“Tất cả các ngươi hãy nghe đây.”
Tôi đứng trên vách đá, nơi tôi xuất hiện đầu tiên sau khi tỉnh dậy trong căn cứ của Arachnea. Sérignan đứng bên cạnh tôi, và xung quanh mỏm đá là hàng ngàn con Swarm đang vây kín.
“Thời điểm để bắt đầu một cuộc chiến tranh cuối cùng đã tới. Kẻ thù của chúng ta là vương quốc Maluk. Đó là những kẻ vô lại đã tấn công đồng minh của chúng ta, và chúng đã gần như quét sạch toàn bộ bọn họ.”
Giọng của tôi khá điềm tĩnh nhưng tràn đầy sự quyết liệt.
“Những tên sát nhân đã cướp đi sinh mạng của một người bạn của ta, và khiến trái tim của một người bạn khác của ta ngập chìm trong nỗi tuyệt vọng. Những kẻ hèn nhát đó không xứng đáng có được sự thương hại. Không có lòng trắc ẩn nào dành cho chúng. Không thể dung thứ cho chúng.”
“Bọn chúng sẽ không nhận được bất kì sự tử tế nào từ chúng ta. Đối mặt với những tên súc sinh như thế, chúng ta chỉ cần ba loại vũ khí: sự khát máu, sự căm thù và sự khinh miệt. Sự khát máu của chúng ta sẽ nuốt chửng lấy bọn chúng. Lòng thù hận của chúng ta sẽ xé chúng ra thành trăm mảnh. Sự khinh miệt của chúng ta sẽ an bài số phận cho chúng. Các ngươi hãy tàn phá và hủy diệt toàn bộ kẻ thù. Hãy giết chết tất cả bọn chúng.”
Lũ “Swarm” im lặng lắng nghe từng lời tôi nói.
“Đây sẽ là một cuộc tàn sát. Từng thớ thịt trên người chúng sẽ là nguồn nguyên liệu để chúng ta tạo ra những người anh em mới. Các ngươi giết được càng nhiều, đế chế Arachnea sẽ càng trở nên hùng mạnh hơn. Hãy khắc sâu suy nghĩ về sự săn đuổi, thảm sát và giết chóc trong tim của các ngươi, ngay cả khi trước mắt các ngươi là những đứa trẻ sơ sinh hay những người già yếu. Tất cả đều là kẻ thù của chúng ta.”
Đây không còn là một cuộc thàm sát trên diện rộng; đây là một cuộc diệt chủng. Tôi đã quyết định xóa sổ Maluk khỏi thế giới này. Quyết định này có phải bởi vì cuộc tấn công vào làng yêu tinh hay không? Hay có phải vì cái chết tức tửơi của Linnet không? Hay tất cả là bởi vì ý thức của tôi đã hoàn toàn bị ý thức tập thể của lũ “Swarm” nuốt chửng, mà bọn “Swarm” luôn có những cơn đói không bao giờ ngừng lại?
Dù đây là ý của tôi hay của lũ “Swarm”, cũng không còn quan trọng nữa. Tôi đã quyết tâm phải thực hiện cuộc chiến này rồi.
“Nhân danh Arachnea, ta sẽ dẫn các ngươi đến chiến thắng!” giọng của tôi vang dội khắp nơi, thu hút sự chú ý của toàn bộ lũ “Swarm”.
“Vinh quang cho Arachnea! Nữ hoàng muôn năm!”
“Vinh quang cho Arachnea! Nữ hoàng muôn năm!”
Lũ “Swarm” hân hoan và chúc tụng về cuộc chiến tranh mà chúng hằng mong đợi đang sắp xảy ra. Chúng đã có thể tàn sát, đã có thể ăn tươi nuốt sống kẻ thù, và đã có thể phủ kín thế giới này bằng đội quân đông đảo và đen ngòm của chúng. Tất cả các chủng tộc khác đều là kẻ thù, là những con mồi sẽ được nhai ngấu nghiến bởi những hàm răng đẫm máu. Đó mới chính là Arachnea. Đó mới chính là tộc Swarm.
Tóm lại, vì trả thù, tôi đã quyết định thực hiện một cuộc diệt chủng. À vâng…và đó là theo đúng như cách làm việc của “Swarm”.
“Chúng thần sẽ tuân theo đúng mệnh lệnh của ngài, chúng thần sẽ tấn công vào vương quốc Maluk. Dưới sự lãnh đạo của ngài, chúng ta sẽ chiến thắng, thưa nữ hoàng. Nữ hoàng muôn năm!” Sérignan lên tiếng với một giọng nói chứa đầy sự tôn kính dành cho tôi.
