Chương 36 Người đồng hành định mệnh
***
Lời Ad: À mai, chuẩn bị trình lành Hololive En thế hệ 2 #holoCouncil, có ai xem không????
***
Đã được vài ngày kể từ khi nữ học giả rời đi.
Hiện giờ cô đang chuẩn bị bữa trưa giữa một khu rừng cách đất nước cũ của cô 100 km.
Vị trí này cũng nằm tách biệt so với con đường, và khói lửa trại cũng không thể thấy được từ thị trấn.
Nữ học giả vung cây đũa thần, phóng hỏa đống lá và cành củi, đun nóng chiếc nồi được chuẩn bị sẵn.
Trong nồi có nước từ con sông gần đó sau một lúc chuẩn bị sôi dần.
Khi nước đã sôi hẳn, cô vứt những trái dại cô thu thập được vào trong nồi.
Một lúc sau, khi trái cây bắt đầu mềm ra, một mùi hương ngọt ngào lan tỏa dần khắp xung quanh.
Đã đến gần giờ ăn. Cô bỗng nghe thấy tiếng cành cây bị dẫm đạp tiến lại gần. Rồi, đột nhiên, một con quỷ to như con voi hiện ra từ hàng cây
Con quỷ chậm rãi quay mặt nó nhìn chằm chằm xuống bằng hai con mắt bé tí.
Cô ngước nhìn lại con quỷ. Nhưng cơn đói khiến cô chẳng bận tâm lắm.
Kệ thôi, anh chàng này sẽ chẳng động đến mình đâu.
Nghĩ vậy, cô tập trung vớt chỗ hoa quả ra khỏi nồi, và bắt đầu thưởng thức bữa ăn của mình.
Không lâu sau, con quỷ tiếp cận ngọn lửa rồi ngồi xuống ngay cạnh khiến cô ngạc nhiên.
Anh chàng này …nó muốn làm gì vậy?
Đừng nói là ăn thịt mình nhé?
Nhưng mình đâu còn trái tim thứ hai.
Đáng lẽ mình sẽ không bị tấn công chứ.
Nữ học giả quan sát cẩn thận con vật trước mặt và nhận thấy chuyển động co giật trên mũi nó. Và hơn thế, ánh mắt con quỷ chắc chắn là chĩa thẳng tới bên trong cái nồi.
Nước dãi chảy ra từ cái miệng lớn của con quỷ, với chiếc lưỡi đỏ thẫm thi thoảng rút ra thụt vào.
…Đừng nói là, anh chàng này muốn ăn chỗ hoa quả kia?
Nhưng… ma quỷ không cần thức ăn chứ.
Sự thật là, đã có nhiều lần, họ thử nghiệm cho ma quỷ ăn thử thức ăn, từ mức độ cá nhân tới cac viện nghiên cứu cấp quốc gia, nhưng tất cả đều thất bại. Ma quỷ không tiêu thụ thức ăn vì một lý do nào đó.
Tại sao chúng có thể sống không cần ăn uống?
Không hề có một lời giải đáp hợp lý nào cho vấn đề này cả.
Nhưng còn anh chàng này thì sao?
Rõ ràng là nó có hứng thú với chỗ hoa quả dại.
Nếu con quỷ này muốn ăn quả, nó có thể là một cá thể khác biệt so với những ma vật khác.
Đây sẽ là một mẫu nghiên cứu giá trị.
Để xác minh giả thuyết của mình, nữ học giả lấy một quả lớn từ trong nổi, đặt trên một chiếc lá lớn như một cái đĩa rồi để trước mặt con quỷ. Con quỷ sau đấy ngửi qua trong khi tỏ ra vô cùng ngạc nhiên. Một lúc sau, nó cắn một miếng sâu vào phần thịt quả dại.
Chỗ hoa quả được luộc một thời gian lâu đã mềm ra và trở nên ngọt lịm lại.
Con quỷ nhai ngấu nghiến trái cây rồi nuốt chửng với một tiếng ực lớn.
Nó đã ăn…
Quỷ ăn thức ăn…
…rồi nuốt chửng nó…
Không hề có dấu hiệu định nhổ ra.
Không, ngược lại, anh chàng này còn có ánh mắt đòi ăn nữa…
Thực vậy, con quỷ cử động mồm, liếm môi, tiếp tục nhìn chằm chằm vào chỗ hoa quả của cô.
Chịu thua trước ánh nhìn them thuồng đó, cô đặt thêm một vài trái quả nữa trên lá trước mặt con quỷ.
Cùng lúc, mắt quỷ sáng lên lấp lánh, nó sử dụng khéo léo chiếc lưỡi dài của mình đưa chỗ trái cây vào miệng rồi nhai ngấu nghiến đều đặn.
