Sau sự cố ngu muội của mình hôm trước, nay mình trả lần 4 part luôn~
Part 7
“Khốn kiếp! Khốn kiếp! Tất cả những lũ khốn đó! Chúng đã quên hết số tiền mà ta đã làm ra cho chúng rồi…..những con chó vô ơn chết tiệt!”
Những tội ác của Clans liên tục được phơi bày. Vì thế, hắn đã bị sa thải khỏi công ty Dowding. Những khách hàng quen thuộc hồi đó của hắn cũng từ chối giao việc cho hắn. Bây giờ, Clan đang uống rượu trong nội ô và hắn uống nhiều đến mức như thể đang tắm trong đó.
Mặc dù hắn có tài trong việc nắm bắt điểm yếu của đối thủ, nhưng hắn không có khả năng điều hành những công việc kinh doanh hợp pháp. Không đời nào có công ty nào cần đến Clan, người đã mất đi sự hậu thuẫn bên phía công ty Dowding.
Tuy nhiên, Clan, kẻ kiêu căng đó, với tư cách là một thành viên của tầng lớp đặc quyền, không dễ gì quên được vinh quang trong quá khứ của mình. Hắn đưa ra yêu cầu với hội ngầm một lần nữa.
Hắn có thể trở lại nếu hắn giành được công ty Savaran. Đó là điều duy nhất mà Clan có thể níu lấy lúc này.
.
“Thêm! Đưa tao thêm rượu!”
“…..Sheesh, tôi sẽ không chịu trách nhiệm nếu như ngài uống quá nhiều đâu”
“Tao không cần mày ý kiến! Lấy cho tao loại rượu mạnh nhất trong quán rượu này!”
Clan hớp một ngụm rượu brandy [note35341] như thể uống nước lã. Sau đó hắn bị sặc và ho liên tục.
Dạ dày của hắn như thể bị đốt cháy. Cơn buồn nôn bắt đầu dâng lên cổ họng hắn.
(Khỉ thật, mình uống nhiều quá rồi à?)
Clan nôn khan trên quầy bar. Đôi mắt hắn mở trừng trừng trước những gì hắn thấy. Thứ chứa trong dạ dày của hắn chính là máu tươi.
Cơn buồn nôn không dứt. Hắn liên tục nôn ra máu. Hắn thậm chí không thể cất tiếng nói chuyện.
(Nhanh! Mau gọi bác sĩ tới đây cho tao!)
Clan cầu cứu với tiếng khò khè khó hiểu. Hắn nhận ra rằng người chủ quán rượu này trông có vẻ tử tế, cho đến cái khoảnh khắc tên đó đang nở một nụ cười với ánh mắt lạnh sống lưng.
“Chủ hội đã cảnh báo với ngươi ngay từ đầu rồi mà. Ngài ấy đã nói với mày rồi, đừng có mà cố.”
(Ngay cả hội ngầm cũng phản bội và giết mình!)
*Gobo gobo* Clan ho một tiếng khó chịu trong khi đang quằn quại dữ dội.
Hắn không muốn chết, cho đến khi hắn lấy lại được vinh quang.
Cổ họng hắn bị tắc nghẽn bởi một cục máu. Hắn bắt đầu trở nên khó thở. Nhận thức của Clan đang dần chìm vào bóng tối không đáy.
(── Ta sẽ chết nếu ta bất tỉnh!)
Clan đập đầu vào quầy để giữ cho mình được tỉnh táo.
Tuy nhiên, hắn thậm chí không thể cảm thấy đau nữa.
(Không được, không được! Nếu ta không làm gì đó! Ta không muốn chết-!)
“……Cái này là quá nhân từ với mày rồi.” [note35342]
Điều cuối cùng mà Clan nhìn thấy trong đời là người đàn ông đang vung một cây chĩa [note35343] về phía đầu mình với vẻ mặt lo lắng.
Part 8 (Cáo)
Sản phẩm dưỡng tóc bắt đầu được bán đồng danh dưới tên của công ty Dowding và công ty Saravan tạo nên sức ảnh hưởng to lớn cả trong nước và ngoài nước.
Những đơn hàng cứ cuốn tới cuồn cuộn không ngừng. Ngay cả với tiềm lực của công ty Dowding, số lượng đầu ra cũng chưa thể đáp ứng được.
Giá nguyên liệu thô đã là cao rồi, nhưng ít nhất giá bán cũng sẽ tăng với mức tương ứng. Với lượng cầu khủng khiếp vậy, mọi thứ đang chuyển biến với xu hướng chỉ có những quý tộc có tiền và ảnh hướng lớn mới có thể mua được chúng, bởi lượng có giới hạn đầu ra và giá thành chót vót của chúng.
Bởi vì vậy, những quý tộc đang không có dư dả về tài chính đều nhiệt liệt yêu cầu hạ giá thành sản phẩm.
“Thiệt chứ, đã lâu rồi mà doanh thu công ty đạt mức cao thế này, ngay cả khi là với công ty Dowding.”
Khi anh nghĩ lại những thương vụ gắn liền với với lượng tiền khổng lồ mà có thể vượt cả mức lần này, anh chỉ có thể nhớ lại những đơn hàng khẩn thiết xuất hiện trong cuộc chiến tranh vừa rồi.
Công ty Dowding đang có một nguồn lợi tức đủ lớn đến làm mờ mắt bất kì người nào cùng một mối quan hệ sâu và rộng trên nhiều quốc gia. Họ khiến những đối thủ cạnh tranh của họ hít bụi và bay cao và xa hơn bất kì ai, ngay cả ở kinh đô hoàng gia này.
Đương nhiên, công ty Saravan đang thu hút nhiều sự chú ý khi xây dựng một sự hợp tác bình đẳng với công ty Dowding.
Và rồi mọi người biết rằng chủ tịch Selina là một người phụ nữ độc thân xinh đẹp nhưng không có họ hàng thân thích. Những người muốn tiếp cận cô liên tục xuất hiện, từ những công ty khác và cả những quý tộc bậc thấp. [note35344]
Thậm chí còn có đề nghị làm vợ bé cho những quý tộc cao quý trong số chúng, nhưng Selina không thèm nghe hết câu mà từ chối thẳng thừng.
Selina cũng đã rút kinh nghiệm từ vụ hôm vừa rồi [note35345] và tăng cường lực lượng cảnh vệ. Ngay bây giờ, Cell, Glymur và Miranda sẽ thay phiên bảo vệ cô không ngừng.
“Ừ, mình sẽ dành mọi thứ cho Baldr mà…” cô ấy nói. Đó là trái tim của một người thiếu nữ, thứ có thể khiến những đóa hoa phải thẹn thùng. Cũng chính vì thế mà cô không thể trực tiếp thổ lộ với Baldr được.
Dù thế nào, sự tồn tại của Baldr, một người rõ ràng có mối quan hệ bền chặt với Selina là một cái gai trong mắt những quý tộc bậc thấp.
Nếu Baldr biến mất, họ có thể sử dụng toàn quyền lực quý tộc của mình. Đó là điều mà nhiều người trong số chúng đang nghĩ đến lúc này.
Ngay cả khi quyền của những thường dân được bảo đảm bởi luật của vương quốc, sức mạnh liên kết giữa những quý tộc không thể nào coi thường được, ngay cả vào lúc này.
.
Trong lúc đó, sự tiến triển sản xuất bra mà Masaharu đang cực kì ủng hộ đang gặp phải một trở ngại lớn trong việc sản xuất hàng loạt.
Sản xuất bra yêu cầu một quy trình sản xuất thủ công tỉ mỉ cùng việc khâu ba chiều mà có thể tùy chỉnh tùy thuộc vào kích cỡ đeo. Đó là một điều bất khả thi đối với trình độ phát triển kỹ thuật ở Mauricia.
Không như sản phẩm dưỡng tóc, rất khó để nhận ra hiệu quả của chúng ngay lập tức, vì vậy sẽ ảnh hưởng xấu trong việc phổ thông hóa sản phẩm.