“Ngay bây giờ, hỡi các người hầu của ta,” tôi tiếp tục cất tiếng. “Đã đến lúc chúng ta phát động một cuộc chiến tranh. Ta biết các ngươi đã mong đợi cuộc chiến này từ rất lâu rồi, và kể từ giây phút này, mong muốn đó đã trở thành hiện thực. Hãy sử dụng toàn bộ sức mạnh mà các ngươi có theo cách tàn nhẫn nhất. Hãy để hình ảnh của quân đoàn của chúng ta ghim sâu sự kinh hoàng vào thẳng trái tim của chúng. Hãy để tiếng nghiến răng của các ngươi ám ảnh vào tận giấc ngủ của chúng. Hãy để hình bóng của các ngươi phải khiến bọn chúng co rúm người lại trong sự sợ hãi.”
Sau khi dứt lời, lũ “Swarm” thể hiện những hành động phục tùng dành cho tôi, tôi đón nhận tất cả rồi quay trở lại phòng của mình cùng với Sérignan.
Căn phòng riêng của tôi bây giờ đã trở nên thoải mái và tiện nghi hơn so với lần đầu tiên tôi xuất hiện ở đây. Chiếc giường của tôi đã được phủ lên bởi một lớp nệm mềm mại thay vì đống rơm cứng ngắc. Tôi đã trang bị thêm một vài cái tủ và kệ gỗ để cất một vài vật dụng linh tinh của mình. So với căn hộ cũ của tôi, nơi này vẫn còn thiếu chiếc máy tính cá nhân và hệ thống điều hòa không khí, nhưng mà, ít ra thì trông nó cũng giống như một cái nhà hơn một chút rồi đó chứ.
“Sérignan nè, ta đã vạch ra một kế hoạch xâm lược thế giới này rồi. Tấn công vào Maluk chỉ là bước đi đầu tiên trong kế hoạch của ta mà thôi.”
“Vâng, thần cũng biết sẽ như thế, thưa nữ hoàng. Khi ngài đến vùng đất này, ngài đã rất cố gắng để giúp Arachnea đạt được chiến thắng.”
Sérignan luôn cập nhật thông tin một cách nhanh chóng từ ý thức tập thể.
“Có ba con đường chính dẫn đến thủ đô của Maluk: một là con đường thẳng đâm xuyên qua thị trấn Leen, hai là con đường băng qua các trang trại ở phía nam, và ba là con đường băng qua các khu quặng mỏ về hướng bắc. Chúng ta sẽ chia thành ba cánh quân và đi theo ba con đường này, ta sẽ hội quân ở một chỗ gần thủ đô của Maluk, cuối cùng, chúng ta sẽ tổng tấn công vào Maluk và tiêu diệt hết toàn bộ loài người ở đó.”
Chiến lược tấn công của tôi là chia lũ “Swarm” thành ba đạo quân tấn công theo ba con đường chính dẫn tới thủ đô của Maluk. Tuy chỉ cần một đạo quân chính cũng đủ để công phá thủ đô của Maluk, nhưng như thế vẫn là chưa đủ đối với tôi. Chúng tôi sẽ hủy diệt tất cả những gì xây dựng nên Maluk, và chúng tôi sẽ giết sạch tất cả những ai có mặt trên con đường mình đi qua.
Đó chính là luật của “Swarm”.
Những khu mỏ, những nông trại, những làng mạc, những thị trấn – chúng tôi sẽ nhuộm đỏ tất cả bằng máu của chính những người dân sống tại nơi đó, chúng tôi sẽ càn quét qua và bỏ lại đằng sau những vùng đất hoang tàn và đổ nát. Cuộc chiến này không giống như bất kì cuộc chiến trong game nào mà tôi đã từng chơi qua, nhưng tôi sẽ áp dụng những quy tắc trong game để chiến đấu tại đây.
Nếu tôi để lọt người sống, rất có khả năng bọn họ sẽ tập hợp lại và nổi dậy chống lại tôi. Tôi phải luôn chú ý đến vấn đề này trong khi tiến hành các cuộc chinh phạt của mình. Đó là sự thật chắc chắn sẽ xảy ra dù là ở trong game hay ở ngoài đời thật.
“Chúng ta sẽ hạ từng thị trấn và thành phố bằng các đạo quân bao gồm cả “Nhện Máy Cưa” và “Nhện Đào Hang”. Bình thường thì lũ “Nhện Máy Cưa” sẽ là đội quân càn quét chính. Tuy nhiên, các thị trấn hay thành phố đều có hệ thống tường phòng ngự vững chắc bao xung quanh nên bọn “Nhện Máy Cưa” sẽ không dễ để xuyên thủng được, nhưng với sự giúp đỡ của lũ “Nhện Đào Hang”, chúng ta có thể dễ dàng phá tan các hệ thống tường phòng thủ.”