Nữ học gải sững sờ quan sát một con quỷ với vẻ mặt hạnh phúc
thưởng thức đồ ăn.
Đây có phải là khuôn mặt cả loài quỷ khiến con người khiếp sợ??
Trông nó có vẻ hài lòng…
Có phải thứ tạo ra một nét mặt như thể "nó rất ngon" thức sự là mối nguy cho toàn thể nhân loại???
Mình cần phải phổ biến tin tức tới toàn thế giới càng sớm càng tốt.
Với một cái thở dài, cô ăn nốt chỗ hoa quả, rồi đeo ba lô lên tiếp tục cuộc hành trình của mình…đáng lẽ mọi chuyện sẽ chỉ dừng ở đó.
Một điều thần kỳ đã xảy ra ngay sau đó.
Con quỷ đáng lẽ đang ngồi đó đứng dậy và bước theo sau cô.
Nữ học giả không giấu nổi vẻ mặt ngạc nhiên của mình đến nỗi đứng hình.
Khi cô dừng, con quỷ đứng lại.
Khi cô di chuyển, con quỷ cũng bước theo.
Nó từ từ theo chân ngay sau cô.
Đây có lẽ nào… việc cho ăn đã thành công?
Mình chỉ luộc quả dại thôi mà, chỉ từng đó là đủ sao???
Trong những thí nghiệm trong quá khứ, họ đã sử dụng những thực phẩm mà đến con người còn chẳng thể được ăn, như "thịt thượng hạng", "những món ăn cao quý tạo bởi những đầu bếp nổi tiếng", rồi cả "đồ ngọt làm với đường".
Nhưng để thành công chỉ với trái dại luộc.
Nếu những tiền bối nghe được điều này, chắc họ sẽ chết đứng ngay tại chỗ.
Cô thận trọng tiến lại gần con quỷ và chạm nhẹ vào đầu nó.
Được chạm vào khuôn mặt con quỷ thể hiện sự thoải mái rồi rụi cái đầu vào tay cô.
Thiệt tình, nó quý mình vậy sao.
Chỉ cho ăn quả mỗi ngày là quỷ sẽ theo mình cả đời ư.
Vậy thì mình sẽ tiếp tục theo dõi và thí nghiệm trong khi vừa di chuyển.
Đây có vẻ là một điều may chăng.
Cô ngừng vỗ về con quỷ và tiếp tục bước đi. Nó thấy thế cũng đi theo cô.
Và đó là sự khởi đầu của một mối quan hệ giữa người và quỷ.
Đã được một tuần kể từ khi cô gặp con quỷ.
Một chặng đường dài từ thị trấn gốc đã trôi qua, và giờ có thể thấy nhiều động vật thông thường lang thang ngoài đây hơn quỷ.
Vẫn cảnh quen thuộc con quỷ sáng mắt lấp lánh lên mỗi khi đến giờ ăn với trái cây dại luộc.
Tất nhiên hoa quả luộc từ cái nồi nhỏ không đủ lấp đầy dạ dày của con quỷ nên đôi khi nó phải lang thang để kiếm thức ăn cho mình nhưng nó sẽ luôn ở bên cạnh cô khi đến bữa.
Cô quyết định thí nghiệm với cả những con quỷ nhỏ hơn.
Cô săn thỏ hoang và hươu với ma thuật, nướng và luộc chúng lên, rồi đưa cho lũ quỷ.
Nhưng chúng không ăn thịt.
Dù cô có thử cách gì dụ dỗ chúng đi chăng nữa, bầy quỷ sẽ luôn bỏ đi.
Sau một hồi thí nghiệm, cô đi đến kết luận.
Dùng như, anh chàng này là thú ăn cỏ.
Không chỉ vậy, mình cũng thường thấy những con quỷ khác ăn thức ăn.
Và điều thú vị là phần lớn chúng đều ăn cỏ.
Mình đã thử thêm thịt vào bữa ăn của chúng nhiều lần nhưng chúng chỉ cần ngửi thấy thôi là không ăn.
Lũ ăn được thịt chỉ là một vài con quỷ nhỏ. Mà đến phần lớn khẩu phần ăn của chúng là trái cây.
Có vẻ là, quỷ là loài ăn thực vật, và chỉ những con quỷ nhỏ là ngoại lệ.
Mà mặc dù chúng có ăn thịt, mình cũng chưa thấy chúng có chủ ý tấn công động vật khác cả…
Và cứ thế , nữ học giả ghi chép lại những phát hiện của mình về hệ sinh thái của quý với vẻ mặt mãn nguyện.