Tôi đứng trên đỉnh của một ngọn đồi để có được tầm quan sát tốt nhất, bên cạnh tôi là Sérignan. Trước mắt chúng tôi là một con sông rất lớn. Tôi đã sớm nhận được thông tin về nó, thế nhưng, tận mắt nhìn thấy sự rộng lớn của nó khiến tôi càng cảm thấy lo lắng hơn.
Trong game, các con sông đều thuộc loại địa hình khó để hành quân vượt qua. Thông thường, không có cách nào để các đơn vị lính có thể trực tiếp vượt sông được cả. Gần như tất cả các phe, kể cả Arachnea, đều không thể sản xuất ra các đơn vị lính có khả năng bơi lội. À, một số phe sử dụng các đơn vị lính là các loài thủy tộc thì lại khác, còn Gregoria thì có thể sản xuất ra các con Rồng Biển [note23970] và đương nhiên là họ có thể dễ dàng vượt qua địa hình sông, à mà phe đó là một trường hợp đặc biệt rồi.
Dù sao thì “Swarm” không biết bơi nha. Cho nên cách nhanh nhất để lũ nhện có thể đến được bờ bên kia sông là di chuyển qua một cây cầu, thế nhưng con “Swarm” được tôi cử đi trinh sát đã báo cáo là tất cả các cây cầu đều đang được con người canh gác hết sức nghiêm ngặt.
Tôi có thể tập trung toàn bộ lũ nhện đang có trong tay rồi tổng tấn công càn quét qua tuyến phòng thủ của con người, nhưng có lẽ, kẻ thù cũng đã quá quen với kiểu đánh như vậy của tôi rồi, họ đã cử một số lượng lớn pháp sư và các xe bắn tên đến để phòng thủ. Bọn pháp sư đúng là một sự phiền phức nha.
Arachnea không có bất cứ đơn vị lính nào có khả năng kháng phép tốt cả, thế nên tôi không nghĩ cứ đâm đầu xông thẳng vào một rừng pháp sư như vậy là một ý kiến hay đâu. Và các pháp sư thì lại kém trong việc cận chiến, nên chắc chắn kẻ thù cũng đã gửi kèm theo hàng đống lính cận chiến để ngăn không cho chúng tôi có thể tiếp cận bọn pháp sư.
Nếu tôi mở khóa các đơn vị lính cao cấp hơn, tôi có thể sản xuất ra các con “Swarm” có khả năng tấn công tầm xa, nhưng hiện tại trong tay tôi không có những đơn vị đó. Thật là vô nghĩa khi cứ đứng đực ra và suốt ngày tự trách về sự thiếu sót của mình, nhưng sự thật đã nhắc nhở tôi rằng cần phải có thêm những đơn vị lính có khả năng tấn công tầm xa để có thể thực hiện được đa dạng các loại kế hoạch tác chiến hơn nữa.
Không có các đơn vị tấn công tầm xa, tôi chỉ còn một nước là càn quét thẳng vào tuyến phòng ngự chắc chắn của kẻ thù bằng số lượng nhện đông đảo của mình. Đó là một chiến thuật tấn công ít phải động não nhất và cũng dễ dàng thực hiện nhất. Tất nhiên là phương án này cũng sẽ làm chúng tôi thiệt hại một số lượng lớn nhện, và tôi thì không hề muốn mấy bé nhện nhỏ bé và đáng yêu của mình bị giết đâu nha.
Đã đến lúc phải động não để vạch cho ra một kế hoạch tấn công khác thôi.
“Nhện Thợ.”
“Vâng thưa nữ hoàng?” một con “Nhện Thợ” quay lại phía tôi, nó hơi nghiêng đầu tỏ vẻ thắc mắc.
“Chúng ta cần một con đường để băng qua sông. Các ngươi có thể xây dựng được không?”
“Nếu cho chúng tôi đủ thời gian, chúng tôi sẽ làm được.”
“Ta sẽ cho các ngươi đủ thời gian cần thiết để hoàn thành nó. Ta muốn các ngươi xây dựng một cây cầu để quân ta có thể vượt qua sông, và nó sẽ hướng về phía thượng nguồn. Có rõ chưa?”
“Tuân lệnh, thưa nữ hoàng.” Sau câu trả lời đó, con “Nhện Thợ” lập tức tiến hành công việc, một vài con khác cũng nối đuôi theo ngay phía sau nó.
Càng nhiều “Nhện Thợ” cùng xây dựng, cây cầu sẽ được hoàn thành trong thời gian càng ngắn. Hiện giờ, tôi đã phái hai mươi con “Nhện Thợ” đi thực hiện công việc xây dựng này.