Từ lần đầu tiên tôi xuất hiện ở thế giới này, nếu như coi ở đây là một trận đấu trong game, thật khó để xác định được đã qua bao nhiêu thời gian cho các quá trình phát triển hay còn gọi là lên đời của kẻ thù cho đến lúc nổ ra cuộc chiến tranh đầu tiên này, nhưng tôi biết chắc các thị trấn và thành phố của Maluk đều có các bức tường thành vững chắc bao quanh và chúng đều được canh gác bởi các hiệp sĩ và lực lượng dân quân tại chỗ. Nếu nắm được càng nhiều thông tin về khả năng phòng thủ của kẻ thù thì càng đảm bảo cho chiến thắng.
Và phe của chúng tôi còn có một vũ khí bí mật có thể hạ gục tất cả hệ thống phòng ngự của họ. Đó chính là tôi.
Khi chơi game, tôi đã rất nhiều lần hạ lệnh cho những con “Nhện Máy Cưa” tấn công trong những điều kiện khó khăn rồi đó chứ.
Trước đây, tôi đã làm được thì giờ tôi cũng làm được, tôi đã tự nhủ với mình như thế.
“Sérignan, cô đến đây với ta một lát. Ta dự định sẽ cho cô làm quân tiên phong để giúp cô kiếm thêm nhiều điểm kinh nghiệm hơn nữa. Cô là một đơn vị lính có tiềm năng phát triển rất lớn, và ta đặt rất
nhiều kỳ vọng ở nơi cô.”
“Thần rất vinh hạnh khi nhận được những lời tán dương từ ngài. Hiệp sĩ nhện Sérignan sẽ làm hết sức mình để không phụ lòng mong đợi của ngài, thưa nữ hoàng.” Trong một thoáng, tôi đã nghĩ những lời nói của tôi có thể khiến cô ấy phải bật khóc trong sung sướng, nhưng thực tế thì có vẻ phải cường điệu thêm một tí nữa mới đủ đô ha. “Erm, thần có thể hỏi ý kiến của ngài về một vấn đề được không…cơ thể của thần đang cảm thấy khá nóng, và thần có cảm giác ngứa ngáy, cứ như thể có một thứ gì đó sắp xông ra từ lồng ngực của tôi vậy. Đó là cái gì vậy?”
“Cô cảm thấy nóng trong người sao?”
Bối rối trước câu hỏi của Sérignan, tôi đặt một tay lên trán cô ấy để đo nhiệt độ. Trán của cô ấy nóng, nhưng tôi không nghĩ là “Swarm” có thể bị cảm lạnh đâu nha. Chúng là một loại sinh vật có sức đề kháng khá cao với mọi loại bệnh tật.
“Có lẽ là cô sắp tiến hóa. Cô đã hạ gục một thiên thần mà, nên có thể cô đã thu được khá nhiều điểm kinh nghiệm từ trận chiến đó.”
“Tiến hóa, nữ hoàng?” Sérignan đơ người ra và lặp lại lời tôi nói.
Ô, biểu hiện này có chút đáng yêu nha.
“Cô không biết gì về vụ tiến hóa sao? À, cũng không sao đâu. Giống như là có thứ gì sẽ thay đổi bên trong con người cô vậy đó, hiểu không? Trạng thái sau tiến hóa của “Nhện Hiệp Sĩ” được gọi là “Nhện Hiệp Sĩ Khát Máu”[note23728]. Hãy tưởng tượng vậy nè, cô sẽ khoác trên mình một bộ giáp đỏ rực như máu; đó là hình dạng mới của cô đó.”
“Nhện Hiệp Sĩ Khát Máu” là dạng tiến hóa kế tiếp của Sérignan. Nhân dạng của cô ấy sẽ thay đổi, và cô ấy sẽ mặc một bộ giáp mới có màu đỏ tươi như máu.
“Giáp đỏ… Giáp đỏ…”
Sérignan cứ lặp lại những từ đó trong khi dùng tay nắm chặt lấy đầu trong một nỗ lực tuyệt vọng để tưởng tượng ra hình dạng mới của cô ấy. Như tôi đã nói – hình ảnh siêu dễ thương nha.
“Ô, ổn ổn! Thần nghĩ là tôi đã tưởng tượng ra được rồi! Thần đã nhìn thấy được rồi!” Sérignan chợt reo lên. “Không, thần nghĩ là thần đã nhìn thấy hình ảnh trong suy nghĩ của ngài thông qua ý thức tập thể!”
Rõ ràng là cô ấy đã nhìn thấy hình ảnh mà tôi tưởng tượng ra về hình dạng sau khi tiến hóa của cô ấy. Làn da con người của cô ấy và cả bộ giáp trắng sẽ tan biến đi như những hạt cát, lớp vỏ ngoài ở phần thân dưới dạng “Swarm” của Sérignan sẽ biến đổi và kéo dài phủ lên phần thân trên để tạo thành bộ giáp mới cho cô ấy. Lớp vỏ bên ngoài của phần thân dưới sẽ được bao phủ trong một màu đỏ sẫm và nó sẽ trở nên dày hơn cũng như mịn hơn, sau cùng, những chiếc chân nhện sẽ bắt đầu mọc ra từ phía sau lưng của cô ấy.
