~ Translator : Dantalian ~
Đón xem chương mới sớm 1 tuần tại web team dịch.
Chương 07 được Update vào lúc 18h15. Chúc các bạn đọc vui vẻ.
_______________________________________________________
CHƯƠNG 7: TRỊ LIỆU SƯ GIẢI TỎA MỘT MỐI HẬN THÙ VỀ THỰC PHẨM
Để thu thập thông tin và tìm kiếm một người bạn, tôi rời khỏi thành phố. Tôi đã gặp phải sai lầm vào ngày hôm qua, vì tôi giết sạch những tên tấn công, đáng ra nên để lại một tên và lấy thông tin từ chúng.
Tôi đã cảm thấy khó chịu rằng chúng phá hủy một cửa hàng tốt phục vụ những món ngon, nên tôi đã không kịp ngừng tay. Tôi cần phải nghĩ ngợi. Mọi thứ chờ đợi sau khi tôi mất bình tĩnh chỉ có cái chết. Trong lòng tôi, tôi tự lẩm bẩm 『Mình là một con quỷ báo thù. Mình không còn cần những thứ như cảm xúc. Mình chỉ là một tồn tại giết chóc máu lạnh mà thôi.』. Ồ, tôi mơ hồ thấy được trái tim đang lạnh đi. Với điều này, giờ đây, tôi là một con quỷ báo thù máu lạnh. Tôi, một con quỷ báo thù, đang ở trong một quán cà phê tọa lạc tại nơi tôi có thể thấy quán trọ đã bị đột kích ngay hôm qua. Tôi đang nhìn chằm chằm vào quán trọ dưới trạng thái thê thảm.
“Khi mình về nhà, mình không được quên mua vài tắm chăn hay cái gì tương tự.”
Không có gì đáng giá hơn một tắm chăn trong cái nhà hoang đó cả. Nhờ thế, khá khó để ngủ đêm qua. Đối với một giấc ngủ sức khỏe và thoải mái, cần thiết để thúc giục bản thân mua một tắm chăn.
“Như mình đã nghĩ, bên ngoài bắt đầu rì rầm rồi.”
Một quán trọ bình dân đồng thời là một quán ăn trong thành phố đã hóa thành tro và từ cửa sổ, tôi có thể thấy đám đông vây quanh quán trọ bị phá hủy. Tôi cẩn thận dò xét khu vực đó.
Tôi đang tìm để xem liệu có tên tấn công hôm qua ở đó không. Kể cả khi không có thông tin về bọn tấn công, có cũng không vấn đề gì đến việc những tên đó tìm kiếm dấu vết của Eve và nếu Eve bị bọn chúng nhắm đến, chúng chắc chắn sẽ đến đây. Ngoài trừ quan sát sự khác biệt trong cách cư xử, tìm kiếm quỷ cao cấp với [Lục Nhãn] cũng là một lựa chọn khác.
Không làm gì và chỉ nhìn chằm chằm thì rất cô đơn, nên tôi tiếp tục quan sát trong khi tận hưởng tách trà và bánh kẹo. Một chiếc bánh bông lan vơi một chút kem tươil nó rất ngon.
Nó không phải làm từ sữa quái vật, chỉ là sữa từ bò thường thôi. Độc từ thịt quái vật không thay đổi dù bạn là người hay quái vật, nhưng dường như tộc loạn ngưu lại là chuyên gia trong việc chăn nuôi bò thường và loại kem tươi được dùng trên chiếc bánh bông lan này là một trong những thứ tuyệt nhất mà tôi từng ăn. Tôi nên mua một chút làm quà. Tôi sẽ cho Setsuna và Freya ăn, tôi chắc rằng họ sẽ vui lắm.
“Fumu, mình nghĩ nó sẽ ổn khi để bọn loạn ngưu được yên, nhưng nếu chúng có thể tạo ra những thứ ngon thế này, thì đúng là lãng phí. Mình sẽ tận dụng chúng.”
Tôi quyết định chỉ sau khi nhìn vào một vài tên trong tộc loạn ngưu. Tôi sẽ bảo vệ chúng nhiều nhất có thể khỏi lực lượng quân đội của em gái công chúa.
Tôi gọi một tách thứ hai, tách trà đen thứ hai. Dường như những tên đáng nghi thực sự không xuất hiện. Chúng có thể đã hoàn thành việc tìm kiếm, hoặc có thể là chỉ những tên truy đuổi đã đến thành phố này là những kẻ tấn công hôm qua? Gì đi nữa, ở đây thêm nữa cũng chỉ tốn thời gian. Tôi sẽ quay về sau khi mua một chiếc bánh bông lan.
