Chương 14 - Khởi hành
Tran: Ta đã quay lại hahahah...
Sry mọi người vì delay, dù sao chúc mọi người Valentine vui vẻ XD
Còn mình cô đơn dịch tiếp đây
*
*
Những phát biểu của người đàn ông đã trở thành ngòi nổ.
Khán giả nhảy ra khỏi chỗ ngồi của họ, hướng đến nơi nhà vua đang ngồi.
Thấy vậy, nhà vua và thủ tướng tái mặt.
Có một khoảng cách khá lớn từ thính phòng của nhà vua so với khán đài nhưng đó chỉ là vấn đề thời gian.
Đã quá muộn khi nhà vua đã chuẩn bị xong cho việc chạy trốn.
Những người sắc bén hơn đã phá hủy cỗ xe của nhà vua trước đó.
Bây giờ thoát khỏi thị trấn là một điều không thể.
Nhà vua đã cố gắng cố thủ trong căn phòng kiên cố nhất bên trong đấu trường nhưng một số thường dân cuối cùng cũng đã tìm thấy ông.
「 Ông ta ở đây !! 」
「 Giết hắn !! 」
「 Vì con gái tôi !! 」
Những người lính từ Vệ binh Hoàng gia đã kiềm chế người dân, câu giờ cho nhà vua và các phụ tá của ông trốn vào phòng.
Họ khóa cửa từ bên trong và dùng bàn ghế tạo thêm một vòng bảo vệ.
Mặc dù vậy, người dân cố gắng mở cửa bằng vũ lực và bắt đầu dùng phép thuật từ bên ngoài.
Một lỗ hổng đã sớm được tạo ra nhờ ma thuật và thậm chí nhiều phép thuật đã được bắn qua cánh cửa.
So với Vệ binh Hoàng gia, mọi phép thuật được bắn ra đều yếu hơn nhiều nhưng đó là một câu chuyện khác với lượng lớn người như vậy.
Các vệ binh Hoàng gia bị đẩy lùi mặc dù họ đã cố gắng kháng cự.
Và cuối cùng, một phát bắn ma thuật từ người dân đã trúng trực diện vào bụng nhà vua.
Máu chảy ra thành vũng và nhà vua cứ thế ngã sụp xuống đất.
Bộ trưởng đến gần nhà vua và cởi bỏ y phục của ông để bắt đầu điều trị.
Và một sự thật được đưa ra ánh sáng.
「 Hoàng thượng !! Tại sao! Tại sao?! Tại sao không hề có bất kỳ ma thuật phòng hộ nào được yểm trên quần áo của người !? 」
Đối với vị bộ trưởng đầy nước mắt, nhà vua trả lời ngay cả khi máu vẫn tuôn ra.
「 Ôi
... Ngươi có biết ... quần áo ... yểm ma pháp có giá bao nhiêu không? 」
「 Thay vì mua những quần áo đó ... chẳng phải tốt hơn chúng ta sử dụng số tiền đó ... để giúp người dân có thêm chút thức ăn sao ... như một vị vua ... đó là nghĩa vụ của ta ... 」
Đó là những lời cuối cùng của nhà vua.
Bộ trưởng ra lệnh cho các vệ sĩ xung quanh cứu chữa cho nhà vua nhưng họ không còn chút ma thuật nào nữa.
Không có cách nào ngăn được sự mất máu, nhà vua rời bỏ vị bộ trưởng và trở nên lạnh dần.
Một vị vua yêu người dân của mình hơn bất kỳ ai khác đã bị giết bởi sự thù hận của những người dân mà ông yêu quí.
Một lúc sau, xác của nhà vua bị lôi ra khỏi đấu trường.
Không chỉ nhà vua.
Vị bộ trưởng cũng như xác của các Vệ binh Hoàng gia. Họ bị lôi ra và ném vào quảng trường rộng nhất của cả nước như thể họ là rác rưởi.
