Itai no wa Iya nanode Bougyo-Ryoku ni Kyokufuri Shitai to Omoimasu

chương 21: cực hạn phòng ngự và sự kiện thứ hai

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Trans: Megane

Edit: K

K: Chúc Mừng Giáng Sinh và đây là chương cho hôm nay :)

ーーーーーーーーーーーーーーーーー

Risa và Kaede hiện đang ở trong thị trấn thuộc tầng thứ hai.

Bởi vì hôm nay chính là ngày mà sự kiện thứ hai bắt đầu, cả hai cô nàng vì thế mà chuẩn bị hết khả năng của mình.

Và bây giờ, thông báo từ quản trị viên đã tới.

「Sự kiện lần này là loại sự kiện tìm kiếm desu! Nơi bị dịch chuyển tới sẽ là một cánh đồng có 300 mảnh mề đay bạc nằm rải rác xung quanh desu! Khi thu thập đủ 10 mảnh thì nó sẽ trở thành một mề đay vàng, và sau khi sự kiện kết thúc bạn có thể dùng các mề đay vàng để đổi lấy kỹ năng hoặc trang bị đó nha!」

Bảng trạng thái tự động bật lên, đồng thời phát ra thông báo, và trưng ra mề đay vàng và bạc.

Trong đó, Kaede có quen thuộc với mề đay vàng.

Đó là cái mề đay mà Kaede nhận được như là một quà kỷ niệm của sự kiện trước.

「Mỗi người chơi ở trong top mười của sự kiện trước đều đã có được một mề đay vàng! Những người chơi khác có thể đánh bại bọn họ và cướp nó, hoặc có thể bỏ qua và cố hết sức để tìm kiếm desu!」

Một vài món phụ kiện như những cái nhẫn và vòng tay sang trọng, vũ khí như đại kiếm và cung được hiển thị nối tiếp nhau trên cửa sổ, mỗi một cái trong số chúng đều đang ngủ yên trong cánh đồng mà họ sắp tới.

Dĩ nhiên, có cả khiên lớn nữa.

「Ngay cả khi chết, các bạn sẽ chỉ bị rơi mất mề đay thôi desu! Trang bị của mọi người sẽ không rớt ra vì vậy đừng lo lắng nhé! Mề đay sẽ rớt mất chỉ khi bạn bị đánh bại bởi người chơi khác desu. Đừng lo lắng và hãy cố gắng khai phá hết sức mình nào! Sau khi chết, bạn sẽ được hồi sinh tại điểm khởi đầu!」

Trước hết, đó sẽ là một sự cứu trợ.

Bản thân trang bị sẽ không bị biến thành chiến lợi phẩm của người khác coi như thoải mái tí đi.

Bọn họ có thể cố hết sức để khám phá.

「Lần sự kiện này sẽ diễn ra trong vòng một tuần ở trong game, vì thời gian được gia tốc, nên trong thực tế thời gian chỉ diễn ra trong khoảng gần hai tiếng đồng hồ mà thôi desu! Sẽ có vài điểm ở bên trong cánh đồng là khu vực an toàn nơi mà quái vật sẽ không tới, vì vậy làm ơn hãy sử dụng chúng nha!」

Tức là, ngay cả khi họ ngủ và dành thời gian bên trong trò chơi trong một tuần, nó sẽ chỉ có hai giờ trôi qua trong thực tế.

「Phải nói thế nào đây ta, đúng là cảm giác mới lạ mà」

「Bọn họ nói nếu cậu đăng xuất dù chỉ một lần thì cậu sẽ không thể tham gia sự kiện lại một lần nữa, đó là lý do tại sao mà chúng ta không thể đăng xuất nếu chúng ta muốn tham gia sự kiện cho tới khi nó kết thúc. Sau đó… họ nói rằng các thành viên trong cùng một nhóm sẽ được dịch chuyển tới cùng nơi」

Risa và Kaede lắng nghe lời giải thích, nhìn nó trên bảng trạng thái, và sau khi thảo luận cả hai quyết định sẽ cố gắng không đăng xuất.

