Chúng là một đội quân kinh tởm và xấu xí.
Một tập hợp của những sinh vật tà ác và khát máu.
Một cơn ác mộng mà không ai có thể đào thoát.
Một biểu tượng của cái chết tàn khốc nhất.
Chúng được xem như là những sứ giả của quỷ dữ, điềm báo trước của thảm họa sắp ập tới.
Chúng là tiếng gọi của thần chết, [note23549] giống y như đại dịch “Cái chết đen” khi xưa;[note23531] chúng hân hoan nhảy múa quanh các xác chết, tổ chức những “Vũ hội cõi âm” để vui đùa giữa sự sống và cái chết. [note23550]
Đạo quân của chúng di chuyển như dòng nước lũ uốn lượn, nhấn chìm tất cả làng mạc, thành phố, quốc gia trong một sự điên loạn tột cùng.
Tên của những sinh vật đang di chuyển vội vàng và dẫm đạp lên nhau đó là….
++++++
Tại một khoảng thời gian nào đó, có một trò chơi chiến thuật thời gian thực được phát hành. Bối cảnh trò chơi là một thế giới giả tưởng, nơi xảy ra cuộc chiến giữa vô số chủng tộc nhằm giành lấy quyền lực tối cao nhất. Trò chơi có tổng cộng hai mươi mốt phe, mỗi phe sẽ theo một trong ba hướng: tốt, trung lập và quỷ. [note23532]
Marianne là ví dụ của một phe tốt, nguồn sức mạnh của họ là từ đức tin. Gregoria là ví dụ cho một phe trung lập, được cai trị bởi tộc rồng từ ngàn xưa. Flame là ví dụ cho một phe quỷ, một bộ tộc man rợ chỉ tồn tại vì một mục tiêu duy nhất là tiêu diệt thế giới.
Tôi nhớ như in trong đầu tất cả đặc tính của từng chủng tộc và từng phe trong game. Mỗi chủng tộc và mỗi phe đều có các đạo quân riêng biệt và có cấu trúc quân đội khác nhau để người chơi có thể thoải mái vui đùa và xây dựng chiến thuật độc nhất cho riêng mình. Trong tất cả các phe của trò chơi, tôi thích nhất là một phe quỷ có tên gọi là Arachnea.
Arachnea gồm nhiều chủng loại côn trùng – hay nói cho đúng hơn là những đơn vị lính của phe này có hình dạng tương tự như những con nhện -- và tập tính xã hội của chúng theo chế độ chuyên quyền. Chúng sống theo kiểu bầy đàn và mọi hoạt động đều xoay quanh một con “Nữ hoàng”.
Khi tấn công, Arachnea luôn tấn công theo đàn và ăn tươi nuốt sống kẻ thù, chỉ chừa lại những bộ xương nằm chổng chơ sau các cuộc tấn công của chúng. Chúng tấn công các phe khác một cách ngẫu nhiên và không bao giờ có bất kì một hoạt động ngoại giao nào. Cũng không phải là làm quá khi nói đùa rằng chúng giống hệt một đạo quân phát xít. Tuy nhiên, đó là phe dễ chơi nhất đối với tôi và tôi đã trót mê mẩn tất cả đơn vị lính của Arachnea. Mỗi khi đấu trực tuyến, tôi luôn chọn phe Arachnea và chắc chắn sẽ không thay đổi.
Để kết thúc một trận đấu nhanh chóng, ta cần có một chiến thuật hợp lí; hoặc đằng sau hệ thống phòng thủ của phe, ta cần xây dựng được một đội quân đủ lớn để càn quét khắp bản đồ. Nâng cấp lên đơn vị lính mắc tiền nhất của phe mình để dễ dàng nghiền nát kẻ thù chỉ với một đạo quân duy nhất cũng là một trong các chiến thuật tốt để giành chiến thắng.
Nếu bạn ngắm nhìn thiết kế bên ngoài của các đơn vị lính của Arachnea đủ lâu, bạn sẽ nhận thấy chúng có thiết kế cân bằng và có tầm di chuyển rộng. Tôi đã giành vô số chiến thắng cùng với chúng, thậm chí tôi còn thắng cả khi tham gia một số giải đấu trực tuyến. Với chuỗi thắng liên tiếp của mình cùng phe Arachnea, tôi được các người chơi khác gọi bằng biệt danh “Chị đại côn trùng”. Tôi đã nghĩ đó là một biệt danh nhỏ nhỏ đáng yêu và khá quyến rũ nên đã chấp nhận luôn.
