Isekai Yurutto Survival Seikatsu ~Gakkou no Minna to Isekai no Mujintou ni Ten-i Shita Kedo Ore Dake Rakushou Desu~

chương 48: làm đường dẫn nước

Truyện Chữ Hay
Tùy Chỉnh
Truyện Chữ Hay

Eri đang có tình cảm với tôi…Tôi không thể nào tin được điều đó cả.

Tôi chưa bao giờ nghĩ, cô ấy lại nhìn mình với ánh mắt như vậy.

Hừm, có thể Eri nhắc tên tôi để có thể từ chối Tanaka.

Chắc Eri chỉ nói vu vơ thôi, không có chuyện cô ấy nghiêm túc đâu.

「Tớ cảm kích với sự quan tâm của Shinomiya-dono, nhưng đó cũng là do tớ không muốn cậu an ủi. Tớ vẫn là một người đàn ông, tớ không muốn mọi người phải lo lắng cho mình. Cứ để tớ yên một chút.」

Tanaka đứng dậy, và chạy lại chỗ của Arisa.

Arisa, người đang theo dõi bọn tôi từ xa, bị giật mình.

「Nikotama-dono! Không, Arisa-dono! Xin hãy chỉ dạy cho trái tim tan nát này biết bí quyết câu cá của cậu! Làm ơn!」

Tanaka dang tay ra, và hét lớn với tông giọng hạnh phúc.

Cậu ta đã trở nên phấn chấn hơn sau cuộc trò chuyện ban nãy.

Nhưng thật sự thì, Tanaka đang ép buộc bản thân phải vui vẻ.

「Không thể làm được gì hơn nữa rồi.」

Tôi không thể làm được gì cho Tanaka nữa.

Vậy nên, tôi quyết định không nhúng tay vào nữa.

Haaa, mối quan hệ của con người đúng thật là rắc rối.

Sau đó, ngày nghỉ của bọn tôi kết thúc mà không có sự kiện đặc biệt nào xảy ra.

Ngày kế tiếp là Chủ nhật, cũng là một ngày nghỉ, nhưng cũng không có gì xảy ra cả.

Thứ duy nhất tôi có thể nghĩ đến là tận hưởng cơn khoái cảm cùng Meiko, người đã khỏe lại sau kì kinh nguyệt.

Đó là vào lúc ăn trưa, khi tôi 'vui vẻ' cùng Meiko ở sâu bên trong nơi ẩn náu.

Tại một khu vực không xác định nằm còn xa hơn cả cái hồ, cô ấy vắt kiệt tôi bằng tay và miệng.

Tất nhiên, đây là ý muốn của cô ấy.

Meiko cảm ơn tôi vì đã để cô nghỉ ngơi vài ngày, để ưu tiên cho việc phục hồi của cô ấy.

Nó là lẽ đương nhiên thôi, tôi không xứng đáng cho lời cảm ơn đó. Nhưng tôi vẫn nhận lấy thứ mà tôi có thể.

Tôi đồng ý với Meiko, và cô ấy đã làm tôi ra tận bốn lần, suốt từ chiều cho đến tối.

Tôi ra trong miệng của cô ấy một lần, lên mặt hai lần, và lên ngực một lần. Meiko đúng thật đang bơi trong tinh dịch của tôi.

Rồi, ngày mới đã tới.

Ngày thứ 32. Thứ hai, ngày 19 tháng 8.

Dù là ngày làm việc, nhưng không hề có tâm trạng cho việc đó.

「Đã đến lúc rồi, phải không?」

Mana mở lời vào cuối bữa sáng.

Không cần phải hỏi "Đến lúc?" Ai cũng biết đó là gì rồi.

「Đã một tuần kể từ lúc đó.」

Tôi nói. Eri đang ngồi kế bên tôi, gật đầu.

「Tớ mong là Mizuno-kun vẫn ổn, nhưng...」

Mizuno Eitarou đã rời khỏi nơi ẩn náu một tuần trước.

