Trans: _Dâu_
Edit: _HVT1997s_
Thiên Linh Linh >.< Địa Linh Linh >.< Dòng họ ai cũng Linh >.< Chương 5 đã về >.<
========================================================
Lần này tôi xong thật rồi.
Cuộc sống trong khu rừng này là thiên đường đối với tôi.
Tôi có thể làm bất cứ thứ gì mà mình muốn, ngay cả việc đi dạo và chơi đùa cùng mấy bé slime.
Và trên hết không có bất kì luật lệ phiền phức nào như ở Nhật Bản hiện đại.
Tôi không phải bận tâm chú ý đến cảm xúc luôn thay đổi thất thường của những người mà tôi tiếp xúc.
Tôi không phải cúi đầu trước các cấp trên và khách hàng của mình để mong nhận được thiện cảm tích cực từ họ.
Đối với kiểu người không cảm thấy khó khăn khi sống ở nông thôn như tôi thì khu rừng này là ốc đảo của tôi.
(Edit: bạn có thể xem phim [Into the Wild] được công chiếu năm 2007 để có thể đồng tình với cảm giác của Ác long-san)
Nhưng giờ tôi thật sự đang gặp phải rắc rối lớn.
Ngẫm lại thì tôi đã tự hỏi đi hỏi lại nguyên nhân tại sao nó lại xảy đến bao nhiêu lần rồi nhỉ.
Tại sao người vô lo như tôi lại gặp rắc rối chứ.
Hình như là vì các sự kiện đã xảy ra gần đây thì phải.
Nếu những việc xảy ra với bạn chẳng hạn như: [Ta tới đây để tiêu diệt ngươi, Ác long!], thì hiển nhiên bạn có thể dễ dàng nghĩ đến điều xảy ra ít lâu ngay sau đó.
Ngay từ đầu khu rừng này toàn đón chào những vị khách kiểu: [Thanh kiếm thần thánh của ta sẽ tiễn ngươi về với đất mẹ!].
(Trans: main muốn nói toàn trẻ trâu gặp ảnh để mua hành)
Mặc dù thám hiểm giả tới đây rất nhiều, nhưng cũng có một lượng ma thú đáng lo ngại tới đây nhằm mua cho bằng được loại hành bán sỉ mà gần đây bắt đầu nổi tiếng trong đám người não thiếu muối.
Lí do ma thú tới đây là vì chúng đã ăn những ai mạnh hơn và bảo rằng: [Haa, haa… bao nhiêu đó vẫn chưa đủ cho cái dạ dày hãy còn đang kêu gào của ta!], mà không tập trung vào việc tự trui rèn sức mạnh của bản thân.
Nói cách khác chúng có thể tiến hóa hay những thứ đại loại thế nếu phấn đấu đạt đủ điểm yêu cầu.
Và khi chúng đến khu rừng với mục đích để tìm và xơi tái tôi, một Ác Long, thì kết quả toàn kết thúc như thế này: "Ta không thể chạm tới nó dù chỉ một chút… khoảng cách sức mạnh giữa ta và nó là quá lớn…"
Những thành phần bất hảo như đám thuộc hạ của lão Quỷ vương có thể sẽ quay lại một lần nữa.
Đó là lí do tại sao tôi—“Ta sẽ không bỏ cuộc… chác chắn không bỏ cuộc. Never give up! (Khúc này nó nói tiếng Anh)”
“Ahh, ngươi ồn ào quá đó! Ngồi yên để ta quay… suy nghĩ coi!”
Trước mặt tôi là một người phụ nữ trẻ thiếu lịch sự đang vung kiếm lung tung của cổ khi đứng trước tôi.
Đó là nữ anh hùng cứ la ó vào tôi mỗi khi tới đây.
Mặc dù cô là người thường bắt đầu trước, cứ mỗi lần như vậy sẽ cô hét lên một câu có nội dung đại khái giống như trên, nên nếu cứ tiếp tục như thế này thì làm sao tôi có thể tập trung suy nghĩ được cơ chứ.