「Bọn mình mà đều lấy được mề đay thì tốt ha...」

「Un, quẩy hết mình nào!」

Cơ thể của hai người bọn họ trở thành những hạt sáng và biến mất khỏi thị trấn của tầng thứ hai.

「n…… Tới rồi hở?」

「Có vẻ như là đã tới rồi」

Cảm giác mặt đất chân thực truyền tới đôi chân của họ.

Nơi hai cô gái đang đứng là một thảo nguyên rộng mênh mông.

Một hòn đảo lơ lửng như thể không bị ảnh hưởng bởi trọng lực, nhìn từ xa thôi đã thấy rõ tầng tầng lớp lớp các dãy núi. Và trên bầu trời cũng thấy một con rồng bay lượn uyển chuyển nhàn nhã dạo chơi.

Xem ra để chuẩn bị cho sự kiện lầ̀n này, ban quản trị đã chuẩn bị một khu vực với thiên nhiên phong phú, một nơi lý tưởng cho những con quái vật sinh sống.

Một thế giới giả tưởng đích thực như thể lấy từ trong trí tưởng tượng của ai đó vậy.

「Ohh〜! Đẹp quá!」

「Thật là kinh ngạc mà…nó làm cho mình run lên vì phấn khích đây」

Cả hai trò chuyện trong khi dạo bước trên thảm cỏ nhưng đã qua 20 phút rồi mà vẫn không bắt gặp bất kỳ người chơi nào. Nghĩ lại thì, lần trước Kaede ngay lập tức gặp phải kẻ địch, lần này bản đồ được chuẩn bị đúng thật là quá rộng mà.

「Có thể tìm được cái mề đay nào không ta〜…」

「Ai biết? Maa, cứ từ từ mà làm thôi? Vẫn còn nhiều thời gian mà」

Cả hai cứ trò chuyện với nhau như vậy, nhưng rồi họ thấy một con goblin lao tới tấn công từ bụi cỏ nhỏ bên phải. Có vẻ như nó đang nhắm vào hai cô nàng kể cả khi họ đi về hướng bên trái và cố tránh nó, thì nó vẫn đuổi theo họ.

「Nếu chỉ cần đối phó với một con goblin thôi… thì Tuyết Trắng là đủ rồi nhỉ」

Kaede đổi sang dùng một cái khiên lớn khác của cô. Bởi vì cô ấy không hề muốn lãng phí【Ác thực (Akujiki)】chút nào cả.

「Giờ tớ sẽ tạm thời dùng Tuyết Trắng thay thế nhé? Khi nào cần thiết thì mình sẽ chuyển sang dùng Ám Dạ Gương ngay」

「Okay〜! Tớ sẽ trông cậy vào cậu đấy. Còn lần này, tớ sẽ đánh bại chúng, được chứ?」

Risa nhanh chóng tiếp cận con goblin và vung đoản kiếm. Con goblin cố đưa cây gậy ra đỡ nhưng một thứ vũ khí thô sơ như thế không thể ngăn được thanh đoản kiếm của Risa.

*Supa* cây gậy bị chém cùng lúc với thân thể của con goblin.

Sau đó con goblin trở thành những hạt sáng và biến mất.

「Oh〜! Cậu thật là nhanh quá đi!」

「Fufufu〜 cảm ơn nhá! Tớ tự hỏi có lẽ khu vực này dành cho bọn quái yếu chăng?…không thể có mề đay nào ở đây rồi」

「n〜…có lẽ vậy, tớ nghĩ rằng những cái mề đay sẽ ở mấy nơi khó hơn」

Kaede và Risa cùng thống nhất ý kiến với nhau, tìm kiếm hang động, cánh rừng và địa hình xung quanh nơi mà có vẻ có nhiều quái vật.

Và sau khi đi bộ một giờ đồng hồ.