“Không, có vẻ như nó chẳng tốn thời gian chút nào. Ngươi muốn gì đây?”
Tôi cảm nhận được sát ý từ phía sau, nên tôi quay lại và hỏi. Người phía sau chĩa một con dao vào yếu điểm của tôi mà không hề báo trước. Một tên thiếu kiên nhẫn nhỉ.
“Không may, ta có thể thấy ngươi đấy.”
Năng lực của thánh kiếm tôi có từ Kureha, [Thấu thị]. Nó để tôi cảm nhận được mọi thứ tồn tại trong tầm đánh của kiếm trên da tôi. Kể cả khi tôi không thể thấy nó, cũng chẳng vấn đề gì.
Tôi né con dao đã dự kiến trước nửa bước, ôm lấy cánh tay vươn ra và ném nó về bằng sức mạnh của đối thủ. Tôi quay một vòng, đè vào lưng của kẻ tấn công xuống đất và kề dao mà kẻ tấn công lấy ra từ ngực vào cổ.
“Ta sẽ rạch cổ cô nếu ngươi nhúc nhích một ngón tay. Ta sẽ nghe rất nhiều thứ từ ngươi đấy.”
Tôi bắt đầu hỏi một cách nhẹ nhàng. Bên trong cửa hàng trở nên ồn ào. Đáng buồn, tôi mong những kẻ tấn công chọn địa điểm tấn công khác. Ít nhất, chúng không thể đợi đến khi chúng tôi đến nơi khác tránh sự chú ý được sao? Đây là lí do vì sao những người không có ý thức phổ thông lại rất phiền phức. Ở kiếp trước, loại người thế này hoàn toàn lộ ra sự đáng nghi bằng cách khoác áo choàng lên cả cơ thể và tấn công tôi. Tôi không phải một con gà mờ hoàn toàn như Eve và nó giống với việc hét lớn lên rằng bạn là một tên đáng ngờ.
“… Trả Eve-sama ngay. Nếu ngươi trả cô ấy, ta sẽ để ngươi sống.”
Giọng nói của phụ nữ. Cô ấy gần khoảng giữa độ 20. Eve-sama? Nếu cô ấy thêm ‘sama’ phía sau tên, có thể cô ấy là đồng hương của Eve.
Lạ thật, kể cả việc sự lưu ý của Eve và kí ức mà tôi đọc từ [Hồi Phục], hộ vệ bảo vệ cô ấy đã chết, không còn ai giúp cô nữa. Ngoài ra, làm sao cô ấy biết tôi đang giữ Eve?
“Người hỏi là ta. Không nói thứ gì dư thừa, trả lời câu hỏi của ta.”
Tôi nhẹ nhấn dao lên da cô ta và tạo một vết cắt nông. Nhịp tim của kẻ tấn công bắt đầu tăng lên và lượng mồ hôi cũng nhiều hơn. Người này chưa từng trải. Với độ nhanh nhẹn của cô ta, tôi có thể nó cô ta là chỉ là một kẻ tầm thường và chẳng đủ để gọi là hạng nhất.
Sẽ nhanh hơn khi đọc kí ức của cô ta với [Hồi Phục], nhưng dựa vào độ dày đặc và nội dung kí ức của đối thủ, tôi có thể trở nên ngơ ngác trong vài giây hoặc chục giây. Có thể là kẻ thù khác và rủi ro dùng khi [Hồi Phục] ở đây rất cao.
“Vì Eve-sama, ta chấp nhận…”
Một tiếng sấm rền vang ngay khi kẻ tấn công nói như gì đó và sau đó là những tiếng bước chân. Nó không phải tiếng bước chân của người. Tôi nghe tiếng bước chân còn to hơn từ phía ngoài cửa sổ.
“Không thể nào, nó là thiết đầu ngưu ư!?”
Một tên thuộc tộc loạn ngưu cưỡi trên một con quái vật hùng hổ thẳng tiến về phía chúng tôi với tốc độk không ngừng. Tên của con quái vật ấy là thiết đầu ngưu. Nó là một con bò sở hữu cái đầu cứng khó tin, đủ để được gọi là thiết đầu. Kích cỡ của nó gấp hai lần con ngữa, nhưng thậm chí với cái kích cỡ lớn đó, tốc độ tức thời của nó vượt qua cả 100km/h. Tôi tự hỏi chuyện sẽ xảy ra nếu một thứ lớn, cứng và nhanh đâm vào chúng tôi.