“Nữ hoàng…đó là hình dạng mà thần sẽ biến thành sao?”
“Đúng rồi, đó là dạng tiến hóa của cô. Cô sẽ được tái sinh trở thành Hiệp Sĩ Nhện Khát Máu Sérignan. Tôi rất mong chờ để có thể nhìn thấy hình dạng tiến hóa của cô: một hình dạng nhanh hơn, dũng mãnh hơn và oai vệ hơn.”
Khi cô ấy đã trở thành Hiệp Sĩ Nhện Khát Máu Sérignan, cô ấy sẽ không chỉ sở hữu một hình dạng mới và có thêm những chiếc chân mới, Sérignan còn được cộng thêm rất nhiều điểm để tăng tất cả chỉ số của mình. Và như là một đơn vị lính đã tiến hóa, cô ấy có thể dễ dàng hạ gục hầu hết kẻ địch chỉ với một cú ra đòn duy nhất.
Vào thời điểm đầu game, Sérignan là một anh hùng cần ít điểm kinh nghiệm để tăng cấp hơn các anh hùng khác, và các chỉ số ban đầu của cô ấy thì nhỉnh hơn các anh hùng khác một chút. Tuy nhiên, cứ phát triển dần đến cuối game, lợi thế lúc đầu này sẽ biến mất, càng ngày cô ấy sẽ càng cần nhiều điểm kinh nghiệm hơn để tăng cấp và cứ sau mỗi lần tăng cấp, các chỉ số của cô ấy cũng không thay đổi quá nhiều. Dù thế, khi đã tiến hóa được đến dạng cuối cùng của mình, Sérignan có thể dễ dàng nghiền nát bất kì kẻ thù nào với tư cách là một trong những đơn vị lính cao cấp nhất trong game.
Sérignan là một trong những lí do chính khiến Arachne được xem là một phe có tiềm năng phát triển quân sự mạnh mẽ nhất trong game. Nuôi dưỡng Sérignan đúng theo nghĩa đen là ta đang nuôi một đơn vị lính có khả năng phá nát cả game.
“Cô nên cố gắng tiến hóa đến các hình dạng sau đó nữa. Chúc may mắn, Sérignan.”
Tôi chắc chắn rằng Sérignan sẽ nhanh chóng tiến hóa thôi. Bây giờ, chúng tôi chỉ cần tập trung vào cuộc chiến tranh với Maluk.
++++++
Trong khi đó, tại vương quốc Maluk...
“Hmm. Thế, các hiệp sĩ dòng thánh Augustine đã bị tiêu diệt sạch sẽ rồi sao.”
Vua Ivan II, người đang trị vì Maluk, đang chăm chú đọc đi đọc lại cái báo cáo đáng kinh ngạc này. Đã rất nhiều năm kể từ lúc ông được thừa kế ngai vàng, dưới sự cai trị của đức vua, vương quốc đã có những bước phát triển vượt bậc.
Vua Ivan II đã hết sức nỗ lực để nâng cấp các trang trại, giúp cho những người nông dân có những vụ mùa bội thu để luôn đảm bảo nguồn cung lương thực dồi dào cho các thành phố lớn. Đức vua cũng đã xây dựng một hệ thống pháo đài và thành lũy dọc theo biên giới phía nam để chống lại các cuộc xâm lược của nước láng giềng, vị vua muốn cho dân chúng của mình có được một cuộc sống yên bình.
Nhờ những thành quả phát triển về kinh tế và quân sự, vua Ivan II đã được dân chúng hết lòng tôn kính. Mọi người còn yêu mến đức vua vì ngài có lối sống vô cùng đơn giản, không hề xa hoa phung phí như là một tín đồ trung thành của Thần Ánh Sáng, đức vua đã tuân thủ chặt chẽ theo đúng với các điều được răng dạy trong giáo lý của Giáo Hội Ánh Sáng, đó là sự khiêm nhường và tính tiết kiệm. Ngược lại, sự tôn kính của dân chúng cũng đã hỗ trợ rất nhiều cho nhà vua.
Vua Ivan II có bốn người con: đại hoàng tử vừa được sắc phong là thái tử và sẽ là người thừa kế ngai vàng trong tương lai, nhị hoàng tử đang cố gắng học tập để trở thành một quân sư đắc lực cho anh trai của mình, trưởng công chúa vừa được gả cho một vị hoàng tử nước láng giềng, nhị công chúa vẫn còn là một đứa trẻ. Nhà vua xem các vị hoàng tử và công chúa như những viên ngọc đáng yêu và quý báu nhất mà ông từng có.