Tận dụng kĩ thuật của ba môn phối hợp, cậu ta đã bơi đến hòn đảo khác.

Chính miệng cậu ta nói có thể quay về trong vòng một hoặc hai tuần.

Nếu Mizuno thật sự an toàn, thì cậu ta nên trở về sau một tuần.

「Lo lắng cũng chẳng làm được gì cả, vậy nên tớ sẽ phân hai người để quan sát ở ngoài biển. Những người còn lại có thể quay lại làm việc.」

「「「Rõ!」 」 」

Tôi cầu nguyện cho Mizuno sẽ an toàn, và đưa ra chỉ dẫn cho công việc ngày hôm nay.

Hinako và Arisa sẽ đi quan sát ngoài biển.

Vì Hinako 'đến tháng' vào hôm thứ bảy nên chuyện này rất thuận tiện.

Arisa cũng có thể câu cá ở ngoài biển nên cái này cũng tiện nữa.

「Tớ muốn Kageyama đi do thám một chút, nhưng có vẻ là Sumeragi không còn là mối đe dọa nữa.」

Tôi nói khi đang ở gần con sông nằm phía tây bắc của hang Shinomiya.

Trừ hai người đang ở biển và Kageyama, thì tất cả mọi người đều đang ở đây cả.

Mỗi người đều mang theo mình cuốc đá và một cái ống tre.

Chỉ là loại cuốc dẹt thông thường, khác xa với loại dùng để cào đất.

「Và thế, bọn mình sẽ đặt nền móng cho một cuộc sống bền vững.」

「Bọn mình đang làm gì ở đây vậy?」

Sofia hỏi.

「Chúng ta sẽ làm một đường dẫn nước.」

Sử dụng cái cuốc để đào đất cạnh con sông.

「Bọn mình sẽ đào đất ở đây thành một cái rãnh dài và hẹp. Rồi nối cái rãnh này với con sông. Và nước từ con sông sẽ chảy vào đó.」

「Vậy mấy cái ống tre để làm gì vậy?」

Karin hỏi.

「Cậu đặt ống tre lên cái rãnh đã đào. Thay vì nước chảy trực tiếp trên đất, chúng ta sẽ để nó chảy thông qua mấy cái ống tre. Bằng cách đó, bọn mình có thể dẫn được nước sông sạch.」

「Cậu định làm gì với chỗ nước sông vậy? Nếu cho việc uống nước, thì từ cái hồ ở nơi ẩn náu cũng đủ rồi mà? Bọn mình sẽ dùng nó cho mục đích khác, đúng chứ?」

Mana nói.

Họ đã trở nên thông minh hơn nhiều so với hồi mới đặt chân lên thế giới này.

Nếu là trước đây, họ sẽ không nghĩ tôi dùng nó cho mục đích khác.

Tôi gật đầu nói "Chính xác."

「Bọn mình sẽ dùng nó cho việc canh tác cây trồng.」

「Canh tác cây trồng?」

「Tớ cảm thấy nó sẽ cần lao động tay chân khá nhiều.」

Tôi gật đầu. Rồi nhìn vào Eri.

「Nếu bắt đầu ngay bây giờ, sẽ mất rất nhiều thời gian cho đến khi hoàn thành, nhưng bọn mình có lẽ sẽ làm kịp cho mùa đông.」

「Kịp? Cậu đang có kế hoạch gì vậy, Hokage?」

Eri mắc câu rồi.

Đôi mắt cô sáng lấp lánh.

Tôi mỉm cười và nói.

「Lương thực chủ yếu của Nhật Bản. Lúa gạo.」

「「 「「Lúa gạo!!!」 」 」 」

Mọi người đều hét lớn.

Kể cả Amane, một người lạnh lùng.

