Cái kết của trận chiến là một mớ hỗn độn. Tuy tôi không hề hối hận chút nào khi ra quyết định với cái tư cách là một chỉ huy của một binh đoàn Quỷ, nhưng trái tim vẫn không khỏi có chút nặng nề khi giết nhiều người như thế này.
Vì họ đã tấn công bất ngờ, với cái số lượng và từng đó vũ khí, rõ ràng ngay từ đầu đã không có chỗ cho đàm phán rồi. Và tôi sẽ không bao giờ động thủ nếu khả năng thương thuyết vẫn còn.
Tuy vậy, đây vẫn là một cái kết đang buồn.
Cũng như tên tướng nào mà lại đưa ra một kế hoạch liều lĩnh như thế.
Về phần những Người Sói thì đã có ba người đã bị thương, họ là những người đã bị trúng tên một cách trực diện.
“ Ba người đã chiến đấu dũng cảm. Không sao đâu, chúng sẽ sớm lành lại thôi !”
Trong khi chữa trị cho những người bị thương với Ma thuật hồi phục, tôi khen họ vì đã chiến đấu tốt trong trận chiến vừa qua.
Bên cạnh đó, thì ngoài những vết trầy xước ra thì có vẻ như nhưng người khác vẫn hoàn toàn ổn. Đúng như những gì người ta có thể mong đợi ở một Người Sói.
Sau khi giao phó tất cả những thứ còn lại cho Jerik, và tôi nhanh chóng trở lại cổng chính. Dường như có điều gì đó không ổn.
“ Ah, Chỉ Huy!!”
Monza chào tôi với vẻ mặt khó chịu. Có vẻ như những gì tôi đoán trước đã đúng.
“ Nhìn chúng kìa, đi lang thang với con dao lăm lăm trong tay sao!”
Ngay gần chân cô, một toàn người đang ngồi xụp xuống. Và xung quanh họ là những con dao Bạc nằm rải rác trên mặt đất.
Khuôn mặt họ lúc này thật khó tả, vì vậy tôi khẽ hỏi chuyện Monza,
“ Không phải thế này là hơi nhiều quá sao ?”
“ Chúng đã cố gắng chạy trốn, chỉ một chút nữa thôi nhỉ ?”
Nói đoạn Monza nở một nụ cười. Cô có vẻ không quan tâm cho lắm, tuy nhiên cổ là một kiểu người cảm thấy thư giãn trong khi thực hiện bất kì hành động độc ác nào đó.
Tôi quay sang hỏi những người kia.
“ Mấy người là ai !?”
Ngay lặp tức đám người này nhao nhao cả lên,
“ Bởi vì bên ngoài ồn ào quá, cho nên chúng tôi chỉ tới để xem sét tình hình.”
“ Có tiếng hú của Người Sói, nên tất cả mọi người trở nên hoảng loạn !”
“ Thế đó !!”
Chà, tự tin thật đấy.
“ Nếu mọi việc chỉ như vậy, thế tại sao mấy người lại mang theo những con dao này ?.”
Cả đám bỗng trở nên im bặt.
Ở đây là có một luật cấm vũ trang cho thường dân, tuy nhiên vì dao là dụng cụ làm bếp được sử dụng hàng ngày, cho nên việc mang theo chúng là hoàn toàn hợp pháp.
Nghĩ đoạn tôi nhặt một con dao lên, sau khi nhận thấy ánh bạc từ chúng.
“ Hmm!’
Đến cả phần lưỡi đều được làm bằng bạc sao. Những thứ này có vẻ như được làm thủ công bởi nghệ nhận inujin, một bông hoa khá tinh sảo được khắc lên chúng.
Và tất cả những con dao khác dường như cũng đều làm bằng bạc. Tuy nhiện vì Bạc khá mềm và nặng cho nên hoàn toàn không thích hợp cho những sinh hoạt hàng ngày.
Nhưng trong một bộ phận con người, có một truyền thuyết nói rằng :” Những người Sói chỉ có thể làm bị thương bởi vũ khí làm bằng Bạc.”
Một tin đồn nhảm như “Người Sói ghét Bạc” cũng được con người truyền tai nhau, và trong trường hợp ngược lại Tộc người Sói cũng lan truyền đi cái vụ :” Người Sói chỉ có thể bị thương bởi Bạc.”
Bởi lẽ nếu làm như vậy họ sẽ chỉ bị tấn công bởi những vú khí bằng Bạc vô cùng mềm và yếu đuối.
Tôi liếc nhìn những người kia trong khi cúi xuống.
“ Các người muốn làm gì !?”
Không trả lời ư! Có vẻ tôi nên giận dữ hơn một chút.
“ Những thứ như Bạc thường không được sử dụng trong nấu ăn hay đóng gói. Tại sao các ngươi mang theo chúng, Trả lời mau !!?”
Tôi nhe chiếc răng nanh của mình về phía những tên đàn ông đang im lặng.
Họ hoàn toàn không có phản ứng gì, nhưng rõ ràng là đang sợ hãi.