Kết quả rất đơn giản. Tường của cửa hàng sẽ bị vỡ thành nhiều mảnh và nó sẽ tiếp tục đâm vào chúng tôi mà không hề đổi thay. Chuyện đó quá rõ ràng. Một con thiết đầu ngưu với sức mạnh toàn lực có thể thổi bay thậm chí cả một bức tường lâu đài, nên cửa hàng cà phê nhỏ nhoi này sẽ chẳng thể đứng vững nổi. Dường như nó dự định giết cả kẻ tấn công và và tôi bằng cách chạy qua chúng tôi.
“Đó là đồng đội của ngươi?”
“Không, là kẻ thù.”
“Hiểu rồi.”
Tôi đánh vào cằm của kẻ tấn công với một đòn đánh sang trái. Ý thức của cô ta đã mất. Vì nó trở nên rắc rối khi nghe cô ta, tôi đã dể cô ta mất ý thức và rất đúng lúc, vì tôi đang quyết định liệu mình nên giết hay mang cô ta đến nơi an toàn và quét kí ức bằng [Hồi Phục].
Tôi sẽ mang cô ta theo và chạy đi. Rất khó chịu khi chiến đấu chính diện với thiết đầu ngưu và lúc này còn có một chướng ngại vật.
Ngoài ra, tôi đã để mắt đến hắn. Tôi ném một con dao có tẩm nhiều loại gia vị đặc biệt mà chỉ tộc băng lang sở hữu khứu giác mạnh mẽ mới đánh hơi được và con dao đâm vào phần mềm của nó. Kể cả khi con dao bị lấy ra, rất nhiều gia vị đã xâm nhập vào vết thương và mùi sẽ không mất trong 3 ngày 3 đêm.
Miễn là không quá xa, chúng tôi có thể đuổi theo chúng với mũi cùa Setsuna. Từ giờ, tôi nên lặng lẽ rời khỏi đi và chậm rãi tấn công chúng sau khi chúng lơ là. Ngoài ra, tôi giỏi nhất trong việc tấn công khi ai đó đang ngủ. Mang theo kẻ tấn công trên vai mình, tôi nhảy đi. Con thiết đầu ngưu đâm vào nơi mà tôi đã từng đứng và không hề ngừng lại, nó đâm xầm vào bên trong cửa hàng. Tôi nghiến chặt răng.
“A, mình thực sự bị kích thích. Những tên này đang cố đập phá những cửa hàng ưa thích của mình từng cái một.”
Quán ăn không nổi tiếng nhưng rất tốt phục vụ nồi thịt gấu rất ngon. Và giờ, quán cà phê phục vụ bánh bông lan với kem tươi chất lương.
Mặc dù tôi hài lòng với cả hai và đã quyết định sẽ ghé lại. Với điều này, tôi đã không thể tận hưởng nó lần hai. Trên thực tế, nó vượt ngoài tầm giúp đỡ. Tôi sẽ không dễ dàng giết tên loạn ngưu ấy, cũng như đồng bọn của hắn. Nó không phải thứ có thể bồi thường chỉ bằng mạng sống của chúng đâu.
“Ta sẽ khắc mối thù của thực phẩm lên từng khúc xương của ngươi.”
Tôi nói như thế trong khi nhanh chóng rời khỏi cửa hàng, chọn một con hẻm và tiến sâu vào bên trong với kẻ tấn công mình trên vai. Tốc độ của tôi tăng lên sau khi thay đổi nó với [Biến Đổi Hồi Phục] và tôi cũng loại bỏ giới hạn của não bộ để dùng toàn bộ sức mạnh.
Đồng bọn của tên loạn ngưu đã chờ sẵn bên ngoài cũng đuổi theo tôi, nhưng tốc độ của chúng quá khác biệt. Tôi vượt qua hắn trong nháy mắt. Không hề thay đổi, tôi tiến nhập một căn nhà hoang thích hợp. Tôi đã xâm nhập vào một căn nhà hai ngày liên tục cho đến bây giờ. Mặc dù cá nhân tôi muốn cẩn thận dành thời gian trong một quán trọ.
“Giờ thì, mình tự hỏi mình nên làm gì với người phụ nữ này.”
