Chương 148: Tháo dỡ
‘Eh, Takumi-san!? Kh, không phải như thế là quá nhanh hay sao? Có lẽ anh đã bỏ dỡ ủy thác à?’
Khi chúng tôi quay lại guild mạo hiểm giả sau khi đã thu thập xong lũ Armored Buffaloes, Mikina-san trông hoàn toàn bất ngờ khi chúng tôi trở về.
Hình như là chúng tôi về hơi sớm thì phải, cô đã hiểu nhầm là chúng tôi không thể đánh bại được lũ Armored Buffaloes.
‘Ồ! Takumi-san, tôi thật ấn tượng với tốc độ làm việc của cậu ~’
‘Eh!? Ehh!?’
Keimi-san vừa mới tới, nhưng cô lại cho thấy biểu cảm khác hoàn toàn với con gái mình.
‘’Đánh bại mà ~’’
Allen và Elena nhấn mạnh lại cho một Mikina đang sốc nặng là chúng tôi đã thảo phạt thành công lũ Armored Buffaloes.
‘Va, vậy sao?’
‘Yup!’
‘Mười lăm con.’
‘Eh!? Mư, mười lăm á!? Mấy đứa giết được nhiều như thế trong thời gian ngắn như vậy sao?’
‘’Yea~’’
Mặc dù bối rối, cô vẫn nói chuyện rất lịch sự với bọn trẻ.
‘’Hahaha~’
‘Chúa ơi ‘
Nhìn ba người đó trò chuyện thật ấm áp quá đi, tôi không thể ngừng mỉm cười vì sự dễ thương này được.
Keimi-san cũng thấy vậy.
‘Này! Okaasan và Takumi-san, hai người cười con, thật xấu tính!’
Đầu Mikina-san bốc khói khi thấy chúng tôi cười.
‘Ôi, thế có sao đâu? Bỏ nó qua một bên. Phiền con xử lý xong quy trình của ủy thác đi.’
‘…Vâng ~’
Mikina-san phồng má với mẹ mình, nhưng cô ấy ngoan ngoãn thực hiện quy trình.
Cô ấy tầm, ờ…16 tuổi chăng? Cô sẽ là một học sinh cao trung bên Nhật. Trong khi xem xét, tôi nhận thấy hành vì và lời nói của cô quá mức duyên dáng.
‘Nhân tiện, Takumi-san. Lũ trẻ nói là có 15 con Armored Buffaloes, nhưng cậu sẽ để bao nhiêu con cho chúng tôi?’
‘Xem nào…10 con thì sao?’
5 con có quá nhiều để chúng tôi ăn không nhỉ? Tôi nghĩ thế, nhưng tôi cũng muốn lấy dư một chút, thế nên tôi quyết định bán 10 con.
‘Ôi trời, cậu ổn nếu bán nhiều như vậy chứ? Dĩ nhiên, chúng tôi rất vui lòng khi nhận chúng.’
Nhưng Keimi-san có vẻ không có vấn đề gì khi cô nói với tông giọng cực kỳ hài lòng.
‘Nhân tiện, liệu tôi có thể nhờ cô xử lý nguyên liệu còn lại không?’
‘Tất nhiên rồi. Cậu muốn tháo dỡ cả năm con không? Nhưng nếu thế thì chúng tôi không thể chuẩn bị ngay được, nên cậu sẽ phải đến vào ngày mai để nhận chúng?’
‘Chắc là ổn với to---‘
‘’Ahh~ ! Muốn ăn thịt mà ~’’
Tôi quyết định nhờ tháo dỡ phần Armored Buffaloes của chúng tôi cho tiện. Bởi vì được miễn phí tháo dỡ thì tội gì không lấy, để người chuyên nghiệp xử lý cho yên tâm.
Nhưng có khá nhiều thứ cần được xử lý, nên khi tôi quyết định quay lại vào ngày mai, Allen và Elena cật lực phản đối.
Chúng nói là muốn ăn thịt Armored Buffaloes ngay trong hôm nay, ngày mai trễ quá.
‘…Thế thì tháo dỡ một con trước cho tôi được không ?’
‘Fufu, dĩ nhiên. Chúng tôi sẽ xử lý ngay bây giờ, tôi có thể nhờ cậu chuyển chúng vào phòng tháo dỡ không ?’
