Bọn tôi đang đi dạo trong rừng để dạy cho Eri biết sẽ phải làm gì.
「Tớ nghĩ mình nên làm điều này.」
Tôi dừng lại ở trước một cái cây.
「Gì đây? Tía tô ư?」
Eri chỉ vào cái lá của cây.
「Không. Sai rồi.」
「Nhìn nó giống vậy mà.」
「Chúng trông giống nhau, đúng, nhưng đây lại là tía tô xanh.」
「Tía tô xanh? Loại mà cậu dùng để làm dầu đó hả?」
「Đúng, là cái này. Thứ này có nhiều công dụng hơn cậu biết đấy.」
「Thật ư?」
「Cậu có thể ăn hạt của cây tía tô xanh, và có thể chiết xuất dầu từ nó để làm dầu đèn. Thay vì dùng làm thức ăn, hầu hết chúng được dùng để làm thành dầu.」
Tôi hái một chiếc lá.
「Cậu cũng có thể ăn được lá nữa.」
「Wow. Tuyệt thật đấy.」
「Chưa hết đâu. Nó còn có công dụng khác ngoài làm dầu đèn hoặc dầu ăn. Trong tương lai nó sẽ trở nên rất hữu dụng.」
「Cậu không định nói cho tớ à?」
「Không phải bây giờ.」
Eri giúp tôi thu hoạch tía tô xanh.
Tôi cho chúng vào cái gùi tre mà mình đang mang theo và di chuyển đến nơi kế tiếp.
「Cái tiếp theo đây. Cậu có biết đây là gì không?」
Tôi chỉ vào một quả hạch ở trên một cây.
「Hừm, một loại quả quý nào à? Nó nhìn giống quả mà trước đó tớ có tìm thấy.」
「Nó không giống Cherimoya đâu. Đây là quả óc chó.」
「Hả? Thứ có màu xanh lá kia mà là quả óc chó ư?」
「Chuẩn.」
Quả óc chó ở trên cây thực sự có màu vàng-xanh.
「Ở trong quả óc chó có rất nhiều dầu, nên khi cậu chiết xuất nó, cậu sẽ có được dầu ăn. Đó được gọi là dầu óc chó. Ở Nhật thì nó được sử dụng để làm đẹp, nhưng tại thế giới này thì hoàn toàn có thể dùng nó làm thức ăn. Ta có thể dùng thứ này để chiên vài con cua nước ngọt.」
「Ồ! Wow! Đợi đã, con át chủ bài của cậu là hiểu biết về thực vật ư, Hokage?」
「Cái chính là cái khác, nhưng nó vẫn liên kết với việc hiểu biết về thực vật. Mức độ thoải mái và chất lượng cuộc sống của cậu sẽ thay đổi dựa trên việc cậu có thích nghi với thảm thực vật nơi đây hay không. Eri giỏi nấu ăn đúng không? Đó là lý do tại sao tớ nghĩ tới việc sẽ chỉ cho cậu những loại cây nào có thể sử dụng để nấu ăn được.」
Eri mỉm cười hạnh phúc.
「Vẫn còn vài cái cây ở gần đây trông khá tốt, nên tớ vẫn sẽ tiếp tục chỉ dạy cho cậu.」
Tôi cũng đã dạy cho cô ấy về hạt dẻ và hạt kiều mạch.
Hạt dẻ thì quá quen thuộc rồi nên không cẩn phải giải thích quá chi tiết.
Tôi chỉ nhắc rằng chúng có thể được dùng làm đồ ăn dự trữ khi được sấy khô.
Hạt kiều mạch là nguyên liệu thô để làm mì Soba.
Nghiền nát hạt để có được bột, sau một số công đoạn khác, nó sẽ thành mì Soba.
Vỏ trấu còn có thể sử dụng để làm gối.
「Nhân tiện thì, mì Soba rất thịnh hành tại thời kì Edo. Họ còn nói rằng, Soba được ăn thường xuyên nhiều như bánh bao vậy.」
「Thật hả? Hokage-kun thực sự hiểu biết rộng đấy.」
「Chỉ là một vài kiến thức cóp nhặt trên mạng thôi.」
「Kể cả thế, đối với tớ như vậy cũng đủ tuyệt rồi.」
Bỗng tôi nở một nụ cười có chút xấu hổ.
Úi, tôi không được mất bình tĩnh.
「Ở đây cũng có loại này phát triển. Tớ nghĩ cậu biết nó là gì rồi chứ.」
「Là một quả bầu, đúng chứ?」
「Chính xác!」
Bọn tôi hái được ba quả bầu.
