Người trả lời câu hỏi của tôi là Rurutia.
"Tổ tiên của họ là một người bọn ta mang đến từ trái đất."
"Thật sao!?"
"Đúng vậy, cô ấy là một đứa trẻ rất ngoan~ Cô ấy muốn trở thành một người luyện thú, nhưng do hoàn cảnh, cô ấy đã không thể, vì vậy cô ấy đã hỏi bọn ta về sức mạnh để thuần hoá động vật."
"Có thể nó chính là khởi nguồn của Monster Taming?"
"Cậu nói chỉ đúng một nửa thôi. Thực tế thì lúc đó có một kỹ thuật tương tự, cái mà cô ấy cũng nghiên cứu. Sau khi kết hợp nó với sức mạnh được bọn ta trao cho, cô ấy đã tạo ra Monster Taming. Sau khi hoàn thành nó, cô ấy tiếp tục đạt được rất nhiều thành tựu, các danh hiệu cao quý, và rồi kết hôn với một quý tộc. Cậu thấy đấy, cô ấy xinh đẹp và khá nổi tiếng. Ồ, và cuộc hôn nhân đó đến từ tình yêu của hai phía. Sau đó, những người nối dõi của cô ấy đã truyền lại các kỹ thuật của mình và họ trở thành dòng chính thức của các nhà thuần hoá quái vật."
"Nhà Jamil hiện giờ cũng nhận được nhiều sự bảo vệ của thần thánh. Reinbach có của ta, Reinhart có Kufo, và Elize có Rurutia. Con gái Elia của họ cũng thừa hưởng dòng máu từ tổ tiên của mình, nên đương nhiên, bọn ta biết rõ về họ."
"Bọn ta theo dõi họ nhiều nhất chỉ sau cậu thôi."
"Hmm… Vậy có phải ojousama rất có tài ở Monster Taming?"
"Có tài à, đúng rồi, nhưng đó là thứ mà cô ấy thừa hưởng từ cha mình. Dòng máu dị giới mà cô ấy thừa hưởng thực sự đến từ bên mẹ, một người của thế giới khác. Người ở thế giới khác đó là khuôn mẫu otaku của cậu. Anh ta ghét rèn luyện và không muốn học võ thuật, nên thay vào đó anh ta muốn được trở thành vô song trong phép thuật. Không giống cậu, anh ta muốn được có nhiều mana hơn. Kết quả là anh ta dẫn đến một ma pháp quyền năng có thể dùng được nhiều lần. Mặc dù phải mất một khoảng thời gian để anh ta học được các loại ma pháp khác nhau."
"Đó là bởi anh ta không biết cách chăm sóc bản thân~"
"Anh ta là một kẻ nhát cáy, nên may mắn là anh ta đã không làm việc gì xấu. Ta đã tự hỏi điều gì sẽ xảy ra sau khi bọn ta trao cho anh ta sức mạnh của mình, nhưng anh ta bị ảo tưởng đến hết thuốc chữa rồi."
Người thế giới khác đó đã tuyệt đến mức nào vậy?
Vẫn còn…
"Có vẻ như có rất nhiều người đến từ thế giới khác, huh. Tôi sẽ có thể gặp một người trong chuyến hành trình của mình chứ?"
"Một người được đưa đến mỗi khi bọn ta lấy mana từ Trái đất, nên đương nhiên là có rất nhiều. Nhưng với chuyện mà có nhiều người dị giới cùng lúc, nó khá hiếm. Sau tất cả, giữa các người dị giới khác nhau thường cách khoảng 200 năm, và nó được coi là ngắn."
"Mặc dù có những lúc mức tiêu thụ mana tăng nhanh - chủ yếu là do chiến tranh - và bọn ta phải đưa nhiều người hơn thường lệ từ trái đất, nhưng thông thường thì nhiều hơn một người dị giới ở cùng một thời điểm là không xảy ra. Hiện tại, không có chiến tranh quy mô lớn, vậy nên ta nghĩ cậu có thể là người duy nhất trong khi mình còn sống."
