Return of the Former Hero:Chương 117
=================================
Chương 117. Cựu anh hùng - Gặp gỡ một nữ thần
=================================
Tất cả trận đấu vòng thứ hai đã kết thúc và top 4 người giải thi đấu đã lộ diện.
Không nằm ngoài dự liệu của tôi, tôi, Tanya, Aura và Leon đều là người còn lại.
Từ việc là những kẻ qua đường của giải đấu, đây là một diễn biến gây sốc đối với những ai quen thuộc giải đấu khi mà top 4 không phải những người cũ.
Ở một trận đấu đáng chú ý ở vòng hai, Leon là người đánh bại người vô địch của giải trước.
Dù tôi nghĩ Leon có lẽ thắng dễ dàng, nhưng đối thủ của anh ta đã cho thấy thực sự ảnh là quán quân của giải lần trước.
Họ đã có một trận nảy lửa tưng bừng hoàn toàn ấn tượng.
Đặc biệt, đòn chung cực mà họ đã thi triển.
Kết cục…Leon nhỉnh hơn và thắng…ôi, tôi là đàn ông, nhìn thôi cũng đã thấy hào hứng và ngứa ngáy rồi.
Ngoài những ấn tượng để lại trong tôi về trận đó, hứng thú của tôi cũng chuyển sang cho Aura, người đồng hành của Leon.
Tất thảy những nữ hiệp sĩ tóc-đen-dài đều là dạng nghiêm túc tợn, nhưng tôi chưa thể hiểu hết Aura chỉ trong một tuần lễ tập chung.
Từ chuyện love-comedy xảy ra trong những buổi ăn trưa, tôi khẳng định cô nàng như si mê với Leon, khắp miệng tràn trề chữ L nhưng đó không là bất ngờ gì.
À không, dù tôi không hiểu tâm trí của người khác tới độ đọc được tiềm thức của họ, nhưng bây giờ tôi vẫn chưa hiểu được cử xử và hành động của cổ.
Cái mảng tình củm hài hước ấy cũng vậy luôn, Aura coi như là một trong hai người tấn công Leon trong nhóm Leo tới tận cuối chân trời.
Đó dường như là tình cảnh mà Caroline phản ứng thái quá và thế là nảy sinh tình huống bây giờ.
Mà Caroline và Aura vẫn quen thân đấy thôi.
Đối với Leon, anh ta dường như khó ở khi đột nhiên bị lôi vào tình huống như vậy.
Khi tôi hỏi, “Thế thì khi nào anh quyết đi hẹn họ với Caroline, sao lại không cho cô nàng ấy một chút an tâm đi?”, Leon đáp lại cứ như là chuyện nhỏ, “Bây giờ thì không, Cho tới khi nào tôi tiêu diệt được Ma vương, thì tôi còn chưa nghĩ chuyện đó vội.”
Thanh niên nghiêm túc đây sao.
Chắc chắn ở một nghĩa nào đó, Leon là phần đối lập của tôi.
Thôi vậy thì cứ vậy đi.
Dù thoái thác, nhưng Leon không phủ nhận là ảnh cảm thấy có gắn bó với Carolin khi lên tiếng, “Bây giờ thì chưa…”
Leon mãi mãi là Leon, anh ta không quá khó ưa như ảnh làm chúng tôi nghĩ vậy.
Ảnh đỏ mặt một tí và đáp, “Ngay giờ thì khá là…với Caroline thì…” Cứ như một thằng học sinh trung học với mối tình đầu vậy. Oi, anh bao lăm tuổi rồi?
Tôi không nhớ rõ ràng lắm tại vì tôi hơi khó khăn với trí nhớ nhưng hình như anh ta độ 20 rồi.
Lại còn cao hơn tôi,
…Chậc.
Bỏ qua vụ đó, anh ta thực tình thiếu kinh nghiệm (tình trường). Thực sự chẳng có tí vốn liếng nào.
Anh ta nói cái điều trong sáng ấy với vẻ mặt đỏ ửng.
