Part 3
Trong khi Rachel đang dần hồi phục lại một cách thuận lợi và không còn bao lâu nữa cô sẽ có thể gặp lại cha mẹ mình thi các triệu chứng bệnh tả đột ngột xuất hiện trên người Baldr.
Mặc dù Baldr có thể ngầm nắm được các triệu chứng này dựa vào sự hiểu biết của mình, nhưng ngay cả cơ thể đã được tôi luyện kỹ lưỡng của Baldr cũng không thể nào chịu đựng được cơn đau dữ dội và bệnh tiêu chảy .
Vì phương pháp điều trị đã được dạy cho những thầy thuốc, ba bệnh nhân trong đó có Baldr đã được cung cấp dung dịch bù nước và các liệu pháp đã được thực hiện với Rachel để ngăn ba người họ bị mất nước. Nhưng thật không may rằng, tình trạng của Baldr lại tồi tệ hơn những người khác.
Một ngày sau khi Baldr ốm, căn bệnh này đã làm xáo trộn ý thức của Baldr và cậu đang lang thang trong ranh giới của sự sống và cái chết.
Đa số vi khuẩn gây bệnh dịch tả thường sẽ bị vi khuẩn axit trong dạ dày tiêu diệt, trong khi đó, những con vi khuẩn còn sống sót sẽ sinh sôi rất nhanh chóng trong ruột non. Tuy nhiên, các triệu chứng thường sẽ trở nặng hơn đối với những bệnh nhân mà dạ dày của họ không tạo ra nhiều axit.
Trong tình huống nghiêm trọng như vậy, bệnh nhân không chỉ bị đau bụng và tiêu chảy, cơ thể của họ cũng sẽ bị co giật và mất đi ý thức. Hầu hết các trường hợp đều là do số lượng vi khuẩn sinh sôi bất thường.
Vấn đề ở đây là tỉ lệ tử vong của những trường hợp trở nặng đó sẽ rất cao so với những bệnh nhân có các tình trạng không quá nghiêm trọng.
.
(Cơ thể của mình nặng nề quá…)
Với Baldr, cơ thể của cậu cứ như không còn thuộc về cậu nữa.
Một cảm giác mệt mỏi nặng nề, cứ như thể trọng lượng của cậu bị nhân lên gấp đôi. Cổ họng của đang cậu đau rát vì thiếu nước, nhưng cậu lại không thể thốt lên một lời nào.
(Nó sẽ tồi tệ lắm………)
Tối hôm qua đã có một vài lần cậu mất đi ý thức, cho nên cậu hiểu những triệu chứng trên người mình thực sự rất tệ.
Ngay cả ý chí của cậu cũng đang chạm đáy. Cậu thậm chí không thể sử dụng cường hóa cơ thể bằng phép thuật của mình.
Cuộc sống của cậu sẽ kết thúc khi cậu sống trên đời còn chưa đầy mười ba năm, nó sẽ khép lại với việc cậu không thể cử động một ngón tay của mình một cách thoải mái, đúng thật, ngay cả Baldr cũng không thể chấp nhận được điều đó.
Bây giờ cậu cũng không thể làm được gì cả, ý chí nhất định không khuất phục trước cái chết của Baldr giờ đây cũng như “nước đổ vào lòng bàn tay” [note36035].
(Không ổn rồi, nó có thể trở nên rất tệ….)
Con người sẽ không còn cứu được nữa nếu họ mất đi ý chí [note36036].
Nói cách khác, con người là một loài sinh vật không thể chết một cách dễ dàng khi ý chí của họ vẫn còn ở đó.
Ngay cả khi dạ dày của họ có bị cắt đứt và ruột của họ bị trào ra do áp lực từ dạ dày, con người cũng khó có thể chết được nếu họ không chấp nhận cái chết của mình.
Ngược lại, một người sẽ rất dễ dàng rơi vào cái chết như một “ngọn nến đã cháy” [note36037] nếu như họ không có ý chí sống, ngay cả khi họ có đang nằm yên bình trên một tấm chiếu đi chăng nữa.
Những cánh tay vô hình đang kéo Baldr xuống một tầng hầm tối tăm, như thể bọn chúng sẽ hủy hoại sinh lực, sức chịu đựng và ý chí sống của cậu─cảm giác nặng nề như thể cậu đang mãi rơi xuống hố sâu đó. Baldr chấp nhận từ bỏ vì thời gian của cậu đã kết thúc rồi.
