Itachi Chuyển Sinh Cứu Vớt Nữ Phụ

chương 19

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

" Hoắc thiếu gia, Deaemus thiếu gia. Xe đã đến đang ở dưới lầu "

Edward chỉnh lại cà vạt vừa đáp lại lời người hầu nói, riêng mắt không để ý tới cái gương chỉnh chu bản thân mình mà lại liếc con mắt mình nhìn đôi nam nữ đang phát cẩu lương trước mặt kia:" Cậu nên tập thắt cà vạt đi Hoắc Thiên, tại sao lại để Anna thắt không thế? "

Hoắc Thiên đang dùng ánh mắt dịu dàng nhìn nữ nhân xinh đẹp đêm nay sẽ dự buổi dạ hội đầu tiên cùng mình với tâm trạng vui vẻ thì nghe tên nào than vãn bên tai mình

Nhưng cũng chẳng khiến anh tuột hứng mà càng vui vẻ hơn, tay xoa đầu Anna mà hôn nhẹ lên trán cô khiến cho Edward càng thêm trừng mắt:" Để xem, vui vẻ được bao lâu. Hừ "

Anna cũng chẳng để ý đến Edward mà chỉ chăm chút chỉnh lại vạt áo y phục lại cho Hoắc Thiên thật ngay ngắn tựa như người vợ nhỏ, gương mặt có chút lo lắng:" Có phải đây là quyết định đúng không? Chỉ mới hai ngày anh hết bệnh thôi mà, không cần tham gia dự tiệc "nhỏ" này đâu Itachi "

Anh chỉ đơn giản nhướng mày lên:" Phải cho mọi người biết em sẽ là người phụ nữ của chủ tịch chứ? Đúng không? "

Một phần cũng là muốn xuất đầu với danh phận chủ tịch tập đoàn Thiên Bách cùng Anna cho mọi người biết đây là người phụ nữ của anh, một phần cũng là để đến bảo vệ cho Hoắc Tuệ Bách luôn luôn an toàn. Cũng sẽ cùng Edward đến

Vì ngoại trừ Thiên Bách là một công ty chủ tịch giấu mặt thì đương nhiên Edward là người bạn thân nhất của Hoắc Thiên cũng thế. Edward lại là chủ tịch tập đoàn Sanyou, những buổi tiệc thế này thì cả hai đều do thư kí xuất hiện

Nhưng cả hai hôm nay lại muốn xuất hiện vì mục đích riêng của mình

Tại Giang gia là một mảnh ồn ào tao nhã, vẫn còn nhiều chiếc xe đến đây đi vào biệt thự Tô Lam

Hoắc Quang Hạo cùng Dương Thiên Nhu đến gặp vợ chồng nhà Giang liền một thân mỉm cười gặp gỡ cùng đưa lên quà hai món qua mừng lớn cho Giang Mạnh Chu cùng Giang Kiêu Lự

Giang Kiêu Lự cùng Hoắc Quang Hạo tiếp nối cuộc nói chuyện với nhau về tài chính sự nghiệp mọi thứ, riêng vợ của Giang Kiêu Lự là Hải Thanh liền kéo Dương Thiên Nhu hàng xóm thân thích sang ngồi một bên mà nói chuyện cùng

" Thiên Nhu à, chuyện Bách Bách con gái nhà cô phải bị bao nuôi không? Khắp đâu các quý bà tôi đều nghe đồn " Dĩ nhiên tin đồn cũng đã tới tai Dương Thiên Nhu, bà vừa nghe liền nháo khóc với Hoắc Quang Hạo đòi giải quyết cho thoả đáng, nhưng ông cũng chỉ nghe Hoắc Thiên bảo là giải quyết rồi nên bà cũng an tâm mấy

Không ngờ chuyện này cũng tới tai Hải Thanh, bà đợi đến hôm nay chỉ muốn hỏi han về người từng được bà coi là " con dâu " của mình

" Tội nghiệp con bé, bị người ta hãm hại. May mà có anh trai nó đứng ra giải quyết, Bách nhi từ nhỏ đã được nuông chiều nên sợ hãi chẳng biết làm gì khi bị người ta vây hãm mình "

Dương Thiên Nhu chỉ mà thở dài, đôi mắt hiện lên sự uất ức thay cho con gái mình, nhưng không ngần ngại nhắc đến " anh trai" của Hoắc Tuệ Bách. Lọt vào tai Hải Thanh liền bất ngờ