Cũng rất khó để hỏi một phụ nữ quý tộc quyền quý “Để tôi đo vòng một cho cô nhé”.... hay đúng hơn, là bất khả thi. Điều ước khẩn cầu nhất của Masaharu là bảo vệ những bộ ngực đang lắc lư một cách bất lịch sự, bị buộc phải đối mặt hiện thực là rất khó để đạt được chúng ngay lúc này. [note35363]
Tuy nhiên, sự thật chắc chắn là hiện thực đang đầu độc đôi mắt cậu.
“Chỉ có một cái áo để che đi bộ ngực là một điều không thể tin được! KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC!”
Masaharu hẵng sẽ thốt ra một câu như thế
Tuy nhiên, may mắn là Selina và Seyruun đã thử mặc bra mà cậu đã làm cho họ, thứ khiến vòng một của họ càng căng tròn hơn, thứ lại càng đậm đà hơn dáng hình của họ. Điều này khiến cậu tràn ngập sung sướng.
---Đáng tiếc thay, không có một sự thay đổi nào đáng kể với vòng ngực cỡ AA của Silk [note35364].
“Mẹ ơi… sao mẹ không cho con một bộ ngực lớn hơn….”
Sẽ tốn thêm một khoảng thời gian để những bộ bra trong mơ này phổ biến đối với giai cấp thượng lưu, thứ chủ yếu qua đường truyền miệng.
Part 9
Học viện hiệp sĩ dạo gần đây khá huyên náo.
Bởi vì hôm nay, sẽ có một kì kiểm tra thăng cấp đầu tiên sau một khoảng thời gian dài trên quy mô là cả học viện.
Theo quy định là học sinh sẽ học trong học viện 4 năm, nhưng những người có năng lực sẽ được cho phép nhảy lớp.
Và lần này, năm học sinh năm nhất bao gồm cả Baldr, Silk, và Brooks sẽ đối mặt với kì thi thăng cấp để lên năm hai.
Kỳ thi bao gồm một bài kiểm tra viết và sau đó là kiểm tra năng lực thực tế của họ thông qua một trận đấu giả với một học sinh năm hai vào cuối năm.
Cho dù có tài năng đến đâu, thì năm nhất cũng sẽ khó lòng mà chiến thắng những con người ưu tú của năm hai, một tiến trình bình thường hằng năm.
Học sinh năm hai cũng có lòng tự tôn của họ. Thông thường chỉ có những người ưu tú mới có thể tham gia trận chiến.
Tuy nhiên, năm nay có Baldr, Silk và Brooks, những người có sự tiến bộ đáng nể. Kỹ năng của họ không phải là dạng tầm thường.
Thường thì năm 2 sẽ lạnh lùng đối đầu đối với những kẻ dám thách thức họ, nhưng lần này họ lại cảm thấy ngán ngẩm trước những đàn em “không được bình thường” của mình.
.
Trước bảng thông báo hiển thị các cặp đấu cho các trận, năm hai xác nhận đối thủ của họ và lại càu nhàu với nhau trước trận chiến thay vì đối thoại bình thường.
“Cậu đấu với ai ?”
“Một cậu tên Hermes.”
“Uwah! Cậu thật may mắn! Đổi chỗ với tôi đi. Tôi phải đối mặt với Brooks đây này!”
“Cậu đấu với Brooks là còn tốt chán đấy. Tôi gặp Baldr này…….”
Nếu họ bị đánh bại bởi đàn em quá dễ dàng, lòng kiêu hãnh của họ sẽ bị tổn thương và họ sẽ cảm thấy thất vọng và thảm hại.
.
Trong khi đó, Brooks, người đã hoàn thành bài kiểm tra viết địa ngục vào buổi sáng, cuối cùng cũng thoát khỏi đống lý thuyết mà cậu ta không hề thích, nằm lịm dài đi trên bàn.
“Kết thúc rồi…..dù sao, nó cũng đã kết thúc rồi…….!”
Baldr không kiềm được phải thở dài và gõ vào đầu Brooks.
“Nếu cậu không qua được bài kiểm tra viết thì cũng như không thôi. Cậu mà thật sự trượt bài kiểm tra đó, thì công sức tôi bỏ ra để giúp cậu đều thành công cốc”.
"Cảm ơn cậu nhiều lắm. Đó là lần đầu tiên tôi chăm chỉ học như vậy."
Khi Brooks biết rằng Baldr và Silk sẽ tham gia kỳ thi thăng cấp, lòng cậu sôi sục quyết định tham gia kỳ thi. Hai người họ vừa là đối thủ vừa là những người bạn của cậu.
Cậu sẽ không thể chịu nổi nếu chỉ cậu bị bỏ lại phía sau.
Năm nhất mà không có hai người họ thì sẽ buồn tẻ và vô vị lắm.
Cậu phải vượt qua kỳ thi bằng mọi cách có thể để được đồng hành cùng họ.
Vì vậy, cậu đã nhờ Baldr giúp đỡ trong việc chinh phục mớ lý thuyết mà cậu vốn chào thua, cật lực học cả ngày lẫn đêm.
Cuối cùng, cậu đã thành công trong việc cải thiện kỹ năng viết của mình đến mức chấp nhận được.
“Yosh! Bây giờ chỉ mình cần tung hoành oanh liệt là xong! “
Đã lâu lắm rồi Brooks mới có thể luyện tập bài tập khác với những bài tập cơ bản trên lớp. Cậu thực sự rất mong chờ trận đấu với năm hai.
Năm hai, người sẽ là đối thủ của Brooks chắc chắn sẽ bất ngờ về sự nhiệt huyết của cậu.
“Brooks mà cũng vượt qua ài……”
Hermes, người biết về việc Brooks đã vô lo như thế nào trong quá khứ, đã rất ngạc nhiên khi thấy Brooks nghiêm túc nghiên cứu sách vỡ.
Hermes không thực sự thân thiết với nhóm của Baldr, nhưng cậu ta xuất thân từ một gia đình hiệp sĩ đã tồn tại qua nhiều thế hệ.
Cậu là một người toàn diện với một điểm số tốt.
“Rốt cuộc thì, tôi không có tài năng nào khác ngoài việc vung kiếm cả.”
Nelson, một học sinh năm nhất khác cũng kinh ngạc đến nỗi dở khóc dở cười.
Có vẻ như việc Brooks không thích học trên lớp có một gốc rễ sâu xa nào đó.
Nelson là con trai thứ hai của một nhà nam tước.
Cậu ta là một kẻ kỳ quặc, không thể chấp nhận phục tùng cho anh trai mình và khao khát trở thành một hiệp sĩ để có thể tự đứng trên đôi chân của mình.
Tuy nhiên, hầu hết các quý tộc do cha truyền con nối, con trai thứ hai là thứ dự phòng quan trọng trong trường hợp có chuyện xảy ra với con trai cả.
Trong hầu hết các trường hợp, họ sẽ thành lập một nhánh mới với tư cách là đầy tớ của con trai cả ngay sau khi cậu con trai cả có con. [note35346]
Mà, đó thực sự chỉ là một cách nói hoa mỹ thay vì nói việc chăm sóc chúng là vô ích.
Có thể nói rằng, khó lòng nào tìm một người như Nelson, người cố gắng độc lập ngay cả khi gia đình có thể cắt đứt mọi mối quan hệ với cậu ta.
“Ngậm mồm lại đi.
Ngay cả khi tôi phải ……”
Nếu có thể trở nên mạnh mẽ hơn, cậu sẽ làm việc cật lực dù cậu ta không thích công việc đó chút nào──Brooks đã suy nghĩ một cách chân thành như vậy sau khi cậu có được ngoại lực tác động vào mang tên Baldr và cảm thấy mình đã trở nên mạnh mẽ thế nào.
.
"Vậy thì, chúng ta sẽ bắt đầu kỳ thi buổi chiều tại trường đấu."
Khoảng một tiếng sau khi huấn luyện viên Lombard đến để gọi Baldr và những người khác.
Người tiên phong của năm nhất
là Brooks.
Có vẻ như lượt đi được quyết định dựa trên thứ hạng của họ trong bài kiểm tra viết. Có thể thấy rõ ràng là Brooks sẽ ở vị trí thấp nhất [note35347].