Ý chí phản kháng hay vực dậy đã không còn ở bên trong cậu nữa.
Ngay khi cậu mặc kệ bản thân mình cho dòng chảy ấy nhấn chìm vĩnh viễn, thời điểm mà tất cả căng thẳng được loại bỏ khỏi cơ thể cậu.
Có một cảm giác nhẹ nhàng giải phóng cậu khỏi bờ vực đó và cơ thể của cậu như đang được nâng lên.
Đó là một hơi ấm đầy hoài niệm…..chính cảm giác đó đưa cậu trở về và nó đang bảo vệ cậu.
Baldr nhận thấy rằng bên trong hơi ấm đó, có một hương thơm ngọt ngào dễ chịu xộc vào mũi cậu. Đó là một mùi hương mà cậu biết rõ hơn bất cứ thứ gì.
(Mùi hương này…...Sey-nee?)
Người con gái như một người chị cả của cậu. Người đã luôn bên cạnh cậu ngay từ khi còn nhỏ, người luôn luôn ở đó cho dù cậu có đi đâu.
Khi nhận ra được mùi cơ thể quen thuộc đó, Baldr phục hồi ngay ý thức và ý chí đang chìm vào hư vô.
Đó là Seyruun và Selina, những người đang rất nóng lòng chờ đợi sự trở lại của cậu.
Không đời nào cậu chấp nhận được việc mình bị đánh bại bởi một căn bệnh như thế này mà không cố gắng đánh trả lại nó.
Đồng thời, cảm giác nguy hiểm bên trong cậu cuối cùng cũng đã được xóa bỏ.
Điều đó có nghĩa, để cậu có thể cảm nhận được mùi hương của Seyruun như thế này, không phải là cô ấy đang ở gần cậu ngay bây giờ sao?
Ý thức của Baldr đang dần thức tỉnh cùng với cảm giác đau đớn lan từ sau đầu đến toàn thân.
.
“Cậu đã tỉnh rồi? Cậu chủ!”
Baldr mở đôi mắt của mình. Khuôn mặt quen thuộc nhưng xinh đẹp đến nghẹt thở của Seyruun cùng với đôi mắt đẫm lệ hiệu hữu trước mắt cậu.
“........Sey…….nee……”
Cậu muốn hét thật lớn, nhưng đôi môi chỉ có thể phát ra được tiếng khàn khàn.
(Tại sao Sey-nee lại ở đây!? Không phải chỉ những thầy thuốc mới được phép đến gần sao!)
“Làm ơn hãy mở miệng ra và uống đi cậu chủ. Cậu đã không uống nước từ rất lâu rồi bởi vì cậu cứ nôn mãi thôi!”
Dường như trong lúc đang bất tỉnh, cậu đã ở trong tình trạng rất nguy hiểm.
Cậu cũng đã một lần chấp nhận cái chết trong giấc mơ đó, vì vậy Baldr từ bỏ việc tra hỏi cô và ngoan ngoãn uống dung dịch bù nước..
Vị ngọt ngào truyền từ lưỡi đến cổ họng. Cậu có thể cảm thấy cơ thể mình đang được làm ấm từ bên trong.
“Uu…….uu……..cậu chủ…….hics”
Dường như Seyruun đã cảm thấy kiệt sức khi cô nhìn thấy Baldr đang nuốt từng ngụm nước. Cô ngồi bệt xuống và bắt đầu nức nở.
Khi cậu nhìn gần hơn, đôi mắt sưng tấy ấy đã nói lên được cô ấy đã khóc hết nước mắt. Tóc cô cũng trở nên bù xù và làn da trắng của cô cũng mất đi vẻ căng bóng vốn có. Có lẽ cô ấy đã không ngủ được.
Chắc chắn cô ấy đã khóc suốt trong lúc Baldr đang bất tỉnh.
Baldr nhớ lại sự ấm áp của Seyruun, sự ấm áp mà cậu đột nhiên cảm thấy ngay khi cậu từ bỏ cuộc sống trong giấc mơ đó. Cậu không thể không cảm thấy biết ơn sự tận tâm của cô, nó đã cứu sống cậu trong gang tấc.
“Cảm……..ơn…….Sey…….nee……..”
