Ngày hôm sau.
Tôi đến trường vào sáng sớm.
Tôi đặt chiếc cặp của mình xuống lớp học trống không, và đi lên sân thượng.
Có hai cô gái đang đứng đợi tôi ở đó.
Charo-senpai, và cả Freyja nữa.
“Cậu đến trễ.”
Freyja bĩu môi trong khi phàn nàn.
“Để con gái đợi là không được đâu đấy.”
“Ngay cả sau khi tôi đã『điều khiển』được cô, cô vẫn còn độc tài như thế này sao.”
“――hmm? Vậy tức nghĩa là Raika-kun thích những cô gái biết vâng lời sao?”
“Im đi.”
“……”
Freyja im lặng sau khi nghe mệnh lệnh của tôi.
Việc『điều khiển』có vẻ ổn.
“Freyja, trước khi chúng ta bắt đầu nói chuyện, tôi muốn hỏi cô vài câu hỏi trước.”
“Được.”
“Mười năm trước, cô có phải là vị Thần đã tấn công tôi và em gái tôi không?”
“Không.”
Có vẻ như cô ấy cũng không phải kẻ đó.
Bởi cô ta trông có vẻ thèm khát nhục dục, vậy nên, chỉ là có lẽ thôi, tôi nghĩ vậy, nhưng ra là không phải.
“Nếu là vậy thì, tôi muốn hai người phải dùng hết sức mình để làm việc cho tôi trong tương lai. Bất kể cái tên thần khốn nạn đã cướp em gái của tôi có liên quan đến Thần thoại Bắc Âu hay không, tôi muốn cả cô và Brünnhilde hãy tìm ra hắn.”
“Rồi rồi. Lúc này, tớ sẽ nghe lời của Raika mà.”
Ngay khi chúng tôi nói chuyện xong, cô ấy gái quả đầu ngái ngủ của mình. Freyja đáp lại trong khi cười.
『――lỡ bọn chúng phản bội ngươi thì sao, để đề phòng, không phải ra lệnh sẽ tốt hơn sao?』
Balor cho tôi một lời khuyên.
Tôi không muốn hạn chế họ với một khả năng có thể cản trở hành động của họ.
Ví dụ như, trong thời khắc sự thất bại của tôi được xác nhận.
Vào lúc đó, họ sẽ [phản bội] tôi, không phải vì cả Brünnhilde và Freyja muốn trốn. Mà đó là vì nó sẽ dẫn đến việc bảo về Charo-senpai và Shishigane.
Shishigane……
“Thật tiếc là tôi không thể khôi phục lại linh hồn của Shishigane vì đã bị linh hồn của cô nuốt chửng.”
“Brünnhilde là một chiến binh phục vụ ta, Nữ hoàng. Lúc đó, ta đã ép cô ấy vào cơ thể của Charlotte. Thế nên sự kết hợp linh hồn giữa họ là không hoàn hảo.
“……”
Sau khi nghe được lí do từ Freyja, Charo-senpai ôm lấy cơ thể mình.
May mắn đã đứng về phía cô…… ngược lại, trong trường hợp của Shishigane, linh hồn của cô đã hoàn toàn bị nuốt chửng bởi Freyja. Không thể đưa cô ấy trở lại dù có dùng Quỷ Nhãn của Balor đi nữa.
Có cách nào để đá linh hồn Freyja ra không?
Hay cô vẫn sẽ là một Thần Thể trong trận chiến này?
Dù sao thì, Shishigane sẽ không thể thoát khỏi móng vuốt của Freyja trừ phi vài việc được thỏa mãn.
“Nhưng, vẫn còn có Tenka, Maria và mọi người. Tôi sẽ tiếp tục gọi cô là Shishigane trong tương lai.”
“Tùy cậu.”
Freyja, không, Shishigane cười dịu dàng.
Mặc dù đã bị thống trị bởi Quỷ Nhãn của tôi, cô vẫn thể hiện được thái độ đó.
Ngay từ đầu, Freyja là một vì Thần Vanr(?) có quan hệ thù địch với Ásgarðr, đứng đầu là Thần Tối cao, Odin. Như một minh chứng cho sự hòa giải giữa 2 vị thần, ông ấy đã giới thiệu cô ta đến Ásgarðr, cùng với anh trai cô, Freyr, người đã bị bắt cóc.
Cô ấy đã quen với việc sống trong lòng địch.
Thế nên cô ta là mối hiểm họa lớn hơn Brünnhilde.
“À phải.”
Tôi thở dài và đặt vấn đề sang một bên.
“Dù sao thi, xin hãy cứ hành động bình thường trước Maria và mọi người.”
“Vâng~”
Shishigane gật đầu.
“Vậy giờ, cậu muốn đi chơi ở đâu sau khi tan học?”
“Cô……”
Tôi kinh ngạc trước khả năng thái đổi thái độ của cô đấy.
“Tại sao tôi lại phải chơi với cô?”
“Ồ? Không phải tớ nói rồi sao? Nếu sống sót trước thử thách của tớ, tớ sẽ biến cậu thành người tình mà.”
“……”
Cô ấy hờ hững nói vậy. Tôi kinh ngạc và không thể nói lại điều gì.