“Tất cả Nhện Thợ còn lại, hãy bắt đầu tạo ra các vũ khí công thành. Ta cần bốn cỗ máy ném xương khổng lồ.” [note23972]
Tất cả các loại vũ khí công thành đều cần vàng để mở khóa, thế nên tôi chỉ có thể tạo ra loại cơ bản nhất vào lúc này mà thôi. Một máy ném xương khổng lồ, đúng theo nghĩa đen như tên gọi của nó, được chế tạo để bắn ra những viên đạn làm từ xương của các xác chết trên chiến trường. Nó có tầm bắn xa nhưng lực sát thương lại nhỏ. Tuy thế, nó cũng đủ để quấy rối đội hình của kẻ thù.
“Nhện Máy Cưa, bắt đầu tấn công.”
Khi các máy ném xương được tạo ra và bắn những viên đạn xương đầu tiên vào đội quân của kẻ thù, tôi liền ra lệnh cho đàn “Nhện Máy Cưa” tấn công. Chúng sẽ tràn ngập trên các cây cầu và quét sạch toàn bộ những người lính đang đứng trên đó như một cơn sóng thần ập đến.
Trong những trận chiến trên dãy núi đất sét vàng, chúng tôi đã thực hiện nhiều cuộc tập kích bất ngờ vào đội quân của kẻ thù và dễ dàng tiêu diệt họ với sức mạnh áp đảo của mình. Thế nhưng giờ đây, kẻ thù đã cảnh giác và đã có sự phòng bị hơn, tôi cần đàn nhện của mình phải làm việc chăm chỉ hơn nữa. Kể cả khi điều đó cũng đồng nghĩ với việc chúng sẽ bị giết.
Tôi đã từng rất đau buồn khi chứng kiến cái chết của một con “Swarm”, và giờ đây, tôi chính là nguyên nhân gây ra rất nhiều, rất nhiều cái chết của những con khác. Cái thế giới này chắc hẳn cũng đã căm ghét chúng tôi lắm…và đặc biệt là tôi đó. Nếu không, nó đã không ép tôi phải đưa ra những quyết định quá mức lý trí và lạnh lùng đến như thế này đâu.
“Các xe bắn tên, bắn!” một viên chỉ huy bên phía kẻ thù đã hét lên như thế.
Những mũi tên to lớn được phóng ra liên tiếp và xiên thẳng qua một số con “Nhện Máy Cưa”. Những con khác thản nhiên bước qua xác của đồng đội và tiếp tục tiến nhanh về phía kẻ thù. Khi ý thức của tất cả các con nhện đều được liên kết vào ý thức tập thể, chúng không hề sợ chết. Chúng cứ tiếp tục càn quét về phía trước, bỏ lại sau lưng cả một núi xác chết nằm chổng chơ, cứ như thể chúng là những cổ máy xay thịt di động vậy.
Tôi cảm thấy rất tệ mỗi khi phải chứng kiến cái chết của một con nhện nào đó, nhưng đó là những sự hy sinh cần thiết.
“Các pháp sư, chuẩn bị các đòn tấn công pháp thuật!”
Lại là lũ pháp sư tàn ác đó nữa. Ngay khi bọn pháp sư hoàn tất các câu niệm chú, một loạt những quả cầu lửa dội thẳng từ trên cao xuống ngay vào những cây cầu, chúng gây ra các vụ nổ liên tiếp và thiêu sống nhiều con “Nhện Máy Cưa” đang di chuyển trên đó. Thế nhưng, cuộc càn quét của lũ nhện không hề bị gián đoạn chút nào. Các bé nhện đáng yêu của tôi rất là kiên định đó nha. Lũ “Nhện Máy Cưa” sẽ săn đuổi kẻ thù đến tận hố sâu địa ngục, chúng sẽ không bao giờ ngừng lại cho tới khi hàm răng của chúng chạm được vào da thịt của kẻ thù. Chúng cũng hết mực trung thành và hoàn toàn tin tưởng vào tôi bằng tất cả những gì mà chúng có.
Ôi, những con côn trùng đáng yêu và quý báu của tôi.
Kẻ thù có 50,000 lính, trong khi chúng tôi có đến 150,000 con nhện. Nếu trận chiến này kéo dài, họ sẽ là phe phải ngã xuống trước, nhưng tôi hoàn toàn không muốn chiến thắng bằng cách biến nhiều bé nhện của mình thành những cái xác không hồn đâu. Cái chiến thuật mà tôi đang áp dụng ngay bây giờ thật sự là một chiến lược tấn công tự sát, và tôi không hề có ý định nhìn thấy cảnh nhiều bé nhện yêu quý của mình bị giết đâu nha.
Trong khi tôi đang đứng miên man suy nghĩ, tiểu đội nhện thứ sáu của tôi đã đến được bờ bên kia sông. Chúng vung liên tiếp những chiếc lưỡi hái thẳng vào kẻ thù, chúng chém bay đầu của nhiều lính trọng giáp, chúng cắt phăng tứ chi của họ, và chẻ đôi cơ thể của họ.
“A, đội trọng giáp! Phản công, mau phản công!”