“Ta, ta sẽ, đánh bại ngươi Ác long, như thế, mọi người, mọi người sẽ được…”
“Ồ, sao cô không nói nữa? Có vướng bận gì trong lòng hả? Nếu được thì cô cứ nói ra, ta sẽ lắng nghe cô nói mà.”
Khi tôi nói cứ như một ông già đáng tin cậy, nữ anh hùng đầy nhiệt huyết của chúng ta đây lại đột nhiên trở nên im ắng.
À, cô nàng này chắc hẳn có mối bận tâm đây.
Tôi hái một trái gì đó nhìn giống đu đủ mọc trên thân cây xiu xiu quẹo quẹo ở ngay bên cạnh, rồi ném cho cô ta.
“Cô đang nói chuyện với một con rồng nên đừng ngần ngại gì cả.”
“Sự thật là, việc này, ta không thể đạt được mục tiêu của mình và ta đang gặp khó khăn bởi điều đó.”
“Này này, có phải là vì người mà ta đánh bại lần trước không?”
“… Chẳng có ý nghĩa gì khi ta đánh bại ngươi hay quỷ vương. Ngay cả sau này thì…, ta vốn dĩ vẫn quá yếu để đạt được bất cứ thứ gì.”
Nữ anh hùng cắn môi trong thất vọng.
Mà tôi đã hạ được lão Quỷ vương ấy, thế thì tại sao cô ta lại muốn đánh bại tôi cơ chứ? (Trans: ai kêu chú mạnh làm gì) (Edit: đôi khi mạnh quá cũng là một dạng rắc rối tiềm ẩn) (Uploader: haizz ==” mạnh cũng khổ ==”)
“Này, nhớ lần trước ta nói với cô rằng ta vừa là một Ác long vừa không phải là một Ác long không. Cô có thể không tin nhưng ta từng là một con người. Ta đã chết nhiều năm trước và linh hồn ta bằng cách nào đó ở trong cơ thể này rồi. Kể từ khi ta có được cơ thể này thì chưa bao giờ ăn thịt con người cả.”
“… Xin lỗi, khi biết ngươi là con người nó khiến ta an tâm một chút. Nhưng trong đầu ta lại toàn những ý nghĩ muốn đánh bại Ác long. Ta… thật sự là người xấu mà…”
Cô nghĩ quá nhiều rồi đấy.
Chắc chắn cô ấy đã chịu nhiều áp lực từ sự kỳ vọng của những người xung quanh.
Thật vậy, ngay cả ở kiếp trước, có một chàng trai đầy triển vọng ai cũng kỳ vọng cào cậu ta.
Cậu ta tốt nghiệp Đại học Tokyo và làm nhân viên ở một công ty tầm trung.
Đúng như dự đoán, là một sinh viên tốt nghiệp Đại học Tokyo thế nên đồng nghiệp luôn trông chờ kết quả tích cực mà cậu ấy mang lại cho công ty.
Lão cấp trên mà tôi ghét cay ghét đắng đối đãi với cậu ta rất tốt.
Nhưng trên hết là việc tốt nghiệp từ một đại học tốt thì không đồng nghĩa với việc bạn sẽ đảm đương xuất sắc công việc của minh.
Công ty đâu có phải là loại sân chơi mà khi bạn mắc lỗi thì bạn sẽ nhận được cơ hội làm lại từ đầu đâu nào.
Hay đúng hơn là chắc chắn sẽ có người đì bạn để xả stress hoặc vì lí do nào đó như ghen tị chẳng hạn.
Sau đó thành tích của cậu ta không đúng như mong đợi, mọi người xung quanh bắt đầu bàn tán không tốt về cậu ta...
Những thứ khiếm nhã như là: ”Mặc dù đi ra từ Đại học Tokyo…. vô dụng~”
Câu chuyện của chàng nhân viên mới ngày càng trở tồi tệ và bi đát.
Thời gian mà cậu ta cằn nhằn về bản thân mình ngày càng tăng theo một chiều hướng tiêu cực, nên tôi nói với anh ta rằng:
“Thư giãn đi! Tôi sẽ cho anh mượn tựa game mà tôi thích nhất!”