Với điều đó, tôi chuyển vào phòng tháo dỡ.
‘Gajeel-san, có yêu cầu tháo dỡ nhanh cho ông này ~’
‘Ou, Keimi ? Tôi đang rảnh, không thành vấn đề..n ? Cậu là…anh bạn trẻ mang con đại tướng Orc và nhiều con Orc khác tới phải không ? Hôm nay cậu mang tới thứ gì đây ?’
Nhân viên phụ trách việc tháo dỡ là một người đàn ông trung niên Gajeel-san. Ông ấy nhớ mặt chúng tôi dù chỉ mới gặp một lần. Đồ tôi mang đến hầm hố quá mà, nên chắc việc đó cũng để lại ấn tượng nhỉ ~
Dĩ nhiên, lúc đó, ông ta nhận ra rằng tôi có thể sử dụng Kho Chứa Vô hạn, nhưng mà, ông ta định sẵn là tôi sẽ mang tới rất nhiều quái hôm nay luôn à ? …Tại sao ?
‘Fufu, Gajeel-san, ông sẽ rất vui khi nhìn thấy nó đó.’
Keimi-san tiếp tục nhìn, nên dưới sự chỉ dẫn của cô, tôi lấy con Armored Buffalo từ trong kho ra.
‘Oh, một con Armored Buffalo đầy ấn tượng ! Mà, chẳng phải nó đứt mất đầu rồi sao?’
Gajeel-san thốt lên đầy ngạc nhiên khi thấy nó.
‘Thật sự đó chứ. Lớp da cứng cáp dưới cổ nó được cắt rất ngọt, Quả là Takumi-san. Tuy nhiên. Gajeel-san, còn quá sớm để ông bất ngờ đó.’
‘Ý bà là gì?’
‘Rồi, rồi, Takumi-san! Lôi hết hàng ra đi!’
‘’Bang~’’
‘….’
Với tiếng bang… hai đứa nhỏ vui vẻ nhảy cẫng lên.
‘Nào, nào, nhanh lên.’
‘…Rõ rồi.’
Bị giục bởi Keimi-san, tôi lấy hết toàn bộ số Armored Buffalo có trong kho.
‘Ohh~?’
Gajeel-san mắt chữ O mồm chữ A.
‘Allen đánh bại con này!’
‘Elena đánh bại con này!’
‘Con này của Allen nè!’
‘A, con này cũng là của Elena~’
Nói thật thì, tôi cũng chả biết đứa nào đánh con nào. Nhưng hai đứa nó đang chỉ vào những cái xác như thể chúng biết vậy.
‘Oyoyoy, cái số lượng gì đây ! Bà nói như đùa vậy, nhưng thật sự nhiều quá đi. Bà nói là lũ trẻ cũng đánh được thứ này đấy à ?’
‘Phải đó ~ chúng không giỏi sao ~’
Vì lý do nào đó, Keimi-san có vẻ như đang tâng bốc.
‘Giỏi thì giỏi, nhưng có cần để bốc phét tới thế không ?’
Gajeel-san nghĩ y chang tôi.
‘Gee~ ông đúng là tên chuyên phá bữa tiệc đấy Gajeel-san.’
‘Tôi đâu có đi tiệc đâu ! Và rồi, vậy là cậu muốn tháo dỡ một con liền hả ?’
‘Vâng, đúng vậy. Chúng tôi mang tới 10 con, phần còn lại là của Takumi-san. Họ muốn lấy trước 1 con trong 5 con đó.’
‘’Thịt ~’’
Allen và Elena nhấn mạnh giữa câu của Keimi-san.
‘Oh, được rồi. Vậy để tôi bắt đầu nào, đợi một lát.’
Khi Gajeel-san gật đầu hiểu ý khi nhìn thấy bọn trẻ hăng hái như vậy, ông bắt tay vào việc tháo dỡ con Buffalo này.
‘Nó cần được lấy máu ra trước đã. Yep, độ bóng của da rất tốt.’
‘’Ohh~’’
Ông ấy lột da trong tíc tắc.
Allen và Elena thì ngưỡng mộ các động tác thành thục của ông ấy và thậm chí còn tới gần hơn nữa để nhìn ông ấy làm việc.