Kẻ thù chỉ có khoảng một ngàn lính trọng giáp, phần còn lại hầu hết là lính giáo dài. Nếu lũ “Nhện Máy Cưa” có thể xuyên qua đội trọng giáp, những người lính còn lại sẽ dễ dàng bị tiêu diệt mà thôi.
“Rrngh!”
Thế nhưng đội trọng giáp quả là những khối đá cứng rắn và cực kì khó xơi. Rõ ràng là Maluk đã rút được kinh nghiệm từ những trận chiến trước, họ đã trang bị cho đội trọng giáp của mình toàn những thứ vũ khí kim loại nặng như các thanh gươm bản to và những chiếc kích, những món binh khí rất có hiệu quả khi chống lại tộc “Swarm”. Các con nhện không hẳn là chịu thua, nhưng mỗi khi chúng không dứt điểm được kẻ thù, những đòn phản công của họ sẽ làm nứt các hàm răng của chúng, những vũ khí kim loại nặng của họ có thể chém gãy các lưỡi hái của chúng, hay tệ hơn là những cái đầu của lũ nhện sẽ bị vũ khí của họ đập vỡ.
“Lũ người đáng ghét,” tôi lẩm bẩm trong khi đang quan sát trận chiến.
“Thưa nữ hoàng, kẻ thù đang cố gắng đánh sập các cây cầu,” Sérignan báo cáo như thế.
Tôi đã phát hiện ra điều đó từ trước khi cô ấy lên tiếng thông báo nữa kìa, và đương nhiên là phải cám ơn ý thức tập thể rồi. Kẻ thù đang dùng những câu thần chú sát thương hệ lửa và các máy bắn đá để cố gắng đánh sập những cây cầu bằng đá. Họ đã thu hút kha khá con “Swarm” qua bờ bên kia, thế nên họ dự định sẽ đánh sập các cây cầu để chặn đường rút lui của lũ nhện, và sau đó, họ sẽ tập trung tiêu diệt toàn bộ các con nhện đang ở bờ bên kia trước. Đây là một chiến thuật đơn giản, và hoàn toàn có thể dự đoán được. Rõ ràng, con người nghĩ là chúng tôi chỉ là một nhóm những con quái vật ngu ngốc mà thôi.
“Hãy cứ để chúng đánh sập những cây cầu theo ý của chúng đi. Cái của chúng ta cũng đã được xây xong rồi.”
Mấy người thấy đó, cây cầu của chúng tôi cuối cùng cũng được hoàn thành rồi.
Nhân lúc không ai chú ý, lũ “Nhện Thợ” đã xây xong một cây cầu ngược về hướng thượng nguồn. Các con “Nhện Thợ” đã dùng nước bọt của chúng để kết dính các tảng đá lại với nhau và tạo thành một cây cầu. Tất cả những con “Nhện Máy Cưa” không tham gia vào trận chiến đều đã vượt qua sông một cách nhanh chóng bằng cây cầu của chúng tôi.
Xây dựng một cây cầu thật sự là một chiến thuật rất hữu ích ngay cả trong game lẫn ngoài đời thực.
“Kẻ thù đã băng qua sông rồi!”
“Cái quái gì?! Chúng đủ thông minh để xây một cây cầu sao?!”
Cuộc tấn công nhìn có vẻ ngu xuẩn đánh thẳng vào những cây cầu của con người đơn giản chỉ là một đòn nghi binh mà thôi. Tôi đã đánh lừa để họ nghĩ rằng chúng tôi không biết cách xây một cây cầu và cũng để họ phải dồn toàn lực đi ngăn chặn cuộc tấn công trực diện của chúng tôi. Tôi cảm thấy thương xót cho các con “Nhện Máy Cưa” đã nỗ lực đến tận phút cuối cùng rồi ngã xuống, nhưng sự hy sinh của chúng không hề uổng phí đâu.
Để vượt qua một tuyến phòng thủ vững chắc của kẻ thù, chúng ta nên lặng lẽ tìm một con đường càng xa chỗ đóng quân của kẻ thù càng tốt và đi vòng ra phía sau chúng. Lấy cảm hứng từ chiến thuật đã được áp dụng rất nhiều lần từ xa xưa này, tôi đã quyết định đánh bạc một phen khi lệnh cho lũ “Nhện Thợ” xây một cây cầu bắc qua sông Aryl. Bây giờ thì hàng chục ngàn con “Nhện Máy Cưa” đã băng qua sông một cách an toàn trong khi kẻ thù lại chẳng hề hay biết và đàn nhện đã lặng lẽ áp sát chỗ đóng quân của họ rồi đó nha.
Tất cả binh lính của Maluk đã hoàn toàn đứng hình trước cuộc tập kích bất ngờ của chúng tôi. Rõ ràng là đội quân của họ đã thật sự hoảng loạn, đây là một cảnh tượng hết sức thú vị để quan sát đó. Giờ thì chúng tôi chỉ việc nghiền nát tất cả bọn chúng là xong.
