Itai no wa Iya nanode Bougyo-Ryoku ni Kyokufuri Shitai to Omoimasu

chương 24: cực hạn phòng ngự và khai phá lòng đất

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Megane

Edit:

M: à ờm tui lạc mịa chương 25 rồi

--------------------------------------------------------------------------------------------

Để đề phòng, cả hai cẩn thận bước từng bước một xuống cầu thang.

Giọng nói phát ra càng lúc càng to hơn. Kaede đã đứng che chắn trước mặt Risa để có thể chuẩn bị nếu có một cuộc tấn công bất ngờ xảy ra trong khi tiếp tục đi xuống cầu thang. Ngay sau đó, một cánh cửa hiện ra ngay trước mắt.

Kaede đưa tay lên cái nắm đấm cửa.

「……không bị khóa. Mình mở đây」

「Okay〜. Yosh, lên nào!」

Kaede giữ cái khiên lớn phía trước trong khi mở cửa. Bởi cánh cửa đã được mở ra, giọng nói đã có thể nghe rõ ràng hơn.

「Đau……đau quá đi mất………ahhh…ah」

Kaede ló mặt ra khỏi cái khiên lớn và nhìn về phía trước.

Tại vị trí chính giữa bên trong căn phòng, có một cây nến đã bị cháy một nửa.

Luồng ánh sáng chập chờn kia hướng tới người đàn ông đầy máu bị trói trên ghế.

「Ông ta không có vẻ gì là có địch ý……? Cũng chả phải là người chơi nữa」

Theo sau Kaede, Risa cẩn thận lộ mặt từ lưng của Kaede. Và cô cau mày với vẻ ngoài đau đớn của người đàn ông.

「Làm gì bây giờ?」

「n〜…ông ấy nói rằng nó đau, nên…nếu có thể thì mình muốn chữa lành những vết thương đó〜…」

「Tớ có【Trị thương】đó, cậu có muốn tớ thử không?」

「Un… nhờ cậu đó!」

Kế hoạch của họ đã được quyết định và Risa bắt đầu sử dụng【Trị thương】.

Một luồng ánh sáng ấm áp bao quanh người đàn ông, tuy có được chút hiệu quả nhưng vẫn còn khá kém.

「Một lần nữa!【Trị thương】!」

Risa một mặt kiểm tra tình trạng vết thương, mặt khác lặp lại【Trị thương】để chữa trị.

Sau khi dùng hai lọ Thuốc MP mà cố ấy mang theo, những vết thương trên người đàn ông được chữa khỏi hoàn toàn.

Cả hai đều bộc lộ ra nụ cười hài lòng.

「Cảm ơn……rất nhiều………」

Người đàn ông với những thương tích đã được chữa khỏi nở ra một nụ cười dễ chịu, và từ từ, cơ thể của ông dần trở thành những hạt sáng, dần dần tan biến, và cuối cùng đã biến mất.

「Có phải ông ấy đã lên thiên đường rồi……đúng không?」

「Trong trường hợp này á? Có lẽ, ngay từ đầu ông ấy cũng chả tồn tại rồi, dù……n?」

Risa thấy chỗ cái ghế mà người đàn ông vừa ngồi trên có thứ gì đó. Trong căn phòng có ánh sáng chập chờn này, thứ đó ánh lên một tia sáng nhỏ khi phản chiếu lại ngọn nến.

Risa nhặt nó lên.

「Đây là……một cái nhẫn ư?」

「Oh〜! Có lẽ đó là lời cảm ơn từ người đàn ông chăng?」

Risa kiểm tra xem cái nhẫn màu đen đó rốt cục là cái gì.

【Nhẫn sinh mệnh】

【HP+100】

「n〜… có vẻ như kiểu phiên bản nâng cấp của cái Nhẫn Bất Khuất của Maple nhỉ? Điều kiện đạt được khá đơn giản vậy có lẽ chẳng phải trang bị tuyệt lắm ha…」

Nói xong, Risa giao chiếc nhẫn cho Kaede.

「Maple nên giữ nó thì hơn ấy. Dù gì thì tớ có tăng thêm HP cũng chả có mấy hữu dụng」

「Eh!……nhưng mà, ổn không đó? Cậu biết rằng có khi nó là trang bị chỉ có trong sự kiện đấy?」

「Nếu cậu thật sự không muốn nó, cậu có thể coi như là tớ cho cậu mượn đi thì sao nào? Sau này nếu có món nào mà Maple không cần ấy thì cậu có thể giao cho tớ coi như là trao đổi đi...」

「Mình hiểu rồi! Tới lúc đấy, mình sẽ đưa ngay cho Sally luôn! ……trong lúc ấy, tớ sẽ mượn của cậu trước…」

Cứ vậy, HP của Kaede từ 100 đã nhân đôi lên thành 200.

Cuối cùng thì chỉ số cũng đạt tới mức mà có thể an tâm hơn rồi.