‘Cậu trai, mang về mấy thứ như da, sừng và thịt thì ổn thôi. Chúng ta có thể bỏ đi những phần không dùng được như nội tạng không ?’
‘Eh !? Mọi người không ăn nội tạng à ?’
‘Cái gì ? Cậu muốn ăn thật hả !?’
Tôi thật sự bất ngờ với lời của Gajeel-san khi ông ấy đang xử lý thịt.
Tôi nghĩ là có lẽ ăn nội tạng của Armored Buffaloes sẽ có hại cho cơ thể người, nhưng làm gì có chuyện đó khi tôi đã kiểm tra qua bằng Thẩm định. Thật lãng phí nếu như không dùng mấy thứ này để ăn yakiniku ! Quá lãng phí !
‘Takumi-san, cậu đang nói rằng ăn nội tạng là ổn à ?’
Keimi-san hỏi nửa thật nửa ngờ.
‘Tôi chưa bao giờ ăn Armored Buffalo cả, nhưng tôi thường ăn những con thú có cùng họ hàng với chúng. Ngon lắm đó mọi người biết không?’
‘Hee~ tôi cũng muốn ăn thử một lần.’
Keimi-san làm mặt như thể đang lên âm mưu gì đó ---
‘Này, Gajeel, guild thường ném đi nội tạng của những con Armored Buffalo mua được phải không?’
‘Theo truyền thống thì đúng vậy.’
‘Vậy, chắc không có vấn đề gì nếu chúng ta ăn thử nhỉ?’
‘..Ah? Yeah, phải rồi, chắc là ổn nêu như Guild Master cho phép chăng?’
‘Ồ, thế thì chắc là được rồi.’
Cô ấy bắt đầu lập kế hoạch sau khi tôi nói là nội tạng có thể ăn được.
Hơn nữa, Guild Master là chồng của cô, nên chắc chắn là được cho phép.
‘Ahh, sẽ tốt hơn nếu hỏi ý của cậu, cậu thấy sao Takumi-san?’
‘Ah, tôi không sao hết. Mọi người có thể làm theo ý thích với phần trâu của mọi người.’
‘Cám ơn, và làm sao để cậu nấu nó.’
‘Eh? Ờm…’
Tính ra thì, tôi chỉ mới mua thẳng nội tạng đã được xử lý qua ở siêu thị mà chưa từng phải làm mấy công việc tay chân đó cả ~
‘Trước tiên, mọi người cần rửa sạch nội tạng với thật nhiều nước để nó sạch, sau đó chà xát chúng với muối? Nếu chúng bốc mùi, mọi người luộc chúng chung với thảo mộc và tôi nghĩ chúng sẽ ăn được sau khi nấu thôi, nhưng…thật xin lỗi, mặc dù là tôi đã ăn qua rồi, nhưng chưa từng tự tay xử lý như thế này, nên tôi cũng không tự tin nói rằng ‘đó’ là cách đúng.’
Tôi không nghĩ là mình nói sai, nhưng tôi quyết định bảo là mình cũng không chắc.
‘Vậy sao? Vậy thì tôi sẽ nhờ đầu bếp của guild thử nhiều cách khác nhau.’
‘À, chúng hỏng nhanh lắm đó, nên hãy cẩn thận.’
‘Rõ rồi, tôi sẽ chú ý.’
Chúng tôi chưa từng tới đó, nhưng guild có phòng bar, Keimi-san có lẽ sẽ nhờ mấy người đó.
‘Đây, xong rồi nè.’
‘Vâng, xin cám ơn.’
Trong lúc đó, Gajeel-san cũng đã hoàn tất việc tháo dỡ, chuyên nghiệp có khác!
‘Vậy thì, Takumi-san. Cậu sẽ tới lấy nốt vào ngày mai nhỉ?’
‘Vâng. Tôi chưa có quyết định nhưng mà…’
‘Cậu tới lúc nào cũng được. Vậy thì cậu đợi khoảng thanh toán cho bầy trâu vào ngày mai được không?’
‘Không sao hết.’
‘Vậy thì tôi sẽ chuẩn bị vào ngày mai. Takumi-san, cám ơn vì hôm nay.’
‘Không đâu, thật vui vì tôi có thể giúp.’
Sau khi xong xuôi mọi việc thì tôi nhanh chóng quay về nhà Ruven.