Cậu muốn ôm cô vào lòng. Cậu muốn ôm chặt lấy cơ thể nhỏ bé đang run rẩy của Sey-nee, muốn vuốt ve đầu cô và an ủi cô「Đừng khóc」.
Baldr cảm thấy tức giận vì cơ thể kiệt sức không thể làm được gì, cậu chỉ có thể cúi gầm xuống.
Seyruun lắc đầu rồi bám vào cổ Baldr và khóc một lần nữa.
Có một thứ ngọt ngào tươi sáng như một nơi đầy nắng từ mái tóc vàng nâu của Seyruun đã mất đi vẻ bóng mượt vì kiệt sức. Đó là một mùi hương đặc trưng của Seyruun.
Baldr tập trung toàn bộ sức lực của mình và bằng cách nào đó ôm được đầu của Seyruun. Sự đáng yêu khác hẳn với những gì cậu cảm thấy trước đây đang tràn ngập trong lồng ngực cậu.
.
Part 4
Ngay từ đầu, sức chịu đựng của Baldr còn vượt xa cả Rachel.
Sau khi Baldr lấy lại được ý thức và giai đoạn tồi tệ nhất của căn bệnh đã qua đi, cậu hồi phục lại rất nhanh.
Ngạc nhiên là, ngày kế tiếp Baldr đã hồi phục đến mức có thể thức dậy và đi lại thỏa thích.
.
“Dù vậy, làm sao Sey-nee có thể biết mình ở đâu mà đến chứ?”
Baldr đang phản đối việc Seyruun có mặt ở đây, nơi cô ấy có khả năng sẽ bị nhiễm bệnh.
Nếu như Baldr biết ngay lúc đó, cậu sẽ cấm cô ấy đến đây bằng bất cứ giá nào. Mặc dù nếu làm vậy, cậu sẽ có khả năng mất đi mạng sống.
Khi nghe thấy Baldr nói, khuôn mặt của Seyruun nhanh chóng biến thành Hannya [note36038]. Baldr nhận ra cậu đang giẫm phải một quả mìn lớn.
“──Đúng, đúng, thực sự rất rất khó khăn đấy. Selina vừa chạy về phía mình vừa khóc, sau đó mình đã vội vã chạy đến cung điện, các hiệp sĩ ở đó không cho mình vào bên trong. Họ không cho mình biết bất cứ điều gì về tình trạng của cậu chủ cả”
Đôi tay của Seyruun đang run lên. Cô ấy nhớ lại tất cả những sự lo lắng, nôn nóng và tức giận vì hành động ích kỉ của Baldr tại thời điểm đó.
“Cuối cũng mình cũng đã biết được tình hình của cậu nhờ vào sự khéo léo của công chúa Rachel. Cô ấy đã gửi lời xin lỗi vì việc điều trị cho cô ấy mà cậu chủ đã ngã bệnh. Selina và tiểu thư Silk cũng đã tranh cãi với điện hạ để có thể được gặp cậu chủ, nhưng Rorona và Hầu tước Marquis đã ngăn Selina và tiểu thư Silk lại, vì vậy mình đang chăm sóc cho cậu chủ với tư cách là đại diện của mọi người”
Nếu không ai ngăn cản, rất có thể Selina và Silk cũng sẽ chạy đến bên cạnh Baldr mà không nghĩ ngợi gì đến sự an nguy của mình.
Tuy nhiên, cung điện đã thắt chặt an ninh rất nghiêm ngặt vì sự lây lan của căn bệnh này.
Rất có thể Seyruun sẽ không thể gặp Baldr dù thời gian có trôi qua bao lâu nếu không nhờ sự giúp đỡ của Rachel và Wiliam.
Selina cầm tay Seyruun khi đang òa khóc trong vô vọng và nói “Làm ơn hãy chăm sóc cho Baldr” để giao phần việc còn lại cho cô. Khi Seyruun nghĩ về sự đau khổ của họ lúc đó, máu của cô bắt đầu sôi ùng ục lên.
.
“Mình có lời nhắn từ hai người họ cho cậu chủ”
Seyruun trừng mắt nhìn Baldr
Cơ thể của Baldr vẫn còn gầy gò và chưa thể trở lại như lúc bình thường, nhưng Seyruun hiểu điều đó hơn ai hết, cô biết cơ thể của Baldr đang gặp phải những vấn đề khó khăn.