Về phần Brooks, cậu ta đang cười toe toét mà không hề cố che giấu niềm vui, vì cậu đã có thể thể hiện lại kỹ năng của mình sau một thời gian dài.
Ngược lại, năm hai trông thật buồn.
Không nói đến Baldr, họ muốn thắng Hermes và Nelson, không, nếu có thể họ cũng muốn thắng Brooks và Silk và bằng cách nào đó vượt qua trận chiến giả này với số trận thắng nhiều hơn số trận thua.
Đó là suy nghĩ của họ.
“Mọi người đang trông cậy vào cậu đấy, Cunningham!
Đánh bại lũ năm nhất xấc xược đó đi!
"Ooo!
Để đó cho tôi!"
Đối thủ của Brooks, Cunningham, có thân hình khủng với chiều cao vượt qua 180 cm.
Ít nhất vóc dáng của anh ta cũng vượt trội hơn khi so sánh với Brooks.
Tuy nhiên, sức mạnh chiến đấu không thể quyết định chỉ bằng tầm vóc.
“Vui quá nhỉ. Lâu lắm rồi tôi không cảm thấy phấn khích như thế này.”
Nhìn thấy Brooks với tinh thần phấn chấn như vậy, Cunningham nguyền rủa sự bất hạnh của mình mà không để nó thể hiện trên khuôn mặt.
(Tên cuồng chiến chết tiệt này ……)
Brooks chuẩn bị sẵn giáo và khiên của mình mà không hề để ý đến điều gì đang diễn ra trong trái tim của Cunningham.
Anh nghiến răng và kìm nén ý muốn muốn lao vào tấn công ngay lập tức.
Cậu cảm thấy rất tuyệt vời khi mọi sự chú ý đều đổ dồn về phía cậu.
Nó giống như việc cậu trở thành một anh hùng trong thế giới của những câu chuyện cổ tích. Suy nghĩ của cậu bây giờ thật sự phù hợp với lứa tuổi của mình.
“Bắt đầu!”
Với tín hiệu từ huấn luyện viên, Brooks và Cunningham cúi đầu chào nhau trước khi chạy về phía nhau, chạy như thể đang lướt trên mặt đất.
Cả hai đã hoàn thành việc cường hoá cơ thể.
Họ như hai ngọn sao băng đâm sầm vào nhau, chỉ để lại phía sau.
Đúng như dự đoán, Cunningham có chút vượt trội trong việc cường hoá cơ thế.
Anh ta đang đẩy Brooks lại cùng với chiếc khiên của mình.
(Chậc! Đúng như mình nghĩ, cứ trực tiếp đối đầu với anh ta thì bất lợi lắm)
Thực sự cậu ta không muốn thua khi đọ về sức mạnh, nhưng bức tường thành của năm hai đâu có mỏng manh đến như vậy.
Ngay từ đầu, Brooks đã là một đấu sĩ thiên về sử dụng kỹ thuật, điều mà không hề phù hợp với tính cách của cậu.
Cậu ta là người duy nhất có thể đối đầu với Baldr về kỹ thuật dùng giáo.
Và sau đó…...
“Chết tiệt-!
Tên ranh này ……!”
Ngọn giáo của Cunningham không thể tìm được đến mục tiêu.
Với sức mạnh thể chất vượt trội, Cunningham nghĩ rằng anh sẽ có thể tiến lên với lợi thế đó trong trận đấu chỉ bằng cách sử dụng khiên phòng thủ, nhưng anh bắt đầu cảm thấy mất kiên nhẫn vì ngọn giáo của anh ta thậm chí không thể làm trầy xước đối thủ.
Có cảm giác như đòn tấn công của anh ta đã hoàn toàn bị nhìn thấu, từ thời điểm tấn công đến tận quỹ đạo của nó.
Trên thực tế, Brooks đã nắm được hoàn toàn chiêu thức tấn công của Cunningham.
Đó là một khả năng đặc biệt mà Brooks vượt trội hơn bất kỳ ai khác ── một lợi thế đến từ tầm nhìn bao quát phi thường của cậu đã được thăng lên một cấp độ cao hơn, thông qua việc cường hóa cơ thể của cậu.
"Oi …… tên đó ghê thật đấy."
"Không thể nào …… Không thể nào tin được ……"
Đó là một cảnh tượng chẳng khác gì một cơn ác mộng cho năm hai.
Cunningham là một đấu sĩ hàng đầu trong năm hai với thể hình và tốc độ tấn công của anh ta, nhưng nó không hiệu quả với Brooks chút nào.
Hơn nữa, Brooks tiếp tục né các đòn tấn công trong từng đường tơ kẽ tóc với nụ cười điềm tĩnh trên khuôn mặt.
Rõ ràng là Brooks cao hơn Cunningham hai hoặc thậm chí ba bậc.
“Sao rồi? Chỉ biết né thôi thì không thắng được đâu nhóc”
Cunningham tạm thời ngừng tấn công và khiêu khích Brooks.
Ngay cả bậc thầy phòng thủ cũng sẽ sơ suất trong khi anh ta đang tấn công.
Cunningham hạ thấp trọng tâm và đợi Brooks tấn công.
Anh ta đang chuẩn bị để đáp trả cuộc phản công đó.
“Được, tôi sẽ làm như ý nguyện của anh”
Brooks tiến lên một bước.
Đó là một bước đi bình thường, nhưng ngay sau đó bóng dáng của cậu ta đã biến mất vào khoảng không. Không, cậu ta đang tăng tốc nhanh đến nỗi trông như biến mất.
“Cường hóa một phần !?”
Việc cường hóa cơ thể bình thường không thể tạo ra tốc độ nhanh như vậy.
Không còn nghi ngờ gì nữa, Brooks đã ngừng cường hóa các bộ phận cơ thể khác của mình và chỉ tập trung vào việc cường hóa khả năng tăng tốc của mình.
Cường hóa một phần ảnh hưởng tiêu cực đến sự cân bằng của cơ thể nói chung.
Do đó, số lượng người có thể sử dụng nó trong thực chiến là rất ít, ngay cả trong số các học viên năm tư.
Rốt cuộc, có thể di chuyển với tốc độ bao nhiêu cũng không quan trọng nếu khả năng phán đoán và hành động không theo kịp tốc độ đó.
Đây là một kỹ thuật mà Brooks có thể thực hiện vì tầm nhìn của cậu ấy vượt trội hơn người thường.
“Gufuh!”
Cunningham đã bị trúng đòn khi anh bị hở sườn.
Anh ôm bụng quằn quại.
Mặc dù mũi giáo được bọc bằng một mảnh vải tròn để giảm tác động, mục tiêu cũng không phải không hề hấn gì nếu họ bị đánh trúng với tốc độ mà mắt thường không thể nhìn thấy được.
Một pháp sư chạy đến khi Cunningham đang trong cơn hoảng loạn và bắt đầu chữa cho anh ta.
Các học viên năm hai nhìn nhau với vẻ mặt tái mét như thể họ đã gặp một cơn ác mộng.
“Trận đấu kết thúc!
Brooks Irvine chiến thắng!”
“Ouch ouch …… vì tôi nghĩ nếu chỉ tấn công một đòn thì sẽ ổn hơn.”
Brooks thở phào nhẹ nhõm và ngã uỵch xuống đất .
Các cơ bắp chân và khớp cổ chân của cậu kêu gào và co giật chỉ vì cú tăng tốc ngắn ngủi đó.
Ngay cả với kỹ thuật của Brook, khả năng kiểm soát cường hóa một phần của cậu ta vẫn chưa hoàn thiện.
Tuy nhiên, đòn tấn công liều lĩnh vừa rồi khiến cậu ấy vui không thể tả được.
Và trên hết, cậu ấy tự hào khi giành được chiến thắng với tư cách là tiên phong của học viên năm nhất.
Đó là một dấu hiệu của sự may mắn.
Brooks hét lên với một nụ cười vô tư.
“Thắng rồi!!”
Đó là một thất bại cay đắng đối với các học viên năm hai.
