó ăn máu tươi mà tôi tìm được, hoặc là máu đã qua xử lý tại cửa hàng bán thịt của Sieg mà thôi. Nếu đó không phải là lý do, vậy thì tôi chỉ có thể đoán được rằng kỹ năng Kháng Độc đã tăng lên một cấp độ từ sự việc vừa rồi.

Tôi không nghĩ nó lại chinh phục được chất độc nhanh đến vậy. Kháng Độc là một kỹ năng thuộc dạng tương tác vật lý chứ không dựa vào kỹ thuật như việc dùng kiếm hoặc giáo. Nó được nuôi dưỡng thông qua những thay đổi trong thể chất của con slime, và qua kinh nghiệm giống như của kỹ năng Kháng Bệnh tật. Có lẽ nó sẽ hoạt động giống với một hệ miễn dịch. Nếu là thế, kỹ năng Kháng Độc sẽ giống như một lớp kháng thể.

Nhưng thật vô lý khi nó có thể phát triển như vậy chỉ sau một đêm, trừ khi đó là cách mà slime hoạt động. Theo như Gain, vị thần đã tạo ra slime cũng như cả cái thế giới này, con slime đầu tiên được thiết kế để có thể thích nghi với môi trường và dễ dàng sinh sản. Việc ông ấy mắc sai lầm là điều cực kỳ khó xảy ra. Loài slime máu có lẽ cũng có chung cái khả năng thích nghi đó, vì thế chúng mới có thể làm quen được với chất độc, đủ để sống sót chỉ sau một đêm. Cơ mà tôi không chắc cho lắm.

Nhưng tôi chợt nhận ra một điều: nếu tất cả những giả thuyết ở trên là đúng, tôi có thể sẽ tạo ra được một kháng huyết thanh. Có lẽ tôi sẽ kiểm tra được liệu slime có kháng thể hay không. Tôi lấy một phần của con slime máu bị nhiễm độc ra để làm thí nghiệm. Cũng giống như việc tôi có thể lấy axit, chất độc, và dung dịch khử mùi; tôi cũng có thể lấy máu của slime máu nữa. Khi một con slime bình thường chết đi, nó sẽ biến mất mà không để lại dấu vết gì, nhưng có vẻ như slime đã tiến hóa sẽ lấy hình dạng cơ thể giống với loại thức ăn mà chúng tiêu thụ. Dù sao đi nữa, đây không phải là thời điểm để nghĩ về chuyện đó.

Hiện tại, tôi cần phải lấy phần huyết thanh ra khỏi máu, vì vậy tôi dùng giả kim thuật để tách chúng ra. Tôi cũng có thể tách chúng ra chỉ bằng cách để yên số máu đó trong một khoảng thời gian nhất định, nhưng tôi muốn biết kết quả càng sớm càng tốt. Tôi dùng phép Thẩm Định lên chất lỏng màu cam còn lại trong ống nghiệm.

Huyết thanh

Được tách ra khỏi dung dịch cơ thể của slime máu bằng thuật giả kim. Nó có chứa kháng thể chống lại chất độc của rắn bụi rậm.

Tôi đã chứng minh được huyết thanh của slime máu có chứa kháng thể. Dù vẫn chưa biết rõ khả năng thích ứng của con slime máu là ở mức độ nào, nhưng sự việc lần này đã trả lời được một câu hỏi rất quan trọng. Hiện tại đã có thuốc giải độc cho nọc độc của rắn bụi rậm dành cho người, nhưng không phải loại độc nào cũng có thuốc giải. Ngay cả khi chỉ tính đến những loại nọc độc của rắn, thành phần của chất độc sẽ khác nhau tùy theo từng loài, và thậm chí là khác nhau giữa những con non và cá thể trưởng thành. Hiện có quá nhiều loại chất độc vẫn vô phương cứu chữa. Tôi cần phải nghiên cứu xem liệu loại huyết thanh này có thể dùng được cho người dưới dạng kháng huyết thanh, và có an toàn để sử dụng hay không. Nhưng ở trên Trái Đất, người ta đã từng dùng kháng nguyên cho ngựa và sử dụng huyết thanh được làm từ máu của chúng để điều trị bệnh bạch hầu, vì vậy chuyện đó cũng không hẳn là không thể. Và điều tuyệt vời hơn cả, đó chính là huyết thanh này chả tốn thứ gì để tạo ra hết. Tôi cũng cần nghĩ tới việc làm sao để có thể bảo quản được chúng phòng trường hợp khẩn cấp, nhưng còn tùy vào loại chất độc, tôi có thể nhanh chóng tạo ra huyết thanh ngay tại chỗ, miễn là tôi có sẵn kháng thể. Nếu tôi kiếm được nhiều slime máu hơn trong tương lai, tôi cũng có thể sản xuất ra được nhiều huyết thanh hơn. Sẽ rất đáng để chuẩn bị cho một tình huống như vậy nếu nó trở thành hiện thực.

Tuy nhiên, dù tôi đã từng dùng rất nhiều kiến thức lấy từ Trái Đất trước đây, việc phát minh ra huyết thanh có sức ảnh hưởng vô cùng lớn lao đến nền nghiên cứu y học tại Trái Đất. Đây sẽ là một thời điểm mà tôi cần phải thận trọng. Tôi quyết định sẽ nghiên cứu về huyết thanh trong bí mật.

Truyện Chữ Hay