"Đã có rất nhiều thay đổi kể từ khi tôi nhập ngũ."
“Nó đi cùng năm tháng. Những người lớn tuổi nối tiếp nghỉ hưu, và giờ đây, thậm chí những người cấp cao cũng ngày càng trẻ. Bởi vậy nên quan điểm về lệ thú cũng đang dần thay đổi. À, xin thứ lỗi. Dù sao thì, chúng ta hãy tiếp tục đăng ký. Một khi đã đăng ký, cậu sẽ có thể mua thức ăn từ guild với mức giá chiết khấu và cậu sẽ có thể được các tiền bối giúp đỡ nếu muốn. Không có gì sai sót với tài liệu của cậu, nên mọi thứ còn lại bây giờ là xác nhận kỹ năng của cậu. Cậu có thể cho ta xem kỹ năng [Monster Taming] trên bảng trạng thái để làm bằng chứng hoặc cậu có thể cho ta xem lệ thú của cậu. Tùy cậu thôi."
Ojousama và tôi quyết định cho ông ấy xem bảng trạng thái của bọn tôi?
"Không cần làm trực tiếp đâu. Chỉ cần đặt bảng trạng thái của cậu lên trên phiến đá này."
Phiến đá mà ông ta bày ra có một phần rỗng trên đó như cái ở phòng rửa tội. Nhưng lần này có một tấm kim loại trong phần bị lõm vào. Có vẻ như chúng tôi phải đặt bảng trạng thái của mình vào chỗ trống.
Ojousama đầu tiên rồi đến tôi. Khi chúng tôi chèn vào bảng trạng thái của mình, một ký tự xuất hiện trên tấm kim loại.
"Và như vậy là, việc đăng ký đã hoàn tất. Hội thuần hoá chúng ta chào đón 2 đứa như là thành viên mới."
Rồi Taylor, người đứng đầu chi nhánh đã hỏi về hoàn cảnh của tôi. Tôi nói lại y như những gì đã nói với nhà công tước.
"Nếu vậy, sao cậu không làm ăn lâu dài với hội thuần hoá và đăng ký cả ở hội Mạo hiểm giả? Nếu có thể sống trong rừng một mình ba năm và thậm chí có thể săn cả gấu đen, cậu chắc hẳn phải là một thợ săn khá giỏi. Hội mạo hiểm giả sẽ có thể đáp ứng nhu cầu thăng hạng của cậu."
"Tôi nghĩ rằng sẽ an toàn hơn nếu dựa vào ông, nên chúng tôi đã đến đây."
"Tôi hiểu rồi. Xin lỗi vì không thể giúp được gì."
"À thì, đó không phải lỗi của ông. Tôi chắc rằng Ryouma sẽ làm tốt ở hội mạo hiểm giả."
Hội Mạo hiểm giả cũng không thể giao việc cho những người không có năng lực, nhưng cơ sở xếp hạng của họ chủ yếu xoay quanh khả năng sinh tồn và năng lực chiến đấu của một người, nên tôi có lẽ sẽ không gặp bất kỳ vấn đề gì với họ.
"Dù không thể giúp cậu thăng hạng nhưng hãy cứ thoải mái ghé qua nếu gặp bất cứ vấn đề gì. Ít nhất ta có thể cho cậu mượn tai mắt."
Tôi cảm ơn người đứng đầu chi nhánh và cùng những người khác đến Hội Mạo hiểm giả.
Hội Mạo hiểm giả.
Chúng tôi đã không đụng độ với bọn du côn hay thứ gì xàm như thế trên đường đi. Tôi bình thường bước đến quầy lễ tân và yêu cầu đăng ký.
Hội Mạo hiểm giả với 8 cấp bậc bắt đầu từ Hạng G. Thường thì một người sẽ chỉ có thể nhận nhiệm vụ cùng cấp bậc, nhưng cũng có thể nhận các nhiệm vụ lớn hơn nếu họ lập party. Cũng có những lúc chính Hội sẽ tập hợp các party lại để thực hiện những hoạt động có quy mô lỡn. Làm nhiệm vụ với người khác, dù là với một party hay nhiều party thì nó sẽ làm giảm đáng kể độ khó của công việc, nên bạn thậm chí có thể nhận nhiệm vụ cao hơn vài bậc.
Độ tuổi tối thiểu để đăng ký là 10 tuổi, nên tôi đã có nó bảo hộ. Chỉ là vì tôi dưới 14 tuổi, nên guild sẽ phải kiểm tra khả năng của tôi, và tôi sẽ không thể làm nhiệm vụ ngay cả khi nó cùng bậc với tôi khi mà chưa được Guild chấp thuận. Quy tắc này được đưa ra để tránh lũ trẻ con láo nháo làm trò liều lĩnh. Giới hạn đó được gỡ bỏ khi bước sang tuổi 14, nhưng vào lúc đó, người ta sẽ phải chịu trách nhiệm cho mọi thất bại. Một người sẽ phải nộp phạt nếu vi phạm hợp đồng, và cũng có khả năng mất mạng.
Sau khi lễ tân giải thích điều đó, tôi quyết định sẽ tham gia bài kiểm tra chiến đấu.
"Ông muốn tôi làm hết sức mình?"
"Đúng vậy… Cậu nên làm hết khả năng ở đây và thể hiện giá trị của mình cho Guild."
"Đó sẽ là tốt nhất."
"Chúng tôi sẽ giúp cậu nếu xảy ra chuyện gì."