Bà ta miệng há hốc mắt hơi trợn lên nhìn Dương Thiên Nhu, không phải đó giờ Hoắc Tuệ Bách là con một sao? Quen nhau hai gia đình suốt bao nhiêu năm, bà chỉ thấy mỗi nàng được Hoắc gia cưng chiều, chưa bao giờ có đứa con nữa

" Chỉ là Quang Hạo trước khi thú tôi đã có một đứa con trai ngoài, bất quá chỉ là con trai trên danh nghĩa. Chưa nhắc đến nhiều "

Nghe Dương Thiên Nhu giải thích, trong đầu Hải Thanh liền nghĩ đến hai chữ con hoang, trong giới thượng lưu này sinh ra không được cha mẹ qua tâm nhiều bất quá chỉ xem như con hoang không ai muốn coi trọng. Miệng bà ta treo lên một nụ cười:" Bất quá, tôi vẫn thích Bách Bách hơn bạn gái của Minh nhi. Nhưng thằng bé vẫn chỉ coi Bách Bách như em gái "

Dương Thiên Nhu không có nhiều cảm xúc cho việc này, may mắn con gái bà vẫn vui vẻ không buồn chuyện của Giang Thương Minh là được:" Con bé sẽ có nhiều sự lựa chọn hơn, nên tôi sẽ không quan tâm về việc Bách nhi nhà tôi thích ai "

" Thôi nào, đi thôi. Đi tiếp khách với tôi đi Thiên Nhu à, khách đến đông rồi " Hải Thanh quơ tay đều cho qua, thì ra Hoắc Tuệ Bách chuyện bị bao nuôi cũng truyền khắp giới thượng lưu rồi. Giờ tò mò cũng chả có gì đáng nhắc đến nên đều không quan tâm đến. Bèn đứng lên tao nhã nắm tay Dương Thiên Nhu cùng mình đi gặp khách

Cả hai đi tiếp vài người liền gặp Giang Thương Minh đang nói chuyện cùng một người con gái

Dương Thiên Nhu nhìn qua thôi cũng thấy cô gái đó xinh đẹp thế nào, chỉ là giới thượng lưu người xinh đẹp không thiếu. Bất quá chỉ là liếc nhìn một cái rồi qua đi không đáng để bận tâm

Nhưng Hải Thanh liền lôi kéo nàng đến trước mặt con trai mình:" Minh nhi, chào cô Dương đi con "

Giang Thương Minh liễn nhã nhặn gật đầu hướng Dương Thiên Nhu lễ phép một cái:" Cô Dương, chào cô "

Hoa Nhiên Nhiên nhìn Hải Thanh liền nở một nụ cười tươi gật đầu xem như chào hỏi, bất quá nhìn đến người phụ nữ kế bên bà ta liền có điểm quen mắt. Nghe Giang Thương Minh hướng ánh mắt đến mình:" Nhiên Nhiên, đây là cô Dương mẹ của Tuệ Bách "

Thì ra cái cảm giác quen mắt là vậy, thì ra là mẹ của Hoắc Tuệ Bách:" Con chào cô, cô Dương "

" Cô Dương, đây là Hoa Nhiên Nhiên. Bạn gái con "

" Ừ, cô bé thật xinh đẹp. Hai đứa thật xứng đôi " Hoa Nhiên Nhiên nghe lời chúc kia liền cảm thấy hài lòng, nhưng vẫn có gì đó không đúng. Giang Thương Minh đã kể cho cô nghe hai nhà từ nhỏ đã ngầm gả con cho nhau sao

Nhưng nhìn biểu cảm của Dương Thiên Nhu chỉ là dịu dàng chân thật, như là nói sự thật. Không phải là nên bày một bộ mặt ác ý sao?

" Thanh Thanh, tôi đi tìm Tuệ Bách "

" Được "

Hoắc Quang Hạo đang nói chuyện cùng Giang Kiêu Lự và vài vị khách thì người hầu liền đến tiến sát tai ông thầm thì nhỏ khiến ông đã vội vã cáo từ mà chạy đến bàn tiếp tân

" Ngươi chắc thật không? Thiên Bách công ty cùng Sanyou công ty đồng loạt đều tới " Giang Kiêu Lự tâm trạng lên xuống thất thường chỉnh lại trang phục chu đáo cô điềm tĩnh tâm trạng của mình lúc này, bất quá đều không thể. Ông ta trợn mắt nhìn tiếp tân đang lấy ra hai cái thiếp chính tay gửi tới hai cái công ty này

" Vậy hai ngài ấy đâu? "

" Thưa ông chủ, đã tiến vào bữa tiệc rồi ạ"