Với kết quả này, họ phải thắng những người khác ngoài Baldr nếu họ muốn có nhiều chiến thắng hơn thất bại.
Họ biết rõ rằng Cunningham không phải là một kẻ yếu đuối.
Điều đó càng làm cho cú sốc của họ lớn hơn.
Tuy nhiên, họ càng tập trung tinh thần chiến đấu hơn nữa trong tình huống này.
Bởi vì họ cũng là những người muốn trở thành hiệp sĩ.
“Đừng có thất bại nữa nhé! Mọi người tin tưởng vào cậu”
“Đã rõ!”
Đúng như mong đợi, họ xứng đáng được trở thành các hiệp sĩ trụ cột để bảo vệ tổ quốc trong tương lai.
Lombard mỉm cười hài lòng trước phản ứng của học viên năm hai.
Hermes đứng lên từ trong số các sinh viên năm nhất.
“Họ quyết tâm rồi đấy.
Tôi cũng phải cố gắng hết sức đây”
(Mặc dù thành thật mà nói, tiếp theo sẽ là một trận đấu khốc liệt, sau khi Brooks thể hiện trận chiến tuyệt vời đó)
Hermes cười nhạt.
Dù vậy, cậu cảm thấy căng thẳng, thứ đang chiếm lĩnh tâm trí cậu từ nãy đến giờ, dần lùi bước phía sau.
.
Trận đấu thứ hai này có thể được mô tả là một trận chiến căng thẳng.
Cả hai bên đều cực kì thận trọng khiến cuộc chiến bị kéo dài ra.
Nhưng cuối cùng, kinh nghiệm và sức chịu đựng mới là yếu tố quyết định.
Phản ứng của Hermes hơi chậm.
Cây giáo của học viên năm hai đâm vào vai cậu ta.
“Trận đấu kết thúc! Islands Descend chiến thắng!”
“Ngon rồiiiiiiii!”
Các học viên năm hai reo hò
“Xin lỗi nhé.”
Nelson cổ vũ cho Hermes đang chán nản.
“Không, tốt rồi, cậu thể hiện đủ tốt rồi.”
Sự việc diễn biến như thế cũng không có gì làm lạ.
Họ có thể kiên trì chống lại ý chí của năm hai đến đâu, trận chiến giả này ban đầu đã thử thách lòng can đảm và nỗ lực của họ với điều đó.
Đó là Baldr và đồng đội, những người quá đỗi đặc biệt.
“Bây giờ, tôi cũng nên thể hiện thôi.”
Cảm giác ganh đua khiến họ quên rằng, đây chỉ là một kỳ thi để lên lớp.
Mục tiêu chiến thắng là điều đương nhiên khi chiến đấu, nhưng mục đích ở đây là đo lường dũng khí và sức mạnh của họ với tư cách là một hiệp sĩ. Họ
cần phải thể hiện đủ sức mạnh của bản thân để có được sự công nhận đó.
Nelson không phải là một người toàn diện như Hermes.
Phong cách tấn công của cậu ta gần giống với Brooks.
Tất nhiên, cậu ta cũng có thể phòng ngự ở trên mức tiêu chuẩn, nhưng khuynh hướng phòng thủ của mọi người chủ yếu bắt nguồn từ tính cách của họ. Nên, dù thế nào đi nữa, sự khác biệt vẫn sẽ được tạo ra giữa mỗi cá nhân.
Cậu sẽ không thể thể hiện được sức mạnh bẩm sinh của mình nếu cậu ta chuyển sang phòng ngự.
Nelson quyết định lao vào tấn công dù biết rằng đối thủ ở đẳng cấp cao hơn mình.
.
“Đón đòn đi”
“Đến đây!”
Trận đấu lần này khác với trận đấu trước.
Nó đã trở thành một cuộc giao chiến của những đòn tấn công.
Đối thủ cũng thuộc phong cách tương tự.
Một cuộc giao chiến giữa các đòn tấn công sẽ ngay lập tức kết thúc trận đấu nếu nó vẫn tiếp tục trúng đích ở cả hai bên.
Đó là một trận chiến tiêu hao [note35348] mà cả hai bên đều né được đòn tấn công toàn lực bằng sức mạnh vừa đủ. Nelson rõ ràng gặp bất lợi với kinh nghiệm thi đấu còn non kém.
(Sẽ rất đau đấy nhưng mình không còn lựa chọn nào khác ……!)
Nelson, người bị buộc phải đưa ra một quyết định đau đớn, cười toe toét vì chán ghét.
Dù vậy, có một sự thật không thể tránh khỏi, nguyên nhân là do bản thân cậu ta không đủ sức.
Cậu thậm chí không cố gắng phản công đòn đánh đang đến gần mà thay vào đó bước lên phía trước. Cậu ta đã tung ra một cú knockout kép [note35349]
.
Với kỹ năng của Nelson, điều tốt nhất cậu ta có thể làm là quyết tâm tấn công trong khi cho phép đòn tấn công của đối thủ đánh vào cơ thể mình.
“Cái gì!!!?”
Đòn tấn công bất ngờ khiến cậu học viên năm hai Alan hơi do dự.
Sự do dự nhất thời đó đã trở thành lợi thế của Nelson.
Dù vậy, đó vẫn là một kết quả hòa.
“Guh!”
"Gahahh!"
Cả hai ngọn giáo đồng thời lao vào mục tiêu. Hai người họ dễ dàng bay ra khỏi nhau như những quả bóng bị lực đẩy đẩy ra.
Tuy nhiên, với cách các đòn tấn công tiếp xúc cùng lúc, sát thương gây ra cho thấy sự khác biệt về sức mạnh giữa hai người họ.
Nelson hoàn toàn ngất xỉu, nhưng ngược lại, đối thủ của cậu, Alan vẫn gần như đứng vững, ngay cả khi đầu gối của anh ta đang khụy xuống.
“Chuyện quái gì xảy ra với mấy đứa năm nhất năm nay vậy……?”
“Trận đấu kết thúc! Alan Thames chiến thắng!”
Alan không ngờ đối thủ của mình sẽ nhắm đến một cú knockout kép.
Ngay từ đầu, một người bình thường thậm chí sẽ không nghĩ đến việc để đòn tấn công của kẻ thù chạm vào mình.
“…… Tôi rất mong cậu được vào lớp của chúng tôi.”
Khó có thể tìm được một người có thể chiến đấu như vậy trong số các học viên năm hai.
Alan tin chắc rằng đối thủ đáng gờm này sẽ còn phát triển hơn nữa.
.
Tiếp theo là đến lượt Silk, năm nhất hiện đang có hai trận thua và một trận thắng.
Cô ấy là người đã luyện giáo với Baldr nhiều nhất.
Có thể nói, kỹ năng của cô còn phát triển vượt bậc hơn cả Brooks.
Tuy nhiên, đối thủ của cô là người đàn ông được coi là mạnh nhất của năm hai, David.
“Đừng nghĩ xấu về anh nhé. Nhưng anh sẽ không nương tay ngay cả khi em là con gái của hầu tước đâu.”
“Tôi sẽ chứng minh cho anh thấy rằng tôi không yếu đuối đến mức anh phải nương tay với tôi”
Silk đáp lại với cảm giác như mình đang bị xúc phạm.
Đối với Silk, người đã chọn con đường hiệp sĩ để tìm kiếm sức mạnh cho bản thân, việc bị đối xử như một cô gái yếu đuối không gì khác ngoài sự sỉ nhục.
David Glasgow là một ngôi sao đang lên, người được dự đoán sẽ có một tương lai tươi sáng phía trước.
Anh chưa bao giờ nhường vị trí học sinh hàng đầu cho bất kỳ ai kể từ năm nhất của mình.
Kỳ vọng đặt vào anh ta không thua gì Silk.
Chắc chắn tài năng bẩm sinh của Silk là một mối đe dọa, nhưng không đời nào anh ta, người đã làm việc chăm chỉ hơn cô ấy một năm, lại thua cuộc.
Không, dù có chuyện gì thì anh ta cũng không được thua.