Sau khi Baldr đã hồi phục như vây giờ, có lẽ cô không cần phải kìm lại nữa.
“Đừng bỏ rơi mình kể cả việc đó có làm cậu vui lòng chứ!”
Bàn tay nhỏ nhắn của Seyruun tát vào má Baldr một cái tát đau đớn.
Baldr không làm gì ngoài việc chấp nhận hành vi bạo lực mà lần đầu tiên Seyruun dùng nó lên cậu.
“──Đây là của Selina”
Cậu không còn gì để nói.
Baldr nhìn xuống một cách chán nản bởi vì cậu nhận thức được rằng cậu đã làm cho Selina khóc.
“Baldr, cậu là một thằng tồi”
Và một cái tát nữa giáng vào má của Baldr ngay lập tức.
“Đây là của tiểu thư Silk”
Họ đang nói đến một Silk nghiêm túc. Dù cô ấy hiểu lí do tại sao Baldr lại quyết định cứu công chúa Rachel, nhưng chắc chắn một điều rằng, cô ấy đã rất tức giận khi cậu tự đi một mình mà không nói với cô ấy.
“......Và đây là phần của tôi. Cậu chủ, hãy nhắm mắt và nghiến răng lại đi.”
Baldr ngoan ngoãn nhắm nghiền hai mắt lại khi nhìn thấy đôi mắt đe dọa của Seyruun.
Đối với Baldr, người đã bị Maggot huấn luyện như một cực hình, thì cái tát thiếu sức của Seyruun không có gì là đau đớn cả. Nói đúng hơn, nó rất thỏa đáng nếu cậu lấy nó để được tha thứ.
Tuy nhiên, mặc kệ Baldr phải đợi đến lúc nào, cái tát mà cậu đã chuẩn bị để được nhận sẽ không bao giờ đến.
Hơn thế nữa, cậu lại cảm thấy có một chút gì đó do dự. Cậu cũng nghe được hơi thở ngọt ngào của Seyruun đang ở gần.
Theo phản xạ, cậu mở mắt và đối diện với khuôn mặt của Seyruun đang tiến về phía mình, môi của họ như sắp chạm vào nhau. Cậu nhanh chóng nắm lấy và đẩy cô ấy ra.
“Cậu chủ làm gì thế!?”
“Mình phải hỏi cậu mới đúng đấy!”
Môi của cậu nhém chút nữa là bị cướp mất.
Cậu đã không tắm rửa gì kể từ khi ngã bệnh. Nếu Seyruun hôn cậu trong tình trạng mất vệ sinh như vậy, nguy cơ rất cao là cô ấy sẽ dính phải bệnh tả.
“Thật không công bằng, cậu chủ chỉ hôn mỗi Selina thôi! Mình cũng muốn được bình đẳng cơ mà!”
“Bình đẳng…..mình không hiểu cậu đang nói cái quái gì cả.”
Baldr đỏ mặt khi nhớ lại lúc mình hấp tấp hôn Selina để đến lâu đài của Wiliam.
“Cậu có biết tôi đã cảm thấy như thế nào khi Selina lấy mất nụ hôn đầu của cậu không? Nếu đã như vậy, tôi sẽ lấy đi lần đầu “cháo lưỡi” với cậu.”
“Mình không quan tâm! Cậu phải bình tĩnh cái đã, Sey-nee!”
Ít nhất họ nên cố gắng hết sức để tránh tiếp xúc cơ thể với nhau trong một đến hai tuần khi nguy cơ lây nhiễm của vi trùng tả đang ở mức cao nhất.
Để thuyết phục Seyruun, bằng cách nào đó, Baldr đã dành gần một giờ đồng hồ và hứa rằng cậu sẽ hôn cô ngay khi cậu hoàn toàn bình phục.
“........Thế éo nào lại thành ra như vậy hả trời?”
.
Part 5
“──Đây là lời xin lỗi sâu sắc nhất của ta. Và ta cảm tạ ngươi từ tận đáy lòng”
Vua Welkin nói rồi cúi đầu xuống.
Suy cho cùng, Baldr đã mất gần nửa tháng để bình phục hoàn toàn.
Thật may mắn khi không có cơn dịch tả nào xảy đến, nó đã kết thúc khi chỉ có 3 người nhiễm bệnh.