“Chị đại côn trùng thật sự là bậc thầy sử dụng Arachnea.”
“Cô thật sự thích mấy con côn trùng phải không? Tôi thì không thể chịu nỗi lũ nhện đó đâu :x”
“Ê Chị đại côn trùng, tôi nghe đồn đã xuất hiện một chiến thuật mới có thể đối phó với với chiến thuật tấn công diện rộng mà cô ghét đó.”
Tôi nhớ lại một vài đoạn tán gẫu giữa mình với những người bạn trong game. Những cuộc trò chuyện của chúng tôi lúc nào cũng sôi nổi, chẳng hạn như có lúc, chúng tôi ăn mừng việc thí nghiệm thành công một chiến thuật mới hay là khi phá vỡ được một số kỷ lục trong game.
Mặc dù đã chơi trò này trong nhiều năm, tôi không thể nào nói chính xác được tên trò chơi là gì.
Tôi không thể nhớ ra.
Tại sao tôi…?
Tôi đang ở đâu đây?
Ký ức của tôi quá hỗn loạn…
Click... Clack...
Một âm thanh kì lạ vang lên làm tôi giật mình tỉnh táo lại.
Click... Clack...
Đó là một âm thanh kì dị không giống như tiếng tick tắc của bất kì cái đồng hồ nào. Nó giống như là…âm thanh của một chiếc kim bấm đang lập đi lập lại nhiều lần. Có thể đó là âm thanh phát ra khi một mảnh kim loại va chạm với một mảnh kim loại khác. Dù đó là đi nữa, thứ âm thanh này cũng không dễ chịu chút nào. Nó cứ vang lên đều đặn bên tai khiến thần kinh tôi cảm thấy căng thẳng tột cùng, tôi thật sự muốn đá nó ra khỏi đầu mình.
“Cái quái gì…?”
Tôi nhìn xung quanh nhưng đầu óc vẫn còn cảm thấy quay cuồng. Tức thì, tôi quên cả thở. Trước mắt tôi là một con nhện siêu lớn, so với nó, loài người trông thiệt là nhỏ bé. Không….có lẽ nó là một con kiến? Hay một con bò cạp mới đúng chứ?
Hình ảnh sinh vật không thể nào miêu tả bằng lời một cách chính xác này khiến tôi quá hoảng sợ và nhanh chóng lùi lại phía sau. Lưng của tôi đập ngay vào bức tường cứng và lạnh lẽo đằng sau. Không có đường lui. Tôi liếc nhìn xung quanh một cách nhanh chóng, thứ tôi thấy là hàng trăm con nhện đang bò lúc nhúc xung quanh giữa một không gian tối tăm. Lần đầu tiên trong đời, tôi cảm nhận được một sự sợ hãi tột độ khiến tôi lạnh cả sống lưng.
Chúng sẽ ăn tươi nuốt sống mình mất, tôi đã nghĩ thầm trong bụng như vậy.
“Nữ hoàng đã thức giấc.”
“Thật tuyệt vời. Thật xinh đẹp.”
Trong khoảng khắc những sinh vật này cất tiếng nói, một ký ức chợt lóe lên trong đầu tôi. Chẳng phải những sinh vật này là những đơn vị lính của phe Arachnea mà tôi đã nuôi nấng trong nhiều năm đây sao? Chẳng phải…bọn chúng là chủng tộc “Swarm” trong game hay sao?
Tôi đã nhớ ra rồi – những bé nhện này là một phần của tộc “Swarm”, chúng là một phần của đàn quân quỷ Arachnea. Lớp vỏ với những đường cong mềm mại màu đen bóng chạy dọc trên bề mặt…Những hàm răng sắc nhọn có thể dọa chết khiếp những ai vô tình nhìn thấy….Những phần như những chiếc lưỡi hái được gắn thêm trên hai chân trước có thể dễ dàng đâm xuyên qua bất cứ ai hay bất cứ thứ gì…Những cái đuôi chứa đầy chất độc nguy hiểm cũng góp phần làm tôn thêm sự duyên dáng cho lớp vỏ ngoài của chúng.