David hừng hực tinh thần chiến đấu.
Dù thế nào thì Silk cũng không được thua trong trận chiến này, cũng vì để trả ơn Baldr, người đã giúp cô vượt qua giới hạn của mình.
Silk là người di chuyển trước.
Một đòn tấn công lóe lên về phía David.
Tốc độ của đòn tấn công đó hoàn toàn vượt qua kì vọng của David.
Sức mạnh từ đòn tấn công không bùng nổ như Brooks, nhưng cô ấy có thể sử dụng cường hóa một phần ở một mức độ nhất định.
“Chậc!”
Mặc dù vậy, đó không phải là tốc độ vượt quá khả năng của David.
Thành thật mà nói, ngay cả David cũng không có đủ tự tin để né đòn tấn công của Brooks trong trận đấu đầu tiên, nhưng bằng cách nào đó anh ấy vẫn có một chút thời gian để đối phó với đòn tấn công của Silk.
Tuy nhiên, các đòn tấn công của David cũng không thể đánh trúng Silk.
Với một chuyển động mà không có một động tác thừa nào trong đó, Silk dễ dàng né đòn tấn công của David như thể cô ấy đang khiêu vũ một cách đầy thanh lịch.
“Đúng như anh mong đợi.
Đừng nghĩ rằng cường hóa một phần là một kỹ năng đặc quyền chỉ dành cho nhóc!”
David cũng là một người sở hữu tài năng bẩm sinh giống như Silk.
Ngọn giáo trong tay David đột nhiên tăng tốc.
Đòn
tấn công này hoàn toàn khiến Silk bất ngờ.
Có vẻ, đòn tấn công này là hoàn toàn không thể tránh khỏi, nhưng Silk cũng tăng tốc đột ngột và làm chệch hướng cán giáo từ bên dưới.
Cô xoay sở để thay đổi quỹ đạo để ngọn giáo không đâm trúng cô ấy.
“…… Vừa rồi anh gần như đã nắm thóp được tôi đấy.”
“Anh không thể tin rằng nhóc có thể làm chệch hướng vào thời điểm đó.
Anh đang mất tự tin rồi đấy.”
Cả hai cuối cùng đã xác định chính xác kỹ năng của nhau.
Không hề có bất kỳ sự đánh giá thấp hay thành kiến nào khi họ ước tính lẫn nhau.
Họ biết nhau giống như những người đã từng giao chiến với nhau.
Họ tôn trọng kỹ năng của nhau.
“Silk Randolph Trystovy, anh đến đây.”
“David Glasgow, tôi sẽ tiếp chiêu của anh!”
Silk tấn công lại, David lại phòng thủ.
Cuộc giao chiến trông giống như một học viên năm hai, người đã đọc chính xác năng lực của học viên năm nhất.
Nhưng nó cũng giống như một học viên năm nhất đang dồn một học viên năm hai vào chân tường mà không sợ hãi.
Đòn tấn công của Silk thể hiện sự kết hợp chính xác, trong khi David thể hiện kỹ năng của mình với việc ước lượng và xử lý chắc chắn từng đòn tấn công mà không bị thừa. [note35350]
Mọi học sinh ở đó đều xem buổi giao chiến đó một cách say mê.
Ngay cả Brooks cũng không thể không cảm thấy ghen tị với khả năng tấn công và phòng thủ đòi hỏi trình độ cao giữa hai người.
“Chậc! Tôi muốn đánh với tên đó.”
Một trận đấu đòi hỏi trình độ cao giữa hai hiệp sĩ ngang tài ngang sức giống như một trận đấu cờ vua. Rất nhiều lần nó đã trở thành một trận đấu để dự đoán nước đi của nhau.
Lần này cũng vậy, miễn là cả hai bên không phạm phải sai lầm nghiêm trọng trong việc đọc suy nghĩ lẫn nhau, chiến thắng của David sẽ không thể lay chuyển được đúng như mong đợi.
Silk không có con át chủ bài nào có thể phá vỡ trạng thái cân bằng hiện tại.
Vì vậy, với kinh nghiệm và thể lực vượt trội của mình, không có lý do gì mà David phải thua cả
Vừa rồi David đã chuyển sang lối chơi phòng ngự vì anh đã bình tĩnh dự đoán được chiến thắng của mình.
Mặt khác, Silk cũng có thể nhìn thấy tương lai giống như David.
Nếu cô không thể tìm ra một giải pháp nào đó để chọc thủng phòng tuyến của đối thủ, cô sẽ không thể cầm cự được sau khi David đã tiết kiệm được kha khá thể lực và chuyển sang lối chơi tấn công.
Baldr sẽ làm gì trong tình huống này nhỉ?
Silk tự chất vấn bản thân trong khi tiếp tục sử dụng lối chơi tấn công mà không để lộ chút sơ hở nào.
Sức mạnh của Baldr thật sự rất đáng kinh ngạc, nhưng sức mạnh của cậu ta không chỉ đơn giản dựa vào sức mạnh thể chất và võ thuật.
Điều mà Silk thực sự lo ngại và ghen tị với Baldr là sự linh hoạt trong suy nghĩ và khả năng phán đoán của cậu ta.
Bản chất của Baldr là tìm ra một cách đánh mới để lật ngược tình thế mà tưởng chừng như vô vọng.
(Để phá vỡ sự bế tắc này …… việc cường hoá cơ thể là vô ích.
Anh ta vẫn còn một chút thời gian, mình không nên đánh cược vào ván bài quá lớn thế này….) [note35351]
Gần như cũng không thể sử dụng động tác giả.
Cách đây không lâu, cô đã thử nó vài lần nhưng David có khả năng xử lý nó.
Một động tác giả được thực hiện một cách tuyệt vọng sẽ chỉ góp phần đào mộ cho chính cô thôi.
Làm thế nào mà Baldr── có thể chiến đấu với kẻ mạnh hơn cậu ta?
Silk giữ khoảng cách với David để tìm cách giải quyết.
Hành động của cô cũng có nghĩa là giao quyền chủ động của trận chiến cho David.
(Liệu sức chịu đựng của con nhóc này có cạn kiệt sớm hơn mình nghĩ không?)
David đã quan sát chuyển động của Silk mà không mất cảnh giác.
Tuy nhiên, hành động tiếp theo mà Silk thực hiện hoàn toàn đi ngược lại những gì mà David tưởng tượng.
Ma lực của cô tăng lên đáng kể, và sau đó một đám mây bụi bao bọc xung quanh Silk.
Bụi bốc lên bị gió đẩy xuống chắn ngang khu vực giữa David và Silk.
“Hủy bỏ!”
David niệm phép thuật hủy bỏ, nhưng nó không hiệu quả với thứ
đang chuyển động theo quán tính.
Mặc dù anh ta đã xóa bỏ hiệu ứng ma thuật, những quy luật vật lý đã được tạo ra sẽ không thể bị ảnh hưởng bởi phép thuật hủy bỏ.
Tầm nhìn của David và Silk ngay lập tức bị che lấp.
“Chết tiệt! Không thể tin được…”
Anh ta không thể nhìn thấy được đối thủ, vì vậy anh chỉ có thể tin vào giác quan của chính mình đã rèn luyện từ trước.
David tăng cường các giác quan của mình và chờ đợi đòn tấn công của Silk.
“Ở đó-!”
Một ngọn giáo trong nháy mắt xuyên qua đám mây bụi về phía David.
Dù thị lực của anh ta có tệ đến đâu, thì kỹ năng của David cũng không nửa vời đến mức không thể chặn được đòn tấn công này.
(Đừng đánh giá thấp anh nhé cô nhóc!)
Ngọn giáo dễ dàng bị David làm chệch hướng và biến mất khỏi tầm mắt anh với một âm thanh the thé.
Khi anh ta phản lại chúng, ngọn giáo đã bị nảy lại quá ít. David nhận ra sai lầm của mình. [note35352]
“Đó là cú lừa thôi!”
“Sụp đổ, mở rộng gấp đôi.”
Silk đã rất cẩn thận để mặt đất sụp đổ dưới chân David.