A, buổi tiệc thật sự chỉ mới bắt đầu mà thôi.
++++++
“Công tước Stroganoff! Có một đội quân quái vật đã vượt sông được rồi! Khoảng 70,000 con quái vật đang tiến thẳng đến chỗ của chúng ta! Chúng ta nên làm gì bây giờ?!”
“Lạy Thần! Không phải chúng chỉ là những con quái vật khát máu thôi sao…? Ngươi đừng có nói với ta là lũ quái đó biết tấn công theo chiến thuật nha?! Ta có thể khẳng định với ngươi là chúng ta sẽ không bị đánh bại bởi trí óc của đám quái vật ngu dốt, xấu xí và tàn ác đó đâu!”
Công tước Stefan Stroganoff, vị chỉ huy phụ trách bảo vệ cây cầu chính, đang dần dần không còn giữ được bình tĩnh. Xung quanh anh ta, những con “Nhện Máy Cưa” đang tấn công một cách tàn bạo vào các binh lính của anh ấy. Lúc đầu, vị công tước trẻ nghĩ rằng đây chẳng qua chỉ là những con quái vật chưa rõ nguồn gốc, có lẽ đây là một loài thú bị đột biến gì đó, và chúng tấn công bừa bãi vào con người chỉ để kiếm thức ăn mà thôi. Chính sự đột biến là nguồn gốc cho thứ sức mạnh đáng sợ của lũ quái vật này, và bọn chúng có thể đánh bại các đội quân của Maluk đơn giản là nhờ vào số lượng đông khủng khiếp và nhờ thứ sức mạnh được tạo ra từ sự đột biến của chúng mà thôi.
Tuy nhiên, cái suy nghĩ đó đã hoàn toàn sai lầm. Kẻ thù của họ đã tấn công theo một chiến thuật bài bản ngay trước mắt vị công tước. Chúng không phải là lũ quái vật ngu ngốc, chúng cũng có trí tuệ giống như con người. Cách chúng tấn công vào các cây cầu là một minh chứng quá rõ ràng. Các binh lính của Stefan đã tự mãn quá sớm khi cho rằng họ đã thành công chống đỡ được cuộc tấn công trực diện của lũ quái vật, thế nhưng trước khi kịp nhận ra, kẻ thù đã xây dựng được một cây cầu và tiến hành một cuộc tấn công theo thế gọng kìm thọc vào sườn của họ. Sự mất cảnh giác đã khiến cho họ phải trả một cái giá quá đắt.
Nếu Stefan đánh thắng trận chiến này, anh ấy sẽ trở thành một vị anh hùng của Maluk và anh ấy sẽ cưới được một người vợ trẻ đẹp – công chúa Elizabeta. Kết hôn với một thành viên của hoàng tộc mang ý nghĩa lớn hơn nhiều so với những lời ca ngợi của dân chúng; Stefan sẽ có một địa vị xã hội cao hơn và vượt xa hơn nhiều so với các nhà quý tộc khác. Tất cả những ước mơ và nguyện vọng của anh ta đều đã bị nghiền nát dưới sức nặng của một cây cầu được xây bởi lũ côn trùng khổng lồ này. Cái tương lai sáng lạn của anh ta đã bị đập tan tành bởi những cái móng vuốt quái dị của lũ quái vật.
“Chúng ta vẫn còn một con bài chưa lật trong tay. Những hiệp sĩ dòng thánh Julia, tiến lên!” Stefan hét to khi đối mặt với đoàn quân kẻ thù đang tiến đến.
Theo lệnh của anh ta, một đội quân xấp xỉ gồm 1,000 hiệp sĩ đã sẵn sàng chống trả đội quân gồm 70,000 con “Nhện Máy Cưa”.
“Ta trông cậy hết vào các ngươi!”
“Chúng tôi sẽ xử lí bọn chúng, thưa công tước Stroganoff!” vị đội trưởng đội hiệp sĩ lên tiếng. “Hỡi những bầy tôi trung thành của Thần Ánh Sáng, những người đang ngự trị trên thiên đàng, tôi khẩn cầu sự giúp đỡ từ các ngài, xin các ngài hãy giáng xuống nhân gian để bảo vệ cho chúng tôi, hỡi Thiên Thần Mayaliel!”
Lời cầu nguyện đã kêu gọi con át chủ bài của họ xuất hiện, một thiên thần. Đây là một thiên thần khác ngoài Agaphiel -- thiên thần mà Sérignan đã đánh bại trong rừng yêu tinh. Vị thiên thần này đang khoác trên mình một bộ giáp và trong tay cầm một thanh trường kiếm đang tỏa ra một vầng sáng lấp lánh. Chỉ có một điểm giống nhau giữa hai thiên thần là vầng hào quang chói lòa phát ra từ chính cơ thể của họ mà thôi.