Đồng thời, ô phụ kiện của Kaede cũng đã đầy, thế nên từ giờ cô ấy sẽ khó mà có thể mà tăng thêm HP nữa rồi.

「Vậy thì, tớ nên đi ngủ ngay bây giờ…」

「Sự kiện trong rừng không lẽ chỉ thế này thôi sao?」

「n〜…có lẽ chứ? Có thể sẽ có ít nhất một cái khác nữa, nhưng khoảng thời gian có khi lại liên quan đấy. Giống như sự kiện này là loại chỉ xuất hiện vào lúc 12 giờ」

Ngoài ra, thời gian bọn ma xuất hiện rất có thể trong lúc một sự kiện xảy ra, thế nên họ đã kết luận rằng nếu muốn có thứ gì đó xuất hiện thì họ cần phải đi khám phá xung quanh trong khu rừng này vài ngày nữa.

「Vậy kế hoạch ngày mai là đi xuyên qua khu rừng nhá」

「Un, làm vậy thôi nào」

Nhưng đối với Risa mà nói, cô ấy chắc chắn sẽ muốn thoát khỏi khu rừng này càng sớm càng tốt.

Hai người đi ra khỏi tầng hầm, bọn họ đem đồ đạc trở về chỗ cũ, và bắt đầu đi ngủ luân phiên như lúc đầu đề ra.

「Vậy thì, ngủ ngon nhé, Maple」

「Ngủ ngon nha〜! Mình sẽ gác đêm thật tốt mà đừng lo gì hết á!」

「Fufu… vậy thì trông cậy cả vô cậu đấy」

Và cứ như thế, trong khi xen kẽ việc canh chừng bọn quái bên ngoài, đêm dần trôi qua.

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

Ngày thứ hai.

「Yosh, hôm nay cũng cố gắng nào!」

「Oo〜!」

Sau khi ăn bữa sáng đơn giản, cả hai ra khỏi căn nhà hoang tiến ra phía ngoài của khu rừng.

Để đỡ phí thời gian, vẫn theo kiểu Risa cõng Kaede như thường lệ.

Đi về phía trước trong vòng một giờ liền, thi thoảng Risa sẽ trèo lên cây để xác định vị trí của dãy núi.

Cuối cùng bọn đã tới bìa rừng.

「Yosh! Cuối cùng cũng qua!」

「n〜! Lâu rồi mới không thấy ánh sáng, nó chói quá đi mất…」

Kaede mặc lại trang bị một lần nữa và vươn vai.

Trải ra trước mắt hai cô gái là một ngọn đồi hoang vu lác đác vài khóm cỏ trải dài tới tận triền núi.

「Thay đổi cả môi trường luôn đây, cái này mà không phải là một trò chơi thì đúng là không thể mà〜」

「Không biết sắp tới phải đụng độ với gì nữa đây, phấn khích thật đó nha〜」

Hai cô gái trò chuyện trong khi thẳng tiến băng qua vùng đất hoang. Với cái địa hình chả có chướng ngại vật nào để chắn tầm nhìn này thì dù cho bọn quái vật có dám lén lút tới gần thế nào thì cũng sẽ bị phát hiện ra mà thôi.

Cho nên, lúc này cả hai bọn họ đã phát hiện được bóng người ở nơi xa xăm.

「Maple. Có người」

「Mình nên dùng trang bị gì giờ? Có ổn không nếu mình dùng【Ác thực】luôn?」

「Tớ nghĩ cậu không nên dùng【Ác thực】bây giờ, nếu có một trận chiến ngay tức thời… dùng【Cover Move】ổn hơn nhiều…trừ trường hợp đó thì…」

Risa nói nhỏ với Kaede về các chiến thuật khác.

「Mình hiểu rồi」

Cả hai đề phòng cẩn thận trong khi tiến về phía trước. Kể từ lúc Kaede được hạng 3 trọng trong sự kiện lần trước, nhiều có người chơi có lẽ sẽ biết được gương mặt của cô ấy.

Với một số người, có lẽ bọn họ sẽ tấn công để cướp cho bằng được cái mề đay.

Sau khi cả hai cô nàng cứ vậy mà tiến tới, phía của mấy người kia cũng nhận ra cả hai, dừng lại và bắt đầu bàn luận.

Trong tay không có cầm vũ khí, cả ba người kia tiến tới chỗ hai cô gái.

Cả ba người chơi kia đều là nam, bọn họ là một nhóm gồm một người dùng đại kiếm, một đoản kiếm, và một kiếm một tay.

Khi bọn họ tiến tới khoảng cách mà có thể nghe được, cả ba bọn họ bắt đầu lên tiếng.