Cô ấy tiếp tục chạy nước rút thật gần mặt đất và đặt năng lượng vào nắm đấm mà cô ấy đánh trúng bụng David.
Nắm đấm được cường hoá một phần, nó không hề yếu hơn lực đâm của ngọn giáo tí nào.
Nếu đòn tấn công này được tiếp xúc hoàn toàn, thì việc nó làm vỡ lục phủ ngũ tạng của đối thủ cũng không có gì lạ.
Tài năng phi thường của David đã giúp anh ngay lập tức bật ngược trở lại để thoát khỏi tác động.
Tuy nhiên, đòn tấn công của Silk thậm chí còn tận dụng gia tốc từ đôi chân của cô ấy để cường hoá sức mạnh đến mức David không thể đứng dậy được nữa.
“Trận đấu kết thúc! Silk Randolph chiến thắng!”
“Mình làm được rồi! Baldr! Mình làm được rồi!”
Silk quay đầu lại một cách đầy kiêu hãnh. Nụ cười ngây thơ của cô ấy không giống như một người đã đánh cược tất cả [note35353] vừa lúc nãy.
Baldr tự nhiên bị thôi thúc muốn ôm Silk và vuốt ve đầu cô khi thấy cô vui vẻ đáng yêu như vậy, nhưng cậu kìm lại và chỉ vẫy tay với cô.
Đó là bởi vì bản năng của Baldr cho cậu biết rằng không phải Silk đang là “bốc phải lá phiếu xui xẻo nhất” [note35354]
lúc này.
.
“Đúng như tôi nghĩ ……Tôi sẽ là người duy nhất có thể thoải mái…… chỉ là không thể xảy ra thôi, đúng không?”
Nhìn thoáng qua, đối thủ của Baldr trông thật đơn giản.
Anh ta trông không giống một người mà cậu cần đề phòng.
Các học viên năm hai khác dường như cũng nghĩ như vậy.
Tinh thần của họ đã xuống rất nhiều, nhìn họ trông thật thảm thương sau khi bị Silk đánh bại át chủ bài.
“Chỉ một chút nữa thôi …… mặc dù chỉ là một chút nữa ……”
“Hay nói đúng hơn, những con quái vật này sẽ lên lớp của chúng ta ……”
Họ đang cùng gục đầu thất vọng.
Những sinh viên năm nhất này chắc chắn sẽ trở thành đồng đội đáng tin cậy, nhưng đồng thời họ cũng sẽ là đối thủ của nhau.
Sự xuất hiệni của những bạn học mới này sẽ ảnh hưởng rất nhiều cả về mặt tốt lẫn xấu.
Baldr và đối thủ của anh ta đối mặt và cúi chào nhau.
“…… Xin hãy nương tay với tôi.”
“Tôi cũng vậy, hãy nhẹ nhàng với tôi nhé”
Cậu học viên năm hai trông có vẻ dễ dãi, nhưng Baldr tin rằng mặc dù không có ngoại hình, người này là một kẻ thù đáng gờm.
Sự hiện diện của võ thuật ẩn sâu bên trong con người này không phải là thứ có thể che giấu được
(Anh ấy …… là át chủ bài ẩn của năm thứ hai sao?)
Nhưng đối với trường hợp đó mà nói, tình trạng của các học viên năm hai khác quá kỳ lạ. Từ phản ứng của họ cho thấy, đối thủ của Silk thực sự là kẻ mạnh nhất bên phe họ.
Điều đó có nghĩa là, người đàn ông này đã che giấu đi sức mạnh thực sự của mình cho đến tận bây giờ.
Cậu không thể để mất cảnh giác dù có chuyện gì đi nữa..
Hai người họ lặng lẽ chĩa mũi giáo vào nhau.
Ngay sau đó, họ bước tới với một tiếng thét lớn và lao vào nhau một cách quyết liệt.
Cả hai bên đều khéo léo tránh thương và vung giáo ngay khi vừa tách khỏi nhau.
Họ di chuyển như thể họ là hình ảnh phản chiếu của nhau.
Và sau khi né cú xoay người bằng một bước lùi đẹp mắt, họ quay trở lại vị trí ban đầu và dừng lại tại đó.
Nhìn từ bên cạnh, cách họ chiến đấu trông như thể họ đang biểu diễn một màn võ thuật mà họ đã diễn tập trước đó.
“…… Oi, từ khi nào mà thằng Albert mạnh khiếp thế?”
“Không thể tin được.
Nó nhanh hơn David khi nãy nữa.”
Các khán giả cũng đưa ra những bình luận hết sức ngạc nhiên.
Rất có thể, trận đấu này sẽ kết thúc nếu đối thủ của Baldr ở cùng đẳng cấp với những học viên năm hai khác.
Các học viên năm hai hiểu được sự khác biệt về sức mạnh đó, đó là lý do tại sao họ nhìn Albert với ánh mắt khó hiểu.
Baldr và Albert trao đổi những cú đâm giáo như thể họ đang khiêu vũ.
Họ đẩy, xoay và đánh bằng cả trái tim với tốc độ cực cao.
Giữa trận chiến đó, chỉ có bản thân hai người đó nhận ra sự khác biệt nhỏ về kỹ năng giữa họ.
(Không ổn. Tên này còn mạnh hơn cả mình nữa…..!)
Đáng ngạc nhiên, Albert thậm chí còn mạnh hơn cả Baldr, người mạnh hơn cả huấn luyện viên Lombard.
Hơn nữa, sự khác biệt đó có vẻ nhỏ, nhưng đối với Baldr, có vẻ như Albert vẫn chưa đánh một cách nghiêm túc.
(Mình nghĩ là mình nên thử……)
Nói về nghệ thuật dùng giáo của thế giới này, nó tương tự như phong cách chiến đấu sử dụng giáo phổ biến giữa các hiệp sĩ phương Tây trên Trái đất.
Nó nhấn mạnh vào sức mạnh hủy diệt và nhiều bước di chuyển của nó cực kì thẳng thắn, đó là lý do tại sao vung giáo không thực sự được sử dụng trong các trận đấu khác. [note35355]. Ngược lại, có rất nhiều trường phái chiến đấu bằng giáo, bắt đầu từ phong cách của Houzouin, có thể thấy trong thời Chiến quốc của Nhật Bản khi Sanai còn sống.
Nhiều kỹ thuật dùng giáo của họ bị ảnh hưởng bởi nghệ thuật dùng giáo từ Trung Quốc.
Thậm chí có trường học không coi giáo là một vũ khí dùng để đâm đơn giản và đã phát triển nó thành một kỹ thuật dùng trượng độc đáo.
Nghệ thuật dùng giáo của Trung Quốc mà Sanai biết đến, Fuuheihou , dựa trên ba hình thức cơ bản là vung ngoài, vung trong và chọc. Nếu thực hiện được vung trong một cách thành thạo, có thể áp chế được mũi giáo của đối thủ chỉ trong chốc lát.(Hình ảnh để mọi người dễ tưởng tượng vung trong và vung ngoài~. Dưới trái là trong và dưới phải là ngoài)
Ngọn giáo của Baldr cuộn quanh ngọn giáo của Albert như một con rắn và gần như hoàn toàn phong ấn sự tự do của nó, nhưng Albert đã rút ngọn giáo của mình trở lại với một sức mạnh đáng ngạc nhiên ngay trước khi nó được hoàn tất.
Không, có lẽ nên nói rằng anh ấy đã kéo nó lại.
Nếu Albert không làm điều đó, thì ngọn giáo của anh ta sẽ lập tức rơi trên mặt đất và trận đấu sẽ được định đoạt.
“──Hủy bỏ”
Baldr nhún vai bực tức và niệm phép Hủy bỏ.
Khán giả không cảm thấy bất kỳ dấu hiệu của ma thuật nào được sử dụng nên đều cảm thấy khó hiểu trước hành động của Baldr.
Tuy nhiên ngay sau đó, Albert đã thay đổi hình dáng của mình thành một người đàn ông hoàn toàn khác.
Có vẻ như ông ta đã sử dụng phép thuật ảo ảnh đòi hỏi trình độ cao mà không bị ai phát hiện.