Tất cả đều là nhờ phương pháp cách ly nguồn lây bệnh và giữ gìn sức khỏe cho cộng đồng. Họ thậm chí còn phát lệnh hiệp sĩ huy động người dân phải rửa tay và khử trùng mọi thứ bằng nước đun sôi.
Welkin nhận được báo cáo rằng bệnh dịch đã bùng phát ở vương quốc Sanjuan. Ngài cảm thấy cần phải có một biện pháp triệt để nào đó.
“Ta đã dùng óc phán đoán của mình để báo cho vương quốc Sajuan biết về phương pháp chữa trị và phòng chống dịch bệnh. Tuy nhiên thì, mọi thứ đã gặp một chút rắc rối.”
Thủ tướng Harold nói với bộ mặt chán ghét.
Một nhà ngoại giao bậc nhất như Harold hiếm khi bộc lộ cảm xúc của mình một cách trắng trợn như vậy.
Dường như đó là một chuyện rất rắc rối. Baldr cảm thấy nó không dễ dàng chút nào, dù đó không phải là vấn đề của cậu ta.
Sau cùng thì, với kinh nghiệm trước đây của mình, rất có khả năng cậu sẽ bị lôi kéo vào chuyện này.
“Thực ra người đã lây bệnh cho công chúa Rachel là hoàng tử Abrego”
“Haa?”
Nguồn bệnh là từ một chàng hoàng tử. Điều đó xảy đến một cách rất bất ngờ [note36039].
Về cơ bản, bệnh tả lây nhiễm từ những nơi như nhà bếp thiếu vệ sinh, nơi đổ rác, và những chỗ tương tự.
Trong hầu hết các trường hợp, căn bệnh này sẽ lây lan cho những người dân nghèo. Sau đó, nó sẽ lây lan đến tầng lớp thượng lưu khi ở giai đoạn cuối cùng của đại dịch.
“Ta không biết phải nói thế nào nữa. Thực ra, hoàng tử là một người nổi tiếng với tính dâm loạn của mình. Ngài ấy giữ một số gái mại dâm trong thành phố như người tình của mình…...dường như một trong số họ chính là nguồn bệnh.”
Welkin lộ rõ vẻ mặt không hài lòng và nói với một giọng thô thiển.
“Tên đó thậm chí còn không chịu rửa cái tay dơ bẩn của mình sau khi đã ôm mấy con đàn bà đó, hắn chạm khắp người Rachel như thân thiết lắm. Cuối cùng thì hắn đã cướp đi đôi môi của con bé khi mà chúng còn chưa cưới nhau!”
.
Không không, họ đã đính hôn rồi nên điều đó vẫn nằm trong giới hạn cho phép, đúng chứ? Baldr ráng nuốt trôi câu nói mà cậu vừa lóe lên trong đầu.
Sự tức giận này là từ cảm xúc chứ không phải logic. Ngay cả bản thân đức vua cũng không thể điều khiển nó được.
Có một sự thật là, Baldr có thể thông cảm cho ngài ấy được được bởi vì cậu đã là nạn nhân của những cơn thịnh nộ kiểu đó trong suốt khoảng thời gian qua.
“Có vẻ như cái ngày sau khi chúng chia tay nhau, các triệu chứng bệnh đã xuất hiện trên người hoàng tử Abrego. Thật không may là, nỗ lực điều trị của họ không ăn nhằm gì cả và hắn đã qua đời. Ta phải nói rằng vương quốc Sanjuan đã phạm một sai lầm rất lớn khi họ che giấu cái tính dâm loạn của hoàng tử và cái chết của hắn ta với đất nước chúng ta.”
Rất có thể họ không thể công khai một chuyện như thế được “Hoàng tử chết vì bị nhiễm bệnh từ gái điếm”
Nó sẽ ổn nếu Rachel không bị nhiễm bệnh…….
Những người có thế lực ở Sanjuan cũng không đời nào nghĩ rằng hoàng tử sẽ làm gì đó khiếm nhã với công chúa của nước khác dù ngài ta có buông thả với phụ nữ đến đâu. Tuy nhiên, sự thiếu kiềm chế của ngài ta như đã trở thành một quy luật tất yếu rồi.
“Sau đó, đám người đó lại đòi nhị hoàng tử Franco(フランコ) và Margaret đính hôn một cách vô liêm sỉ.”