"Nếu muốn biết thêm về những người đến từ thế giới khác, cậu nên đọc sách. Hầu hết họ đều có sức mạnh và các kỹ năng thần thánh, vì thế có rất nhiều truyền thuyết và truyện cổ tích kể về họ. Có cả sử thi nữa. Ví dụ như pháp sư vô song, tổ tiên của Elialia-chan đã được triệu hồi trong thời chiến. Người đó được biết đến như một chiến binh dũng cảm và một anh hùng. Ngoài ra còn có… Những câu chuyện mà trong đó, những người đến từ thế giới khác trở nên quá kiêu ngạo và cuối cùng thì bị đối xử như quỷ vương, khiến mọi người phải giết họ. Cậu đã nghe nói về Vua Giả kim, phải không?"
"Đúng vậy, ông ta cũng là một người đến từ thế giới khác phải không?"
"Phải. Dù vậy nhưng hắn là một người rrrrrrrrrrrrrất khó chịu! Hắn nói mình muốn sử dụng thuật giả kim, nhưng khi bọn ta nói rằng thuật giả kim không tồn tại, hắn đã nói 'Vậy hãy tạo ra đi!' Hắn thực sự cũng rất kiêu ngạo, đến nỗi hắn còn bắt cấp dưới gọi là 'Vua Giả Kim' và lan rộng ra."
"Không thể thế được, nên ta phải tìm ra thuật giả kim từ hắn và biến nó thành một thứ nửa vời."
"Nửa vời? Đó có thể là lý do tại sao nó rất dễ sử dụng?"
"Đúng vậy."
"Tôi biết mà! Vẽ một ma pháp trận đơn giản, đặt các nguyên liệu lên trên, truyền ma lực vào… Tôi nghĩ nó có hơi dễ quá, ra đó là lý do! Tôi thấy nó thật kỳ lạ bởi nó không cần sự cân bằng năng lượng cẩn thận mà các trường ma pháp khác yêu cầu."
"Cậu thấy đấy, ta không muốn lãng phí thời gian vì sự ích kỉ của hắn. Có thể do ta quá rảnh, nhưng thà như vậy còn hơn là để khó chịu."
"Tôi cũng đồng tình ở khoản đó, nhưng… Nói thế nào nhỉ…"
"Ngay cả sau đó, thuật giả kim vẫn còn khó khăn đối với người dân thế giới này. Sau tất cả thì họ không có kiến thức hoá học. Vua giả kim có thể sử dụng nó một cách dễ dàng vì kiến thức trái đất của hắn, cho phép hắn giết người, nhưng sau đó, không ai khác có thể sử dụng thuật giả kim. Tối đa con người có thể làm là tách vài vật thể thành các thành phần của chúng. Vua giả kim bị ám ảnh bởi tiền bạc, nên vì không muốn có ai cướp đi lợi nhuận của mình, hắn đã không bao giờ truyền lại kiến thức và khả năng của mình. Bản chất bí mật của các nhà giả kim hiện nay cũng là do ảnh hưởng của hắn."
"Vậy nó là những gì đã xảy ra, huh..."
Ông ta chắc chắn đã làm mọi thứ mình thích, người đó...
"Cậu thật sự rất ngoan so với những người đến từ thế giới khác cho đến giờ… Có vẻ như cậu chỉ bị cuốn vào chuyện của người khác, nhưng thực tế không phải vậy. Cậu có thể tự đưa ra quyết định cho chính mình, tuân theo các quy tắc mình đã đặt ra và thử nhiều thứ khác nhau. Đối với bọn ta và với Sailfall, cậu là người tốt nhất trong những người đến từ thế giới khác."
"Chuyện gì đột ngột thế này?"
"Fuffu~n, bọn ta cư xử như thế này, nhưng mà bọn ta vẫn là thần. Thỉnh thoảng ta phải diễn một phần."
"Ahh, tôi hiểu rồi…"
"Cậu không cần phải suy nghĩ quá nhiều về nó. Ngay cả khi cậu chỉ xuôi theo dòng chảy của mình ở thế giới cũ, cậu sẽ không kết thúc như lần trước. Bên cạnh đó thì cứ thuận theo dòng chảy cũng không đến nỗi nào."
"Đủ để tận hưởng cuộc sống, không?"
"Đúng vậy… Yeah. Cảm ơn."
"Đừng bận tâm, dù gì thì bọn ta cũng là thần. Tối thiểu thì bọn ta cũng có thể đưa ra lời khuyên."
“Hãy coi như đó là lời cảm ơn vì đã làm cho cuộc sống của bọn ta trở nên thú vị hơn."
"... Thời gian của cậu đến giới hạn rồi. Bọn ta sẽ cho cậu một vài lời khuyên trước khi hết thời gian"
"Tôi không giống mình trong quá khứ nữa, vậy nên đây là tất cả mà tôi có thể nói lúc này… Cảm ơn mọi người."
