Chương 22 : Ủy thác chinh phục của các hiệp sĩ
Dịch: Zyy
Biên tập: MeoRung
—
Ủy thác tiêu diệt ma thú "Rừng Gaya".
Mục tiêu là làm giảm số lượng ma thú và điều tra xem tổ ma thú có được xây dựng ở vùng lân cận thị trấn hay không và quét sạch chúng nếu có.
――Rừng Gaya.
Một khu rừng rất nguy hiểm với mức độ rủi ro ở hạng A, nơi ma thú chạy tràn lan với số lượng nhiều đáng kể.
Người ta nói rằng phần trung tâm của khu rừng là lãnh thổ của những con ma thú mạnh đến mức chưa ai có thể trở về từ đó an toàn.
Tuy nhiên, điều đó không có nghĩa là ma thú chỉ tập trung ở trung tâm khu rừng. Những con ma thú xuất hiện kể ở dọc theo biên giới của khu rừng.
Ma thú trốn thoát từ phần trung tâm được phân loại là Hạng C và Hạng D. Tuy nhiên, chúng vẫn là mối đe dọa lớn đối với người dân bình thường.
Ngoài ra, những con ma thú mạnh mẽ... không phải ma thú hạng A không bao giờ ra khỏi rừng.
Khi chúng ra khỏi rừng, thiệt hại cho con người chắc chắn sẽ tăng lên.
Vì vậy, để giảm thiểu tác động đến khu vực lân cận thị trấn... cần có một lực lượng càn quét khu rừng gần đó.
Lực lượng đó thường thường là các hiệp sĩ mà không cần can thiệp của các mạo hiểm giả.
Tuy nhiên lần này khác mọi khi vì nơi cần dọn dẹp là rừng Gaya.
Ngay cả khi một người gia nhập đội hiệp sĩ và luyện tập chăm chỉ, chỉ có một số ít người có thể hành quân trong rừng Gaya.
Ngoài ra, thị trấn Shirin nằm ngay biên giới gần một thị trấn ở Vương quốc Argo. Mặc dù là một đất nước thân thiện nhưng thị trấn không thể không có khả năng tự vệ khi tất cả những người có ảnh hưởng đều đến Rừng Gaya.
Vì thế, các mạo hiểm giả được gọi tới để giúp đỡ.
Những người có sức ảnh hưởng bao gồm các nhóm mạo hiểm giả hạng A và hạng B đang được tập hợp.
Về phần tôi, tôi đã nhận được ủy thác chỉ định từ Đội trưởng Grunwald Ruven-sama của chi nhánh hiệp sĩ để tham gia vào cuộc chinh phục chung.
◇ ◇ ◇
Đến ngày hẹn. Đầu tiên tôi ghé qua Công hội mạo hiểm giả cùng với Allen và Elena. Mục đích của tôi là kiểm tra chi tiết về ủy thác.
Thành thật mà nói, tôi không nghe được ủy thác lần này là gì. Chỉ biết là tình huống thông thường thôi.
Tôi không biết rõ vậy nên tôi muốn nắm bắt nội dung của các ủy thác để không gây cản trở người khác. Dù sao thì đường tới Công hội cũng trùng với đường tới cổng phía tây.
Vì vậy, tôi quét bảng ủy thác rồi đi đến địa điểm tập trung ở cổng phía Tây.
Ở đó, các hiệp sĩ đang chất đồ lên xe ngựa còn những mạo hiểm giả nhận ủy thác thì đã tập trung lại. Khi mọi người nhận thấy sự hiện diện của chúng tôi, họ nhìn chúng tôi với ánh mắt nghi ngờ.
Tôi biết mình sẽ nổi bật vì mang theo trẻ con đi cùng, nhưng cái bầu không khí này thật khó chịu.
Thế nên, tôi lờ đi những ánh nhìn chằm chằm và tiếp tới gặp Wald-sama, người đang đưa tay kêu gọi.
"Ồ, cậu tới rồi!"
Wald-sama nhận ra chúng tôi nên giơ tay lên và bước về phía chúng tôi.
“Chào buổi sáng, Wald-sama.”
"Cậu đến đúng giờ đấy. Bọn nhỏ cũng đi chung đúng như tôi nghĩ."
"Vì tôi đã nhận được ủy thác nên đương nhiên tôi sẽ đến. Ngoài ra, Wald-sama cũng hiểu rằng bọn trẻ sẽ đi cùng khi ngài đưa ra ủy thác cho tôi mà, phải không?"
Wald-sama biết hoàn cảnh của Allen và Elena. Nếu ngài biết, tại sao ngài lại muốn tôi tham gia vào ủy thác này!