“Với công chúa Margaret sao?”
Welkin thở dài thườn thượt, ngài không thể giải tỏa nỗi uất ức của mình. Ngài ta “nhân” đôi vai rộng đã được tôi luyện lên.
“Hình như có một quy luật bất thành văn là người phụ nữ một khi đã mắc phải căn bệnh đó thì không thể làm vợ trong hoàng tộc được.”
Harold nói đoạn. Ngài ấy cũng không thể che giấu sự bất mãn của mình.
Baldr cũng không thể cảm thấy thoải mái với câu chuyện đó được vì cậu đã quen biết Rachel.
Cuộc hôn nhân chính trị là bổn phận của người được sinh ra trong hoàng tộc, nhưng điều đó không có nghĩa những người khác có thể thoải mái coi họ như công cụ.
“Chính vì điều đó, chúng ta đã nói với vương quốc Sanjuan về ý định từ chối đính hôn với nhị hoàng tử. Dù vậy, điều đó sẽ không có lợi gì lắm nếu chúng ta có mối quan hệ thù địch với vương quốc Sanjuan…..”
“Vương quốc Saujuan đang mắc nợ chúng ta rất nhiều vì sai lầm của hoàng tử Abrego. Tuy nhiên thì, để giữ mối quan hệ với một quốc gia đồng minh mà chúng ta có thể gửi lòng tin nơi họ, ta tin chắc là chúng ta cần khiến họ phải mắc nợ chúng ta nhiều hơn nữa.”
“Haa…….”
Có phải điều đó đã không đạt được như ý nguyện với phương pháp điều trị và ngăn ngừa bệnh tả đã được đề cập trước đó? Baldr nghĩ vậy, nhưng cậu cảm thấy rằng sẽ đụng vào cái tổ ong bắp cày này nếu cậu bất cẩn hỏi thêm câu đó, vì vậy, cậu chỉ gật đầu một cách mơ hồ thôi.
Ba người nhà Welkin nhìn chằm chằm vào Baldr với một nụ cười nham hiểm.
Đây là biểu hiện khá là “trẻ trâu”, giống như một đứa nhóc nghịch ngợm đang cố gắng gài bẫy bạn mình vậy.
“Khó chịu thật, nhưng mà chúng ta không thể dạy cho đám người Sanjuan một bài học lúc này được. Nhưng ta lại không muốn đưa con gái của ta cho bọn chúng. Ngươi nghĩ thử xem tại sao chúng ta không thể phản kháng lại bọn chúng lúc này?
“──Có phải chúng ta đang có vấn đề gì với công quốc Trystovy không?”
“Đúng là một cậu nhóc lém lỉnh”
Welkin gật đầu một cách hài lòng trước câu trả lời chính xác của Baldr.
Vương quốc Sanjuan nằm ở phía nam của vương quốc Mauricia. Đó là một quốc gia nằm ở rìa phía nam của lục địa. Người anh em láng giềng, vương quốc Trystovy, chiếm hữu khu vực phía tây của vương quốc Sanjuan và bán đảo Lobelia(ロベリア)
làm lãnh thổ.
Vương quốc Mauricia, nơi mà Silk mong muốn liên minh với vương quốc Sanjuan để chuẩn bị cho cuộc chiến sắp tới.
Ngoài ra, nếu cuộc nội chiến của Công quốc Trystovy có thể kết thúc dưới sự lãnh đạo của Mauricia, thì sức mạnh quốc gia của Mauricia sẽ tăng lên và kẻ thù là Vương quốc Haurelia sẽ không thể dễ dàng thực thi bất cứ điều gì.
Bởi vì trong khoảng thời gian này, vương quốc Maurica trông đợi tiếp viện từ đồng minh của họ ở vương quốc Sanjuan và công quốc Trystovy.
Dù vậy, vương quốc Mauricia vẫn phải lo lắng về mối quan hệ của mình với vương quốc Sanjuan, họ sẽ khiến cuộc hôn nhân chính trị này trở nên cần thiết. Baldr tin rằng đó chính là lý do cho hành động của công quốc Trystovy.