"Không có gì đâu."
"Đó là bởi mọi người đang dõi theo tôi."
"Thực ra thì gần đây các vị thần khác cũng quan sát cậu."
"Hả, các vị thần khác?"
Tôi mở to mắt trước câu nói đột ngột đó.
"Thần chiến tranh và thần ma pháp đều để ý đến cậu. Thật hiếm thấy bởi họ thường ghét những người đến từ thế giới khác."
"Cho đến giờ cậu mới chỉ gặp bọn ta, nhưng cậu cũng sẽ gặp các vị thần khác khi thời gian đến."
"Tôi chưa từng nghe gì về chuyện đó…"
"Đừng lo lắng, nó như kiểu là họ sẽ bảo cậu làm gì đó. À, nhưng có vẻ Thần Nghệ Thuật và Thợ Thủ Công đã ban phước cho cậu. Đó không phải điều gì xấu, vậy nên cứ yên tâm."
"Cậu ta nói đó là vì cậu ta thích cách uống rượu trong tiền kiếp của cậu. Anh ta cũng là Thần rượu, và dù cậu có thể không uống rượu vui vẻ trong quá khứ, nhưng có thể uống nhiều như vậy vẫn đáng để ngưỡng mộ. Anh ta cũng nói rằng mình muốn xem Túy Quyền của cậu một lần."
"Túy quyền? Ý ngài là thứ mà tôi sao chép từ những bộ phim trong rừng? Anh ta đã xem nó? Ai mà nghĩ được sẽ có người thích thứ đó chứ..."
"Cậu không bao giờ biết điều gì sẽ xảy ra trong cuộc sống. Và với việc ông nội của cậu, người được cho là đã nuôi dưỡng cậu ở thế giới này là một người lùn, thì Thần Rượu Tekun, cũng hầu như được tôn thờ bởi người lùn."
"Có vẻ hợp lý."
"Dù sao thì thời gian của bọn ta đã hết rồi, bọn ta phải rời đi thôi."
Hở!? À, đúng rồ…
Tôi đã mải mê trò chuyện, nhưng trước khi tôi biết được, thời gian của chúng tôi đã hết.
Ánh sáng ấy lại bắt đầu lan ra xung quanh tôi.
"Thật vui khi được gặp lại cậu…"
"Đừng buồn như vậy. Chúng ta sẽ lại nói chuyện khi cậu ghé qua nhà thờ. Mặc dù, bọn ta không thực sự mong đợi chuyện này."
"… Tôi hiểu rồi. Vậy hẹn gặp lại."
"Đúng vậy, hẹn gặp cậu sau."
"Cậu quả thực là một người thú vị. Ta khá háo hức chờ ngày chúng ta gặp lại. Ta sẽ dõi theo cậu suốt những ngày của mình."
Khi Gayn nói vậy, một ánh sáng dịu nhẹ tỏa ra, và khi nó tắt hắn, tôi có thể nhìn thấy người phụ nữ trong bộ giáo phục một lần nữa.
"Ôi, ánh sáng đó thật tuyệt vời. Độ sáng càng cao thì các vị thần càng yêu mến cậu, vậy nên có thể một ngày nào đó cậu sẽ được thần linh ban phước. Kiểm tra nó với bảng trạng thái của cậu sau nhé?"
Có vẻ như thời gian ở đây đã thực sự dừng lại như Gayn nói. Có lẽ tôi nên hỏi về các phước lành?
"Cảm ơn rất nhiều. Có điều gì tôi nên biết về phước lành không?"
"Phước lành là thứ mà một vị thần ban cho cậu. Không ai có quyền nói gì về nó ngoại trừ cậu và vị thần đó. Tôi sẽ trả lời nếu cậu có bất kỳ câu hỏi nào, nhưng tôi sẽ không hỏi cậu bất cứ điều gì. Ngoài ra, việc hiển thị tên, tuổi và chủng tộc của cậu trên thẻ trạng thái đều ổn, nhưng cậu nên ẩn mọi thứ khác. Sau tất cả, đó là thông tin cá nhân. Cậu có thể ẩn hoặc hiện thông tin bằng cách suy nghĩ về nó. Hãy thử xem."
Khi cô ấy nói vậy, tôi nhìn vào thông tin hiển thị trên bảng trạng thái của mình.