“Tớ thích buổi karaoke mà hôm bữa chúng ta đi ấy. Có rất nhiều nơi mà tớ muốn đến chơi. Tớ chắc rằng niềm vui sẽ nhân đôi nếu tớ đi cùng với Raika.”
Shishigae cười hớn hở.
Vẫn là nụ cười như lúc trước.
Đó là Shishigane Ruirui mà tôi biết.
Không, từ lần đầu mà tôi quen biết cô ấy, không phải cô ấy đã là Freyja từ lúc đó rồi sao……?
Nếu là vậy thì, cô gái Shishigane mà tôi xem là bạn lúc trước cũng là……
“……”
Tôi lắc đầu.
Đừng bận tâm đến những thứ vô ích.
“À, à nô!”
Vào lúc đó, Charo-senpai lên tiếng.
Mặt cô ấy có phần hơi nhăn nhó.
“T-tôi cũng muốn đi đâu đó, với Raika-kun…… nữa.”
“A, vậy thì, sao senpai không đi cùng bọn em, cả ba chúng ta đi cùng nhau nhỉ?”
“T-thế có được không?”
“Được mà được mà. Chị có muốn đi cùng với nhau không, cả 3 chúng ta ấy?”
“Ể?”
Shishigane nói rằng nó sẽ rất vui. Charo-senpai đáp lại như thể cô vừa mới bị khiển trách.
Khi tôi giao lại nó cho Shishigane, mọi thứ sẽ nhanh chóng đi xuống phía Nam thôi. Tôi thở dài.
“Vậy giờ, là cả 3 chúng ta, à không, mọi người luôn đi. Cũng giống như thường lệ thôi.”
Quyết định cuối cùng.
“Tiếc thật~ Không được ở riêng với Raika rồi.”
Shishigane cười trong khi quay người lại.
“Được mà. Vậy, chúng ta sẽ đi đâu sau giờ học đây?”
Shishigane, người không tán thành việc cả nhóm đi cùng nhau, hỏi ngược lại.
Bên cạnh đó, tôi sẽ đến một nơi,
“Quán bánh crepe sẽ là một địa điểm tốt đấy.”
Vậy nên, tôi nói vậy.
“Eeeh~? Tớ đã đến đó rồi mà. Tại sao vậy?”
Shishigane hỏi lí do.
Tôi liếc nhìn gương mặt của Charo-senpai ―― so sánh cô ấy với tính cách ẩn bên trong, cô ấy giống như một Phật Bà vậy.
“Có một người muốn đi đến đó.”
Tôi trả lời, và thế là cuộc hội thoại kết thúc.
✦✧✦✧
Cứ như thế, tôi tạm biệt hai người họ và bước lại vào trong trường.
Có vẻ như các học sinh khác cũng đã đến trường rồi. Tôi nhanh chóng đi trên hành lang, lúc này đã khá là ồn ào.
Con đường trước mắt là rất thoải mái.
Nhưng tôi chỉ là cảm thấy chưa muốn về thẳng lớp học của mình.
Tôi muốn giết chút thời gian trước khi chuông reo.
Thư viện cũng được, nhưng không đời nào mà nó lại mở cửa vào lúc sáng sớm như thế này được.
Hết cách, tôi chỉ lượn lờ quanh trường.
Trước khi tôi kịp nhận ra, tôi đã đi thẳng đến phòng giáo viên ở tầng hai.
“Em xin phép~”
Vào lúc đó, cánh cổng phòng giáo viên mở ra, và ai đó từ trong bước ra.
“Ôi trời, là Raika-kun sao.”
Người đó chính là Tenka.
Cô ấy đến trường thật sớm, có lẽ là làm việc của cán bộ lớp hay gì đó.
“Bất ngờ nhỉ, Ten……”
Khi tôi muốn đáp lại lời chào.
Tôi cảm thấy một cơn đau nhói sâu trong mắt trái tôi.
“……kuh!”
Sao lại xuất hiện vào lúc này chứ……!
Nó xảy ra mỗi khi tôi nhìn thấy Tenka, nhưng nó thật rắc rối khi chỉ có hai chúng tôi.
“Raika-kun, sao vậy?”
“K-không…”
Cơn đau nhói khiến tôi toát mồ hôi trán.
Lí do lại hoàn toàn là bí ẩn.
Nhưng, khiến Tenka phải lo lắng cho tôi… không, nó đã hết rồi, không biết có phải nhầm lẫn hay không…
“Ah, nhắc mới nhớ.”
Đột nhiên, Tenka nở một nụ cười thật tươi.
“Đầu tiên, tớ muốn chúc mừng việc cậu đã chiến thắng Trận chiến Đại diện đầu tiên của mình. Chúc mừng, Raika-kun.”
“!?”
Tại sao…… Tenka lại…
Tôi nhanh chóng tạo khoảng cách với cô ấy.
“Ahn~ đừng chạy mà~.”
Tenka búng ngón tay.
Rồi, sau một âm thanh kì lạ, mọi người ngoài chúng tôi biến mất khỏi hành lang.