“Thần nghĩ là ngài đã biết trước rồi, nhưng Trystovy về cơ bản là một quốc gia tập trung vào thương mại. Vị vua trước đây đã góp phần cho sự phát triển của nó. Sau khi quý tộc đàn áp các thương nhân, bên thương nhân đã về bên phe hoàng tộc. Tuy nhiên, công chúa trước đây mà họ ủng hộ đã qua đời, người con gái mà cô ấy để lại (Silk) vẫn còn quá nhỏ để họ có thể trông đợi. Chính vì vậy các thương nhân đã nghĩ đến việc thỏa hiệp với phe quý tộc. Sẽ khá lo lắng cho tương lai nếu họ đi theo con đường đó, nhưng có lẽ họ đang cân nhắc đến việc sử dụng tiền để cho bên phe quý tộc ngậm miệng lại trong trường hợp như vậy. “
Phong trào đó đã dấy lên từ những ngày đầu của cuộc nội chiến.
Việc kinh doanh ở Công quốc Trystovy vẫn được duy trì và những thương nhân lớn vẫn còn tồn tại cho đến bây giờ là bằng chứng cho điều đó.
Đối với họ mà nói, ai cai trị đất nước không quan trọng miễn là họ có thể tiếp tục thu lợi nhuận và kinh doanh.
Ban đầu, họ nghiêng về phe hoàng tộc đơn giản vì việc kinh doanh dễ dàng hơn trong thời kỳ cai trị của vị vua trước, người tôn trọng quyền kinh doanh của họ và giảm thuế đối với họ, so với sự cai trị chuyên chế của quý tộc.
“Tất nhiên là, đất nước của chúng ta cũng sẽ không mong muốn vì thuận lợi trong buôn bán mà Trystovy được thống nhất. Sau cùng, không đời nào mà họ chịu thân thiện với chúng ta đâu, người đang sở hữu người thừa kế ngai vàng hợp pháp. Trong tình huống đó thì chỉ có kẻ dã man như Haurelia mới cảm thấy hạnh phúc thôi.”
Nếu họ hành động bất cẩn, cũng có thể xảy ra tình huống là Vương quốc Mauricia sẽ bị Công quốc Trystovy và Vương quốc Haurelia kìm hãm. Đó sẽ là một cơn ác mộng đối với Vương quốc Mauricia.
“Well, đó là lí do tại sao. Ta muốn cử ngươi đến Sanjuan với tư cách là một đại sứ thiện chí.”
“Thế quái nào ngài lại đưa ra quyết định như thế!?”
Welkin trưng ra bộ mặt của một đứa trẻ vừa thành công với trò đùa của mình.
“Phương pháp điều trị bệnh tả mà chúng ta đã truyền lại cho Vương quốc Sanjuan, với chiếc máy bơm tay mà chúng ta đang lên kế hoạch cung cấp cho họ. Không có ai thích hợp hơn để giải thích những điều này ngoài ngươi phải không? Ngươi là người đã phát minh ra chúng kia mà. “
“Nhưng thần chỉ mới là một học sinh ở học viện thôi”
“Về việc đó thì……”
Welkin đột nhiên giơ kiếm về phía Baldr.
Đương nhiên, Baldr cũng hiểu ý nghĩa của cử chỉ đó là một phần của sự cao quý.
Baldr quỳ xuống. Thanh kiếm từ từ chạm vào vai cậu.
“Baldr Cornelius, ta phong cho ngươi là Nam tước Severn. Hãy trân trọng và đón nhận vinh dự này.”
“Kẻ đầy tớ hèn mọn này, Baldr Cornelius, xin thề trước huy hiệu sư tử và thanh kiếm này rằng, sẽ một lòng trung thành với quốc gia này cho đến chết.”
Cuối cùng, Baldr đưa đôi môi của mình lên thanh kiếm.
Tại đây, nam tước của vương quốc, Baldr Severn Cornelius (バ ル ド ・ セ ヴ ァ ー ン ・ コ ル ネ リ ア ス), đã ra đời.
“.....Có phải chuyện này kỳ quặc quá không thưa bệ hạ?”
“Ta nghĩ chỉ bấy nhiêu đây vẫn chưa đủ để thưởng cho thành tích của ngươi đã cứu Rachel và các công dân của vương quốc này. Bên cạnh đó, mặc dù ta phong cho ngươi là nam tước, nhưng đó chỉ là một danh hiệu thôi, không có đất đai gì đi kèm cả. Vậy nên sẽ không có vấn đề gì khi ta gửi ngươi đi làm đại sứ. “
Baldr trở thành người trẻ nhất vương quốc sở hữu cấp bậc triều đình ở thời điểm hiện tại. Cậu nhún vai với vẻ bối rối.