“Những đứa trẻ loài người. Các ngươi đang tìm kiếm sự cứu rỗi phải không?” Mayaliel cất tiếng hỏi.
“Vâng! Chúng tôi đang chiến đấu để bảo vệ sự tồn vong của vương quốc! Nếu chúng tôi không thể đánh bại lũ quái vật xấu xa này, vương quốc Maluk sẽ hoàn toàn sụp đổ! Hàng trăm ngàn người sẽ bị thảm sát! Làm ơn, hãy cho chúng tôi mượn sức mạnh của ngài!”
“Tốt lắm. Ta sẽ giúp các ngươi. Lũ sinh vật này chắc chắn là tạo vật của quỷ dữ. Với trách nhiệm của một thiên thần, ta sẽ tiêu diệt hết bọn chúng!”
Vừa dứt lời, Mayaliel bay vút lên không trung rồi thực hiện một cú lao người nhanh về phía đội quân “Nhện Máy Cưa”. Chỉ với một đường kiếm, cô ấy đã chém xuyên qua cơ thể của hàng trăm con nhện cùng một lúc. Lũ “Nhện Máy Cưa”, những con nhện vốn có thể phòng ngự trước hầu hết các đòn tấn công, đang bị đánh văng lên không rồi rơi xuống lả tả như những con ruồi bị đập bẹp dí.
Chuyện này cũng giống y như lần lũ nhện đối đầu với thiên thần Agaphiel. Chúng không thể chống lại trước sức mạnh của một thiên thần. Lưỡi kiếm của Mayaliel cũng mạnh mẽ y như luồng ánh sáng của Agaphiel. Nó dễ dàng cắt xuyên qua lớp vỏ cứng cáp của các con nhện, giống y như cách một lưỡi dao đang lướt nhẹ qua một miếng bơ nóng hổi, và chỉ trong một phần mười hai của giây, rất nhiều con nhện đã bị tiêu diệt.
Lũ nhện lao vào tấn công Mayaliel như một đàn thú hoang dã, thế nhưng, những hàm răng sắc nhọn và những cái lưỡi hái đã không mang lại hiệu quả nào. Có lẽ thiên thần là những sinh vật đặc biệt được bảo vệ bởi một thứ sức mạnh bí ẩn nào đó hoặc là họ có một năng lực phòng ngự rất cao.
Đây thật sự là một trận chiến tồi tệ cho Arachnea.
Ngoài ra, thiên thần miễn nhiễm với hầu hết các hình thức tấn công, và điều này khiến họ trở thành một đối thủ khá khó chịu. Chỉ một lần duy nhất Maluk ghi nhận được sự thất bại của một thiên thần là trong trận chiến ngăn cản sự xâm lược của đế quốc Nyrnal, và chính xác thì cuộc chiến đó đã diễn ra như thế nào vẫn còn là một ẩn số với tất cả mọi người.
“Đây là tất cả những gì mà bọn quái vật kinh tởm các ngươi có thể làm đó à?! Thế thì tất cả các ngươi đều phải bỏ mạng tại đây!”
Nhưng khi Mayaliel đang chuẩn bị tiêu diệt nhóm nhện tiếp theo…
“Haaah!”
Có ai đó đã nhảy ra từ giữa đám nhện và tấn công thẳng vào cô ấy. Những chuyển động mượt mà và nhanh nhẹn này không thể thuộc về bất kì con “Nhện Máy Cưa” nào cả. Tất nhiên không phải là con nhện nào hết rồi, bởi vì người đang tấn công Mayaliel không ai khác chính là Sérignan.
“Một con muỗi khác lại xuất hiện rồi đó hả!” Sérignan vừa nói với một chất giọng chứa đầy sự giận dữ vừa giơ kiếm chém ngay một nhát vào Mayaliel, vị thiên thần đang hơi đang hơi bị bất ngờ. “Theo ý nguyện của nữ hoàng, ngươi sẽ trở thành một đống máu loãng trên thanh kiếm của ta!”
“Đó là một thanh quỷ kiếm! Ngươi là một sinh vật đáng nguyền rủa…Có phải ngươi là một thánh hiệp sĩ sa ngã hay không?!”
“Ta là ai đã không còn quan trọng! Bây giờ, ta chính là lưỡi gươm sắc bén, là chiếc khiên vững chắc cho nữ hoàng điện hạ mà thôi!” Sérignan đã không hề dừng lại một phút giây nào, cô ấy thực hiện ngay một đợt tấn công mới vào Mayaliel.
“Cứ cho là thế đi! Ta cũng sẽ hạ gục ngươi bằng tất cả sức mạnh của ta!”
Mayaliel dang rộng đôi cánh của mình và bay vút lên không trung, ngay sau đó, cô ấy lao nhanh về phía Sérignan với thanh gươm trên tay đang được để sẵn trong tư thế chiến đấu.