“Không phải kẻ địch chỉ là một nhóm yêu tinh thôi sao?” tể tướng Slava Smirnenski đã hỏi như thế. “Thật khó có thể tin là các hiệp sĩ dòng thánh Augustine, những hiệp sĩ tinh nhuệ nhất của chúng ta, đã bị xóa sổ hoàn toàn bởi bọn dị giáo chỉ biết sống chui nhủi trong rừng.”
Tể tướng Slava đã tận tụy phục vụ cho đức vua Ivan II và vương quốc Maluk với một tấm lòng trung thành tuyệt đối. Một số thành tựu phát triển bậc nhất mà đức vua đạt được đều nhờ vào những lời khuyên can thẳng thắn của vị tể tướng này. Vua Ivan II đã hết mực tin tưởng vào vị tể tướng, người rất có chính kiến và không thể nào bị mua chuộc.
Slava chính là người đã đề xuất với nhà vua phái những hiệp sĩ dòng thánh Augustine tấn công vào làng của các yêu tinh. Viên tể tướng đã nhận được một số báo cáo đáng tin cậy về việc có một số người dân “mẫu mực” của vương quốc đã bị các yêu tinh tấn công, đã có hàng chục vụ thương vong diễn ra, thế là vị tể tướng đã đề nghị nhà vua phái đội quân của mình đến tiêu diệt lũ yêu tinh. Thế nhưng sự việc đã diễn ra ngoài dự đoán của tất cả mọi người, các hiệp sĩ mới chính là những người bị tiêu diệt toàn bộ.
“Vâng, họ đã bị đánh bại,” Omari Odevski, bộ trưởng bộ quốc phòng đã trả lời như thế. “Chúng ta phải nghĩ ra một kế sách đối phó ngay lập tức. Chúng ta có lẽ phải đối mặt với một kẻ thù dấu mặt. Có thể đó là một đội quân của đế quốc Nyrnal ở phương Nam, cái bọn lúc nào cũng nhăm nhe xâm lược chúng ta với mưu đồ cướp đất của chúng ta.”
Dòng sông Themel chảy giữa hai quốc gia được xem là một ranh giới cũng như là một rào cản tự nhiên, chính vì thế mà đế quốc Nyrnal đã không thể nào tiến quân lên hướng Bắc để tấn công thẳng vào Maluk. Tuy nhiên, họ có thể hành quân vòng qua khu rừng của yêu tinh, nơi nằm ngay tâm của bản đồ, và sau đó, đội quân của họ có thể dễ dàng tấn công vào Maluk.
Thế nhưng con đường đó lại hoàn toàn không hề dễ đi, không có những con đường bằng phẳng nào trong khu rừng cả và không có làng mạc hay thị trấn nào để làm nơi dừng chân cũng như tiếp tế lương thực, và trên hết, khu rừng là nơi ẩn nấp của hàng đống các con quái vật cũng như các loài thú hung dữ khác nữa. Nếu xem xét hết các yếu tố trên, một đạo quân đột nhiên xông ra tấn công từ hướng khu rừng yêu tinh là một việc không tưởng.
Ngay cả khi chỉ cử một toán lính nhỏ để dễ dàng di chuyển xuyên qua khu rừng thì như thế cũng đòi hỏi tốn nhiều công sức, thế nên để cho một đội quân đông đảo có thể hành quân xuyên qua khu rừng, chúng ta phải có một đội hậu cần hùng hậu và một nguồn tài nguyên cực lớn đến mức không tưởng mới có thể thực hiện được.
Cây cối sẽ chặn bước di chuyển của các cỗ xe ngựa, những con đường mòn nhỏ hẹp sẽ gây khó khăn cho sự di chuyển của các kỵ binh, những con sông và những con suối sẽ là những thách thức cho đội trọng giáp nếu muốn băng qua. Bộ trưởng Omari nghĩ ý tưởng hành quân băng qua khu rừng là một việc khó khăn, nhưng họ vẫn phải thận trọng với mọi tình huống, mặc dù đó là một con đường đầy thách thức, nhưng không phải là hoàn toàn không có khả năng xảy ra.
“Hoàng đế Maximillian không phải là một người đáng tin cậy. Gã hai mặt đó đã từng đưa ra lời hứa sẽ đình chiến, thế nhưng ngay sau đó hắn lại tráo trở và xua quân tấn công vào miền nam nước ta. Thần sẽ không còn bị bất ngờ bởi bất cứ hành động nào từ vương quốc hiếu chiến đó cả. Có lẽ chúng cũng đã mua chuộc lũ yêu tinh để biết được con đường an toàn có thể dùng để đi xuyên qua khu rừng rồi cũng nên.”
“Ngay cả bọn yêu tinh cũng là lũ không đáng tin.”
Có một sự phân biệt chủng tộc diễn ra giữa loài người và các chủng tộc không phải con người. Các yêu tinh thì sợ hãi con người trong khi các người lùn thì khinh bỉ con người, còn loài người lại coi hai chủng tộc trên là lũ thấp kém.
