Chương 135: Cùng nhau thám hiểm
“Đ, đại ca------“
““Muu~””
“....Takumi-san, địa điểm đó nằm ở hướng này.”
Raizel miễn cưỡng từ bỏ việc trở thành đàn em của tôi, nhưng cậu ta vẫn cố gắng gần tôi hết mức có thể, nên đề xuất việc thực hiện một ủy thác cùng nhau như thế này đây.
Lúc đầu tôi từ chối, nhưng mà... mặt cậu ta dày quá. Keimi-san cũng đã bảo tôi là cậu ta sẽ bình tĩnh lại khi tôi chiều ý cậu ta, nên chúng tôi quyết định nhận ủy thác cùng nhau trong cái ngày đó.
Và dọc đường, khi Raizel gọi tôi là Aniki, lũ trẻ sẽ lườm Raizel, làm cậu phải tự sửa lời mình--- hôm nay lặp lại mấy lần rồi đó.
Allen và Elena thật sự không thích khi Raizel gọi tôi là Aniki, nhưng chúng không phiền việc Raizel đi thực hiện ủy thác chung~
“Cậu ở thủ đô lâu chưa Raizel?”
Ủy thác chúng tôi nhận lần này chỉ đơn giản là thu thập thảo dược, nhưng bản thân thảo dược này lại mọc sâu trong rừng... chỗ đó khá khó để tìm. Dù vậy, Raizel hướng dẫn chúng tôi như thể đã nắm cánh rừng trong lòng bàn tay.
“Vâng, lâu rồi!”
“Heeh~ cậu sinh ra ở đây à?”
“Không phải. Em trở thành mạo hiểm giả ngay lập tức khi vừa đủ tuổi, một thời gian sau thì tới thủ đô và ở luôn cho tới bây giờ.”
Raizel là.... 23 tuổi? Nghĩa là cậu ta ở đây cũng được 7,8 năm rồi?
Ấy! Tôi vừa ngợ ra, không phải Raizel lớn hơn tôi à!?
Thế nhưng, Raizel hiện tại thì.... cậu ta hành xử như một cậu nhóc hâm mộ tôi vậy, haha~~
“”Ah.””
Ngay lúc đó, Allen và Elena để ý thấy thứ gì đó nên kêu lên. Đánh giá từ phản ứng của chúng, thì có quái vật đang tới chỗ chúng tôi.
“Oh, quái vật đang tới. --- đây là con Shadow Wolf nhỉ?”
Raizel cũng đã để ý thấy sự hiện diện của quái vậy. Hơn nữa, cậu ta còn đoán đúng loại quái vật! Nhìn thấy mũi cậu ta giật giật trong không khí, chắc hẳn là Raizel phân biệt loại quái thông qua mùi. Đúng như tôi nghĩ, mũi của thú nhân cực kỳ thính.
“Có hai con. Đại ca tính xử lý như thế nào?”
Trước cả khi hai con sói vào tầm mắt. Raizel cẩn thận hỏi xem ai sẽ giải quyết lũ Shadow Wolves.
“Err...”
Tôi liếc nhìn Allen và Elena.
Tôi hơi lo khi nhìn hai đứa vì chúng đang ngoan ngoãn đứng cạnh tôi thay vì nhào vào ăn thua với lũ quái vật.
Tuy nhiên, lũ trẻ đang nhìn chằm chằm vào Raizel như tượng....
“Ta, Takumi-san. E, em cảm thấy như mình đang bị tia dữ dội bởi bọn trẻ đấy....”
“....Có vẻ là thế.”
Nếu ánh nhìn của hai đứa là mũi khoan thì chắc là người Raizel bây giờ có hai cái lỗ rồi.
Chỉ là hai đứa muốn gì từ Raizel vậy!?
“! T, trước hết, để em lo lũ Shadow Wolves.”
Không chịu nổi ánh nhìn của bọn nhỏ nữa, Raizel bắt đầu xông vào lũ quái trong sự bối rối.
“Nhanh ghê~”
Khi Raizel tiếp cận, cậu đấm một cú không động tác thừa. Con sói nhận cú đấm đó bị văng khá xa.
Con thứ hai xông vào từ điểm mù, nhưng Raizel thực hiện một cú đá vòng cầu hoàn hảo không chút lo sợ.
(Trs: Học võ thì biết. Mu bàn chân sẽ là nơi chạm mục tiêu... gg để biết thêm.)