“Ngh!”
Sức mạnh từ đòn tấn công của Mayaliel cũng giống y như sức công phá của một quả bom hạt nhân được thả từ trên không, sức ép từ vụ tấn công đánh bật Sérignan văng ra đất.
“Ta sẽ không bị đánh bại đâu! Ta là một hiệp sĩ phụng sự dưới trướng của nữ hoàng điện hạ! Dù cho có bất cứ điều gì xảy ra đi nữa, điều này sẽ không bao giờ thay đổi!”
Sérignan lập tức bật dậy và giậm chân nhảy bổ ngay về phía của Mayaliel, cô ấy tung một nhát chém thẳng vào vị thiên thần.
“Những nỗ lực của ngươi không có ích gì đâu, đồ quỷ dữ!” Mayaliel nhẹ nhàng tránh được cú chém đó và vị thiên thần nhanh chóng chuyển sang tư thế phản công ngay.
Mayaliel lên gối thúc một cú cực mạnh vào bụng của Sérignan. Sérignan rơi xuống, rên rỉ trong cơn đau đớn, cô ấy thậm chí không thể tiếp đất chính xác bằng những chiếc chân của mình. Danh dự và trách nhiệm của một hiệp sĩ đã thề sẽ luôn phụng sự cho nữ hoàng chính là cội nguồn của thứ sức mạnh tinh thần chiến đấu mãnh liệt của Sérignan; đó cũng là điểm khiến cho cô ấy trở thành một cá thể độc lập và tách rời khỏi ý thức tập thể của lũ “Swarm”.
“Ta vẫn có thể chiến đấu! Ta chính là một hiệp sĩ phụng sự cho nữ hoàng điện hạ, và dù ngươi có làm thế nào đi nữa thì sự thật này sẽ không bao giờ thay đổi!”
Sérignan nhanh chóng lấy lại trạng thái cân bằng và thực hiện ngay đòn tấn công tiếp theo. Lần này, cô ấy không thực hiện một nhát chém đơn giản về phía vị thiên thần nữa.
“Rngh! Tơ nhện sao?!”
Sérignan bắn hàng đống sợi tơ quấn xung quanh Mayaliel và thanh trường kiếm của vị thiên thần, và liền ngay sau đó, Sérignan đột ngột kéo mạnh khiến cho vị thiên thần mất thăng bằng rồi ngã về phía trước. Không thể duy trì được sự cân bằng khi đang bị những sợi tơ buộc xung quanh, Mayaliel lập tức ngã nhào về hướng của Sérignan. Chớp lấy thời cơ, Sérignan tung ra đòn tấn công của mình. Chiến thuật tấn công này đã giúp Sérignan thay đổi hoàn toàn cục diện của trận đánh.
“Nhận lấy nè!”
Thanh quỷ kiếm của Sérignan đâm xuyên qua cơ thể của Mayaliel, và ngay sau đó, một tiếng thét phát ra từ miệng của vị thiên thần.
“Tiếp nè!”
Cứ như đang say máu trong cơn chém giết, Sérignan chém liên tiếp rất nhiều nhát vào người của vị thiên thần, nhiều nhát chém trúng vào vai của Mayaliel, nhiều nhát đâm tới tấp vào bụng của Mayalie, và nhiều nhát cắt sâu xuất hiện trên chân của Mayaliel.
“Vẫn chưa xong đâu! Ta sẽ bắt ngươi phải từ từ thống khổ trong một thời gian dài cho đến khi thần chết đến đón ngươi, con muỗi đáng ghét!”
“Ngừng lại ngay, tên hèn hạ! Hãy chém một nhát dứt khoát đi!”
Những sợi tơ đã buộc chặt toàn thân và khiến Mayaliel không cách nào có thể cử động, trong khi đó, thanh gươm của Sérignan cứ liên tục cắt vào da thịt của vị thiên thần. Mayaliel không thể nào chống lại được thứ sức mạnh được sinh ra từ lòng trung thành tuyệt đối của Sérignan. Vị thiên thần chỉ có thể buông ra những lời nguyền rủa cay nghiệt nhất trước hành động tàn bạo của Sérignan.
“Đáng chết…đáng nguyền rủa! Ngươi đừng mơ tưởng chỉ có thế này là đủ để hạ gục được một thiên thần!”
Vừa dứt câu nói, Mayaliel dùng hết sức để xé toạch các sợi tơ nhện đang trói buộc mình và bổ nhào ngay về phía Sérignan với một tốc độ cực nhanh.
“Hãy nếm mùi lưỡi kiếm của ta, đồ quỷ dữ!”
“Không, chính ngươi mới là kẻ phải chết!”
Hai thanh trường kiếm va vào nhau một cách dữ dội.
“Đi chết đi!”