Con người xem yêu tinh như bọn mọi rợ sống trong rừng vì nền văn minh không hề phát triển, họ không thể xây dựng được các thành phố. Trong mắt loài người, những yêu tinh là các sinh vật không đáng tin, là những kẻ dị giáo đi tôn thờ những cái cây thay vì Thần Ánh Sáng. Thậm chí có một tin đồn lan truyền mà hầu hết ai cũng tin: yêu tinh thích tiến hành các nghi lễ hiến tế con người.
À vâng, những tin đồn.
Yêu tinh là lũ man rợ. Yêu tinh thích lột da người và treo những tấm da lên như những chiến lợi phẩm. Yêu tinh thích ăn thịt các em bé loài người. Yêu tinh sẽ bắt cóc các trinh nữ và sẽ hiến tế họ cho các vị thần rừng. Nếu nữ hoàng của Arachnea nghe được những tin đồn này, cô ấy chắc chắn sẽ nhạo báng và cười cợt vào chúng. Các yêu tinh, nói theo một kiểu nào đó, đã bị xúc phạm và bị chà đạp một cách tàn nhẫn bởi những tin đồn vô căn cứ của loài người, đó là một sự tổn thương sâu sắc giống như bị đâm dao vào tim vậy.
“Chúng ta phải xóa sổ hoàn toàn lũ yêu tinh. Nếu chúng ta có thể giành quyền kiểm soát khu rừng khỏi tay bọn chúng, đế quốc Nyrnal sẽ không thể xua quân tấn công chúng ta từ hướng đó nữa.”
“Khanh cần tổng cộng bao nhiêu binh lính để xóa sổ bọn yêu tinh?” đứa vua hỏi.
“Năm ngàn người hoặc hơn một chút là đủ, thần tin là vậy,” Omari đáp. “Bọn yêu tinh rất yếu. Những mũi tên của chúng không thể nào xuyên thủng các bộ giáp của chúng ta. Năm ngàn tinh binh đã đủ để càn quét toàn bộ khu rừng phía đông và giải phóng vương quốc của chúng ta khỏi mối hiểm họa này.”
“Nhưng chúng ta vẫn chưa biết chuyện gì đã xảy ra với các hiệp sĩ dòng thánh Augustine? Có lẽ lũ yêu tinh đã liên minh với đế quốc Nyrnal rồi chăng? Trong trường hợp đó, chúng ta cần phái một đội quân đông đảo hơn nữa.”
“Ngài nói đúng, thưa bệ hạ. Thế nhưng, việc tiếp tế lương thực trong rừng sẽ là một rào cản,” tể tướng Slava lên tiếng. “Ngay cả trong trường hợp đế quốc Nyrnal được tiếp tế lương thực từ làng yêu tinh, họ cũng không thể thu đủ thực phẩm để có thể cung cấp cho một đội quân đông đảo và như thế Nyrnal vốn không thể xuất binh. Từ tin tình báo mà thần nhận được, chỉ có khoảng một ngàn yêu tinh đang có mặt trong khu rừng mà thôi.”
Bộ trưởng Omari giữ thái độ im lặng, đắm chìm trong suy nghĩ của bản thân. Về vấn đề lương thực, mua thực phẩm từ những nguồn cung ở gần cũng là một cách giải quyết. Thế giới này không hề có các phương tiện vận chuyển hiện đại hay không có những vũ khí nóng giống như súng, thế nên các lữ khách muốn băng qua rừng đều phải đến mua lương thực từ các nông trại gần đó hay sẽ thực hiện các cuộc cướp bóc để duy trì nguồn thực phẩm cho mình. Và về vấn đề quân đội, rõ ràng là với số lượng yêu tinh ít ỏi đang có mặt trong rừng, chúng hoàn toàn không có cách nào có thể tập hợp được một đội quân chiến đấu đông đảo.
“Hmm. Như vậy có nghĩa là không có khả năng có quá nhiều binh lính đang phục kích trong làng yêu tinh. Vậy là đạo quân của họ đủ lớn để có thể tiêu diệt toàn bộ các hiệp sĩ dòng thánh Augustine nhưng không quá khổng lồ để có thể tiến hành một cuộc tấn công quy mô lớn, có phải ý các khanh là vậy không?” đức vua đưa ra kết luận.