Chúng là quái cấp thấp, nhưng cậu không chút bất cẩn. Quả là B-ranker.
“Tuyệt lắm. Cậu không có chuyển động thừa thãi~”
“Nono, đối thủ chỉ là Shadow Wolves mà thôi. Em vẫn còn phải rèn luyện nhiều hơn. –Oh, một con nữa kìa.”
Có vẻ như một con Shadow Wolf nữa lại xuất hiện.
Nhưng lần này Allen và Elena bắt đầu hành động.
“Thế này.”(A)
“Như thế này?”(E)
Hai đứa tiếp cận con sói y chang như Raizel đã làm.
“Đá vòng cầu....”
“Có phải là kỹ thuật của em không vậy?”
Phải rồi, chúng đánh bại con sói này với những chuyển động của Raizel lúc cậu ta đánh bại lũ Shadow Wolves.
“”Được chưa~?””
Hai đứa kéo lê xác con sói với nụ cười tươi rói.
“....Hai đứa bắt chước Raizel phải không nè?”
“”Yea! Được hong~?””
“Ahh, được chứ, mấy đứa giỏi lắm~”
“”Ehehe~””
Không phải là ngẫu nhiên, Allen và Elena chắc chắn đã bắt chước chuyển động của Raizel.
“”Tới kìa~””
Lần này là một con Rock Bear.
Rồi, hai đứa lại nhìn chằm chằm vào Raizel....
“A, có thể bọn chúng lại muốn em lên nữa chăng?”
Lần này thì Raizel đã hiểu ý ánh nhìn của hai đứa là muốn gì.
“Có vẻ là thế. Cậu xử được không?”
“Một con thì không thành vấn đề, nhưng mà...”
Raizel đối diện với Rock Bear trong khi đang khó hiểu.
Tôi không ép Raizel nếu cậu không thoải mái, nhưng... trông cậu ta vẫn ổn. Khi Raizel thu hẹp khoảng cách, cậu lao thẳng vào người con gấu lấy bụng nó làm bàn nhảy, tung một cú móc hàm. Con gấu dính đòn bật ngửa ra. Rồi tóm lấy cẳng tay con gấu và ném nó bay vào thân cây. Con Rock Bear chào thân cây một cách không nhẹ nhàng tí nào rồi rên lên... khoảnh khắc cây đổ rạp xuống đất, nó ngừng nhúc nhích.
Lối đánh đó là bất khả thi với tôi. Ngay từ bước đầu, tôi không nghĩ rằng mình có thể nhảy vào bụng nó để bật lên được. Đó là lý do tôi chủ yếu đánh xa với ma pháp cho tới giờ. Tôi không nghĩ cách đánh của mình là tệ, nhưng tôi cảm thấy cách chiến đấu của Raizel khá ấn tượng.
“”Ohh~””
Allen và Elena phát ra tiếng kêu đầy ngưỡng mộ với cặp mắt lấp lánh ánh sao.
“Err... hai đứa thích thế à?”
“”Yea!””
“Ugg.....”
Raizel vừa quay lại lập tức ngượng vì được lũ trẻ khen“Yea~ cậu tuyệt lắm đấy.”
“”Tuyệt~vời.””
“La, làm ơn ngừng đi! Mấy cái này em làm hoài mà! Tâng bốc vừa phải thôi, làm ơn!”
Tôi cảm thấy hai má Raizel còn đỏ hơn khi tôi khen cậu ta.
“Không, thật mà. Tôi nghĩ cậu tuyệt lắm. Phải không hai đứa?”
“”Đáng~kinh~ngạc~””
“A, mọi người tâng bốc em hơi nhiều rồi đấy!?”
Mặt Raizel bây giờ cực kì đỏ. Hơn nữa, đuôi của cậu thường chỉ vẩy nhẹ, bây giờ lại vẩy liên hồi không điểm dừng.
“Ngượng~?”
“Xấu~hổ~?”
“W, wha!?”
Bị hai đứa chỉ thẳng, đuôi Raizel dựng đứng với khuôn mặt nổ tung.
“.....Ku. Hahaha~”
Thấy thế, tôi cười như được mùa.
Tôi nghĩ Raizel biểu cảm như thế cũng dễ hiểu thôi, nhưng.... bằng cách nào đó nó trở nên siêu vui nhộn.