Chương 5 - Buổi cắm trại đầu tiên
Dịch giả: Zyy
Biên Tập: MeoRung
---
Toàn bộ khu rừng dần chuyển sang màu đen.
Có vẻ như hoàng hôn đã buông xuống rồi.
Giờ đã sắp tối, nên tôi quyết định dừng lại nghỉ ở đây.
"Allen, Elena. Anh sẽ đốt chút lửa nên hai em giúp anh nhặt một ít củi nha."
Nói rồi tôi nhặt lên một cành cây rơi, Allen và Elena thấy thế bắt chước tôi và bắt đầu thu thập củi.
Tối nay mình nấu gì đây ta?
Vì Syl đã cung cấp một ít bánh mì khô, do đó, chắc nên làm một món súp rau đơn giản ăn kèm vậy.
Mình có nên xẻ chút thịt ma thú và làm vài xiên thịt nướng không nhỉ?
Hai đứa này đều thông minh nên nếu tôi cho chúng ăn thịt đã được sơ chế, chắc chúng sẽ nhận ra rằng thịt ma thú là có thể ăn được.
Tôi cất những cành cây thu thập được vào [Vô Hạn Kho Chứa] và lấy ra một con Xích Lang.
Con ma thú này là thứ tôi đã xử bằng [Đạn Khí]. Dù gì lúc đó cũng chưa quen mà...
Tôi lấy một con dao, mổ bụng con Xích Lang trước để rút bớt máu ra rồi bắt đầu chế biến.
Nếu lúc ấy tôi đánh bại Xích Lang bằng một thanh kiếm thay vì ma pháp, tôi sẽ cần chú ý đến bộ lông giá trị đó. Kế tiếp, tôi bắt đầu lột da từ vết thương, nhưng vì không có vết thương dễ thấy nào khi xử nó bằng một viên [Đạn Khí], vì vậy cứ theo lý thuyết bắt đầu từ bụng là được.
Tôi có kiến thức để phân tách da lông, thậm chí tôi còn có cả kỹ năng. Vì thế mà quá trình phân giải ma thú đã in sâu vào đầu tôi.
Lần đầu lột da thú này cũng không mang lại cho tôi tí khó khăn nào. Cơ thể tôi thành thạo như bản năng ấy. Ngay cả máu chảy ra từ đoạn tôi cắt ở phần bụng cũng không ảnh hưởng gì tôi cả.
Cảm nhận cơ thể vẫn ổn định như cũ, nhưng tôi nhận ra Kayano Takumi trước đây và Kayano Takumi hiện tại là hoàn toàn khác biệt nhau.
Cứ thế tôi tiếp tục công việc phân tách.
Allen và Elena đang nhìn chằm chằm tôi ra tay.
Sẽ thật tốt nếu chúng nhớ được quy trình xử lý dù chỉ một chút. Tuy nhiên, chúng chỉ mới 5 tuổi nên tôi không mong đợi chúng thật sự ra tay.
Sau khi làm xong, tôi cất lông, nguyên liệu và thịt vào [Vô Hạn Kho Chứa] và chôn những phần nội tạng không thể dùng được vào một cái hố đã đào trước. Không khí giờ tràn ngập mùi máu nên tôi phân tán bớt bằng Phong Ma Pháp, tẩy sạch cơ thể bằng [Rửa sạch] và quyết định rời xa nơi đây một chút để đề phòng.
Giờ thì, khâu chuẩn bị đã xong, hãy đến phần nấu thôi.
Đầu tiên, tôi dựng một chiếc bếp đơn giản bằng đá và đốt lửa lên.
Tôi có ma thuật [Đánh lửa] thuộc [Sinh hoạt Ma Pháp] cho phép tôi tạo ra lửa, nhưng tôi dùng một vật gọi là ‘Đá đánh lửa’ để chỉ cho Allen và Elena cách tạo ra lửa bằng các vật dụng thông thường.
À đúng thế, tương tự như dùng diêm châm lửa ấy.
=====
[Đá đánh lửa]
Một hòn đá bùng cháy khi được truyền trực tiếp năng lượng ma pháp vào.
Bởi vì chỉ có thể đốt bởi những mảnh nhỏ nên nó hầu như chỉ được dùng một lần.