“Thần nghĩ là như vậy,” bộ trưởng Omari gật đầu đồng ý. “Thế nhưng, thần vẫn chưa hiểu được làm cách nào mà Nyrnal có thể thực hiện được việc đó. Có lẽ họ đã phát triển được một loại vũ khí có sức công phá lớn và chỉ cần một nhóm nhỏ binh lính để điều khiển, hay cũng có thể họ đã xua lũ Wyvern của mình ra. Nhưng cho tới giờ, chúng ta vẫn chưa nhận được bất cứ thông tin nào về việc Nyrnal đang cho phát triển một thứ vũ khí mới, thần nghiên về giả thuyết là họ đã phái những con Wyvern đến đây.” [note23729]
Đế quốc Nyrnal rất nổi tiếng về việc sử dụng các phi đội Wyvern. Trong các đạo quân chủ lực của Nyrnal, chỉ có duy nhất đạo quân này có khả năng chiến đấu trên không. Đã có rất nhiều người thắc mắc không biết vì sao chỉ có Nyrnal có khả năng điều khiển lũ Wyvern, nhưng không ai biết được câu trả lời.
“Với sự suy đoán đó, các khanh thấy chúng ta sẽ cần phái một đội quân khoảng bao nhiêu người để có thể tiêu diệt toàn bộ lũ yêu tinh và cả đội quân của Nyrnal ở đó?
“Từ mười đến hai mươi ngàn tinh binh là đủ đem đến chiến thắng cho chúng ta. Mặc dù chiến phí cho một đội quân đông đảo như thế là rất cao, nhưng chúng ta chắc chắn sẽ đè bẹp kẻ thù và khiến Nyrnal phải quy phục chúng ta.”
Mười đến hai mươi ngàn quân lính…đó chỉ là một phần trong tổng số binh lực của Maluk, thế nhưng chiến phí đắt đỏ phải bỏ ra cho đạo quân đông đảo như thế thì không thể nào vua Ivan II không đắn đo. Và tất cả chỉ vì để chống lại một đội quân mà họ vẫn chưa biết có tồn tại hay không.
“Có thật sự là đế quốc Nyrnal đã phái một phi đội Wyvern vào khu rừng yêu tinh không?”
“Đó là lý do duy nhất mà thần có thể nghĩ ra được,” bộ trưởng Omari đáp lời nhà vua. “Ngài có thể tin là Thánh quốc Frantz hay Công quốc Schtraut đã xuất binh tấn công chúng ta hay không? Đó là chuyện không thể nào xảy ra.”
“Ta đoán là chúng ta không còn sự lựa chọn nào nữa rồi. Hãy hạ lệnh cho quân lính chuẩn bị, sáng sớm mai, chúng ta sẽ tấn công vào rừng. Ta ra lệnh cho các ngươi phải quét sạch kẻ thù của chúng ta. Không được để cho bất kì tên nào sống sót.”
“Chúng ta cũng nên gửi một công hàm cho sứ giả Nrynal, yêu cầu họ rút tất cả quân đội của mình ra khỏi lãnh thổ của chúng ta ngay lập tức. Nếu Nrynal không chấp nhận, chúng ta sẽ xử lý đám lính của họ theo cách của mình.” Tể tướng Slava đề xuất thêm.
“Cứ làm theo lời tể tướng. Ta rất mong chờ để nghe tin chiến thắng từ các khanh.”
“Tuân lệnh bệ hạ. Chúng thần sẽ chiến thắng bằng mọi giá.”
Và thế là không một ai trong số họ nhận ra rằng cái thứ đang ẩn nấp trong khu rừng của yêu tinh hoàn toàn không phải là toán quân du kích của đế quốc Nrynal.
++++++
Một buổi lễ diễu hành để phô bày sức mạnh quân sự đã diễn ra rầm rộ xuyên khắp các con đường của thủ đô Maluk, thành phố Siglia. Những người lính trong những bộ áo giáp bước đều theo nhịp điệu của những tiếng kèn và trống đang vang lên. Kỵ binh, đội quân đầy kiêu hãnh và tự hào nhất của Maluk, đang bước đều nhịp nhàng theo sau các lá quốc kì.
Một lực lượng gồm 15,000 lính tinh nhuệ đã được huy động, nhưng chỉ một phần trong số đó tham gia vào buổi diễu hành. Đội quân tiên phong đã xuất phát thẳng đến Leen trước, đó là thị trấn nằm gần khu rừng của các yêu tinh nhất, các đạo quân còn lại sẽ hội hợp với đội tiên phong tại Leen.
“Tôi không thấy bất kì một pháp sư nào ở đây cả.”
“Các pháp sư sẽ không tham gia vào cuộc diễu hành đâu.”
Chỉ một vài trong số 15,000 lính là pháp sư. Các pháp sư vừa có vai trò yểm trợ trong chiến đấu vừa là đội hậu cần, sự hiện diện của họ rất quý giá trong các trận chiến. Các pháp sư có thể trút một cơn mưa hỏa cầu về phía quân thù giống y như những máy phóng tên lửa thời nay, và họ cũng có thể giúp chữa lành các vết thương một cách thần kỳ. Gía trị của họ trên chiến trường đã quá rõ ràng, điển hình như vết thương của một hiệp sĩ dòng thánh Augustine đã được chữa lành hết sức nhanh chóng nhờ vào một pháp sư. Phải cần một thời gian rất dài mới có thể học được pháp thuật, tuy nhiên, khi đã thành thạo, nó sẽ là một tài nguyên rất quan trọng trong chiến đấu.