Tôi thô lỗ thả tên tấn công đã mất ý thức xuống. Tôi biết cô ta là phụ nữ không thể nhầm vào đâu được vì giọng nói và cảm giác tôi có được khi mang cô ta trên vai. Sau khi tìm kiếm có bất kì hiện diện nào xung quanh để đảm bảo an toàn, tôi dựng lên một rào chắn trong căn nhà hoang.
Vì nó sẽ nguy hiểm nếu để cô ta giữ vũ khí khi thức dậy, nên tôi đã lấy nó đi và trói tay chân cô ta lại. Đúng như tôi nghĩ, cô ta con giấu nhiều thứ nguy hiểm nữa.
“Thật ngạc nhiên khi thấy cô ta không phải là tộc loạn ngưu hay hắc dực.”
Tôi lột hết đồ cô ta ra để nhìn ra đặc điểm trên mặt. Cô ta đến từ tộc hoàng kim báo với mái tóc vàng kim, đôi tai và một chiếc đuôi báo. Ngay từ đầu, đây là một chủng tộc không có trong thành phố này. Nó khiến tôi tò mò vì sao ai đó từ tộc dạ miêu lại tìm kiếm Eve, nhưng thứ như thế có thể được lộ ra ngay với [Hồi Phục].
“Một cơ thể khiêu dâm đấy. Dường như nó sẽ rất vững vàng.”
Setsuna, Freya và Kureha đều là những mĩ nhân, nhưng suy cho cùng, họ còn trẻ. Vì tôi không có nhiều cơ hội để tiếp xúc với phụ nữ trưởng thành, nó có một sức cuốn hút mới mẻ. Tôi tìm kiếm thêm một chút và cảm giác cùng với mùi hương có chút khác biệt. Nói cách khác, phụ nữ trưởng thành chỉ có sự hiếm hoi và họ lại rớt vài cấp độ so với phụ nữ ưu tú như Setsuna. Khi tôi thi thoảng cảm thấy có một trải nghiệm khác lạ, đó có thể cũng tốt theo cách riêng của nó.
Theo nhiều cách, đây là lúc để vui vẻ, vui vẻ với [Hồi Phục]. Trong trường hợp này, sẽ an toàn kể cả khi tôi viết lại kí ức của cô ta trong một lúc. Tôi sẽ tìm kiếm kí ức của người phụ này. Như tôi đã nghĩ, tôi tò mò vè lí do vì sao tôi bị phát hiện dù cho đã thay đổi vẻ mặt cả mình và niềm tự hào của tôi bị tổn thương một cách thê thảm. Tôi phải tìm ra nguyên do.
“Hmm, hiểu rồi. Người phụ nữ này ít nhiều là đồng mình của Eve hử.”
[Hồi Phục] đã hoàn thành. Tại sâu trong kí ức của người phụ nữ này, cô ta là một thành viên của một tổ chức chống lại quỷ vương hiện thời.
Mệnh lệnh của quỷ vương là tuyệt đối, nhưng nó không là gì hơn một khả năng gửi một [Lệnh Hoàng Gia] và khiến họ nghe theo lời bạn. Nếu đủ thời gian qua đi, sự suy yếu tự nhiên đến cũng sẽ xuất hiện. Dĩ nhiên, nếu có người giữ được thù hận đối với quỷ vương, những người có thành kiến trái ngược với quỷ vương sẽ xuất hiện.
Tổ chức của cô ta được thành lập từ các chủng tộc đang bị áp bức bởi quỷ vương. Mục đích của họ là giúp quỷ vương kế nhiệm từ các chủng tộc bị áp bức và cơ cấu chính quyền của quỷ vương hiện thời. Vì lẽ đó, họ giết ứng viên của quỷ vương đến từ các chủng tộc nhận được ưu ái của quỷ vương và bảo vệ ứng viên đến từ các chủng tộc bị áp bức. Lẽ tự nhiên, Eve cũng là một ứng viên. Vì tổ chức này tồn tại, Eve có thể đã trở thành quỷ vương ở kiếp trước. Họ là một thứ độc ác. Không ngờ lại dùng những cô gái như Eve cho mục đích của chúng. Vì là một người tốt, tôi không thể tha thứ cho loại chuyện như này. Tôi chắc chắn sẽ không giao Eve ra.
“Dù gì đi nữa, mình chưa bao giờ nghĩ rằng lí do bị phát hiện lại là mùi của mình. Đó là một ý tưởng mà con người không nghĩ đến.”