Một vết chém ngọt xớt xuyên qua cổ của Mayaliel, không còn nghi ngờ gì nữa, đó là một vết chém chí mạng. Vị thiên thần không hề đổ một giọt máu nào, thay vào đó, cô ấy dần dần tan biến thành những đốm sáng nhỏ - cũng giống hệt cảnh tượng khi Agaphiel bị tiêu diệt – và cứ như thế, lại một thiên thần đã bị xóa sổ khỏi thế giới này.
“Thiên thần Mayaliel đã bị tiêu diệt?! Không thể nào!”
“Không thể nào! Một thiên thần không thể nào bị giết được!”
Chứng kiến tận mắt cảnh tượng thiên thần Mayaliel tan biến, tất cả binh lính của Maluk chìm sâu vào một nỗi sợ hãi kinh hoàng, họ bắt đầu hoảng loạn tột độ. Những thiên thần đối với họ chính là những vị thần mạnh mẽ và không thể bị tiêu diệt, những thiên thần là những vị thần tối cao ở vương quốc này. Tất cả binh lính của Maluk đều không thể chấp nhận được sự thật là Mayaliel đã bị hạ gục trong một trận đánh tay đôi.
Thế nhưng, họ đã quên mất về chuyện đã xảy ra với các hiệp sĩ dòng thánh Augustine rồi, những người cũng có khả năng triệu hồi một thiên thần, họ đã bị tiêu diệt một cách hết sức dễ dàng đó thôi. À, chắc vì những con người đáng thương này vốn không hay biết gì về thứ sức mạnh khủng khiếp mà “Hiệp Sĩ Nhện Khát Máu Sérignan” đang sở hữu. Làm sao mà lũ người của Maluk có thể tưởng tượng được là sinh vật đang đứng trước mặt họ hoàn toàn có đủ khả năng để có thể tiêu diệt được cả một vị thần chứ nhỉ?
“Lũ người ngu xuẩn! Các ngươi hãy mau quỳ xuống trước nữ hoàng của chúng ta!” Sérignan nói với thanh kiếm đang giơ cao trong tay.
“Tất cả đã kết thúc rồi! Chúng ta tiêu rồi!”
“Đừng chạy, lũ ngu ngốc! Chúng ta phải chiến đấu cho đến hơi thở cuối cùng!”
Đội quân của Maluk đã hoàn toàn rối loạn. Nhiều người lính bắt đầu bỏ chạy, đào binh xuất hiện càng nhiều từ đội hình bên trái sang đến đội hình bên phải, và một số khác thì sẵn sàng vung kiếm chém chết những người có ý định đào ngũ. Đối với các người lính, chiến trường là nơi mà cả kẻ thù lẫn đồng đội đều có khả năng sẽ chỉa mũi kiếm về phía của họ.
“Erm, ngài ở đằng kia! Ngài biết tiếng người, có phải không?” Stefan nói vọng về phía của Sérignan. “Chúng ta có thể thương lượng được không? Ngài có thể đưa ra các điều kiện, và nếu chúng tôi đáp ứng được, chúng tôi xin đầu hàng trước đội quân của ngài.”
Stefan đang cố thương thảo xem liệu họ có thể xin hàng được hay không. Đó rõ ràng là một lựa chọn tốt hơn nhiều so với việc bị tàn sát, và như thế cũng giúp cho anh ta và cả những người lính của anh ta vẫn có thể tiếp tục sống sót.
Đúng vậy, Stefan muốn sống. Anh ta muốn thoát khỏi trận chiến kinh khủng này, anh ta muốn quay trở về để tổ chức lễ kết hôn với Elizabeta xinh đẹp và anh ta muốn có thêm nhiều thời gian để tìm hiểu về nàng Elizabeta hơn nữa.
“Vớ vẩn.” Sérignan chế giễu Stefan. “Chúng ta là Arachnea, chúng ta là tộc “Swarm” sẽ thống trị cái thế giới này. Người của các ngươi đã làm hại những người bạn của nữ hoàng bọn ta, các ngươi đã giết những đồng đội của chúng ta, và các ngươi đã vạch ra các kế hoạch để cố gắng tiêu diệt càng nhiều giống loài của chúng ta càng tốt. Vậy mà giờ đây, ngươi có thể mở miệng nói về chuyện đầu hàng được à?”
Sérignan chỉa thanh kiếm của mình về phía của Stefan.
“Cầm thanh kiếm của ngươi lên. Nếu ngươi tự nhận mình là một chiến binh, hãy dũng cảm chiến đấu cho đến tận hơi thở cuối cùng. Thế nhưng, chúng ta sẽ đập nát tất cả mọi nỗ lực cố gắng chiến đấu của các ngươi, chúng ta sẽ khiến các ngươi phải chìm sâu vào nỗi tuyệt vọng.”
