Chương 19: Sự thật được phơi bày
Dịch bởi: Typhoon
Biên tập: MeoRung
—
Sau khi vào thị trấn, chúng tôi đi thẳng tới đền thờ trước. Đương nhiên là để nói chuyện với Syl.
『Syl, cậu có đây không~?』
『Uwa――――――――n!! Takumi-sa―――n!!』
Quào, có chuyện gì vậy trời!?
Ngay khi vừa mở lời, tôi có thể nghe thấy tiếng khóc thảm thương của Syl.
『Ta vui quá…… cuối cùng…… cậu đã đến gặp ta~』
Syl tiếp tục khóc.
Tôi đã làm gì đó à? N~? …… Ưm!?
Ah! Lẽ nào!? Chuyện lúc tôi tìm thấy Allen và Elena!
Có vẻ như là tôi đã không liên lạc với cậu ta từ lúc đó. Tôi chỉ không có gì để chia sẻ, nhưng lẽ nào Syl nghĩ tôi vẫn giận cậu ta!?
Biết tính Syl nên khá chắc là ông thần này đang nghĩ vậy đó.
『À~…… Syl, xin lỗi…… Tôi không giận ngài đâu nên đừng khóc nữa nhá.』
『Không… Không…… tôi xin lỗi…… khụt khịt.』
Ờm, không thể nói là tôi đã hoàn toàn quên mất vấn đề đó nhỉ……
『Nào, đừng khóc mà. Tôi có lỗi vì không đến sớm hơn, nhưng tôi có chuyện muốn hỏi ngài.』
『Ừm. Chuyện gì thế?』
Tôi quyết định ngừng lo lắng về Syl đang khóc và bắt tay vào công việc.
『Hôm nay, thú khế ước của tôi vừa xuất hiện, nhưng mà là do ngài gửi đến phải không, Syl?』
『Thú khế ước?』
『Ma thú, Fenrir. Giờ nó đang ở trong bóng của tôi.』
『Fenrir!? Ah―――!! Thủy-! Thật xảo quyệt!! Mặc dù tôi muốn gửi cho cậu trước một con!!』
Ồ? Dường như không phải là Syl. Nhưng có vẻ như cậu ta biết người gửi. Dù sao thì cũng có liên quan đến một vị thần mà nhỉ……
『Tôi đã kêu hắn ta đợi đi mà! Bây giờ tôi cũng sẽ gửi một con luôn!!』
『Không không, chờ chút! Lúc nãy ngài nói từ “Thủy”, ý là Thủy Thần hả?』
『Chính xác hơn là những thân thuộc của Thủy Thần. Chắc chắn là các Xà nhân. Có vẻ như họ muốn bày tỏ lòng biết ơn của mình. Trong lúc đấy thì tôi cũng đang kiếm nhiều đồ nữa để gửi cho cậu. Bây giờ tôi gửi luôn nhé.』
Trước khi Syl đang hào hứng kịp làm gì đó, tôi đã ngăn cậu ấy lại và xác nhận người gửi Joule một lần nữa.
Thủy Thần… Đó là từ những thuộc hạ của ngài ấy.
――Piron♪
Ngoài ra, họ cũng gửi một vài vật phẩm.
Lòng biết ơn...... Đây chắc chắn là nói về Allen và Elena, nhưng chuyện này có ổn không vậy? Tôi nghĩ đó sẽ là “Thủy Thần” bởi vì Allen và Elena có kỹ năng về nước, nhưng...
Dù không có lời giải thích chi tiết nhưng việc tự mình lộ diện như này liệu có ổn không thế?
Tôi có nên bỏ qua chuyện này không? Tôi có thể điều tra từ những hầu cận của Thủy Thần, nhưng Syl vẫn chưa nhận ra…
Khi tôi xác nhận các vật phẩm đã được chuyển cho tôi, danh sách đó dài một cách vô lý.
Mặc dù tôi chỉ lướt qua nó, nhưng mà, đây chẳng phải chỉ toàn là kho báu thôi sao!
Thực sự vượt quá sức mong đợi của tôi.
『Có ổn không khi nhận được nhiều như vậy?』
『Không sao hết, xin hãy nhận lấy. Các Thủy Xà Nhân đã hào hứng tìm kiếm các vật phẩm khác, vì vậy ta nghĩ rằng lần sau họ sẽ còn đem tới nhiều thứ hơn nữa. Ta sẽ gửi nó cho cậu lúc đó!』
『Eh? Lần sau? Tại sao!?』
Không phải nhiều như vậy là đủ rồi sao!? Nhìn từng này cũng đủ để tôi làm tài phiệt rồi đấy?!
『Tôi đã nhận được tấm lòng của mọi người rồi! Nhiều hơn nữa thì có hơi quá.』
『Tại sao? Xin cậu đừng do dự nhận lấy nó. Dù sao thì từ đầu nó cũng chỉ là mấy thứ được nhồi nhét trong kho mà thôi. Tôi xin lỗi vì chỉ có thể mang ra được nhiêu đây thôi. À, tuy bị đống bụi trong kho nhưng đừng lo về chất lượng của nó nhá!』
---
---
Đây không phải là vấn đề! Tôi không lo lắng về chất lượng một chút nào cả!
