Itai no wa Iya nanode Bōgyo-Ryoku ni Kyokufuri Shitai to Omoimasu

chuyên hóa phòng ngự và tháp tầng tám (3)

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

「Phải giảm số lượng xuống trước đã」

「OK~! Để mình thử xem sao」

Cả hai cùng cắn quả hạch giải trừ tàng hình, Maple bắt đầu sấy sấy một lượng đạn lớn về những con tắc kè hoa đang nằm ở ngay gần

Tuy nhiên, chúng liền núp ra sau cây lẩn tránh như thể đã cảm nhận được từ trước.

「Mu~, không được rồi」

「Liệu chúng có thể né tránh chuẩn chỉ đến thế sao. Vậy thì có lẽ không phải viễn chiến thì khó mà được rồi nhỉ」

Ngay khi đòn tấn công của họ vừa kết thúc, vô số những đòn tấn công khác ồ ạt tuôn ra từ khoảng cách xa và nhắm thẳng về phía họ.

「Uwa~, giờ thì chúng bắn cả độc đấy」

「Mặc dù biết là miễn vẫn có Maple bảo vệ thì không phải lo gì thật…… tuy nhiên đám ở dưới mặt đất kia vẫn rắc rối quá」

「Liệu chúng ta có phải đánh bại từng con một như trước không?」

「Như vậy thì khó đấy. Tuy nhiên việc tìm ra bản thể cũng tốn thời gian lắm, nên đành chịu thôi」

「Phải ha…… viễn chiến…… A~!」

「Có chuyện gì sao?」

「Nếu sử dụng 【Paralyze Shout】 thì sao ta?」

Đây là một skill có khả năng tê liệt diện rộng nằm trong bộ skill của Maple.

「Mình cũng không biết là liệu chúng có kháng tê liệt không nữa…… ừm, có lẽ là cũng đáng để thử đó!」

「Vậy thì tìm chỗ nào mà chúng bu lại nhiều chút chút nhỉ…… Sally, bám vào mình đi!」

Maple ôm chặt lấy Sally giống như lúc trước, rồi sau đó khai hỏa và lại bắn thẳng lên không trung.

Sau đó, cô kích hoạt skill khi bay đến vị trí có đến ba con tắc kè hoa tụ lại.

「【Paralyze Shout】!」

Hiệu ứng bùng lên trông hệt như một vụ nổ điện tích, với hai trong số ba con ở đó rơi bịch xuống đất.

Chớp thời cơ, cả hai liền khai hỏa và phóng phép thuật vào để kết liễu chúng.

Sau đó, thay vì tan thành những hạt sáng rồi biến mất như thường lệ, hiện diện của chúng bị dao động rồi tan đi.

「Nếu đúng như này thì chắc chắn nó phải có bản thể rồi」

「Ưm~, nhưng cứ như thế này thì có vẻ là không hiệu quả đâu」

「Như này là ổn rồi. Có lẽ là phần tiếp theo cũng sẽ khá nhàn đấy」

「Ehehe, mừng là mình có ích à!」

「Fufu, cậu đỡ cho mình nhiều lắm đó」

Mặc dù họ đã tiêu diệt hai con tắc kè hoa, khu rừng vẫn chưa hề có bất kỳ biến chuyển cụ thể nào. Không ngoài dự đoán của Sally, họ chỉ còn một cách duy nhất là phải đánh bại bản thể.

「Được rồi! Tiếp theo nào~! Uwa~ ! ?」

「Maple~ ! ?」

Ngay khi Maple vừa lên tinh thần, có một thứ gì đó trong suốt đập thẳng vào cô từ phía trước và thổi bay Maple đi.

Ngay cả Sally vì đính sợi tơ lại với Maple nên cũng bị giật đi theo. Bởi vì loại quả hạch mà cả hai cùng cắn ban nãy, họ không còn khả năng nhìn thấy những đòn tấn công tàng hình như lúc ban đầu được nữa.

「Ư~...... Mồ~! Ghét bị bất ngờ quá đi……」

「M, mau kết thúc cái tầng tám này đi……」

Chẳng ai có thể làm quen đối với những đòn tấn công hoàn toàn vô hình cả.