" Nhanh báo cho con trai ta cùng lão gia biết để hoan nghênh, nhanh lên " lão liền vẫy tay kêu tên người hầu nhanh chân lên khiến hắn đổ mồ hôi vắt chân lên cổ mà chạy thật nhanh đến chỗ hai người kia

Hoắc Tuệ Bách đứng một góc ở bàn thức ăn mà chăm chăm chú vào cái đĩa của mình nhâm nhi món bánh ngọt dâu tay ngọt ngào vừa thẩn thờ, cha mẹ Hoắc đã đi gặp gia đình Giang gia để nói chuyện rồi

Nhìn những tiểu thư kia tụ lại nói chuyện thiệt không khỏi khiến nàng chán nản, Hoắc Tuệ Bách thật sự không giỏi tiếp xúc lắm mặt dù mình là người trong giới thượng lưu này. Chẳng ai cũng muốn tiếp chuyện với nàng vì cái tin đồn đó

Chanh chua giờ tới bao nuôi? Dù tin đó đã được gỡ nhưng nó lại truyền tới khắp cái giới thượng lưu này rồi. Nhìn ánh mắt soi mói đang nhìn về nàng cũng khiến bản thân chán nản không thôi

Mấy ngày nay đã đủ tồi tệ rồi, đầu nàng sắp loading không hết những sự việc xảy ra trong một tuần nay được. Chỉ có thể thở dài nhìn tiếp cái bánh dâu tây ngon lành này

" Em không sợ mập sao Bách nhi? " Trên đỉnh đầu có chút tối sầm lại, tiếng nói quen thuộc lúc nào cũng bên tai nàng nhẹ nhàng ôn nhu đã xa cách mấy ngày giờ lại một lần nữa cất lên khiến Hoắc Tuệ Bách nhanh chân quay lại, tay bỏ nhanh cái bánh xuống mà ôm chầm lấy Edward. Mặc cho tiếng cười trên đỉnh đầu đang cười nhạo mình:" Sao nào, nhớ anh sao? "

" Ân " Edward cũng ôm lại eo Hoắc Tuệ Bách thật chặt như muốn khảm lấy vào tim mình, cằm đỡ trên đỉnh đầu nàng mà hôn lên làn tóc mềm mại:" Anh cũng thế "

" Nhưng làm sao mà anh đến được đây? Anh đâu có quan hệ gì với Giang gia " Ôm đến thõa mãn liền tách ra, điều đầu tiên mà Hoắc Tuệ Bách nghĩ đến là tại sao Edward đến được đây. Nơi đây thường mời những thương nhân hoặc người quen quen Giang gia

Hoắc Tuệ Bách chỉ biết Edward với cương vị là một thầy giáo không hơn không hết

Đối với câu hỏi này anh chỉ cười cho qua:" Không cần biết nhiều, nhớ đến anh là được "

" Tôi đang tự hỏi cậu ở đâu, hóa ra lại đi ve vãn em gái tôi? " Tiếng nói như làm giật mình cả Hoắc Tuệ Bách, nàng liền ngó mắt nhìn Hoắc Thiên anh trai mình cũng ở đây cùng Anna xuất hiện

Nàng liền buông Edward mà niềm nở trước mặt Hoắc Thiên:" Ca ca, anh cũng tới đây sao? Anh đã khỏi bệnh chưa? "

Edward khi nàng tự nhiên né tránh anh như vậy, liền kéo nàng ra đằng sau mà ôm lấy, tay không ngừng xoa đầu cưng chiều khiến Anna hơi bất ngờ mà nở một nụ cười nhẹ, lôi kéo Hoắc Thiên đến chỗ khác:" Đừng làm phiền họ nữa, không phải anh cũng muốn giới thiệu em với ba mẹ anh sao Thiên "

Dưới ánh đèn chập chờn nụ cười Anna càng nổi lên sự thu hút khó cưỡng nổi, nhất là đôi mắt đen mê hoặc quyến rũ sâu tận lòng người khiến một vài nam nhân đều ghé mắt đến nhìn. Đôi môi mọng đẹp căng bóng kéo lên một bên khiến cười như không cười, với thân hình tuyệt hảo ba vòng đầy đặn trong vái váy đuôi cá xẻ lưng và cúp ngực hận khiến người ta soi mói bên trong đẹp thế nào

Khí chất mị hoặc quyến rũ cứ bao trùm xum quanh làm toát lên vẻ đẹp này, nhưng Hoắc Thiên căn bản chỉ vuốt tóc nàng âu yếm nhìn:" Ừ, đều theo ý em "