Có lẽ tính cách anh ta là vậy nhỉ? Với tôi thì…tôi là người đàn ông đơn giản lắm.
Leon à…tôi nói làm sao đây ta? Có phải bình thường trong những trường hợp thế này là người thế kia (Leon) sẽ không hiểu mô tê gì về những chuyện đó (lovesex) phải không?
Và anh ta rặn mãi mới ra câu nói kiểu như “tôi muốn bảo vệ… Người ấy quan trọng với tôi nên tôi không thể chết ở nơi vậy được!”, và anh ta sẽ dùng sức mạnh bí ẩn để vượt qua nghịch cảnh phải không?
Cái đó mà cũng quan trọng nữa hả?
Còn nữa, nó sẽ biến thành death flag nếu mà anh bước hụt đó hiểu chửa?
Đó là tại sao để tránh những tình cảnh kiểu như “Sau hồi chiến đấu này kết thúc, anh có điều muốn nói với em…”, thì tốt hơn tất cả là nhanh chóng hoàn thành tất cả hạng mục mà anh muốn hoàn thành để mà anh có thể đập tan hết bất kì flag lạ nào, phải vậy mới đúng anh rõ chưa?
Ây mà, dù sao đó không giống là một hệ thống quyết định sống chết thông qua chuyện đại loại vậy trong hiện thực.
Thôi thì, vứt béng hết qua bên đi, hãy trở lại với vấn đề chuyện tình lãng mạn của đội ngũ anh hùng.
Nếu Leon và Caroline bất ngờ sinh tình cảm với nhau, tức là để lại Aura và Yunikram….để tôi nghĩ đã
Tôi hơi cảm thấy hai người này như một cặp.
Sau đó, Yunikram đến sau một khắc khi nghe Leon gọi và ba bọn tôi dùng bữa cùng nhau.
Vì vậy tôi dùng đặc quyền huấn luyện viên của họ để thử hỏi chuyện nghiêm túc về vấn đề này.
Dè đâu, Yunikram hình như có một người vợ ở Kinh thành. Sốc thật. Ông chú đã kết hôn rồi.
Sự thể hóa ra ổng đã kết hôn vài thàng trước khi gia nhập nhóm anh hùng. Với cô bạn nối khố thời thơ ấu làm hôn thê.
Tôi cảm thấy rất tiếc cho vợ của ông chú khi một ông chồng mới cưới lại bỏ cô ấy mà tham gia chuyến hành trình thảo phạt Ma Vương; nhưng khi tôi hỏi han, Yunikram tỉnh bơ nói, “Cô ấy là vợ của một hiệp sĩ, cô ấy đã chuẩn bị tâm lý rồi. Không có vấn đề đâu.”
Đùa tôi à?
Và cái phần “tâm lý” nữa kia? Chú không thấy lo âu gì sao? Đó đâu phải chỉ là làm bộ làm tịch với chồng mình của cô ấy đúng không?
Tôi rùng mình bởi phong thái đĩnh đạc của Yunikram.
Điều tôi nói ổng không may khi là đồng bạn của anh hùng, tôi thiệt xin lỗi vì đã chế nhạo ông chú lúc trước.
“Bản thân Haruto-sama ấy, có được năng lực và sức quyến rũ hấp dẫn vô vàn phụ nữ bao gồm cả công chúa, tôi vô cùng kính trọng cậu từ khi việc ấy với tôi là bất khả thi.”
Bởi do cách ăn nói, tôi không biết đó là khen hay chê bai, nhưng vì đó là Yunikram, có lẽ đây là một lời khen thật tình.
Chú ấy thiệt sự là một người có tài.
Trên thế giới này, không phải là lạ thường gì cho những người có ảnh hưởng được phụ nữ vây quanh. Rithina đã nói vậy mà.
Nhưng không phải là số đông nói.
Giả sử tương lai Leon rút được lá thăm may mắn, anh ta có lẽ sẽ không chỉ có mỗi 2 người. Như thế là quá lãng phí.
Yunikram thì ván đã đóng thuyền rồi.