『――không gian đột nhiên biến đổi. Không hề có sự chuẩn bị nào…… một người sử dụng ma thuật khá mạnh đấy. Không còn đường thoát đâu, Raika.』
Balor nói với giọng căng thẳng, như thể việc này rất thích thú với ông ta vậy.
“……Cô là ai?”
Tôi cố kìm chế trái tim đang đập liên hồn của mình, và ném câu hỏi đó về phía Tenka.
Cô ấy đã chặn mọi đường thoát của tôi, thế nhưng, tôi lại không thể cảm thấy sát ý từ phía cô ấy.
Bên cạnh đó, nếu cô ấy thật sự là Thần Thể, thì cô ấy đã giết tôi ngay mà không ngần ngại chút nào rồi.
Tôi chẳng thể hiểu được động cơ của cô ấy.
“Ta là Zeus. Ta là người giám sát Cuộc Thánh chiến Đại diện lần này.”
Cô ấy nhìn tôi mặt không hề biến sắc, rồi Tenka nói ra danh tính của mình.
“……!?”
――Zeus.
Vị thần cấp cao nhất từ Thần thoại Hy Lạp, đồng thời cũng là Vị Thần Bầu Trời.
Vua của các vị Thần thống lĩnh đỉnh Olympus.
Mặc dù là một trụ cột của một thần thoại đa thần, song ông ta là vị Thần có sức mạnh tuyệt đối có thể sở hữu sức mạnh gần với Thần Toàn năng nhất. Người ta nói rằng cây [Raiden] trong tay ông ta có sức mạnh có thể hủy diệt được mọi thứ.
Vậy ra đó chính là Tenka……!
“Tks…!”
“A~ah. Đã nói là đừng cảnh giác mà. Đúng như những gì ta nói, ta chỉ là người giám sát thôi. Ta không tham gia vào cuộc Thánh Chiến Đại diện lần này đâu.”
Đúng thật là, tôi không cảm thấy sát khí từ Zeus.
Nhưng thế không có nghĩa là tôi nên làm người tốt.
“Vậy, mục đích của ông là gì?”
“Mồ~ Raika-kun thật nóng vội quá đi~”
Zeus nhún vai và lắc đầu.
“Mà, kệ đi. Trước khi chúng ta nói chuyện, ta muốn ban thưởng cho cậu, Shinzen Raika-kun.”
“Thưởng ư?”
“Mặc dù chưa dùng đến một nửa sức mạnh thật sự của Đại Ác Quỷ thần thoại Celtic, cậu đã xoay sở thắng được Nữ chúa của Thần thoại Bắc Âu. Cậu thật sự làm ta bất ngờ đấy.”
*bộp* *bộp **bộp* *bộp*
Zeus khen ngợi tôi.
“Đúng là người thân của cái cơ thể này mà. Nếu làm được, thì cũng thật là đáng giá.”
Cô ấy đang nói gì đó về giá trị sử dụng, vân vân, trong khi múa miệng liên tục.
Không, quan trọng hơn.
Người thân của cơ thể này?
Zukunzzukuntsu
Cơn đau trong mắt trái tôi lại gia tăng.
“Vậy, sau khi thưởng xong chúng ta sẽ nói chuyện ―― về mấy năm trước, giờ ta sẽ gỡ bỏ phong ấn ma thuật mà ta đã đặt vào đầu cậu.”
Zeus, nhếch mép lên, và hờ hững đến chạm lên đầu tôi.
Mặc dù ông ta từ từ tiến lại, tôi lại không tránh được.
Tay ông ta chạm vào trán tôi.
Vào lúc đó, tất cả máu trong cơ thể tôi liền đảo chiều.
Tôi cố hít lấy ôxy khi cổ họng lập tức đau đớn và co giật liên hồi.
―― Tôi đã nhớ lại mọi thứ.
Gương mặt và cái tên của người em gái mà tôi đã quên mất.
Mười năm trước, vị Thần đã tấn công cả hai anh em chúng tôi chính là Zeus.
Tôi không biết hắn ta đã làm gì với em gái tôi.
Tôi siết chặt bàn tay của kẻ đang chạm vào trán tôi.
“Ah~ đau đấy!”
Zeus tinh nghịch đáp.
Hắn vẫn chọc tức tôi trong cơn thịnh nộ này.
Trong 10 năm, mục đích sống của tôi chỉ là giết hắn.
Vì lí do đó, tôi đã trải qua khóa huấn luyện đẫm máu đó.
Nếu có thể giết hắn, tôi không cần thứ gì khác nữa cả.
Nhưng, tôi không thể.
Tôi muốn nghiền nát cái cổ tay mà tôi đang nắm lấy này, nhưng tôi lại không thể.
Tôi muốn giết hắn bằng cái cách tàn ác nhất có thể trên thế gian này, nhưng tôi không thể.
Đây chính là kẻ mà tôi muốn giết chết nhiều hơn bất cứ ai trên đời.
Kẻ mà tôi muốn giết chết hơn bất cứ thứ gì trên đời.
Lí do, là vì 10 năm trước……
Em gái tôi ―― hắn đã lấy đi cơ thể của em gái tôi, Shinzen Tenka.