Lần đầu tiên mà ta – đại hoàng tử và cũng là thái tử của vương quốc Alfostar, Cecil Glow Alfostar gặp được vị hôn thê của mình là năm mười tuổi.
Bertia Evil Nochesse
Mái tóc đỏ thẫm và đôi mắt màu hổ phách, thân hình đầy đặn…..Nah, chúng ta hãy cùng thành thật. Với thân hình tròn trịa tựa người tuyết mặc lên chiếc váy bồng bềnh như một cá thể dị biệt, nàng ấy chính là con heo của thủ tướng…. Để ta nói lại, nàng ấy chính là con gái của thủ tướng.
Sau khi hiện diện trước cha của ta, đức vua, nàng ấy, nhỏ hơn ta hai tuổi, tuyên bố điều này khi chỉa thẳng ngón tay vào mặt ta ngay khi chúng ta vừa ra tới vườn.
“ Hoàng tử Cecil! Em thật ra là một kẻ phản diện! Vai trò của em là phá hủy mối quan hệ của ngài và nữ chính sau khi ngài vào Học viện Halm, sau đó bị nghiền nát thành tro bụi và hôn ước chúng ta sẽ bị hủy”
Ừ thì… Cái quái gì thế ?
Mặt của cô hầu của nàng trở nên tái nhợt sau khi nghe thấy được….Không khoan đã để ta định nghĩa lại. Bọn họ như có cái biểu cảm [Aaa, tiểu thư thực sự đã làm điều đó như dự đoán] trên gương mặt.
“Nhưng, ngay cả khi đã làm mối quan hệ của ngài và nữ chính trở nên sâu đậm, là con gái của một vị hầu tước, niềm kiêu hãnh của em không thể chấp nhận việc xuất hiện với một diện mạo khó coi. Chính vì vậy em đã quyết định trở thành một nữ phản diện thượng đẳng. Với lý do đó, hoàng tử nên trở thành một con người tuyệt vời để sau đó em cảm thấy ổn khi bị nghiền nát thành tro bụi “ [Bertia]
Ta nên làm gì đây ? Ta thật sự không hiểu nàng ấy đang nói gì.
Đây có phải bởi vì ta chưa trưởng thành đủ để hiểu ? …. Nah nó có vẻ không phải thế.
Ngay cả những người hầu cận của ta cũng đang há hốc mồm và bối rối.
Aah, nhưng ta vẫn phải…
"Tiểu thư Bertia, thay vì gây sự chú ý, tại sao chúng ta không ngồi và thưởng thức trà? "
Ta cười trong khi đón lấy tách trà được chuẩn bị sẵn trên bàn và mời nàng ấy ngồi.
Ngay cả khi chỉ là một đứa trẻ, ta vẫn là một người phải gánh lấy đất nước này một ngày nào đó.
Hãy bình tĩnh và sắp xếp lại tình huống.
Cha đã từng nói khi một kẻ gây rắc rối, việc quan trọng nhất chính là hít thở thật sâu và bình tĩnh sắp xếp lại tình huống.
“ Có vẻ là như thế “ [ Bertia]
Ngạc nhiên bởi thái độ thản nhiên của ta, Bertia lặng lẽ chấp nhận lời đề nghị trong khi đang tự hỏi.
" Không phải hoàng tử Cecil quá bình thản so với lứa tuổi của ngài ấy sao ? Chẳng lẽ ngài cũng là một người chuyển sinh ? "
Với cái nhìn như muốn quan sát ta, nàng ấy nhấp tách trà đỏ nồng nàn và ăn hết cái bánh kem từ một cửa hàng nổi tiếng trong khi không nhận ra rằng kem đang dính cả lên hai má nàng ấy.
….. là vị hôn thê của ta, nàng ấy thật sự quên rằng ta là hoàng tộc à?
Đây là cuộc gặp mặt đầu tiên của chúng ta, nhưng chẳng phải nàng ấy quá thoải mái sao?
