Kagerou Days III
Tôi tự hỏi mọi việc bắt đầu như thế nào.
Sự khởi đầu nguyên bản ấy.
Vì dự khoá học hè, chúng ta lẽ ra phải đến nhà người thân của Hiyori ở vùng ngoại ô.
Nếu tôi nhớ không lầm, lẽ ra chúng ta phải đến nơi đó.
Mà, cái anh chàng tóc trắng ở đấy tên gì vậy ta.
Tôi chỉ nhớ sơ sơ là tên anh ta kì quặc lắm.
Thôi, tôi không thể nói xấu người khác như thế. Dù gì cái tên “Hibiya” của tôi cũng chẳng giống ai mà.
Cái anh chàng cao ráo ấy mà lại làm việc thật chậm rãi.
Có lẽ tôi nên hỏi lại Hiyori. Có vẻ như cô ta nhớ rất rõ tên của anh ấy.
Thế nhưng, tôi có cảm giác rằng mình đã hỏi cô ấy rất nhiều lần trong quá khứ rồi.
Mà sao vẫn tôi vẫn không rõ tên của anh ta….Thôi, sao cũng được.
Nhắc mới nhớ, Hiyori đi đâu rồi nhỉ.
Tôi nhớ là hai đứa ra ngoài cùng nhau mà.
Từ trước đến giờ đã có lúc nào hai đứa ở bên nhau như thế này chưa nhỉ?
Tôi có cảm giác là cũng có rồi, nhưng đồng thời lại cảm thấy chưa một lần nào.
Ha…….. Trời bắt đầu đổ mưa kìa.
Có lẽ đây là lần đầu, tôi nghĩ thế…….
Bên trong giấc mộng lẩn quẩn ấy,
Cơn mưa mà không ai dự báo được đang dần thay đổi khung cảnh của thành phố.
Tiếng kêu của bọn ve sầu như rằng đang nức nở khóc,
Và làn sương nóng bao trùm nơi này, giờ đang ẩn nấu dưới cái bóng của mình.
"Này…… cậu"
"Chuyện gì"
"Cậu đến đây một mình à?"
"Không…… Tôi đi cùng một người bạn, nhưng bọn tôi lạc nhau rồi"
"Bạn sao?"
"Ừ. Chúng tôi luôn bên nhau. Nhưng không hiểu vì sao tôi lại có cảm giác rằng hai đứa sẽ không thể gặp nhau hôm nay……"
"Hiểu rồi. Thế có muốn gặp "cô ta" không?
"…….Muốn chứ."
"Được. Việc này ổn cả mà. Cậu, và cả cô ấy, nhất định sẽ……"
"…….Ngươi đi đâu vậy?"
"Nếu cậu muốn theo thì cứ việc, nhưng cậu chắc rằng sẽ không phải hối hận chứ?"
"Ừ"
"Vậy hãy theo tôi. Những người như cậu, người sẽ giúp cậu, chắc chắn đang đợi cậu đó."
"Giúp ư……?"
"Bởi vì nhất định có một thứ mà chỉ có ‘đôi mắt’ của họ và ‘đôi mắt’ của cậu nhìn thấy được….."
“――Đó là tại sao, hãy đừng bao giờ quên những gì đã xảy ra hôm nay.”