"Hahaha. Mấy đứa sẽ ổn thôi. Hơn nữa, ta sẽ xếp mấy đứa vào đội của ta."
"Ngài đã chia đội cho mọi người đây rồi à?"
"Tổng cộng có ba đội. Mỗi đội gồm mười lăm người. Các tổ đội mạo hiểm giả được sắp xếp đi cùng nhau."
“Theo những gì tôi thấy thì không có tổ đội ba người nào khác ngoài bọn tôi sao?”
Thật dễ dàng để quan sát mối quan hệ của các mạo hiểm giả với nhau từ cách họ tụ tập.
“Sau cùng thì ta đã tự mình mời để mấy đứa tham gia. Nên số lượng hiệp sĩ cũng bớt hơn cần thiết.”
Có vẻ như ít nhất ngài cũng chăm chú trong việc chia đội nhóm.
"Nếu ngài đã thành tâm đến thế, ít nhất ngài cũng nên giải thích về bọn tôi với các hiệp sĩ khác chứ nhỉ. Ngài thậm chí còn không nói với họ về việc bọn tôi tham gia phải không? Tôi đã nhận được mấy ánh mắt lạnh lùng của họ từ nãy giờ rồi."
"A, ta quên mất!"
Cái người này...
Các hiệp sĩ đang lắng nghe cuộc trò chuyện của chúng tôi chăm chú nhìn Wald-sama với vẻ mặt bó tay. Tôi tự hỏi liệu Wald-sama có luôn như thế này không.
Tuy nhiên, người ủy thác chúng tôi đến chính là Wald-sama. Tôi hy vọng cuộc nói chuyện trên sẽ giúp phần nào việc giao tiếp trong đoàn dễ dàng hơn một chút...
Allen và Elena vốn nhạy cảm với xung quanh nên đánh giá những cái nhìn chằm chằm của người khác là "thù địch", nhưng may thay chúng vẫn không ra tay mà thay vào đó bám chặt vào chân tôi.
Tôi quyết định nhấc cả hai lên vì đi như thế rất khó khăn. Tôi nhấc đứa thứ nhất lên, tôi nhấc đứa thứ hai lên, và bây giờ cả hai đứa đều bám vào cổ tôi.
Đành chịu thế một lúc vậy, huh...
◇ ◇ ◇
Chúng tôi di chuyển bằng xe ngựa đến Rừng Gaya. Vì xe ngựa không thể để lại bên ngoài khu rừng nên những hiệp sĩ không tham gia cuộc chinh phục sẽ đưa chúng về.
Chúng tôi sẽ đến nơi sau bốn đến năm giờ.
Tôi đã có thể trao đổi vài lời với các hiệp sĩ trong xe ngựa. Tôi mừng vì thái độ của họ đã dịu đi một chút.
Bởi vì tôi đã “Bị Wald-sama ép buộc”, nên họ cũng cảm thấy đồng cảm với tôi. Có vẻ như Wald-sama thường xuyên làm mọi người gà bay chó chạy nhỉ.
Bầu không khí trong xe bớt căng thẳng hơn và chúng tôi đến nơi trong yên bình.
"Được rồi! Việc chuẩn bị đã hoàn tất. Từ lúc này, mọi người sẽ di chuyển theo lộ trình của tổ đội mình tới điểm cắm trại."
Cuộc viễn chinh này theo kế hoạch kéo dài trong năm ngày. Đầu tiên, ba đội sẽ di chuyển xuyên rừng một cách riêng biệt.
Nhóm chúng tôi đang có 10 hiệp sĩ bao gồm cả Wald-sama; thêm cả tổ đội 4 người『Hơi Thở Của Rồng』có sự tham gia của mạo hiểm giả hạng A Rudolph-san. Tổng cộng có 17 người.
Không chậm trễ, tôi đi theo đội của Wald-sama trong khi nắm tay Allen và Elena.
Sau khi đi dạo trong rừng một lúc.
"Đó~"
"Đang tới."
Có vẻ như Allen và Elena đã cảm nhận được một con ma thú đang tới. Chúng dùng ngón tay chỉ sang trái trong khi kéo vạt áo của tôi.
“Cảm ơn. Wald-sama, một con ma thú đang đến từ phía bên trái.”
Tôi lập tức báo cáo với đội trưởng của đội này, Wald-sama.
“huh, bên trái? ――… Takumi, chả thấy có gì ở đó cả.”
"Vẫn còn một khoảng cách. Nhưng ngài sẽ sớm gặp thôi. Nhưng đến lúc đó phải làm sao? Mọi người thân ai nấy lo nhé?"