Ừ thì ta phải thừa nhận, việc này thú vị hơn nhiều so với việc nàng ấy trở nên quá run sợ.
“ Ta không biết về người chuyển sinh hay gì đó, nhưng ta luôn điềm tĩnh bởi vì ta là hoàng tộc. Là một hoàng tộc, không phải rất bình thường khi ta luôn điềm tĩnh bởi vì ta đã được dạy như thế ngay từ khi còn nhỏ sao ?” [Cecil]
Ta trả lời nàng ấy với một nụ cười trên mặt. Nàng ấy nhìn ta với biểu cảm [ Sự việc là như vậy ư] trên mặt.
… Sau lưng ta, Zeno – người hầu của ta luôn lảm nhảm về việc [ Chẳng phải ngài luôn quá trầm cho dù ngài là một quý tộc? ] [ Tại sao chúng ta không chơi gì đó cho giống trẻ con hơn?] [Thần nghĩ việc ngài cư xử trẻ con cũng rất quan trọng!] – đang lắc đầu, nhưng tất nhiên là ta sẽ lờ hắn đi.
Ta yêu cầu nàng ấy giải thích khi nàng ấy ăn miếng bánh thứ hai.
Ta không bận tâm đâu, nhưng dù là mối quan hệ chủ nhân và người hầu đi chăng nữa, mấy cô hầu gái của nàng ấy chẳng phải quá “ buông thả “ cho nàng ấy sao ?
“ Tất nhiên, em sẽ giúp ngài hiểu được tình huống của em và trở thành người tuyệt vời khi khước từ em” [Bertia]
Nàng ấy tuyên bố như vậy khi đang siết chặt nĩa và nhìn ta một cách nghiêm túc.
Ngay cả khi nàng ấy đang nghiêm túc, với đống kem dính xung quanh miệng ấy, nàng ấy chẳng có một chút thuyết phục nào.
Có lẽ là ta đã đánh giá cao bản thân trong suốt thời gian qua.
Ta luôn nghĩ rằng mình có cái đầu sáng suốt hơn đám bạn cùng tuổi.
Ngay cả khi ta vào Học viện Halm, mục đích chính khi nhập học là tìm hiểu cách nào để thiết lập các mối quan hệ với những người đồng trang lứa và không phải để học tập vì ta đã học hết toàn bộ những gì được dạy ở đó rồi.
Ta nghĩ bản thân là một người thông minh khi mà chỉ mới 10 tuổi và hiểu được mọi thứ được dạy cho lứa tuổi 18 ở cái học viện đó.
Nhưng chuyện gì đang diễn ra thế này? Ta không hiểu bất kì thứ gì mà thiếu nữ 8 tuổi đang ngồi trước mặt mình nói ra.
“ Cái mà em đang nói chính là, ngài sẽ gặp nữ chính và bị hấp dẫn bởi sự ngây thơ và sẽ yêu cô ấy. Thấy vậy, em sẽ trở thành hiện thân của sự đố kị và bắt đầu bắt nạt cô ấy, khi mà những trò bắt nạt của em bị đưa ra ánh sáng, ngài sẽ phẫn nộ rồi từ hôn em khiến cho gia đình em tan nát. “ [Bertia]
Điều nàng ấy nói đơn giản là [ Việc sẽ xảy ra từ bây giờ].
Với kí ức từ quá khứ? Nàng ấy có vẻ lấy toàn bộ thông tin từ light novel mà nàng ấy đọc từ kiếp trước.
Còn vài chi tiết thiếu sót nữa nhưng hôm nay ta sẽ dừng ở đó thôi.
Thành thật thì, ta không nghĩ mình sẽ mù quáng vì tình yêu và hủy mối hôn ước có giá trị về chính trị này.
Hơn nữa ta vẫn không tin rằng người thiếu nữ trước mặt này sẽ trở thành hóa thân của sự đố kị.
Thực tế có nhiều vấn đề vô lí mà ta cần giải đáp nhưng đầu ta bắt đầu đau rồi.