Các pháp sư đều không thích bị chú ý. Thế nên họ thường tránh xa các lễ hội đông đúc, và họ cũng nghĩ rằng lối ăn mặc luộm thuộm của mình không hề phù hợp với các lễ hội hào nhoáng như vậy; còn một nguyên nhân khác nữa, các pháp sư đa phần đều là những tuýp người hướng nội nên họ không hề giỏi ứng xử trong các hoạt động giao tiếp xã hội nhộn nhịp như thế này.
“Chúng ta có thể thắng cuộc chiến không phụ hoàng?” Elizabeta, nhị công chúa lên tiếng hỏi đức vua.
“Dĩ nhiên rồi,” vua Ivan II khẳng định. “Đây là những chiến binh mạnh nhất và đáng tự hào nhất của đất nước chúng ta. Lũ yêu tinh và đội quân của đế quốc Nrynal không thể nào đánh bại được họ đâu con yêu.”
Cô công chú nhỏ chỉ trong độ tuổi khoảng mười hai đang nhìn cuộc diễu hành với ánh mắt chứa đầy sự tò mò. Dường như tâm trí nhỏ bé của cô đã hoàn toàn bị hấp dẫn bởi cuộc diễu hành này. Biểu hiện thích thú của vị công chúa giống như là cô đang tự thiết kế một buổi duyệt binh với đám lính đồ chơi của mình. Cặp mắt mang màu xanh dương thuần khiết ấy dường như có thể làm xóa nhòa đi tất cả sự dơ bẩn và mọi tội lỗi trên thế giới này.
“Con nghe nói yêu tinh là những sinh vật tàn ác. Họ chuyên phục kích trong rừng để tấn công các thợ săn, lột da của họ và ăn tươi nuốt sống họ. “
“Đúng vật đấy, Elizabeta. Yêu tinh có thể có vẻ ngoài trông rất quyến rũ, nhưng thực chất chúng là loài quỷ dữ, những kẻ có linh hồn đã bị nhuộm đen bởi các vị thần tà ác. Thật đáng tiếc khi vào lúc ban đầu, chúng cũng được sinh ra với trái tim chân thành, đáng lẽ chúng nên tôn thờ Thần Ánh Sáng.”
Thần Ánh Sáng là vị thần duy nhất được Giáo Hội Ánh Sáng thờ phụng. Đó là vị thần được tôn kính bởi hầu hết mọi người sống ở lục địa này, bất kì ai thờ phụng những vị thần khác đều bị đàn áp và bị xem là bọn dị giáo. Yêu tinh là chủng tộc tôn thờ các vị thần rừng, thế nên họ bị con người chán ghét, bị xua đuổi, bị xa lánh và được đánh giá là một mối nguy hiểm cho loài người.
“Ô, con hy vọng là các hiệp sĩ sẽ tiêu diệt được hết tất cả yêu tinh. Biết được có một chủng tộc khủng khiếp như thế tồn tại khiến con sợ đến mất ngủ mất thôi.”
“Sẽ ổn cả thôi, con yêu. Để bọn chúng tồn tại là một sự sai lầm. Đáng ra, chúng ta phải nên xóa sổ bọn chúng sớm hơn. Nếu chúng ta tiêu diệt hết yêu tinh ngay từ đầu, trận đánh với quy mô lớn thế này đã không cần phải xảy ra.”
Người dân của vương quốc Maluk tin rằng bất cứ ai không tôn thờ Thần Ánh Sáng đều là bọn ngu muội và kém văn minh, còn thua cả lũ súc vật.
“Phụ hoàng, chúng ta hãy cùng cầu nguyện với Thần Ánh Sáng để xin người luôn soi sáng và bảo vệ cho các chiến binh của chúng ta. Chúng ta cầu mong bọn dị giáo sẽ phải đón nhận sự trừng phạt tương xứng với tội lỗi mà chúng đã gây ra, và cầu mong là hòa bình sẽ luôn đến trên vương quốc tươi đẹp này.”
“Đúng vậy, con yêu, hãy cùng cầu nguyện cho lũ yêu tinh tà ác kia sẽ bị xóa sổ hoàn toàn, và tham vọng xâm lược của đế quốc Nyrnal cũng sẽ bị dập tắt.”
Đội quân bao gồm 15,000 tinh binh xuất phát từ thủ đô Siglia được đặt tên là Quân Đoàn Viễn Chinh Phương Đông. Và thế là cùng với lời cầu nguyện của đức vua và công chúa, họ đã tiến thẳng đến khu rừng yêu tinh mà không hề hay biết điều gì đang chờ đợi họ ở nơi đó…