“Urgh! Thế thì không còn cách nào khác nữa! Tất cả binh lính, hãy sẵn sàng vũ khí trong tay để đánh trả! Các pháp sư, hãy tung hết tất cả các đòn tấn công phép thuật mà các ngươi có vào kẻ thù! Đội trọng giáp và đội lính giáo dài, lập tức tạo thành một vòng tròn phía bên ngoài để bảo vệ các pháp sư phía bên trong!
Lúc này, tất cả binh lính đều nghe theo lời chỉ huy của Stefan, và chỉ trong một thời gian ngắn, hàng loạt quả cầu lửa dội thẳng về phía đội quân của Arachnea, hậu quả là một số lượng lớn “Nhện Máy Cưa” đã bị tiêu diệt trong biển lửa.
“Tiếp tục tấn công! Nhân danh nữ hoàng!” Sérignan hét lên.
“Nhân danh nữ hoàng!” lũ nhện đồng thanh hô vang.
Sérignan và đàn “Nhện Máy Cưa” cứ tiếp tục xông lên, họ đột phá thẳng qua những trận mưa cầu lửa đang rơi xuống một cách dữ dội, và cuối cùng, họ cũng đã áp sát được đội quân của Stefan. “Nhện Máy Cưa”, một trong những đơn vị lính có tốc độ nhanh nhất trong game, đã nhanh chóng tập hợp thành các hàng ngũ chỉnh tề. Lần lượt, những cái đầu của đội trọng binh bị chém văng xuống đất bởi những chiếc lưỡi hái và những chiếc răng sắc nhọn thì khoét những cái lỗ sâu hoắm ngay giữa ngực của những người lính giáo dài. Lũ nhện nhanh chóng làm gỏi cả bức tường làm từ người sống của kẻ thù.
Đây là một cuộc tàn sát.
Khi đội cận chiến đã bị tiêu diệt, đội pháp sư cũng nhanh chóng bị xé thành từng mảnh. Sau cùng, lũ nhện quay sang truy cùng giết tận những người lính may mắn sống sót và băm nát cơ thể họ thành những cái kén thịt.
“Tất cả đã kết thúc.”
Ngay khi lời nói của Sérignan thốt ra, những người lính cuối cùng của Maluk đã bị kết liễu. Chỉ huy của họ, gã thanh niên gọi là Stefan, đã chết. Từng thớ thịt trên người anh ta được băm nhuyễn và trộn lẫn với thịt của các người lính khác, a, ta khó có thể phân biệt được ai là ai nữa nha. Tứ chi của anh ta bị xé ra khỏi cơ thể như một món đồ chơi của lũ con nít quậy phá, và khuôn mặt của anh ta thì đang nhăn nhó theo một cách vô cùng khó coi vì phải nhận ngay một cái lưỡi hái thẳng vào đầu.
“Làm tốt lắm, Sérignan.”
“Rất hân hạnh, thưa nữ hoàng. Bây giờ thì toàn bộ quân đoàn của chúng ta đã có thể vượt sông được rồi.”
Khi trận chiến chấm dứt, nữ hoàng của Arachnea, người đã chỉ huy trận đánh từ xa thông qua ý thức tập thể, đích thân đến chiến trường để bày tỏ lòng biết ơn của mình đối với những nỗ lực chiến đấu của các bé nhện đáng yêu của cô ấy.
“Tất cả các ngươi đã làm rất tốt. Đây thật sự là một trận chiến khó khăn, thế nhưng, chúng ta chính là những người chiến thắng cuối cùng. Không có thứ gì có thể ngăn cản được bước chân của chúng ta. Chúng ta sẽ hội họp với các cánh quân đang càn quét các khu vực ở phía bắc và phía nam của Maluk, và cuối cùng, chúng ta sẽ tổng tấn công thẳng vào Siglia. Đây sẽ là dấu chấm hết của cái vương quốc này.”
“Nữ hoàng muôn năm!”
“Nữ hoàng muôn năm!”
Tất cả các con “Swarm” đều giơ hai chân trước lên cao và cúi đầu cùng một lúc. Cái hành động chỉ xuất hiện mỗi khi chúng thắng trận trong game càng chứng minh rõ rằng chúng là những kẻ chiến thắng thật sự trong trận chiến này.
“Và Sérignan, cô vẫn giữ thói xấu là nói quá nhiều đó nha. Cô có thể sẽ cắn phải lưỡi của mình nếu cứ liên tục tám trong khi đang chiến đấu đó. Chỉ cần tập trung vào việc tiêu diệt lũ thảm hại xuất hiện trước mặt của cô là đủ rồi.”
“Thần xin lỗi, nữ hoàng điện hạ.”
Và thế là trận chiến tại sông Aryl đã hạ màn với chiến thắng cuối cùng thuộc về Arachnea. Vương quốc Maluk đang rơi vào một tình huống cực kì nguy hiểm. Họ đã đánh mất toàn bộ các tuyến phòng thủ tự nhiên, và tất cả các đội quân của họ bắt buộc phải lui về co cụm phòng thủ tại thủ đô.