Chúng giống hệt những con “Swarm” mà tôi đã dành hàng ngàn giờ để nuôi nấng, chỉ có cái màn hình máy tính mới ngăn cách được tôi và chúng mà thôi. Con đang đứng trước mặt tôi có những chiếc lưỡi hái dài và sắc nhọn và hoàn toàn không cân xứng với cơ thể cũng như với những cái chân dài, mảnh khảnh của nó. Đây là đặc điểm của loại “Nhện Máy Cưa”, một loài “Swarm” có thể dễ dàng sản xuất hàng loạt vào thời điểm đầu game. [note23533]
Không sai được nữa. Tôi đã sử dụng rất nhiều đội quân loại “Swarm” này để tiêu diệt các phe đối thủ hàng chục lần. Không có đơn vị lính nào có thể khiến tôi thân thuộc hơn được nữa. Thậm chí chúng còn là con át chủ bài giúp tôi giữ mạch chiến thắng trong một số giải đấu trực tuyến.
Nếu tôi nhìn xa đằng sau lũ “Nhện Máy Cưa”, tôi có thể thấy cả những con “Nhện Thợ” [note23534]. Chúng là những đơn vị xây dựng được dùng để xây nên những công trình mới, sửa chữa những cái cũ và sản xuất vũ khí công thành. Tôi thường bị mê hoặc bởi cách thiết kế và kiểu xây dựng theo lối kiến trúc côn trùng của chúng. Những kiến trúc đó nhìn thì hơi kì dị nhưng đều có nét đẹp tìm ẩn riêng, khi nhìn thấy những công trình đó, chúng ta dễ dàng liên tưởng ngay đến những thước phim trong một bộ phim kinh dị chất lượng cao nào đó. [note23535]
Bên cạnh đó, còn có một số con “Nhện Đào Hang” đứng kế bên “Nhện Thợ”. Chi phí để sản xuất ra chúng cao hơn “Nhện Máy Cưa” nhưng đổi lại chúng có một kỹ năng khá độc đáo – đào những cái hang trú ẩn dưới lòng đất và đào đường hầm tiến thẳng đến căn cứ kẻ thù. Chúng khá là có ích cho một cuộc đột kích bất ngờ, nhưng khá là khó để điều khiển. Tuy nhiên, một khi đã trở thành chuyên gia điều khiển “Nhện Đào Hang”, chúng sẽ chứng minh mình là một đạo quân đáng tin cậy, giúp người chơi dễ dàng hạ được thành trì của kẻ địch mà không cần sử dụng bất kì một vũ khí công thành nào. [note23536]
Làm sao tôi lại quên mất những sinh vật này sau khi đã sử dụng chúng trong trò chơi hàng năm trời được vậy? Không…Tại sao trí nhớ của tôi lúc đầu lại mơ hồ như vậy? Dù sao thì đây là đâu? Tại sao tôi ở đây?
“Nữ hoàng đã quay về.”
“Vinh quang cho Arachnea.”
Tôi biết mà. Chúng thật sự là những con “Swarm” trong game, vậy đây là doanh trại của Arachnea sao. Nhưng mà tôi làm gì ở đây thế này? Arachnea hoàn toàn không có thực và chỉ tồn tại trong thế giới game thôi mà. Có phải tôi đang nằm mơ chăng? Không, mọi thứ quá mức sinh động, không giống là một giấc mơ.
Tôi vươn tay chạm vào một trong số những sinh vật này. Tôi có thể cảm nhận được sự mềm mại của cơ thể con “Swarm”. Âm thanh vang lên khi những chiếc răng nanh của chúng chạm vào nhau quá thật để có thể nói đây là một giấc mơ. Đây là sự thật. Những con “Swarm” trước mặt tôi, cái hang động lạnh lẽo này – tất cả đều là sự thật. Những thứ mà tôi từng nghĩ chỉ tồn tại trong trò chơi yêu thích của mình đang được miêu tả cực kì chi tiết ngay trước mắt tôi.
“Hãy ra lệnh cho chúng thần, thưa nữa hoàng.”
“Chúng thần đang mong chờ một người lãnh đạo. Một thủ lĩnh dẫn dắt chúng thần.”
“Một vị nữ hoàng sẽ dẫn chúng thần đến chiến thắng.”
“Một vị nữ hoàng để chúng thần có thể phục vụ và là người sẽ ban mệnh lệnh cho chúng thần.”
Những con “Swarm” thi nhau cất tiếng, mặc cho tôi còn đang đứng phân vân. Sau đó, tất cả bọn chúng đều giơ hai chân trước lên cao và cúi thấp đầu – hành động phục tùng của Arachnea. Chúng thể hiện hành động này mỗi khi được người chơi sản xuất ra và mỗi khi chúng thắng trận. Đó là hành động thân thiện duy nhất mà các chủng loài côn trùng thuộc phe Arachnea có thể làm. Chúng sẽ không thể hiện hành động này với bất kì ai khác ngoài người chơi. Tất cả kẻ khác sẽ được chào đón bằng những cái lưỡi hái, những hàm răng và những chiếc đuôi sắc nhọn để những con “Swarm” có thể dễ dàng xé xác họ không một chút thương tiếc và sau đó, chúng sẽ ăn tươi nuốt sống cơ thể họ.