Điều này tức là, trong số chuyện tình củm của nhóm anh hùng, chỉ có Aura bị bỏ rơi đằng sau.
…..ây dà, nếu đó là tất cả những gì tôi nghĩ về chuyện này đã trong một thời gian dài và tới giờ phút này, theo 1 hướng náo đó, chỉ bởi một nguyên do.
Tóc đen. Cao ráo. Nữ hiệp sĩ. Xinh xắn….Tôi…Muốn…Nàng.
“Amagi-dono.”
Trong khi tôi đang mưu tính quỷ kế tà ác nào để có được cô ấy, Aura kêu tôi.
“Yo. Cố hết sức mình trong trận bán kết của chúng ta nhé!”
Tôi hồi đáp cô trong khi chú tâm đừng để nội tâm của mình hiện ra trên mặt.
“Được! Em đang có ý thỉnh tiền bối Amagi-dono chỉ giáo sức mạnh cho em!”
Aura nói nồng nhiệt với lưng đứng thẳng tới độ nhìn dễ thương không kể xiết.
Năng lượng không hề sờn lòng của cô ấy không khác chi Sharon.
Ngực của anh đây, em có thể mượn bất cứ lúc nào.
Đúng hơn nữa, anh cũng muốn mượn ngực của em. Nghĩa đen đấy. (dịch: chỗ này chơi chữ 胸を借りる. Aura nói ở trên là “mượn ngực của anh”, japan tức là [việc một người có năng lực thấp hơn xin làm đối thủ vs một ng có năng lực cao hơn (senpai) ( ví dụ như trong thể thao)], còn thằng Haruto thì khỏi nói )
Gufu.
“Amagi-dono? Anh có mạnh khỏe không vậy? Hình như khí sắc của anh không được tốt cho lắm?”
Gu….
Khí sắc của anh đâu có tệ dữ vậy.
Là suy nghĩ ấy chứ.
Em gái này thật tốt bụng.
“Không không. Không có gì đâu. Tôi ổn cả.”
Tôi che miệng bằng tay và nói thế với Aura.
“Thật sự? Thế thì tốt rồi.”
Cô nàng này tử tế ngay cả đối với đối thủ của mình. Thật đáng hy vọng.
…fumu..
Nhưng có điều….ngay cả khi tôi muốn thân cận với cổ, cô ấy vẫn là một thành viên của đội anh hùng.
Một khi giải đấu tới hồi kết thúc, đôi chúng tôi sẽ đi hai ngã đường khác nhau.
Tôi muốn có loại thay đổi nào đấy bên trong thời gian giới hạn cho phép nếu có thể được.
“…”
“…”
“Amagi-dono…có chuyện gì với em à?”
Trong khi tôi nhìn khuôn mặt xinh đẹp của Aura mà chả biết nên làm gì, cô ấy lộ ra một vẻ mặt hoang mang.
Giờ thì tôi đã rõ ràng rồi, Aura có lẽ là hình ảnh hoàn hảo của một nữ hiệp sĩ thiếu nhạy bén.
Từ buổi ban đầu, cô ấy nói rằng cô chẳng biết tình yêu là gì. Có thể bởi vì thật sự với cô ấy thì không có chỗ để nghĩ chuyện khác biệt giữa nam và nữ.
“Nói nghe nè, Aura. Cô có phải có rất nhiều anh em trai không?”
Tôi hỏi những gì hiện trong đầu mà không suy nghĩ.
“Anh hiểu em ghê. Em có ba anh trai và hai em trai.”
Aura bảo tôi với dấu hiệu ngạc nhiên trên mặt.
Cô ấy không nhắc đến chị em gái. Lẽ nào cô nàng là con gái duy nhất?
Thế nhưng sự thật đúng như tôi nghĩ.
Tôi cũng đã có kinh nghiệm tương tự.
Dù đó chỉ là chuyện tôi lớn lên trong trại trẻ mồ côi. Bọn con gái quen chơi thân với đám con trai liền có xu hướng cảm nhận nhặp nhằng với chung quanh.