“Ngài đang phức tạp hóa mọi thứ lên đấy, hiệu trưởng.”
“Tiếc thật nhỉ, ta đã nghĩ rằng cái thân già này sẽ không bị ai phát hiện đâu.”
Ramillies vừa gãi má vừa cười mà không hề xấu hổ chút nào.
Ông ấy đang nở một nụ cười vô tư, giống như một thằng nhóc đã thất bại trong trò đùa của mình.
(Trời ạ, mặc dù ông già ấy đã độ ở tuổi này rồi ……)
“Ta đã thua cược vì bị bại lộ rồi ……”
“Hả? Cá cược? Ngài đang làm cái quái gì trong kỳ thi thăng cấp quan trọng này thế?”
Baldr phản lại câu mà anh ta không thể nào làm ngơ được.
Mặc dù vậy, linh cảm tồi tệ mà Baldr cảm thấy ban đầu vẫn chưa biến mất.
Không, nó thậm chí còn lớn hơn.
Có cảm giác như sắp có thêm một thảm họa nữa mà không có khả năng trốn thoát …… Baldr đã từng cảm thấy nỗi kinh hoàng tương tự như thế này nhiều lần trước đây rồi.
“Đ-đừng nói với tôi là…..”
Một cơn lạnh buốt xuyên thấu khắp cơ thể cậu.
Nếu linh cảm của cậu trở thành sự thật, thì đó là chiếu tướng với Baldr.
.
“Con đã chán với cuộc sống ấm áp của thủ đô chưa, con trai yêu dấu của mẹ?
(Mẹ muốn gặp con, con trai yêu dấu của mẹ!)”
Một dáng hình quen thuộc đang bình thản đứng trên ban công có tầm nhìn tốt ra khu huấn luyện.
Baldr nhìn lên với một ánh mắt tuyệt vọng. [note35362]
Đằng kia, với ánh bạc lấp lánh sau lưng cô và sự trẻ trung không chút dấu hiệu của tuổi già, cùng với khí chất tàn bạo của tinh thần chiến đấu, chính là chiến binh mạnh nhất.
Nữ thần chiến tranh mà cậu thường thấy đến mức chán ngấy, đang đứng đó.
“Chào mẹ, đã lâu không gặp”
(Chiếu tướng rồi. Kết thúc rồi.
Điều duy nhất mình có thể làm bây giờ là chịu đựng “phiên tòa vô nhân tính” [note35356] đó thôi)
“Ta nghĩ ta cần khiến con nhớ lại sự khắc nghiệt của nơi sinh ra con một chút ……”
.
Trận đấu tử thần── hoặc có lẽ thay vào đó nó nên được gọi là bạo hành── khiến mọi người nhận ra lý do đằng sau sức mạnh của Baldr.
Nó thậm chí còn khiến họ hoang mang về cách Baldr có thể sống sót đến tận bây giờ.
“Đến đây-! Con có thể ngủ sau khi con ngoẻo!”
“Chết tiệt! Cái con người máu S này!”
Ngay cả với khả năng vật lý của Baldr, cậu ta cũng không thể chặn hoàn toàn các cuộc tấn công liên tiếp của Maggot.
Một số trong số chúng đã tấn công cơ thể của Baldr.
Nhưng cậu ta thậm chí còn không có thời gian để ngã trên mặt đất khi một cú xoay người từ trên cao lao tới trong sự truy đuổi khắc nghiệt.
Baldr đã né được nó bằng cách nhảy sang một bên và lấy lại thăng bằng.
Cuộc tấn công trượt mục tiêu đó đã tạo ra một rãnh sâu trên nền đá.
Nếu cậu ta chậm một nhịp lại vì vết thương của đòn trước, thì đòn tấn công đó chắc chắn sẽ gây ra một sát thương gây chết người và sẽ lấy mạng cậu ta.
Đúng như dự đoán, ngay cả Ramillies cũng không thể ngăn được mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán sau khi chứng kiến điều này.
Nếu ông ấy áp dụng hình thức huấn luyện này cho các hiệp sĩ, quân sĩ chắc chắn sẽ bị tàn xác. Không đời nào.
Thành thật mà nói, ngay cả Ramillies cũng không thể hiểu được làm thế nào Baldr có thể lớn lên bình an như thế này.
Mặc dù lý do là điều mà người ngoài cuộc không thể hiểu được.
Chỉ đơn giản là tình mẫu tử bao la đã mang đến điều kỳ diệu. [note35357]
“Con chỉ mới cải thiện tốc độ chạy trốn của mình thôi à!
(Mẹ rất vui vì con ngày càng tiến bộ ngay cả khi chúng ta đang xa nhau!)”
Cô ấy là một người phụ nữ khó hiểu ở mọi khía cạnh.
.
Baldr có thể
giữ được sức chiến đấu của mình vì sự từng trải của cậu ấy cho đến bây giờ.
Tuy nhiên, lý do lớn nhất là Maggot đã hoàn toàn nắm được mọi thứ cần biết về Baldr, từ tốc độ phản ứng, cách suy nghĩ và thậm chí là cả khuynh hướng của cậu.
Cô ấy đang giữ lại giới hạn chính xác mà Baldr có thể tiếp tục chiến đấu.
Baldr sẽ chỉ kéo dài trận đấu quái quỷ này nếu cậu ta chiến đấu tốt hơn.
Tình yêu của mẹ cậu ta quá mức …… mãnh liệt.
Cơ thể nhỏ bé của Baldr bị đánh, đấm và bay vì một cú đòn mạnh cùng với âm thanh cực lớn.
Ngay cả như thế, cậu cũng tuyệt đối không được phép gục ngã.
Một cuộc tấn công tàn nhẫn sẽ cướp đi mạng sống của cậu ta nếu cậu ta bất cẩn nằm xuống.
Thời điểm cậu ta từ bỏ sẽ là thời điểm định đoạt cái chết của cậu ta.
Cảnh tượng hành quyết một chiều đó càng nhìn càng khiến Silk cảm thấy như cực hình, trong vô thức cô che mắt mình lại.
Mặc dù cô ấy nuôi dưỡng một khao khát sức mạnh giống Baldr, cô ấy tự hỏi tại sao ngực mình lại cảm thấy đau đớn khi nhìn thấy Baldr tả tơi như thế.
Cô thậm chí còn cảm thấy căm thù Maggot, kẻ đã tấn công một cách máu lạnh đối với con trai ruột của mình.
Nhưng đồng thời, cô cảm thấy có một tình cảm kỳ lạ đối với Maggot ── giống như déjà vu [note35358], như thể cô đã biết cô ấy từ lâu.
Đó là một cảm giác không rõ ràng.
Ít nhất, dựa trên ký ức của cô, đây là lần đầu tiên cô gặp người phụ nữ này.
.
Một mặt Baldr bị Maggot dày vò là thế, nhưng tất nhiên cậu ta không có máu M tí nào.
Cậu cảnh giác chờ đợi thời cơ trả thù nếu cậu thấy được sơ hở.
Không có cách nào để lật ngược sự khác biệt về sức mạnh này, nhưng cậu ta sẽ không hài lòng nếu ít nhất cậu ta không làm cho Maggot cảm thấy sợ hãi.
(Nó sẽ chỉ là hành động quấy rối nhưng mà ……)
Vào thời Chiến quốc, nghệ thuật dùng giáo kiểu Houzouin được tôn vinh là “Ngọn giáo Houzouin” có một câu nói 『Ngọn giáo khi đâm, trường kích khi vung, và lưỡi hái khi kéo』[note35359].
Kỹ thuật giáo trong thời Chiến Quốc có tính linh hoạt đáng kể trong trận chiến, ví dụ như giáo lưỡi hái.
Và sau đó, mặc dù nghệ thuật dùng giáo của Vương quốc Mauricia có lực đẩy và độ cơ động khi vung, nó không có bất kỳ hình thức tấn công nào khi kéo ngọn giáo lại.
Baldr bước tới dù biết rằng điều đó sẽ làm tăng thêm sát thương cho cậu.
