Là những kẻ thông minh, Vam Cleopatra và Lotus thấy phản ứng kích động của Elvira thì ngay lập tức hiểu ra vấn đề, hóa ra hai người này không phải là một đám với nhau.
Dù vậy nét mặt Vam Cleopatra và Lotus chẳng phản ứng gì cả.
Bỗng nhiên Vam Cleopatra nhìn Gen khẽ gật đầu giống như chào hỏi, rồi nói một câu: “Làm rất tốt!”
Vốn dĩ Elvira đã rất phẫn nộ, lời của Vam Cleopatra mà nói, chả khác gì trực tiếp đổ thêm dầu vào lửa.
Gen im lặng mặc Vam Cleopatra tát nước bẩn vào mình, hắn cũng không cảm thấy bực bội. Điều lão ta làm là thừa thãi, chỉ như một sự đùa cợt không hơn, chứ chả phải tự cho mình thông minh hoặc khích bác. Vì cả hai biết rõ, hành động chính là minh chứng cho câu trả lời tốt nhất.
Không bực bội là một chuyện, có so đo hay không lại là một chuyện khác, tên của Vam đã được Gen ghi chú vào ‘sổ con’.
Vam Cleopatra không hề biết rằng chỉ vì một câu nói không vượt quá ba từ mà chính mình đã bị nghiêm trọng để mắt tới. Lúc này ông ta nghiêm túc nhìn Elvira, cẩn thận nói: “Elvira, chắc hẳn cô cũng biết lý do cho cuộc gặp gỡ này là gì rồi phải không? Ta thây mặt vị lãnh tụ tối cao của mình, trân trọng gửi lời mời cô gia nhập vào Thế Giới Ngầm. Nếu đồng ý, cô sẽ được đối đãi với quy cách cao nhất của tổ chức, và sẽ có được quyền hạn không thua kém gì so với các trưởng lão hiện thời.”
“Đổi lại điều kiện là gì?” Elvira đứng khoanh tay lại trước ngực, miệng nhếch lên, không che giấu chút nào thái độ coi thường.
Vam Cleopatra trông thấy biểu hiện khinh rẻ như vậy của đối phương cũng không để ý, mà chỉ cười nhẹ nói ra mục đích chính: “Bí mật về sự trường thọ...”
“Ngươi cũng muốn?” Elvira lơ đi Vam Cleopatra, cứ thế quay sang nhìn Gen rồi cười khẩy.
“Đừng đùa, câu hỏi của cô em có mật độ gây cười rất cao cho người đối diện đấy, đối với ta đó không phải là chuyện nên hao mòn nếp nhăn não để suy xét.” Giọng điệu Gen đầy lạnh nhạt. Đồng thời, nghe cuộc đối thoại giữa hai người họ thì hắn cũng tinh tường chuyện quái gì đang xảy ra.
“Hừ! Một lũ giả tạo!” Elvira quay đầu đi, rất rõ ràng bản thân không hề tin, chỉ nhận định theo ý của bản thân, tất cả đều là đạo đức giả. Tiếp theo, biết chính mình dường như không có cơ may chống lại, cô ta nhượng bộ giải thích: “Ta không nhớ rõ mình đã nói ra câu này bao nhiêu lần, và hiện tại ta cũng không ngại nói thêm một lần nữa, cho dù có bị bắt giữ, các người cũng chẳng thể thu hoạch được gì từ chính ta cả. Bất cứ ai cũng rành mạch về sự trường sinh cơ mà, sao không tìm ngược về dòng sông ấy, tìm kiếm từ cội nguồn là cây Thánh Mẫu, tại sao cứ bám riết lấy một người như ta?”
“... Người đời đều biết rằng cô nắm giữ bí mật này.” Vam Cleopatra lắc đầu.
“Nếu vậy người đời đều sai lầm! Ta muốn sửa đúng lại lời nói của ông, ta sở hữu khả năng trường sinh, nhưng ta không có khả năng ban tặng nó, điều các người đang làm là vô ích!”