Kế hoạch hôm nay chính là [ Gặp mặt vị hôn thê], và không còn nhiều thời gian nữa cho cuộc gặp mặt này. Ngay cả khi nàng ấy nói hết mọi chi tiết, ta không nghĩ não ta có thể tiêu hóa được toàn bộ.
Oh và còn một điều nữa mà ta cần phải hỏi.
“ Tiểu thư Bertia, có sao không khi ta hỏi nàng một câu ?” [Cecil]
“ Đương nhiên là không rồi, bởi vì em đã có lại kí ức, em đã luôn muốn nói về mấy thứ này với điện hạ.” [Bertia]
Trong khi cô ấy nghiêng người tới, ta nở một nụ cười khô khan.
Sự thật là, ta không quan tâm về chuyện này cho dù nó là sự tưởng tượng hay tiên đoán.
Vấn đề là…
“ Ý nàng là sao khi nói muốn trở thành nữ phản diện thượng đẳng?” [Cecil]
Đây là điều quan trọng nhất.
Không quan trọng người khác đã nói điều gì. Hôm nay nàng ấy đã trở thành vị hôn thê của ta.
Là vị hôn thê của ta nghĩa là trong tương lai nàng ấy sẽ trở thành hoàng hậu của vương quốc này.
Ta không biết “nữ chính” là loại gì nhưng, nàng ấy [một nữ phụ phản diện] có vẻ như không hợp cách để trở thành hoàng hậu tương lai của vương quốc này. Nàng ấy nên được huấn luyê… Ý ta là nàng ấy nên được hướng tới con đường đúng đắn, và ngay cả khi đã được chứng minh là điều ấy là bất khả thi, vấn đề này nên được đem ra bàn luận cùng với cha càng sớm càng tốt.
Nhìn nhận theo cách nào đi chăng nữa ta vẫn là đức vua tương lai.
“ Đó là ngoài việc đẹp ngất ngây. Mặc người khác nói gì đi chăng nữa, em vẫn bước đi trên con đường của mình. Một nữ phản diện sẽ không nao núng ngay cả khi con đường đó dẫn đến hủy diệt. Đó là con người mà em muốn phấn đấu trở thành!” [Bertia]
“ Đẹp ngất ngây sao” [Cecil]
Thứ lỗi cho ta.
Ngay bây giờ, ánh mắt ta “vô tình” lướt tới bụng nàng ấy.
Ta chỉ tự hỏi nàng ấy nghĩ thế nào khi nhìn bản thân, nàng ấy không nhận ra rằng…?
Ta chỉ không muốn khiến nàng ấy thất vọng khi mà nàng ấy cố tỏ ra cực kì nghiêm túc.
Tất nhiên, ta nghĩ rằng thật bất nhã khi nghĩ điều này trong khi nhìn bụng nàng ấy nên ta nhanh chóng lướt qua và nhìn mặt nàng ấy rồi cười.
Nhưng có vẻ như đã quá muộn.
Nàng có vẻ đã nhận thấy ta đang nhìn nơi nào.
Sau khi nhận thức được, mặt nàng ấy đỏ tột độ
“ Không phải như thế!! Ngay từ lúc đầu Bertia Evil Nochesse đã tồn tại như đá lót đường và là một nhân vật có khuôn mặt tinh tế.” [Bertia]
“ [Đá lót đường]?? Điều đó.. thật đáng thương. Nàng thực sự ổn với điều đó sao?”
" Tất nhiên là không. Cuối cùng thì người đó là Bertia. Em khác với Bertia Evil Nochesse, em là em. Em có dự định trở thành đóa hoa độc ác và thanh khiết chân chính " [Bertia]
Nàng ấy đứt dây thần kinh rồi à ?
Ta nghĩ rằng trở thành đóa hoa độc ác và thanh khiết có vẻ khá mâu thuẫn, nhưng nàng ấy có vẻ không nhận ra.