「Bên phải, đồng cỏ! Bên trái, đồng cỏ! Phía sau, đồng cỏ! Trước mặt, cũng là đồng cỏ!」

Risa cứ vậy mà hét lên. Dù có đi đâu đi chăng nữa đồng cỏ vẫn trải dài tới tận chân trời xa xôi kia, như thể không sao thoát được cái thảo nguyên đáng ghét này vậy.

「Rộng quá đi mất〜… hơn nữa giờ chỉ có bọn quái yếu như goblin thôi… đấy, lại tới nữa kìa…」

Như lời Kaede nói, một con goblin đang đi trong khi kéo lê con thỏ có lẽ là con mồi của nó. Có vẻ như nó hoàn toàn không chú ý tới Kaede và Risa và đang phát ra tiếng cười *GugyaGugya* .

Và trong khi Kaede và Risa đang nhìn con goblin, nó lấy cái chân của mình dẫm xuống đất một cái và chìm xuống mặt đất.

「「……eh?」」

Cả hai kinh ngạc đơ người tại chỗ, nhưng khi định thần lại bọn họ nhanh chóng di chuyển tới chỗ con goblin biến mất.

「K-Không có gì cả?」

「Không không không… nhất định phải có cái gì đó! Nhất định!」

Risa cứ như thể *ting* nảy ra ý tưởng gì đó và bắn vào khu vực xung quanh với【Phong Thiết】.

Nó xé toạc không gian, và đưa khung cảnh xung quanh trở lại trạng thái bình thường.

Ở dưới chân của hai người, có một cầu thang kéo dài tới mặt đất.

「Xem ra cái lối vào bị một kỹ năng như【Ảo ảnh】ẩn đi. Có khi trên thảo nguyên rộng mênh mông này còn có vài cái như vầy nữa…」

「Cậu muốn vào chứ?」

「Dĩ nhiên rồi! Một cái hang động bị ẩn đi một cách kỹ lưỡng như vậy… hẳn sẽ một hay hai cái mề đay gì đó rồi」

「Yo〜sh! Vậy thì đi thôi!」

Cả hai tiến vào trong hang động.

「Yo…tto!」

Risa chém vào khuôn mặt của con goblin với thanh đoản kiếm của mình.

Trong này không có những con quái vật đặc biệt mạnh, vì vậy Risa dễ dàng đánh bại chúng.

Lối đi đủ rộng để hai người đi song song với nhau, nên dù có vung vẩy vũ khí ra xung quanh cũng không bị vướng víu.

「Lại thêm ngã rẽ nữa…」

Kaede lẩm bẩm.

Như lời cô ấy nói, hang động có cực kì nhiều ngã rẽ hệt như một cái tổ kiến vậy, và dọc đường cũng có nhiều ngõ cụt và phòng nhỏ.

「Nên đi đường nào đây ta… Maple, cậu thì sao?」

「......Vậy thì, bên phải đi! Bên phải là đường xuống dưới vì vậy mình nghĩ có phòng boss ở nơi sâu nhất!」

「Okay〜, bên phải nào」

Cả hai tiếp tục tiến về trước và sau đó tiến vào một căn phòng tương đối lớn.

Vào lúc đó.

Mặt đất rung ầm ầm, và tiếng gầm thét vang lên.

Hai người cảm thấy được theo bản năng. Đó là tiếng gầm thét của con boss mê cung.

Cùng với đó, xuất hiện tiếng bước chân rầm rập cùng với âm thanh kim loại lẫn lộn vang lên với những tiếng thét khó chịu.

「Con boss có thể đã ra lệnh gì đó, bọn goblin đang tập trung lại!」

「Bọn mình nên làm gì bây giờ?」

Risa nói với Kaede trong khi chuẩn bị vũ khí của mình.

「Căn phòng này được kết nối tới hai nơi, tớ để cái còn lại cho cậu đấy!」

「Okay〜! Cứ tin ở mình!」

Kaede vẫn không đổi cái khiên của mình.

Cô nghĩ sẽ để dành nó cho tới lúc đánh boss.

Kaede rút thanh Tân Nguyệt (Shingetsu).

Bắt đầu choảng nhau nào.

