“ Chào buổi sáng hai đứa. ”
“” Chào buổi sáng~~.””
Đêm qua rất thoải mái nên chúng tôi ngủ được khá nhiều, cả bọn sẽ bắt đầu khám phá tầng 13 của hầm ngục nhưng trước đó thì tôi cần chuẩn bị bữa sáng cái đã.
” Này hai đứa, các em muốn anh nấu gì cho bữa sáng nào? ”
“”Ưmm~Kà zi~””
“ Cà ri?”
“” Ưmm~ Cà ri.””
Hiểu rồi, cà ri à… Nhưng mà hình như ăn món đấy khá nặng bụng cho bữa sáng thì phải.
“” Không được sao? ””
“ Không phải vậy nhưng mà… món đó không phù hợp để dùng cho bữa sáng đâu ”
Tôi cũng đã từng ăn cà ri vào buổi sáng nhưng thật lòng mà nói thì tôi thấy món đó dùng để làm bữa trưa hay tối thì tốt hơn.
“” Vậy thì ~~ muốn ăn cua ~~ ””
Cua… Lẩu cua á? Đấy là món duy nhất liên quan tới cua mà tôi làm cho hai đứa phải không nhỉ? A đâu, tôi còn làm súp cua nữa thì phải. Nhưng mà hình như cả hai thứ đó vị dạng dạng nhau mà nhỉ. Dù cho tôi vẫn còn trong người một ít súp từ lần trước nhưng mà …
“… Vậy anh làm món khác ngoài súp với lẩu cho cả hai đứa được chứ?”
“”Vâng!””
Hiểu rồi, Vậy thì tôi có nên luộc đám cua lên rồi làm món cơm Kanitama không nhỉ?
Thôi thì cứ quyết định vậy đi.
Bữa sáng rất ngon và chúng tôi bắt đầu công cuộc khai phá hầm ngục sau khi đã nghỉ ngơi một lúc. [note25768]
“” Yaa !””
[[ Kishaaa___ ]]
Allen và Elena nhảy tới và đá mạnh về phía trước. Hiện tại thì hai đứa nhỏ đang hạ từng con “ Cua Lính ” ở đằng kia. “Cua Lính” có vẻ lớn hơn “Cua Cát“ một chút, chúng được miêu tả là sở hữu một cặp càng lớn cùng với cái mai rất chắc chắn. Dù vậy, tôi cho rằng cũng chẳng có vấn đề gì và không cản hai đứa khi chúng lao tới bọn cua. Nhưng mà, ăn sáng xong rồi lại chiến đấu với “bữa sáng” của mình thì có hơi…
“” Haa! ””
[[ Kishaa___ ]]
Đám cua chết ra trở thành vật phẩm càng cùng bộ mai của chúng khi từng con một bị tiêu diệt.
Nghe nói mai của lũ cua có thể sử dụng làm áo giáp do tính chất của nó, nhưng hiện tại tôi đang nghi ngờ điều đấy khi thấy hai đứa nhỏ xử lí chúng dễ như chơi như thế.
“” Xong rồi!! ””
“ Hai đứa giỏi lắm. Các em không bị thương đấy chứ? ”
“” Vâng ””
Sau khi tiêu diệt đám cua, Allen và Elena trở về bên cạnh tôi sau khi nhặt toàn bộ thu gom toàn bộ rơi ra.
“” Nhiều cua quá~~! Chúng có ngon không?””
“ À không, ta không ăn được chúng đâu.”
Không phải là chúng không ăn được mà chỉ là gần như rất ít bộ phận của chúng có thể làm thức ăn.
“” Tiếc thật ~~””
Hai đứa nhỏ có vẻ hơi thất vọng, nhưng chúng cũng biết là chẳng thể làm được gì rồi tiếp tục nhặt những còn lại lên.
“” Tiếp theo là ~~~ Lối này ””
Sau khi thu thập toàn bộ đám vật phẩm rồi tiếp tục đi thêm một đoạn, thì hai đứa chọn con đường bên phải khi chúng tôi tiến tới giao lộ.
“” Onii- chan~~, đằng này. ””
“ Hửm? Ồ, có một căn phòng ẩn này. ”
Sau một hồi di chuyển thì, bất ngờ Allen và Elena chỉ tay vào tường. Dường như hai đứa tìm được một căn phòng ẩn. Nhưng khi tôi thử dùng tay đẩy thì bức tường dường như không có dấu hiệu di chuyển. Cho đến nay thì chỉ cần tôi kéo hay đẩy nhẹ thì mấy lối vào kiểu này đều được mở ra mà nhỉ.
“
Nó không chịu mở ra.. ””
“” Hửm~~? ””
Dù tôi có xoa nắn nó thế nào thì bức tường vẫn mãi là bức tường thôi nhỉ? [note25767]
“ Nhưng đúng thật là phía bên kia có phòng ẩn… ”
Phải chăng lối vào của căn phòng không phải ở đây mà ở con đường đối diện?
Nhưng nếu là thế thì chúng tôi đã không nhận thấy sự hiện diện của nó từ đây.