Nhưng sự hiện diện của cả hai nổi lên khí chất quá bức người, không bao lâu liền nhiều người nhìn đến bàn tán:" Nhìn xem, chàng trai cùng vị tiểu thư ấy thật đẹp quá đi. Không biết của tập đoàn nào? "

" Nhìn trẻ thế không lẽ là của cái tập toàn nào mới nổi sao? "

" Không thấy bao giờ, không lẽ là người quen của Giang gia chủ sao? "

" Vậy sao mấy bữa tiệc trước không thấy vậy, ôi anh ta là ai thế? Thật đẹp mắt "

Nhiều sự bàn tán thế cũng thu hút sự chú ý đến của Hoắc Quang Hạo, lão nở đang cùng vài người nam nhân thương nhân bàn tán liền nghe đến bàn tán lớn của mấy người kia liền để mắt đến. Đứa con cả của mình cư nhiên cũng xuất hiện ở đây? Khoảng cách giữa Hoắc Thiên và Hoắc Quang Hạo càng gần hơn bao giờ hết, đám người ở gần đấy đều cảm thấy áp khí mạnh mẽ bởi ánh mắt đen như sát khí chết người liền nói lời lui đi

Để lại Hoắc Quang Hạo và đang đứng yên sát khi ở đó không kém và Giang Mạnh Chu đang nhíu mày từ từ trên lầu xuống

Ánh mắt không vui nhìn Hoắc Thiên khi xuất hiện ở đây liền muốn mở miệng nhưng một lời đã đi trước:" Cha, cùng ... Giang lão gia? Con nói đúng không? "

Hoắc Thiên vẫn một mặt bình tĩnh hướng Hoắc Quang Hạo và Giang Mạnh Chu đang tiến xuống đây

Hoắc Quang Hạo vẻ mặt bình thản nhìn con trai khoác tay một cô gái xinh đẹp ở đây thì chỉ càng thêm hào hứng. Dịp này liền công bố con trai thì phải hơn không? Bất quá con trai ông chẳng thua ai, lại là một cái thiên kiêu chi tử đáng để ông tự hào là đằng khác

Ông ta hướng đến Giang Mạnh Chu đang đi xuống liền giữ lễ hậu bối gật đầu một cái rồi hân hoan trên mặt một cái cười:" Giang lão gia ngài đến, đây là con trai tôi. Hoắc Thiên "

Giang Mạnh Chu đang cố trấn cho mình một vẻ mặt bình tĩnh khi nhìn hai cái hậu bối này, bất quá đều áp khí giống nhau đều muốn khinh người ta. Nhưng vẫn là trưởng bối, ông ta tóc cũng đã bạc vẫn dày đời hơn hậu bối nên liền tỏ ra lớn người:" Đã gặp qua"

" Nhưng Quang Hạo, sao cậu không thử giới thiệu cậu con trai này cho tôi xem nào? Hậu bối đều hay im lặng khinh trưởng bối sao? " Giang Mạnh Chu lấy khí thế trưởng bối ra chèn ép cả hai cha con nhà này, riêng đối với lão ta thì Hoắc Thiên chính là một đứa con riêng vô lễ đáng trách

Hoắc Thiên cùng Anna nghe đến đều không có thay đổi cảm xúc, chính là bộ mặt khinh người, Hoắc Quang Hạo nghe thấy thì hướng đến Hoắc Thiên:" Thiên, sao con không cùng Giang lão gia đàm chuyện để quen biết nhau "

" Không biết Giang lão gia muốn cùng Hoắc mỗ đàm chuyện không? Hoắc mỗ đây đều tiếp ngài thế nào? " Hoắc Thiên hơi nhướng mày lên nở nụ cười hờ như cha mình nhìn Giang Mạnh Chu, lời nói đều theo có chút khinh ngạo chẳng chấp mang theo một khí thế chèn ép

Giang Mạnh Chu cũng chẳng muốn tiếp nữa, khi nãy người hầu đến mang theo một tin vui rằng Sanyou chủ tịch cùng Thiên Bách chủ tịch đều đến nên lão mới xuống bữa tiệc sớm hơn dự thường thế này. Nhưng mọi tâm trạng vui vẻ đều bay mất khi nhìn đến người trước mắt

" Không cần, ta đây rất bận việc. Chỉ là ngươi sao biết được " rồi lách người nhanh chân đi qua

P/s: chúc mấy bạn có một ngày cuối tuần vui vẻ (◍•ᴗ•◍)

Truyện Chữ Hay