Một bục phát biểu tạm thời được tạo ra ở trung tâm quảng trường nơi các xác chết được tập trung, nơi người đàn ông sau đó đứng, đưa ra mệnh lệnh cho người dân.
「 Phá hủy các bức tượng của hoàng gia ngay lập tức! Đừng chỉ đập vỡ chúng! Phá hủy chúng hoàn toàn cho đến khi chúng chỉ còn là cát bụi !! 」
「 Cái gì đây !! Bức tượng bên cạnh nhà vua !! Đó không phải là vu nữ sao!? 」(Tran: Miko Vu nữ)
「 Đây là !! Đất nước này!! Dám nhe răng nanh trước nữ thần ư ! Không phải đây là đất nước đã sinh ra con vu nữ ngu ngốc và thô tục ư !! 」
「 Phá hủy con đ* đó giống như lũ hoàng gia !! Đổ đống cát bụi xuống dưới cống !! Hãy để chúng được bao phủ trong đống c*t !! 」
Theo chỉ dẫn của người đàn ông, các bức tượng của nhà vua và vu nữ đã bị phá hủy trong ngày hôm đó.
Và người đàn ông lang thang khắp đất nước, tiếp tục ra lệnh.
Ngôi đền đổ nát đã được xây dựng lại thậm chí còn sang trọng và lộng lẫy hơn trước đây.
Một bức tượng lớn của Nữ thần được xây dựng ở trung tâm quảng trường để khuyến khích sự phục hồi đức tin.
Những buổi cầu nguyện hàng ngày lập ra và cuộc sống trôi qua như được chỉ định bởi kinh thánh.
Lệnh của người đàn ông giờ là「lời của Nữ thần」, không có lý do gì để phản bác.
Việc xây dựng ngôi đền tráng lệ trong thời kỳ khủng hoảng tài chính là vô cùng khó khăn nhưng họ không có lựa chọn nào khác.
Bức tượng Nữ thần khổng lồ đứng nổi bật giữa khu chợ có lẽ sẽ khiến người dân đau đớn nhưng không còn lựa chọn nào khác.
Những buổi cầu nguyện dài có thể sẽ cản trở hiệu quả của hoạt động kinh tế của đất nước nhưng không còn lựa chọn nào khác.
Người đàn ông sau đó viết lại cuốn kinh thánh đã bị thiêu rụi.
Nhưng cũng như những cuốn cũ đầy những phần không rõ ràng, khó hiểu, ông cũng trộn thêm một phần những lý tưởng của mình và ra lệnh giao chúng cho quấn chúng với tên gọi là Tân Ước của Kinh thánh.
Sau đó, người đàn ông đã dành một tháng ở đất nước này để tiếp tục hồi sinh tôn giáo của Nữ thần.
Đồng thời ông cũng bắt đầu tìm kiếm bất cứ ai giống như mình, những người nhận được sự bảo hộ từ Nữ thần.
Niềm tin trong đất nước này đã được khôi phục.
Trong trường hợp đó, có lẽ Nữ thần có thể đã ban tặng sự bảo hộ của mình cho nhiều người hơn nữa.
Nghĩ vậy, người đàn ông bắt đầu thẩm định nhiều người bằng cách sử dụng những con quỷ được giữ ở bên trong đấu trường.
Ông khảo sát phản ứng của họ khi ông cho từng người đứng trước những con quỷ bị nhốt trong lồng.
Đối với hầu hết các trường hợp, ma vật sẽ cố gắng tấn công nhưng đối với một số ít người, thì chúng lại không có bất kỳ dấu hiệu hung hăng nào cả.
Để tiếp tục tập hợp những người này, cuộc thử nghiệm được kéo dài.
Người đàn ông cũng có suy tính rằng ' có lẽ lý do cho sự thiếu hung hăng là bởi ma vật đã quá mệt mỏi và ngủ thiếp đi'.