“K-K-khô…”
“Tôi không muốn đươc an ủi bởi người tốt nghiệp đại học hạng 2 như anh, đó là điều tôi muốn nói! Thế nên đừng có bắt chuyện với tôi!” (Dâu: trẻ trâu ở khắp mọi nơi :v) (Edit: không có sự tồn tại nào là vô ích cả, ví dụ thực tế như những nhà sản xuất bàn phím máy tính kiếm được bộn tiền vào mỗi dịp ve kêu rộn rã đấy thôi còn gì)
Ngay cả khi tôi là cấp trên của cậu hử.
Tôi muốn cậu ít nhất hãy xem xét lại từ ngữ dùng để giao tiếp của mình đi.
À, cậu ta thôi việc vào đúng ngay ngày đó nên mọi chuyện là thế đấy.
Thì cơ bản việc đáp ứng kỳ vọng cũng khó như kiểu làm mọi cách để người ta kỳ vọng vào bạn vậy.
Tôi thì không được áp đặt sự kỳ vọng nào nên việc hiểu được chuyện này khá khó khăn !
(Trans: 2 câu này khó hiểu quá, chuyên Anh giải thích giùm nha:
Well, basically, being expected of is hard in itself as well.
Being not expected of like me is also hard in itself though.)[note3184]
“Hãy nghĩ thoáng hơn đi. Cuộc sống không bao giờ như ý muốn của chúng ta cả. Đáp ứng kỳ vọng của mọi người rất quan trọng, nhưng quan trọng hơn là lắng nghe tiếng nói con tim của chính mình. Thêm nữa ăn trái đu đủ kia đi.”
“Eh, à, cảm…cảm ơn.”
Trong khi nữ anh hùng đang ăn đu đủ thì tôi hái thêm 4 trái nữa.
Nơi này giống như những nước nhiệt đới phía Nam vậy nên nó có một lượng trái cây phong phú.
Tôi không thích nóng cho lắm nhưng sâu trong rừng thì mát mẻ hơn do đó tôi nghĩ rằng mình đã tìm được một môi trường phù hợp với mình nhất.
“Ác long, lúc trước ngươi có nói ngươi cũng gặp rắc rối mà phải không?”
“Ừ, chính bản thân ta cũng là một dạng rắc rối.”
“Nếu thấy ổn, thì hãy kể cho ta nghe về rắc rối của ngươi.”
Nó không phải kiểu như tôi muốn giấu cô ấy hay đại loại vậy.
Thôi thì tôi sẽ kể hết vậy.
Về chuyện làm thế nào tôi có thể sống yên bình với mấy bé slime. Nếu nói thẳng thắn thì nó sẽ như vậy đấy.
“Sẽ tốt hơn nếu ta rời khu rừng này. Nếu ta làm vậy thì đám mạo hiểm giả sẽ không tới đây nữa phải không? Nhưng lũ quái thú và thú hoang vẫn lãng vãng quanh đây. Đám này tuy không mạnh lắm… nhưng ta vẫn cảm thấy không ổn.”
“Ác long... sinh vật như ngươi mà cũng…”
“Được rồi, dừng, dừng cái kiểu [Hắn ta thật sự là một người tốt], ta không cần đâu. Hay đúng hơn là giúp ta tìm cách giải quyết vấn đề này đi.”
“Ta hiểu rồi. Vậy lập một kết giới thì sao?”
“Nó là cái gì vậy? Liệu nó có khả thi không?”
“Nó khả thi, ngay cả ta còn làm được. Mặc dù với trình của ta thì ma thú mạnh vẫn đi qua được. Dù vậy nếu ta có thêm ma lực của ngươi thì mọi chuyên lại khác.”
“Ta có ma lực sao?”
Đây là lần đầu tiên tôi nghe về việc này.
“Trước nhất, ngươi không được phép mắc bất kì lỗi nào..."
À, có phải hơi thở của rồng cũng là một hành động tiêu hao ma lực không?
Dù sao thì, có ma lực cũng rất là tiện lợi nên chả sao cả.
Tôi yêu cầu sự giúp đỡ của nữ anh hùng.