Cậu thực hiện một cú đâm về phía cổ của Maggot.
Maggot dễ dàng né tránh nó, nhưng cú đâm chỉ là một cú lừa
Cậu vặn eo trong khi dùng hết sức mình để kéo cây giáo.
Đó là một động tác có vẻ như là bình thường, nhưng nếu có một lưỡi hái gắn trên cây giáo của cậu ta, thì động mạch cảnh [note35360] của Maggot sẽ bị cắt đứt.
Maggot đang giao chiến với Baldr và cảm thấy một luồng sát khí lạnh lẽo chạy dọc cổ cô.
Cô có thể cảm nhận được điều đó một cách chính xác bởi vì cô ấy là một chiến binh xuất sắc.
“Đứa trẻ xấc xược này ……
có vẻ như ta không cần đưa con về nhà để huấn luyện thêm rồi.”
“Cảm ơn mẹ rất nhiều……(Một ngày nào đó con sẽ bỏ dế vào lưng mẹ!)” [note35361]
“Con không nghĩ hôm nay là một ngày tốt để chết à?”
“Sao chuyện đó có thể xảy ra được, mẹ?”
.
Baldr cuối cùng cũng được giải thoát khỏi căng thẳng, khuỵu gối và từ từ cúi người về phía trước. Theo phản xạ, Silk chạy về phía cậu.
“Baldr! Cậu ổn chứ?”
Cô ấy ôm lấy Baldr mà không chút do dự.
Đôi mắt của Maggot nheo lại khi thấy hành động của cô gái xinh đẹp nhưng lạ lẫm này.
(Một con sâu bọ gây hại đã đang ve vãn xung quanh đứa con trai yêu quý của mình, Baldr, đúng như mình nghĩ.
Trời ơi, ngươi đang làm gì vậy, Seyruun?)
Cô bắt đầu nhìn và đánh giá Silk.
Cô gái này cũng khá lắm với lứa tuổi của mình, mặc dù không ở trình độ của Baldr.
Vẻ ngoài của cô cũng vậy.
Duyên dáng, ý chí mạnh mẽ và tính cách thật thà của cô ấy đều thể hiện rõ qua khuôn mặt.
Maggot thích những cô gái như thế này.
Khuôn mặt cô ấy đã chiếm được trái tim của Maggot một cách bí ẩn.
Bộ ngực phẳng lì không có tương lai cũng khiến cô cảm thấy có duyên với cô gái này.
Rất có thể, cô gái này là con gái của quý tộc nào đó.
Maggot cảm thấy rằng cô ấy sẽ không phải là một lựa chọn tồi để làm vợ của Baldr.
“Có vẻ như con trai ta đã được con chăm sóc. Con có thể cho ta biết tên của con không?”
Silk không bao giờ nghĩ rằng Maggot sẽ ngỏ lời với cô.
Cô thậm chí còn quên mất mối hận vô lý vừa rồi mà trả lời theo phản xạ.
“Tên con là Silk Randolph Trystovy, thưa mẹ.”
“Ngươi vừa gọi ta là mẹ?”
“K-không!
Thứ lỗi cho con.
Con đã nghe về danh tiếng vĩ đại của người, Maggot Ngân Quang, kể từ khi con còn là một đứa trẻ.”
Maggot đang tìm kiếm thứ gì đó khi nhìn về phía Silk.
Cô thở dài thườn thượt như thể cô ấy đã nhận ra điều gì đó và nhún vai với một tiếng cười khúc khích.
“Ta sẽ không phiền đâu nếu con đến làm dâu nhà chúng ta, nhưng ta sẽ không để Baldr làm rể nhà con đâu, con biết chứ? Thằng bé là người thừa kế quan trọng của chúng ta”
“X-xin đừng hiểu lầm! Baldr và con không giống như người nghĩ đâu!”
Silk đỏ chót xuống tận cổ và cô ấy hoảng sợ kêu lên.
Tay cô vô thức buông Baldr ra, người đang trong vòng tay của cô.
Phần ót của Baldr va vào phiến đá cứng sau khi Silk không còn đỡ đầu cậu.
Âm thanh buồn tẻ vô dụng vang lên trong thao trường.
.
Part 10 (Cáo)
Đường, trang sức mạ vàng, mayonnaise và sản phẩm dưỡng tóc. Lượng lợi nhuận khổng lồ họ tạo ra đi kèm với mối quan hệ với gia tộc Randolph và thậm chí cả hoàng gia.
Tình hình bây giờ đã khác so với thời gian rủi ro trước đó, đường được bí mật sản xuất từng chút trong một ngóc ngách nhỏ của lãnh thổ Cornelius, nơi không có gì lạ nếu bị các quý tộc khác tước đi công sức. .
Bây giờ Baldr không cần phải kiềm chế bản thân nữa, cậu đã sở hữu lượng tiền kếch xù và sự tin cậy, cùng với một người ủng hộ đắc lực.
“Tiền tồn tại để được sử dụng vào thời điểm này đây.”
Mở rộng trang trại, thành lập xưởng sản xuất mới, dự án quy hoạch thị trấn, phổ biến tứ giống luân canh. Baldr đã không tiếc tay đầu tư số tiền mà cậu ta đã tích trữ từ trước đến nay vào tất cả các dự án này.
Sẽ vẫn mất một thời gian để thấy được hiệu quả của phương pháp tứ giống luân canh, nhưng việc chăn nuôi đang được bắt đầu ngay lúc này. Như vậy, nghị lực và năng suất của người nông dân chắc chắn sẽ sớm được cải thiện ở một mức độ nào đó.
Ví của cậu đã trở nên trống rỗng rồi, nhưng sẽ không có vấn đề gì đâu vì một ngày nào đó tiền sẽ quay trở lại ví của cậu thật nhiều lần.
Người làm ra tiền Sanai nhận thức sâu sắc được rằng muốn sở hữu nhiều tiền, trước tiên phải đầu tư tiền của mình.
Một sự bùng nổ kinh tế bất ngờ đang diễn ra trên lãnh thổ Cornelius. Có vẻ như để bảo vệ trật tự công cộng khỏi dòng người bên ngoài, ở trung tâm, một đội cảnh vệ bao gồm những người lính đánh thuê đã được tổ chức với Zirco.
Đó là một lời đề nghị ngon lành cho những người lính đánh thuê không thể tìm kiếm việc làm do số lượng cuộc chiến ngày càng giảm trên khắp lục địa.
Hơn thế nữa, một bộ phận trong số họ cũng được giao nhiệm vụ canh gác như lực lượng riêng của công ty Savaran.
Sự có mặt của họ sẽ nhanh chóng được chuyển hóa thành sức mạnh chiến đấu trong những trường hợp khẩn cấp, và sự hồi sinh tài chính của lãnh thổ Cornelius khiến cho người trong gia tộc của hầu tước Selvi phải đau đầu.
Dường như họ muốn tấn công Cornelius khi sức mạnh của nơi này đang suy giảm.
Họ phải nghiến răng chịu đựng vào khoảng thời gian này và chờ đợi cơ hội tiếp theo đến. Đúng như dự đoán, dường như họ không có thời gian để thực hiện một vụ cá cược liều lĩnh với cơ hội chiến thắng thấp.
Dù họ có làm gì đi chăng nữa, thì ngay cả Hầu tước Selvi cũng không thể tránh khỏi việc mất vị trí của mình nếu lỡ thất bại trong cuộc tấn công tiếp theo.
.
“Fufufu…..không được. Nhiêu đây chưa đủ để thỏa mãn ta.”
Nhiều hơn, cậu sẽ tích trữ nhiều tiền hơn. Cậu sẽ không dừng bước cho đến khi cậu theo đuổi đến tận cùng của giấc mơ!.
Baldr tiếp tục solo với hội chứng chuunibyou đang lấn át với toàn bộ sức mạnh trong khi Seyruun đang nhìn cậu với một ánh mắt lạnh như băng.
“Cậu chủ, cậu bình thường lại được không?”
“Sey-nee, đừng phá vỡ bầu không khí của em chứ…..”