"Chúc may mắn!"
"Chỉ cần thư giãn và làm những gì cậu thường làm."
Khi mọi người động viên tôi ở sau khu huấn luyện, người tiếp tân lúc trước đi đến cùng một người đàn ông cao to đen hôi với khuôn mặt đáng sợ.
"Cậu là người nhận kiểm tra?"
"Đúng vậy, tôi là Ryouma Takebayashi. Hân hạnh được làm quen."
"Tôi hiểu rồi, và họ là những người đi cùng cậu."
"Chính xác rồi đấy."
"Hãy xem thoải mái, nhưng đừng can thiệp vào khi đang kiểm tra. Nó sẽ không cần thiết."
"Tất nhiên rồi."
Người đàn ông quay sang tôi sau khi nói điều đó.
"Vậy vũ khí cậu chọn là một cây cung. Được rồi, hãy bắt đầu luôn nào. Đầu tiên, bắn hạ năm mục tiêu đó từ vạch kẻ. Cậu có 5 mũi tên. Hãy bắn chúng lần lượt."
Các mục tiêu mà anh ta nói đơn giản chỉ là xếp dọc nhau. Theo lệnh của anh ta, tôi đứng vào vạch kẻ và nhắm vào mục tiêu đầu tiên.
Tôi đứng dang hai chân rộng bằng vai khi lấy một mũi tên và kéo dây cung. Tôi đã thực hiện toàn bộ các bước một cách suôn sẻ mà không phải dừng lại khi bắn mũi tên đầu tiên. Chuyển động của tôi vẫn mượt mà khi tôi rút mũi tên khác và bắn vào mục tiêu thứ hai.
Không làm ồn cũng không hoảng sợ. Tôi chỉ đơn giản là lặng lẽ bắn hết mũi tên này đến mũi tên khác vào tâm của mục tiêu.
Hồi trưỡc tôi bắn cung khá giỏi, nhưng từ khi đến thế giới này thì khả năng bắn cung của tôi đã đạt đến một trình độ mới, đó là nhờ mọi thứ tôi đã làm trong rừng. Tôi chắc chắn không thể bắn những mục tiêu này nhanh như kiếp trước.
Nhân tiện, trường bắn cung mà tôi theo học không phải là Kyūdō mà là Kyūjutsu, nên không cần dừng lại như kyūdōka (người tập Kyūdō) làm với tám tư thế của họ. Tôi có thể dừng lại nếu muốn, nhưng nguyên tắc mà cha tôi dạy là tập trung vào tốc độ khi xác định rằng mũi tên sẽ bắn trúng. Trước đây cha tôi thường đánh và quát mắng khi tôi dừng lại dù chỉ một chút.
Tôi dần hồi tưởng về quá khứ khi bắn hạ các mục tiêu, nhưng tôi nhanh chóng ra khỏi nó và nhìn về phía giám khảo. Anh ta đã đi về phía mục tiêu. Sau khi kiểm tra mọi thứ, anh ta quay lại.
"Tất cả đều bị bắn trúng ngay tâm. Chúng có thể không di chuyển, nhưng đó vẫn là một thành tích khinh khủng. Không tệ đâu. Tiếp theo là các mục tiêu di động. Hãy nhìn bức tường đắng xa kia."
Bức tường mà anh ta chỉ với mấy ngón tay to đùng của mình nằm đối diện lối vào. Có một cái cột đứng trên một phần của nó, cạnh đó là một cái lỗ.
"Rất lâu về trước, một loại vũ khí ma thuật tên là shotgun đã tạo ra cái lỗ đó. Nó là một loại vũ khí dạng phóng do mạo hiểm giả nổi tiếng tên Kengo tạo ra."
Đó chắc chắn là một người đến từ thế giới khác. Anh ta đang nghĩ gì khi mang một khẩu súng săn đến thế giới của kiếm và ma thuật thế?
Nhưng cuối cùng nó lại dừng hoạt động và hạng của anh ta đứng lại ở hạng C. Nhưng vì anh ta đã tìm ra thiết bị này, anh ta vẫn cố gắng sống sung túc. Đó chỉ là độ hữu dùng của thiết bị này."
Dừng hoạt động? Anh ta đã không duy trì được nó hay chỉ đơn giản là hết đạn? … Chắc hẳn anh ta đã chọc giận Gayn và những người khác! Không thì ít nhất họ cũng sẽ cho anh ta khả năng bảo trì và nạp đạn cho nó. Bên cạnh đó, tôi nghĩ họ chỉ giúp đỡ anh ta kiểu nửa vời nếu anh ta chỉ đơn thuần nói chuyện với họ.
Khi tôi đang nghĩ vậy, giám khảo tiếp tục.
"Các mục tiêu sẽ bay ra từ lỗ trên cây cột đó. Chỉ cần bắn chúng khi chúng đến. Tất cả sẽ có 50 mục tiêu và cậu cũng sẽ có 50 mũi tên. Điểm của cậu phụ thuộc vào số lượng cậu bắn hạ."
Hay đơn giản là, anh ta muốn tôi chơi bắn mục tiêu đất sét bằng cung.
"Tôi hiểu rồi."
"Được rồi, chúng ta sẽ bắt đầu với tiếng còi của tôi. Chúc may mắn."
Người đàn ông đưa cho tôi một cái rung và bước ra xa.
Tôi giương cung lên và đợi tín hiệu.