Các vật phẩm có thể được bảo quản trong [Vô Hạn Kho Chứa] nên tôi không lo lắng về các ma pháp bảo quản của các vị thần!
Trước hết thì, có khi nào mấy vị thần này có nhận thức sai lệch về giá trị vật phẩm không nhỉ? Họ chắc chắn không cần nhiều thứ... Bên cạnh đó, một vị thần có ý thức về tiền bạc có vẻ hơi khó chịu......
Ah ~, tuy nhiên, những món vật phẩm mà tôi nhận được, chẳng phải là thứ người khác dùng để hiến tế cho thần linh sao? Có ổn không? Không, không sao, phải rồi...... chính vị thần đấy đang trao nó cho tôi nên không sao đâu ha…
Un, có khi tôi không nên tìm hiểu thêm về việc này.
『Syl, tôi rất biết ơn ngài, nhưng nếu cho tôi thêm nữa thì tôi sẽ không tài nào sử dụng hết đâu.』
『Không sao hết! Mấy món đồ đó đều là những thứ mà bọn tôi đã bỏ quên nó vài trăm năm! Nó chắc chắn sẽ có ích hơn với Takumi-san!』
Syl bắt đầu nói chuyện với một khuôn mặt tươi tỉnh đến đáng sợ.
Bỏ quên!? Cậu có tàn nhẫn quá không vậy!? Với ai? Tất nhiên, với những người đã dâng hiến món đồ đó.
Trong trường hợp này, thì có vẻ như cậu cũng đã nhận được lời khấn của họ nhỉ?
Nhưng, điều đó không liên quan gì đến việc tôi có chấp nhận nó hay không. Eh, tôi sẽ bị thần phạt đó? Cái gì thế này... cậu đang đe dọa tôi đấy à!?
Cuối cùng, tôi buộc phải đầu hàng.
Tôi cảm thấy thất vọng với bản thân khi cãi thua Syl.
『Vậy thì, vấn đề còn lại, là thú khế ước của ta!』
Chậc! Cậu ta vẫn còn nhớ.
Bởi vì đó là Syl nên tôi đã mong cậu ta sẽ quên.
『Tôi đã có Joule rồi, không sao đâu』
『Tại sao!? Nếu có nó, lực chiến của cậu sẽ tăng lên, thậm chí cậu có thể sử dụng nó để đi du lịch! Thật tiện lợi!』
『Có vẻ như chúng tiện lợi và dễ thương thật? Nhưng chẳng phải chăm sóc chúng khá là khó khăn sao?』
Mặc dù tôi vẫn chưa biết nó cần những gì, nhưng nếu số lượng『thú khế ước』 tiếp tục tăng thì sẽ hơi…
『Không sao cả! Kể cả cậu có để nó một mình thì cũng chả sao hết. Nó cũng không cần ăn uống luôn, thỉnh thoảng cậu dành thời gian chơi với nó là được rồi! Thậm chí nó có thể thu nhỏ thành dạng thú cưng để đi dạo với cậu. À! Trong trường hợp đó, cậu sẽ cần một chiếc vòng cổ đó.』
Thú cưng là quái vật hạng S…. Tôi chắc chắn nó có tính cách thân thiện và trông không giống quái vật…
Vòng cổ hửm, huh… Tôi muốn nó mềm dẻo hơn, nhưng bạn thấy đấy…
『Nhưng~……』
『Sau đó, ta sẽ trả Fenrir lại cho Thủy! Và sau đó ta sẽ gửi một con cho Takumi-san!』
『Sao lại thành ra thế này?!』
『Đó là bởi vì Takumi-san là thân thuộc của ta! Cậu nên có một con thú khế ước thuộc hệ Phong chứ không phải một con thú thuộc hệ Thủy!』
Giọng của Syl trở nên đẫm lệ.
Có phải cậu ta đang dỗi vì tôi có một thú khế ước khác?
『Hiểu rồi! Hiểu rồi! Tôi sẽ để việc đó cho ngại.』
『Vâng! Cứ để việc đó cho ta! Ma thú của Thủy Thần là một con chó, nên ta sẽ gửi một con mèo? Hoặc có thể là một con chim? À! Ngày mai ta sẽ gửi nó, nên không biết cậu có thể ra ngoài thị trấn được không?』
『Được rồi.』
Như Syl đã nói, chiến lực của chúng tôi sẽ tăng lên, nó sẽ không trở thành mối phiền toái và nó liên quan đến lòng tự trọng của Syl với tư cách là Phong Thần, tôi chỉ đành chấp nhận.
Với sự đồng ý của tôi, Syl bắt đầu chọn thú khế ước.
『Tôi nên chọn cái nào đây~ Con này để di chuyển có ổn hơn không nhỉ?』
『Syl?』
『Không, trinh sát sẽ hữu ích hơn chứ? N~―――――』
『Này-』
……………… Cậu ta không nghe.
À, thôi thì, dù sao tôi cũng đã có được câu trả lời mà tôi cần.
『Vậy hẹn gặp lại sau nhé』
Có vẻ như lời nói của tôi không đến được tai Syl, người đang vui vẻ lựa chọn ma thú để gửi cho tôi. Vì không còn cách nào khác, tôi đành nói lời tạm biệt và rời khỏi ngôi đền.