「Chúng ta có thể phơi khô quả bầu rồi sau đó khoét rỗng ruột để làm thành bình đựng nước. Bây giờ chúng ta đang sử dụng chai nước với ống lọc đúng không? Nếu bọn mình lọc nước rồi cho vào quả bầu, thì tụi mình không cần đổ nước vào lại mỗi lần sử dụng cái chai.」
「Tớ hiểu, cậu nói đúng.」
「Còn rất nhiều loại cây hữu dụng, nhưng hôm nay tới đây là đủ rồi. Hãy tiếp tục bài học của chúng ta sau nếu có cơ hội.」
「Ừm, cảm ơn. Tớ cảm thấy mình đang trưởng thành hơn.」
「Bây giờ, nếu cậu tiếp tục nâng cao hiểu biết về thực vật. Cậu sẽ tiến bộ hơn bất kỳ ai trong lĩnh vực này.」
「Điều đó rất đáng kinh ngạc, nhưng cảm giác nó vẫn hơi quá tải đối với tớ.」
Vẻ mặt của Eri vẫn còn lờ đờ.
Tôi biết lí do mà.
Cô ấy muốn thứ gì đó có hữu ích ngay lập tức.
Không phải thứ sẽ hữu dụng vào một này nào đó, mà là thứ mà cô ấy có thể áp dụng được ngay bây giờ.
Bởi vậy, hiểu biết về thực vật của Eri vẫn còn rất yếu.
「Đừng lo, Eri. Tớ sẽ cho cậu thấy con át chủ bài của mình.」
「Tớ chờ hơi lâu rồi đấyー♪」
Giọng của Eri bỗng trở nên cao hứng và cô ấy đang vỗ tay một cách quá khích.
Như một chuyên gia trong việc hò hẹn với sugar-daddy, cô ấy rất biết cách để dụ dỗ đàn ông.
「Là cái cây này.」
Tôi chỉ vào một cái cây cao và có thân mỏng.
「Cậu có biết đây là gì không?」
Tôi lấy con dao ra khi đang hỏi Eri.
「Hmm, chịu?」
「Nếu cậu không biết tên thì hãy thử nghĩ xem công dụng của nó là gì nào.」
Eri lùi về phía sau ba bước tính từ tôi, và kiểm tra cái cây từ đầu cho tới chân.
「Mình không thấy bất kì trái cây nào trông có vẻ ngon cả. Tớ không biết.」
Tôi mỉm cười và đưa ra câu trả lời chính xác.
「Đây là cây sơn ta.」
「Sơn ta?」
「Đúng. Thứ này chủ yếu là dùng nhựa cây.」
Tôi rạch cái cây bằng con dao sinh tồn của mình.
Một vết rạch nằm ngang.
Sao đó, nhựa cây chảy ra từ đó.
「Thứ nhựa cây này chính là con át chủ bài.」
「Nhựa cây sơn ta? Cậu dùng nó để làm gì?」
「Cậu có biết việc sơn mài không?」
「Tớ đã từng nghe qua rồi, nhưng vẫn không biết.」
「Đó là một tác phẩm nghệ thuật được vẽ trên gỗ. Ở Nhật Bản, chúng thường được dùng vào việc trang trí các dụng cụ ăn uống như bát và đũa. 」
「À!」
Eri dường như đã hiểu.
「Con bài tẩy của tớ là phương pháp để làm đồ sơn mài. Tớ nghĩ trong nhóm, tớ là người duy nhất biết làm nó. Karin là kiểu người không hiểu nhiều về tiểu tiết, nên kể cả khi cô ấy biết cậu làm đồ sơn mài từ nhựa của cái cây này thì cổ cũng không biết phải làm như thế nào.」
「Và nếu tớ làm được đồ sơn mài, nó sẽ tỏ ra hữu ích đối với mọi người.」
「Chắc chắn là như vậy rồi. Đũa là thứ cần thiết khi dùng bữa mà. Cậu sẽ không cần phải hét lên rằng mấy con tôm càng xanh nướng nóng quá.」
Cho đến tận bây giờ, bọn tôi vẫn còn bốc tay.
Nấu ăn thì chỉ đơn giản là nướng trên lửa thôi.
Hoặc ăn sống như quả Cherimoya.
Nếu thêm bộ dụng cụ ăn uống thì nó sẽ thay đổi khung cảnh của bữa tối đi rất nhiều.
「Thử tưởng tượng đi. Một khung cảnh chúng ta ngồi ăn mì Soba tự làm với tô và đũa được làm theo phong cách sơn mài. Điều đó không làm cậu hứng thú sao?」
Eri nhắm nghiền mắt lại và tưởng tượng.
Sao đó, nước miếng chảy ra từ khóe miệng cô.
Nhận ra điều đó, cô ấy vội vàng lấy tay che miệng và hút số nước miếng đó vào miệng lại.
Rồi cô ấy đỏ mặt nhìn tôi.
「Chắc chắn nó sẽ rất ngon. Tớ nghĩ mọi người sẽ hạnh phúc thôi.」
「Chắc là như vậy rồi.」
Sau khi giải thích về cây sơn ta, bọn tôi quay trở lại nơi trú ẩn.
Rồi sau đó bắt đầu làm đồ đất nung.