Đỏ mặt vì xấu hổ, nàng ấy đứng lên với tiếng động lớn.
“ Vì thế thưa điện hạ, em sẽ bắt đầu một cách đàng hoàng và chỉnh đốn bản thân. Thứ lỗi cho em, chúc ngài tốt lành.” [Bertia]
Nàng ấy cúi đầu đầy bối rối và chạy mất không để cho ta bất kì cơ hội nào để ngăn cản.
Theo sau, đám hầu gái của nàng ấy cũng cúi chào vội vã và đuổi theo nàng ấy.
Ta nhìn bọn họ một cách không hứng thú cho tới khi bọn họ khuất mắt.
“ …Chuyện quái gì đã xảy ra thế?” [Cecil]
“ Điện hạ, có vấn đề gì sao? ” [Zeno]
Zeno đáp lại lời lẩm bẩm của ta
Nếu hỏi có gì không đúng, câu trả lời sẽ là [Đính hôn với nàng ấy]
Bởi vì đính hôn với một quý tộc có ảnh hưởng về chính trị, nếu ta nói với cha rằng [ Nàng ấy có vẻ không hợp để thành hoàng hậu] ngay cả nếu sự việc không được tiến hành ngay, cuộc nói chuyện về việc hủy hôn chắc chắn sẽ được đề cập đến dù sớm hay muộn.
Nhưng…
“ Nàng ta có vẻ khá là thú vị. Sinh ra là quý tộc, tính cách của nàng ấy không vặn vẹo và bởi vì nàng ta quá thẳng thắn nên sẽ rất dễ điều khiển. Chúng ta nên quan sát một thời gian.” [Cecil]
Ta đã không có chuyện gì vui trong một thời gian dài.
Không phải là ta thích nàng ta như một người đàn ông, nhưng ta nên nói thế nào nhỉ..? Nàng ta đáng yêu một cách ngu ngốc hoặc ta nên nói rằng mình đã tìm được đồ chơi mới…? Ta không hiểu được nhưng ta chưa từng hào hứng như bây giờ.
Đối với ta – người có thể làm mọi thứ chỉ trong một lần thử, thế giới này là một nơi buồn chán.
Ta không đạt được cảm giác thành tựu như người khác, và thế giới như là một nơi tẻ nhạt trì độn.
Nhưng gặp được nàng ấy hôm nay, thế giới bắt đầu được tô vẽ bởi sắc màu.
Cái cảm giác [không biết được việc gì sẽ xảy ra] mà ta chưa từng có khiến ta cảm thấy phấn khởi.
“Fufufuffu” [Cecil]
Không nhận ra, ta đã bắt đầu cười.
[Cười bình thường] là một điều mà ta hiếm khi làm.
“ Điện hạ, ngài có vẻ đang vui.” [Zeno]
" Đúng thế, ta nghĩ cảm xúc không đoán trước này không tệ. Chuyện này làm ta thấy phấn khích. ’’
" Nghe có vẻ vui…. Nhưng ngài không thể có thú vui nào giống trẻ con hơn sao?” [Zeno]
“Ta đang có thú vui như một đứa trẻ bình thường không phải sao?” [Cecil]
“Phải rồi.. Thần quên rằng người để quên sự ngây thơ trong bụng hoàng hậu. Thứ lỗi cho thần vì thắc mắc một điều bất khả thi.” [Zeno]
“Ngươi vẫn luôn nói những lời vô lễ như ngày nào, nhưng ta đang vui nên sẽ không tính toán với ngươi.” [Cecil]
Sau khi nhìn Zeno – tên đang cúi đầu đầy bất mãn ấy, ta chuyển ánh mắt về hướng mà nàng ấy vừa đi.
Ta tự hỏi nàng ấy sẽ đem cho ta bao thú vui khi làm vị hôn thê của ta.
“Đừng làm ta thất vọng nhé?” [Cecil]
Sau khi thì thầm điều đó, ta nhìn lên và nhắm mắt lại.