Phạm vi phát hiện của Allen và Elena là rất lớn. Vì vậy, chúng ta có dư thời gian để chuẩn bị đối đầu với ma thú.
“Gilm, cậu có phát hiện ra nó không?”
Thủ lĩnh『Hơi Thở Của Rồng』, Rudolph-san hạng A ngay lập tức xác nhận lại với thành viên trong nhóm của mình.
Rudolph-san có một vóc dáng trang nghiêm, rắn chắc và anh ấy đang mang một ngọn giáo có gắn lưỡi rìu giống như một người đàn ông 38 tuổi cầm một cây kích. Quả thực là một người toát ra khí chất “kỳ cựu”.
Người mà anh ấy hỏi là một trinh sát hạng C tên là Gilm-san. Nếu tôi không nhầm thì anh ta có kỹ năng phát hiện. Hai người còn lại là kiếm sĩ hạng B Zack-san và người phụ nữ duy nhất, pháp sư hạng C Iris-san.
"Không, không nhận thấy."
"Oioi, thật không thế? Đừng có nói mấy lời vô nghĩa thế chứ."
"......"
Có vẻ như phát hiện của Gilm-san vẫn không có phản ứng.
Xung quanh trở nên ồn ào.
Nghe kết quả của Gilm-san, Zack-san lại tỏ ra nghi ngờ. Nhưng, Rudolph-san như thể đang quan sát điều gì đó, nhìn bọn trẻ và tôi.
Tôi có kỹ năng , nhưng kỹ năng này sử dụng tôi như một trung tâm để truyền bá ma lực và cho phép tôi phát hiện ma lực khác ma lực của mình. Nó thường được đa số người dùng và khác biệt đáng kể so với .
Mặc dù anh ta có kĩ năng "Phát hiện" giống tôi, nhưng vì lượng ma lực mà tôi có lớn hơn rất nhiều nên tầm bao quát của tôi rộng hơn rất nhiều.
Và tương tự như "Phát hiện" của tôi, Allen và Elena có "Nhận diện sự hiện diện". Đó là một khả năng cho phép hai đứa cảm nhận được ác ý ở một phạm vi nhất định.
Tuy nhiên, khác với tôi phải tự mình kích hoạt kỹ năng, Allen và Elena sử dụng kỹ năng này một cách vô thức.
Và, phạm vi hiệu quả của "Nhận Diện Sự Hiện Diện" của Allen và Elena là rất lớn. Tôi đã tự mình kiểm tra bằng "Phát hiện" của mình.
Đó là lý do mà "Phát hiện" của Gilm-san vẫn chưa nhận thấy gì.
"Ah!"
"Chuyện gì vậy?"
"Có phản ứng. Nó đang tới!"
Có vẻ như con ma thú cuối cùng đã xuất hiện trong tầm "Phát hiện" của anh ta.
"Cái gì!?"
"Tới thật à?"
Các hiệp sĩ và thành viên của『Hơi Thở Của Rồng』 đồng loạt nhìn về phía chúng tôi.
Đấy, bọn tôi nói thật mà. Tôi cũng chả có hứng thú đùa giỡn ở cái nơi này đâu.
Này, các anh nên tập trung vào con ma thú kia kìa? Nhìn tôi cũng chả giúp được gì đâu.
Nay lúc này, một con Xích Lang lọt vào tầm mắt bọn tôi. Khi thấy nó, mọi người đều vào trạng thái sẵn sàng chiến đấu――
"À, ôi!"
Một trong những hiệp sĩ giơ tay chỉ một hướng.
A, chết tiệt!
Khi nhìn vào nơi anh ấy đang chỉ, tôi thấy Allen và Elena đang lao vào Xích Lang.
Khi bọn tôi ở trong hầm ngục, tôi đã nói với họ "khi hai đứa tìm thấy một con ma thú thì hai đứa có thể đánh bại nó", a cái đầu tôi chậm nhớ thế.
Tôi quên dặn Allen và Elena phải cư xử đúng mực ở trước mặt người khác...
Cả hai ngay lập tức phóng gần đến Xích Lang.
Allen nhanh chóng đá vào cằm Xích Lang từ phía dưới. Con Xích Lang hơi nâng lên một chút vì cú đá đó và Elena thực hiện một cú dropkick vào đầu nó.
Xích Lang ngã xuống đất và ngừng di chuyển.
"........."
Các hiệp sĩ và mạo hiểm giả đều nghệch mặt ra, chết lặng khi nhìn thấy cảnh đó.