Dẫu vậy, công việc của họ hiện tại rất đơn giản, chỉ cần đánh bại mọi con tắc kè hoa nằm trong tầm mắt là được

「Vật phẩm tê liệt chúng ta nhận từ Izu cũng dùng được đó, để mình ném ra xung quanh cho. Maple chỉ cần tập trung vào phần bay thôi」

Lượng MP trung bình của Maple không cho phép cô tiếp tục kích hoạt 【Paralyze Shout】. Lượng MP tiêu thụ khiến nó nằm trong nhóm ô các skill chỉ có thể được sử dụng một lần.

Nó sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới số lần mà Maple có thể kích hoạt 【Hydra】.

「Hôm nay chúng ta vẫn còn phải vượt tháp nữa! Tiết kiệm, tiết kiệm thôi」

「Ừm, nhưng mà…… tùy từng trường hợp mà chúng ta cần phải chuẩn bị trước cho tầng mười đấy」

「À, ừ nhỉ. Tầng mười nom mạnh lắm đó」

「Và chúng ta không muốn thua cuộc đâu ha」

「Vậy thì cùng bứt lên khỏi cái tầng tám này nào!」

Maple lo phần gia tốc, còn Sally đảm nhiệm phần điều chỉnh đường bay như là né tránh cây cối. Đồng thời Sally cũng đưa ra chỉ dẫn cho Maple, cắn quả hạch để liên tục phát hiện vị trí của những con tắc kè hoa. Do khả năng cơ động hiện tại, một khi hai người họ đã bắn đi rồi thì sẽ rất khó để bị chúng đánh trúng.

Số lượng tắc kè hoa cứ thế giảm dần theo thời gian, và chẳng bao lâu mà số hiện diện chỉ còn lại là mười.

「V, vẫn hoàn toàn chưa thấy bản thể đâu cả~」

「Thực sự thì nó trốn ở đâu…… ~, Maple! Bên phải bên phải!」

「Ế~, đâu đâu ! ?」

Nhận được hiệu ứng xác định vị trí tắc kè hoa trong 10 giây, Sally chợt phát hiện ra một biểu tượng đang lơ lửng ở một vị trí chẳng có gì ở đó.

Sally liền lôi từ trong kho đồ ra hai quả hạch giải trừ tàng hình và nhét một quả vào miệng Maple.

Sau đó, ở vị trí đó hiện ra một con tắc kè hoa không còn trong suốt nữa.

「Chắc chắn là nó đây rồi!」

「Cơ mà, n~nó, đang chạy kìa~!」

「Để mình bắt kịp nó cho!」

Do không thể dừng đột ngột được, Maple buộc phải hạ cánh sau khi đâm vào một cái cây.

Sally tháo nhẹ sợi tơ ra và cứ thẳng tiến lao về phía con tắc kè hoa.

「【Siêu Gia Tốc】! Đừng hòng mi thoát, được~! 【Nhảy Vọt】!」

Khi con tắc kè hoa đang cố bắn lưỡi ra để đu sang cành cây khác, Sally nhảy tới và đâm thật mạnh vào nó. Con tắc kè hoa kêu lên một tiếng rồi bất động, rồi sau đó bụp một tiếng và biến mất.

「S, Sally~? Cậu ổn không đó~?」

Cùng thời điểm những bụi cây giao động khi Maple đang tiến lại gần Sally, những cái cây bắt đầu lắc lư và tự chuyển động như thể có ý chí riêng, tạo thành một con đường trải dọc khắp khu rừng.

Và ở phía trước là một cột sáng xuất hiện, với một vòng tròn ma thuật gần như chắc chắn sẽ nằm ở bên dưới.

「Ổn rồi, chúng ta đánh bại được nó rồi」

「Quả nhiên mà~! Mặc dù ban đầu cũng bất ngờ thật đấy…… tuy nhiên rốt cuộc cũng khá dễ dàng nhỉ」

「Đúng ha. Chúng làm gì có cửa trước sức phòng ngự của Maple đâu chứ」

「Vậy thì mau tiến tới tầng tiếp theo thôi nào」

「Ừm, đi thôi」

Cả hai cùng nhau tiến tới vòng tròn ma thuật ở phía trước.

Ngoài con boss ra, sẽ còn điều gì đang chờ đợi họ ở con đường phía trước? Và câu trả lời là cả một bầu trời đầy sao.

Tin xấu duy nhất ở đây chỉ là, cả hai hiện đang ở giữa bầu trời và đang không ngừng rơi tự do xuống dưới.

「Ế……?」

「Hở……?」

Cả hai nhìn nhau.

「「Ếê~ ! ?」」

Truyện Chữ Hay