「【Hydra (Độc Long)】」

Mở đầu bằng một cuộc tấn công toàn lực. Bởi vì khả năng tấn công của Kaede sẽ giảm đi khi số lần tấn công của kẻ địch tăng lên. Vì vậy, nếu khả thi, cô ấy mong sẽ quét sạch tất cả trong một đòn.

Con độc long lao lên về phía bọn goblin đang tràn ra như tuyết lở từ cửa, liền bị chặn lại bởi một rào chắn tỏa sáng xuất hiện trước mặt lũ goblin.

Ở phía sau của hành lang.

Có ba con gobin đội mũ, tay mang trượng đứng phía cuối đàn goblin.

Có lẽ đó là phép thuật của ba bọn nó.

Nhưng có vẻ như đó chính là con át chủ bài của bọn chúng khi mà cả ba con pháp sư đều đang thở dốc một cách mệt mỏi.

Đòn tấn công của Kaede đúng là quá mạnh.

Hơn nữa【Hydra (Độc Long)】không đơn giản là chỉ làm được mỗi thế.

Cho dù có bị chặn lại đi chăng nữa, khí độc phân tán ra khắp nơi vẫn không hề giảm.

Bọn goblin dính phải độc, đau đớn, đổ sập biến thành những hạt sáng và biến mất.

Dẫu vậy.

Lũ goblin còn lại vẫn không ngần ngại mà dẫm đạp lên xác đồng bọn của chúng trước khi nó biến mất, và vượt qua biển độc.

Không có cách nào chúng có thể chống lại lệnh từ con boss.

Bọn chúng chỉ là tiến lên về phía kẻ thù trước mắt.

「【Shield Attack】!」

Đòn tấn công của Kaede thực sự là yếu đến thê thảm nhưng mà nó đánh bay bọn goblin vào biển độc với hiệu ứng phản chấn.

Kaede lặp lại việc đó một cách máy móc, quả thật số lượng goblin giảm dần. Ba con goblin pháp sư vốn được coi như là quân hỗ trợ đã trở nên vô dụng từ đời nào rồi.

「【Shield Attack】! Như thế này, chấm dứt!」

Khi con goblin cuối cùng biến mất. Có vẻ như Risa cũng đã choảng xong và tiến về phía Kaede.

Và, khi cô ấy nhận ra bọn goblin pháp như thoi thóp lấy chút hơi tàn và bắt đầu đòn tấn công với ma pháp.

「【Hỏa cầu】! Và, 【Phong Thiết】!」

Bởi vì không có tí sức phòng ngự nào nên bọn goblin pháp sư cứ như vậy bị bị tan biến thành những hạt sáng.

「Cậu vất vả rồi, Sally-chan!」

「Cậu cũng vậy, Maple. Hơn thế, cậu chiến đấu khá là ảo diệu đấy nha〜」

Risa nhìn biển độc với gương mặt lộ rõ sự kinh ngạc.

「Ehehe… mấy cái này có đáng gì đâu, hãy đi nào! Phòng boss chắc chắn là ở đó!!」

Trong khi nở nụ cười mắc cỡ, Kaede thay đổi chủ đề.

「Tớ đoán thế, tiến lên! …yo!!」

Risa nhảy qua goblin đau đớn trong biển độc. Dĩ nhiên là Kaede chỉ đơn giản là đi qua thôi, dù gì cô ấy cũng có độc vô hiệu cơ mà.

「Nếu tớ mà dính phải thì tớ sẽ xong phim trong một phát đấy」

Cô ấy không phải nhận sát thương từ ma thuật phe mình, nhưng mà ảnh hưởng của nó thì lại là chuyện khác.

Nghĩa là nếu đụng phải một nhánh cây bị đốt bởi Hỏa Cầu của một đồng minh phe mình thì sẽ bị thương.

「Mình sẽ cẩn thận mà」

「Nhớ đừng bất cẩn như vậy nữa」

Hai người cứ vậy nhắm vào hướng sâu nhất của hang động mà tiến lên.

Trận chiến cuối cùng đang ở phía trước.

Truyện Chữ Hay