“ Cứ thế mà tạo lối vào nhỉ? ”
“” Vân~g!! ””
Thứ này dường như chỉ là một bức tường đơn giản làm từ đá nên nó sẽ vỡ ra nếu tôi dùng vài đòn đánh lên nó, phải chứ? Hầm ngục sẽ không bị phá huỷ chỉ vì một bức tường đổ xuống đâu nhỉ?[note25764] Mà do hầm ngục là một tồn tại đặc biệt nên chắc nó sẽ phục hồi sau một thời gian mà thôi.
“ Allen, Elena hai đứa lùi lại một chút. ”
“” ~Dạ đượ~c ””
“
[Đạn Khí ] ”
Bức tường mỏng manh đến không ngờ, chỉ cần một viên đạn khí là nó đã sập xuống. Đúng là có một căn phòng đằng sau nó và bên trong căn phòng có một rương báu.
“” Kho báu !!! Ta lấy nó nhé~ ””
“ Ừ, các em mở nó ra đi ”
Allen và Elena phóng tới và mò mẫm bên cạnh cái rương. Tôi cho phép hai đứa mở nó ra vì chẳng có cái bẫy nào được cài bên trong khi tôi dùng “ Thẩm Định “ lên nó.
Mở ra thì bên trong chỉ có một bình thuốc
cấp mà thôi, vì tôi đã có kĩ năng hồi phục nên thứ đó bây giờ chẳng có tác dụng gì.
“” ~Thuốc ? ””
“ Ừ, đấy là thuốc dùng để trị thương đó. ”
“” Ưmm, dùng được khôn~g?””
“
Anh chưa có cái đó nên thật sự cảm ơn hai em nhé. ”
“” Ehehe~~ ””
Tôi xoa đầu rồi khen hai đứa, bởi do cái ánh mắt “ khen em, khen em đi ” của chúng. Hai đứa có vẻ ngại ngùng nhưng có vẻ tận hưởng việc ấy.
“
Vậy, ta đi tiếp chứ? ”
“” Vân~g! ””
Và rồi chúng tôi tìm thấy cầu thang dẫn xuống tầng dưới không lâu sau đó.
____________________________________________________________________
“
Hửm? ”
Ngay khi bọn tôi đặt chân xuống tầng 14 thì ngay lập tức cơn lạnh ngay lập tức tấn công da của tôi. Một bầu không khí lạnh lẽo bào trùm lấy ba người bọn tôi. Không như tôi, hai đứa nhỏ chỉ mặc những cái áo ngắn tay nên chắc là lạnh lắm.
“
Này hai đứa, có lạnh lắm không? Anh lấy áo khoác
cho hai đứa mặc nhé? ”
“” Chúng em vẫn ổn m~ừ. ”” [note25765]
“
Được rồi, mặc vào đi hai đứa. ”
Tôi lấy những chiếc áo khoác rôi mua ở cửa hàng lần trước lúc còn ở Shirin rồi giúp hai em ấy mang chúng vào. Tôi cứ nghĩ sẽ không dùng đến chúng khi trời chuyển lạnh, nhưng không ngờ chúng được mang ra sở dụng sớm hơn mong đợi nhỉ?
“ Chúng có thoải mái không? ”
“” Chúng em ổn m~ừ . ”” [note25766]
À, ừ. Có vẻ [ Ổn ] này là [ Ổn ] thiệt nè. Do cái phạm vi của [ Ổn ] của hai đứa rất rộng nên trước đó chắc không phải là “Không bị lạnh” mà là “ Chịu được ” thì đúng hơn. Nhiều lúc thì nó rất dễ hiểu nhưng cũng có lúc tôi cần phải chú ý biểu cảm của hai đứa phòng khi tôi bỏ qua điều gì đó.
Và khi chúng tôi đến tầng thứ 15_____
[ Shaaaaa___]
Một con Hải Xà xuất hiện.
“ Allen, Elena này. Hải Xà có độc nên hai đứa phải rất cẩn thận khi tiếp cận chúng, nhớ chứ? “
“” Chúng em biết rồi~~ ””
Con Hải Xà dài khoảng 30cm với độ nguy hiểm cao do chúng sở hữu loại đôc rất mạnh trong cơ thể. Và cái thứ đó đang trườn đến đây rất nhanh về phía bọn tôi.
“” [Thuỷ Châm]___ Uniyu~~ ””
Hai đứa nhỏ chuyển qua dùng ma thuật khi tôi cảnh báo chúng về nọc độc nhưng có vẻ do tốc độ của con rắn nên phép thuật khó trúng hơn. Hai đứa có vẻ hơi chán nản khi ma pháp không đánh trúng mục tiêu.
“ Không sao đâu, các em hãy quan sát chuyển động của con nó thì các em sẽ đánh trúng nó vào lần sau thôi.”
“” Vâng! __ [ Thuỷ Châm ] “”
[ Shaaaa__ ]
Lần này thì đánh trúng và con rắn bị hạ ngay lập tức.
“” Yayy~~ “”
“ Hai đứa giỏi lắm. “
“” Ehehee~ “”
Rồi từ đó, bọn nhỏ tàn sát lũ Hải Xà mà chúng tôi gặp trên đường đi, và nhờ vậy chúng tôi thu thập được một lượng rất lớn vật phẩm rơi ra như là da, nanh và thuốc giải độc từ đám Hải Xà.