“Nhưng cô biết cách để sở hữu khả năng ấy, việc này cô không chối bỏ chứ? Vậy nói theo cách như thế, cô là người nắm giữ bí mật về sự trường sinh, là sai sao?” Vam Cleopatra cười.
Elvira á khẩu không trả lời được. Chả lẽ nói, bọn họ cần phải đả động tinh linh? Để vòng bảo hộ mở ra? Cây Thánh Mẫu cũng đâu phải mù, đó chính là thần thụ, cũng không dễ lừa gạt như thế.
Chưa kể, nhìn chung lịch sử từ trước cho đến nay, biết bao nhiêu người đã từng thử dụ dỗ để lấy lòng các tinh linh, nhưng có ai từng thành công qua sao?
Quan trọng hơn nữa, những kẻ theo đuổi cô bấy lâu nay chả mấy ai quan tâm lấy điều đó, đều là những kẻ ngoan cố. Vì bản thân cô đặc biệt, nắm giữ thứ mà người khác không có, đơn giản họ chỉ muốn đem cô ra để mổ xẻ thôi.
“Vậy thì thế nào?” Elvira phản bác: “Bí mật ta biết chứ, mọi người cũng vậy, nội tâm các ngươi cũng rành mạch vấn đề nằm ở đâu. Cho dù sự trường sinh đang bầy ra trước mắt chỉ là vĩnh viễn không ai có thể chạm vào được mà thôi, nên các ngươi mới hướng về ta như một sự cứu rỗi trên tâm lý... Hahaha!!!... Lũ ngốc, các ngươi nên tuyệt vọng đi thì hơn!”
Lúc này, Vam Cleopatra lười biếng lên tiếng: “Không thể nắm giữ sự trường sinh từ cây Thánh Mẫu thì đã làm sao? Chả phải còn một mục tiêu đang ở trước mắt sao? Người đời đạt được sự trường sinh như thế nào thì chúng ta không rõ, nhưng lãnh tụ tối cao của chúng ta có thể hấp thụ khả năng trường sinh từ cô, như vậy đã đủ rồi.” Càng nói, nét mặt ông ta càng trở nên dữ tợn, như thể trước sau biến thành hai người hoàn toàn khác nhau.
“Ha hả? Chỉ vài câu đã không kiên nhẫn rồi sao?” Elvira thả tay xuống, gương mặt cũng đột nhiên băng lãnh. Hấp thu sự trường sinh từ cô? Cô nghe nói qua gã lãnh tụ tối cao kia, gã đó thích ăn tươi nuốt sống người khác theo nghĩa đen để nắm giữ khả năng của họ. Nếu rơi vào tay hắn, kết cục của cô có thể nghĩ. Mặc dù không ưa gì đối phương, nhưng bản thân Elvira cũng không ngăn được việc kính trọng hắn. Đây là sự tôn kính dành cho kẻ mạnh. Bởi nhìn chung lịch sử toàn bộ nhân loại, không một ai sở hữu chiến lực vượt trội hơn hắn cả.
Một con quái vật bất tử đúng nghĩa.
Nhưng hiện tại thời gian đang mài mòn hắn.
Nếu gã đấy sở hữu khả năng trường sinh từ cô, kết quả không cần thiết tưởng tượng.
Con quái vật sẽ lần nữa hồi sinh, toàn bộ lục địa sẽ đối mặt với cơn địa chấn không khác gì Ma Vương.
Elvira biết, sở dĩ kỹ năng hấp thụ và sự bất tử của hắn thuần túy đến từ cổ vật (Hộp kỹ năng) do chính con rồng Khởi Nguyên chôn giấu, sinh vật thần thoại mạnh mẽ được cho ngang trình Chúa tể Ma giới.
Gã lãnh tụ tối cao này thật sự là kẻ may mắn, ngoài hắn ra không ai nắm giữ cơ may đó.