Nó là mùi của nỗi sợ.
Cuối cùng thì một người đàn ông trong đám bống lên tiếng.
“ G…..Lạy chúa, nó chỉ là để phá niêm phong của mấy lá thư thôi mà !”
“ Thư !?”
Nó là một con giao dọc giấy. Đúng là dao Bạc khá mềm, cho nên nó là thứ khá thi nhất.
Tuy vậy thì nó vẫn quá sang trọng.
Ai mà đi tin điều đó chứ.
“ Chỉ là đi xem xét tình hình bên ngoài vì sự náo động, thì các người có ai mang theo dao gỡ nêm phong không ?.”
Tôi cười mỉa.
Họ lại một lần nữa im lặng.
Thấy vậy tôi ngẩng đầu lên và cất tiếng để những người xung quanh cũng có thể nghe thấy.
“ Lục soát kỹ chúng rồi bàn giao lại cho Lãnh Chúa. Tôi sẽ để việc này cho Bá Tước giải quyết.”
Để hình phạt cuối cùng sẽ cho Bá Tước quyết định. Nó là một việc làm hoàn toàn cần thiết.
Đội của Monza bắt giữ những người kia và bắt đầu lôi họ đi.
Sau khi gửi họ đi, Sukuji hỏi tôi.
“ Vaito-san, không sao chứ !? Cô ta là con người, phải không? Thế thì hình phạt sẽ không quá nhẹ chứ ?”
Dường như chàng trai trẻ này không hài lòng với hình phạt.
Vì thế, tôi trả lời với một khuôn mặt rối bời.
“ Đành chịu thôi, nếu chúng ta trừng phạt người dân thì thù hận sẽ ngày càng tồi tệ. Họ chắc chắn là vô cùng khả nghi, nhưng họ vẫn chưa làm gì cả.”
“ Đúng là thế, nhưng mà…!”
Sukuji làm bộ mặt không đồng tình. Vâng, nó hoàn toàn dễ hiểu thôi.
Đối với loài Quỷ, người ta sẽ chẳng có nghĩa vụ gì mà phải quan tâm tới đám loài người yếu đuối. Và nếu có bất kì dấu hiệu nổi dậy nào là quá đủ cho việc tàn sát tất cả.
Mặc dù, nếu làm vậy sẽ gây ra kha khá rắc rối sau này.
“ Con người thích được vỗ về. Họ luôn bất mãn. Ngược lại nếu cậu làm điều gì đó tốt đẹp, thì thật dễ dàng để khiến họ nghe theo. Thực ra, tôi cũng từng nghĩ đến việc giết tất cả bọn họ.”
“ Vậy sao….”
Có vẻ như chúng vẫn chưa đủ để thuyết phục được cậu ta, nhưng vì cậu là một Người Sói. Ngay cả khi có gì đó bất mãn, anh vẫn tuân theo lệnh của chỉ huy.
“ Thế nên cứ để chúng lại cho tôi. Tôi sẽ làm việc để chúng ta đạt được nhiều lợi ích nhất có thể !”
“ Vâng !”
Khi tôi bật cười vỗ vai cậu, Sukuji cũng mỉm cười.
Đúng vào lúc đó, cổng thành bống mở ra, Jerik và những người khác đã quay trở lại. Tôi đã yêu cầu họ kiểm tra chiến trường trước đó, có vẻ như mọi việc đã hoàn thành.
“ Thật kì lạ, Chỉ Huy. Nhìn này !. Nó là một mũi tên Bạc.”
Nói đoạn anh ta giơ mũi tên từng là của kẻ thù lên.
Nếu bạn nhìn kĩ, thì chắc chắn có thể thấy đầu mũi tên được làm bằng Bạc.
Trong khi lật lấy đầu mũi tên, Jerik đưa nó cho tôi như là một tên ngốc và giải thích.
“ Thứ kim loại đã được đúc nên. Chúng có thể được tạo sau khi nung chảy những đồng xu bạc, nhưng có vẻ như nó đã được làm một cách vội vàng. Từ đó có thể minh chứng được rằng đây không phải đồ giả.”
Tôi cân nhắc một chút sau khi xem xét mũi tên một chút rồi trả lời:
“ Những mũi tên này, khi nhìn vào chúng, tôi có cảm giác dường như chúng được tạo ra dành riêng cho người Sói vậy !”
“ Ah, tôi cũng không nghi ngờ gì về việc đó. Bạc là thứ mềm hơn sắt, cho nên chẳng có ai làm việc này mà không có dụng ý cả.”
“ Trong trường hợp đó, người Tuban dường như đã biết được sự hiện diện của người Sói ở đây.”
“ Tôi không hiểu lắm. Nhưng cái mà tôi chắc chắn là nhờ những mũi tên Bạc mỏng manh này mà vết thương của mọi người không quá nặng.”
Jerik nhún vai.
Anh ta thực sự là một thờ rèn bậc thầy về mọi mặt.
--------------------Cá Nóc : Chương này chưa hoàn thành, mình sẽ cố up full nhanh nhất có thể-------------