Do chúng sẽ không kích hoạt trừ khi được truyền trực tiếp năng lượng ma pháp nên có thể cất vào [Vô Hạn Kho Chứa.
=====
Sau khi nhóm lửa lên, tôi đổ nước vào một chiếc nồi nhỏ rồi đặt lên bếp. Trước khi nước bắt đầu sôi, tôi cắt thịt Xích Lang thành từng miếng vừa ăn, xiên vào xiên và ướp nhẹ với chút muối. Gác nó quanh lò để nướng thịt lên.
Khi nước sôi rồi, tôi cho rau củ đã chuẩn bị trước vào và nêm nếm gia vị bằng cốt nước dùng và muối.
Cốt nước dùng là một sản phẩm giống như hồi ở Nhật Bản. Giống như hộp nước dùng gà cô đặc của một nhà sản xuất nào đó. Tuy nhiên, không có nhãn dán nên tôi cũng chả biết của ai.
Thịt cũng có vẻ đã chín khi món súp hoàn thành.
Khi tôi đưa xiên thịt Xích Lang nướng cho Allen và Elena, cả hai đều cầm lấy cắn một miếng to. Tuy nhiên, miếng thịt nướng đang nóng hổi ngay lập tức khiến hai đứa nhả ra.
Tôi cầm phần thịt xiên của mình và chỉ cho chúng cách thổi nhẹ vào cho nguội.
A! Thịt Xích Lang nướng ngon bất ngờ.
Nhìn thấy cách tôi ăn, hai đứa trẻ bắt chước tôi và thổi phù phù vào xiên nướng của chúng rồi ngay lập tức bỏ vào miệng.
Đây chắc là lần đầu hai đứa sử dụng chén với thìa để ăn nên tôi cố cẩn thận dạy chúng cách sử dụng. Hai đứa cố gắng cầm chặt thìa để xúc thức ăn vào miệng.
Tuy nay là ngày đầu bọn tôi gặp nhau nhưng hai đứa đều bám dính lấy tôi.
Giờ chúng không cần ngửi trước khi ăn nữa rồi, trông hai đứa ăn không dừng thật là tốt.
"Hai đứa thấy ngon không?"
Cả hai gật đầu trước câu hỏi của tôi.
Un, chúng đều đang mỉm cười.
Vì không có gì để làm sau bữa ăn nên tôi định dựng trại và ngủ ngay dù trời vừa tối. Ngủ sớm dậy sớm tốt cho sức khỏe mà.
Nghĩ vậy, tôi lấy ra một viên ‘Đá Rào Chắn’.
=====
[Đá Rào Chắn]
Một ma cụ tạo dựng rào chắn.
Rào chắn được hình thành bằng cách đóng những viên đá như cọc vào đất theo bốn hướng. Giúp ngăn chặn ma thú xâm nhập vào chu vi lãnh thổ bên trong những viên đá.
Khi sử dụng cần ít nhất bốn viên đá, khoảng cách giữa những viên đá càng lớn thì rào cản càng mỏng.
=====
Un, thật là một công cụ tiện lợi.
Tôi đặt những viên đá cách nhau 3~4m. Với thứ này, bọn tôi có thể ngủ yên mà không cần phải lo việc bị ma thú tấn công.
Nền đất cứng nếu nằm sẽ khá đau nên tôi cuộn mình trong chăn và ngồi tựa vào một cây để nghỉ.
Thật là đã quá đi? À còn hai đứa trẻ thì sao?
Sau khi ngồi xuống, tôi nhìn Allen và Elena nhưng chúng vẫn đứng yên, không biết phải làm gì.
"Allen, Elena. Lại đây nào."
Cả hai ngay lập tức chạy tới khi nghe tôi gọi.
Sau đó, tôi đặt chúng ngồi kế bên, đưa tay ôm vai và quấn chúng bằng chăn của mình.
Cả hai đều ngạc nhiên và cựa quậy, nhưng cũng nhanh chóng ổn định ôm lấy tôi.
Cơ thể trẻ em ấm áp như một cái nệm nhiệt, ấm áp và dễ chịu.
Tôi cảm thấy rã rời vì một ngày mệt mỏi. Cơn buồn ngủ choàng đến khiến tôi ngay lập tức chìm vào giấc ngủ.