Kami to Yobare, Maou to Yobarete mo

chương 57: ma thuật của tộc elf

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Khi chàng trai trẻ đang tiến dần vào sâu trong rừng, một vài người tụ tập lại ở khoảng đất trống, bắt đầu niệm chú ma thuật.

Chàng trai vẫn tiến bước mà chẳng hay biết những động tĩnh của tộc Elf, chỉ chú ý đến thiết bị đo lường trên tay. Chợt, khung cảnh xung quanh anh bất ngờ thay đổi.

Nền đất di chuyển, tạo nên những âm thanh lớn khi đất đá va chạm với nhau, rồi một bàn tay lớn từ đất trồi lên. Cây trong rừng xào xạc, những thân cây dài cuộn lại với nhau như những chiếc roi lớn. Golem đá cũng xuất hiện từ mặt đất.

Chàng trai vội kích hoạt lớp màng bảo vệ, rồi đo lượng tàn dư mana xung quanh. Nhưng cho dù có đo như thế nào, số liệu anh nhận được cũng chỉ có từ chính ma thuật phòng ngự của mình.

Trong khi anh đang mải kiểm tra lại dụng cụ, một golem đá lớn tiến lại, giơ nắm đấm hướng về phía anh.

Golem này là niềm tự hào của tộc Elf, thứ vũ khí đã chôn vùi tộc Orc và quân đội xưa kia. Chẳng bộ giáp hay tấm khiên nào có thể trụ được một đấm của nó. Thế mà chàng trai trẻ vẫn rất bình tĩnh.

“Nếu mình chỉ mặc thường phục thì đã xong đời rồi.”

Những Elf đang điều khiển golem từ sâu trong rừng đều mỉm cười.

Golem tung đòn, nắm đấm bằng đá va chạm với lớp màng bảo vệ, tạo nên một chấn động lớn, bụi và đất bay mịt mù. Sau khi mọi thứ trở lại rõ ràng, ở đó chỉ còn lại cái xác nát tương của chàng trai… hoặc đáng ra phải như thế.

“Chẳng phải đây là golem đá cổ xưa được ghi lại sao? Sức tấn công quá yếu… và cũng mỏng manh thật.”

Khi khói bụi bay đi, chàng trai vẫn đứng đó, không một chút xây xát.

Anh ta vẫn hơn cả ổn. Ngược lại, nắm đấm bằng đá vỡ vụn, cánh tay của golem cũng vì thế mà ngắn lại.

Các Elf không khỏi kinh ngạc và hỗn loạn.

“Cái gì thế!? Sao hắn ta vẫn không sao!?”

“Nó đấm trượt à!? Ma thuật không hoạt động sao!?”

“Sao nắm đấm lại vỡ được!? Anh có biết nó cứng như thế nào không!?”

“Đ-đó chỉ là trùng hợp thôi!! Nhất định thế!!”

“Đúng vậy, hắn ta chỉ may mắn thôi!! Không có lí do nào khác!!”

“Hey, mang cả những golem khác ra!!”

Họ nhanh chóng gửi những golem đá khác đến chỗ chàng trai. Hỗ trợ chúng là những bàn tay đất và roi cây.

Khu rừng yên bình trở nên ồn ào. Hàng tá golem đá bao vây chàng trai, đồng loạt tung nắm đấm hướng về anh. Một cành cây lớn vụt cả thân xuống anh. Cỏ dưới đất mọc dài, cố gắng trói anh lại.

Tộc Elf nỗ lực tấn công trong vô vọng, khi với chừng đó mà chàng trai vẫn chẳng nhận một vết xước.

Trái lại thì, chàng trai còn đang thấy vui. Ma cụ đo lường cuối cùng cũng bắt được tàn dư mana. Ngoài ra, ma thuật tìm kiếm diện rộng cũng đã chỉ ra vị trí của những Elf đang sử dụng ma thuật.

(Cuối cùng cũng tìm được. Chắc chắn đó là nơi của tộc Elf.

Cho dù sử dụng nhiều ma thuật, cũng chỉ có rất ít tàn dư mana… vậy ra lời đồn là đúng.

Có lẽ ma thuật của họ khác với chúng ta ở điểm nào đó… nhưng dù thế nào thì, làm sao mà lượng tàn dư mana lại ít vậy cơ chứ?)

“Mình nhất định phải làm rõ…”

Ánh mắt anh rực cháy tinh thần của một học giả. Không cần phí thời gian ở lại đây nữa.

Chàng trai vung gậy và truyền mana vào vòng tròn ma thuật, thi triển ma thuật công kích ra xung quanh.

Chỉ mất một khoảnh khắc.

Giống như cả cơ thể anh tỏa sáng tại giây phút ấy, rồi sau đó, golem đá, những tán cây đang di chuyển, cả những bàn tay đất, đều bị thổi bay.

Golem vỡ vụn thành đá thông thường, bàn tay đất cũng tan tành, còn cây cối thì bị văng ra tít tắp xa.

Ma thuật công kích đó đã san phẳng một khoảng rộng xung quanh với anh làm trung tâm.

Sau khi xác nhận không còn kẻ thù, chàng trai tiến về hướng của những người sử dụng ma thuật. Tộc Elf đang thực sự hỗn loạn.