Sự hiểu biết của cậu không tài nào bắt kịp được với mọi thứ, nó đang tiến triển quá nhanh.
“Thành thật mà nói, ta rất kỳ vọng vào ngươi, cũng rất biết ơn ngươi. Đó là lý do tại sao ta sẽ không hỏi ngươi bất cứ điều gì không cần thiết. Như cách ngươi có được kiến thức của mình, và liệu ngươi có bất kỳ thông tin nào khác không ……. Đổi lại, ta sẽ lắng nghe nếu ngươi cần bất kỳ lời khuyên nào và cũng có thể nâng cao thành tích của ngươi nếu có thể. Trước khi tên Harold này làm loạn.”
“Tôi phản đối quyết định này. Sự hiểu biết của ngài Baldr đây đã quá đủ để vương quốc này phải bảo quản nó một cách chặt chẽ rồi.”
Nếu trong trường hợp xấu nhất là Baldr đào thoát sang một quốc gia khác hoặc cậu ta bị ám sát, thì dù có tích lũy được bao nhiêu kiến thức hữu ích đi chăng nữa, thì nó cũng chẳng mang lại lợi ích gì cho vương quốc này cả.
Nghĩ một cách đơn giản, Baldr, người đã nghĩ ra cái máy bơm tay và cũng biết về cách trị bệnh tả chắc hẳn vẫn còn những thông tin hữu ích khác.
Nếu Baldr không phải là một quý tộc và cũng không phải là người thừa kế của gia tộc Cornelius, cậu ta có thể bị buộc phải khai ra tất cả những gì cậu ta biết ngay cả khi họ phải tra tấn anh ta.
Nhưng bây giờ cậu ta lại không được hỏi về điều đó. Đây là bằng chứng về sự tin tưởng mạnh mẽ của Vua Welkin đối với cậu.
Welkin nổi tiếng là một người đa mưu túc trí nhưng lại là một vị vua rộng lượng và khoan dung đối với những thuộc hạ thân tín của mình.
Bản thân Harold sẽ bị tước đi chức thủ tướng nếu không có một người ủng hộ mạnh mẽ như Welkin.
“Hãy tham khảo ý kiến của ta bất cứ lúc nào nếu ngươi nghĩ rằng vấn đề mà ngươi đang gặp phải vượt quá khả năng của ngươi. Ta không nghĩ rằng ngươi sẽ đưa ra phán đoán sai đâu, nhưng ngươi sẽ không thể tránh khỏi việc gặp phải một vấn đề dù có kinh nghiệm đi chăng nữa. “
“Tôi rất biết ơn, thưa bệ hạ”
“Hãy làm cho đám Sanjuan đó sợ hãi một chút. Ta sẽ chỉ cách cho”
“Tuân lệnh”
(Mình thực sự không phải là đối thủ của người đàn ông này ──)
Cảm giác như thể cậu ấy đang nhảy múa trên lòng bàn tay của Welkin từ đầu đến cuối.
Cậu đã được chỉ đạo nên không thể từ chối và đồng thời cũng phải nuôi dưỡng lòng trung thành của mình. Nếu cậu ta làm tất cả những điều đó một cách có mục đích, nó sẽ không còn ở mức âm mưu đơn thuần nữa. Nó giống như sự tồn tại của cậu ta là một ma lực nguy hại.
Tuy nhiên, trước khi Baldr khởi hành đến Vương quốc Sanjuan, có những cô gái mà cậu ấy phải thuyết phục trước.
Hơn nữa, những cô gái đó cứng đầu một cách đáng sợ và cũng rất đáng quý đối với cậu.
Baldr tưởng tượng việc thuyết phục những cô gái đó khó khăn như nào rồi đâm ra hụt hẫng. Không biết là may mắn hay xui xẻo nữa, vì Baldr mất tập trung nên đã không nghe được những lời lẩm bẩm của Welkin.
“…… Trước khi ta giao Rachel cho ngươi,
ta sẽ phải xem xem liệu ngươi có thể hoàn thành thử thách này hay không”
Gian xảo. Không hổ danh là đức vua, thật gian xảo.
.