Cụ thể là, mấy em gái ấy sẽ tắm chung với con trai và mặc quần áo đầy lổ hở suốt mùa hè, có khi còn chơi áo thun ba lỗ nữa chứ. Rất chi rõ ràng là mọi phần quan trọng đều nhìn được hết.
Tại Nhật, nếu bạn đi học tiểu học, bạn sẽ hiểu ngay khác biệt nam nữ trong xã hội và trong cuộc sống ngay tắp lự, nhưng có lẽ ở đây không có dấu hiệu nào về phân biệt giới tình trong gia đình có truyền thống bước đi trên con đường hiệp sĩ như Aura.
...cười mỉm chi.
“Tôi hiểu rồi. Mà nè, nếu tôi nhớ không nhầm, Sharon và Laurier sẽ tới chơi với em đêm nay phải không?”
“Eeeh? À, phải rồi! Hai người ấy thực có ý đến. Tối nay, họ có việc muốn làm. Vậy, em có nên hoàn chuyện đó lại không?”
Aura đáp lại câu hỏi đột ngột của tôi.
Sau ngày đấu hôm nay, Sharon và Laurier có nói họ sẽ đi tới chỗ ở của Aura.
Hãy để hai người kia lôi Aura khỏi khuôn mẫu và kích thích kế hoạch tiếp cận Aura mới được.
“Á, không không, đâu có gì quan trọng… thực sự… nếu được, anh muốn đi cùng hai người họ, nhưng việc cứ tới và… chà, anh thực hết cách.”
“???”
Kể cả tôi cũng đíu hiểu mình nói gì huống chi là cổ.
Aura đợi tôi nói tiếp lời bằng vẻ mặt tò mò.
Nai wa~ Dễ thương hết biết~
Không không. Cái đó là không.
“Nếu—nếu anh thấng giải đấu này, anh muốn được ở bên em…ừm…chỉ hai người…nếu em thấy được…ừm…?”
“Há. Ra là vậy. Thế thì chờ em nói với hai người…”
“Không không. Họ thì anh gặp lúc nào chả được. Hai người đó muốn gặp Aura phải không, hoãn lại sẽ xấu lắm.”
“A-anh nói đúng.”
Mà hai người đó có vui lòng tới bến luôn không nếu tôi thắng?
Dĩ nhiên, tôi đang nói đến “Party chúc mừng chiến thắng”.
“Vậy thì tôi có một yêu cầu…nếu như anh thắng….không biết liệu Aura sẽ đến ở lại với bọn tôi không?”
Tôi thấy cũng không biết thế nào nữa.
Nhưng lý luận này coi như là tốt bất ngờ đi?
Tôi đâu thể biện luận ra lời lẽ nào hoàn hảo được nhỉ?
“Em sao…?”
Đối với yêu cầu của tôi, Aura nghĩ ngợi.
Doki doki! (tim đập)
“…H-em hiểu rồi. Nếu là như vậy, thì tối nay em nhờ anh quan tâm vậy.”
Aura dễ dàng đồng ý với thỉnh cầu của tôi.
Thành công rồi! Dễ như ăn cháo.
À không, đó không giống như tôi sợ bị Aura đánh. Nhưng thế có kì quặc không vậy?
Sau cùng, Aura có hơi tí nhận thức về đàn ông.
Leon và Yunikram là thanh niên nghiêm túc và họ có thể lo lắng về chuyện có thể xảy đến trong tương lai.
Tôi phải bảo họ rằng chuyện okê mới được.
Gufufu.
“Amagi-dono, em nghĩ đúng mà, khí sắc anh trông không được tốt cho lắm?”
Aura lo lắng nhìn vào mặt tôi.
Đối với tôi, kẻ có những ý nghĩ không thành thật như vậy, cô ấy vẫn ngọt ngào.
Cô ấy có phải nữ thần không? Một nữ thần đã giáng trấn thế này. Tôi thấy yêu rồi.
Làm giỏi lắm à, tôi ơi!