“Giết hắn! Bằng cách nào cũng được!”

“Thế phải làm thế nào!? Anh nghĩ nên mang thêm golem ra à!?”

“Hắn đã xâm phạm đến khu rừng thiêng liêng! Phải giết hắn!! Không thì tổ tiên sẽ không thể an nghỉ!!”

“Hắn đã làm gì cơ chứ? Có vẻ giống ma thuật…”

“Không thể nào! Ma thuật là thứ bí mật chỉ chúng ta có thể dùng! Lũ mọi rợ ngoài kia làm sao có thể!”

“Hey, hắn ta đang tiến thẳng tới đây!”

“Gì cơ!? Sao hắn ta tìm thấy được!?”

“Nhanh lên, tập hợp tất cả mọi người!! Phải chặn hắn lại bằng mọi giá!!”

Tất cả những Elf có thể chiến đấu đều tập hợp lại, chuẩn bị mana.

Chàng trai vẫn đang dùng ma thuật tìm kiếm để nghiên cứu xung quanh. Chợt anh nhận ra thứ gì đó đang tiến lại với tốc độ cực nhanh.

“Eh? Gì nữa đây?”

Chỉ một phút sau, thứ đó đã lộ diện.

Một con chim đá khổng lồ.

Con chim đá bay trên cao, vỗ đôi cánh từ đá tạo nên cơn lốc bụi đất.

“Đây là… giống với mẫu golem vây thành mới nhất!

Tộc Elf cũng phát triển thứ này sao?”

Khi chàng trai vẫn đang ấn tượng với kì tích ma thuật này, con chim đá kêu lên một tiếng lớn.

Kèm theo một đợt sóng rung chấn.

Chàng trai nhanh chóng nâng gậy, gia tăng lực của lớp màng phòng thủ lên mức cao nhất.

Đợt sóng âm xé toạc mặt đất, xuyên qua những thân cây, hướng về phía chàng trai. Anh nghiến răng, lườm con chim đá, tay nắm chặt gậy.

Va chạm xảy ra, chàng trai bị thổi bay lên, nhưng anh đã kịp tạo một màng chắn nhỏ làm bệ đáp giữa không trung. Lấy đó làm điểm tựa, anh kéo giãn khoảng cách với con chim đá.

Anh vừa chạm đất, con chim đã ngay lập tức há mỏ chuẩn bị tấn công lần nữa. Chàng trai cũng nâng gậy và hét,

“Ngay lúc này!!”

Lợi dụng sơ hở, chàng trai thi triển ma thuật màng chắn cấp cao ngay bên trong mỏ con chim. Ngay sau đó, con chim phát nổ, đá vụn rơi xuống như mưa.

Chiến thuật của chàng trai rất đơn giản.

Con chim đá, không biết về lớp màng chắn của anh, có lẽ sẽ lại dùng đòn sóng âm lúc trước. Và nó sẽ bị cản lại bởi màn chắn mới tạo. Với khoảng cách gần như bằng không, con chim đá chắc chắn chẳng thể chịu được toàn bộ sức mạnh bị phản lại từ đòn tấn công của chính mình.

Chàng trai nhìn cơn mưa đá vụn, phấn khích khi nghĩ xem tộc Elf còn chiêu trò gì sắp giở ra để đối phó với mình. Đó là một niềm mong ước chân thật muốn được chơi đùa với những ma thuật mạnh mẽ.

…Nhưng anh không đạt được mong muốn. Tộc Elf đã không còn chống cự nữa. Con chim đá là vũ khí mạnh nhất của họ.

Khi tộc Elf nhận ra vũ khí mạnh nhất của họ đã bị tiêu diệt sau chỉ vài phút, họ ngã gục xuống đất với vẻ thất vọng.

-----

Tộc Elf đã quá kiêu ngạo.

Họ là tân nhân loại đầu tiên biết sử dụng ma thuật.

Họ là chủng loài mạnh nhất trong thời kì mà ma thuật là sức mạnh độc quyền của riêng họ.

Nhưng mọi chuyện đã khác.

Họ cho rằng mình là mạnh nhất, xem thường các chủng loài bên ngoài khu rừng như lũ mọi rợ, và cắt đứt mọi nguồn thông tin.

Vì vậy, tộc Elf chẳng thể biết là có hàng tá ma thuật mạnh mẽ hơn của họ rất nhiều đã được phát triển ở ngoài kia. Thậm chí họ còn chẳng biết các chủng tộc khác đã có thể sử dụng ma thuật.

Tất nhiên là họ cũng cải tiến ma thuật của mình. Golem đá càng ngày càng có hiệu năng tốt hơn, và con chim đá là phát minh mới nhất.

Nhưng tốc độ phát triển của công nghệ ma thuật ở thế giới bên ngoài là chóng mặt.

Làng Elf, mất đi con át chủ bài, chỉ còn một lựa chọn.

Phụ nữ và trẻ em thì di dời vào sâu hơn, còn nam nhân Elf thì tập hợp lại. Tất cả đều chỉ trang bị cung đi săn, đứng dàn trước cổng ngôi làng, đợi chàng trai trẻ.

Truyện Chữ Hay