「Không thể tin được〜 khi tôi nghĩ rằng đây là lần đầu tiên gặp người khác… Tôi không ngờ lại là một người chơi được xếp hạng ở lần trước luôn cơ...」

「Tôi thực sự rất sợ…chúng ta hoàn toàn không có lý do gì để chiến đấu nên làm ơn cứ bỏ qua bọn tôi…!」

「Bọn tôi chỉ muốn leo lên ngọn núi kia bây giờ thôi〜…vì vậy cũng chả muốn lãng phí kỹ năng đâu」

「Là vậy à〜. Bọn mình cũng chỉ muốn leo lên mấy ngọn núi kia. Mình chắc là có gì đấy ở trên ngọn núi đó……」

Có vẻ như ba người có cùng quan điểm với những gì Kaede đã nói, và hỏi liệu họ có thể đi cùng được không.

「Cậu thấy sao, Sally?」

「………tại sao không?」

Chỉ vậy, cả năm người tiến thẳng về phía ngọn núi.

「Vậy, tớ sẽ đi tiên phong cho… Maple nên đứng ở phía trước bọn họ cũng như bảo vệ cho cả ba」

「Okay〜! Mình sẽ bảo vệ các cậu khỏi bất kì con quái vật nào tới lun!」[note13330]

Kaede lập tức giương khiên lớn lên.

「Cô ấy thực sự trông rất đáng tin cậy」

「Đúng thật」

Sau đó, cả hai người họ bắt đầu đi trong khi nghe cả ba người kia thầm thì lẫn nhau.

Trên đường đi, bọn họ bị tập kích bởi nhiều lần, nhưng Maple chả cần phải bảo vệ gì sất, Risa đã khử sạch bọn chúng luôn rồi. [note13331]

Và, bọn họ cũng đã sắp tới đích.

「Yosh, chỉ cần thêm chút nữa là tới nơi rồi!」

Kaede vươn vai duỗi người.

Ngay lúc đó.

「Tấn công!【Toái giáp】!」

「【Phòng ngự kích phá】!」[note13332]

「【Quán xuyên chi kiếm (Lưỡi kiếm xuyên thấu)】!」[note13333]

Từ sau lưng của Kaede, cả ba đồng loạt phát động kỹ năng tấn công.

Những kỹ năng xuyên qua phòng thủ nhắm vào Kaede.

Như thể bọn họ đã chờ đợi cơ hội này trong một thời gian dài, cuộc tấn công với sự phối hợp được thực hiện một cách hoàn hảo.

Có thể nói rằng sẽ chả có một cuộc tấn công bất ngờ nào tốt hơn thế.

「【Cover Move】!」

Dẫu thế, lưỡi kiếm của bọn họ làm gì có cửa tới được Kaede.

Chiến thuật khác mà Risa đã nói, đó là cố tình để cho Kaede lộ ra sơ hở trong khi đi chung với ba người đó, để tìm ra mục đích thật sự của bọn họ.

Risa đã đoán rằng có khả năng cao là những người đó sẽ tấn công nếu họ yêu cầu đi cùng.

Miễn là Risa còn ở gần Kaede, cô ấy có thể sử dụng kỹ năng để né tránh bất kỳ cuộc tấn công bất ngờ nào.

Nhưng cũng không có thể đảm bảo là cô ấy luôn an toàn được, nhưng Kaede vẫn đồng ý với đề nghị của Risa

Và cô ấy cảnh giác với cả ba.

Nhưng mấy tên đàn ông kia lại không ngờ tới là hành vi của mình lại bị thấy được bởi Risa và Kaede.

Bọn họ không ngờ tới âu cũng là do họ quá tập trung vào con mồi, vì vậy trong đầu chúng không bao giờ suy nghĩ rằng chính bản thân sẽ bị nhắm ngược lại.

「Hả!?」

Lũ đàn ông cũng vì cuộc tập kích bị thất bại mà đơ luôn cả người.

Hẳn là cái sự tự tin tất thắng của bọn chúng bay mất rồi còn đâu.

「【Hydra (Độc Long)】!」

Con Độc Long được giải phóng như một cuộc phản công không chút lưu tình cắn nuốt ba người kia, và thanh HP của bọn chúng đã bay sạch.

◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆◇◆

「Đúng thật là có tập kích mà…」

「Chà, có lí do để cho Maple bị nhắm đến mà…

may mà chúng ta cảnh giác bọn chúng, phải không?」[note13334]

「Đó là vì mình kích hoạt【Cover Move】ngay lập tức đó! Nếu mà không có nó thì có lẽ mình sẽ gặp nguy hiểm mất tiêu rồi…」

「Hơn nữa… liệu bọn họ có rớt cái mề đay nào không ta?」

Nghe Risa nói, Kaede tiến tới chỗ biển độc. Cô đi tìm xung quanh nơi ba người đó ngã xuống, nhưng rốt cuộc lại chả có cái mề đay nào rơi ra cả.

「Chắc mấy người kia lại mong giàu trong một đêm đây mà」

「Đúng là vậy a」

Đây là lần PvP chiến thắng đầu tiên của Risa và Kaede trong sự kiện này.

「Rồi, một lần nữa… leo thẳng lên núi nào!」

「Oo〜!」

Hai cô nàng, một lần nữa, tiếp tục thẳng tiến về phía ngọn núi.

Truyện Chữ Hay