Vấn đề ở đây là tôi không phải là nữ hoàng. Ngay cả khi chúng gọi tôi là nữ hoàng, tôi cũng không thể đóng vai trò của một vị nữ hoàng thật sự. Tôi đã sẵn sàng tâm lí để đi khẳng định lại với lũ “Swarm” đang tôn thờ tôi rằng mình không phải là nữ hoàng của chúng.
“Tôi không phải nữ hoàng của các người” tôi nói với lũ “Swarm” một cách kiên quyết.
“Không. Ngài chính là nữ hoàng.”
“Không có gì phải nghi ngờ cả, ngài chính là nữ hoàng của chúng thần.”
“Chằng lẽ, ngài đã quên hết về những lần ngài đã dẫn chúng thần đến thắng lợi sao?”
Những lần trước? Tôi đã từng dẫn dắt chúng đến thắng lợi? Có phải chúng đang nói đến những trận đấu trực tuyến trước đây? Bọn chúng vẫn nhớ đến những chiến thắng của tôi nhưng tôi chẳng thể nhớ nổi mình đến đây bằng cách nào là sao?
“Hãy dẵn dắt chúng thần từ hôm nay trở đi như lúc trước, thưa nữ hoàng.”
“Nữ thần chiến tranh, nữ hoàng bất khả chiến bại của chúng thần. Ôi, vinh quang cho Arachnea.”
“Nữ hoàng, hãy ra lệnh cho chúng thần. Hãy dẫn chúng thần đến chiến thắng.”
Từng con “Swarm” đều nói giống hệt nhau. Đó là bởi vì chúng đang hành động theo một ý thức tập thể và chỉ xoay quanh nữ hoàng như trung tâm. Tất cả là một, một là tất cả. Vô số những con “Swarm” ở đây hành động theo một mong muốn chung, chúng không có mong muốn cá nhân.
Hàng trăm con “Swarm” thật sự tin tôi là nữ hoàng của Arachnea. Điều gì sẽ xảy ra nếu tôi cứ tiếp tục phủ nhận? Làm sao đây, khi mà bây giờ, bản thân tôi cũng bắt đầu cảm thấy ý thức của mình đang dần hòa chung vào ý thức tập thể của chúng?
A, tôi có thể cảm giác ý thức của tôi đã liên kết với ý thức tập thể của chúng. Tôi có thể biết những gì chúng đang nghĩ. Những con “Swarm” này thật sự tin tôi là nữ hoàng của chúng và chúng khao khát chiến thắng, mặc dù chúng không hiểu là loại chiến thắng nào. Bọn chúng tôn thờ tôi như nữ hoàng nhưng tôi không thể hiểu vì sao như vậy. Nếu tôi tiếp tục từ chối, chuyện quái gì sẽ xảy ra với tôi?
“Ahaha... Ahahahaha!”
Tôi không thể làm gì ngoài phá lên cười. Tôi dự định sẽ làm gì đây? Tâm lí của tôi còn khá vững, những thứ điên rồ này không thể dễ dàng bẻ gãy đầu óc tôi và làm tôi phát điên lên đâu, thế nên tôi phải tập trung toàn bộ tinh thần của mình để cố gắng thích nghi với tình huống này. Trong khi tâm trí tôi đang cố gắng hết sức dữ dội để giải quyết tình huống phi lí này, lí trí của tôi hét ầm lên và đề nghị bỏ chạy ngay. Tuy nhiên, linh tính lại mách bảo rằng tôi nên ở lại.
Thành thật mà nói, nếu có thể phát điên thì mọi việc sẽ dễ giải quyết hơn nhiều.
Nhưng tôi không điên nên tôi phải lựa chọn thôi. Nếu tôi tiếp tục từ chối là nữ hoàng của chúng, Arachnea – chủng tộc mà tôi không thể chống lại – có thể sẽ từ bỏ tôi và xé tôi thành trăm mảnh. Nếu tôi xác nhận là nữ hoàng của chúng, tôi sẽ phải dẫn dắt những con côn trùng đáng yêu và quý giá này.