Và Elvira cũng biết, con cự long hùng mạnh ấy — nó được gọi là I.
Vam Cleopatra lúc này đã mặc kệ, lão chợt cười gằn: “Elvira, cô có thể không đồng ý gia nhập, nhưng cô không thể từ chối lời mời trở thành khách vinh dự của Thế Giới Ngầm...”
“Thôi đi, cứ bla bla bla... Suy cho cùng đằng nào kết cục cũng ‘hẻo’.” Gen bỗng chen mồm vào, đồng thời tiến lên trước.
Elvira nhìn Gen với cặp mắt khó hiểu.
Gen lạnh nhạt nói: “Đừng nhìn ta bằng ánh mắt đó, ta với bọn chúng không phải một đám.”
Nghe vậy, nội tâm Elvira giống như được an ủi thoáng có chút buông lỏng, hai hàng lông mày cũng giãn ra.
Tiếp theo Gen nhìn Vam Cleopatra: “Chính ta mang cô ta tới, các ngươi không trả tiền đã muốn mang người đi?”
Elvira ngay lập tức căng thẳng trở lại.
“Ngươi vừa rồi đã nói các ngươi không phải là một đám hay sao??!!” Elvira giận dữ như muốn gào thét.
“Tất nhiên, ta thề với chính mình rằng bản thân không hề quen biết lão già này.”
Gen đưa tay bâng quơ ngăn chặn Elvira đang phát tác. Ngoài ra, cái tên Vam Cleopatra này hắn đã vô tình nhìn thấy, hiển nhiên ông ta và Lotus là hai trong số mấy kẻ mặc áo choàng ở công hội bán đấu giá.
“Vậy tại sao bây giờ các ngươi giao dịch với nhau??!!”
“Nhìn hoàn cảnh! Hiện tại không làm giao dịch, đợi lúc nào? Chờ lão mang cô đi sao?” Gen hờ hững đáp.
“Chàng trai, nói rất đúng... Nếu cậu không xen vào việc này, ta có thể tặng cậu đồng vàng, đảm bảo cậu sẽ cảm thấy hài lòng! Hahaha!!!”
Vam Cleopatra đắc ý cười. Mặt khác, dù đối phương muốn ngăn cản chính mình dẫn đi Elvira, ông ta cũng không ngại một trận chiến.
Ông ta có thể nhận ra sự uy hiếp từ Gen, đúng hơn là từ bộ giáp mà đối phương đang mặc trên người, nhưng bấy nhiêu ấy chưa đủ để gọi là đe doạ. Chết dưới tay ông ta, thi thể cũng không phải con số nhỏ, thêm một người nữa thì thế nào?
“Nếu ta trả tiền để ngươi làm giao dịch với ta thây vì Vam Cleopatra, vậy ngươi nghĩ sao?” Elvira cắn răng mở miệng.
Gen giơ ra một ngón tay: “ đồng vàng!”
Rất dứt khoát nói.
Khốn nạn, đây không phải số tiền hắn bỏ ra để mua hộp kỹ năng Recovering Skills từ mình sao?
Elvira hậm hực trong lòng. Đây là đối phương mua đồ nhưng không nghĩ trả tiền đây mà, buổi chiều vừa trao tay, bây giờ muốn lấy lại? Nếu không tại sao lại ngẫu nhiên như thế?
“Được, đồng vàng, ta ưng thuận. Với điều kiện sau khi kết thúc ta mới giao được tiền cho ngươi!” Không còn cách nào khác, Elvira đành mặc cho Gen ‘chặt chém’. Hiện tại, lôi kéo đồng minh về phía mình mới là điều hệ trọng nhất.
Nhưng, tiếp theo Elvira lại thấy Gen nhìn cô và tiếp tục nói: “Ngươi trả ta bao nhiêu để giúp đỡ đây?”
“Hm? Không phải đồng vàng sao? Ngươi đổi ý? Qủa nhiên...”