Khi ông thu thập thêm một số ma vật mới và làm lại bài kiểm tra, đúng như đã dự đoán, lý do duy nhất khiến lũ ma vật không tấn công là vì chúng đã ngủ.
Tuy nhiên, ông đã tìm thấy một số người đã được sự bảo hộ của Nữ thần.
Điều đó làm ông hài lòng.
Bởi vì bằng cách tìm người mới với sự bảo hộ có nghĩa là Nữ thần vẫn chưa bỏ rơi loài người.
Những người mới phát hiện ra sức mạnh họ được ban tặng đã thốt lên:
「 Ồ! Sức mạnh!! Tôi cảm nhận được sức mạnh từ Nữ thần! Đây !! Đây chính là sức mạnh của sự bảo hộ!! 」
「 Tôi có thể nghe thấy nó !! Tôi có thể nghe thấy giọng nói của Nữ thần !! Giọng nói bảo tôi hãy sửa chữa thế giới này! 」
「 Tôi cũng nghe thấy nó! Ôi Nữ thần! Tôi có thể cảm thấy Người sánh vai cùng chúng ta !! 」
Họ khóc với những cảm xúc dâng trào của họ.
Người đàn ông nói với họ.
「 Tôi, và Nữ thần, chào đón tất cả các bạn. 」
「 Nhưng đây không phải là kết thúc. Đây mới chỉ là sự khởi đầu. 」
「 Bây giờ, chúng ta phải đến những quốc gia khác, giúp họ mở mắt ra trước sự thật」
「 Đây là nhiệm vụ của những người đã được ban phước, và cũng là một nhiệm vụ thiêng liêng 」
「 Từ bây giờ, sẽ có nhiều khó khăn đang chờ phía trước nhưng chúng ta không được phép từ bỏ! Chúng ta không được phép thua cuộc! 」
「 Cuộc sống của các bạn từ giờ không còn chỉ
của các bạn. 」
「 Đó là tương lai nhân loại , và hơn tất cả, là của Nữ thần. 」
「 Giờ! Chúng ta không còn nhiều thời gian! Ngay lập tức bắt đầu chuẩn bị khởi hành! 」
「「「 Vâng thưa ngài! 」」」
Và vài giờ sau, những người đã nhận được phước lành của Nữ thần tiến qua con đường chính với người đàn ông dẫn đầu.
Trái ngược với khi người đàn ông đến, con đường tràn ngập tiếng reo hò của mọi người.
Con đường chính được kết nối trực tiếp với các cánh cổng lớn.
Nhưng thay vào đó họ leo lên cầu thang nằm cạnh cánh cổng nơi dùng để leo lên những bức tường khổng lồ.
Cuối cầu thang là một vài con ngựa bị trói, được chuẩn bị cho cuộc hành trình.
Và đằng sau những con ngựa là một thang máy bằng gỗ lớn được tạo ra để bước ra thế giới bên ngoài những bước tường.
Những người được chọn sẽ rời đi bằng thang máy này vì có khả năng lũ quỷ sẽ tràn vào nếu họ mở cổng.
Những người được ban phước vốn không lo lắng nhiều về điều này nhưng những người còn lại vẫn có khả năng bị ma vậy giết chết.
Phương pháp sử dụng thang máy để rời khỏi đất nước này được người đàn ông nghĩ ra để ngăn chặn tình huống như vậy.
Các lính canh đóng tại các bức tường đứng chào trang nghiêm.
Những người đàn ông lên ngựa và đi đến thang máy.
Sau khi xác nhận rằng họ đã bước vào, những người lính canh sau đó nhẹ nhàng hạ thang máy khổng lồ xuống.
Khi thang máy chạm đất, họ lên đường đến những đất nước tiếp theo.
Không có chút do dự nào trong mắt những người đàn ông ấy.
Trong đôi mắt ấy chứa đựng một quyết tâm cháy bỏng của 「khôi phục đức tin với Nữ thần và cứu thế giới .
P/s: Sự khởi đầu của một tôn giáo XD