Người phụ nữ này đã nhớ mùi của hành lý tôi để lại nhà trọ và có vẻ đã đi theo mùi hương đó. Nếu là thế, tôi đã nghĩ cô ta đáng ra nên tìm mùi của Eve, nhưng dường như cô ta không có được thứ gì vương lại mùi của Eve. Bạn có thể nói rằng tôi may mắn vì cô ta đuổi theo tôi. Nếu là Setsuna hay Freya, nó đã tệ hơn rồi. Tôi nên quay lại đúng giờ.
Ừ, dù là gì đi nữa, tôi nghĩ mình sẽ khử người này. Cô ta không phải người quen của Eve và cô ta đến từ tổ chức xấu xa cố bắt Eve để sử dụng. Ngoài ra, nó khá rắc rối đấy. Tôi không muốn bị kéo vào một thứ như tổ chức có ý định chống lại quỷ vương. Với những thứ như này, Eve sẽ chọn tin vào nó và giá trị của tôi sẽ không còn. Eve chỉ cần dựa vào tôi là đủ; cô ấy không cần thứ tổ chức đó. Có một thứ nữa mà tôi phát hiện ra, đó là, tên loạn ngưu đã tấn công chúng tôi ở quán cà phê cố loại bỏ người phụ nữ này, không phải tôi. Nói cách khác, không có người này, tôi đã có thể tận hưởng chiếc bánh một lần nữa. Cô ta liên tục góp phần làm tôi nóng máu.
“Mình nghĩ ra cái gì đó hay ho rồi.”
Kể cả kh tôi khử cô ta, một hai tên sát thủ sẽ cố đến và che chở Eve. Nếu là thế, nó còn có lợi hơn khi tận dụng người phụ nữ này. Thêm nữa, nếu thuận lợi, tôi sẽ giết hai con nhạn chỉ với một hòn đá bằng cách biến cô ta trở thành bạn một lần của tôi đáp ứng điều kiện của tôi để trả thù con em gái kia.
“Tuy nhiên, mình cần nghĩ về cái cớ để trả thù. Đó là một vấn đề khó đây. Không, nghĩ cho hợp lý, nó không phải tốt hơn để trả thù người này sao? Sau cùng, con đàn bà này đã nhiều chuyện vô lý.”
Con đàn bà này đã bất ngờ chỉa dao một yếu điểm ở lưng của tôi, nên cô ta sẽ chẳng phàn nàn gì dù tôi có có làm gì đâu. Tôi cũng phải trả mối thù cho chiếc bánh của mình.
Tôi cũng muốn trải nghiệm loại thuốc kích dục mới quá mạnh đối với con người mà tôi đã kì diệu làm ra bằng cách trộn những loại độc của nhiều loại quái vật. Mặc dù cô ta là một con quỷ và có một cơ thể mạnh mẽ, vẫn có nửa phần trăm cơ hội cô trở thành đồ chơi của tôi hay một tên tàn tạ và hỏng. Thế, kể cả khi cô ta không trở thành tàn tạ, thì cô ta cũng tàn đời. Thật đáng thương, sẽ không bi thảm như vậy nếu cô ta không chọn mục tiêu để tấn công. Như một người tốt bụng, nếu cô ta có sống ở kiếp sau, tôi mong cô ta có thể sống một cách thông minh hơn.
“Thế thì, mình nghĩ mình sẽ trút mối thù thức ăn của mình lên cô ta và cả mối thù vò đã chỉa dao vào lưng.”
Tôi thô thiển cười và cầm ra vài lọ thuôc từ túi của mình. Đêm nay, tôi cũng sẽ để Setsuna đánh hơi những loại gia vị kia và khử tên loạn ngưu. Bắt đầu một thứ vui vẻ và nhanh chóng không thể hoàn thành nào. Quần tôi căng lên khá là chật rồi. Yeah, tôi hiểu mà. Khi tôi nghĩ rằng mình đột nhiên hứng tình như thế này, tôi nhận ra đó là vì Eve từ chối và để cho nó phải kiềm chế dù tôi cuối cùng đã có tâm trạng. Cực hạn ham muốn của tôi đang khiến tôi trông kì dị. Tôi sẽ bắn hết lần này đến lần khác trong khi cảm thấy tốt và trở thành Kaeruga điềm tĩnh và tốt bụng của thường lệ.