Tôi không muốn chết. Tôi cũng không ngu xuẩn để chọn cho mình con đường chết. À thì, một vài phần trong tôi nói là nên từ bỏ và chấp nhận cái chết đi, nhưng giọng nói đó cực kì nhỏ, tôi không thể nghe rõ. Một giọng nói mạnh mẽ hơn vang lên thôi thúc tôi phải sống.
Trên hết, tôi không muốn phản bội lại sự kỳ vọng của những con “Swarm” đã cùng tôi chiến đấu trong nhiều năm, mặc dù chỉ trong một thế giới ảo. Thậm chí khi đó chỉ là một trò chơi, bọn chúng cũng đã chiến đấu vì tôi trong một thời gian dài mà. Chúng là những người bạn, cũng là những thuộc cấp đáng tin cậy nhất của tôi.
Khi tôi nghĩ như vậy, tôi không còn phân vân nữa. Câu trả lời đã hiện lên rõ ràng. Không có lựa chọn nào khác, không còn con đường nào khác có thể đi.
“Tốt lắm.”
Tôi đứng dậy. Với mái tóc đen dài tung bay phía sau, tôi tuyên bố “Ta, nữ hoàng của các ngươi, sẽ dẫn dắt các ngươi đến chiến thắng. Chúng ta sẽ chiến thắng!”
Giọng của tôi vang lên to và rõ ràng như thể khiến cho toàn bộ thế giới điều biết rằng: tôi là một vị nữ hoàng. Với lời tuyên bố này, tôi đã thề trung thành với chủng tộc “Swarm” và tôi hứa sẽ dẫn chúng đến chiến thắng.
“Chúng ta sẽ chiến thắng. Nữ hoàng muôn năm!”
“Chúng ta sẽ chiến thắng. Nữ hoàng muôn năm!”
Những con “Swarm” hưởng ứng lời của tôi bằng cách cạ răng với nhau thay cho những tràn pháo tay.
Hiện giờ, tôi đã trở thành thứ gì sau khi đã tuyên thệ với đám côn trùng này đây? Đây có phải quyết định của cá nhân tôi không, hay tôi đã bị ảnh hưởng và đã phát điên bởi ý thức tập thể của lũ “Swarm” đang tràn ngập xung quanh mình?
Có lẽ tôi đã bị ảnh hưởng. Chắc chắn, đây là một sự dại dột khi tôi lại mù quáng hứa với lũ “Swarm” sẽ chiến thắng trong cuộc chinh phạt mà chúng đang khao khát nhưng trong tay không có thông tin nào cụ thể. Nếu tôi suy nghĩ theo một hướng khác, tôi có thể đã nhận ra vấn đề. Và khi tưởng tượng đến viễn cảnh có thể xảy ra tiếp theo, có lẽ tôi nên tìm kiếm trong tuyệt vọng một con đường khác để đi.
Tuy nhiên, tôi đã chọn không từ bỏ đám côn trùng của mình và bắt đầu hành động như nữ hoàng của chúng. Tôi không hề hối hận nhưng tôi không dám cam đoan đây là sự lựa chọn sáng suốt nhất.
Tôi tự hỏi lại mình lần nữa: liệu tôi có điên rồi không? Một vài phần trong tôi nói rằng tôi đã điên rồi. Ký ức của tôi thì hỗn loạn và tôi không đánh giá được rõ ràng về tình hình đang diễn ra. Tất cả mọi việc dường như đang chứng minh rằng tôi sẽ ngày càng điên loạn hơn. Nhưng vào lúc này, khi ý thức của tôi đang chuẩn bị hòa chung vào ý thức tập thể của lũ “Swarm”, tôi không thể nhận ra.
Tôi hoàn toàn không biết gì cả. Về thế giới này, về cái cách đưa tôi đến đây và về lý do tại sao tôi lại trở thành nữ hoàng của Arachnea. Tôi hoàn toàn tỉnh táo. Tôi muốn tin là mình vẫn tỉnh táo. Không…tôi chỉ đang tự thuyết phục mình mà thôi, có lẽ tôi đã nửa điên nửa tỉnh rồi. Nếu tôi không điên, tôi đã không đưa ra quyết định đẩy thế giới này vào bàn tay hủy diệt của lũ quái vật trước mặt tôi.
Và dù sao đi nữa thì, tôi đã chọn trở thành nữ hoàng của Arachnea – sự lựa chọn sẽ biến tôi thành một tên đồ tể ghê tởm cũng như đáng sợ nhất của thế giới này.