「Tớ chưa từng nghĩ mình sẽ lại được ăn chúng.」

「Như Amane nói. Ahh, tớ chưa từng nghĩ mình có thể lại ăn cơm được.」

「Tớ không biết mọi chuyện có suôn sẻ hay không. Và vì vậy, bọn mình có cả núi việc phải làm đấy.」

Bọn tôi đã thu thập cả đống nguyên liệu từ nhiều nơi khác nhau cho đến tận bây giờ.

Nấm, rau dại, cá, và cả lợn rừng.

Tuy nhiên, từ bây giờ, bọn tôi sẽ phát triển một loại cây trồng ổn định.

「Đầu tiên, bọn mình sẽ bắt đầu với cây trồng, nhưng sớm thôi, tớ cũng đang nghĩ về việc chăn nuôi nữa. Bây giờ, sự đe dọa từ nhóm của Sumeragi là không còn nữa, chúng ta không cần phải lẩn trốn nữa. Bọn mình có thể mở rộng nơi ẩn náu.」

「「「「「Ooooh!」 」 」 」 」

「Giờ, bọn mình sẽ chia công việc ra làm hai.

Mana, Eri, Meiko, Yoshi Okada làm đường dẫn nước như đã được giải thích trước đó.

Cho nước sông chảy vào là bước cuối cùng, vậy nên hãy làm đường dẫn nước xa con sông một chút. Nếu hết ống tre thì cứ tiếp tục đào rãnh. Đích đến là nơi ẩn náu.」

「「「Rõ!」 」 」

「Tanaka, Takahashi, Sofia và Amane sẽ đi chặt tre. Bỏ mấy cái cuốc các cậu mang theo xuống đi. Không giống như mấy cái được bày bán tại Nhật Bản, chúng sẽ hỏng trong quá trình làm việc, nên đội đào đường dẫn nước sẽ dùng chúng.」

「Vậy, làm thế nào mà chúng ta có thể đốn được tre?」

「Ý tớ là, bọn mình sẽ chặt chúng bằng cách nào?」

Tanaka và Amane hỏi.

「Dùng cưa đồng để đốn chúng. Đống cưa đó được tớ làm vào ngày nghỉ, và hãy dùng chúng cưa rừng tre ở phía đông. Chúng ở trong thùng đấy, cứ thoải mái sử dụng.」

「Cái?! Cậu làm mấy cái cưa khi nào vậy?」

「Khi chúng mình làm bồn tắm. Tớ nghĩ là vào khoảng hai tuần trước.」

「Cậu đã mong chờ việc này từ lâu rồi, đúng không?」

「Tre là một vật liệu tuyệt vời, cho dù ta có dùng chúng để làm đường dẫn nước hay không. Tớ biết sẽ có lúc bọn mình sẽ phải đốn tre, nên tớ đã chuẩn bị cho nó.」

「Biết ngay mà, đúng là không thể đối đầu với Shinomiya-dono.」

Mắt của Tanaka chuyển động nhanh chóng, liếc hình hình dáng đang cầm cây cuốc của Eri trong thoáng chốc.

「Shinomiya Hokage, cậu có phiền nếu tớ chỉ dùng tay không?」

Amane hỏi.

「Không hẳn, nhưng cậu sẽ ổn chứ?」

「Việc chặt tre là không thành vấn đề với đòn tay của tớ.」

「Cậu là quái vật à?」

Trước khi cuộc nói chuyện đi sai hướng, tôi tổng kết lại.

「Đó là tất cả chỉ dẫn. Tớ dẽ quay lại nơi ẩn náu để làm nhiều thứ mà chúng ta sẽ dùng trong tương lai. Cẩn thận đừng để bị thương hay sốc nhiệt nhé, và cầu mong những điều tốt nhất cho các cậu.」

Nhóm làm đường dẫn nước và nhóm đốn tre bắt đầu di chuyển.

Cuối cùng, chúng tôi cũng bắt đầu tiến vào kỷ nguyên mới. Nông nghiệp.

Truyện Chữ Hay