“Này, tỉnh lại đi. đồng vàng là để ta không làm giao dịch với lão kia, chứ ta và cô vẫn chưa quyết định số tiền mà ta phải nhận sau khi cô ‘thuê’ đâu.”
“...”
Elvira rất im lặng, ngươi nghĩ mình là Mạo hiểm giả Legendary? Ngươi cũng xứng?
“. đồng vàng!!!”
Rất nhanh Elvira lập tức thét giá không suy nghĩ, dù bản thân không có nhiều tiền như vậy... Không quan trọng. Theo cô, đối mặt Vam Cleopatra, đằng nào hắn cũng chẳng sống nổi, trả bao nhiêu tiền còn cần suy xét sao?
Đúng là kẻ ngu!
Cho dù một triệu đồng vàng đi chăng nữa Elvira cũng chả do dự mở lời.
Chỉ cần đối phương cầm chân Vam Cleopatra để cô tranh thủ cơ hội là được rồi.
Nhưng Elvira không biết rằng, chuỗi ngày còng lưng trả nợ đang đợi cô sắp tới.
“Dứt khoát lắm, Mafia là phải làm ăn như vậy!” Gen lớn tiếng khen, sau đó nhìn nhìn lại Vam Cleopatra: “Nhìn thấy chưa? Ngươi nên cảm thấy nhục nhã đi, còn tự cho mình là người của Thế Giới Ngầm. Không cảm thấy xấu hổ à? Lão già keo kiệt.”
Vam Cleopatra có xấu hổ hay không thì Elvira không biết, nhưng cô chắc chắn đang cảm thấy xấu hổ cực kỳ.
Tại sao giữa bầu không khí đang căng thẳng, nghiêm túc như thế này, lại đi lạc một tên đầu đường xó chợ vào đây?
Phía còn lại, Vam Cleopatra đương nhiên không có cảm giác xấu hổ, có chăng chỉ là sự giận dữ. Cái cách mà đối phương xem nhẹ chính mình. Lưu ý rằng ngoại trừ vị thủ lĩnh của ông ta ra, chưa một ai dám xúc phạm ông ta như thế. Đây là muốn vội vã tìm về cái chết sao?
Nghĩ là lập tức hàng động.
Vam Cleopatra lao vụt tới, trong chớp mắt đã xuất hiện ở trước mặt Gen trong tư thế giống Võ Sư. Ông ta biết bộ giáp đen của đối phương có cấp bậc không thấp, có thể phòng ngự rất cao, vậy nên bản thân muốn dồn lực chuẩn bị tung ra cú đấm đủ phá vỡ giáp, đồng thời xuyên thấu đủ sức để hủy hoại tim mạch.
Không có skill gì đặc biệt được Vam Cleopatra thi triển cả, đơn thuần là cú đấm đầy uy lực tích tụ toàn bộ sức mạnh và levels của bản thân, chỉ như vậy cũng đủ để đấm chết bất kỳ ai có cấp bậc thấp hơn mình.
Vam Cleopatra đang co tay lại, siết chặt nắm đấm, dồn lực trong một giây trước khi tung ra đòn đánh.
“Cẩn thận!!!”
Mơ hồ, Elvira chỉ kịp thời hét lên một tiếng vì quá bất ngờ, khi Vam Cleopatra xuất hiện bên cạnh mình thì cô ta mới nhận ra.
Gen dù bị động tác của Vam Cleopatra dọa cho không nhẹ, nhưng tuyệt đối vẫn giữ được nét bình tĩnh và thần thái vốn có trên khuôn mặt.
Vì, một giây tụ lực của đối thủ, làm sao nhanh hơn một câu mở miệng của chính mình?
“『Stop Time』.” Phía dưới mũ giáp, thanh âm nhẹ nhàng vang lên trong tích tắc.
Và chỉ trong một giây ngắn ngủi đó, toàn bộ thế giới chợt ngừng lại.